Trong lúc Đường Tiêu thi triển thời gia ngưng trệ, cho dù Vĩ Bản có công kích như thiểm điện thì thân hình hắn vẫn chậm chạp như ốc sên trong mắt của Đường Tiêu.
- A, đau chết cô rồi, ái khanh sao ngươi lại chém ta?
Tây Điều Anh Cát thống khổ mà gào to.
- Thần rõ ràng là nhắm vào hắn mà
Vĩ Bản dở khóc dở cười hắn vội vàng thu tay, ngưng tụ toàn bộ nội lực vào hộ thể cương khí đề phòng Đường Tiêu ra tay với mình.
Bốn gã võ sĩ thị vệ cường giả Địa Nguyên tứ cấp không chú ý tới cuộc đối thoại của Vĩ Bản và Tây Điều Anh Cát nhanh chóng vung đao chém về phía Đường Tiêu.
Tuy nhiên lúc bọn họ rơi xuống đất cánh tay mỗi người đều đứt đoạn, bụng của bọn họ bị xé ra, mùi hôi bốc lên nồng nặc, trong miệng bọn họ đều dính một đoạn ruột của mình, muốn nôn cũng không nôn được.
Vi Bản nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng không kìm được mà nôn ọe, hắn thầm cảm thấy mình may mắn may mắn vì tu vi võ công của mình đủ cao cho nên người Minh này không ra tay với mình được.
- Hừ, thời gian chi tinh thì sao? Người MInh hèn mọn bị ổi có thể tiêu trừ hộ thể cương khí của bổn tọa sao? Giết không được bổn tọa cấm chế chưa diệt thì ngươi đừng hòng phá được cấm chế cứu Dực Thai công chúa.
Vi Bản nói xong ngẩng đầu vô cùng kiêu ngạo mà nhìn Đường Tiêu, chỉ cần hắn không động đao thì Đường Tiêu không cách nào mượn tay của hắn xúc phạm tới thái tử rồi, đối với sự an nguy của thái tử lúc này hắn cũng chỉ có thể hữu tâm vô lực.
- Ái khanh... đừng... chọc giận hắn.
Tây Điều Anh Cát đã biết sự lợi hại của thời gian chi tinh không ngừng khuyên nhủ Vi Bản.
Đáng tiếc lúc này Vi Bản không để ý tới nữa, hắn trừng mắt nhìn thái tử, không biết thái tử nói gì.
- Vị Đường công tử này nếu như ngươi tha cho cô một con đường sống để cho cô rời khỏi nơi này thì cô nhất định sẽ giải trừ cấm chế cho Huyền Nhi công chúa, cho các ngươi trở lại Thai kinh thành an toàn, tàu chiến cúng sẽ rút về quốc thổ Đông Doanh.
Nhưng nếu như ngươi khư khư cố chấp muốn giết cô thì vnĩh viễn cũng không cách nào cứu Dực Thai công chúa được, thamaj chí ngươi cũng phải táng thân.
Tây Điều Anh Cát ra điều kiện với Đường Tiêu.
- Ngươi cho rằng ta không giết được hắn sao?
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng.
- Người Minh ngươi cũng đừng vội cuồng vọng, cho dù ngươi có thể nuốt kỳ dị đan dược tăng tu vi nhưng hiện tại tu vi của ngươi vẫn kém ta rất xa, cho dù ngươi có thể khống chế thời gian nhưng có thể làm khó dễ được ta sao? Ha ha ngươi chém ta đi,.
Vi Bản đem tất cả nội lực tập trung vào hộ thể cương khí, hắn biết rõ chỉ cần hắn không chết tiếp tục vây khốn Dực Thai công chúa thì không sợ người Minh này không thuần phục.
Thời gian chi tinh chấn động, tối đa chỉ có thể kiên trì một canh giờ mà thôi, chỉ cần gắng gượng qua một canh giờ là đủ
Một đạo khói đen bay ra, lang thần bổng lập tức xuất hiện, bao trùm cả người của Đường Tiêu, khói đen tán đi trên người của Đường Tiêu hiện ra vô số răng sói sắc nhnọ, hai cái răng nanh hung ác thò ra, một thanh âm gào rú kinh tâm động phách thốt lên. Hiện tại Đường Tiêu đã hiển lộ thực lực Địa Nguyên ngũ cấp đỉnh phong .
Lúc trước Hỗ bạt dựa vào lang thần bổng này mà tiến vào trong bí cảnh do Dê yêu bày ra, tung hoành không cố kỵ ai cả, một đường chém giết tới tầng thứ mười.
