Đường Tiêu thu lại vẻ mặt trào phúng, thân thể run lên, tay nắm Hồng Viêm không còn kiếm linh.
- Quả nhiên là nó! Kiếm linh bên trong đâu? Giao ra đây!
Người đàn ông trung niên trong mắt lóe tia sáng sắc bén, người bởi vì kích động mà run run. Hồng Viêm cường đại, không chỉ là thanh kiếm mà kiếm linh bên trong cũng rất quan trọng. Hồng Viêm mất đi cực phẩm kiếm linh thì thực lực sẽ giảm mảng lớn.
Đường Tiêu lấy từ trên người ra cực phẩm linh khí có chứa Tử Thần.
- Ở trong linh khí này.
- Đem thần thức của mình xóa đi! Ném thần thức khắc ấn của ta vào trong! Nói cho nó, ta là chủ nhân của nó!
Người đàn ông trung niên cảm nhận kiếm linh bên trong linh khí của Đường Tiêu cường đại, dường như biết gã rất khó trấn áp nó nên quát với Đường Tiêu, để tránh phiền phức.
Kiếm linh cường đại, dù chủ nhân chết cũng sẽ không tùy tiện phục tùng chủ nhân mới.
Trừ phi thần hồn chủ nhân mới đủ mạnh, hoặc là có chủ cũ trợ giúp tân chủ nhân đem thần hồn khắc ấn vào trong kiếm linh. Tựa như ngươi nuôi chó dữ, trước khi tặng người thì phải để nó quen mùi đối phương đã, hơn nữa cho nó biết đây là bạn của chủ nhân, sau này phải nghe lời người ta.
Nếu không là vậy thì chắc chắn người đàn ông trung niên đã sớm một kiếm giết Đường Tiêu, mới không thèm nói nhảm cái gì trên trời có đức hiếu sinh. Tuy gã lấy làm lạ là tiểu kiếm sư này tại sao có thể thu phục kiếm linh cường đại trong kiếm thể Hồng Viêm, đương nhiên không loại trừ khả năng cơ duyên xảo hợp, trước khi Lý Mộ Bạch chết đã tặng kiếm cho.
Người đàn ông trung niên này không biết rằng, kiếm linh bên trong linh khí đó vốn không phải là kiếm linh vốn có của Hồng Viêm, mà là một ác ma.
- Ra đi.
Đường Tiêu niệm một đoạn khẩu quyết, Tử Thần đột nhiên chạy ra khỏi linh khí. Bị khẩu quyết trấn áp, nó nhanh chóng chui vào trong Hồng Viêm.
Chỉ là quá trình từ linh khí đến kiếm thể, còn có khẩu quyết hỗ trợ trấn áp thế mà đã khiến thần hồn Đường Tiêu thống khổ như sắp vỡ tan. Tử Thần quá cường đại. Áo Bỉ Lão Ma nói có lý, Đường Tiêu tạm khống chế nó trong thời gian ngắn thì được, muốn trường kỳ ổn định kiểm soát nó thì tu vi bây giờ còn kém xa.
Hồng Viêm lấy Tử Thần làm kiếm linh tỏa ra tử ý mãnh liệt, tử ý này thậm chí khiến cỏ dại quanh kiếm thể bắt đầu héo tàn, lát cây úa vàng, thân cây biến khô héo.
Kiếm thể Hồng Viêm vốn có màu đỏ hồng, lúc này trùm một tầng khói đen, khiến danh kiếm tuyệt thế biến thành sắc đỏ đen. Màu đen là tử vong, màu đỏ là lửa. Sắc đỏ đen này khiến Hồng Viêm thoạt trông càng giống tử vong kiếm tỏa ra hỏa ngục.
Thanh kiếm này hiện tại đã không thể gọi là Hồng Viêm, nên đổi tên là Tử Viêm thì càng thích hợp hơn chút.
Biểu tình người đàn ông trung niên biến càng nghiêm túc. Kiếm thể phát ra uy áp tử vong cường đại là loại gã chưa bao giờ biết đến, nó đã vượt xa sự tưởng tượng của gã.
Trên thế gian này, có lực lượng gì càng vĩ đại hơn tử vong?
‘Tiểu hữu, ngươi điên rồi!’ Áo Bỉ Lão Ma ở trong Gia Hồ thở dài một tiếng. Tiểu tử này thật không nghe lời, quá lỗ mãng!
- Muốn thanh kiếm này ư?
Đường Tiêu không thèm để ý Áo Bỉ Lão Ma, lần nữa niệm kiếm quyết để Tử Viêm bềnh bồng bên cạnh mình.
