Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 380: Trận chiến điều bồi (3)


Trong rất nhiều thời kỳ của lịch sử, có một vấn đề vẫn luôn quấn lấy con người. Đó chính là, trong giới tự nhiên, con người có phải là loài mạnh nhất? Đối với vấn đề này, các cách nói khác nhau có sự khác nhau. Nhưng chỉ nói tới sự mạnh mẽ của thân thể, con người trong giới tự nhiên lại không thể nào đứng ở hàng trước. Vô luận là tốc độ hay là sức mạnh, cho dù là cường giả đã bước chân vào cảnh giới giới giả, ở trước mặt một số sinh vật cường đại của giới tự nhiên, đều không đáng nhắc tới.

Rất nhiều sinh vật trong vũ trụ, con người căn bản không cách nào vật lộn tay không được, chỉ có mượn những vũ khí mạnh mẽ giống như quang giáp mới có thể đối kháng với chúng.

Đạn tuyến xà chính là một trong số đó. Phỉ Lý Độ thần sắc ung dung, sự cường đại của Đạn tuyến xà, không có ai hiểu thấu triệt hơn người nuôi dưỡng là hắn. Cao thủ lợi hại chết dưới hai con Đạn tuyến xà không biết bao nhiêu, chỉ là hắn làm người ẩn nhẫn, ngầm thu thập toàn bộ nhân vật lợi hại từng có thù oán với mình, giờ mới mượn cơ hội này để phơi bày cây giản sát thủ của mình ra ánh sáng.

Mấy cao thủ võ thuật nổi tiếng đó cũng khó thoát chết dưới Đạn tuyến xà, càng huống chi bên trong chẳng qua chỉ là một điều bồi sư. Đối với vị điều bồi sư này, hắn không hề lo lắng chút nào. Điều hắn để ý là thái độ của Tề Ngụy, hắn lần này chẳng qua chỉ là muốn mở rộng ảnh hưởng của Dạ Hương Lưu. Hắn làm người độc ác, nhưng tuyệt không xung động, sự cường đại của Thiên hệ tuyệt không phải hắn hiện giờ có thể thay thế được. Nếu như hai phái thật sự xảy ra xung đột gì, tác dụng hai con Đạn tuyến xà này có thể phát huy nhỏ nhoi vô cùng, cho nên hắn không hề muốn đắc tội Thiên hệ.

Việc hắn có hai con Đạn tuyến xà sớm muộn gì sẽ bị lộ ra, vậy chi bằng hắn nhân cơ hội này, hiển thị một chút thực lực của mình với người khác.

Mọi người đều bị hắn làm cho hoảng sợ. Hung danh của Đạn tuyến xà, mọi người sớm đã nghe thấy, nhưng bọn họ chưa từng nghe nói chúng có thể nuôi dưỡng. Dạ Hương Lưu nắm kỹ thuật nuôi dưỡng Đạn tuyến xà, ý nghĩ uẩn hàm phía sau cử động này của Phỉ Lý Độ mạnh mẽ vô bì.

Đầu óc Diệp Trùng trống rỗng, cơ nhục toàn thân lại co giật trước giờ chưa từng có. Chịu uy hiếp của cái chết, bản năng hình thành do huấn luyện khắc khổ lâu dài vào lúc này đây đã cứu mạng hắn.

Dưới quần áo của hắn, cơ nhục toàn thân dùng dao động với một loại phương thức ngụy dị. Vố số cơ bắp giống như rắn nhỏ chia ra hợp lại trong thời gian cực ngắn, từ khít khao biến thành lỏng lẽo, rồi lại từ lỏng lẽo biến thành khít khao. Trong quá trình này, sức mạnh được phóng thích ra. Dưới sự khống chế cơ nhục này, mỗi động tác của Diệp Trùng đều chính xác vô cùng. Nhưng do chính xác quá độ, làm cho Diệp Trùng lúc này trông giống như máy móc. Hơn nữa, rất nhiều động tác trái với lẽ thường càng tăng thêm vài phần khí tức đáng sợ. Nhưng mỗi động tác của hắn lại lưu loát vô cùng, nếu như có người ghi lại động tác của hắn, lại làm phân tích số học, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, mỗi động tác của Diệp Trùng đều là đi đường thẳng ngắn nhất. Mấy động tác do vô số đường thẳng tạo thành này mới làm cho hắn vững vàng dưới sự tấn công như tia chớp của hai con Đạn tuyến xà.

Kỹ xảo của họ Lam ở Cửu Nguyệt sở trường khống chế cơ nhục, nhưng kể từ người phát minh ra nó, vô luận là ai cũng không ngờ khống chế cơ nhục có thể đạt tới mức độ này.




Toàn bộ tất cả công kích của Đạn tuyến xà đều do đường thẳng tạo thành, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân nó tấn công nhanh chóng. Giữa hai điểm, đường thẳng là ngắn nhất. Đây là nguyên lý số học cơ bản, cũng là một nguyên lý cơ bản của vũ trụ.

