Đường Tiêu dịu dàng ôn nhu ôm Dực Thai công chúa vào mình sau đó hôn lên bốn phía trên mặt của nàng.
Dực Thai công chúa nhắm mắt lại lẳng yêu hưởng thụ tình yêu của Đường Tiêu đối với nàng, thế giới này rất kỳ diệu nam nhân vuốt ve nữ nhân sẽ khiến cho người đó rất nhanh có cảm giác.
Vuốt ve bộ ngực của Dực Thai công chúa cảm xúc của Đường Tiêu bắt đầu trở nên tăng vọt Đường Tiêu một lần nữa nhẹ nhàng muốn giải khai quần áo của nàng.
- Đừng....
Dực Thai công chúa sau khi cảm nhận được hết thảy thì vội đưa tay ra ngăn cản Đường Tiêu.
- Đụng vào cũng không làm cho ngươi mang thai đâu cứ yên tâm, ta chỉ cởi bỏ áo cam đoan không cởi quần.
Đường Tiêu dụ dỗ Dực Thai công chúa một câu.
- Không muốn...
Dực Thai công chúa vẫn tràn ngập lo lắng, nàng hiện tại cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thân mật ngoài quần áo với Đường Tiêu, cởi quần áo ra khiến cho nàng có cảm giác không an toàn.
- Trực tiếp sờ thực tế so với sờ qua lớp quần áo thì sướng hơn nhiều.
Đường Tiêu đột nhiên vén xuống dưới áo của Dực Thai công chúa mà thăm dò đi, vào toàn bộ dán sát vào bộ ngực cao ngất của nàng.
- A...
Dực Thai công chúa sau khi cảm nhận được gì đó lớn tiếng hét lên.
Nhưng mà Đường Tiêu đối với hạt đậu nhỏ kia vẫn dịu dàng vuốt ve, đôi mắt của Dực Thai công chúa liền trở nên mê loạn, đúng như lời Đường Tiêu nói sờ trực tiếp vẫn sướng hơn nhiều.
Mượn cơ hội này Đường Tiêu đem quần lót của Dực Thai công chúa cởi ra hoàn toàn, một đôi thỏ ngọc hoàn toàn xuất hiện trước mặt của hắn.
Thiếu nữ mười sáu tuổi da thịt mềm mại, Đường Tiêu dùng một tay vuốt ve bên phải đồng thời dùng miệng ngậm vào bên trái, như ngậm một viên chocolate vậy, cực kỳ dịu dàng mà chạm vào nàng.
Dực Thai công chúa chưa từng hưởng thụ qua kích thích mãnh liệt này, không đầy một khắc sau tay nàng cũng trở nên loạn thậm chí hai cái đùi không tự giác mà ma sát vào nhau, một hồi một hồi cảm giác lẫn lộn tràn qua khiến cho nàng cảm thấy ham muốn mãnh liệt.
Đường Tiêu không hẹn mà hợp cách quần khẽ vuốt ve căn cứ của Dực Thai công chúa, tuy nhiên lần này vẫn chưa tìm được điểm mấu chốt chưa giải quyết được nhu cầu cấp Áo bách của nàng.
Cuối cùng ngón tay của hắn cũng chạm vào điểm mấu chốt khiến cho Dực Thai công chúa khẽ rên lên, sung sướng truyền khắp khiến cho ánh mắt của nàng cũng trở nên mê loạn.
....................
Một lúc sau, Đường Tiêu cất tiếng hỏi:
- Sướng không?
Hắn khẽ vỗ nhẹ ngực của Dực Thai công chúa rồi hỏi.
- Sướng.
Dực Thai công chúa mắc cỡ không dám mở mắt.
- Ngươi còn muốn nữa không?
- Ngươi xấu lắm.
- Ta hỏi ngươi có muốn nữa không chuyện đó có quan hệ gì với việc ta xấu.
- Ngươi xấu lắm.
- A... vậy là ngươi không muốn.
- Ngươi ngươi ngươi xấu lắm.
- Ngươi đến tột cùng có muốn hay không?
- A A A...
Hai canh giờ sau, đêm khuya.
- Ngươi yêu ta không?
Dực Thai công chúa ghé sát vào người của Đường Tiêu, dùng sức nhìn hắn làm cho hắn miên man .
- Yêu.
Đường Tiêu mệt mỏi buồn ngủ nhưng Dực Thai công chúa thì không có vẻ mệt mỏi chút nào.
- Quá qua loa rồi.
Dực Thai công chúa tỏ vẻ không cao hứng.
Đường Tiêu nhắm mắt lại hắn cũng không nhúc nhích.
