Nếu như trước khi quả cầu lửa phát ra, lại thêm hỏa trận mạnh lên, như vậy nhiệt độ bên trong cầu lửa có thể bỗng nhiên tăng lên đến bốn năm nghìn độ. Dưới nhiệt độ đó, cho dù kim loại chế tạo binh khí này cháy qua đều lập tức bị đốt thành tro bụi.
Đối phó với võ giả kiếm sư cấp khác, hỏa trận thiêu đốt mạnh có thể hoàn toàn giết chết trong tức khắc. giống như ban đầu Vi Liên với huyền băng tiến giết những đệ tử Tinh Hoàng Tông vậy. Lúc ấy nàng với sự yểm hộ của Đường Tiêu, hai tay cùng phóng ra, bởi vậy Đường Tiêu khi Đường Tiêu nhìn thấy hai tay của Vi Liên nhấc lên, ánh sáng màu xanh đã lóe lên, hai đệ tử Tinh Vũ Tông càng chết oan uổng.
Đối với huyền băng tiến của Vi Liên, thuật của lửa của Đường Tiêu uy lực sát thương cao lên một bậc. Thậm chí có thể khiến cho Đường Tiêu làm hại đối với kiếm thánh sơ cấp cấp một. Đương nhiên rồi, huyền băng tiến khi đối phó với kiếm thánh võ công tu vi cao hơn một bậc, cũng có thể hơi chậm lại hành động của đối phương,thuật cầu lửa không sánh được.
Nhưng thi pháp cầu lửa này so với thuật đóng băng còn chậm hơn nhiều lần, phải biết rằng lúc đó Vi Liên sử dụng lá bùa huyền băng tiến niệm khẩu khuyết nhanh tương đương, gần như là tức thời.
Trong trận chiến, ra tay chậm nghĩa là đánh mất cơ hội. Thuật cầu lửa này muốn tạo nên uy lực, hay là muốn giống Vi Liên cần trước lên lá bùa, đến lúc đó sử dụng dễ dàng.
Bằng không không phải nói, dùng cầu lửa của Đường Tiêu đối phó với huyền băng tiền của Vi Liên, cầu lửa còn chưa phát ra, chắc cả người đã bị đóng băng cả rồi.
Ngày hôm sau, Đường Tiêu chủ động đi tìm Vi Liên hỏi về chuyện lá bùa.
Ta chủ công vẽ lá bùa, ở trên Kiếm Tu đại lục không hề có loại công pháp này. Vi Liên thấy Đường Tiêu hỏi nàng về lá bùa cũng không thấy lạ.
- Ta biết, kiếp trước cô là một vị phù sư, cho nên cô mới viết huyền băng tiến lên giấy phù, lúc phát ra tấn công nhanh hơn ta sử dụng cầu lửa rất nhiều. Ta đến đây là muốn giao dịch với ngươi về giấy phù. Ngươi cũng có thể viết cầu lửa trên giấy phù, Đường Tiêu cũng không lòng vòng quanh co, trực tiếp đề nghị với Vi Liên.
- Muốn lá bùa sao? Có thể cầm linh thạch đến đổi với ta.
Vi Liên gật đầu nhẹ với Đường Tiêu.
- Linh thạch?
Đường Tiêu từ trong túi cất đồ lấy ra một hòn đưa cho Vi Liên.
Vi Liên nghiên cứu màu sắc của linh thạch sao đó cười mỉm rồi thu nó vào, sau đó đưa cho Đường Tiêu mười tờ giấy màu vàng.
- Lừa dố ta?
Đường Tiêu đem mười trang giấy vàng lật đi lật lại hơn nửa ngày, vẫn không thấy tờ giấy này và tờ giấy bình thường có gì khác nhau.
- Cái này là lá bùa sơ cấp, hạ cấp. Linh thạch ngươi cho ta vừa rồi có thể luyện được hai mươi tờ, mười trang coi như là phí tổn. Bởi vậy mỗi viên linh thạch ngươi giao cho ta có thể đổi mười lá bùa. Ngươi không thiệt.
Vi Liên nói với Đường Tiêu.
- Ngươi dám gạt tat a bóp chết ngươi.
Đường Tiêu nhíu mày cầm mấy tờ giấy vàng trong tay chốc lát uy hiếp Vi Liên một tiếng.
- Ngươi không nhìn ra sao? Cái này là lá bùa sơ cấp, hạ cấp.. phía trên có thể cảm nhận được linh khí. Không giống với những trang giấy bình thường đâu. Không phải chỉ là nguyên liệu làm không giống, còn cần trận pháp đánh lên trên mới có thể tạo nên được.
