“Nương nương lo rằng hoàng hậu sẽ làm khó tam tiểu thư, cho nên mới bảo ta đến xem thử. Nương nương nói, không tìm thấy Liên công tử cũng không sao, hết thảy đều có nàng, nàng sẽ không để cho hoàng hậu khi dễ tam tiểu thư đâu !”
Thật không — Mộ Dung Thất Thất nhìn vào gương đồng, mặt lộ ra một nụ cười trào phúng.
Chủ nhân trước của thân thể này bị Mộ Dung Tâm Liên vu oan, cũng đâu có thấy Mộ Dung Tuyết Liên này ra mặt bảo trợ muội muội thân sinh a! Lúc này lo lắng vị trí của mình bị ảnh hưởng, liền dùng mấy tiểu xảo này để hối lộ nàng, nghĩ rằng nàng vẫn là Mộ Dung Thất Thất trước kia sao?!
“Ừ! Có những lời này của tỷ tỷ, ta an tâm!” Mộ Dung Thất Thất chân thành tươi cười,“Lúc nãy ta thật rất lo lắng sợ hãi, hiện tại có tỷ tỷ , ta cái gì cũng không sợ ! Cho dù hoàng hậu tới, ta cũng không sợ!”
Thấy Mộ Dung Thất Thất nói ra lời vô vị như vậy, Hổ Phách càng thêm khẳng định vị tam tiểu thư này chẳng những vô tài vô năng mà còn vô cùng ngốc nghếch nữa, nói thêm mấy câu cho có lệ một chút, liền vội vàng rời khỏi phủ Thừa Tướng trở về cung.
“Thật là như vậy sao?” Trong Phiêu Tuyết cung, Mộ Dung Tuyết Liên nghe xong chuyện Hổ Phách báo lại, tâm tình liền tốt lên.“Vậy bản cung an tâm! Đúng rồi, bên Thanh Loan cung có tin tức gì hay không? Nếu Thất Thất không tìm được Liên công tử, hoàng hậu có nói xử phạt như thế nào không?”
“Hoàng hậu muốn phế tước vị Tĩnh vương phi của tam tiểu thư.”
“Ha ha!” Nghe xong tin này, Mộ Dung Tuyết Liên vỗ tay khen hay, vành tai đeo trang sức cũng nhẹ nhàng run run theo .
“Nếu như vậy bản cung cầu còn không được! Tĩnh vương là người được ủng hộ làm thái tử nhiều nhất, vạn nhất hắn lên làm thái tử, Mộ Dung Thất Thất kia không phải sẽ làm thái tử phi, tương lai trở thành hoàng hậu sao? Bản cung còn chưa được làm hoàng hậu, chỗ nào tới lượt nàng! Vị trí thái tử bản cung định rồi, hoàng hậu làm vậy chính là đang giúp bản cung!”
Mộ Dung Thất Thất nghỉ ngơi vài ngày, nguyên bản định gác chuyện của Đoan Mộc Tình cùng Đoan Mộc Y Y, không ngờ tới ngày thứ năm, người Đoan Mộc thế gia tự mình tới đón nàng, nói là Liên công tử đang ở Đoan Mộc phủ, đã chữa trị gân tay Đoan Mộc Y Y tốt lắm, hơn nữa Liên công tử còn đề nghị muốn gặp nàng.
“Tiểu thư, là ai dám giả mạo người?”
Trên xe ngựa, Tố Nguyệt cau mày, Liên công tử rõ ràng chính là tiểu thư nhà mình, vì sao hiện tại lại xuất hiện một cái Liên công tử khác? Đối phương giả mạo tiểu thư, rốt cuộc là có mục đích gì ?
Nhìn Tố Nguyệt nhíu mi suy nghĩ, Mộ Dung Thất Thất giúp nàng xoa xoa mi tâm,“Quản hắn là ai làm chi, binh đến tướng đở, lũ đến đất ngăn.”
“Nếu Tô Mi biết có người dám giả mạo tiểu thư, nhất định sẽ đem đối phương băm thành tám khối!” Thấy Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, Tố Nguyệt nở nụ cười, trên khuôn mặt nhiều thêm hai lúm đồng tiền.
“Cho nên ta mới không mang theo nàng a! So với tính của nàng ta, ngươi càng thêm ổn trọng. Ta chính là lo lắng nàng phá tan Đoan Mộc phủ, nên mới phái nàng đi thông bảo trai. Bất quá ta cũng đối với ‘Liên công tử’ này rất ngạc nhiên, thật muốn nhìn thấy hắn a!”
“Tiểu thư, đây là không phải được gọi là “quyết đấu giữa Liên công tử thật và giả a?” Tố Nguyệt bắt đầu vui đùa.
“Gọi vậy cũng không sai!”
Chủ tớ cả hai trò chuyện cho tới khi đến Đoan Mộc phủ. Quản gia Đoan Mộc thế gia tự mình ra đón Mộ Dung Thất Thất vào trong, dọc theo đường đi, thái độ quản gia đối Mộ Dung Thất Thất có phần tôn kính, chắc là bởi vì Liên công tử, làm cho Mộ Dung Thất Thất càng thêm chờ mong nhìn thấy vị “Liên công tử” này.
“Tới rồi”
Mộ Dung Thất Thất vừa mới tiến vào phòng, liền thấy một thân ảnh thon dài.
“Liên công tử, Mộ Dung tiểu thư đã tới!” Giọng của Quản gia đối người này rất tôn kính.
“Thất Thất, ngươi đã đến rồi –” đợi đến khi người này xoay người, Mộ Dung Thất Thất rốt cuộc cũng thấy được mặt hắn.