- Nói, nói ngươi yêu ta đi.
Dực Thai công chúa lại làm phiền .
- Ta yêu ngươi được chưa?
Đường Tiêu cảm thấy hơi phiền phức rồi.
- Vậy... vậy ngươi sẽ vì ta chết chứ?
Dực Thai công chúa bất mãn mà hỏi.
- Tại sao phải chết, vẫn không phải đang sống tốt đây sao?
Đường Tiêu dùng hai tay nắm lấy hai tay của Dực Thai công chúa rồi nói.
- Không chịu chết vì ta chính là không yêu ta.
Dực Thai công chúa càng thêm bất mãn.
- Ngươi có biết ngươi phiền lắm không, còn nói những lời đó.
Đường Tiêu cảm thấy rất phiền rồi.
- Ngươi...
Dực Thai công chúa thực sự thương tâm rồi nàng nhìn Đường Tiêu không nhúc nhích muốn náo động hắn nhưng lại sợ hắn đẩy nàng ra.
- Ngươi chê ta phiền phức thì ta về phòng ta ngủ.
Dực Thai công chúa đẩy Đường Tiêu ra.
- Mau trở về đi.
Đường Tiêu trợn mắt nhàn nhạt nói một câu.
Dực Thai công chúa càng đau lòng, rầu rĩ một lát lui xuống giường len lén nhìn Đường Tiêu sau đó lén lút rời khỏi cửa.
..........
Ngày hôm sau Đường Tiêu cùng với mấy người ở hậu hoa viên tập võ với nhau, Thai kinh thành đột nhiên có đặc sứ đến gấp gáp triệu tập thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hồi cung, đại hoàng tử sắp chuẩn bị sắc lập thành thái tử cần phải tổ chức nghi thức long trọng.
Tin tức này tuy nằm trong dự liệu nhưng thất hoàng tử Chu Vũ sau khi biết được vẫn chán nản không thôi, tâm tình vô cùng uể oải, tuy nhiên Đường Tiêu thì không thèm để ý.
- Sắc lập thái tử thì thế nào cho dù hắn làm hoàng đế ta cũng sẽ kéo hắn xuống đài thất hoàng tử cứ yên tâm đi có Đường Tiêu ta ở đây ngôi vị hoàng đế này nhất định là của ngươi.
Đường Tiêu cam đoan với thất hoàng tử.
- Ha ha đa tạ Đường công tử.
Thất hoàng tử nhìn Đường Tiêu mà nói, hắn xác thực cũng không tin tưởng lời Đường Tiêu nói đối với sự tình của tương lai hắn cơ bản đã phai nhạt trong lòng rồi.
- Khách khí rồi.
Đường Tiêu chắp tay với thất hoàng tử, hắn phát giác ra thất hoàng tử cũng không tin hắn lắm, mà hắn cũng lười nói nhiều.
Hiện tại thực lực của hắn so với Lâm Chấn và đại hoàng tử chênh lệch nhau nhiều lắm, nhưng Đường Tiêu tin tưởng sớm muộn sẽ có một ngày hắn sẽ siêu việt hơn cả Trấn Quốc hầu Đường Uyên, ở Áo Bỉ Đảo thậm chí là ở cả Cửu Châu đại lục thành nhân vật làm gió làm mưa.
Lần này quay trở về Thai kinh thành, ta sẽ hướng về phía bộ binh một chuyến, Đường công tử hiện tại đã tiến vào Địa Nguyên nhị cấp quả thực là trụ cột của Đại Minh vương triều, Đường công tử sớm ngày ở trong quân ngũ cũng có thể lập nhiều công huân cho Đại Minh triều.
Thất hoàng tử lại nói với Đường Tiêu một câu.
Thất hoàng tử cân nhắc tương lai mặc kệ hắn có đế vị hay không cho dù làm một thân vương như lan vương cũng cần phải có thế lực của mình mới được.
- Chuyện này phiền điện hạ phí tâm nhiều.
Đường Tiêu cười cười tu vi võ công của hắn đã cao quân công hiện tại cũng chỉ dựa vào một mình Lâm Quý mà thôi, có thêm thất hoàng tử vẫn hơn.
Chu Kiền vắng nhà mấy ngày nay hiện tại đã đột phá lên Địa Nguyên cấp, trong đám tử tôn của Chu gia thì không ai bằng ,hiện tại hắn cũng nóng lòng trở về khoe khoang một phen, cộng thêm hắn cũng muốn mang Noãn Dương Dương về ra mắt vì vậy sau khi ở Hoa Liên thành an bài sinh ý xong, hắn cũng bái biệt Đường Tiêu chuẩn bị cùng với thất hoàng tử trở về Thai kinh thành.
