Nhiếp Phong trong trạng thái nhập ma mạnh như thế nào?
Diệp Thần không biết, ngay cả Bộ Kinh Vân người thân thiết với Nhiếp Phong nhất cũng không biết, bởi vì đó là một cỗ sức mạnh đã vượt qua cực hạn, vượt qua mọi quy tắc!
Vô Cầu Dịch Quyết của Bộ Kinh Vân, chỉ khiến người ta ở dưới tình huống thuận theo quy tắc thiên đạo, từ đó bùng nổ ra lực lượng với uy lực lớn nhất.
Mà Nhiếp Phong sau khi nhập ma, nhưng lại là vượt qua tất cả các quy tắc đó, mạnh mẽ, bá đạo. . . tới không hợp lẽ thường!
Thức thứ nhất của Ma Đao được Nhiếp Phong chém ra, xung quanh hắn nhất thời liền xuất hiện gió nổi mây vần.
Chính là một đao như tên, Ma Khí Tung Hoành, xung quanh Nhiếp Phong bắt đầu tuôn ra vô tận ma khí. Ở thời khắc này, Nhiếp Phong chính là mang một bộ dáng Đại Ma đầu từ đầu đến đuôi!
Nhiếp Phong dưới trạng thái nhập ma sử dụng Ma Đao, uy lực so với bình thường căn bản là mạnh hơn rất nhiều.
Theo động tác Nhiếp Phong múa đao, ma khí bao phủ xung quanh, ở giữa không trung ngưng tụ lại thành một thanh trường đao to lớn mang theo ma khí ngập trời.
Thanh trường đao hóa thành từ ma khí này cùng Tuyết Ẩm đao có tạo hình vô cùng giống nhau, chỉ khác là nó to hơn mấy lần mà thôi, trên thân nó tràn ngập một loại lực lượng tà ác mang theo khí thế hung tợn và khủng bố.
"Xoạt! !" Ánh đao trên trời cao lóe lên, Tuyết Ẩm đao chém xuống, thanh trường đao khói đen giữa không trung kia cũng là tùy ý mà hạ xuống theo, tựa hồ như muốn đem hư không chém thành hai đoạn.
Ở dưới ma đao mang theo lực lượng kinh thế hãi tục như vậy, một chiêu Phân Quang Du Long kiếm của Cô Nho Vân kia, liền có vẻ vô cùng nhỏ bé.
Ma khí trên người Nhiếp Phong như là một cái ao, mà ánh kiếm của Cô Nho Vân chỉ là một con lươn nho nhỏ trong cái ao nước đó, hoàn toàn không thể nào so sánh được.
"Răng rắc! !" Đao kiếm va chạm, cả hai vừa đụng vào nhau liền phát sinh ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, từng luồng từng luồng sóng gợn mang theo kình khí từ chỗ đao kiếm va chạm lập tức tản mát ra xung quanh.
Ma khí, kiếm khí, đao khí, dung hợp vào làm một hóa thành một loại lực lượng bàng bạc mạnh mẽ đến dọa người, hướng về bốn phía mà lan ra.
Người chung quanh toàn bộ đều không nhịn được mà phải lui về phía sau, ngay cả Diệp Thần, Kiều Cổ Vũ cùng đám người Bộ Kinh Vân, đều là bị cỗ khí tức này chấn lui, không thể không lui về phía sau để giảm lực chấn động.
"Xoạt xoạt!" Một tiếng khí cụ bị phá nát vang lên.
Nghe được âm thanh này, tất cả mọi người trong lòng liền giật mình, phảng phất âm thanh phá nát kia chính là âm thanh của trái tim mình phát ra.
Bụi bặm chỗ cuộc chiến tùy ý bay lượn, thế nhưng đám tro bụi cũng không đủ đẻ ngăn cản tầm mắt của mọi người, bọn họ liền nhìn thấy một màn khó có thể tin nổi.
