Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Quyển 3 - Chương 102: Thực xin lỗi

Long Duệ gật gật đầu, hắn không biết như thế nào, hiện tại Long Triệt tựa hồ bởi vì chuyện này đang hiểu lầm chính mình, có lẽ huynh ấy cho rằng mình không nên nhúng tay vào.

 

Long Triệt trầm mặc thật lâu sau, hắn trong lòng rất muốn nàng, rất lưu luyến nàng, thầm nghĩ chạy nhanh tìm được nàng, sau đó hảo hảo cùng nàng giải thích, chỉ cần nàng cao hứng, bất cứ cái gì hắn đều có thể đáp ứng nàng.

 

“Nàng ở nơi nào? Ta muốn đi gặp nàng.” Long Triệt vội la lên, cầm lấy bờ vai của hắn.

 

Long Duệ lắc đầu, vẻ mặt xin lỗi, bất an mở miệng: “Nàng không cho ta nói, nàng chính là muốn tìm một nơi, sẽ cùng huynh nói rõ ràng. Ta cũng đã đồng ý với nàng, không thể nói cho bất luận kẻ nào.” Đây là điều kiện duy nhất của nàng, hắn làm sao dám cãi lời, nếu là nàng chạy thoát, hắn cũng sẽ không dễ dàng tìm được bọn họ như vậy.

 

Long Triệt vô cùng tức giận, ánh mắt hiện lên vẻ nguy hiểm, hắn vẫn luôn tao nhã, đôn hậu, tính tình vô cùng tốt, nhưng cũng không nói lên hắn không có cảm xúc, không biết tức giận, không truy cứu chuyện xảy ra.

 

Phanh.

 

Một nắm đấm vung lên đấm vào trên mặt anh tuấn soái khí của Long Duệ, Long Duệ không có phòng bị lập tức bị đánh đầu ngã bật về phía sau, máu tươi ứa ra, liên tục lui về phía sau vài bước.

 

“Long Duệ, đừng nói huynh không có cảnh cáo đệ, chuyện đệ đã xâm phạm Tử Tô, huynh đã muốn không truy cứu, nhưng đệ hiện tại cư nhiên còn muốn dụ dỗ nàng lần nữa, đệ muốn Tiểu Long Nhi, đệ sợ thằng bé sẽ về với long tộc Đông Hải, đệ hối hận, hiện tại đệ muốn cùng ta tranh, có phải hay không? Đệ thật là ti bỉ tiểu nhân.” Long Triệt âm trầm nói, ánh mắt lãnh khốc vô tình theo dõi hắn, nếu không phải Long Trạch cùng Long Dịch giữ chặt hắn, nói không chừng hắn sẽ đánh thêm mấy quyền nữa.

 

Long Duệ lau mũi chảy ra máu, không nói được lời nào nhìn Long Triệt trước mắt không khống chế được, hắn biết hắn hiện tại nói cái gì cũng vô dụng. Hắn không phủ nhận dù bây giờ ý nghĩ ó xuất hiện ở trong đầu của hắn, nhưng hắn không muốn tranh với anh em, tùy ý Tử Tô và Long Nhi, lúc trước cũng vậy hắn đã để cho hai người lựa chọn đấy thôi.

 

“Đệ đến là để chuyển lời giùm Tử Tô, đệ không bao giờ muốn phá hoại tình cảm huynh đệ của chúng ta từ trước đến nay. Nàng quyết định như thế nào, đệ chưa từng can thiệp qua, huynh cảm thấy nàng là một người tùy ý cho người ta sắp xếp hay sao?” Nếu như thật sự huynh nghĩ như thế, như vậy huynh hoàn toàn không hiểu nổi nàng. Khó trách nàng lại đào hôn, khó trách nàng lại bỏ huynh mà đi, thậm chí không muốn gặp huynh.” Long Duệ lạnh lùng nói, Long Triệt thay đổi, trong lòng hắn không biết nên hình dung loại cảm giác này như thế nào.