Dực Thai công chúa nhắm mắt lại lẳng yêu hưởng thụ tình yêu của Đường Tiêu đối với nàng, thế giới này rất kỳ diệu nam nhân vuốt ve nữ nhân sẽ khiến cho người đó rất nhanh có cảm giác.
Vuốt ve bộ ngực của Dực Thai công chúa cảm xúc của Đường Tiêu bắt đầu trở nên tăng vọt Đường Tiêu một lần nữa nhẹ nhàng muốn giải khai quần áo của nàng.
- Đừng....
Dực Thai công chúa sau khi cảm nhận được hết thảy thì vội đưa tay ra ngăn cản Đường Tiêu.
- Đụng vào cũng không làm cho ngươi mang thai đâu cứ yên tâm, ta chỉ cởi bỏ áo cam đoan không cởi quần.
Đường Tiêu dụ dỗ Dực Thai công chúa một câu.
- Không muốn...
Dực Thai công chúa vẫn tràn ngập lo lắng, nàng hiện tại cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thân mật ngoài quần áo với Đường Tiêu, cởi quần áo ra khiến cho nàng có cảm giác không an toàn.
- Trực tiếp sờ thực tế so với sờ qua lớp quần áo thì sướng hơn nhiều.
Đường Tiêu đột nhiên vén xuống dưới áo của Dực Thai công chúa mà thăm dò đi, vào toàn bộ dán sát vào bộ ngực cao ngất của nàng.
- A...
Dực Thai công chúa sau khi cảm nhận được gì đó lớn tiếng hét lên.
Nhưng mà Đường Tiêu đối với hạt đậu nhỏ kia vẫn dịu dàng vuốt ve, đôi mắt của Dực Thai công chúa liền trở nên mê loạn, đúng như lời Đường Tiêu nói sờ trực tiếp vẫn sướng hơn nhiều.
Mượn cơ hội này Đường Tiêu đem quần lót của Dực Thai công chúa cởi ra hoàn toàn, một đôi thỏ ngọc hoàn toàn xuất hiện trước mặt của hắn.
Thiếu nữ mười sáu tuổi da thịt mềm mại, Đường Tiêu dùng một tay vuốt ve bên phải đồng thời dùng miệng ngậm vào bên trái, như ngậm một viên chocolate vậy, cực kỳ dịu dàng mà chạm vào nàng.
Dực Thai công chúa chưa từng hưởng thụ qua kích thích mãnh liệt này, không đầy một khắc sau tay nàng cũng trở nên loạn thậm chí hai cái đùi không tự giác mà ma sát vào nhau, một hồi một hồi cảm giác lẫn lộn tràn qua khiến cho nàng cảm thấy ham muốn mãnh liệt.
Đường Tiêu không hẹn mà hợp cách quần khẽ vuốt ve căn cứ của Dực Thai công chúa, tuy nhiên lần này vẫn chưa tìm được điểm mấu chốt chưa giải quyết được nhu cầu cấp Áo bách của nàng.
Cuối cùng ngón tay của hắn cũng chạm vào điểm mấu chốt khiến cho Dực Thai công chúa khẽ rên lên, sung sướng truyền khắp khiến cho ánh mắt của nàng cũng trở nên mê loạn.
....................
Một lúc sau, Đường Tiêu cất tiếng hỏi:
- Sướng không?
Hắn khẽ vỗ nhẹ ngực của Dực Thai công chúa rồi hỏi.
- Sướng.
Dực Thai công chúa mắc cỡ không dám mở mắt.
- Ngươi còn muốn nữa không?
- Ngươi xấu lắm.
- Ta hỏi ngươi có muốn nữa không chuyện đó có quan hệ gì với việc ta xấu.
- Ngươi xấu lắm.
- A... vậy là ngươi không muốn.
- Ngươi ngươi ngươi xấu lắm.
- Ngươi đến tột cùng có muốn hay không?
- A A A...
Hai canh giờ sau, đêm khuya.
- Ngươi yêu ta không?
Dực Thai công chúa ghé sát vào người của Đường Tiêu, dùng sức nhìn hắn làm cho hắn miên man .
- Yêu.
Đường Tiêu mệt mỏi buồn ngủ nhưng Dực Thai công chúa thì không có vẻ mệt mỏi chút nào.
- Quá qua loa rồi.
Dực Thai công chúa tỏ vẻ không cao hứng.
Đường Tiêu nhắm mắt lại hắn cũng không nhúc nhích.
- Nói, nói ngươi yêu ta đi.
Dực Thai công chúa lại làm phiền .