Hôm nay Đường Tiêu muốn dùng nó để tẩy huyết người Đông Doanh.
- Đây là vật gì?
Vi Bản giật mình mà nhìn Đường Tiêu, lúc này hắn càng khó hiểu.
- Một đám ếch ngồi đáy giếng làm sao biết được Viêm Hoàng Thiên đạo tồn tại mấy nghìn năm cường đại thế nào?
Đường Tiêu quát lên một thanh âm chói tai, thân hình của hắn lóe lên, trong nháy mắt trên người của Vi Bản đã xuất hiện bảy tám lỗ máu.
Đây không phải là lang thần bổng đâm vào mà là yêu đao đâm vào.
- Hảo đao.
Đường Tiêu nói xong ngón tay khẽ vẩy vài giọt máu trên yêu đao xuống, thanh yêu đao này tựa hồ muốn thoát khỏi khống chế của Đường Tiêu nhưng nhanh chóng dưới sự uy áp cường đại của hắn mà bị khuất phục.
Lang thần bổng bị Đường Tiêu mang trên người hàn thiết đoản đao không có, Đường Tiêu quyết định dùng thanh yêu đao mà thay thế.
- Ngươi...
Vi Bản lộ ra vẻ kinh ngạc, hộ thể cương khí dưới tình huống này cũng bị Đường Tiêu phá vỡ, yêu đao mất đi.
- Ngươi nói ta không phá được hộ thể cương khí của ngươi, giết không được ngươi, không phá được cấm chế của ngươi sao?
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng.
- Ta ta....
Vi Bản không thể nói câu nào nữa, hắn giống như bốn gã cuồng võ sĩ, miệng của mình đã bị một đống ruột thối rữa nhét vào.
Vi Bản lâm vào trong sợ hãi thật lớn, hắn liều mạng co rút nhưng tất cả đều không nhổ ra được, tiếp tục nhét vào trong miệng của hắn, Vi bản vôi vàng muốn dùng tay kéo ra nhưng hắn nhanh chóng phát hiện hai cánh tay không tuân theo sự sai sử của hắn nữa rồi, giờ phút này cánh tay của hắn giống như tay của người khác.
Nếu như không phải vì thời gian có hạn, hơn nữa còn phải cứu Dực Thai công chúa Đường Tiêu nhất định sẽ từ từ tra tấn cho Vi Bản chết.
Luyện Yêu Đại Thủ Ấn máy lần không cách nào thành hình, Đường Tiêu cân nhắc chuyện này có lẽ là do ản hưởng của thời gian chi tinh cho nên đành bỏ qua chuyện thu Vi Bản làm con rối.
Đường Tiêu hiện tại cho dù ngưng tụ ra Luyện Yêu Đại Thủ Ấn cũng không có cách nào thu Vi Bản làm con rối được, Địa Nguyên tứ cấp sau khi thoát thai hoán cốt, phải dùng Thối Ma Đại Thủ Ấn mới thu được mà Đường Tiêu cần phải đột phá tới Địa Nguyên tứ cấp mới tu luyện được nó.
Yêu đao của Đường Tiêu lóe thành một đường vòng cung, cả người của Vi Bản sau khi chết đều bị thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Vi Bản sau khi chết, Dực Thai công chúa liền được giải trừ cấm chế trên người, cùng với cấm chế trong phòng cũng biến mất.
- Lão công.
Dực Thai công chúa vẫn giống như ở trong mộng gọi một tiếng sau đó ngã vào trong ngực của Đường Tiêu.
- Rốt cuộc cũng đã xong.
Đường Tiêu cười hắc hắc, hắn thu hồi một thân da sói, thuấn di đưa Dực Thai công chúa tới bên người sau đó ôm nàng vào trong ngực, hôn lên mặt nàng một cái.
Dực Thai công chúa thò tay ra vuốt vuốt mặt của Đường Tiêu, toàn thân vẫn không ngừng run rẩy, trong lòng toát lên một vẻ vui sướng.
Nàng không cách nào tưởng tượng được thực lực của Đường Tiêu trong nháy mắt tại sao lại tăng cao lên như vậy tuy nhiên hiện tại cũng không phải là thời điểm truy hỏi, hơn nữa Đường Tiêu lại như trước kia lấy yếu thắng mạnh chuyển bại thành thắng là tốt rồi.
Sau khi nuốt đan dược xong thực lực của Đường Tiêu so với bình thường sẽ tăng lên gấp mười lần, nhưng sau này thân thể sẽ thối rữa, hồn phi phách tán, mà thời gian chi tinh cũng sẽ làm cho Đường Tiêu trở nên già yếu, tổn hại đến lữ trình nhân sinh của hắn ở kiếp này.