Vi Liên vô cùng kiên nhẫn giải thích với vị khách hàng vô cùng bá đạo Đường Tiêu này, ngược lại cảm giác giống như tỷ tỷ giảng giải cho đệ đệ.
- Cái lá bùa này làm từ nguyên liệu gì?
Đường Tiêu đơn giản hỏi đến cùng, muốn hiểu rõ ràng về nguyên lý chế tạo lá bùa. Sau này Đường Tiêu có thể làm cho mình, rồi tự mình vẽ, không cần đến Vi Liên.
Vi Liên từ trên người lấy ra một cái túi đựng đồ, vỗ vỗ đồ vật bên trong rồi đem đồ vật thả vào tay Đường Tiêu:
- Những cái này là vỏ cây đồng, lá bùa ta đưa cho người dùng nó chế tạo thành đấy.
- Loại vỏ cây khác có được không?
- Loại vỏ cây khác chế thành lá bùa có màu sắc khác nhau, cây đồng chỉ có thể coi là kém hơn. Nhưng trên đại lục Huyền Vũ, chỉ có cây đồng sinh trưởng tương đối nhiều. Mà loại lá bùa này muốn dùng da thú làm để luyện, lại phải thêm một ít da rồng da phượng. Những nguyên liệu kia rất khó kiếm.
Vi Liên không giấu giếm Vi Liên điều gì.
- Cô cho tôi xem một tờ phù chú đã vẽ xong. Ta so sánh xem có phải cũng dùng loại giấy này hay không.
Đường Tiêu giơ tay về phía Vi Liên.
- Một tờ bùa chú huyền băng tiến sao? Một viên linh thạch.
Vi Liên cũng không khách khí.
- Đây.
Đường Tiêu lại tiện tay lấy khối linh thạch đưa cho Vi Liên. Lúc trước hắn nhặt linh thạch, còn nghĩ là không có tác dụng gì.
Vi Liên liền lấy một tờ bùa vẽ huyền băng tiền đưa cho Đường Tiêu, Đường Tiêu cẩn thận so sánh thấy tờ này giống với lá bùa mình đang cầm trong tay, khẳng định rằng đây chính vật giống nhau.
- Ta không cần tờ giấy huyền băng tiền, vẽ phù cầu lửa thế nào? Ta muốn một tờ bùa vẽ cầu lửa ở trên.
Đường Tiêu lấy mực, bút đã chuẩn bị trong túi ra, sau đó hỏi Vi Liên.
- Bút này của ngươi không vẽ được, dùng nó vẽ giấy phù sẽ không có tác dụng.
Vi Liên cười lắc đầu.
- Vậy phải dùng loại bút nào?
- Bút dùng để vẽ phù chú bình thường được chế tạo từ lông của yêu thú, chất lượng lông càng tốt vẽ phù chú uy lực cũng cao. Trên tay ngươi là loại bút lông bình thường, chỉ là lông của loại gia súc hoặc lông thú trong rừng tạo thành, không thể dùng để vẽ phù chú được.
- Ồ. Ngươi chắc chắn có cây bút không tồi chứ? Giúp người giúp tới nơi, đưa phật đưa đến Tây phương, bán cho ta một cây. Đường Tiêu cũng không khách khí nói với Vi Liên.
Vi Liên lắc đầu, do dự một lát rồi lấy trên người ra một cái bút viết phù chú:
- Đây là bút dùng lông trên người thủy yêu kia chế tạo thành, tặng cho ngươi. Nhưng ngươi vẫn nợ ta một ơn huệ.
- Cám ơn.
Đường Tiêu vui vẻ nhận bút, nhìn mặt trước lá bùa, sau đó lại nhìn về phía Vi Liên.
Vi Liên không lên tiếng, giả bộ dò xét Đường Tiêu.
- Vẽ thế nào?
Đường Tiêu chỉ có thể kiên trì dày mặt thỉnh giáo Vi Liên.
- Mực của ngươi cũng không vẽ được, phải dùng máu tươi và nội đan của yêu thú cùng phối hợp tạo thành mực phù, mới có thể khiến cho uy lực tạm tời của phong ấn trong đó.
Vi Liên nói một chút với Đường Tiêu.
- Có thể tặng ta một ít không?
Đường Tiêu gãi gãi đầu, xấu hổ muốn đập đầu vào tường.
