Lạnh quá....
Có lẽ chỉ là nội tâm lạnh.
Nhìn bốn phía cả ngày Đường Tiêu phát hiện ra hắn có thể khống chế được phù triện này rồi vì vậy hắn tận lực bay bên trái sang bên phải, thời gian ngốc nghếch trôi qua Đường Tiêu đối với sự khống chế phù triện ngày càng trở nên thuần thục, phiêu du cả ngày, không gian vẫn trở nên đen kịt cho nên Đường Tiêu không còn khái niệm thời gian gì cả.
Sau tử vong là một màn hắc ám hư không, thời gian dài gấp thế giới bình thường ba mươi vạn lần, Đường Tiêu ở chỗ này phiêu du cả ngày cũng chỉ bằng một phần ba thời gian ở Áo Bỉ Đảo mà thôi, đương nhiên hiện tại Đường Tiêu còn chưa biết những chuyện này.
Cứ như vậy không biết đã trôi qua bao lâu Đường Tiêu cuối cùng cũng có thể tùy ý phiêu du rồi, ngẫu nhiên ở trong hắc ám hư không hấp thu năng lượng thần bí, chậm rãi khỏe mạnh hơn.
Bởi vì quá mức nhàm chán cho nên Đường Tiêu bắt đầu thăm dò xem hắc ám hư không này đến tột cùng là cái gì.
Tiếc rằng kết quả hắn thăm dò vẫn chỉ là vô tận hắc ám, bên ngoài hắc ám vẫn là hắc ám, vĩnh viễn chỉ có hắc ám, vô cùng nhàm chán.
Đường Tiêu bắt đầu buồn bực linh hồn không bị diệt tựa hồ là một chuyện tốt nhưng sau khi chết rơi vào một nơi nhàm chán như thế này quả thực khiến hắn phát điên.
Sớm biết nhàm chán như vậy cứ để thần hồn tiêu tán là được.
Tưởng tượng như vậy thần hồn của Đường Tiêu bắt đầu trở nên không ổn định, tựa hồ xung quanh cũng bị hư không xé rách.
- Không được.
Đường Tiêu đột nhiên tỉnh ngủ lại làm sao có thể bỏ qua được, nói không chừng cố gắng còn có thể có cơ hội quay trở về Áo Bỉ Đảo.
So với tử vong khi chấp hành tử hình ở kiếp trước hiện tại Đường Tiêu hiện tại lo lắng hơn nhiều.
Kỳ thật tại một thời điểm như thế này trong lòng Đường Tiêu thủy chung vẫn có lo lắng chỉ là bản thân của hắn không thừa nhận mà thôi, ở kiếp trước hắn cứ như vậy cô độc nên trong lòng cũng không có nhiều.
Nhưng kiếp này Dực Thai công chúa khuynh quốc khuynh thành sau khi biết mình chết có thương tâm không, công chúa kia không lo ăn không lo uống cứ như vậy mà khóc sao?
Khánh Đô phu nhân chắc hẳn cũng rất thương tâm.
Còn có Chu Kiền thất hoàng tử bọn họ.
Còn phụ thân Đường Uyên vẫn chưa gặp mặt nữa.
Hoàng đế Chu Hi cùng với Thịnh Thân vương người Mãn tiến hành cuộc chiến ở Hoa Liên thành kết cục thế nào?
Đông Doanh thái tử sau khi chết, thiên hoàng có phát động quy mô xâm lược Áo Bỉ Đảo hay không? Ba vạn võ sĩ Đông doanh cùng với mười chiếc tàu chiến tổn thất đủ làm cho bọn họ tức giận.
Nhưng Đường Tiêu đã chết hiện tại ai thủ hộ Đại Minh triều ai thủ hộ gia viên ai thủ hộ các nàng.
Aizzz... đều đã chết tại sao còn nghĩ nhiều như vậy không bằng làm một sát thủ vô tình như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền não.
Đêm hôm đó Dực Thai công chúa đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, thất hoàng tử nói có người cản trở hắn, không cho hắn đi vào, còn nữa tại sao sáng sớm tin đã truyền tới Đường phủ?
Lúc chiến đấu cùng với người Đông Doanh một trận, lửa giận của Đường Tiêu tràn ngập rất nhiều chuyện hắn cũng không nghĩ đến, hiện tại từng chuyện từng chuyện bắt đầu phân tích.
Lá thư này Manh Ngọc nói có người bắn tên vào như vậy không phải là do thất hoàng tử gây nên càng không phải là do Chu Kiền như vậy là ai đưa lá thứ này.
