Sống Lại Làm Em Gái Quốc Dân

Chương 80

Lâm Cảnh hôm nay còn có một cảnh quay khác ở khu giảng đường đại học Bắc Kinh.

Sau khi Tô Đào trưởng thành thì chưa từng diễn cùng với ai có thực lực như vậy, hơn nữa cô cũng quay quá ít phim không có kinh nghiệm diễn xuất, mang theo thái độ học tập cô dự tính xem xong cảnh này rồi mới về.

Coi như đi học lớp diễn xuất vậy.

Đạo diễn rất coi trọng thái độ cầu tiến của Tô Đào, vui vẻ đồng ý.

Không biết Tô Đào lấy từ đâu ra một cái ghế đẩu, ngồi trước màn hình xem diễn.

Cảnh này là cảnh Lâm Cảnh với nam chủ đối đầu nhau, Tô Đào và anh quay chung với nhau không căng thẳng lắm nhưng không có nghĩa người khác quay chung với anh thì không khẩn trương.

Diễn viên đóng vai nam chính vừa mới tốt nghiệp xong, trước giờ chưa từng gặp qua Lâm Cảnh, cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày được đóng chung với anh ấy còn để anh ấy làm nền cho mình nữa.

Vì quá khẩn trương nên trên trán của cậu ta lộ ra một lớp mồ hôi mỏng, quay mấy lần cũng chưa có qua được, cậu ta là nam chính nhưng mà còn lu mờ hơn, giống như một diễn viên phụ vậy.

Đạo diễn bắt đầu bật chế độ mắng người rồi, biến hóa vô cùng đa dạng.

Mắng suốt 5 phút không hề bị lặp một từ nào.

Anh nam chính bị mắng đến sắp khóc luôn rồi.

Lâm Cảnh khuyên 2 câu đạo diễn mới xụ mặt ngồi xuống, cho anh nam chính mấy phút để điều chỉnh cảm xúc.

Ánh mắt Lâm Cảnh lại chuyển sang nhìn mái tóc dài thẳng như thác nước, nhìn vô cùng mềm mại của cô gái nhỏ ngồi trước màn hình máy quay đang vui vẻ nói chuyện với đạo diễn.

Nhớ lại khoảng thời gian 1 tiếng trước khi đến phim trường.

Lúc anh đến công ty của Chu Triệt lấy tư liệu thì thấy tổng quản lý đang đen mặt mắng ai đó, hình như là do người dưới tay anh ta bán tài liệu cá nhân của nghệ sĩ cho đám người cẩu tử.

May mắn là bán cho bên truyền thông mà anh ta quen biết, người ta không có mua lại tin này mà còn nói cho anh ta biết, như vậy mới có thể tránh được một hồi đại nạn.

Nghệ sĩ đó vừa mới hot được một chút mà suýt bị cô ta hủy hoại, cho nên anh ta mắng một lúc rồi sa thải luôn.

Mà nghệ sĩ kia cũng rất tức giận, về cùng phe với vị tổng quản lý đó, anh ta sớm đã không hài lòng với người đại diện này, trước giờ luôn bị đàn áp dưới tay của cô ta, từ lúc ký hợp đồng với người đại diện này thì chưa từng được tài nguyên tốt nào.

Dù sao thì người này cũng bị sa thải rồi nên anh ta không thèm dùng những tài nguyên mà người này cung cấp nữa.

Trực tiếp ném kịch bản trong tay đi, ném thẳng đến chỗ của Lâm Cảnh, thấy trong danh sách diễn viên có tên Tô Đào trong đầu anh lập tức có một kế hoạch, nếu đối phương không muốn quay tiếp thì để anh quay.

Lâm Cảnh bảo trợ lý chọn ra một vai diễn có không ít cảnh quay trong bộ phim sắp tới của mình để trợ lý tiến cử anh ta (nam diễn viên bỏ vai) với đạo diễn.

Coi như là thù lao cho việc anh ta nhường lại cho anh vai diễn này đi.

Từ khi tìm được em ấy, anh hận không thể lập tức chạy đến trước mặt cô nói cho cô biết mình là ai nhưng anh lại kìm chế lại, bởi anh sợ cho dù mình có nói cho cô thì chưa chắc cô đã có thể nhớ ra, dù sao thì khi đó cô vẫn còn quá nhỏ.

