Bởi vì Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử đối với chuyện tranh đoạt thực sự có chút nản lòng thoái chí, Một mặt thăm dò ý tứ của Lan Vương, mặt khác hắn cũng muốn mượn cơ hội này, cùng công chúa Dực Thai đi ra khỏi thành để giải sầu. Vì vậy hắn mới có thể ở bên trong võ đài trong trường học lôi kéo lãng tử đột nhiên quay đầu là Đường Tiêu con trai Đường Uyên Trấn Quốc Hầu làm người để mình sử dụng. Thậm chí hắn hi vọng nhờ đó nhận được sự ủng hộ của Đường gia. Nếu được vậy thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Hoàng tử muốn ở trước mặt Nhân Hoàng tranh thủ giành lấy chút tình cảm. Người nào lại không muốn kéo lên đại kỳ của Đường Uyên này? Chỉ có điều, Đại hoàng tử Chu Kình đã vài lần lên Dương Minh sơn, tất cả đều đụng phải một cái mũi tro, mất hứng phải ra về. Tình hình bên Nhị hoàng tử có tốt hơn một chút, nhưng chỉ được Đường Uyên chỉ điểm một ít về phương diện võ học mà thôi, muốn cho Đường Uyên ủng hộ hắn trong cuộc tranh đoạt? Không có cửa đâu!
Không có người nào tính từ Đường Tiêu để đột phá cửa ải, bởi vì Đường Tiêu được gọi bởi đại danh từ công tử phóng đãng ăn chơi trác táng trong Thai Kinh Thành. Chủ động tiếp cận hắn, chẳng lẽ cùng hắn đấu dế, dạo chơi hưởng gió ngắm trăng sao? Điều đó khiến các hoàng tử cảm thấy là tự hạ thấp thân phận của mình, ngược lại sẽ mất điểm ấn tượng trước Nhân Hoàng.
Lần trước, khi công chúa Dực Thai ước đấu, Thất hoàng tử Chu Vũ đã chú ý Đường Tiêu, còn ở trong sòng bạc phía đối diện âm thầm quan sát đặc biệt tới hắn. Hiện tại Đường Tiêu lại lấy thực lực mạnh mẽ đánh bại Từ Tiều. Trong mắt Thất hoàng tử, Đường Tiêu dĩ nhiên xưa đâu bằng nay, hoặc là, vị Đường công tử này vốn chính là ra vẻ quần áo lụa dùng biểu hiện giả dối mê hoặc người đời, ngầm giấu tài chờ đợi thiên thời.
Một người là thiên tài võ học hăng hái tiến về phía trước. Một người phế tài võ học công tử phóng đãng, tất nhiên trong lòng phụ thân Đường Uyên phải có phân lượng khác nhau rất lớn. Nếu thật có thể thông qua Đường Tiêu mà nhận được sự ủng hộ của Trấn Quốc Hầu Đường Uyên, thật ra Thất hoàng tử lại có chút lo lắng sẽ phải khiêu chiến với lực lượng của Đại hoàng tử. Có Trấn Quốc Hầu Đường Uyên ở bên, tam giác vững chắc đã tính là gì? Một cái chụp liền biến thành một đống sắt vụn!
Người duy nhất có thiên tư thông minh, còn có hy vọng tiến hành tính kế tranh giành với Đại hoàng tử Chu Kình chính là Thất hoàng tử Chu Vũ. Trước mặt tất cả quý tộc sĩ tử lôi kéo Đường Tiêu, mà Đường Tiêu dường như cũng không có cự tuyệt. Nghe thấy huyền thanh hiểu rõ nhã ý. Điều này đối với các sĩ tử khác mà nói, chẳng khác gì ý nghĩa Đường Tiêu chính thức đứng ở phía đối lập với Đại hoàng tử. Thật ra Từ Tiều có thể coi đây là cái cớ, khiến tỷ phu hắn là Đại hoàng tử Chu Kình ra mặt chèn ép Đường Tiêu.
Đại hoàng tử cưới con gái Từ gia. Hơn nữa Đường gia thật sự hướng về phía Thất hoàng tử. Nếu Đường gia và Từ gia công khai trở mặt, Đại hoàng tử sẽ giúp ai. Từ Tiều lấy ngón chân cũng có thể nghĩ ra. Cho nên, nghĩ giết chết Đường Tiêu, xoay chuyển bại cục, hắn không tìm tỷ phu hoàng gia này thì còn tìm ai chứ?