- Điều chế phù mực phải tiêu hao linh thạch và thể lực, ngươi đem linh thạch ra đổi với ta.
Vi Liên giơ tay về phía Đường Tiêu.
Đối phó với võ giả kiếm sư cấp khác, hỏa trận thiêu đốt mạnh có thể hoàn toàn giết chết trong tức khắc. giống như ban đầu Vi Liên với huyền băng tiến giết những đệ tử Tinh Hoàng Tông vậy. Lúc ấy nàng với sự yểm hộ của Đường Tiêu, hai tay cùng phóng ra, bởi vậy Đường Tiêu khi Đường Tiêu nhìn thấy hai tay của Vi Liên nhấc lên, ánh sáng màu xanh đã lóe lên, hai đệ tử Tinh Vũ Tông càng chết oan uổng.
Đối với huyền băng tiến của Vi Liên, thuật của lửa của Đường Tiêu uy lực sát thương cao lên một bậc. Thậm chí có thể khiến cho Đường Tiêu làm hại đối với kiếm thánh sơ cấp cấp một. Đương nhiên rồi, huyền băng tiến khi đối phó với kiếm thánh võ công tu vi cao hơn một bậc, cũng có thể hơi chậm lại hành động của đối phương,thuật cầu lửa không sánh được.
Nhưng thi pháp cầu lửa này so với thuật đóng băng còn chậm hơn nhiều lần, phải biết rằng lúc đó Vi Liên sử dụng lá bùa huyền băng tiến niệm khẩu khuyết nhanh tương đương, gần như là tức thời.
Trong trận chiến, ra tay chậm nghĩa là đánh mất cơ hội. Thuật cầu lửa này muốn tạo nên uy lực, hay là muốn giống Vi Liên cần trước lên lá bùa, đến lúc đó sử dụng dễ dàng.
Bằng không không phải nói, dùng cầu lửa của Đường Tiêu đối phó với huyền băng tiền của Vi Liên, cầu lửa còn chưa phát ra, chắc cả người đã bị đóng băng cả rồi.
Ngày hôm sau, Đường Tiêu chủ động đi tìm Vi Liên hỏi về chuyện lá bùa.
Ta chủ công vẽ lá bùa, ở trên Kiếm Tu đại lục không hề có loại công pháp này. Vi Liên thấy Đường Tiêu hỏi nàng về lá bùa cũng không thấy lạ.
- Ta biết, kiếp trước cô là một vị phù sư, cho nên cô mới viết huyền băng tiến lên giấy phù, lúc phát ra tấn công nhanh hơn ta sử dụng cầu lửa rất nhiều. Ta đến đây là muốn giao dịch với ngươi về giấy phù. Ngươi cũng có thể viết cầu lửa trên giấy phù, Đường Tiêu cũng không lòng vòng quanh co, trực tiếp đề nghị với Vi Liên.
- Muốn lá bùa sao? Có thể cầm linh thạch đến đổi với ta.
Vi Liên gật đầu nhẹ với Đường Tiêu.
- Linh thạch?
Đường Tiêu từ trong túi cất đồ lấy ra một hòn đưa cho Vi Liên.
Vi Liên nghiên cứu màu sắc của linh thạch sao đó cười mỉm rồi thu nó vào, sau đó đưa cho Đường Tiêu mười tờ giấy màu vàng.
- Lừa dố ta?
Đường Tiêu đem mười trang giấy vàng lật đi lật lại hơn nửa ngày, vẫn không thấy tờ giấy này và tờ giấy bình thường có gì khác nhau.
- Cái này là lá bùa sơ cấp, hạ cấp. Linh thạch ngươi cho ta vừa rồi có thể luyện được hai mươi tờ, mười trang coi như là phí tổn. Bởi vậy mỗi viên linh thạch ngươi giao cho ta có thể đổi mười lá bùa. Ngươi không thiệt.
Vi Liên nói với Đường Tiêu.
- Ngươi dám gạt tat a bóp chết ngươi.
Đường Tiêu nhíu mày cầm mấy tờ giấy vàng trong tay chốc lát uy hiếp Vi Liên một tiếng.
- Ngươi không nhìn ra sao? Cái này là lá bùa sơ cấp, hạ cấp.. phía trên có thể cảm nhận được linh khí. Không giống với những trang giấy bình thường đâu. Không phải chỉ là nguyên liệu làm không giống, còn cần trận pháp đánh lên trên mới có thể tạo nên được.
