Chương 18
THẰNG NHÓC ĐÃ CHẾT, NHƯNG ĐỨA CON GÁI THÌ CHƯA.
Và bây giờ, chàng trai trẻ còn đang cố phá hủy ngôi nhà của Alexia nữa chứ, đây chẳng còn là một cuộc chơi hay một trò thí nghiệm để quan sát nữa, hắn phải chết, chết trong đau đớn tột cùng. Sao hắn dám nghĩ ra một chuyện tày trời như thế chứ? Đáng lẽ hắn phải quỳ gối trước mặt ả, van xin ả muốn làm gì hắn tùy ý, sao hắn dám chứ?
Alexia thấy hai anh em nhà nó sánh vai bên nhau bước đi, cảm thấy sự mong mỏi muốn bỏ trốn của chúng sau khi đã kích hoạt hệ thống tự hủy, ánh sáng và âm thanh nhấp nháy liên hồi, hệ thống đang được khởi động. Chút nỗ lực của chúng hoàn toàn là vô nghĩa, dĩ nhiên rồi. Ả chỉ cần bỏ chút xíu thời gian ra là dư sức ngăn hệ thống tự hủy lại, bằng cách kết nối bản thân với cả toà nhà này, nhưng nói gì thì nói ả cũng vẫn còn bực mình. Hắn đã chứng kiến khả năng siêu việt của ả, hắn đã thấy và bỏ chạy trong hoảng sợ tột cùng… thế mà vẫn dám tự đề cao mình đến mức có ý nghĩ muốn lấy mạng ả ư?
Alexia định thần lại, tập trung toàn bộ sức mạnh để trở thành một bản thể hoàn hảo. Ả biết rằng hắn đã không bỏ qua thứ vũ khí kế bên bàn phím, một khẩu súng lục ổ quay ai đó để quên lại. Nhưng ả chẳng thèm bận tâm, thứ vũ khí đó ắt sẽ cho hắn hy vọng, để rồi tô điểm thêm cho thắng lợi sau cùng của ả. Ả sẽ tước đi hy vọng của hắn, sẽ đoạt mạng em gái hắn và rồi cũng sẽ giết chết cả hắn.
Khi đã thành một khối, ả hình dung mình giống như một chất lỏng, di chuyển qua cấu trúc của môi trường xung quanh dễ dàng y như việc điều khiển những tế bào trong người, và ả đang làm thế, đang đến để đối mặt với những kẻ xâm nhập. Chúng giật mình chẳng kém lúc nghĩ đã sắp thành công. Ả chui ra khỏi vật thể chứa tế bào, dần dần định hình, rồi quay lại nhìn vào đôi mắt đờ đẫn của chúng, vẻ mặt hoảng sợ của những con cừu đang run rẩy. Ả nhìn cách chúng quan sát mình, thấy khoái trá dẫu rằng vẫn chưa nguôi giận.
Chúng tranh cãi ngay trước mặt ả, hắn cứ khăng khăng đòi ”xử lý” mọi chuyện, rằng con bé nên trốn đi. Con bé đồng ý một cách ngập ngừng, và còn đặt điều kiện ngược lại rằng hắn phải sống. Ngay sau câu nói ngông cuồng đó, con bé quay đi và bỏ chạy về chiếc thang máy.
Alexia bước tới chận đường nó, giơ tay lên chuẩn bị tấn công…
…và một lỗ thủng loang ra trên cơ thể, khiến ả phân tán tư tưởng. Một viên đạn đã ghim vào người ả. Ả xoay mình lại và mỉm cười với hắn, với khẩu súng trên tay hắn, rồi thọc tay vào người mình, rút viên đạn ra quẳng tới trước mặt hắn. Bộ dạng của hắn khiến ả hết sức hài lòng, và khi quay lại thì thấy con bé đã trốn mất.
Đã đến lúc kết thúc cuộc chơi, Alexia quyết định. Để cho hắn biết ả là gì, ả làm được những gì… và để làm cho hắn phải sợ chết khiếp, bởi vì lúc ả nhắm mắt lại, hình dung, ước muốn, ả không còn là một Alexia Ashford nữa, ả trở thành một Hung thần, đầy quyền năng và tàn nhẫn.
