Ngự lâm quân bố phòng bên ngoài tẩm cung Hoàng Thượng, phát hiện thân ảnh kỳ quái từ trong cấm chế chạy ra, lập tức lớn tiếng hô lên, cũng hướng phương hướng Đường Tiêu chạy trốn đuổi tới.
Ngự lâm quân trong Hoàng cung hiện tại bắt thích khách rất nhiều, đã vượt qua tưởng tượng của Đường Tiêu, hắn còn chưa lao xa, đã lâm vào một tử cục, từ ba phương hướng đã đến ba đội Ngự lâm quân, triệt để phong kín tất cả đường đi của hắn.
Không có biện pháp, chỉ có thể liều mạng!
Đường Tiêu đem hơn mười miếng Lôi Chấn Tử cầm trong tay, tiếp tục hướng ngoài Hoàng cung vọt mạnh, ba đội Ngự lâm quân cùng một chỗ phát hiện Đường Tiêu, lớn tiếng kêu to đuổi theo.
Đường Tiêu "ba ba ba!" hướng đội Ngự lâm quân trước mặt bắn ra ba miếng Lôi Chấn Tử. Sau đó "ba ba ba!" hướng hai phương hướng mà Ngự lâm quân truy tới cũng bắn ra ba miếng Lôi Chấn Tử. Lôi Chấn Tử nổ tung, uy lực lập tức đem ba đội Ngự lâm quân vây hắn bắn ngược ra ngoài.
Những Ngự lâm quân này mặc dù có cương khí cùng trọng khôi giáp làm bằng Thần Minh Thiết hộ thể, nhưng mà ở ba miếng Lôi Chấn Tử bạo tạc, tuy không đến mức bị nổ chết, nhưng mà trọng thương là không thể tránh khỏi.
Mượn uy lực cường đại này, Đường Tiêu rốt cục vọt tới phụ cận tường thành Hoàng cung, chỉ cần hắn vượt qua bức tường kia, là có thể thành công thoát khỏi hoàng cung rồi.
Tường thành này rất cao, cho dù Đường Tiêu ngưng khí hóa cánh cũng chưa chắc có thể nhảy ra ngoài. Nếu như Đường Tiêu thực có can đảm ngưng khí hóa cánh bay vọt ra bên ngoài mà nói, thân phận Trấn quốc Hầu phủ cũng triệt để bại lộ.
Huống chi, bây giờ ở bên ngoài Tử Cấm thành, cũng đã tập kết mấy vạn Ngự lâm quân tiến hành tìm tòi tuần tra, toàn bộ Kinh thành cũng đã bị Đại hoàng tử hạ lệnh giới nghiêm.
- Yêu nghiệt! Trốn chỗ nào!
Đang lúc Đường Tiêu tiếp tục vọt tới trước, chuẩn bị tìm địa phương phóng qua Tử Cấm, một lão giả áo bào trắng đột nhiên xuất hiện ở trên tường trước mặt Đường Tiêu, hơn nữa duỗi ra một bàn tay khổng lồ hướng Đường Tiêu bay qua.
Bàn tay khổng lồ này tạo cho Đường Tiêu uy áp rất lớn, mà trước đó chưa từng có, vượt qua uy áp lúc trước mà Tam Hầu gia Nhất Thượng thư đến Trấn quốc Hầu Đường phủ bái phỏng, Hộ quốc Hầu Hồ Liệt gây cho Đường Tiêu!
Chẳng lẽ lão giả áo bào trắng này là Thiên Nguyên Cấp cường giả?
Đường Tiêu ở dưới loại uy áp này, thậm chí thân thể cũng có chút không cách nào nhúc nhích nổi.
Bàn tay cực lớn kia tiếp tục hướng Đường Tiêu trảo đến, Đường Tiêu cảm giác nếu như mình bị bàn tay này bắt được, nhất định sẽ biến thành một đống thịt vụn!
Đường Tiêu không kịp nghĩ nhiều, nguy hiểm làm cho tinh thần hắn lập tức thanh minh, ý nghĩ cũng trở nên vô cùng rõ ràng.
Đường Tiêu nhìn cự thủ phá không mà đến quát to một tiếng, thân thể lập tức nhẹ nhàng không ít. Hắn lập tức cầm trong tay hơn mười miếng Lôi Chấn Tử cùng một chỗ, hướng cự thủ kia bắn tới. Theo từng tiếng bạo tiếng nổ, cự thủ kia nhạt dần, hơn nữa khí lãng bị nổ tung tạm thời cản trở tầm nhìn, thừa cơ hội này, Đường Tiêu nhảy lên, quay đầu hướng trong Hoàng cung chạy như điên.