Lâm Cảnh một bên lúc nào cũng muốn gặp được cô, hy vọng cô có thể nhớ lại, một bên sợ bản thân phải thất vọng, cố gắng chịu giày vò.

Em ấy vừa nói là mình quen rồi như vậy có nghĩa là có người khác cũng đối xử với em ấy như vậy sao? Lâm Cảnh cảm thấy trong lòng có chút bối rối, lần đầu tiên khuôn mặt của anh lộ ra một chút thần sắc mờ mịt.

Lâm Cảnh cầm điện thoại, gửi cho Chu Triệt một tin nhắn.

[Gửi thiệp mời sự kiện Tinh Quang Dạ cuối tuần cho em ấy]

Chu Triệt lập tức trả lời lại.

[Không cần cậu nói! Tôi đã viết tên của cô ấy vào danh sách rồi]

Lâm Cảnh cười cười.

[Tốt]

Anh bỏ điện thoại xuống, ánh mắt lại nhìn sang Tô Đào một cái, một lúc sau lại quay trở về nhìn kịch bản trong tay.

Gặp lại ở Tinh Quang dạ hội.

Anh nam chính sau khi điều chỉnh cảm xúc xong cuối cùng cũng vượt qua được cái áp lực tâm lý lớn đó.

Tô Đào xem xong cảnh quay của Lâm Cảnh liền rút lui, lúc đi thì đến chào hỏi với anh một tiếng, nhưng cô luôn có cảm giác hình như ánh mắt của anh cứ nhìn vào tóc của cô.

Không lẽ là đang cảm thấy hổ thẹn sao!

Tô Đào đang định nói gì đó nhưng Lưu Niên lại đang thúc giục nên chào hỏi xong thì cô rút lui luôn.

Xe được lái thẳng đến phòng làm việc, đây cũng là lần đầu tiên cô đến sau khi xuất đạo, bình thường đều là Lưu Niên quản lý, cô chỉ có trách nhiệm chi tiền thôi, ai bảo cô lười đâu.

Vừa bước vào studio thì Lưu Niên đã vội vàng kéo cô vào trong phòng làm việc của cậu ấy.

"Sao thế? Mình lại lên hotseach à?", nói đến đây Tô Đào cũng cảm thấy rất bất lực, hai anh em bọn họ hình như đều có thể chất hotseach hay sao vậy.

Có chút động tĩnh gì cũng đều lên hotseach, có một đoạn thời gian cô cảm giác như mình sống ở cái chỗ tìm kiếm hàng đầu đấy luôn.

"Không phải", Lưu Niên không giấu nổi sự phấn khích, "F Entertainment's của Tinh Quang dạ hội gửi thư mời cho cậu đấy"

Tô Đào biết F Entertainment's này mỗi năm họ đều tổ chức Tinh Quang dạ hội, nghệ sĩ nhận được thư mời của họ đều là những người máu mặt trong giới giải trí, dù là kém nhất cũng là minh tinh có lưu lượng lớn. Mặc dù cô cũng có chút nhiệt nhưng để đạt được hai chữ nổi tiếng này thì còn kém xa.

Có lẽ F Entertainment's này có hiểu lầm gì đó về cô rồi, nếu không sao tự nhiên lại gửi thiệp mời cho cô chứ.

"Anh ba?", đây là khả năng duy nhất mà cô có thể nghĩ đến.

Lưu Niên lắc đầu, "Không phải, mình hỏi anh ấy rồi"

"Vậy tại sao F Entertainment's lại gửi thiệp mời cho mình?"

"Mời cậu thì có gì không tốt hả, người khác muốn đi còn không được kia kìa, gương mặt cậu lớn lên như vậy mình nhất định phải để cậu khoe sắc trong Tinh Quang dạ hội"

Tô Đào bĩu môi, vô ngữ nhìn cậu ta, Lưu Niên cái gì cũng tốt chỉ là thỉnh thoảng có hơi ngáo một chút, thật là khiến người khác đâu đầu mà.

"Cậu.. tém tém lại chút đi".

back top