Vi Liên vô cùng kiên nhẫn giải thích với vị khách hàng vô cùng bá đạo Đường Tiêu này, ngược lại cảm giác giống như tỷ tỷ giảng giải cho đệ đệ.
- Cái lá bùa này làm từ nguyên liệu gì?
Đường Tiêu đơn giản hỏi đến cùng, muốn hiểu rõ ràng về nguyên lý chế tạo lá bùa. Sau này Đường Tiêu có thể làm cho mình, rồi tự mình vẽ, không cần đến Vi Liên.
Vi Liên từ trên người lấy ra một cái túi đựng đồ, vỗ vỗ đồ vật bên trong rồi đem đồ vật thả vào tay Đường Tiêu:
- Những cái này là vỏ cây đồng, lá bùa ta đưa cho người dùng nó chế tạo thành đấy.
- Loại vỏ cây khác có được không?
- Loại vỏ cây khác chế thành lá bùa có màu sắc khác nhau, cây đồng chỉ có thể coi là kém hơn. Nhưng trên đại lục Huyền Vũ, chỉ có cây đồng sinh trưởng tương đối nhiều. Mà loại lá bùa này muốn dùng da thú làm để luyện, lại phải thêm một ít da rồng da phượng. Những nguyên liệu kia rất khó kiếm.
Vi Liên không giấu giếm Vi Liên điều gì.
- Cô cho tôi xem một tờ phù chú đã vẽ xong. Ta so sánh xem có phải cũng dùng loại giấy này hay không.
Đường Tiêu giơ tay về phía Vi Liên.
- Một tờ bùa chú huyền băng tiến sao? Một viên linh thạch.
Vi Liên cũng không khách khí.
- Đây.
Đường Tiêu lại tiện tay lấy khối linh thạch đưa cho Vi Liên. Lúc trước hắn nhặt linh thạch, còn nghĩ là không có tác dụng gì.
Vi Liên liền lấy một tờ bùa vẽ huyền băng tiền đưa cho Đường Tiêu, Đường Tiêu cẩn thận so sánh thấy tờ này giống với lá bùa mình đang cầm trong tay, khẳng định rằng đây chính vật giống nhau.
- Ta không cần tờ giấy huyền băng tiền, vẽ phù cầu lửa thế nào? Ta muốn một tờ bùa vẽ cầu lửa ở trên.
Đường Tiêu lấy mực, bút đã chuẩn bị trong túi ra, sau đó hỏi Vi Liên.
- Bút này của ngươi không vẽ được, dùng nó vẽ giấy phù sẽ không có tác dụng.
Vi Liên cười lắc đầu.
- Vậy phải dùng loại bút nào?
- Bút dùng để vẽ phù chú bình thường được chế tạo từ lông của yêu thú, chất lượng lông càng tốt vẽ phù chú uy lực cũng cao. Trên tay ngươi là loại bút lông bình thường, chỉ là lông của loại gia súc hoặc lông thú trong rừng tạo thành, không thể dùng để vẽ phù chú được.
- Ồ. Ngươi chắc chắn có cây bút không tồi chứ? Giúp người giúp tới nơi, đưa phật đưa đến Tây phương, bán cho ta một cây. Đường Tiêu cũng không khách khí nói với Vi Liên.
Vi Liên lắc đầu, do dự một lát rồi lấy trên người ra một cái bút viết phù chú:
- Đây là bút dùng lông trên người thủy yêu kia chế tạo thành, tặng cho ngươi. Nhưng ngươi vẫn nợ ta một ơn huệ.
- Cám ơn.
Đường Tiêu vui vẻ nhận bút, nhìn mặt trước lá bùa, sau đó lại nhìn về phía Vi Liên.
Vi Liên không lên tiếng, giả bộ dò xét Đường Tiêu.
- Vẽ thế nào?
Đường Tiêu chỉ có thể kiên trì dày mặt thỉnh giáo Vi Liên.
- Mực của ngươi cũng không vẽ được, phải dùng máu tươi và nội đan của yêu thú cùng phối hợp tạo thành mực phù, mới có thể khiến cho uy lực tạm tời của phong ấn trong đó.
Vi Liên nói một chút với Đường Tiêu.
- Có thể tặng ta một ít không?
Đường Tiêu gãi gãi đầu, xấu hổ muốn đập đầu vào tường.
- Điều chế phù mực phải tiêu hao linh thạch và thể lực, ngươi đem linh thạch ra đổi với ta.
Vi Liên giơ tay về phía Đường Tiêu.