Tuyết Điêu chao liệng bổ xuống, quắp lên một gã sĩ tốt, đôi tuyết trảo dùng sức xé một phát, đem thân thể của hắn kéo thành hai nửa, sau đó một ngụm nuốt ực xuống dưới, cứ thế mà đem thân thể đám sĩ tốt chuyển thành một đống huyết tương tinh khí thu nhập vào trong cơ thể, lập tức hắn lại cứ thế lao xuống......
Khi Tuyết Điêu không bỏ sót mà xé nuốt luôn hơn mười người sĩ tốt kia thì một lần nữa trở xuống đến mặt đất, Đường Tiêu toàn thân máu huyết trở nên vô cùng tràn đầy, loại cảm giác này vô cùng thoải mái thích ý. Trong giây lát đó, Đường Tiêu cảm giác mình đã hóa thân trở thành một phệ huyết ác ma, cái loại nhìn thấy người là muốn xé nát một ngụm nuốt mất kia vậy.
Sau khi giết chết hơn ba mươi người kia, Đường Tiêu chỉ lấy được từ chỗ Lưu Đình một bộ phi hành pháp khí, mấy miếng liễu diệp phi đao, cùng một bộ tên nỏ có thể giấu trong ống tay áo.
Gần đây qua mấy lần chiến đấu sau khi tiến vào cấp Nhân Nguyên, Đường Tiêu quả thật đã cảm nhận được pháp khí mạnh là vô cùng trân quý, hắn hiện tại cũng đã sưu tập rất nhiều pháp khí thượng đẳng. Nhưng tên Lưu Đình này thân là võ giả cấp Địa Nguyên mà trên người mới chỉ có một bộ phi hành pháp khí hạ phẩm không tốt gì cho lắm, phi đao với tên nỏ cũng chỉ có thể được coi là ám khí, cũng khó trách võ công của hắn tu vi cao hơn Đường Tiêu nhiều như vậy, cuối cùng lại đã bị chết ở trong tay Đường Tiêu hắn.
Trên người hơn ba mươi tên sĩ tốt của Lưu Đình ngược lại đã cung cấp cho Đường Tiêu không ít ngân phiếu, tổng cộng có ba, bốn ngàn lượng có hơn, xem như niềm vui ngoài ý muốn rồi. Đương nhiên, chỗ... ngân phiếu này là có người đưa cho Lưu Đình mua cái mạng của Đường Tiêu, hiện lại rơi vào tay Đường Tiêu, cũng coi như là ý trời cho "vật quy nguyên chủ".
Cầm giấy gọi nhập ngũ trong tay, Đường Tiêu thầm nghĩ sau khi giết chết Lưu Đình, hiện tại hắn chỉ có thể một mình tiến về nơi đóng quân ở Phượng Lâm trình diện. Chỉ là giấy gọi nhập ngũ này vẫn cần trình lên trưởng quan Lưu Đình Lưu Đô úy của nơi đóng quân ký tên xác nhận mới có thể phản hồi lại bộ binh, Lưu Đình đã chết, đến lúc đó cũng không biết nên đi tìm ai ký tên cho rồi.
Quan sát một lát hắn từ chỗ Lưu Đình thu được binh phù ấn tín Đô úy và dây đeo triện, Đường Tiêu suy nghĩ, nếu hắn tiến vào trong quân ngũ, về sau há chẳng phải là có thể trực tiếp ngồi lên vị trí Đô úy sao? Không đúng không đúng, muốn làm Đô úy, tựa hồ cũng phải lập hồ sơ ở bộ binh trước, phải lấy được xác nhận của thống lĩnh quân đội Hoa Liên thành mới xong? Mặc kệ nó, cứ đến điểm đóng quân đã rồi nói sau. Đến Phượng lâm cứ làm vương làm tướng ở đó đã, ai dám không phục thì công tử sẽ đánh cho hắn chịu phục mới thôi.
Đột nhiên, trong huyệt đan điền của Đường Tiêu có chuyển động lạ, sau khi kiểm tra sơ bộ, Đường Tiêu phát hiện Luyện Yêu Thối Ma Hồ tựa hồ đã to ra! Cái này lúc trước chưa bao giờ có, rất có thể là vừa rồi Luyện Yêu Đại Thủ Ấn thi triển thành công liền mở ra mật thất che dấu bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ!
Trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ rốt cuộc là cất dấu bí mật gì? Trong mật thất vừa mở lại sẽ có niềm vui bất ngờ chi đây? Đường Tiêu trong nội tâm rất là chờ mong. Hắn do dự một lát rồi quyết định tìm một chỗ không ai quấy rầy lẻn vào đó tra xét rõ ràng Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Thả người bay lên trên không trung quan sát bốn phía xong, Đường Tiêu hướng vào trong tuyết sơn sơn mạch mà bay nhanh tới.
Tuy thời gian là mùa hè nhưng tuyết sơn sơn mạch vẫn rét lạnh vô cùng, toàn bộ núi cũng bị đóng thành hàn băng, cuối cùng Đường Tiêu ở trong hàn băng tìm được một chỗ ẩn giấu tốt.
Khoanh chân ngồi xuống, Đường Tiêu dùng thần thức tập trung tới Yêu Thối Ma Hồ mà tu luyện, đưa thân vào trong một thạch thất.
Đây chính là không gian bên trong của Yêu Thối Ma Hồ.
Tuy nhiên lúc này ở trên thạch bích đã hiện lên hai chữ một chữ thân một chữ hồn, ba chữ phân biệt tạo thành tam giác xuất hiện trên cửa đá, Đường Tiêu thậm chí mơ hồ còn cảm thấy thanh âm kêu rên.
Là thanh âm rên rỉ của Lưu Đình?
Đường Tiêu cẩn thận phân biệt một thoáng, hắn phát hiện ra tiếng kêu này từ trong một hòn đá nhỏ truyền tới, Đường Tiêu vô ý thức mà nhìn vào bên trong, bỗng nhiên có một luồng lực mãnh liệt kéo vào khiến cho Đường Tiêu cứ thế mà đi vào bên trong đó.
Sau khi tiến vào trong đó Đường Tiêu kinh ngạc phát hiện, ở bên trong rõ ràng ràng có một cái mật thất lớn giống như mật thất ở bên ngoài.
Tuy nhiên hiện tại thân thể của Đường Tiêu đã thu nhỏ so với chữ hồn của tiểu thạch môn còn nhỏ hơn cho nên bên ngoài.
Trong lòng Đường Tiêu thình thịch trực nhảy, xem ra không gian của Yêu Thối Ma Hồ tương đối lớn nhất định trong lúc lơ đãng hắn đã mở tầng không gian thứ hai, nhưng cụ thể làm thế nào để mở ra Thân và Hồn hai đạo bí môn này thì Đường Tiêu đoán chừng có quan hệ tới Luyện Yêu Đại Thủ Ấn.
Lúc trước Đường Tiêu chỉ dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn để bẻ vụn cành cây quá lớn còn lần này hắn đã dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đánh chết cường giả.
Vừa rồi hắn ở ngoài cửa đã nghe rõ ràng, phát hiện ra trên vách tường của tòa mật thất có cái tiểu thạch môn này, mà ở trong tiểu thạch môn cái gì cũng không có gì, chỉ là trên một cái cửa có viết hai chữ Lưu Đình, tiếng rên cũng từ nơi đó mà phát ra.
Vì có kinh nghiệm cho nên Đường Tiêu biết phương pháp tiến vào cái cửa đá nhỏ Đường Tiêu cũng không tiến vào tiểu thạch môn nơi Lưu Đình phát ra tiếng kêu mà tiến về phía một tiểu thạch môn không có tên mà vào trong xem xét, sau một hồi hấp lực, Đường Tiêu đã tiến vào.
Ở trong thạch thất cũng không có một bóng người.
Sau đó Đường Tiêu rời khỏi tiến vào tiểu thạch môn viết chữ Lưu Đình, Lưu Đình quả nhiên ở bên trong này, nhưng hắn là một quang ảnh phiêu du, căn bản không có thân thể chỉ miễn cưỡng ngưng tụ thành hình người mà thôi, nhìn thấy Đường Tiêu hắn rú thảm đánh về phía Đường Tiêu.
Đường Tiêu vội vàng vung một quyền đánh qua, quyền vừa tiếp xúc với Lưu Đình thì đoàn quang ảnh kia đã thê thảm la lên một tiếng, giống như là bị lửa đốt cháy vậy nhanh chóng lui về một góc của mật thất, tuy cừu hận nhưng hắn cũng vô cùng sợ hãi mà nhìn Đường Tiêu, giống như là nhìn ma quỷ vậy. xem tại TruyenFull.vn
Đường Tiêu trừng mắt nhìn đoàn quang ảnh này mà suy tư.
Chẳng lẽ đây chính là thần hồn của Lưu Đình.