Người này là muốn bắt sống thích khách, để tiến hành thẩm vấn, hơn nữa nhìn ra tu vi thích khách rất thấp, cho nên một trảo này của hắn hướng Đường Tiêu, cũng chỉ dùng ba phần khí lực, kết quả bị hơn mười miếng Lôi Chấn Tử của Đường Tiêu bạo tạc nổ tung, uy lực cản trở tầm nhìn, còn để cho hắn chạy ra ngoài. Bất quá lão giả áo bào trắng lập tức phun ra một ngụm tinh khí, sau khi thủ chưởng kia tan biến, lại là một chưởng phác thiên cái địa hướng Đường Tiêu trảo qua.
Đường Tiêu mắt thấy cự chưởng sau lưng lần nữa thành hình, lập tức sẽ bắt được thân thể hắn, dưới tình thế cấp bách, Đường Tiêu cầm ba viên đan dược còn lại trong tay tất cả đều nuốt xuống.
Những đan dược này xác thực là dược vật hưng phấn, nhưng đối với tu vi chỉ có Nhân Nguyên Cấp võ giả mà nói, hoàn toàn đồng nghĩa với độc dược rồi. Hơn nữa độc tính có thể so với đệ nhất độc dược trong thiên hạ, nếu như không phải có luyện Yêu Thối Ma Hồ bảo vệ đan điền, cùng chính Thuỷ tổ không biết tu luyện bao nhiêu vạn năm chân khí hộ thể, đừng nói ba viên, chỉ một viên cũng đủ để cho Đường Tiêu chết bảy tám lần.
Tim Đường Tiêu lần nữa đập gia tốc hơn mười lần, ánh mắt của hắn biến thành màu đỏ như máu, cùng lúc đó, hắn cảm giác thân thể của mình lần nữa nhẹ hơn rất nhiều, chân đạp trên mặt đất, vừa sải bước đã đi xa hơn ba trượng! Người bình thường căn bản thấy không rõ thân ảnh của hắn.
Lão giả áo bào trắng phát hiện Đường Tiêu rõ ràng từ trong tay hắn đào thoát, lập tức đạp không mà lên, hướng phương hướng Đường Tiêu đào thoát truy đuổi.
Đường Tiêu không dám hướng một phương hướng mà chạy, mà càng không ngừng chạy loạn, lão giả áo bào trắng rõ ràng đã mất tung tích Đường Tiêu, hắn không thể không đem thần thức khuếch tán đi ra ngoài, càng không ngừng mở rộng thần thức tìm tòi khí tức của Đường Tiêu.
Nhịp tim của Đường Tiêu bắt đầu trở nên chậm chạp, ý thức của hắn cũng dần dần có chút mơ hồ, con mắt chảy máu nghiêm trọng, thị giác cũng trở nên mơ hồ. Hắn biết rõ, đây là chứng triệu tác dụng của "thuốc kích thích" sắp biến mất, loại ý thức mơ hồ cùng mắt chảy máu này, hẳn là di chứng do ăn quá nhiều thuốc kích thích.
May mắn trong cơ thể Đường Tiêu đã không có máu để chảy, bằng không lúc này hai mắt khẳng định bị huyết dịch bao quanh đến không thấy rõ.
Theo ý thức bắt đầu mơ hồ, tinh khí trong thân thể Đường Tiêu cũng nhanh chóng tán loạn, cái này ngược lại là chó ngáp phải ruồi, làm cho thần thức lão giả áo bào trắng triệt để đã mất đi mục tiêu. Hắn vừa mới tập trung khí tức mạnh mẽ của Đường Tiêu vì ăn thuốc kích thích, rất dễ dàng có thể phân biệt ra được, mà bây giờ tinh khí của Đường Tiêu yếu ớt, căn bản không cách nào dùng thần thức tiến hành truy tung.
Mơ hồ lúc đó, Đường Tiêu phát hiện trước mắt có chút quen thuộc.
Là Dực Thai cung sao?
Không có biện pháp, hiện tại cùng đồ mạt lộ, chỉ có thể trước trốn vào rồi nói sau, về phần Dực Thai công chúa sẽ cứu hắn hay không, chỉ có thể thuận theo ý trời.
Đường Tiêu thả người từ trên tường thành nhảy vào Dực Thai cung, bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, khí tức cũng rất yếu ớt, hai đội binh sĩ tuần tra canh giữ ở ngoài Dực Thai cung rõ ràng đều không có thể phát hiện hắn. Bất quá hắn sau khi rơi xuống dất, vừa vặn đụng phải hai đội Ngự lâm quân tuần tra trong Dực Thai cung.
