Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 258: Hồng vụ quái ti (1)


Liếc nhìn Thu Mạn một cái, dáng vẻ cực kỳ ủ rũ, cũng không biết Thương rốt cuộc dày vò Thu Mạn thế nào, nhưng không chút nghi ngờ, tác dụng của nó vô cùng rõ ràng. Có cùng trải nghiệm, ánh mắt Liên Nguyệt nhìn Thu Mạn đầy vẻ đồng tình.

Thu Mạn quả thật biết không ít, điều này làm Diệp Trùng vốn không ôm bao nhiêu hy vọng vô cùng kinh ngạc. Bởi vì từ tuổi tác mà xem, nàng ta và mình chênh lệch không lớn, việc này đã trải qua hơn hai mươi năm, Thu Mạn lại biết được, làm sao mà không làm Diệp Trùng kinh ngạc chứ?

Nhìn kết quả Thương đưa cho mình, Diệp Trùng mới hiểu. Ông nội của Thu Mạn, Thu Nguyên Liệt, chính là một trong những người tham dự việc này năm đó, bất quá công việc lão phụ trách là công việc dọn dẹp. Mọi người lúc này mới hiểu thì ra vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp vẫn luôn lo lắng đó chính là ông nội của Thu Mạn. Điều này cũng là nguyên nhân tại sao Thu Mạn không mở miệng. Năm đó, Thu Nguyên Liệt chính là nhờ vào việc này mà vinh dự thăng lên Tổng lĩnh khoa tình báo của Liên minh tự do.

Hơn hai mươi năm trước, dựa vào năng lực cá nhân siêu mạnh mà xóa sạch toàn bộ mọi dấu vết của một người trên mạng mô phỏng, điều này vào năm đó làm người ta hoàn toàn không thể tin được. Cho dù là bây giờ, hôi vực lĩnh giả mạnh mẽ thế này cũng đếm trên đầu ngón tay, đây là việc cả đời Thu Nguyên Liệt lấy làm tự hào nhất. Cho nên, mỗi một tình tiết nhỏ nhặt liên quan tới việc này đều được ghi lại trong sưu tập cá nhân của Thu Nguyên Liệt. Đây cũng là tại sao Thu Mạn lại biết rõ như vậy, bất quá nàng sợ mấy người Diệp Trùng bất lợi với ông nội nàng, sống chết cũng không chịu mở miệng.

Cao Thế Xương vốn là kỹ sư thiết kế quang giáp đứng đầu của tập đoàn Prime, mà Liên minh tự do năm đó cũng còn xa mới có quy mô như hiện giờ. Bọn họ vừa mới từ bên trong thâm nhập vào tập đoàn Prime. Vốn dĩ nhân tài ưu tú giống Cao Thế Xương thế này chính là đối tượng tổ chức cực kỳ lôi kéo. Ai mà biết có một lần Cao Thế Xương không cẩn thận biết được sự tồn tại của Liên minh tự do, bản tính quật cường, Cao Thế Xương tự nhiên không nguyện ý phục vụ cho Liên minh tự do, vì vậy mà chịu đủ loại uy hiếp, dụ dỗ. Nào hay Cao Thế Xương không chút dao động, hơn nữa sau đó còn liên quan tới một hạng mục bí mật, cuối cùng bị độc thủ thê thảm.

Thu Mạn cũng chưa từng thấy hình của Cao Thế Xương, đương nhiên cũng không biết Cao Thế Xương này rốt cuộc có phải là cha của Diệp Trùng hay không. Trong bản báo cáo bí mật đó, người cuối cùng xử tử Cao Thế Xương chính là người bạn thân hơn hai mươi năm của y, cũng là kỹ sư thiết kế quang giáp cường hãn nhất, trừ Cao Thế Xương ra, của tập đoàn Prime.

Đương nhiên, trong sưu tập cá nhân này, thứ tường tận nhất chính là Thu Nguyên Liệt làm sao xóa bỏ triệt để tất cả tin tức liên quan tới Cao Thế Xương trên mạng mô phỏng. Chính ngay cả bản thân Thu Nguyên Liệt cũng chưa từng thấy qua Cao Thế Xương, nhưng hình ảnh của Cao Thế Xương tự nhiên là có thấy qua, có lẽ chỉ có lão mới có thể phân biệt được rốt cuộc Cao Thế Xương này có phải là cha của Diệp Trùng hay không. Đương nhiên, người gọi là bạn thân của Cao Thế Xương đó chắc hẳn cũng có thể phân biệt được.