Bởi vì Lưu Đình bị Đường Tiêu dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đánh chết, cho nên hồn phách của hắn cũng không giống như những võ giả trước kia, bị giam cầm ở trong mật thất này.
Khi Tuyết Điêu không bỏ sót mà xé nuốt luôn hơn mười người sĩ tốt kia thì một lần nữa trở xuống đến mặt đất, Đường Tiêu toàn thân máu huyết trở nên vô cùng tràn đầy, loại cảm giác này vô cùng thoải mái thích ý. Trong giây lát đó, Đường Tiêu cảm giác mình đã hóa thân trở thành một phệ huyết ác ma, cái loại nhìn thấy người là muốn xé nát một ngụm nuốt mất kia vậy.
Sau khi giết chết hơn ba mươi người kia, Đường Tiêu chỉ lấy được từ chỗ Lưu Đình một bộ phi hành pháp khí, mấy miếng liễu diệp phi đao, cùng một bộ tên nỏ có thể giấu trong ống tay áo.
Gần đây qua mấy lần chiến đấu sau khi tiến vào cấp Nhân Nguyên, Đường Tiêu quả thật đã cảm nhận được pháp khí mạnh là vô cùng trân quý, hắn hiện tại cũng đã sưu tập rất nhiều pháp khí thượng đẳng. Nhưng tên Lưu Đình này thân là võ giả cấp Địa Nguyên mà trên người mới chỉ có một bộ phi hành pháp khí hạ phẩm không tốt gì cho lắm, phi đao với tên nỏ cũng chỉ có thể được coi là ám khí, cũng khó trách võ công của hắn tu vi cao hơn Đường Tiêu nhiều như vậy, cuối cùng lại đã bị chết ở trong tay Đường Tiêu hắn.
Trên người hơn ba mươi tên sĩ tốt của Lưu Đình ngược lại đã cung cấp cho Đường Tiêu không ít ngân phiếu, tổng cộng có ba, bốn ngàn lượng có hơn, xem như niềm vui ngoài ý muốn rồi. Đương nhiên, chỗ... ngân phiếu này là có người đưa cho Lưu Đình mua cái mạng của Đường Tiêu, hiện lại rơi vào tay Đường Tiêu, cũng coi như là ý trời cho "vật quy nguyên chủ".
Cầm giấy gọi nhập ngũ trong tay, Đường Tiêu thầm nghĩ sau khi giết chết Lưu Đình, hiện tại hắn chỉ có thể một mình tiến về nơi đóng quân ở Phượng Lâm trình diện. Chỉ là giấy gọi nhập ngũ này vẫn cần trình lên trưởng quan Lưu Đình Lưu Đô úy của nơi đóng quân ký tên xác nhận mới có thể phản hồi lại bộ binh, Lưu Đình đã chết, đến lúc đó cũng không biết nên đi tìm ai ký tên cho rồi.
Quan sát một lát hắn từ chỗ Lưu Đình thu được binh phù ấn tín Đô úy và dây đeo triện, Đường Tiêu suy nghĩ, nếu hắn tiến vào trong quân ngũ, về sau há chẳng phải là có thể trực tiếp ngồi lên vị trí Đô úy sao? Không đúng không đúng, muốn làm Đô úy, tựa hồ cũng phải lập hồ sơ ở bộ binh trước, phải lấy được xác nhận của thống lĩnh quân đội Hoa Liên thành mới xong? Mặc kệ nó, cứ đến điểm đóng quân đã rồi nói sau. Đến Phượng lâm cứ làm vương làm tướng ở đó đã, ai dám không phục thì công tử sẽ đánh cho hắn chịu phục mới thôi.
Đột nhiên, trong huyệt đan điền của Đường Tiêu có chuyển động lạ, sau khi kiểm tra sơ bộ, Đường Tiêu phát hiện Luyện Yêu Thối Ma Hồ tựa hồ đã to ra! Cái này lúc trước chưa bao giờ có, rất có thể là vừa rồi Luyện Yêu Đại Thủ Ấn thi triển thành công liền mở ra mật thất che dấu bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ!
Trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ rốt cuộc là cất dấu bí mật gì? Trong mật thất vừa mở lại sẽ có niềm vui bất ngờ chi đây? Đường Tiêu trong nội tâm rất là chờ mong. Hắn do dự một lát rồi quyết định tìm một chỗ không ai quấy rầy lẻn vào đó tra xét rõ ràng Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Thả người bay lên trên không trung quan sát bốn phía xong, Đường Tiêu hướng vào trong tuyết sơn sơn mạch mà bay nhanh tới.