Trường kiếm trong tay Cô Nho Vân, bị chém thành hai đoạn.
Đại đệ tử nội môn Tử Vận Tông Ngông cuồng tự đại như vậy, lúc này đã thất bại, thua ở trên người một tên tiểu nhân vật vô danh?
Mọi người liền hoảng hốt, đều khó mà tin nổi mà nhìn chằm chằm vào tình cảnh này, cảm giác mình như là đang nằm mơ vậy.
Đặc biệt là Kiều Cổ Vũ, hắn là người cùng Thiên Linh Tông tiếp xúc nhiều nhất, biết Nhiếp Phong chỉ là thủ hạ của Diệp Thần mà thôi.
Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới rằng, tên thủ hạ này lại có thể mạnh đến kinh khủng như vậy!
Sự mạnh mẽ của Nhiếp Phong, coi như là trung phẩm tông môn đứng hàng thứ ba tông chủ Hỏa Vân Tông, khả năng cũng đều không phải là đối thủ của hắn.
Trước đây, Kiều Cổ Vũ tuy rằng coi trọng Thiên Linh Tông, nhưng cũng chỉ là đối đãi ngang hàng mà thôi. Bây giờ xem ra, Thiên Linh Tông con hắc mã này, đã vượt qua Già Dương Tông mình rất xa rồi!
"Không được!" Diệp Thần hoàn toàn biến sắc.
Nhiếp Phong một đao chặt đứt trường kiếm của Cô Nho Vân, đánh bại Cô Nho Vân, Diệp Thần không chỉ không có tâm trạng hưng phấn cùng kích động, mà hắn đang vô cùng lo lắng cùng căng thẳng.
Bởi vì sau khi Nhiếp Phong đánh bại Cô Nho Vân, không chỉ không có thu tay lại, trái lại lần nữa giơ đồ đao lên.
Hắn, thật sự muốn giết người!
Muốn giết Cô Nho Vân trước mặt.
"Nhiếp Phong, dừng tay! ! !" Diệp Thần há mồm la to, muốn ngăn cản động tác của Nhiếp Phong.
Dựa theo bản ý của Diệp Thần, hắn cũng chỉ là muốn giáo huấn Cô Nho Vân một chút mà thôi, cũng không có ý định muốn giết Cô Nho Vân.
Bọn họ cũng chỉ là muốn giáo huấn một chút những đệ tử nội môn Tử Vận Tông này, ngược lại cũng không tính là quá phận, chiếm cứ một chữ "Lý", cho nên Tử Vận Tông cũng sẽ không truy cứu thái quá.
Ở trước mặt nhiều người như thế này, mà giết đệ tử nội môn Tử Vận Tông, như vậy mọi chuyện liền hoàn toàn khác nhau, Tử Vận Tông tuyệt đối sẽ ra tay trấn áp Thiên Linh Tông!
Một khi Tử Vận Tông ra tay với Thiên Linh Tông, Thiên Linh Tông căn bản là không có một cơ hội phản kháng nào, chỉ có thể là con đường chết mà thôi.
Đáng tiếc, Nhiếp Phong dưới trạng thái nhập ma, ngay cả thần trí cũng đều không còn tỉnh táo, thì làm sao có khả năng sẽ nghe theo Diệp Thần?
Tuyết Ẩm Cuồng Đao mang theo ma khí nghi ngút, hóa thành một thanh Ma Thần Chi Nhận, mạnh mẽ chém xuống.
Ma Cực Đồ Tình, lại là một chiêu Ma Đao được Nhiếp Phong sử dụng.
Cô Nho Vân mặt đầy vẻ ngơ ngác, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới là, nguyên bản chỉ là một gia hỏa giun dế có tu vị thông thần tiền kỳ, lại có thể bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng như vậy, đem bảo kiếm thượng phẩm linh khí của mình đều chặt đứt.
Bây giờ hắn đã mất đi binh khí, đối mặt với một Ma Thần như thế này, hắn làm sao có thể chống đối nổi?
