Quyền Thần

Chương 491 : Động phòng

Mái tóc đen tuyền của Tiểu Thiến rối bời, xõa xuống phủ đầy chiếc gối uyên ương. Khi Hàn Mạc vén chiếc áo ngủ bằng gấm của nàng lên, thấy hai tay Tiểu Thiến nắm chặt, đặt trên ngực.

Má nàng ửng hồng.

Mi mắt nhắm nghiền. Cặp môi thơm cũng run lên khe khẽ. Còn chưa làm gì, mà từ má của tiểu nha đầu không ngờ đã lấm tấm mồ hôi. Hàng mi dài khe khẽ chớp động. Hương diễm mê người.

Nàng và Diễm Tuyết Cơ đem lại cho Hàn Mạc cảm giác khác hẳn nhau. Khi Diễm Tuyết Cơ và Hàn Mạc cùng chung chăn gối, hai người kết hợp ăn ý, cùng dâng hiến cùng hưởng thụ đến tột cùng hoan lạc. Hơn nữa, khi ở bên cạnh Diễm Tuyết Cơ, Hàn Mạc luôn có một cảm giác chinh phục rất mãnh liệt. Đó là khát khao chiếm đoạt, khiến cho Diễm Tuyết Cơ toàn thân mềm nhũn rã rời Hàn Mạc mới thỏa mãn.

Nhưng Tiểu Thiến đem đến cho hắn cảm giác khác hẳn. Không phải là chinh phục đánh chiếm, mà là trìu mến, hơn nữa, mỹ nhân trước mắt hắn lúc này, trong suốt như búp bê pha lê, Hàn Mạc thậm chí còn không nỡ đánh vỡ.

Tiếu Thiến hai tay nắm chặt, cứng ngắc mà để trên ngực, trên đôi tay trắng ngần như đánh phấn cũng đổ mồ hôi.

Hàn Mạc có chút kỳ quái. Lúc này Hàn Mạc mới biết, Tiểu Thiến chỉ cần căng thẳng là lại đổ mồ hôi, điều này đúng là rất lạ.

Hơn nữa vào lúc này, từ người Tiểu Thiến tỏa ra một mùi hương rất đặc biệt, giống như mùi hoa lài, rồi lại có chút không phải. Hàn Mạc ghé người sát vào, nhẹ nhàng hít hà, mới biết, đó là mùi mồ hôi của Tiểu Thiến.

Mồ hôi trên cơ thể nàng, không ngờ lại có mùi hương, một mùi hương lạ lùng, quả nhiên là kỳ thú.

Trong nháy mắt, Hàn Mạc nhớ đến kiếp trước, hắn đã từng nghe nói về nàng Hương Phi từ trong thân thể luôn toát ra mùi hương kỳ quái. Không phải là Tiểu Thiến cũng thế chứ?

Ngọn đèn dầu dịu dàng, phản ánh sáng dịu dàng nồng ấm lên gương mặt trắng nõn của Tiếu Thiến, giống như bao phủ một lớp khăn mỏng màu hồng vậy.

Hàn Mạc nhẹ nhàng đưa tay ra, cầm lấy tay Tiểu Thiến.

Tiếu Thiến hơi thở dồn dập, bộ ngực phập phồng, không dám mở to mắt, khẽ “ừ” một tiếng, hơi nghẹn lại, run run, nghe như một tiếng rên rỉ.

Hàn Mạc biết Tiểu Thiến hồi hộp, cho nên cực kỳ dịu dàng, động tác cũng cực kỳ cẩn thận, nắm lấy tay Tiểu Thiến, hôn nhẹ, rồi ghé sát vào tai nàng, thì thầm:
-Thơm quá!

Tiểu Thiến cắn đôi môi mọng đỏ, gương mặt xinh đẹp lại ửng đỏ.

Han Mạc ngồi dậy, quay đầu khép chiếc trướng lại, lúc này mới vén chiếc áo ngủ bằng gấm lên, thân hình mềm mại lả lướt của Tiểu Thiến lập tức hiện ra trước mặt Hàn Mạc.

Thân thể Tiểu Thiến cực kỳ mềm mại, cũng giống như gương mặt của nàng, đều là do đất trời tinh tế tạo ra, đường cong phập phồng hoàn mỹ không tả xiết.

Chỉ có điều lúc này còn bị che lại bởi chiếc áo lót màu trắng, nhìn không hết cảnh xuân.

Hàn Mạc một lần nữa, ghé sát bên người Tiểu Thiến, nằm xuống, nhẹ giọng hỏi:
-Nàng… sợ lắm hả?