Tuy thời gian là mùa hè nhưng tuyết sơn sơn mạch vẫn rét lạnh vô cùng, toàn bộ núi cũng bị đóng thành hàn băng, cuối cùng Đường Tiêu ở trong hàn băng tìm được một chỗ ẩn giấu tốt.
Khoanh chân ngồi xuống, Đường Tiêu dùng thần thức tập trung tới Yêu Thối Ma Hồ mà tu luyện, đưa thân vào trong một thạch thất.
Đây chính là không gian bên trong của Yêu Thối Ma Hồ.
Tuy nhiên lúc này ở trên thạch bích đã hiện lên hai chữ một chữ thân một chữ hồn, ba chữ phân biệt tạo thành tam giác xuất hiện trên cửa đá, Đường Tiêu thậm chí mơ hồ còn cảm thấy thanh âm kêu rên.
Là thanh âm rên rỉ của Lưu Đình?
Đường Tiêu cẩn thận phân biệt một thoáng, hắn phát hiện ra tiếng kêu này từ trong một hòn đá nhỏ truyền tới, Đường Tiêu vô ý thức mà nhìn vào bên trong, bỗng nhiên có một luồng lực mãnh liệt kéo vào khiến cho Đường Tiêu cứ thế mà đi vào bên trong đó.
Sau khi tiến vào trong đó Đường Tiêu kinh ngạc phát hiện, ở bên trong rõ ràng ràng có một cái mật thất lớn giống như mật thất ở bên ngoài.
Tuy nhiên hiện tại thân thể của Đường Tiêu đã thu nhỏ so với chữ hồn của tiểu thạch môn còn nhỏ hơn cho nên bên ngoài.
Trong lòng Đường Tiêu thình thịch trực nhảy, xem ra không gian của Yêu Thối Ma Hồ tương đối lớn nhất định trong lúc lơ đãng hắn đã mở tầng không gian thứ hai, nhưng cụ thể làm thế nào để mở ra Thân và Hồn hai đạo bí môn này thì Đường Tiêu đoán chừng có quan hệ tới Luyện Yêu Đại Thủ Ấn.
Lúc trước Đường Tiêu chỉ dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn để bẻ vụn cành cây quá lớn còn lần này hắn đã dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đánh chết cường giả.
Vừa rồi hắn ở ngoài cửa đã nghe rõ ràng, phát hiện ra trên vách tường của tòa mật thất có cái tiểu thạch môn này, mà ở trong tiểu thạch môn cái gì cũng không có gì, chỉ là trên một cái cửa có viết hai chữ Lưu Đình, tiếng rên cũng từ nơi đó mà phát ra.
Vì có kinh nghiệm cho nên Đường Tiêu biết phương pháp tiến vào cái cửa đá nhỏ Đường Tiêu cũng không tiến vào tiểu thạch môn nơi Lưu Đình phát ra tiếng kêu mà tiến về phía một tiểu thạch môn không có tên mà vào trong xem xét, sau một hồi hấp lực, Đường Tiêu đã tiến vào.
Ở trong thạch thất cũng không có một bóng người.
Sau đó Đường Tiêu rời khỏi tiến vào tiểu thạch môn viết chữ Lưu Đình, Lưu Đình quả nhiên ở bên trong này, nhưng hắn là một quang ảnh phiêu du, căn bản không có thân thể chỉ miễn cưỡng ngưng tụ thành hình người mà thôi, nhìn thấy Đường Tiêu hắn rú thảm đánh về phía Đường Tiêu.
Đường Tiêu vội vàng vung một quyền đánh qua, quyền vừa tiếp xúc với Lưu Đình thì đoàn quang ảnh kia đã thê thảm la lên một tiếng, giống như là bị lửa đốt cháy vậy nhanh chóng lui về một góc của mật thất, tuy cừu hận nhưng hắn cũng vô cùng sợ hãi mà nhìn Đường Tiêu, giống như là nhìn ma quỷ vậy. xem tại TruyenFull.vn
Đường Tiêu trừng mắt nhìn đoàn quang ảnh này mà suy tư.
Chẳng lẽ đây chính là thần hồn của Lưu Đình.
Bởi vì Lưu Đình bị Đường Tiêu dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đánh chết, cho nên hồn phách của hắn cũng không giống như những võ giả trước kia, bị giam cầm ở trong mật thất này.