- Là người nào, dám can đảm ngang nhiên đánh nhau trong võ đài ở Thai Kinh Thành? Là võ đài ở địa phương nào!?
Tiếng gầm lên giận dữ từ võ đài phía tây bắc truyền tới, vang vọng trên bầu trời, như tiếng sấm cuồn cuộn. Nhất thời mọi người trong võ đài cảm giác được một uy áp thật lớn. Thậm chí, sĩ tử có tu vi thấp bị áp bách đến mức nằm úp sấp nằm ở trên mặt đất, toàn thân run rẩy không thôi. Ngay cả Thất hoàng tử Chu Vũ có tu vi đạt tới Nhân Nguyên Cấp ngũ cấp, sắc mặt cũng trắng bệch, khí huyết toàn thân cuồn cuộn. Đường Tiêu nỗ lực chống mới không để thân thể bị ngã.
Cùng với tiếng gào thét giận dữ này, Đại thống lĩnh mười vạn Ngự lâm quân Thai Kinh Thành - Phương Kích, cưỡi một con Thất Cự Lang tiến tới, thủ cầm một cây Phương Thiên Họa Kích Thiên Luyện Thần Minh nặng hơn trăm kg, được làm bằng sắt rơi từ trên trời xuống, bay xuống võ đài, đứng trên Điểm tướng đài uy phong lẫm lẫm khiến chư gia sĩ tử đứng ở phía dưới võ đài nhìn lên thèm thuồng.
Phương Kích ngồi trên con Thất Cự Lang cao chừng ba thước, chiến giáp Bách Luyện Thần Minh sáng loáng võ trang từ đầu sói đến đuôi, gần lộ ra hai mắt sói tràn ngập vẻ tàn bạo. Sau khi nó hạ xuống trên đài tướng đài, bốn chân rơi xuống đất, vừa đứng vững, há miệng nhe răng hướng về phía mọi người đứng ở phía dưới điểm tướng dưới rú lên một cách điên cuồng, giống như nó muốn tóm lấy tất cả mọi người ở trước mặt xé thành mảnh nhỏ.
- Là tên Đường Tiêu kia, ngang nhiên ở trong võ đài hành hung thế tử Từ gia Từ Tiều!
Lập tức có một gã tâm phúc của Từ Tiều tiến lên ác nhân cáo trạng trước rồi.
- Là bọn hắn động thủ trước! Là Từ Tiều kia muốn giết ta, Đường huynh vì cứu ta, mới bất đắc dĩ ra tay đánh trả. Hiện tại các ngươi lại vu cáo ngược là chúng ta động thủ. Quả thực đáng cực kỳ xấu hổ!
Chu Kiền cũng vội vàng đi ra phía trước giải thích một chút.
- Là trước đây Đường Tiêu hành hung công chúa Dực Thai trước, Từ công tử nhìn không được mới động thủ với hắn!
Lập tức lại có một vài sĩ tử thông minh lại giải thích bổ sung thêm một chút. Ai chẳng biết Phương Kích là cậu ruột của công chúa Dực Thai? Cáo trạng cũng phải bẩm báo điểm quan trọng mới được chứ!
- Sao!?
Nghe được tin Đường Tiêu khi dễ công chúa Dực Thai, lông mày Phương Kích lập tức nhíu lại. Công chúa Dực Thai chính là cấm địa trong lòng Phương Kích, là ai cũng không thể đụng vào. Đặc biệt khi nghe được hai chữ "hành hung" này, Phương Kích hiển nhiên đã bắt đầu nổi giận. Nếu không phải chuyện còn chưa được điều tra rõ ràng triệt để, sợ là hắn đã xuống tay với Đường Tiêu.
- Công chúa, có thể có việc này sao!?
Phương Kích chuyển hướng công chúa Dực Thai lệ quát một tiếng. Nếu chuyện này được xác nhận, hắn ngược lại không sợ dùng danh tiếng Đại thống lnhiễu loạn trật tự của võ đài, trước mặt mọi người sai binh lính Ngự lâm quân trừng trị Đường Tiêu, làm công chúa Dực Thai xuất một ngụm ác khí.
Ánh mắt tất cả mọi người tại hiện trường đều tập trung trên người công chúa Dực Thai. Biểu tình của công chúa Dực Thai cũng biến ảo không định, cũng ai không biết nàng đang suy nghĩ điều gì. Cũng có người vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Đường Tiêu. Tuy nhiên lại phát hiện người này đang khoanh hai tay, vẻ mặt cười lạnh, giống như chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì đến hắn.