Chính là dưới nguy cơ trước giờ chưa từng có này, kỹ xảo võ thuật của Diệp Trùng mới cởi ra lớp áo ngoài hoa lệ từng chút một, cuối cùng trở lại chỗ bản chất nhất. Đáng tiếc, mấy thứ này hắn đều thực hiện dưới trạng thái vô ý thức, nếu không, hắn nhất định có thể vì điều này mà lại tăng lên một tầng.

Sự vật phát triển thông thường mà nói, thường sẽ có một giá trị tới hạn.

Đạn tuyến xà tuy không ngừng mượn lực, nhưng chúng lại không thể nào tăng tốc vĩnh viễn. Tốc độ hiện giờ của chúng đã tăng tới giá trị tới hạn này, cũng chính là tốc độ lớn nhất của chúng.

Tốc độ này đã nhanh tới mức cực kỳ kinh người. Lưới đỏ giăng dày đặc trong phòng. Mức độ dày đặc của sợi tơ đỏ đã đạt tới mức độ cực kỳ khủng bố, mấy sợi tơ đỏ này chẳng qua chỉ là tàn ảnh để lại dưới tốc độ cao của Đạn tuyến xà.

Hai bên hiện giờ đang lâm vào một cục diện xảo diệu. Trước mặt áp lực trước giờ chưa từng có, tốc độ của Diệp Trùng có được đột phá, vừa đúng chống đỡ sự tấn công của Đạn tuyến xà, cục diện có được sự ổn định. Nhưng chính là loại phản ứng vô ý thức này của hắn mới làm cho khống chế cơ nhục của hắn hoàn mỹ thế này. Một khi hắn hồi phục lại từ trong loại trạng thái vô ý thức này, tốc độ của hắn sẽ lập tức giảm xuống. Nếu như vậy, hắn sẽ lập tức lâm vào nguy hiểm. Ngược lại, công kích thế này đối với Đạn tuyến xà mà nói, cũng cực kỳ tiêu hao thể lực, một khi tốc độ của chúng giảm xuống, vậy sự cân bằng của cục diện sẽ lập tức nghiêng về phía Diệp Trùng.

Từ lúc Phỉ Lý Độ thả hai con Đạn tuyến xà ra tới giờ, chẳng qua chỉ mấy mươi giây. Mọi người bên ngoài cửa sổ vẫn đang chờ đợi, bọn họ ai cũng không biết công kích của Đạn tuyến xà sẽ như thế nào, đều đang chờ đợi động tác tiếp theo của Phỉ Lý Độ.

Bon họ có lẽ không sao ngờ được, lúc này, chính là đang có một đám người di động tốc độ cao về phía này.

- Báo, phía trước có năm mươi bốn người đang vây ở chỗ trống ngoài cửa sổ của vị điều bồi sư đó. Báo cáo đơn giản, chính xác.


Không kịp suy nghĩ mấy người này rốt cuộc là làm cái gì, tình báo này khác với dự tưởng. Nhưng kinh nghiệm thực chiến của người lãnh đạo này cực kỳ phong phú, biết lúc này tên đã lên dây, bất cứ chút do dự nào đều có thể dẫn tới sự thất bại của lần hành động này. Vị điều bồi sư thần bí đó là đối tượng chiếu cố trọng điểm của lần hành động này, quy luật sinh hoạt thường ngày chỗ hắn ở đã bị bọn họ điều tra rõ ràng. Đối với uy lực vị điều bồi sư này biểu hiện ra lần trước, bọn họ kiêng kỵ vô cùng.

- Giết! Cặp mắt hơi nhắm của người lãnh đạo này lạnh như lưỡi đao, nhẹ nhàng thốt ra một chữ này.

- Vâng. Cả đội ngũ lập tức chia thành ba tiểu đội, một đội trong đó rõ ràng là yên lặng mò tới chỗ ở của Diệp Trùng. Động tác của bọn họ không chút tiếng động, nhưng mau chóng dị thường, biểu hiện ra tính kỷ luật cực tốt. Thân thủ mỗi người bọn họ đều cực kỳ cao minh. Cả con đường yên lặng như tờ, hai bên đường liên tục thấy được thi thể, mỗi thi thể đều chỉ có một vết thương trí mạng.

- Bao vây hoàn thành.

Người dẫn đầu một tổ là một gã có buộc một sợi dây đỏ ở cổ tay. Mấy người này ai nấy đều mặc đồ đen, đeo mặt nạ, động tác nhanh nhẹn.

Không do dự chút nào, cánh tay đeo sợi dây đỏ đó nhẹ nhàng phẩy một cái: “Tấn công!”

Quảng Vệ liều mạng lách lên phía trước, hắn không biết mình muốn làm gì, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ. Phi tuyến ngân liên! Đó là Phi tuyến ngân liên! Phi tuyến ngân liên đã biến mất rất nhiều năm! Chỉ cần có nó, Yên Lưu phái… Yên Lưu phái sẽ có thể quật khởi một lần nữa! Nhiều năm như vậy, hắn chịu sự coi thường của vô số người, chịu sự chế giễu của vô số người, chịu sự ăn hiếp của vô số người, nhưng hắn lại chỉ có cười bồi, lòng hắn đã sớm không ngừng trầm luân trước mặt thực lực yếu ớt của mình, giống như đêm đen sâu lắng nhất. Nhưng chính vừa rồi, một tia sét đánh tan bóng tối trầm luân nhiều năm này.

