Dư An trong nội tâm âm thầm kêu khổ. Làm sao lại không nhìn ra, thủ hạ của Kiếm Sư này, rõ ràng có một quái vật cường đại như vậy? Lần này xem như đụng vào miếng sắt rồi.
- Giết hắn ngươi sẽ giải trừ lạc ấn cho lão tử ?
Bảy cái đầu của Tử thần cùng một chỗ nghiêng qua, con mắt cũng mở to hơn.
- Ngươi trước giết hắn rồi nói sau.
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng, lần nữa phát ra hồn lực trùng kích. Tử thần lại đặt mông ngồi trên mặt đất.
Vi Liên từ trên mặt đất đứng lên, tựa hồ nhìn ra Đường Tiêu cùng quái long này có quan hệ mập mờ. Vì vậy không hề lên tiếng, lặng yên quan sát tình thế phát triển.
- Gào! Ngươi không nếu làm lão tử đau!
Quái long lại một lần nữa từ trên mặt đất đứng lên, lộ ra có chút phát điên, nhưng sợ hãi trong mắt đối với Đường Tiêu càng đtăng.
- Còn dám chống đối chủ nhân? Còn không mau theo như ta nói đi làm!
Đường Tiêu nghiêm nghị hướng Tử thần trách cứ một câu. Hắn vừa rồi là cảm ứng được phương vị Tử thần, biết rõ nó ở phụ cận, mới mạo hiểm hướng bên này chạy tới, muốn mượn Tử thần diệt đi Dư An.
- Bạo Long tiên sinh, ngươi ngàn vạn lần đừng mắc mưu hắn, hắn không phải hướng ngươi hạ xuống thần thức lạc ấn sao? Ngươi cái gì cũng không cần làm, chỉ cần đứng ở một bên nhìn xem. Để cho ta động thủ thay ngươi giết hắn. Một khi hắn chết, thần thức lạc ấn của ngươi sẽ tự động giải trừ, ngươi cảm thấy như thế nào?
Dư An là hạng gì thông minh? Sau khi nghe được Đường Tiêu cùng Tử thần đối thoại, lập tức hiểu rõ ra, vì vậy đánh bạo đi tới cùng Tử thần thương lượng thoáng một phát.
- Chủ ý này không tệ ah.
Các con mắt trên bảy cái đầu của Tử thần lần nữa xoay chuyển, nó đối với Đường Tiêu vô cùng sợ hãi, bị thần hồn lạc ấn của hắn khống chế, muốn giết hắn rất khó khăn. Nhưng nếu có người thay nó giết Đường Tiêu, nó có thể khôi phục tự do rồi.
- Bà mẹ nó! Ngươi dám phản chủ, không muốn sống nữa sao?
Đường Tiêu hướng Tử thần rống lớn một tiếng.
- Ha ha ha ha, lão tử muốn phản chủ, ngươi có thể làm gì ta?
Bảy cái đầu của Tử thần cùng một chỗ đắc ý cười to.
- Ta vì ngài cống hiến sức lực, giết hắn đi!
Dư An lại cùng Tử thần nói một câu, trong mắt hung quang bùng phát. Thiên Trảm bên người lập tức bay ra, hóa thành một đạo lưu tinh, hướng Đường Tiêu đâm qua.
Vi Liên muốn lần nữa mang theo Đường Tiêu cùng một chỗ thuấn di đào tẩu, chỉ là hữu tâm vô lực.
Ranh giới chỉ còn như ngàn cân treo sợi tóc, Tử thần đột nhiên một cước bước ra, đem Thiên Trảm dẫm nát dưới chân, sau đó cái đuôi cực lớn quét ngang, nặng nề mà quét ở trên người Dư An, bởi vì tốc độ quá nhanh, khoảng cách lại gần, Dư An căn bản không kịp né tránh, sau khi bị đánh trúng, kinh mạch toàn thân của Dư An đứt đoạn, miệng phun máu tươi, bay ra ngoài trăm thước.
Cương khí hộ thể của đỉnh phong Kiếm Thánh, ở trước mặt công kích của Tử thần đều là phù vân.
- Vì cái gì...
Dư An tuyệt vọng mà nhìn Tử thần, lại liếc nhìn Đường Tiêu, chẳng lẽ hai tên này là diễn kịch lừa hắn sao?
Thân thể khổng lồ của Tử thần đột nhiên nhảy dựng lên, nặng nề mà giẫm đạp lên trên thân thể bị thương nghiêm trọng của Dư An, đem hắn giẫm đến nát nhừ, chết không thể chết lại. Thần hồn của Dư An vừa mới bay ra ngoài cơ thể, đã bị Tử thần một ngụm nuốt xuống.