"Chống đối không được liền không cần chống đối nữa, Thiên Linh Tông cũng chỉ có là một trung phẩm tông môn nho nhỏ, bọn họ sẽ không dám giết ta đâu, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám giết ta đâu! !" Cô Nho Vân đối mặt với một đao khuynh thế như thế này, nguyên bản sắc mặt có một chút hoảng sợ liền bình tĩnh hạ xuống, hắn không tin đối phương có dũng khí giết chính mình.
Nghĩ tới đây, trên mặt Cô Nho Vân lần nữa lộ ra một tia ngạo nghễ, đối mặt với một đao kinh thế này, hắn không chỉ không có sợ hãi, trái lại là lộ ra vẻ mặt trào phúng.
Thiên Linh Tông khốn nạn, lại dám làm nhục ta như thế này, chờ ta trở lại tông môn, nhất định sẽ tìm phụ thân thay ta ra mặt, diệt toàn bộ Thiên Linh Tông các ngươi!
Phụ thân của Cô Nho Vân là chấp sự của Thiên Linh Tông, có cảnh giới cao thủ Hóa Thần, chỉ cần hắn ra tay, nhất định có thể diệt trừ toàn bộ từ trên xuống dưới Thiên Linh Tông.
Thông thần cùng hóa thần, đó là một đạo lạch trời, không người nào có thể vượt qua nó được!
Thời khắc này, Cô Nho Vân không những không có quan tâm một đao Niếp Phong trảm tới, trái lại còn ở trong lòng suy nghĩ làm sao trả thù được Thiên Linh Tông tàn nhẫn nhất.
Bởi vì hắn nhận định chắc chắn Thiên Linh Tông không dám giết mình, đặc biệt là khi hắn nghe Diệp Thần la lên, ngay cả tông chủ Thiên Linh Tông cũng đều đã lên tiếng, hắn không tin Nhiếp Phong sẽ xuống tay giết mình.
Cho nên đối diện với một đao này được Nhiếp Phong chém ra, Nhiếp Phong nhất định sẽ ở giữa đường dừng lại!
Đáng tiếc, hắn đã sai rồi. Thật sự sai rồi
Tuyết Ẩm Cuồng Đao trong tay Nhiếp Phong chém xuống, không lưu tình một chút nào, đúng như tên gọi của nó —— Ma Cực Đồ Tình, thật không có tình cảm một chút nào.
"Ca ~ xì ~~~~" tuyết ẩm đao vung lên, giữa không trung liền có một cột máu tươi phun trào.
Một cái đầu lâu giữa không trung văng xuống dưới đất lăn đi, hai con mắt trợn tròn xoe trên đầu lâu, như là không thể nào tin tưởng nổi.
Chết không nhắm mắt.
Toàn bộ trước cửa Tử Nguyệt Lâu cũng như người bên trên đường cái, vô số người qua đường liền rít gào lên, đặc biệt là người nhận thức Cô Nho Vân, càng là kinh hoảng tới cực điểm.
Đại đệ tử nội môn Tử Vận Tông, lại bị người giết chết trắng trợn như vậy, chuyện này sẽ gây nên bão táp khủng bố đến cỡ nào?
"Không kịp rồi! !" Sắc mặt Diệp Thần liền triệt để đại biến, hắn biết, lần này bọn họ là xông ra đại họa rồi.
Mà ở một bên khác Kiều Cổ Vũ, cũng là trợn to hai mắt, trong ánh mắt thậm chí là lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn nằm mộng cũng không nghĩ tới, Cô Nho Vân lại bị người của Thiên Linh Tông giết chết!
Mà Nhiếp Phong sau khi giết người xong, bước chân vẫn không có dừng lại, dưới trạng thái nhập ma hắn đã triệt để điên loạn rồi, sát ý bốc lên không thôi.