 

“Câm mồm, Long Duệ, huynh không cần nói thêm nữa.” Long Trạch gặp tình thế không đúng, vội vàng lên tiếng ngăn cản quát lơn, sợ không chỉ có đánh nhau, e là sẽ phá hoại tình cảm huynh đệ bao lâu nay chưa hề xich mích. Vì một nữ nhân, đáng giá sao?

 

Long Dịch cũng vội vàng khuyên nhủ: “Đúng vậy, đúng vậy, đệ thấy trước tiên nên xem nàng nói như thế nào đi, không phải cái gì cũng sẽ biết sao?” Long Dịch trong lòng cũng là nói, nữ nhân này rất đáng giận, cư nhiên làm cho hai vị Long Vương vì nàng đánh nhau, vì nàng mà tổn thương hòa khí, một nữ nhân như vậy nhất định sẽ làm sẽ làm Long tộc nổi phong ba.

 

Lời của hai người bọn họ lập tức làm cho Long Triệt đang trong cơn giận dữ không khống chế được phục hồi lại bình tĩnh, Tử Tô quả thật sẽ không là một người để mặc cho người ta xếp đặt, nàng lại càng không thể thích Long Duệ, điểm này hắn biết rõ.

 

“Nàng ở nơi nào? Nàng khi nào thì gặp ta?” Tỉnh táo lại, hắn liền hỏi. Nóng vội muốn nhìn thấy nàng, muốn cùng nàng giải thích rõ ràng.

 

Long Duệ đang muốn trả lời, đột nhiên trên mặt lại lộ ra vẻ không thể tin được, trong mắt của bọn họ nhìn thấy thật sự cổ quái, sau đó mới nghe được hắn nói: “Bây giờ nàng đang ở đây.”

 

Lời nói của hắn làm ba nam nhân tinh thần chấn động, hai mặt nhìn nhau, nhanh như vậy, xem ra là có Tiểu Long Nhi giúp. Không nghĩ tới Tiểu Long Nhi vậy mà có sức mạnh cường đại đáng kinh ngạc đến như vậy, không cần tu luyện, thế nhưng đã giúp nàng tránh khỏi sự truy tìm của bọn họ, hiện tại lại mang theo nàng đi vào nơi này.

 

Quả nhiên chỉ chốc lát sau sau, trước mặt bọn họ liền xuất hiện bóng dáng Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô. Bọn họ vừa xuất hiện, Long Triệt liền bước tiến lên, gắt gao nắm lấy hai v

 

“Tô nhi, ta tìm nàng thật khổ a, nàng rốt cuộc đã đi đâu vậy?” Hắn không trách cứ nàng, chính là dùng giọng điệu tràn đầy lo lắng hỏi.

 

Tử Tô vì theo Tiểu Long Nhi xuyên qua khoảng không,thời gian tàng hình bay đến đây, vẫn chưa kịp phục hồi tinh thần, giây tiếp theo liền bị thanh âm người khác gắt gao nắm lấy, dọa nàng bị một cú sốc, theo sau nghe được quen thuộc của Long Triệt, nàng mới biết được không phải người khác đúng là hắn, bên tai cũng nghe đến thanh âm của hắn.

 

Nàng ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn hắn, hắn gầy, hắn trở nên cằn cỗi, hắn phong trần mệt mỏi, hắn đầy mặt bi thương. Đều là nàng, là nàng không tốt, là nàng thực có lỗi với hắn.

 

“Thực xin lỗi, Long Triệt. Thực xin lỗi.” Nàng thì thào nói, không dám nhìn thẳng ánh mắt hắn, sợ chính mình vì áy náy mà chết mất.

 

Long Triệt muốn nghe không phải là lời giải thích của nàng, nếu nàng nguyện ý trở lại bên cạnh hắn, hắn nguyện ý sẽ làm tất cả, sửa tất cả, chỉ cần nàng vừa lòng.

 

“Tô nhi, vì cái gì? Vì cái gì phải rời khỏi ta? Chỉ cần nàng không đi, ta bất cứ thứ gì cũng đều nguyện ý sửa, chỉ cần nàng nói, ta nhất định sẽ làm được.” Nhìn nữ nhân trước mắt, hắn trong lòng dâng lên từng trận bi thương, khổ sở, thống khổ, yêu hận đan xen vào nhau, không cách nào hình dung được cảm giác hắn lúc này.

