13:02:55 26-7-2012
Sáng nay thức dậy tôi bận việc ngay ở nhà bếp, vừa khẽ hát vừa xay nước trái cây, bỗng nghe thấy Yen kêu to từ trong nhà vệ sinh.
"A! Doãn Hạ Mạt, cậu tới đây cho tớ!!!" Nàng vừa gọi tên đầy đủ của tôi tôi liền biết không có chuyện gì tốt, tôi sắp bị mắng rồi. Đầy bụng nghi hoặc lại không dám thất lễ đi tới cửa nhà vệ sinh, tôi còn duy trì chút khoảng cách an toàn với nàng.
"Sao vậy?" Tôi cười làm lành hỏi.
"Cậu xem chuyện tốt cậu làm." Yen khẽ kéo cổ áo ngủ của nàng, tôi nhìn thấy trên cổ nàng có hai dấu đỏ sẫm màu. Chúng tôi gọi nó là "ống giác". Tôi biết sắp gặp tai ương, muốn lập tức xoay người chạy.
"Cậu còn muốn chạy?" Còn chưa kịp đã bị trường trảo của nàng túm chặt sau cổ áo, thuận thế vững vàng ôm lấy tôi, vừa tức vừa buồn cười nói.
"Haha! Tối hôm qua kích động không khống chế được, tha cho tớ đi." Tôi vừa nói, vừa nghĩ biện pháp tránh thoát cái ôm của nàng.
"Không có cửa đâu! Ngày hôm nay tớ còn phải gặp người đó. Cậu chết chắc rồi." Nàng nói ở sau tai tôi. Thừa dịp nàng chưa chuẩn bị, tôi thoáng cái giãy khỏi nàng, chạy về phía phòng khách, nàng đuổi tới.
"Tớ thật sự không phải cố ý, thân thân, cậu hãy tha cho tớ đi." Tôi vừa chạy vừa la. Nàng rất nhanh thì bắt được tôi, đẩy ngã tôi ở trên sô pha, cả người sít sao đè lên tôi, gian tà nói: "Khà khà! Xem cậu còn chạy đằng nào? Tớ muốn báo thù." Nói xong liền vén lên áo ngủ của tôi, tôi liều mạng vùng vẫy.
"A! Tớ muốn tố cáo!" Tôi giận dữ nói.
"Chống án không có hiệu lực!" Yen cười haha, tay không ngừng mà lộn xộn, miệng đã kề vào trên bụng tôi, tôi sợ đau nhất, thật sự không chịu nổi.
"Tối hôm qua sau lưng tớ cũng bị cậu hút thật nhiều cái ống giác, tớ còn chưa nói cậu đâu." Tôi kêu to.
"Đó là khu vực bí mật, bao nhiêu cái cũng không thành vấn đề." Nàng ngừng lại nhìn tôi.
"Nhà chúng ta có băng keo cá nhân hoạt hình đáng yêu, tớ dán lên cho cậu không được sao?" Tôi thở hổn hển nói.
"Tớ không muốn, ấu trĩ." Yen bĩu môi nói.
"Vậy dán băng keo thường?" Tôi nói.
"Cậu quá đáng ghét, cậu muốn người khác hiểu lầm tớ muốn tự sát à?" Nàng nói xong thì hung hăng cắn bả vai tôi.
"Xítttt~~~ Đau!!!" Tôi đau khổ nhìn nàng.
"Ghét cậu!" Nàng ngẩng đầu lên, sắp khóc nói.
"Thích cậu!" Tôi cười nói.
"Tớ hận cậu!" Yen.
"Tớ yêu cậu!" Tôi thật lòng nhìn nàng.
"Được rồi! Tha thứ cậu~~." Yen.
Sáng nay thức dậy tôi bận việc ngay ở nhà bếp, vừa khẽ hát vừa xay nước trái cây, bỗng nghe thấy Yen kêu to từ trong nhà vệ sinh.
"A! Doãn Hạ Mạt, cậu tới đây cho tớ!!!" Nàng vừa gọi tên đầy đủ của tôi tôi liền biết không có chuyện gì tốt, tôi sắp bị mắng rồi. Đầy bụng nghi hoặc lại không dám thất lễ đi tới cửa nhà vệ sinh, tôi còn duy trì chút khoảng cách an toàn với nàng.
"Sao vậy?" Tôi cười làm lành hỏi.
"Cậu xem chuyện tốt cậu làm." Yen khẽ kéo cổ áo ngủ của nàng, tôi nhìn thấy trên cổ nàng có hai dấu đỏ sẫm màu. Chúng tôi gọi nó là "ống giác". Tôi biết sắp gặp tai ương, muốn lập tức xoay người chạy.
"Cậu còn muốn chạy?" Còn chưa kịp đã bị trường trảo của nàng túm chặt sau cổ áo, thuận thế vững vàng ôm lấy tôi, vừa tức vừa buồn cười nói.
"Haha! Tối hôm qua kích động không khống chế được, tha cho tớ đi." Tôi vừa nói, vừa nghĩ biện pháp tránh thoát cái ôm của nàng.
"Không có cửa đâu! Ngày hôm nay tớ còn phải gặp người đó. Cậu chết chắc rồi." Nàng nói ở sau tai tôi. Thừa dịp nàng chưa chuẩn bị, tôi thoáng cái giãy khỏi nàng, chạy về phía phòng khách, nàng đuổi tới.
"Tớ thật sự không phải cố ý, thân thân, cậu hãy tha cho tớ đi." Tôi vừa chạy vừa la. Nàng rất nhanh thì bắt được tôi, đẩy ngã tôi ở trên sô pha, cả người sít sao đè lên tôi, gian tà nói: "Khà khà! Xem cậu còn chạy đằng nào? Tớ muốn báo thù." Nói xong liền vén lên áo ngủ của tôi, tôi liều mạng vùng vẫy.
"A! Tớ muốn tố cáo!" Tôi giận dữ nói.
"Chống án không có hiệu lực!" Yen cười haha, tay không ngừng mà lộn xộn, miệng đã kề vào trên bụng tôi, tôi sợ đau nhất, thật sự không chịu nổi.
"Tối hôm qua sau lưng tớ cũng bị cậu hút thật nhiều cái ống giác, tớ còn chưa nói cậu đâu." Tôi kêu to.
"Đó là khu vực bí mật, bao nhiêu cái cũng không thành vấn đề." Nàng ngừng lại nhìn tôi.
"Nhà chúng ta có băng keo cá nhân hoạt hình đáng yêu, tớ dán lên cho cậu không được sao?" Tôi thở hổn hển nói.
"Tớ không muốn, ấu trĩ." Yen bĩu môi nói.
"Vậy dán băng keo thường?" Tôi nói.
"Cậu quá đáng ghét, cậu muốn người khác hiểu lầm tớ muốn tự sát à?" Nàng nói xong thì hung hăng cắn bả vai tôi.
"Xítttt~~~ Đau!!!" Tôi đau khổ nhìn nàng.
"Ghét cậu!" Nàng ngẩng đầu lên, sắp khóc nói.
"Thích cậu!" Tôi cười nói.
"Tớ hận cậu!" Yen.
"Tớ yêu cậu!" Tôi thật lòng nhìn nàng.
"Được rồi! Tha thứ cậu~~." Yen.