Bất quá may mắn chính là trạng thái nhập ma lúc này của Nhiếp Phong cũng chỉ là bán nhập ma mà thôi, cho nên hắn còn bảo lưu một tia bản năng, cũng sẽ không đối với người của Thiên Linh Tông ra tay.
Sau khi giết Cô Nho Vân, đồ đao trong tay Nhiếp Phong cũng không có đình chỉ, ma đạo hoành hành, không kiêng dè một chút nào.
Ánh đao liên tục chém xuống, chỉ trong chốc lát, mười mấy cái đệ tử nội môn Tử Vận Tông kia liền bị Nhiếp Phong chém giết hầu như không còn một ai, không giữ lại bất kì ai!
Nhìn Nhiếp Phong lúc này như Tu La giáng lâm tàn sát thế gian. Xung quanh Tử Nguyệt Lâu lúc này, tất cả mọi người đều mang một bộ mặt sợ hãi, bắt đầu chạy trốn tứ phía, chỉ lo Nhiếp Phong cái ma đầu này giết hướng về bọn họ.
Cũng trong lúc đó, bên trong một toà đại điện ở Tử Vận Tông, một người trung niên đang tĩnh tọa người bỗng nhiên mở mắt ra.
Tựa hồ là cảm ứng được cái gì đó, hắn có chút lo lắng mà từ trong lồng ngực mình lấy ra một khối ngọc bài.
"Xoạt xoạt!" Vừa đem ngọc bài lấy ra, ngọc bài này lập tức bị phá nát.
Người trung niên trợn trừng tới muốn rách cả mí mắt, mặt đầy vẻ dữ tợn mà gào thét: "Mệnh bài của con trai ta làm sao lại bị phá nát rồi? Là ai dám giết con trai của ta? ?"
Hắn bỗng nhiên đứng lên, người trung niên này liền hướng về phía ngoài đại điện phóng đi, trong miệng còn tức giận quát: "Bất kể là ai dám giết con trai ta, ta sẽ đem hắn cửu tộc tận tru, nợ máu phải trả bằng máu! !"
Diệp Thần không biết, ngay cả Bộ Kinh Vân người thân thiết với Nhiếp Phong nhất cũng không biết, bởi vì đó là một cỗ sức mạnh đã vượt qua cực hạn, vượt qua mọi quy tắc!
Vô Cầu Dịch Quyết của Bộ Kinh Vân, chỉ khiến người ta ở dưới tình huống thuận theo quy tắc thiên đạo, từ đó bùng nổ ra lực lượng với uy lực lớn nhất.
Mà Nhiếp Phong sau khi nhập ma, nhưng lại là vượt qua tất cả các quy tắc đó, mạnh mẽ, bá đạo. . . tới không hợp lẽ thường!
Thức thứ nhất của Ma Đao được Nhiếp Phong chém ra, xung quanh hắn nhất thời liền xuất hiện gió nổi mây vần.
Chính là một đao như tên, Ma Khí Tung Hoành, xung quanh Nhiếp Phong bắt đầu tuôn ra vô tận ma khí. Ở thời khắc này, Nhiếp Phong chính là mang một bộ dáng Đại Ma đầu từ đầu đến đuôi!
Nhiếp Phong dưới trạng thái nhập ma sử dụng Ma Đao, uy lực so với bình thường căn bản là mạnh hơn rất nhiều.
Theo động tác Nhiếp Phong múa đao, ma khí bao phủ xung quanh, ở giữa không trung ngưng tụ lại thành một thanh trường đao to lớn mang theo ma khí ngập trời.
Thanh trường đao hóa thành từ ma khí này cùng Tuyết Ẩm đao có tạo hình vô cùng giống nhau, chỉ khác là nó to hơn mấy lần mà thôi, trên thân nó tràn ngập một loại lực lượng tà ác mang theo khí thế hung tợn và khủng bố.