 

Tử Tô nghe vậy vẻ mặt lại khổ sở, nghẹn ngào, thật lâu mới tìm lại được giọng nói của nàng: “Long Triệt, tôi không thể ích kỷ, tôi biết anh đối với tôi tốt lắm, thật tôi không biết như thế nào đáp trả lại, nhưng là, nhưng là……” Nàng nói không được nữa, chẳng người lẽ nàng thật sự có thể vì người khác mà buông tha người mình thích sao? Nàng là dễ dàng buông tay như thế sao? Nàng là người không thể dễ dàng tha thứ sao? Nhưng là, nàng là,thật là tính cách của nàng là không thể dễ dàng tha thứ cho việc cùng người khác chia xẻ một người nam nhân, và người này so với nàng còn hiền hậu hơn, thiện lương hơn nàng rất nhiều, sẽ không cùng nàng tranh, sẽ không gây trở ngại nàng cùng hắn, nàng vẫn là không thể chịu đựng được. Nàng không nghĩ muốn ép buộc chính mình, nói nàng ích kỷ cũng được, nói nàng quá phận cũng được, nàng tình nguyện thà kết thúc một lần, chịu đâu đớn một lần, cho mọi chuyện hiện tai vẫn còn cứu vãn được nếu chấm dứt sớm. Chỉ là nàng thực sự cảm thấy có lỗi với hắn.

 

“Bất kể cái gì? Nàng nói đi? Chỉ cần ta có thể làm được, cho dù ta không làm Long Vương này cũng được.” Long Triệt nóng nảy, không ngừng truy vấn nói.

 

Lúc này, Tử Tô rốt cuộc không sợ nhìn thẳng vào hắn, trịnh trọng nói: “Long Triệt, tôi thực xin lỗi anh. Tôi không thể cùng nữ nhân khác chia xẻ cùng một nam nhân, tôi càng không thể bởi vì sự xuất hiện của tôi mà thương tổn một nữ nhân thiện lương như thế, tôi làm không được,có thể anh nói anh không yêu nàng, nhưng nàng yêu anh, vô cùng yêu anh, so với tôi thì hơn rất nhiều, tôi cũng mến anh, nhưng tôi không thể làm tổn thương nàng, tôi không thể ích kỷ như vậy, chúng tôi đều là phận nữ nhân, tôi hiểu tâm trạng của nàng, ta hiểu sự đau khổ và khổ sở của nàng. Chuyện như vậy, tôi làm không được. Cho nên, thực xin lỗi, tôi mới có thể đào hôn, tôi mới có thể rời khỏi anh. Tôi là người phàm, cảm tình của nhân loại so với bất luận kẻ nào cũng đều phức tạp hơn rất nhiều, có lẽ về sau tôi sẽ hối hận, nhưng giờ khắc này, tôi sẽ không hối hận. Anh cứ xem như chưa từng gặp tôi, tôi thực xin lỗi anh, anh hận tôi cũng được, giận tôi cũng được, tôi không hề có nửa lời oán trách anh.”

 

Lời của nàng vừa nói xong Long Triệt liền vội vội vàng xen vào “Ý em nói là Trân Châu, đúng hay không? Ta cùng nàng không có gì, ta không thương nàng, ta thật sự không thương nàng, chưa từng có, Tô nhi, ta chỉ yêu một mình em, em không thích nàng, ta đưa nàng đi, nếu không ta sẽ đưa em rời khỏi Long Cung, em muốn đi đâu, ta sẽ đi theo em đến đó được không?” Hắn quả thực đang ăn nói khép nép cầu xin, thậm chí là ngay cả tôn nghiêm một người nam nhân cũng không cần.

 

Long Duệ, Long Trạch, Long Dịch đứng một bên nhìn xem trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được vào hai mắt của mình, lỗ tai, này, này, này thật là Long Triệt sao?

back top