THẰNG NHÓC ĐÃ CHẾT, NHƯNG ĐỨA CON GÁI THÌ CHƯA.
Và bây giờ, chàng trai trẻ còn đang cố phá hủy ngôi nhà của Alexia nữa chứ, đây chẳng còn là một cuộc chơi hay một trò thí nghiệm để quan sát nữa, hắn phải chết, chết trong đau đớn tột cùng. Sao hắn dám nghĩ ra một chuyện tày trời như thế chứ? Đáng lẽ hắn phải quỳ gối trước mặt ả, van xin ả muốn làm gì hắn tùy ý, sao hắn dám chứ?
Alexia thấy hai anh em nhà nó sánh vai bên nhau bước đi, cảm thấy sự mong mỏi muốn bỏ trốn của chúng sau khi đã kích hoạt hệ thống tự hủy, ánh sáng và âm thanh nhấp nháy liên hồi, hệ thống đang được khởi động. Chút nỗ lực của chúng hoàn toàn là vô nghĩa, dĩ nhiên rồi. Ả chỉ cần bỏ chút xíu thời gian ra là dư sức ngăn hệ thống tự hủy lại, bằng cách kết nối bản thân với cả toà nhà này, nhưng nói gì thì nói ả cũng vẫn còn bực mình. Hắn đã chứng kiến khả năng siêu việt của ả, hắn đã thấy và bỏ chạy trong hoảng sợ tột cùng… thế mà vẫn dám tự đề cao mình đến mức có ý nghĩ muốn lấy mạng ả ư?
Alexia định thần lại, tập trung toàn bộ sức mạnh để trở thành một bản thể hoàn hảo. Ả biết rằng hắn đã không bỏ qua thứ vũ khí kế bên bàn phím, một khẩu súng lục ổ quay ai đó để quên lại. Nhưng ả chẳng thèm bận tâm, thứ vũ khí đó ắt sẽ cho hắn hy vọng, để rồi tô điểm thêm cho thắng lợi sau cùng của ả. Ả sẽ tước đi hy vọng của hắn, sẽ đoạt mạng em gái hắn và rồi cũng sẽ giết chết cả hắn.
Khi đã thành một khối, ả hình dung mình giống như một chất lỏng, di chuyển qua cấu trúc của môi trường xung quanh dễ dàng y như việc điều khiển những tế bào trong người, và ả đang làm thế, đang đến để đối mặt với những kẻ xâm nhập. Chúng giật mình chẳng kém lúc nghĩ đã sắp thành công. Ả chui ra khỏi vật thể chứa tế bào, dần dần định hình, rồi quay lại nhìn vào đôi mắt đờ đẫn của chúng, vẻ mặt hoảng sợ của những con cừu đang run rẩy. Ả nhìn cách chúng quan sát mình, thấy khoái trá dẫu rằng vẫn chưa nguôi giận.
Chúng tranh cãi ngay trước mặt ả, hắn cứ khăng khăng đòi ”xử lý” mọi chuyện, rằng con bé nên trốn đi. Con bé đồng ý một cách ngập ngừng, và còn đặt điều kiện ngược lại rằng hắn phải sống. Ngay sau câu nói ngông cuồng đó, con bé quay đi và bỏ chạy về chiếc thang máy.
Alexia bước tới chận đường nó, giơ tay lên chuẩn bị tấn công…
…và một lỗ thủng loang ra trên cơ thể, khiến ả phân tán tư tưởng. Một viên đạn đã ghim vào người ả. Ả xoay mình lại và mỉm cười với hắn, với khẩu súng trên tay hắn, rồi thọc tay vào người mình, rút viên đạn ra quẳng tới trước mặt hắn. Bộ dạng của hắn khiến ả hết sức hài lòng, và khi quay lại thì thấy con bé đã trốn mất.
Đã đến lúc kết thúc cuộc chơi, Alexia quyết định. Để cho hắn biết ả là gì, ả làm được những gì… và để làm cho hắn phải sợ chết khiếp, bởi vì lúc ả nhắm mắt lại, hình dung, ước muốn, ả không còn là một Alexia Ashford nữa, ả trở thành một Hung thần, đầy quyền năng và tàn nhẫn.