Tiểu Thiến cắn môi, hơi mở to mắt, thấy Hàn Mạc đang nhìn mình cười tình tứ, vội vàng nhắm mắt lại, không dám nói lời nào.

Hàn Mạc biết việc này hoàn toàn phải do mình chủ động. Hơn nữa không thể nóng vội. Nếu làm cho tiểu thiên sứ này kinh ngạc, gây nên nỗi khiếp sợ thì e rằng hối hận cũng không kịp.

Hắn khẽ khàng nhấc bàn tay Tiểu Thiến đang đặt trên ngực. Tấm áo lót kia chỉ dùng một sợi dây hồng cột với một sợi dây màu lục thắt lại, nhẹ nhàng kéo hai dầu dây ra, ngay lập tức có thể cởi áo lót.

Tiểu Thiến cảm giác được Hàn Mạc đang cởi xiêm y của mình, thân hình mềm mại run rẩy, lúc này đây mới mở to mắt, ánh mắt sợ hãi đến tội nghiệp nhìn Hàn Mạc, cắn cặp môi thơm, cuối cùng hạ giọng nói:
-Tướng công… Tiểu thiến… sợ..

Hàn Mạc cũng không vội cởi áo, nhẹ nhàng ôm Tiểu Thiến vào lòng, dịu dàng nói:
-Nơi này chỉ có nàng và ta, chúng ta đã là vợ chồng, chuyện khuê phòng là không thể tránh được. Nàng không cần sợ hãi…. Tướng công sẽ không ức hiếp nàng đâu…

Tiểu Thiến bị Hàn Mạc ôm vào trong lòng, cảm giác hồi hộp tiêu tan không ít, lại nghe từ người Hàn Mạc dậy lên mùi hương đàn ông, mạnh mẽ.

Hàn Mạc ôm Tiểu Thiến, cảm giác hơi thở của nàng đã bình phục một chút, tay lúc này mới nhẹ nhàng vuốt eo lưng thon thả, tuy rằng phía trước vẫn còn bị áo lót ngăn lại, nhưng Hàn Mạc vẫn có thể cảm nhận lưng của Tiểu Thiến rất mịn màng.

Tay hắn chầm chậm lướt xuống dưới. Cuối cùng chạm đến vòng eo của nàng. Một đường lượn cong cong duyên dáng không chịu nổi, cực kỳ tinh tế. Tiện đà hắn lướt tiếp xuống dưới, đặt tay lên mông. Hai bờ no đủ nở nang, cao cao, hơn nữa, mịn màng lạ thường, nhẹ nhàng nhấn một cái, co giãn mười phần.

Tiểu Thiến thở dốc, trán dán vào ngực Hàn Mạc, thân thể mềm mại runn rẩy, gương mặt đỏ bừng.

Hàn Mạc ghé sát tai Tiểu Thiến, khẽ ngâm:

Tuyết trắng tinh khôi trên váy đỏ

Ẩn tàng bao hiểm nguy

Trung nguyên núi non nhấp nhô

Xiêm y vừa vặn

Da thịt trắng ngần

Thân thể đẫy đà

Phong lưu vô cùng

Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Thiến dán lên ngực Hàn Mạc. Đôi bàn tay trắng như phấn cũng nhẹ nhàng đấm vào người Hàn Mạc, nũng nịu:
-Tướng công… chàng lại… chàng lại nghĩ chuyện xấu rồi…

Bài từ này là còn hơn cả hương diễm, nhắc đến đôi chân của Tiểu Thiến, sao nàng không ngượng ngùng cho được.

Hàn Mạc trong lòng rất đắc ý, ở trên giường vẫn có thể bình tĩnh mà ngâm ra “Hương diễm từ” chính mình cũng là đại tài, chỉ sợ các nhân vật tài tử phong lưu cũng không bằng.

Hắn biết như vậy, cảm xúc hồi hộp của Tiểu Thiến cũng sẽ giảm bớt phần nào. Thực sự rất có hiệu quả.

Hắn khẽ nắn nhẹ hai bầu ngực tròn căng của Tiểu Thiến, cảm giác máu trong cơ thể hắn cũng bắt đầu dâng lên, không đừng được, tiếp tục cởi nốt xiêm y của Tiểu Thiến.

Trí nhớ của hắn đúng là siêu phàm, vừa nhìn thấy sợi dây hồng ở đâu lúc nãy, giờ không cần xem, dùng tay sờ soạng chút là có thể rút nút thắt, mở cái tấm áo lót ra.