Công chúa Dực Thai trầm mặc hồi lâu mới mở miệng:
- Là do Tiều Từ công tử ngang nhiên khiêu khích gây chuyện trong võ đài! Bị đánh chết cũng xứng đáng!
Hoàng tử muốn ở trước mặt Nhân Hoàng tranh thủ giành lấy chút tình cảm. Người nào lại không muốn kéo lên đại kỳ của Đường Uyên này? Chỉ có điều, Đại hoàng tử Chu Kình đã vài lần lên Dương Minh sơn, tất cả đều đụng phải một cái mũi tro, mất hứng phải ra về. Tình hình bên Nhị hoàng tử có tốt hơn một chút, nhưng chỉ được Đường Uyên chỉ điểm một ít về phương diện võ học mà thôi, muốn cho Đường Uyên ủng hộ hắn trong cuộc tranh đoạt? Không có cửa đâu!
Không có người nào tính từ Đường Tiêu để đột phá cửa ải, bởi vì Đường Tiêu được gọi bởi đại danh từ công tử phóng đãng ăn chơi trác táng trong Thai Kinh Thành. Chủ động tiếp cận hắn, chẳng lẽ cùng hắn đấu dế, dạo chơi hưởng gió ngắm trăng sao? Điều đó khiến các hoàng tử cảm thấy là tự hạ thấp thân phận của mình, ngược lại sẽ mất điểm ấn tượng trước Nhân Hoàng.
Lần trước, khi công chúa Dực Thai ước đấu, Thất hoàng tử Chu Vũ đã chú ý Đường Tiêu, còn ở trong sòng bạc phía đối diện âm thầm quan sát đặc biệt tới hắn. Hiện tại Đường Tiêu lại lấy thực lực mạnh mẽ đánh bại Từ Tiều. Trong mắt Thất hoàng tử, Đường Tiêu dĩ nhiên xưa đâu bằng nay, hoặc là, vị Đường công tử này vốn chính là ra vẻ quần áo lụa dùng biểu hiện giả dối mê hoặc người đời, ngầm giấu tài chờ đợi thiên thời.
Một người là thiên tài võ học hăng hái tiến về phía trước. Một người phế tài võ học công tử phóng đãng, tất nhiên trong lòng phụ thân Đường Uyên phải có phân lượng khác nhau rất lớn. Nếu thật có thể thông qua Đường Tiêu mà nhận được sự ủng hộ của Trấn Quốc Hầu Đường Uyên, thật ra Thất hoàng tử lại có chút lo lắng sẽ phải khiêu chiến với lực lượng của Đại hoàng tử. Có Trấn Quốc Hầu Đường Uyên ở bên, tam giác vững chắc đã tính là gì? Một cái chụp liền biến thành một đống sắt vụn!
Người duy nhất có thiên tư thông minh, còn có hy vọng tiến hành tính kế tranh giành với Đại hoàng tử Chu Kình chính là Thất hoàng tử Chu Vũ. Trước mặt tất cả quý tộc sĩ tử lôi kéo Đường Tiêu, mà Đường Tiêu dường như cũng không có cự tuyệt. Nghe thấy huyền thanh hiểu rõ nhã ý. Điều này đối với các sĩ tử khác mà nói, chẳng khác gì ý nghĩa Đường Tiêu chính thức đứng ở phía đối lập với Đại hoàng tử. Thật ra Từ Tiều có thể coi đây là cái cớ, khiến tỷ phu hắn là Đại hoàng tử Chu Kình ra mặt chèn ép Đường Tiêu.
Đại hoàng tử cưới con gái Từ gia. Hơn nữa Đường gia thật sự hướng về phía Thất hoàng tử. Nếu Đường gia và Từ gia công khai trở mặt, Đại hoàng tử sẽ giúp ai. Từ Tiều lấy ngón chân cũng có thể nghĩ ra. Cho nên, nghĩ giết chết Đường Tiêu, xoay chuyển bại cục, hắn không tìm tỷ phu hoàng gia này thì còn tìm ai chứ?
- Là người nào, dám can đảm ngang nhiên đánh nhau trong võ đài ở Thai Kinh Thành? Là võ đài ở địa phương nào!?