Biến cố bất ngờ này làm cho Vi Liên không ngờ, vì cái gì Tử thần lại giúp bọn họ giết Dư An!
Đường Tiêu giờ phút này mặt trắng bệch, tựa hồ hư thoát đến cực hạn.
Vừa rồi cũng không phải là Tử thần ra tay giết Dư An. Mà là Đường Tiêu lợi dụng thần hồn cường đại của hắn. Ở trong nháy mắt hoàn toàn khống chế thân thể cực lớn của Tử thần, mượn thực lực cường đại của nó lập tức diệt sát Dư An!
Nhưng mà loại khống chế này, chỉ là cực kỳ ngắn ngủi trong một cái chớp mắt, cũng đã vượt ra khỏi khả năng thừa nhận cực hạn của thân thể cùng thần hồn của Đường Tiêu, cái này làm cho bản thân hắn nhận lấy cắn trả, thần hồn cùng thân thể cũng nhận lấy tổn thương thật lớn.
- Bà mẹ nó!
Tử thần nhìn mình giẫm Dư An nát nhừ, tựa hồ có chút không lý giải nổi là chuyện gì xảy ra, bảy cái đầu của nó cùng một chỗ nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra chuyện gì.
- Tốt rồi, lão tử giúp ngươi đem hắn diệt sát, hiện tại nên thu hồi lạc ấn của ngươi rồi!
Tử thần ngược lại là suy nghĩ cẩn thận chuyện này, vì vậy đi nhanh trở về, một bộ thần sắc tranh công, tìm Đường Tiêu nói đến điều kiện.
- Là ngươi diệt sao? Ngươi vừa rồi muốn giết ta, còn muốn ta thu hồi thần thức lạc ấn? Đi chết đi!
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng, cắn chặt bờ môi, lại là một hồn lực trùng kích đem Tử thần đánh ngả.
- Lão tử vừa rồi chỉ là nói giỡn mà thôi! Nào có động thủ giết ngươi?
Tử thần từ trên mặt đất đứng lên, rất không cam lòng mà hướng Đường Tiêu cãi lại, trong nội tâm rất hối hận ah!
- Ngươi tên quái dị này, về sau ở trước mặt ta nên thành thật một chút, ta sớm muộn có một ngày sẽ cho ngươi tự do! Nhưng nếu ngươi nghĩ muốn phản chủ. Cái kia đừng trách ta vô tình.
Đường Tiêu vừa rồi cưỡng ép khống chế Tử thần, thân thể cùng thần thức đều bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng giờ phút này một chút suy yếu cũng không dám biểu lộ ra. Tiếp tục dùng một ngữ khí cao cao tại thượng trách cứ Tử thần, mặc dù thân hình đối phương cao hơn hắn rất nhiều.
- Lịch.
Một tiếng rít gào, tuyết điêu trong thân thể Đường Tiêu theo ý niệm hắn bay ra. Ở bên người Tử thần xoay quanh bay múa, tựa hồ tùy thời chuẩn bị tự bạo cùng nó đồng quy vu tận.
- Móa! Lão tử rất xấu sao? Hình tượng này của lão tử rất đẹp trai, lại tàn khốc! Hỏi thế gian này, ai có thể đẹp trai hơn ta? Ai có thể lãnh khốc hơn ta?
Tử thần rất phẫn nộ mà dậm chân, đối với nó mà nói, hình thể càng lớn, thần hồn ở trong thân thể này lại càng thoải mái, hơn nữa cảm giác càng hài lòng, càng uy mãnh. Không nghĩ tới Đường Tiêu lại nói nó là quái dị!
- Bộ dáng này của ngươi xác thực rất xấu.
Vi Liên ở bên cạnh sau khi đánh giá Tử thần một phen, phụ họa bình luận một câu.
- Mẹ nó! Thật muốn giết người a.
Bị một mỹ nữ ở trước mặt nói mình rất xấu, Tử thần phẫn nộ phát điên đến cực điểm, muốn một ngụm nuốt chết Đường Tiêu, nhưng trong nội tâm lại rất kiêng kị uy lực của hồn lực trùng kích. Hơn nữa, cách Đường Tiêu càng gần, hồn lực của Đường Tiêu khống chế nó tựa hồ lại càng mạnh. Cái này khiến trong nội tâm nó càng phát ra kiêng kị. Sau một lát, Tử thần xoay người sang chỗ khác chạy như điên, nhanh chóng biến mất trước mặt Đường Tiêu.