- A, đau chết cô rồi, ái khanh sao ngươi lại chém ta?
Tây Điều Anh Cát thống khổ mà gào to.
- Thần rõ ràng là nhắm vào hắn mà
Vĩ Bản dở khóc dở cười hắn vội vàng thu tay, ngưng tụ toàn bộ nội lực vào hộ thể cương khí đề phòng Đường Tiêu ra tay với mình.
Bốn gã võ sĩ thị vệ cường giả Địa Nguyên tứ cấp không chú ý tới cuộc đối thoại của Vĩ Bản và Tây Điều Anh Cát nhanh chóng vung đao chém về phía Đường Tiêu.
Tuy nhiên lúc bọn họ rơi xuống đất cánh tay mỗi người đều đứt đoạn, bụng của bọn họ bị xé ra, mùi hôi bốc lên nồng nặc, trong miệng bọn họ đều dính một đoạn ruột của mình, muốn nôn cũng không nôn được.
Vi Bản nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng không kìm được mà nôn ọe, hắn thầm cảm thấy mình may mắn may mắn vì tu vi võ công của mình đủ cao cho nên người Minh này không ra tay với mình được.
- Hừ, thời gian chi tinh thì sao? Người MInh hèn mọn bị ổi có thể tiêu trừ hộ thể cương khí của bổn tọa sao? Giết không được bổn tọa cấm chế chưa diệt thì ngươi đừng hòng phá được cấm chế cứu Dực Thai công chúa.
Vi Bản nói xong ngẩng đầu vô cùng kiêu ngạo mà nhìn Đường Tiêu, chỉ cần hắn không động đao thì Đường Tiêu không cách nào mượn tay của hắn xúc phạm tới thái tử rồi, đối với sự an nguy của thái tử lúc này hắn cũng chỉ có thể hữu tâm vô lực.
- Ái khanh... đừng... chọc giận hắn.
Tây Điều Anh Cát đã biết sự lợi hại của thời gian chi tinh không ngừng khuyên nhủ Vi Bản.
Đáng tiếc lúc này Vi Bản không để ý tới nữa, hắn trừng mắt nhìn thái tử, không biết thái tử nói gì.
- Vị Đường công tử này nếu như ngươi tha cho cô một con đường sống để cho cô rời khỏi nơi này thì cô nhất định sẽ giải trừ cấm chế cho Huyền Nhi công chúa, cho các ngươi trở lại Thai kinh thành an toàn, tàu chiến cúng sẽ rút về quốc thổ Đông Doanh.
Nhưng nếu như ngươi khư khư cố chấp muốn giết cô thì vnĩh viễn cũng không cách nào cứu Dực Thai công chúa được, thamaj chí ngươi cũng phải táng thân.
Tây Điều Anh Cát ra điều kiện với Đường Tiêu.
- Ngươi cho rằng ta không giết được hắn sao?
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng.
- Người Minh ngươi cũng đừng vội cuồng vọng, cho dù ngươi có thể nuốt kỳ dị đan dược tăng tu vi nhưng hiện tại tu vi của ngươi vẫn kém ta rất xa, cho dù ngươi có thể khống chế thời gian nhưng có thể làm khó dễ được ta sao? Ha ha ngươi chém ta đi,.
Vi Bản đem tất cả nội lực tập trung vào hộ thể cương khí, hắn biết rõ chỉ cần hắn không chết tiếp tục vây khốn Dực Thai công chúa thì không sợ người Minh này không thuần phục.
Thời gian chi tinh chấn động, tối đa chỉ có thể kiên trì một canh giờ mà thôi, chỉ cần gắng gượng qua một canh giờ là đủ
Một đạo khói đen bay ra, lang thần bổng lập tức xuất hiện, bao trùm cả người của Đường Tiêu, khói đen tán đi trên người của Đường Tiêu hiện ra vô số răng sói sắc nhnọ, hai cái răng nanh hung ác thò ra, một thanh âm gào rú kinh tâm động phách thốt lên. Hiện tại Đường Tiêu đã hiển lộ thực lực Địa Nguyên ngũ cấp đỉnh phong .
Lúc trước Hỗ bạt dựa vào lang thần bổng này mà tiến vào trong bí cảnh do Dê yêu bày ra, tung hoành không cố kỵ ai cả, một đường chém giết tới tầng thứ mười.
Hôm nay Đường Tiêu muốn dùng nó để tẩy huyết người Đông Doanh.
- Đây là vật gì?