Dày vò cả nửa ngày lại vẫn là một câu đó chưa giải, ngược lại làm bản thân rơi vào hiểm cảnh, điều này làm Diệp Trùng hơi cảm thấy nản lòng.

Thu Mạn hiển nhiên cũng không biết nội tình nhiều hơn. Dưới sự áp bức của Thương, một số tin tức nội bộ liên quan tới Liên minh tự do ngược lại lại thu thập được không ít. Nhưng Diệp Trùng không hề cảm thấy hứng thú với mấy thứ này, bây giờ đầu tiên phải làm sao giải quyết vấn đề trước mắt.

Làm thế nào xử lý Thu Mạn lại là một vấn đề làm người ta đau đầu, nếu như giết, có thể tiết kiệm được không ít thức ăn, nhưng dù sao cũng là đồng loại, bản thân Diệp Trùng cũng không phải là kẻ hiếu sát, trong lòng có đôi chút không muốn. Hắn liền dứt khoát cho Thu Mạn tự do hoạt động, cũng không gây trở ngại thêm, dù sao Hoa hoa công tử cũng không có chỗ nào đáng để đặc biệt bảo mật.

Trước mắt, Hoa hoa công tử vẫn bay trong màn sương đỏ không biết bến bờ này.

Tuy màn sương đỏ lúc mỏng lúc dày, nhưng mọi người vẫn phát hiện một chút bất đồng. Theo sự tiến lên không ngừng, sương đỏ xung quanh từ từ trở nên dày thêm. Nhưng là sự thay đổi giữa đường nên mọi người thấp thỏm trong lòng. Cũng không biết phía trước rốt cuộc là cái gì, là hung hay cát, là tốt hay xấu. Thương cũng biết ở trong loại tình huống này vẫn là Mục ra thì thích hợp hơn, liền chủ động một cách hiếm thấy gọi Mục ra, bản thân thì im lặng lui xuống.

Đã đi tới trước hai ngày. Sương đỏ không ngừng trở nên đậm hơn, nhưng không hề xảy ra bất cứ việc bất ngờ gì.

Khẩn trương cả hai ngày, Diệp Trùng dứt khoát không lo tới nó nữa, vùi đầu vào cải tạo Hàm gia. Thực lực Hàm gia đã đổi động cơ tăng mạnh lên, nhưng Diệp Trùng vẫn không vừa ý. Chất liệu quý hiếm mình có nhiều đến mức làm người ta đỏ mắt, Diệp Trùng lúc trước lại không nỡ dùng, bởi vì theo tư liệu của Mục, bây giờ sử dụng chúng không thể nào đạt tới mức độ hoàn mỹ nhất. Nhưng Diệp Trùng hiện giờ hiểu rằng, tất cả những thứ này đều xây dựng trên việc có thể qua được một cửa này. Chất liệu có tốt hơn, nếu như không có mạng, vậy thì một chút giá trị cũng không có.


Diệp Trùng lấy Đa côn thạch từ chỗ Mục. Đối với Đa côn thạch, hắn có ấn tượng rất sâu sắc. Còn nhớ thanh trường thương kiểu cổ màu lam đó của “Sương chi Vịnh Thán điệu”, cho dù chỉ bỏ vào một tí xíu Đa côn thạch, nhưng độ sắc bén của chất liệu, ngay cả quang giáp của giáo quan Huck cũng chịu thiệt ở chỗ nó.

Càng huống chi trên tay minh còn có nhiều kim loại quý hiếm khác như vậy. Thông qua kho tư liệu của Mục, Diệp Trùng lựa vài loại phương pháp phối chế. Mấy phương pháp phối chế này đều có được sau khi được Mục tính toán, vật chất cần dùng tới đều là những thứ Diệp Trùng có. Diệp Trùng thực hiện thí nghiệm, sau khi lãng phí một cục Đa côn thạch nhỏ, Diệp Trùng cuối cùng rút ra được phương pháp phối chế tối ưu mà trước mắt hắn có thể có được. Chỉ sợ cũng chỉ có Diệp Trùng mới xa xỉ tới mức dùng Đa côn thạch để làm thí nghiệm.