Ngự lâm quân trong Hoàng cung hiện tại bắt thích khách rất nhiều, đã vượt qua tưởng tượng của Đường Tiêu, hắn còn chưa lao xa, đã lâm vào một tử cục, từ ba phương hướng đã đến ba đội Ngự lâm quân, triệt để phong kín tất cả đường đi của hắn.
Không có biện pháp, chỉ có thể liều mạng!
Đường Tiêu đem hơn mười miếng Lôi Chấn Tử cầm trong tay, tiếp tục hướng ngoài Hoàng cung vọt mạnh, ba đội Ngự lâm quân cùng một chỗ phát hiện Đường Tiêu, lớn tiếng kêu to đuổi theo.
Đường Tiêu "ba ba ba!" hướng đội Ngự lâm quân trước mặt bắn ra ba miếng Lôi Chấn Tử. Sau đó "ba ba ba!" hướng hai phương hướng mà Ngự lâm quân truy tới cũng bắn ra ba miếng Lôi Chấn Tử. Lôi Chấn Tử nổ tung, uy lực lập tức đem ba đội Ngự lâm quân vây hắn bắn ngược ra ngoài.
Những Ngự lâm quân này mặc dù có cương khí cùng trọng khôi giáp làm bằng Thần Minh Thiết hộ thể, nhưng mà ở ba miếng Lôi Chấn Tử bạo tạc, tuy không đến mức bị nổ chết, nhưng mà trọng thương là không thể tránh khỏi.
Mượn uy lực cường đại này, Đường Tiêu rốt cục vọt tới phụ cận tường thành Hoàng cung, chỉ cần hắn vượt qua bức tường kia, là có thể thành công thoát khỏi hoàng cung rồi.
Tường thành này rất cao, cho dù Đường Tiêu ngưng khí hóa cánh cũng chưa chắc có thể nhảy ra ngoài. Nếu như Đường Tiêu thực có can đảm ngưng khí hóa cánh bay vọt ra bên ngoài mà nói, thân phận Trấn quốc Hầu phủ cũng triệt để bại lộ.
Huống chi, bây giờ ở bên ngoài Tử Cấm thành, cũng đã tập kết mấy vạn Ngự lâm quân tiến hành tìm tòi tuần tra, toàn bộ Kinh thành cũng đã bị Đại hoàng tử hạ lệnh giới nghiêm.
- Yêu nghiệt! Trốn chỗ nào!
Đang lúc Đường Tiêu tiếp tục vọt tới trước, chuẩn bị tìm địa phương phóng qua Tử Cấm, một lão giả áo bào trắng đột nhiên xuất hiện ở trên tường trước mặt Đường Tiêu, hơn nữa duỗi ra một bàn tay khổng lồ hướng Đường Tiêu bay qua.
Bàn tay khổng lồ này tạo cho Đường Tiêu uy áp rất lớn, mà trước đó chưa từng có, vượt qua uy áp lúc trước mà Tam Hầu gia Nhất Thượng thư đến Trấn quốc Hầu Đường phủ bái phỏng, Hộ quốc Hầu Hồ Liệt gây cho Đường Tiêu!
Chẳng lẽ lão giả áo bào trắng này là Thiên Nguyên Cấp cường giả?
Đường Tiêu ở dưới loại uy áp này, thậm chí thân thể cũng có chút không cách nào nhúc nhích nổi.
Bàn tay cực lớn kia tiếp tục hướng Đường Tiêu trảo đến, Đường Tiêu cảm giác nếu như mình bị bàn tay này bắt được, nhất định sẽ biến thành một đống thịt vụn!
Đường Tiêu không kịp nghĩ nhiều, nguy hiểm làm cho tinh thần hắn lập tức thanh minh, ý nghĩ cũng trở nên vô cùng rõ ràng.
Đường Tiêu nhìn cự thủ phá không mà đến quát to một tiếng, thân thể lập tức nhẹ nhàng không ít. Hắn lập tức cầm trong tay hơn mười miếng Lôi Chấn Tử cùng một chỗ, hướng cự thủ kia bắn tới. Theo từng tiếng bạo tiếng nổ, cự thủ kia nhạt dần, hơn nữa khí lãng bị nổ tung tạm thời cản trở tầm nhìn, thừa cơ hội này, Đường Tiêu nhảy lên, quay đầu hướng trong Hoàng cung chạy như điên.