- Ta yêu ngươi được chưa?
Đường Tiêu cảm thấy hơi phiền phức rồi.
- Vậy... vậy ngươi sẽ vì ta chết chứ?
Dực Thai công chúa bất mãn mà hỏi.
- Tại sao phải chết, vẫn không phải đang sống tốt đây sao?
Đường Tiêu dùng hai tay nắm lấy hai tay của Dực Thai công chúa rồi nói.
- Không chịu chết vì ta chính là không yêu ta.
Dực Thai công chúa càng thêm bất mãn.
- Ngươi có biết ngươi phiền lắm không, còn nói những lời đó.
Đường Tiêu cảm thấy rất phiền rồi.
- Ngươi...
Dực Thai công chúa thực sự thương tâm rồi nàng nhìn Đường Tiêu không nhúc nhích muốn náo động hắn nhưng lại sợ hắn đẩy nàng ra.
- Ngươi chê ta phiền phức thì ta về phòng ta ngủ.
Dực Thai công chúa đẩy Đường Tiêu ra.
- Mau trở về đi.
Đường Tiêu trợn mắt nhàn nhạt nói một câu.
Dực Thai công chúa càng đau lòng, rầu rĩ một lát lui xuống giường len lén nhìn Đường Tiêu sau đó lén lút rời khỏi cửa.
..........
Ngày hôm sau Đường Tiêu cùng với mấy người ở hậu hoa viên tập võ với nhau, Thai kinh thành đột nhiên có đặc sứ đến gấp gáp triệu tập thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hồi cung, đại hoàng tử sắp chuẩn bị sắc lập thành thái tử cần phải tổ chức nghi thức long trọng.
Tin tức này tuy nằm trong dự liệu nhưng thất hoàng tử Chu Vũ sau khi biết được vẫn chán nản không thôi, tâm tình vô cùng uể oải, tuy nhiên Đường Tiêu thì không thèm để ý.
- Sắc lập thái tử thì thế nào cho dù hắn làm hoàng đế ta cũng sẽ kéo hắn xuống đài thất hoàng tử cứ yên tâm đi có Đường Tiêu ta ở đây ngôi vị hoàng đế này nhất định là của ngươi.
Đường Tiêu cam đoan với thất hoàng tử.
- Ha ha đa tạ Đường công tử.
Thất hoàng tử nhìn Đường Tiêu mà nói, hắn xác thực cũng không tin tưởng lời Đường Tiêu nói đối với sự tình của tương lai hắn cơ bản đã phai nhạt trong lòng rồi.
- Khách khí rồi.
Đường Tiêu chắp tay với thất hoàng tử, hắn phát giác ra thất hoàng tử cũng không tin hắn lắm, mà hắn cũng lười nói nhiều.
Hiện tại thực lực của hắn so với Lâm Chấn và đại hoàng tử chênh lệch nhau nhiều lắm, nhưng Đường Tiêu tin tưởng sớm muộn sẽ có một ngày hắn sẽ siêu việt hơn cả Trấn Quốc hầu Đường Uyên, ở Áo Bỉ Đảo thậm chí là ở cả Cửu Châu đại lục thành nhân vật làm gió làm mưa.
Lần này quay trở về Thai kinh thành, ta sẽ hướng về phía bộ binh một chuyến, Đường công tử hiện tại đã tiến vào Địa Nguyên nhị cấp quả thực là trụ cột của Đại Minh vương triều, Đường công tử sớm ngày ở trong quân ngũ cũng có thể lập nhiều công huân cho Đại Minh triều.
Thất hoàng tử lại nói với Đường Tiêu một câu.
Thất hoàng tử cân nhắc tương lai mặc kệ hắn có đế vị hay không cho dù làm một thân vương như lan vương cũng cần phải có thế lực của mình mới được.
- Chuyện này phiền điện hạ phí tâm nhiều.
Đường Tiêu cười cười tu vi võ công của hắn đã cao quân công hiện tại cũng chỉ dựa vào một mình Lâm Quý mà thôi, có thêm thất hoàng tử vẫn hơn.
Chu Kiền vắng nhà mấy ngày nay hiện tại đã đột phá lên Địa Nguyên cấp, trong đám tử tôn của Chu gia thì không ai bằng ,hiện tại hắn cũng nóng lòng trở về khoe khoang một phen, cộng thêm hắn cũng muốn mang Noãn Dương Dương về ra mắt vì vậy sau khi ở Hoa Liên thành an bài sinh ý xong, hắn cũng bái biệt Đường Tiêu chuẩn bị cùng với thất hoàng tử trở về Thai kinh thành.