- Lách đi chết à! Có người bất mãn chửi.


- Ai da, đây không phải là Quảng Vệ của Yên Lưu phái sao? Chẳng nhẽ Quảng đại điều bồi sư của chúng ta cũng muốn bộc lộ tài năng sao? Âm thanh cười chế nhạo vang lên, làm mọi người rúc rich cười chế nhạo.

Quảng Vệ giống như không nghe thấy, chỉ cắn chặt môi, không hề chú ý rằng môi đã bị cắn nát, vệt máu rỉ ra. Hắn liều mạng lách tới trước, trong tiếng cười chế nhạo của mọi người, không ngừng lách tới trước.

Ai cũng không chú ý tới, lúc này, mấy điều bồi sư đứng ở sau cùng im hơi lặng tiếng bị người hạ gục. Mấy kẻ đánh lén đeo mặt nạ đó, mỗi người đều giống như cái bóng trong bóng tối, im lặng gặt hái sinh mạng. Điều bồi sư bị võ thuật gia tới gần, thân thể yếu ớt của bọn họ hoàn toàn làm bọn họ không sao có được bất cứ phản ứng nào dưới công kích mau lẹ của đám võ thuật gia.

Vị trí đó cũng chính là chỗ Quảng Vệ vừa đứng.

Lúc này, ở trong phòng, chiến đấu của Diệp Trùng và hai con Đạn tuyến xà cũng xảy ra bước ngoặt quan trọng.

Binh binh binh.

Đạn tuyến xà vẫn mạnh mẽ như tên, mà lần này, một con Đạn tuyến xà tông vỡ mấy mươi bình điều bồi. Mấy bình điều bồi này đặt chỉnh tề trên bàn, xếp thành đường thẳng. Trong mấy bình điều bồi này đều là thành quả lao động mấy ngày nay của Diệp Trùng, bên trong chứa đầy các loại chế phẩm điều bồi, chúng được Diệp Trùng phân loại, sắp xếp. Quỹ tích bay của con Đạn tuyến xà này vừa đúng trúng đường thẳng này.

Bình điều bồi tuy rằng kiên cố, nhưng Đạn tuyến xà chứa đầy sức mạnh ngay cả Diệp Trùng cũng cảm thấy chật vật, nói chi tới mấy bình điều bồi này chứ. Đạn tuyến xà thế như phá trúc, giống như một mũi tên sắc bén, xuyên qua tất cả một hàng bình điều bồi này.

Sức mạnh khổng lồ làm một hàng bình điều bồi này thoáng cái vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ!

Trong cả căn phòng lập tức đầy các loại sương khói, thứ đặt trên bàn này đều là thuốc mê, thuốc ảo giác. Mấy vụ đánh lén đó làm Diệp Trùng có nhận thức mới đối với mấy thứ thuốc mê này, nghiên cứu của hắn đối với chúng cũng càng thêm chăm chỉ.




Mấy thứ thuốc mê tỏa ra không khí này trở thành nhân tố cứu vãn quan trọng nhất của Diệp Trùng.

Thứ Diệp Trùng sở trường nhất chính là tốc độ, sự yêu thích của hắn đối với tốc độ cũng biểu hiện ở phương diện điều bồi. Hắn cực kỳ ưa chuộng mấy thứ thuốc mê cực mạnh có thời gian phát tác cực ngắn đó, thứ hắn làm gần như đều là mấy loại thuốc mê này.

Bộp bộp.

Hai con Đạn tuyến xà vừa rồi vẫn còn mạnh mẽ vô bì bay trên không, như con thoi trong màn sương khói nồng đậm này, đột nhiên thân thể mềm nhũn, chúng đã mất đi ý thức. Xung kích do tốc độ bay cao thế này mang lại mạnh mẽ vô bì, thân thể của Đạn tuyến xà đã mất đi ý thức mềm mại vô cùng, nào có thể chịu được lực xung kích khủng bố thế này?

Đạn tuyến xà mất đi khống chế tông lên tường, lập tức bị tông thành hai đống bùn thịt. Mạnh mẽ và yếu ớt, sự chuyển biến giữa một lằn ranh này lại mau chóng như vậy.

Diệp Trùng hoàn hồn từng chút một, mất đi uy hiếp, hắn rất mau liền khôi phục bình thường từ trong trạng thái vô ý thức.

Nhưng hắn hiện giờ ngay cả sức nhấc một cánh tay cũng không có. Trong sương khói nhiều màu dày đặc, Diệp Trùng ngồi phịch trên đất, há to miệng thở, hoàn toàn không để ý tới mấy thứ thuốc mê hít vào trong miệng này. Dưới người hắn, một bãi nước giống như vừa rồi ở nơi này có mưa, cũng từ chỗ này có thể thấy được sự tiêu hao thể lực vừa rồi của hắn rốt cuộc là tới mức độ nào.

Chiến đấu ngoài cửa sổ cũng đột nhiên xảy ra biến hóa!

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451


back top