Là Trấn Quốc hầu Đường Uyên đưa tới, tại sao ông ấy nhận được tin tức nhanh như vậy?
Sau nhiều lần phân tích, Đường Tiêu mơ hồ có gì đó không đúng lắm, tuy nhiên không đúng chỗ nào phải trở về Áo Bỉ Đảo rồi mới biết được.
Còn có thể trở về được sao?
Sau khi nghĩ một lúc Đường Tiêu lâm vào cực độ nhàm chán, nhàm chán đến độ hắn muốn linh hồn mình tiêu tán.
- Ngươi muốn chết sao vậy để ta nuốt ngươi.
Một thanh âm hỗn độn vang lên bên người của Đường Tiêu. Đường Tiêu vội vàng nhìn bốn phía nhưng cái gì cũng không thấy.
- Muốn nuốt ta, ngươi thử xem.
Đường Tiêu tranh cường háo thắng cuối cùng cũng tìm được việc làm ở trong hắc ám hư không.
Trong hắc ám hư không một đoàn phù triện đột nhiên từ trong không gian há cái miệng lớn, muốn nuốt Đường Tiêu vào trong đó.
Đường Tiêu sau khi bị nuốt sẽ không thể nào khống chế phù triện cũng không nhúc nhích được nữa.
Đường Tiêu lập tức hiểu rõ, mình hiện tại bị nuốt là do thanh âm lúc nãy hơn nữa đoàn phù triện kia còn muốn phá hủy hắn, tiêu hóa hắn.
- Giết.
Thần hồn của Đường Tiêu liều mạng giãy dụa chống cự lại năng lượng nuốt chửng bốn phía cuối cùng trong thời khắc đó Đường Tiêu cũng bắn lên một luồng điện quang.
Đoàn phù triện kia muốn nuốt Đường Tiêu, kết quả nuốt không thành, bị Đường Tiêu đào rỗng một lỗ ở trong bụng phù triện của nó, nó vô cùng tức giận toàn bộ thần hồn đột nhiên đè ép muốn từ bốn phương tám hướng bao trùm lấy Đường Tiêu.
Phù triện của Đường Tiêu không bao lâu sau lại tụ hợp một đoàn điện quang, một lần nữa phá hủy phù triện muốn thôn phệ hắn, ngay lập tức Đường Tiêu cảm thấy cảm giác tràn đầy năng lượng.
Kết quả chiến đấu doàn phù triện kia hơn một nửa đã bị Đường Tiêu nuốt lấy, đoàn phù triện kia thấy tình thế không ổn vội vàng xoay người bỏ chạy về phía xa xa.l
Điện quang phù triện của Đường Tiêu sau khi tràn đày năng lượng thì độ cảm ứng với không gian xung quanh được tăng cường hắn đã mơ hồ cảm nhận được phương hướng bỏ chạy của đạo phù triện kia nên vội vàng đuổi theo.
- Ta không đấu với ngươi nữa, ngươi nuốt một nửa của ta, không bị thiệt thòi đừng đuổi ta nữa.
Đoàn phù triện kia liền cầu xin Đường Tiêu.
Kỳ thật nó cũng không nói chỉ phát ra một chút năng lượng tin tức mà thôi.
- Ngươi muốn giết ta ta há có thể để ngươi chạy trốn.
Đường Tiêu nói xong lại xông lên phía trước phóng ra một đạo điện quang, muốn phá hủy đoàn phù triện này.
- Ngươi đừng giết ta chúng ta có thể trao đổi tin tức.
Đoàn phù triện kia ra điều kiện.
- Vậy được rồi ngươi không được chạy nếu không ta sẽ tiêu diệt ngươi.
Đường Tiêu nghĩ lại trong lòng hắn cũng có nghi vấn không biết hồn đoàn này tại sao lại có ý thức tự chủ ở trong hắc ám hư không, nếu như vậy có thể biết chút tin tức từ nó.
- Ta không chạy.
Đoàn phù triện kia đột nhiên ngừng lại hắn không phải là đối thủ của điện quang phù triện Đường Tiêu cho nên chạy nữa kết cục chỉ có cái chết.
- Ta làm thế nào để rời khỏi đây?
Đường Tiêu hỏi vấn đề đầu tiên.
- Bay đi!
- Nói nhảm ta không biết bay sao, ta nói là ta làm sao để rời khỏi hắc ám vô tận này trở về thế giới thật.
- Rời khỏi hắc ám hư không sao, tại sao phải rời khỏi hắc ám hư không? Thế giới thật là gì?