Dường như người đàn ông trung niên phát hiện có gì không đúng, cảnh giác quát:
- Ngươi muốn làm cái gì!?
- Đưa ngươi đi chết!
Đường Tiêu niệm xong một kiếm quyết công kích thì triệt để kiệt sức, mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa. Nhưng Tử Viêm cũng tỏa ra một luồng sáng đỏ đen tử vong, đột nhiên bay nhanh đâm vào thân thể người đàn ông trung niên.
*Phập!!!*
Vang lên tiếng vật sắc bén đâm xuyên xác thịt, người đàn ông trung niên không thể tin nổi nhìn ngực mình.
Hồng Viêm…không, là Hắc Viêm đã xuyên vào ngực gã, xoắn mạnh, ở trước ngực vạch ra dấu chữ thập. Mãi đến lúc này người đàn ông trung niên vẫn mở to mắt, không dám tin thực lực Kiếm Thánh như mình lại chết trong tay tiểu kiếm sư.
Phải biết rằng trước đó tiểu kiếm sư biểu hiện thực lực không thể nào là đối thủ của mình.
Hắc Viêm tru sát người đàn ông trung niên xong thì Đường Tiêu thật sự kiệt sức, mất năng lực khống chế kiếm thể. Tử Thần không được chủ nhân cho phép, cũng không có khẩu quyết giải phong của Đường Tiêu, chỉ dựa vào thực lực cường đại của bản thân đã thoát khỏi kiếm thể! Nó đột nhiên há mồm nuốt thần hồn người đàn ông trung niên sắp bay đi vào bụng mình, tiếp theo quay đầu nhìn Đường Tiêu.
Ánh mắt Tử Thần nhìn Đường Tiêu đốt cháy cực độ phẫn nộ và thù hận, hiển nhiên cảm giác bị người khống chế khiến nó rất là không vui.
Nơi đâu có áp bức là nơi ấy có phản kháng, huống chi trước kia toàn là Tử Thần áp bức người ta, không bị người đè ép bao giờ.
Đường Tiêu lạnh lùng trừng Tử Thần:
- Muốn cắn ngược lại chủ?
Tình hình hiện tại còn nguy hiểm hơn trước vạn lần. Người đàn ông trung niên mới chỉ là thực lực Kiếm Thánh sơ cấp, còn Tử Thần là thứ dùng sức một mình giết chết bốn đỉnh Kiếm Thánh!
Tuy bây giờ nó chỉ là một hồn đoàn chưa đoạt xá, nhưng chỉ dựa vào thực lực hồn đoàn này đã không ở dưới đỉnh Kiếm Thánh!
Cho nên đầu tiên Đường Tiêu không thể thua Tử Thần về mặt khí thế. Một khi lộ vẻ nhát gan chắc chắn rất nhanh sẽ bị nó phát hiện, lợi dụng chỗ trống.
Quả nhiên, ánh mắt Tử Thần nhìn Đường Tiêu vốn lãnh liệt hiện ra chần chờ, trong lòng nó có chút nghi hoặc, tại sao thần hồn nhân loại trước mắt cường đại như vậy? Cường đại đến khiến trong lòng nó sinh ra cảm giác mất tự tin.
Bây giờ trạng thái của Tử Thần là người thường không thể thấy, nếu có người đi qua thì sẽ phát hiện Đường Tiêu giống như người tinh thần phân liệt, trán gồ gân xanh, trợn trừng không trung lộ vẻ uy hiếp.
Tử Thần rít gào hướng Đường Tiêu:
- Thu lại khắc ấn của ngươi! Thả ta ra! Nếu không sẽ lấy mạng ngươi!
- Ngươi muốn thử xem thần hồn ai càng cứng cỏi, càng cường đại sao!?
Một lũ thần thức của Đường Tiêu khắc trong hồn đoàn Tử Thần đột nhiên phát lực, chớp mắt đâm cho Tử Thần lớn tiếng hét thảm.
Thần thức khắc ấn, trừ phi chủ nhân chủ động thu lại nó, nếu không sẽ thẩm thấu vào mỗi góc thần hồn bị khắc ấn, không thể nào lấy ra.
- Lão tử phải diệt ngươi! Xem coi ngươi chết rồi còn khống chế được ta không?
Tử Thần nén đau đớn đột, nhiên nhào hướng Đường Tiêu.
Đường Tiêu quát to một tiếng:
- Để coi hôm nay là ai diệt ai!?
Đôi mắt hắn như lưỡi kiếm liều mình với hồn đoàn. Thần hồn khắc ấn trong hồn đoàn Tử Thần đột nhiên tăng mạnh mấy lần, đau đớn kịch liệt khiến hồn đoàn Tử Thần bắt đầu cháy bỏng.