"Xoạt! !" Ánh đao trên trời cao lóe lên, Tuyết Ẩm đao chém xuống, thanh trường đao khói đen giữa không trung kia cũng là tùy ý mà hạ xuống theo, tựa hồ như muốn đem hư không chém thành hai đoạn.
Ở dưới ma đao mang theo lực lượng kinh thế hãi tục như vậy, một chiêu Phân Quang Du Long kiếm của Cô Nho Vân kia, liền có vẻ vô cùng nhỏ bé.
Ma khí trên người Nhiếp Phong như là một cái ao, mà ánh kiếm của Cô Nho Vân chỉ là một con lươn nho nhỏ trong cái ao nước đó, hoàn toàn không thể nào so sánh được.
"Răng rắc! !" Đao kiếm va chạm, cả hai vừa đụng vào nhau liền phát sinh ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, từng luồng từng luồng sóng gợn mang theo kình khí từ chỗ đao kiếm va chạm lập tức tản mát ra xung quanh.
Ma khí, kiếm khí, đao khí, dung hợp vào làm một hóa thành một loại lực lượng bàng bạc mạnh mẽ đến dọa người, hướng về bốn phía mà lan ra.
Người chung quanh toàn bộ đều không nhịn được mà phải lui về phía sau, ngay cả Diệp Thần, Kiều Cổ Vũ cùng đám người Bộ Kinh Vân, đều là bị cỗ khí tức này chấn lui, không thể không lui về phía sau để giảm lực chấn động.
"Xoạt xoạt!" Một tiếng khí cụ bị phá nát vang lên.
Nghe được âm thanh này, tất cả mọi người trong lòng liền giật mình, phảng phất âm thanh phá nát kia chính là âm thanh của trái tim mình phát ra.
Bụi bặm chỗ cuộc chiến tùy ý bay lượn, thế nhưng đám tro bụi cũng không đủ đẻ ngăn cản tầm mắt của mọi người, bọn họ liền nhìn thấy một màn khó có thể tin nổi.
Trường kiếm trong tay Cô Nho Vân, bị chém thành hai đoạn.
Đại đệ tử nội môn Tử Vận Tông Ngông cuồng tự đại như vậy, lúc này đã thất bại, thua ở trên người một tên tiểu nhân vật vô danh?
Mọi người liền hoảng hốt, đều khó mà tin nổi mà nhìn chằm chằm vào tình cảnh này, cảm giác mình như là đang nằm mơ vậy.
Đặc biệt là Kiều Cổ Vũ, hắn là người cùng Thiên Linh Tông tiếp xúc nhiều nhất, biết Nhiếp Phong chỉ là thủ hạ của Diệp Thần mà thôi.
Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới rằng, tên thủ hạ này lại có thể mạnh đến kinh khủng như vậy!
Sự mạnh mẽ của Nhiếp Phong, coi như là trung phẩm tông môn đứng hàng thứ ba tông chủ Hỏa Vân Tông, khả năng cũng đều không phải là đối thủ của hắn.
Trước đây, Kiều Cổ Vũ tuy rằng coi trọng Thiên Linh Tông, nhưng cũng chỉ là đối đãi ngang hàng mà thôi. Bây giờ xem ra, Thiên Linh Tông con hắc mã này, đã vượt qua Già Dương Tông mình rất xa rồi!
"Không được!" Diệp Thần hoàn toàn biến sắc.
Nhiếp Phong một đao chặt đứt trường kiếm của Cô Nho Vân, đánh bại Cô Nho Vân, Diệp Thần không chỉ không có tâm trạng hưng phấn cùng kích động, mà hắn đang vô cùng lo lắng cùng căng thẳng.
Bởi vì sau khi Nhiếp Phong đánh bại Cô Nho Vân, không chỉ không có thu tay lại, trái lại lần nữa giơ đồ đao lên.
Hắn, thật sự muốn giết người!
Muốn giết Cô Nho Vân trước mặt.
"Nhiếp Phong, dừng tay! ! !" Diệp Thần há mồm la to, muốn ngăn cản động tác của Nhiếp Phong.