Có lẽ chỉ là nội tâm lạnh.
Nhìn bốn phía cả ngày Đường Tiêu phát hiện ra hắn có thể khống chế được phù triện này rồi vì vậy hắn tận lực bay bên trái sang bên phải, thời gian ngốc nghếch trôi qua Đường Tiêu đối với sự khống chế phù triện ngày càng trở nên thuần thục, phiêu du cả ngày, không gian vẫn trở nên đen kịt cho nên Đường Tiêu không còn khái niệm thời gian gì cả.
Sau tử vong là một màn hắc ám hư không, thời gian dài gấp thế giới bình thường ba mươi vạn lần, Đường Tiêu ở chỗ này phiêu du cả ngày cũng chỉ bằng một phần ba thời gian ở Áo Bỉ Đảo mà thôi, đương nhiên hiện tại Đường Tiêu còn chưa biết những chuyện này.
Cứ như vậy không biết đã trôi qua bao lâu Đường Tiêu cuối cùng cũng có thể tùy ý phiêu du rồi, ngẫu nhiên ở trong hắc ám hư không hấp thu năng lượng thần bí, chậm rãi khỏe mạnh hơn.
Bởi vì quá mức nhàm chán cho nên Đường Tiêu bắt đầu thăm dò xem hắc ám hư không này đến tột cùng là cái gì.
Tiếc rằng kết quả hắn thăm dò vẫn chỉ là vô tận hắc ám, bên ngoài hắc ám vẫn là hắc ám, vĩnh viễn chỉ có hắc ám, vô cùng nhàm chán.
Đường Tiêu bắt đầu buồn bực linh hồn không bị diệt tựa hồ là một chuyện tốt nhưng sau khi chết rơi vào một nơi nhàm chán như thế này quả thực khiến hắn phát điên.
Sớm biết nhàm chán như vậy cứ để thần hồn tiêu tán là được.
Tưởng tượng như vậy thần hồn của Đường Tiêu bắt đầu trở nên không ổn định, tựa hồ xung quanh cũng bị hư không xé rách.
- Không được.
Đường Tiêu đột nhiên tỉnh ngủ lại làm sao có thể bỏ qua được, nói không chừng cố gắng còn có thể có cơ hội quay trở về Áo Bỉ Đảo.
So với tử vong khi chấp hành tử hình ở kiếp trước hiện tại Đường Tiêu hiện tại lo lắng hơn nhiều.
Kỳ thật tại một thời điểm như thế này trong lòng Đường Tiêu thủy chung vẫn có lo lắng chỉ là bản thân của hắn không thừa nhận mà thôi, ở kiếp trước hắn cứ như vậy cô độc nên trong lòng cũng không có nhiều.
Nhưng kiếp này Dực Thai công chúa khuynh quốc khuynh thành sau khi biết mình chết có thương tâm không, công chúa kia không lo ăn không lo uống cứ như vậy mà khóc sao?
Khánh Đô phu nhân chắc hẳn cũng rất thương tâm.
Còn có Chu Kiền thất hoàng tử bọn họ.
Còn phụ thân Đường Uyên vẫn chưa gặp mặt nữa.
Hoàng đế Chu Hi cùng với Thịnh Thân vương người Mãn tiến hành cuộc chiến ở Hoa Liên thành kết cục thế nào?
Đông Doanh thái tử sau khi chết, thiên hoàng có phát động quy mô xâm lược Áo Bỉ Đảo hay không? Ba vạn võ sĩ Đông doanh cùng với mười chiếc tàu chiến tổn thất đủ làm cho bọn họ tức giận.
Nhưng Đường Tiêu đã chết hiện tại ai thủ hộ Đại Minh triều ai thủ hộ gia viên ai thủ hộ các nàng.
Aizzz... đều đã chết tại sao còn nghĩ nhiều như vậy không bằng làm một sát thủ vô tình như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền não.
Đêm hôm đó Dực Thai công chúa đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, thất hoàng tử nói có người cản trở hắn, không cho hắn đi vào, còn nữa tại sao sáng sớm tin đã truyền tới Đường phủ?
Lúc chiến đấu cùng với người Đông Doanh một trận, lửa giận của Đường Tiêu tràn ngập rất nhiều chuyện hắn cũng không nghĩ đến, hiện tại từng chuyện từng chuyện bắt đầu phân tích.
Lá thư này Manh Ngọc nói có người bắn tên vào như vậy không phải là do thất hoàng tử gây nên càng không phải là do Chu Kiền như vậy là ai đưa lá thứ này.
