Quyển 2 - Chương 101: Chương 37.3
Tuyết thiềm bị chọc giận phóng tới vọt lui tứ tung, công kích vật lý cường đại, cơ hồ không ai dám đỡ mũi nhọn này.
"Ngươi đứng xa một chút." Một kiếm tung lên không, đột nhiên hắc diện nhân không quay đầu lại mà thấp giọng nói với Quân Lam Tuyết, rút kiếm liền vọt về phía Tuyết thiềm.
Nghe được lời nói của hắc diện nhân trong tai, hai tròng mắt Quân Lam Tuyết chớp chớp, đột nhiên cảm thấy hắc diện nhân trước mắt mơ hồ có chút quen thuộc.
Mà bây giờ cũng không phải lúc suy tư.
"Ầm." Khúc Vô Nham cùng Tuyết thiềm lướt qua nhau, thân thể bay lên, khóe miệng nhưng lại cũng hiện lên một tơ máu, tất nhiên cũng giống hắc diện nhân, vừa đối mặt liền bị thương.
Đao quang kiếm ảnh, huyết sắc tung tóe
Liên tiếp đả thương hai người mạnh nhất trong bốn người, Thiên Sơn Tuyết thiềm hô hấp thô đục điên cuồng, cuối cùng chuyển đầu quay lại, xông về hướng Quân Lam Tuyết.
Ánh mắt Quân Lam Tuyết ngưng trọng, da trên người Tuyết thiềm quá dầy, binh khí của bọn họ căn bản không thể phá tan phòng ngự của nó.
Nàng liếc mắt chống lại ánh mắt của Tuyết thiềm, trong lòng khẽ động, nàng không tin ngay cả mắt cũng đâm không thủng!
Ý tưởng vừa có, liền nhào về phía Tuyết thiềm, Quân Lam Tuyết trực tiếp tung mình nhảy lên, nghiêng về bên phải, thân thể nằm ngang đem đoản kiếm sắc bén đâm vào trong mắt của nó.
Trong nháy mắt máu tươi văng khắp nơi!
Thủy Nhược cả kinh thất sắc: "Cô nãi nãi mau tránh ra!"
Kịch độc thiên hạ, bất kể là máu hay nước bọt của nó, đều là vật kịch độc, dính vào ắt chết!
Nhưng, Quân Lam Tuyết đâm nó bị thương, cách Tuyết thiềm quá gần, muốn né tránh căn bản là không kịp.
Trong nháy mắt này, Thủy Nhược đột nhiên kéo trường tirn, vòng quanh Quân Lam Tuyết dùng sức đem nàng quăng về phía xa, mà máu của Tuyết thiềm bắn tung tóe lên trên cánh tay Thủy Nhược.
"Thủy Nhược!" Khúc Vô Nham cùng Quân Lam Tuyết hô to một tiếng, ánh mắt dữ tợn.
Thủy Nhược không nói hai lời nhặt thanh kiếm hắc diện nhân vứt trên mặt đất lên, mặt không đổi sắc chém thẳng xuống cánh tay của mình.
"Xuy----" Máu tươi văng khắp nơi, một cánh tay mang theo máu bay ra ngoài, rời trên mặt đất, giây tiếp theo, cánh tay kia nhanh chóng bị ăn mòn, thối rữa!
Thủy Nhược......
Đầu óc Quân Lam Tuyết đột nhiên nổ tung, tay nàng.....
"Mau lấy máu!" Khúc Vô Nham đột nhiên quát lớn một tiếng, cùng hắc diện nhân lấy ra một cái bình ngọc đen từ trong ngực, nhanh chóng tới gần Tuyết thiềm.
Đoản kiếm của Quân Lam Tuyết còn lưu lại trong mắt của nó, cắm vào thật sâu, máu tươi vẩy ra.
Thân thủ Khúc Vô Nham cùng hắc diện nhân là bậc nào, máu huyết bắn ra tung tóe kia, vô cùng chính xác rót vào trong bình ngọc đen.
"Được rồi, đi mau, nó nổi giận hơn rồi!"
Đem cái chai cất kĩ thật nhanh, Khúc Vô Nham không chút nghĩ ngợi ôm Quân Lam Tuyết, xông về hướng chân núi.
"Mau! Mang Thủy Nhược đi trước đi!" Quân Lam Tuyết giãy thoát khỏi hắn một phen, đáy lòng càng thêm lo lắng cho thương thế của Thủy Nhược.
Khúc Vô Nham không trả lời, trực tiếp ôm Thủy Nhược, phi thân lướt qua.
Tuyết thiềm nổi giận rồi, phát động công kích vật lí hung bạo làm chấn động bề mặt của Tuyết Sơn, như vậy rất dễ dẫn tới một đợt tuyết lở mới!
"Nắm chặt!" Hắc diện nhân gặp Khúc Vô Nham mang theo Thủy Nhược rời đi, liền tranh thủ kéo Quân Lam Tuyết vào trong ngực, nhanh chóng hướng về phía tiểu thư đồng phía xa chạy như bay mà đi.
"Đi lên, nắm chắc!" Đem tiểu thư đồng ném lên lưng, ba người chạy xuống núi, đã không kịp nhìn đường nữa, trực tiếp xông về hướng chân núi.