- Quả nhiên là nó! Kiếm linh bên trong đâu? Giao ra đây!
Người đàn ông trung niên trong mắt lóe tia sáng sắc bén, người bởi vì kích động mà run run. Hồng Viêm cường đại, không chỉ là thanh kiếm mà kiếm linh bên trong cũng rất quan trọng. Hồng Viêm mất đi cực phẩm kiếm linh thì thực lực sẽ giảm mảng lớn.
Đường Tiêu lấy từ trên người ra cực phẩm linh khí có chứa Tử Thần.
- Ở trong linh khí này.
- Đem thần thức của mình xóa đi! Ném thần thức khắc ấn của ta vào trong! Nói cho nó, ta là chủ nhân của nó!
Người đàn ông trung niên cảm nhận kiếm linh bên trong linh khí của Đường Tiêu cường đại, dường như biết gã rất khó trấn áp nó nên quát với Đường Tiêu, để tránh phiền phức.
Kiếm linh cường đại, dù chủ nhân chết cũng sẽ không tùy tiện phục tùng chủ nhân mới.
Trừ phi thần hồn chủ nhân mới đủ mạnh, hoặc là có chủ cũ trợ giúp tân chủ nhân đem thần hồn khắc ấn vào trong kiếm linh. Tựa như ngươi nuôi chó dữ, trước khi tặng người thì phải để nó quen mùi đối phương đã, hơn nữa cho nó biết đây là bạn của chủ nhân, sau này phải nghe lời người ta.
Nếu không là vậy thì chắc chắn người đàn ông trung niên đã sớm một kiếm giết Đường Tiêu, mới không thèm nói nhảm cái gì trên trời có đức hiếu sinh. Tuy gã lấy làm lạ là tiểu kiếm sư này tại sao có thể thu phục kiếm linh cường đại trong kiếm thể Hồng Viêm, đương nhiên không loại trừ khả năng cơ duyên xảo hợp, trước khi Lý Mộ Bạch chết đã tặng kiếm cho.
Người đàn ông trung niên này không biết rằng, kiếm linh bên trong linh khí đó vốn không phải là kiếm linh vốn có của Hồng Viêm, mà là một ác ma.
- Ra đi.
Đường Tiêu niệm một đoạn khẩu quyết, Tử Thần đột nhiên chạy ra khỏi linh khí. Bị khẩu quyết trấn áp, nó nhanh chóng chui vào trong Hồng Viêm.
Chỉ là quá trình từ linh khí đến kiếm thể, còn có khẩu quyết hỗ trợ trấn áp thế mà đã khiến thần hồn Đường Tiêu thống khổ như sắp vỡ tan. Tử Thần quá cường đại. Áo Bỉ Lão Ma nói có lý, Đường Tiêu tạm khống chế nó trong thời gian ngắn thì được, muốn trường kỳ ổn định kiểm soát nó thì tu vi bây giờ còn kém xa.
Hồng Viêm lấy Tử Thần làm kiếm linh tỏa ra tử ý mãnh liệt, tử ý này thậm chí khiến cỏ dại quanh kiếm thể bắt đầu héo tàn, lát cây úa vàng, thân cây biến khô héo.
Kiếm thể Hồng Viêm vốn có màu đỏ hồng, lúc này trùm một tầng khói đen, khiến danh kiếm tuyệt thế biến thành sắc đỏ đen. Màu đen là tử vong, màu đỏ là lửa. Sắc đỏ đen này khiến Hồng Viêm thoạt trông càng giống tử vong kiếm tỏa ra hỏa ngục.
Thanh kiếm này hiện tại đã không thể gọi là Hồng Viêm, nên đổi tên là Tử Viêm thì càng thích hợp hơn chút.
Biểu tình người đàn ông trung niên biến càng nghiêm túc. Kiếm thể phát ra uy áp tử vong cường đại là loại gã chưa bao giờ biết đến, nó đã vượt xa sự tưởng tượng của gã.
Trên thế gian này, có lực lượng gì càng vĩ đại hơn tử vong?
‘Tiểu hữu, ngươi điên rồi!’ Áo Bỉ Lão Ma ở trong Gia Hồ thở dài một tiếng. Tiểu tử này thật không nghe lời, quá lỗ mãng!
- Muốn thanh kiếm này ư?
Đường Tiêu không thèm để ý Áo Bỉ Lão Ma, lần nữa niệm kiếm quyết để Tử Viêm bềnh bồng bên cạnh mình.
Dường như người đàn ông trung niên phát hiện có gì không đúng, cảnh giác quát:
- Ngươi muốn làm cái gì!?