Dựa theo bản ý của Diệp Thần, hắn cũng chỉ là muốn giáo huấn Cô Nho Vân một chút mà thôi, cũng không có ý định muốn giết Cô Nho Vân.
Bọn họ cũng chỉ là muốn giáo huấn một chút những đệ tử nội môn Tử Vận Tông này, ngược lại cũng không tính là quá phận, chiếm cứ một chữ "Lý", cho nên Tử Vận Tông cũng sẽ không truy cứu thái quá.
Ở trước mặt nhiều người như thế này, mà giết đệ tử nội môn Tử Vận Tông, như vậy mọi chuyện liền hoàn toàn khác nhau, Tử Vận Tông tuyệt đối sẽ ra tay trấn áp Thiên Linh Tông!
Một khi Tử Vận Tông ra tay với Thiên Linh Tông, Thiên Linh Tông căn bản là không có một cơ hội phản kháng nào, chỉ có thể là con đường chết mà thôi.
Đáng tiếc, Nhiếp Phong dưới trạng thái nhập ma, ngay cả thần trí cũng đều không còn tỉnh táo, thì làm sao có khả năng sẽ nghe theo Diệp Thần?
Tuyết Ẩm Cuồng Đao mang theo ma khí nghi ngút, hóa thành một thanh Ma Thần Chi Nhận, mạnh mẽ chém xuống.
Ma Cực Đồ Tình, lại là một chiêu Ma Đao được Nhiếp Phong sử dụng.
Cô Nho Vân mặt đầy vẻ ngơ ngác, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới là, nguyên bản chỉ là một gia hỏa giun dế có tu vị thông thần tiền kỳ, lại có thể bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng như vậy, đem bảo kiếm thượng phẩm linh khí của mình đều chặt đứt.
Bây giờ hắn đã mất đi binh khí, đối mặt với một Ma Thần như thế này, hắn làm sao có thể chống đối nổi?
"Chống đối không được liền không cần chống đối nữa, Thiên Linh Tông cũng chỉ có là một trung phẩm tông môn nho nhỏ, bọn họ sẽ không dám giết ta đâu, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám giết ta đâu! !" Cô Nho Vân đối mặt với một đao khuynh thế như thế này, nguyên bản sắc mặt có một chút hoảng sợ liền bình tĩnh hạ xuống, hắn không tin đối phương có dũng khí giết chính mình.
Nghĩ tới đây, trên mặt Cô Nho Vân lần nữa lộ ra một tia ngạo nghễ, đối mặt với một đao kinh thế này, hắn không chỉ không có sợ hãi, trái lại là lộ ra vẻ mặt trào phúng.
Thiên Linh Tông khốn nạn, lại dám làm nhục ta như thế này, chờ ta trở lại tông môn, nhất định sẽ tìm phụ thân thay ta ra mặt, diệt toàn bộ Thiên Linh Tông các ngươi!
Phụ thân của Cô Nho Vân là chấp sự của Thiên Linh Tông, có cảnh giới cao thủ Hóa Thần, chỉ cần hắn ra tay, nhất định có thể diệt trừ toàn bộ từ trên xuống dưới Thiên Linh Tông.
Thông thần cùng hóa thần, đó là một đạo lạch trời, không người nào có thể vượt qua nó được!
Thời khắc này, Cô Nho Vân không những không có quan tâm một đao Niếp Phong trảm tới, trái lại còn ở trong lòng suy nghĩ làm sao trả thù được Thiên Linh Tông tàn nhẫn nhất.
Bởi vì hắn nhận định chắc chắn Thiên Linh Tông không dám giết mình, đặc biệt là khi hắn nghe Diệp Thần la lên, ngay cả tông chủ Thiên Linh Tông cũng đều đã lên tiếng, hắn không tin Nhiếp Phong sẽ xuống tay giết mình.