Có được phương pháp phối chế, Diệp Trùng không chút do dự, bắt đầu chế tạo vũ khí. Sau khi có được phương pháp phối chế, việc chế tạo vũ khí đơn giản hơn nhiều.

Trủy thủ, Diệp Trùng vẫn chọn trủy thủ, đây là vũ khí hắn quen thuộc nhất. Hai thanh trủy thủ cỡ lớn dài 1,5 mét, tốn hết gần như tất cả quặng năng lượng biến dị và khoáng thạch hiếm có trên tay hắn. Nhưng kết quả lại cũng hiển hách như vậy.

Trủy thủ màu tro nhạt xem ra như bằng gỗ, không có chút lấp lánh kim loại nào. Tạo hình của cả cái trủy thủ cũng vô cùng đơn giản, không có bất cứ trang trí nào, xem ra rất không nổi bật. Nhưng chính thanh trủy thủ xem ra không có chút nổi bật như vậy, không ai biết được giá trị thật sự của nó. Trừ Diệp Trùng, ai cũng sẽ không tốn Đa côn thạch trên một thanh trủy thủ thế này. Cứ cho bỏ qua Đa côn thạch, giá trị của kim loại và khoáng thạch quý hiếm khác mà hắn đã tiêu phí cũng không sao tính toán được.

Diệp Trùng lại yêu thích hai thanh trủy thủ này vô cùng. Không lộ liễu, hơn nữa rất cường hãn. Mức độ sắc bén của hai thanh trủy thủ này vượt xa tưởng tượng của mọi người, bao gồm cả Mục. Trên cả con tàu Hoa hoa công tử, Diệp Trùng vẫn tìm không ra có thứ gì mà hai thanh trủy thủ này cắt không đứt. Với lại, người lần đầu tiên nhìn thấy nó, ai cũng không nghĩ tới hai thanh trủy thủ này lại sắc bén như vậy, khẳng định là có thể làm cho kẻ địch trở tay không kịp.

Cho dù là gặp phải chiến hạm, nếu như không có ai quấy nhiễu, Diệp Trùng cũng có thể dùng hai thanh trủy thủ này khoét thủng nó như khoét đậu hủ vậy.


Hai thanh trủy thủ ban đầu của Hàm gia bị Diệp Trùng làm thành vũ khí dự bị.

Việc duy nhất hiện giờ vẫn luôn làm Diệp Trùng tiếc nuối chính là Lệ thạch trên tay không có cách nào sử dụng. Theo như cách nói của Mục, thứ này chính là một thanh năng lượng siêu cô đặc. Đáng tiếc, một loại vật chất quan trọng nhất cần để kích hoạt năng lượng của Lệ thạch, Phi tuyến tinh cỗ, mình lại không có trong tay. Bằng không thì còn phải suy nghĩ xem có dùng Lệ thạch làm nguồn năng lượng hay không. Nghe Mục nói, năng lượng chứa trong Lệ thạch cực kỳ to lớn, đủ để chiến hạm bay vài năm, nếu như cho quang giáp, vậy đủ để nó bay mấy mươi năm, thậm chí tới trăm năm.

Vậy cũng có nghĩa là bán kính tác chiến của quang giáp và chiến hạm có thể tăng mạnh. Nhưng màu mức độ hiếm có của Lệ thạch làm nó căn bản không thể nào sử dụng quy mô lớn.

Lệ thạch trên tay Diệp Trùng có vài viên, ngay cả kỹ thuật cũng có, chỉ tiếc không có Phi tuyến tinh cỗ, ý định này chỉ đành gác lại thôi. Lần làm đi làm lại này không phải là không có thu hoạch, ít nhất Diệp Trùng hiểu rõ kỹ thuật làm sao kích phát được năng lượng chứa trong Lệ thạch. Nếu như trên tay có tài liệu, Diệp Trùng có thể lập tức trang bị Lệ thạch lên trên Hàm gia và Hoa hoa công tử.