- Giết hắn ngươi sẽ giải trừ lạc ấn cho lão tử ?
Bảy cái đầu của Tử thần cùng một chỗ nghiêng qua, con mắt cũng mở to hơn.
- Ngươi trước giết hắn rồi nói sau.
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng, lần nữa phát ra hồn lực trùng kích. Tử thần lại đặt mông ngồi trên mặt đất.
Vi Liên từ trên mặt đất đứng lên, tựa hồ nhìn ra Đường Tiêu cùng quái long này có quan hệ mập mờ. Vì vậy không hề lên tiếng, lặng yên quan sát tình thế phát triển.
- Gào! Ngươi không nếu làm lão tử đau!
Quái long lại một lần nữa từ trên mặt đất đứng lên, lộ ra có chút phát điên, nhưng sợ hãi trong mắt đối với Đường Tiêu càng đtăng.
- Còn dám chống đối chủ nhân? Còn không mau theo như ta nói đi làm!
Đường Tiêu nghiêm nghị hướng Tử thần trách cứ một câu. Hắn vừa rồi là cảm ứng được phương vị Tử thần, biết rõ nó ở phụ cận, mới mạo hiểm hướng bên này chạy tới, muốn mượn Tử thần diệt đi Dư An.
- Bạo Long tiên sinh, ngươi ngàn vạn lần đừng mắc mưu hắn, hắn không phải hướng ngươi hạ xuống thần thức lạc ấn sao? Ngươi cái gì cũng không cần làm, chỉ cần đứng ở một bên nhìn xem. Để cho ta động thủ thay ngươi giết hắn. Một khi hắn chết, thần thức lạc ấn của ngươi sẽ tự động giải trừ, ngươi cảm thấy như thế nào?
Dư An là hạng gì thông minh? Sau khi nghe được Đường Tiêu cùng Tử thần đối thoại, lập tức hiểu rõ ra, vì vậy đánh bạo đi tới cùng Tử thần thương lượng thoáng một phát.
- Chủ ý này không tệ ah.
Các con mắt trên bảy cái đầu của Tử thần lần nữa xoay chuyển, nó đối với Đường Tiêu vô cùng sợ hãi, bị thần hồn lạc ấn của hắn khống chế, muốn giết hắn rất khó khăn. Nhưng nếu có người thay nó giết Đường Tiêu, nó có thể khôi phục tự do rồi.
- Bà mẹ nó! Ngươi dám phản chủ, không muốn sống nữa sao?
Đường Tiêu hướng Tử thần rống lớn một tiếng.
- Ha ha ha ha, lão tử muốn phản chủ, ngươi có thể làm gì ta?
Bảy cái đầu của Tử thần cùng một chỗ đắc ý cười to.
- Ta vì ngài cống hiến sức lực, giết hắn đi!
Dư An lại cùng Tử thần nói một câu, trong mắt hung quang bùng phát. Thiên Trảm bên người lập tức bay ra, hóa thành một đạo lưu tinh, hướng Đường Tiêu đâm qua.
Vi Liên muốn lần nữa mang theo Đường Tiêu cùng một chỗ thuấn di đào tẩu, chỉ là hữu tâm vô lực.
Ranh giới chỉ còn như ngàn cân treo sợi tóc, Tử thần đột nhiên một cước bước ra, đem Thiên Trảm dẫm nát dưới chân, sau đó cái đuôi cực lớn quét ngang, nặng nề mà quét ở trên người Dư An, bởi vì tốc độ quá nhanh, khoảng cách lại gần, Dư An căn bản không kịp né tránh, sau khi bị đánh trúng, kinh mạch toàn thân của Dư An đứt đoạn, miệng phun máu tươi, bay ra ngoài trăm thước.
Cương khí hộ thể của đỉnh phong Kiếm Thánh, ở trước mặt công kích của Tử thần đều là phù vân.
- Vì cái gì...
Dư An tuyệt vọng mà nhìn Tử thần, lại liếc nhìn Đường Tiêu, chẳng lẽ hai tên này là diễn kịch lừa hắn sao?
Thân thể khổng lồ của Tử thần đột nhiên nhảy dựng lên, nặng nề mà giẫm đạp lên trên thân thể bị thương nghiêm trọng của Dư An, đem hắn giẫm đến nát nhừ, chết không thể chết lại. Thần hồn của Dư An vừa mới bay ra ngoài cơ thể, đã bị Tử thần một ngụm nuốt xuống.