Cho nên đối diện với một đao này được Nhiếp Phong chém ra, Nhiếp Phong nhất định sẽ ở giữa đường dừng lại!
Đáng tiếc, hắn đã sai rồi. Thật sự sai rồi
Tuyết Ẩm Cuồng Đao trong tay Nhiếp Phong chém xuống, không lưu tình một chút nào, đúng như tên gọi của nó —— Ma Cực Đồ Tình, thật không có tình cảm một chút nào.
"Ca ~ xì ~~~~" tuyết ẩm đao vung lên, giữa không trung liền có một cột máu tươi phun trào.
Một cái đầu lâu giữa không trung văng xuống dưới đất lăn đi, hai con mắt trợn tròn xoe trên đầu lâu, như là không thể nào tin tưởng nổi.
Chết không nhắm mắt.
Toàn bộ trước cửa Tử Nguyệt Lâu cũng như người bên trên đường cái, vô số người qua đường liền rít gào lên, đặc biệt là người nhận thức Cô Nho Vân, càng là kinh hoảng tới cực điểm.
Đại đệ tử nội môn Tử Vận Tông, lại bị người giết chết trắng trợn như vậy, chuyện này sẽ gây nên bão táp khủng bố đến cỡ nào?
"Không kịp rồi! !" Sắc mặt Diệp Thần liền triệt để đại biến, hắn biết, lần này bọn họ là xông ra đại họa rồi.
Mà ở một bên khác Kiều Cổ Vũ, cũng là trợn to hai mắt, trong ánh mắt thậm chí là lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn nằm mộng cũng không nghĩ tới, Cô Nho Vân lại bị người của Thiên Linh Tông giết chết!
Mà Nhiếp Phong sau khi giết người xong, bước chân vẫn không có dừng lại, dưới trạng thái nhập ma hắn đã triệt để điên loạn rồi, sát ý bốc lên không thôi.
Bất quá may mắn chính là trạng thái nhập ma lúc này của Nhiếp Phong cũng chỉ là bán nhập ma mà thôi, cho nên hắn còn bảo lưu một tia bản năng, cũng sẽ không đối với người của Thiên Linh Tông ra tay.
Sau khi giết Cô Nho Vân, đồ đao trong tay Nhiếp Phong cũng không có đình chỉ, ma đạo hoành hành, không kiêng dè một chút nào.
Ánh đao liên tục chém xuống, chỉ trong chốc lát, mười mấy cái đệ tử nội môn Tử Vận Tông kia liền bị Nhiếp Phong chém giết hầu như không còn một ai, không giữ lại bất kì ai!
Nhìn Nhiếp Phong lúc này như Tu La giáng lâm tàn sát thế gian. Xung quanh Tử Nguyệt Lâu lúc này, tất cả mọi người đều mang một bộ mặt sợ hãi, bắt đầu chạy trốn tứ phía, chỉ lo Nhiếp Phong cái ma đầu này giết hướng về bọn họ.
Cũng trong lúc đó, bên trong một toà đại điện ở Tử Vận Tông, một người trung niên đang tĩnh tọa người bỗng nhiên mở mắt ra.
Tựa hồ là cảm ứng được cái gì đó, hắn có chút lo lắng mà từ trong lồng ngực mình lấy ra một khối ngọc bài.
"Xoạt xoạt!" Vừa đem ngọc bài lấy ra, ngọc bài này lập tức bị phá nát.
Người trung niên trợn trừng tới muốn rách cả mí mắt, mặt đầy vẻ dữ tợn mà gào thét: "Mệnh bài của con trai ta làm sao lại bị phá nát rồi? Là ai dám giết con trai của ta? ?"
Hắn bỗng nhiên đứng lên, người trung niên này liền hướng về phía ngoài đại điện phóng đi, trong miệng còn tức giận quát: "Bất kể là ai dám giết con trai ta, ta sẽ đem hắn cửu tộc tận tru, nợ máu phải trả bằng máu! !"