Là Trấn Quốc hầu Đường Uyên đưa tới, tại sao ông ấy nhận được tin tức nhanh như vậy?
Sau nhiều lần phân tích, Đường Tiêu mơ hồ có gì đó không đúng lắm, tuy nhiên không đúng chỗ nào phải trở về Áo Bỉ Đảo rồi mới biết được.
Còn có thể trở về được sao?
Sau khi nghĩ một lúc Đường Tiêu lâm vào cực độ nhàm chán, nhàm chán đến độ hắn muốn linh hồn mình tiêu tán.
- Ngươi muốn chết sao vậy để ta nuốt ngươi.
Một thanh âm hỗn độn vang lên bên người của Đường Tiêu. Đường Tiêu vội vàng nhìn bốn phía nhưng cái gì cũng không thấy.
- Muốn nuốt ta, ngươi thử xem.
Đường Tiêu tranh cường háo thắng cuối cùng cũng tìm được việc làm ở trong hắc ám hư không.
Trong hắc ám hư không một đoàn phù triện đột nhiên từ trong không gian há cái miệng lớn, muốn nuốt Đường Tiêu vào trong đó.
Đường Tiêu sau khi bị nuốt sẽ không thể nào khống chế phù triện cũng không nhúc nhích được nữa.
Đường Tiêu lập tức hiểu rõ, mình hiện tại bị nuốt là do thanh âm lúc nãy hơn nữa đoàn phù triện kia còn muốn phá hủy hắn, tiêu hóa hắn.
- Giết.
Thần hồn của Đường Tiêu liều mạng giãy dụa chống cự lại năng lượng nuốt chửng bốn phía cuối cùng trong thời khắc đó Đường Tiêu cũng bắn lên một luồng điện quang.
Đoàn phù triện kia muốn nuốt Đường Tiêu, kết quả nuốt không thành, bị Đường Tiêu đào rỗng một lỗ ở trong bụng phù triện của nó, nó vô cùng tức giận toàn bộ thần hồn đột nhiên đè ép muốn từ bốn phương tám hướng bao trùm lấy Đường Tiêu.
Phù triện của Đường Tiêu không bao lâu sau lại tụ hợp một đoàn điện quang, một lần nữa phá hủy phù triện muốn thôn phệ hắn, ngay lập tức Đường Tiêu cảm thấy cảm giác tràn đầy năng lượng.
Kết quả chiến đấu doàn phù triện kia hơn một nửa đã bị Đường Tiêu nuốt lấy, đoàn phù triện kia thấy tình thế không ổn vội vàng xoay người bỏ chạy về phía xa xa.l
Điện quang phù triện của Đường Tiêu sau khi tràn đày năng lượng thì độ cảm ứng với không gian xung quanh được tăng cường hắn đã mơ hồ cảm nhận được phương hướng bỏ chạy của đạo phù triện kia nên vội vàng đuổi theo.
- Ta không đấu với ngươi nữa, ngươi nuốt một nửa của ta, không bị thiệt thòi đừng đuổi ta nữa.
Đoàn phù triện kia liền cầu xin Đường Tiêu.
Kỳ thật nó cũng không nói chỉ phát ra một chút năng lượng tin tức mà thôi.
- Ngươi muốn giết ta ta há có thể để ngươi chạy trốn.
Đường Tiêu nói xong lại xông lên phía trước phóng ra một đạo điện quang, muốn phá hủy đoàn phù triện này.
- Ngươi đừng giết ta chúng ta có thể trao đổi tin tức.
Đoàn phù triện kia ra điều kiện.
- Vậy được rồi ngươi không được chạy nếu không ta sẽ tiêu diệt ngươi.
Đường Tiêu nghĩ lại trong lòng hắn cũng có nghi vấn không biết hồn đoàn này tại sao lại có ý thức tự chủ ở trong hắc ám hư không, nếu như vậy có thể biết chút tin tức từ nó.
- Ta không chạy.
Đoàn phù triện kia đột nhiên ngừng lại hắn không phải là đối thủ của điện quang phù triện Đường Tiêu cho nên chạy nữa kết cục chỉ có cái chết.
- Ta làm thế nào để rời khỏi đây?
Đường Tiêu hỏi vấn đề đầu tiên.
- Bay đi!
- Nói nhảm ta không biết bay sao, ta nói là ta làm sao để rời khỏi hắc ám vô tận này trở về thế giới thật.
- Rời khỏi hắc ám hư không sao, tại sao phải rời khỏi hắc ám hư không? Thế giới thật là gì?