- Đưa ngươi đi chết!
Đường Tiêu niệm xong một kiếm quyết công kích thì triệt để kiệt sức, mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa. Nhưng Tử Viêm cũng tỏa ra một luồng sáng đỏ đen tử vong, đột nhiên bay nhanh đâm vào thân thể người đàn ông trung niên.
*Phập!!!*
Vang lên tiếng vật sắc bén đâm xuyên xác thịt, người đàn ông trung niên không thể tin nổi nhìn ngực mình.
Hồng Viêm…không, là Hắc Viêm đã xuyên vào ngực gã, xoắn mạnh, ở trước ngực vạch ra dấu chữ thập. Mãi đến lúc này người đàn ông trung niên vẫn mở to mắt, không dám tin thực lực Kiếm Thánh như mình lại chết trong tay tiểu kiếm sư.
Phải biết rằng trước đó tiểu kiếm sư biểu hiện thực lực không thể nào là đối thủ của mình.
Hắc Viêm tru sát người đàn ông trung niên xong thì Đường Tiêu thật sự kiệt sức, mất năng lực khống chế kiếm thể. Tử Thần không được chủ nhân cho phép, cũng không có khẩu quyết giải phong của Đường Tiêu, chỉ dựa vào thực lực cường đại của bản thân đã thoát khỏi kiếm thể! Nó đột nhiên há mồm nuốt thần hồn người đàn ông trung niên sắp bay đi vào bụng mình, tiếp theo quay đầu nhìn Đường Tiêu.
Ánh mắt Tử Thần nhìn Đường Tiêu đốt cháy cực độ phẫn nộ và thù hận, hiển nhiên cảm giác bị người khống chế khiến nó rất là không vui.
Nơi đâu có áp bức là nơi ấy có phản kháng, huống chi trước kia toàn là Tử Thần áp bức người ta, không bị người đè ép bao giờ.
Đường Tiêu lạnh lùng trừng Tử Thần:
- Muốn cắn ngược lại chủ?
Tình hình hiện tại còn nguy hiểm hơn trước vạn lần. Người đàn ông trung niên mới chỉ là thực lực Kiếm Thánh sơ cấp, còn Tử Thần là thứ dùng sức một mình giết chết bốn đỉnh Kiếm Thánh!
Tuy bây giờ nó chỉ là một hồn đoàn chưa đoạt xá, nhưng chỉ dựa vào thực lực hồn đoàn này đã không ở dưới đỉnh Kiếm Thánh!
Cho nên đầu tiên Đường Tiêu không thể thua Tử Thần về mặt khí thế. Một khi lộ vẻ nhát gan chắc chắn rất nhanh sẽ bị nó phát hiện, lợi dụng chỗ trống.
Quả nhiên, ánh mắt Tử Thần nhìn Đường Tiêu vốn lãnh liệt hiện ra chần chờ, trong lòng nó có chút nghi hoặc, tại sao thần hồn nhân loại trước mắt cường đại như vậy? Cường đại đến khiến trong lòng nó sinh ra cảm giác mất tự tin.
Bây giờ trạng thái của Tử Thần là người thường không thể thấy, nếu có người đi qua thì sẽ phát hiện Đường Tiêu giống như người tinh thần phân liệt, trán gồ gân xanh, trợn trừng không trung lộ vẻ uy hiếp.
Tử Thần rít gào hướng Đường Tiêu:
- Thu lại khắc ấn của ngươi! Thả ta ra! Nếu không sẽ lấy mạng ngươi!
- Ngươi muốn thử xem thần hồn ai càng cứng cỏi, càng cường đại sao!?
Một lũ thần thức của Đường Tiêu khắc trong hồn đoàn Tử Thần đột nhiên phát lực, chớp mắt đâm cho Tử Thần lớn tiếng hét thảm.
Thần thức khắc ấn, trừ phi chủ nhân chủ động thu lại nó, nếu không sẽ thẩm thấu vào mỗi góc thần hồn bị khắc ấn, không thể nào lấy ra.
- Lão tử phải diệt ngươi! Xem coi ngươi chết rồi còn khống chế được ta không?
Tử Thần nén đau đớn đột, nhiên nhào hướng Đường Tiêu.
Đường Tiêu quát to một tiếng:
- Để coi hôm nay là ai diệt ai!?
Đôi mắt hắn như lưỡi kiếm liều mình với hồn đoàn. Thần hồn khắc ấn trong hồn đoàn Tử Thần đột nhiên tăng mạnh mấy lần, đau đớn kịch liệt khiến hồn đoàn Tử Thần bắt đầu cháy bỏng.