Đợi cởi hết tấm áo lót, bên trong lộ ra cái yếm tơ tằm, bóng loáng, giống như da thịt.

Hàn Mạc quay người lại, lúc này mới thấy, đó là một cái yếm màu hồng nhạt, mặt trên thêu đôi chim uyên ương đang nô đùa dưới nước trông rất sống động, phía trên cái yếm căng phồng lên, in hằn hai điểm lồi lên.

Hàn Mạc dùng một ngón tay, nhẹ nhàng miết khẽ. Thân hình mềm mại của Tiểu Thiến run lên, một lần nữa nhắm nghiền hai mắt, để mặc cho ngón tay của Hàn Mạc vuốt ve, dù sao cũng là trinh nữ, chỉ có điều, cái yếm lại nhanh chóng hở ra, hai điểm nhấn in hằn trên yếm lộ hẳn.

Tay Hàn Mạc nhẹ nhàng di chuyển, trượt xuống dần, dừng ở cái bụng phẳng lì của Tiểu Thiến, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Thiến, tuyết trắng kiều diễm, lúc này hơi ánh hồng, càng thú vị là lúc này mồ hôi lại đổ ra như trân châu, rịn đẫm cả khuôn mặt thủy non của nàng.

Cởi bỏ dây lưng, xốc cái yếm hồng lên, lập tức trắng chói cả mắt. Toàn bộ thân hình trinh nữ của Tiểu Thiến lồ lộ ra. Làn da đúng là còn trắng hơn cả mặt, da thịt trắng mịn như nhìn thấu cả từng sợi máu hồng, ngực không quá lớn cũng không quá ngỏ, tròn tròn căng căng, giống như hai cái bánh bao, trơn nhẵn như ngà voi, bóng loáng như đồ sứ, theo hơi thở của Tiểu Thiến nâng lên hạ xuống, hai điểm nhấn đỏ cả mắt, như hai viên rubi ngọt ngào làm cho người ta tan nát cả cõi lòng.

Hàn Mạc ngẩn ngơ. Nếu ngực Diễm Tuyết Cơ đầy đặn, rất lớn, hấp dẫn tràn đầy, nhưng Tiểu Thiến thì tinh xảo, làm cho người ta có cảm giác muốn thụ hưởng.

Quả thật tạo hóa đã tạo nên một tác phẩm nghệ thuật không có một tỳ vết, hoàn mỹ đến tận cùng.

Hàn Mạc không kìm nổi, đưa tay tay, nhẹ nhàng nắm lấy. Tiểu Thiến toàn thân run lên. Hàn Mạc trong nháy mắt cảm thấy một loại kích động trước nay chưa từng thấy.

Hai gò má Tiểu Thiến cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hắn, mặt nóng bừng từng đợt hồng như hoa anh đào. Đối mặt với cảnh đẹp như thế, Hàn Mạc rốt cuộc chịu không nổi, cúi đầu xuống, hôn lên hai cánh hoa anh đào ngọt ngào kia.



Rất nhanh, hai tay hắn liền đi xuống, đầu tiên là ôm lấy vòng eo mảnh mai của Tiểu Thiến, rồi nắm hai phiến mông thơm mát.

-Ôi!
Tiểu Thiến kêu lên một tiếng, mày liễu dướn lên, hàm răng đều tăm tắp trắng nõn cắn khẽ vào môi. Hơi thở hổn hển. Mát dịu. Trên mặt phiếm hồng. Đôi mắt quyến rũ mơ màng. Xuân ý trong cơ thể dào dạt mở ra. Cảm giác bàn tay tác quái kia ở trên đầu vú mình mà nhẹ nhàng vuốt ve. Lửa nóng như xuyên qua thịt da. Khiến toàn thân như có lửa đốt. Vòng eo nhỏ bất giác cong lên, uốn éo. Trong mũi phát ra âm thanh vô thức, làm như giãu dụa, càng khiêu khích.

Hàn Mạc mở rộng bàn tay, ôm lấy cặp mông nàng. Tiểu Thiến ôi lên một tiếng, cổ vươn cao, hơi thở nóng bừng phả vào mặt hắn, thân hình mềm mại càng lúc càng nóng bỏng. Nàng quên cả giãy dụa, cánh tay thon dài ôm chặt lấy Hàn Mạc, đắm chìm trong ân ái nam nữ.