Vi Bản giật mình mà nhìn Đường Tiêu, lúc này hắn càng khó hiểu.
- Một đám ếch ngồi đáy giếng làm sao biết được Viêm Hoàng Thiên đạo tồn tại mấy nghìn năm cường đại thế nào?
Đường Tiêu quát lên một thanh âm chói tai, thân hình của hắn lóe lên, trong nháy mắt trên người của Vi Bản đã xuất hiện bảy tám lỗ máu.
Đây không phải là lang thần bổng đâm vào mà là yêu đao đâm vào.
- Hảo đao.
Đường Tiêu nói xong ngón tay khẽ vẩy vài giọt máu trên yêu đao xuống, thanh yêu đao này tựa hồ muốn thoát khỏi khống chế của Đường Tiêu nhưng nhanh chóng dưới sự uy áp cường đại của hắn mà bị khuất phục.
Lang thần bổng bị Đường Tiêu mang trên người hàn thiết đoản đao không có, Đường Tiêu quyết định dùng thanh yêu đao mà thay thế.
- Ngươi...
Vi Bản lộ ra vẻ kinh ngạc, hộ thể cương khí dưới tình huống này cũng bị Đường Tiêu phá vỡ, yêu đao mất đi.
- Ngươi nói ta không phá được hộ thể cương khí của ngươi, giết không được ngươi, không phá được cấm chế của ngươi sao?
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng.
- Ta ta....
Vi Bản không thể nói câu nào nữa, hắn giống như bốn gã cuồng võ sĩ, miệng của mình đã bị một đống ruột thối rữa nhét vào.
Vi Bản lâm vào trong sợ hãi thật lớn, hắn liều mạng co rút nhưng tất cả đều không nhổ ra được, tiếp tục nhét vào trong miệng của hắn, Vi bản vôi vàng muốn dùng tay kéo ra nhưng hắn nhanh chóng phát hiện hai cánh tay không tuân theo sự sai sử của hắn nữa rồi, giờ phút này cánh tay của hắn giống như tay của người khác.
Nếu như không phải vì thời gian có hạn, hơn nữa còn phải cứu Dực Thai công chúa Đường Tiêu nhất định sẽ từ từ tra tấn cho Vi Bản chết.
Luyện Yêu Đại Thủ Ấn máy lần không cách nào thành hình, Đường Tiêu cân nhắc chuyện này có lẽ là do ản hưởng của thời gian chi tinh cho nên đành bỏ qua chuyện thu Vi Bản làm con rối.
Đường Tiêu hiện tại cho dù ngưng tụ ra Luyện Yêu Đại Thủ Ấn cũng không có cách nào thu Vi Bản làm con rối được, Địa Nguyên tứ cấp sau khi thoát thai hoán cốt, phải dùng Thối Ma Đại Thủ Ấn mới thu được mà Đường Tiêu cần phải đột phá tới Địa Nguyên tứ cấp mới tu luyện được nó.
Yêu đao của Đường Tiêu lóe thành một đường vòng cung, cả người của Vi Bản sau khi chết đều bị thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Vi Bản sau khi chết, Dực Thai công chúa liền được giải trừ cấm chế trên người, cùng với cấm chế trong phòng cũng biến mất.
- Lão công.
Dực Thai công chúa vẫn giống như ở trong mộng gọi một tiếng sau đó ngã vào trong ngực của Đường Tiêu.
- Rốt cuộc cũng đã xong.
Đường Tiêu cười hắc hắc, hắn thu hồi một thân da sói, thuấn di đưa Dực Thai công chúa tới bên người sau đó ôm nàng vào trong ngực, hôn lên mặt nàng một cái.
Dực Thai công chúa thò tay ra vuốt vuốt mặt của Đường Tiêu, toàn thân vẫn không ngừng run rẩy, trong lòng toát lên một vẻ vui sướng.
Nàng không cách nào tưởng tượng được thực lực của Đường Tiêu trong nháy mắt tại sao lại tăng cao lên như vậy tuy nhiên hiện tại cũng không phải là thời điểm truy hỏi, hơn nữa Đường Tiêu lại như trước kia lấy yếu thắng mạnh chuyển bại thành thắng là tốt rồi.
Sau khi nuốt đan dược xong thực lực của Đường Tiêu so với bình thường sẽ tăng lên gấp mười lần, nhưng sau này thân thể sẽ thối rữa, hồn phi phách tán, mà thời gian chi tinh cũng sẽ làm cho Đường Tiêu trở nên già yếu, tổn hại đến lữ trình nhân sinh của hắn ở kiếp này.