Khe khẽ thở dài một tiếng, Diệp Trùng bỏ ba viên Lệ thạch vào trong túi của mình. Bốn viên còn lại do Mục bảo quản.

Diệp Trùng trong khoảng thời gian này, tiêu hao vô số tài liệu, đối với mấy thứ kim loại, khoáng thạch quý giá đó cũng quen thuộc vô cùng. Sách hướng dẫn bằng tranh về kim loại, khoáng thạch trong kho tư liệu của Mục gần như bị hắn lật nát. Nhưng như vậy cũng làm cho hắn hiện giờ ghi tạc vào lòng đặc tính và hình dáng của các loại khoáng thạch.

Nhìn thấy sưu tập vốn dĩ phong phú vô cùng của mình bỗng nhiên thu hẹp quá nửa, cho dù biết phần lớn đều bị mình dùng, nhưng trong lòng Diệp Trùng vẫn có chút đau xót.

- Diệp tử, có chuyện! Giọng nói của Mục đánh tan sự tĩnh lặng của Hoa hoa công tử. Diệp Trùng lại phấn chấn tinh thần, mấy ngày này vẫn luôn không có bất cứ chuyện gì, nói thực, làm mọi người đều cảm thấy trong lòng không thiết thực. Đi đường dài hơn một tháng, lúc nào cũng phải chịu đựng sự hoảng sợ chưa biết, ngay cả Diệp Trùng cũng cảm thấy áp lực không nhỏ.




Trên màn hình, màn sương đỏ lúc này đã đậm đặc tới mức giống như chất lỏng màu đỏ. Tốc độ bay của Hoa hoa công tử rõ ràng bị giảm xuống.

Nhưng điều làm người ta chú ý nhất không hề là điều này, mà là những sợi tơ đỏ lay động liên tục trong màn sương đỏ lúc này. Mấy sợi tơ đỏ này không biết xuất hiện lúc nào, có cái nhỏ như sợi lông, có cái to vài km, nhưng đều cực dài, căng ra chỉ e không dưới trên vạn km. Số lượng mấy sợi tơ kỳ quái màu đỏ này cực nhiều, giống như rong biển màu đỏ trong biển màu đỏ vậy.

Trên bề mặt Hoa hoa công tử đã bị quấn lấy rất nhiều sợi tơ đỏ, điều này làm nó xem ra giống như tàu biển quấn đầy rong biển. Hơn nữa, sức mạnh của mấy sợi tơ đỏ này vượt xa tưởng tượng của mọi người, dưới sự dây dưa của mấy sợi tơ đỏ này, Hoa hoa công tử rõ ràng đã bị lệch ra khỏi quỹ tích ban đầu.

Mấy sợi tơ đỏ này càng lúc càng nhiều, đặc biệt là chung quanh Hoa hoa công tử. Mấy sợi tơ đỏ này, cái nào cái nấy cực dài, tùy theo sự lay động của màn sương đỏ mà trôi nổi theo. Một hai sợi không có ảnh hưởng gì, nhưng sức mạnh của mấy mươi vạn sợi, thậm chí càng nhiều sợi tơ đỏ hơn lay động cùng lúc thì không thể xem thường.

Vốn tỉ mỉ, Diệp Trùng hiển nhiên phát hiện một khối dung môi xúc tác ở trong mấy sợi tơ kỳ quái màu đỏ đặc quánh này, trong khoảng thời gian cực ngắn, mọi người phát hiện số lượng sợi tơ đỏ xung quanh đột nhiên tăng thêm mấy lần một cách rõ rệt. Điều này làm mọi người vô cùng kinh hãi.

- Không hay. Trong lòng Diệp Trùng thầm kêu không ổn, gần như trên màn hình ở trước mắt đều là những sợi tơ kỳ quái màu đỏ dày đặc đó. Nếu như còn không nghĩ cách, chỉ e tất cả sẽ bị nhốt sống trong lớp kén tơ do những sợi tơ kỳ quái màu đỏ này hình thành, chỉ e chôn sống sẽ là kết cục duy nhất. Với lại, mấy sợi tơ kỳ quái màu đỏ này dẻo dai vô cùng, với động lực mạnh mẽ của Hoa hoa công tử, căn bản là không xông ra khỏi tầng bao vây của những sợi tơ kỳ quái.

Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451

back top