Một thân lam y phiêu dật, tôn lên thần thái hào hứng của nam nhân này, cổ tay áo cùng cổ áo thuần nạm cúc mắt mèo chứng tỏ chủ nhân đến tiểu tiết cũng rất coi trọng, muốn thật hoàn mỹ, riêng mấy hạt mắt mèo cỡ hạt đậu đính trên áo rất đã có giá trị xa xỉ.
Lại nhìn mi mắt hắn, một đường dài, giống như đại bằng giương cánh, mà khi mắt kia híp lại để lộ ra tinh quang. Mũi cao thẳng, sống mũi dọc dừa, mà đôi môi mỏng kia thật lãnh, khóe môi khẽ nhếch, mang theo ý cười lạnh bạc.
Người kia là ai? Mộ Dung Thất Thất trong lòng thầm đề phòng. Nam nhân tuấn dật tiêu sái như vậy nhưng không biết vì sao lại giả trang Liên công tử xuất hiện? Vì sao lại vờ như biết mình? Những điều này là nghi hoặc trong lòng Mộ Dung Thất Thất.
Người kia lại kêu thêm một tiếng “Thất Thất”, khiến cho nàng nổi lên một trận da gà trên người.
Nàng xác định mình chưa từng có gặp qua nam nhân trước mắt này, mà hắn ngữ điệu vô cùng thân thiết đầy ám muội như vậy, làm cho ánh mắt mọi người trong phòng đều tập trung tại trên người Mộ Dung Thất Thất, trong đó còn có một vị phụ nhân ba mươi tuổi quần áo hoa lệ.
“Ba năm không gặp, Thất Thất càng làm hấp dẫn người a.” Không đợi Mộ Dung Thất Thất hoàn hồn, Liên công tử đã đến trước mặt Mộ Dung Thất Thất, đầu ngón tay thon dài lạnh như băng chạm vào hai má Mộ Dung Thất Thất,“Không tồi, cao hơn và đẹp hơn hẳn.” “Ngươi là ai?” Mộ Dung Thất Thất né tránh sự đụng chạm của đối phương, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe được.
“Ta là Liên a, Liên của ngươi.”
Nếu không phải bởi vì còn có người bên cạnh, Mộ Dung Thất Thất nhất định sẽ thổ huyết. Nàng khi nào thì quen nam nhân này? Còn có câu “Liên của ngươi” kia, nếu không phải bên cạnh có người, Mộ Dung Thất Thất nhất định sẽ phóng thẳng một quyền về phía hai má hắn, ân cần hỏi thăm mắt đẹp của hắn.
“Thất Thất, nghĩ muốn đánh ta sao?” Tựa hồ đã nhận ra tức giận trong mắt Mộ Dung Thất Thất, Liên công tử cười, nắm chặt tay Mộ Dung Thất Thất, hai người đối diện, Mộ Dung Thất Thất thấy được ý cười trong mắt đối phương.
Không đợi Mộ Dung Thất Thất phản kháng, Liên công tử dẫn nàng theo đi tới phía trước. Mộ Dung Thất Thất bây giờ mới chú ý tới vị phụ nhân hoa lệ trước mặt,“Đáp ứng chuyện tình của nương nương, Thất Thất đã làm xong , xin nương nương đừng làm khó dễ nàng nữa!”
Nguyên lai người này là hoàng hậu, là Đoan Mộc Tình?! Mộ Dung Thất Thất vội vàng giãy tay ra, đối Đoan Mộc Tình hành lễ,“Thần nữ thỉnh an hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”
Thái độ lễ phép của Mộ Dung Thất Thất khiến cho trong lòng Đoan Mộc Tình cảm thấy rất thoải mái, ở trong cung phải tranh đua với Mộ Dung Tuyết Liên, mà người muội muội này của nàng lại đối chính mình khúm na khúm núm, đúng thật thỏa mãn hư vinh trong lòng Đoan Mộc Tình.
“Đứng lên! Đến, để cho bản cung nhìn xem!” Đoan Mộc Tình lôi kéo tay Mộ Dung Thất Thất, cẩn thận đánh giá. Không có dung mạo yêu diễm như Mộ Dung Tuyết Liên, ngũ quan Mộ Dung Thất Thất chỉ có thể nói là thanh tú, điều này làm cho trong lòng Đoan Mộc Tình càng thêm thoải mái.
“Là một đứa nhỏ thanh tú, khó trách Liên công tử quan tâm ngươi –”
“Nương nương!” Liên công tử lấy một tay Mộ Dung Thất Thất đặt vào trong ngực,“ Chuyện đã hứa hẹn với nương nương, ta nhất định sẽ làm, thỉnh nương nương đừng quên đáp ứng chuyện của ta. Cáo từ –”
Không đợi Đoan Mộc Tình nói tiếp, Liên công tử đã túm lấy Mộ Dung Thất Thất rời khỏi nơi này.
Chờ Mộ Dung Thất Thất cùng Liên công tử đi rồi, Đoan Mộc Lỗi đi tới bên người Đoan Mộc Tình,“Muội muội, ngươi tin hắn sao?”
“Ca ca, thủ pháp lúc nãy hắn dùng để chữa trị tay phải của Y Y, ngươi cũng thấy đấy, thật sự là những điều thái y từ trước đến giờ không hề biết. Bản cung có dự cảm, hắn nhất định sẽ chữa khỏi bệnh của ta! Ca ca, đã thử nhiều dược như vậy đều không có hiệu quả, Liên công tử là hy vọng duy nhất , bản cung nhất định phải sinh hạ thái tử!”
“Vạn nhất, hắn là tay chân của Hoàng quý phi thì làm sao bây giờ? Mộ Dung Thất Thất lại là muội muội thân sinh của Hoàng quý phi!”