Hàn Mạc hiểu được Tiểu Thiến một thân xử nữ. Nên động tác cực kỳ nhẹ nhàng, mỗi nụ hôn kích thích đều tất có kỹ xảo, chạm khẽ vào những khu vực nhạy cảm trên người Hàn Mạc, vô hình chung, mảnh xiêm y cuối cùng trên người nàng cũng rớt ra.

Trước mắt, một tòa thiên nhiên lồ lộ hiển thị. Trơn mềm da thịt. Trắng trong hồng hào. Trên người còn tản ra mùi hương thơm ngát. Quyến rũ mê người.

Tiểu Thiến đổ mồ hôi khắp cơ thể, càng tăng thêm sức hấp dẫn, đôi mắt nàng he hé, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Hàn Mạc xâm lược cơ thể mình. Hơi thở càng dồn dập.

Hàn Mạc cũng thở dồn. Hai tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân thon dài mà rắn chắc của nàng. Chậm rãi lách vào giữa hai đùi. Như ngọc bóng loáng, cảm giác nhẵn nhịu, lập tức lan truyền khắp cơ thể, mang theo nồng đượm mùi hương khiến cho người ta say mê.

Nam nữ một khi lạc vào cõi bồng lai, sẽ trở nên hồn nhiên bản năng, cũng không còn e dè hay hồi hộp nữa.

-A, tướng công…
Đôi mắt đẹp của Tiểu Thiến nửa khép, cảm thấy lửa nóng từ đôi bàn tay áp lên đôi bàn tay nhỏ bé của mình đang cố gắng ngăn chặn tuyến phòng thủ cuối cùng. Nàng gắt gao cầm lấy đôi gối uyên ương, đôi mi thanh tú nhíu lại, không kìm nổi thốt lên mấy tiếng, cơ thể tuyệt mỹ theo bản năng đong đưa, phát ra tiếng rên rung động lòng người. Nàng làm như đang nhảy vào đống lưa, cả người nóng bỏng, một dòng nước ấm tràn ra giữa hai chân.

Hàn Mạc hôn lên đôi môi tiên diễm, lưu luyến trên bộ ngực sữa trắng ngần, nhẹ nhàng ép xuống, mặc cho đôi nhũ trong tay biến ảo thành mọi hình dạng.

Tiểu Thiến thân hình mềm mại run lên, đôi mắt đẹp như muốn bốc hỏa. Thân thể nhẹ nhàng chuyển động, bắt nhịp với động tác của hắn. Hơn thở từ miệng gấp gáp tỏa ra, xuân tình thiêu đốt, sớm khiến nàng quên cả rụt è e thẹn.

Nàng là trinh nữ. Chưa trải qua chuyện ân ái. Cho nên động tác rất mới lạ, hoàn toàn là phản ứng tự nhiên. Loại phản ứng này lại càng kích thích nam nhân cực độ.

Hàn Mạc dìu Tiểu Thiến bước vào cõi cực lạc, bồng bềnh mây phủ.

-Tướng công!
Tiểu Thiến hét lên. Cũng là lúc Hàn Mạc dùng hai tay ôm lấy nàng ép vào lưng hắn. Chà xát mạnh lên cặp mông như hai cánh hoa.

Nữ tử khờ dại rực rỡ, chưa từng trải qua trò chơi nào như vậy, Tiểu Thiến trên mặt giống như gặp lửa, xụi lơ, mềm nhũn trên giường. Hàn Mạc kề sát cổ nàng, ôm nàng vào ngực, thì thầm:
-Tiểu Thiến, ta đến đây!

Nhẹ nhàng từng nhịp, lửa nóng xuyên qua cơ thể, một đóa trắng trong tinh khiết nở rộ trên tấm khăn lụa.

Hàn Mạc xót thương Tiểu Thiến, buông lỏng cơ thể, nói những lời ngọt ngào nhất, tình chàng ý thiếp, Tiểu Thiến cắn răng chịu đựng Hàn Mạc tấn công, tuy rằng Hàn Mạc rất có kỹ xảo, xâm nhập khẽ khàng, nhưng chút đau đớn ban đầu là không tránh khỏi, nhưng rồi nhanh chóng nhường chỗ cho cảm giác hoan ái ngọt ngào, hạnh phúc dâng lên trong lòng.

Ngọn đèn dầu tĩnh u, trong phòng chỉ còn lại tiếng rên khe khẽ.

Tiểu Thiến nồng nhiệt quấn lấy cơ thể tướng công, cuộc đời trinh nữ của nàng đã bước sang một giai đoạn khác.

back top