Biến cố bất ngờ này làm cho Vi Liên không ngờ, vì cái gì Tử thần lại giúp bọn họ giết Dư An!
Đường Tiêu giờ phút này mặt trắng bệch, tựa hồ hư thoát đến cực hạn.
Vừa rồi cũng không phải là Tử thần ra tay giết Dư An. Mà là Đường Tiêu lợi dụng thần hồn cường đại của hắn. Ở trong nháy mắt hoàn toàn khống chế thân thể cực lớn của Tử thần, mượn thực lực cường đại của nó lập tức diệt sát Dư An!
Nhưng mà loại khống chế này, chỉ là cực kỳ ngắn ngủi trong một cái chớp mắt, cũng đã vượt ra khỏi khả năng thừa nhận cực hạn của thân thể cùng thần hồn của Đường Tiêu, cái này làm cho bản thân hắn nhận lấy cắn trả, thần hồn cùng thân thể cũng nhận lấy tổn thương thật lớn.
- Bà mẹ nó!
Tử thần nhìn mình giẫm Dư An nát nhừ, tựa hồ có chút không lý giải nổi là chuyện gì xảy ra, bảy cái đầu của nó cùng một chỗ nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra chuyện gì.
- Tốt rồi, lão tử giúp ngươi đem hắn diệt sát, hiện tại nên thu hồi lạc ấn của ngươi rồi!
Tử thần ngược lại là suy nghĩ cẩn thận chuyện này, vì vậy đi nhanh trở về, một bộ thần sắc tranh công, tìm Đường Tiêu nói đến điều kiện.
- Là ngươi diệt sao? Ngươi vừa rồi muốn giết ta, còn muốn ta thu hồi thần thức lạc ấn? Đi chết đi!
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng, cắn chặt bờ môi, lại là một hồn lực trùng kích đem Tử thần đánh ngả.
- Lão tử vừa rồi chỉ là nói giỡn mà thôi! Nào có động thủ giết ngươi?
Tử thần từ trên mặt đất đứng lên, rất không cam lòng mà hướng Đường Tiêu cãi lại, trong nội tâm rất hối hận ah!
- Ngươi tên quái dị này, về sau ở trước mặt ta nên thành thật một chút, ta sớm muộn có một ngày sẽ cho ngươi tự do! Nhưng nếu ngươi nghĩ muốn phản chủ. Cái kia đừng trách ta vô tình.
Đường Tiêu vừa rồi cưỡng ép khống chế Tử thần, thân thể cùng thần thức đều bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng giờ phút này một chút suy yếu cũng không dám biểu lộ ra. Tiếp tục dùng một ngữ khí cao cao tại thượng trách cứ Tử thần, mặc dù thân hình đối phương cao hơn hắn rất nhiều.
- Lịch.
Một tiếng rít gào, tuyết điêu trong thân thể Đường Tiêu theo ý niệm hắn bay ra. Ở bên người Tử thần xoay quanh bay múa, tựa hồ tùy thời chuẩn bị tự bạo cùng nó đồng quy vu tận.
- Móa! Lão tử rất xấu sao? Hình tượng này của lão tử rất đẹp trai, lại tàn khốc! Hỏi thế gian này, ai có thể đẹp trai hơn ta? Ai có thể lãnh khốc hơn ta?
Tử thần rất phẫn nộ mà dậm chân, đối với nó mà nói, hình thể càng lớn, thần hồn ở trong thân thể này lại càng thoải mái, hơn nữa cảm giác càng hài lòng, càng uy mãnh. Không nghĩ tới Đường Tiêu lại nói nó là quái dị!
- Bộ dáng này của ngươi xác thực rất xấu.
Vi Liên ở bên cạnh sau khi đánh giá Tử thần một phen, phụ họa bình luận một câu.
- Mẹ nó! Thật muốn giết người a.
Bị một mỹ nữ ở trước mặt nói mình rất xấu, Tử thần phẫn nộ phát điên đến cực điểm, muốn một ngụm nuốt chết Đường Tiêu, nhưng trong nội tâm lại rất kiêng kị uy lực của hồn lực trùng kích. Hơn nữa, cách Đường Tiêu càng gần, hồn lực của Đường Tiêu khống chế nó tựa hồ lại càng mạnh. Cái này khiến trong nội tâm nó càng phát ra kiêng kị. Sau một lát, Tử thần xoay người sang chỗ khác chạy như điên, nhanh chóng biến mất trước mặt Đường Tiêu.