Người này là muốn bắt sống thích khách, để tiến hành thẩm vấn, hơn nữa nhìn ra tu vi thích khách rất thấp, cho nên một trảo này của hắn hướng Đường Tiêu, cũng chỉ dùng ba phần khí lực, kết quả bị hơn mười miếng Lôi Chấn Tử của Đường Tiêu bạo tạc nổ tung, uy lực cản trở tầm nhìn, còn để cho hắn chạy ra ngoài. Bất quá lão giả áo bào trắng lập tức phun ra một ngụm tinh khí, sau khi thủ chưởng kia tan biến, lại là một chưởng phác thiên cái địa hướng Đường Tiêu trảo qua.
Đường Tiêu mắt thấy cự chưởng sau lưng lần nữa thành hình, lập tức sẽ bắt được thân thể hắn, dưới tình thế cấp bách, Đường Tiêu cầm ba viên đan dược còn lại trong tay tất cả đều nuốt xuống.
Những đan dược này xác thực là dược vật hưng phấn, nhưng đối với tu vi chỉ có Nhân Nguyên Cấp võ giả mà nói, hoàn toàn đồng nghĩa với độc dược rồi. Hơn nữa độc tính có thể so với đệ nhất độc dược trong thiên hạ, nếu như không phải có luyện Yêu Thối Ma Hồ bảo vệ đan điền, cùng chính Thuỷ tổ không biết tu luyện bao nhiêu vạn năm chân khí hộ thể, đừng nói ba viên, chỉ một viên cũng đủ để cho Đường Tiêu chết bảy tám lần.
Tim Đường Tiêu lần nữa đập gia tốc hơn mười lần, ánh mắt của hắn biến thành màu đỏ như máu, cùng lúc đó, hắn cảm giác thân thể của mình lần nữa nhẹ hơn rất nhiều, chân đạp trên mặt đất, vừa sải bước đã đi xa hơn ba trượng! Người bình thường căn bản thấy không rõ thân ảnh của hắn.
Lão giả áo bào trắng phát hiện Đường Tiêu rõ ràng từ trong tay hắn đào thoát, lập tức đạp không mà lên, hướng phương hướng Đường Tiêu đào thoát truy đuổi.
Đường Tiêu không dám hướng một phương hướng mà chạy, mà càng không ngừng chạy loạn, lão giả áo bào trắng rõ ràng đã mất tung tích Đường Tiêu, hắn không thể không đem thần thức khuếch tán đi ra ngoài, càng không ngừng mở rộng thần thức tìm tòi khí tức của Đường Tiêu.
Nhịp tim của Đường Tiêu bắt đầu trở nên chậm chạp, ý thức của hắn cũng dần dần có chút mơ hồ, con mắt chảy máu nghiêm trọng, thị giác cũng trở nên mơ hồ. Hắn biết rõ, đây là chứng triệu tác dụng của "thuốc kích thích" sắp biến mất, loại ý thức mơ hồ cùng mắt chảy máu này, hẳn là di chứng do ăn quá nhiều thuốc kích thích.
May mắn trong cơ thể Đường Tiêu đã không có máu để chảy, bằng không lúc này hai mắt khẳng định bị huyết dịch bao quanh đến không thấy rõ.
Theo ý thức bắt đầu mơ hồ, tinh khí trong thân thể Đường Tiêu cũng nhanh chóng tán loạn, cái này ngược lại là chó ngáp phải ruồi, làm cho thần thức lão giả áo bào trắng triệt để đã mất đi mục tiêu. Hắn vừa mới tập trung khí tức mạnh mẽ của Đường Tiêu vì ăn thuốc kích thích, rất dễ dàng có thể phân biệt ra được, mà bây giờ tinh khí của Đường Tiêu yếu ớt, căn bản không cách nào dùng thần thức tiến hành truy tung.
Mơ hồ lúc đó, Đường Tiêu phát hiện trước mắt có chút quen thuộc.
Là Dực Thai cung sao?
Không có biện pháp, hiện tại cùng đồ mạt lộ, chỉ có thể trước trốn vào rồi nói sau, về phần Dực Thai công chúa sẽ cứu hắn hay không, chỉ có thể thuận theo ý trời.
Đường Tiêu thả người từ trên tường thành nhảy vào Dực Thai cung, bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, khí tức cũng rất yếu ớt, hai đội binh sĩ tuần tra canh giữ ở ngoài Dực Thai cung rõ ràng đều không có thể phát hiện hắn. Bất quá hắn sau khi rơi xuống dất, vừa vặn đụng phải hai đội Ngự lâm quân tuần tra trong Dực Thai cung.