Tiếng gầm lên giận dữ từ võ đài phía tây bắc truyền tới, vang vọng trên bầu trời, như tiếng sấm cuồn cuộn. Nhất thời mọi người trong võ đài cảm giác được một uy áp thật lớn. Thậm chí, sĩ tử có tu vi thấp bị áp bách đến mức nằm úp sấp nằm ở trên mặt đất, toàn thân run rẩy không thôi. Ngay cả Thất hoàng tử Chu Vũ có tu vi đạt tới Nhân Nguyên Cấp ngũ cấp, sắc mặt cũng trắng bệch, khí huyết toàn thân cuồn cuộn. Đường Tiêu nỗ lực chống mới không để thân thể bị ngã.
Cùng với tiếng gào thét giận dữ này, Đại thống lĩnh mười vạn Ngự lâm quân Thai Kinh Thành - Phương Kích, cưỡi một con Thất Cự Lang tiến tới, thủ cầm một cây Phương Thiên Họa Kích Thiên Luyện Thần Minh nặng hơn trăm kg, được làm bằng sắt rơi từ trên trời xuống, bay xuống võ đài, đứng trên Điểm tướng đài uy phong lẫm lẫm khiến chư gia sĩ tử đứng ở phía dưới võ đài nhìn lên thèm thuồng.
Phương Kích ngồi trên con Thất Cự Lang cao chừng ba thước, chiến giáp Bách Luyện Thần Minh sáng loáng võ trang từ đầu sói đến đuôi, gần lộ ra hai mắt sói tràn ngập vẻ tàn bạo. Sau khi nó hạ xuống trên đài tướng đài, bốn chân rơi xuống đất, vừa đứng vững, há miệng nhe răng hướng về phía mọi người đứng ở phía dưới điểm tướng dưới rú lên một cách điên cuồng, giống như nó muốn tóm lấy tất cả mọi người ở trước mặt xé thành mảnh nhỏ.
- Là tên Đường Tiêu kia, ngang nhiên ở trong võ đài hành hung thế tử Từ gia Từ Tiều!
Lập tức có một gã tâm phúc của Từ Tiều tiến lên ác nhân cáo trạng trước rồi.
- Là bọn hắn động thủ trước! Là Từ Tiều kia muốn giết ta, Đường huynh vì cứu ta, mới bất đắc dĩ ra tay đánh trả. Hiện tại các ngươi lại vu cáo ngược là chúng ta động thủ. Quả thực đáng cực kỳ xấu hổ!
Chu Kiền cũng vội vàng đi ra phía trước giải thích một chút.
- Là trước đây Đường Tiêu hành hung công chúa Dực Thai trước, Từ công tử nhìn không được mới động thủ với hắn!
Lập tức lại có một vài sĩ tử thông minh lại giải thích bổ sung thêm một chút. Ai chẳng biết Phương Kích là cậu ruột của công chúa Dực Thai? Cáo trạng cũng phải bẩm báo điểm quan trọng mới được chứ!
- Sao!?
Nghe được tin Đường Tiêu khi dễ công chúa Dực Thai, lông mày Phương Kích lập tức nhíu lại. Công chúa Dực Thai chính là cấm địa trong lòng Phương Kích, là ai cũng không thể đụng vào. Đặc biệt khi nghe được hai chữ "hành hung" này, Phương Kích hiển nhiên đã bắt đầu nổi giận. Nếu không phải chuyện còn chưa được điều tra rõ ràng triệt để, sợ là hắn đã xuống tay với Đường Tiêu.
- Công chúa, có thể có việc này sao!?
Phương Kích chuyển hướng công chúa Dực Thai lệ quát một tiếng. Nếu chuyện này được xác nhận, hắn ngược lại không sợ dùng danh tiếng Đại thống lnhiễu loạn trật tự của võ đài, trước mặt mọi người sai binh lính Ngự lâm quân trừng trị Đường Tiêu, làm công chúa Dực Thai xuất một ngụm ác khí.
Ánh mắt tất cả mọi người tại hiện trường đều tập trung trên người công chúa Dực Thai. Biểu tình của công chúa Dực Thai cũng biến ảo không định, cũng ai không biết nàng đang suy nghĩ điều gì. Cũng có người vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Đường Tiêu. Tuy nhiên lại phát hiện người này đang khoanh hai tay, vẻ mặt cười lạnh, giống như chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì đến hắn.
Công chúa Dực Thai trầm mặc hồi lâu mới mở miệng:
- Là do Tiều Từ công tử ngang nhiên khiêu khích gây chuyện trong võ đài! Bị đánh chết cũng xứng đáng!