Phía sau, tiếng Tuyết thiềm gầm gừ phẫn nộ truyền đến từng trận, toàn bộ Tuyết Sơn chấn động, một đợt tuyết lở nữa lại bùng lên.
Tuyết thiềm bị chọc giận phóng tới vọt lui tứ tung, công kích vật lý cường đại, cơ hồ không ai dám đỡ mũi nhọn này.
"Ngươi đứng xa một chút." Một kiếm tung lên không, đột nhiên hắc diện nhân không quay đầu lại mà thấp giọng nói với Quân Lam Tuyết, rút kiếm liền vọt về phía Tuyết thiềm.
Nghe được lời nói của hắc diện nhân trong tai, hai tròng mắt Quân Lam Tuyết chớp chớp, đột nhiên cảm thấy hắc diện nhân trước mắt mơ hồ có chút quen thuộc.
Mà bây giờ cũng không phải lúc suy tư.
"Ầm." Khúc Vô Nham cùng Tuyết thiềm lướt qua nhau, thân thể bay lên, khóe miệng nhưng lại cũng hiện lên một tơ máu, tất nhiên cũng giống hắc diện nhân, vừa đối mặt liền bị thương.
Đao quang kiếm ảnh, huyết sắc tung tóe
Liên tiếp đả thương hai người mạnh nhất trong bốn người, Thiên Sơn Tuyết thiềm hô hấp thô đục điên cuồng, cuối cùng chuyển đầu quay lại, xông về hướng Quân Lam Tuyết.
Ánh mắt Quân Lam Tuyết ngưng trọng, da trên người Tuyết thiềm quá dầy, binh khí của bọn họ căn bản không thể phá tan phòng ngự của nó.
Nàng liếc mắt chống lại ánh mắt của Tuyết thiềm, trong lòng khẽ động, nàng không tin ngay cả mắt cũng đâm không thủng!
Ý tưởng vừa có, liền nhào về phía Tuyết thiềm, Quân Lam Tuyết trực tiếp tung mình nhảy lên, nghiêng về bên phải, thân thể nằm ngang đem đoản kiếm sắc bén đâm vào trong mắt của nó.
Trong nháy mắt máu tươi văng khắp nơi!
Thủy Nhược cả kinh thất sắc: "Cô nãi nãi mau tránh ra!"
Kịch độc thiên hạ, bất kể là máu hay nước bọt của nó, đều là vật kịch độc, dính vào ắt chết!
Nhưng, Quân Lam Tuyết đâm nó bị thương, cách Tuyết thiềm quá gần, muốn né tránh căn bản là không kịp.
Trong nháy mắt này, Thủy Nhược đột nhiên kéo trường tirn, vòng quanh Quân Lam Tuyết dùng sức đem nàng quăng về phía xa, mà máu của Tuyết thiềm bắn tung tóe lên trên cánh tay Thủy Nhược.
"Thủy Nhược!" Khúc Vô Nham cùng Quân Lam Tuyết hô to một tiếng, ánh mắt dữ tợn.
Thủy Nhược không nói hai lời nhặt thanh kiếm hắc diện nhân vứt trên mặt đất lên, mặt không đổi sắc chém thẳng xuống cánh tay của mình.
"Xuy----" Máu tươi văng khắp nơi, một cánh tay mang theo máu bay ra ngoài, rời trên mặt đất, giây tiếp theo, cánh tay kia nhanh chóng bị ăn mòn, thối rữa!
Thủy Nhược......
Đầu óc Quân Lam Tuyết đột nhiên nổ tung, tay nàng.....
"Mau lấy máu!" Khúc Vô Nham đột nhiên quát lớn một tiếng, cùng hắc diện nhân lấy ra một cái bình ngọc đen từ trong ngực, nhanh chóng tới gần Tuyết thiềm.
Đoản kiếm của Quân Lam Tuyết còn lưu lại trong mắt của nó, cắm vào thật sâu, máu tươi vẩy ra.
Thân thủ Khúc Vô Nham cùng hắc diện nhân là bậc nào, máu huyết bắn ra tung tóe kia, vô cùng chính xác rót vào trong bình ngọc đen.
"Được rồi, đi mau, nó nổi giận hơn rồi!"
Đem cái chai cất kĩ thật nhanh, Khúc Vô Nham không chút nghĩ ngợi ôm Quân Lam Tuyết, xông về hướng chân núi.
"Mau! Mang Thủy Nhược đi trước đi!" Quân Lam Tuyết giãy thoát khỏi hắn một phen, đáy lòng càng thêm lo lắng cho thương thế của Thủy Nhược.
Khúc Vô Nham không trả lời, trực tiếp ôm Thủy Nhược, phi thân lướt qua.
Tuyết thiềm nổi giận rồi, phát động công kích vật lí hung bạo làm chấn động bề mặt của Tuyết Sơn, như vậy rất dễ dẫn tới một đợt tuyết lở mới!
"Nắm chặt!" Hắc diện nhân gặp Khúc Vô Nham mang theo Thủy Nhược rời đi, liền tranh thủ kéo Quân Lam Tuyết vào trong ngực, nhanh chóng hướng về phía tiểu thư đồng phía xa chạy như bay mà đi.
"Đi lên, nắm chắc!" Đem tiểu thư đồng ném lên lưng, ba người chạy xuống núi, đã không kịp nhìn đường nữa, trực tiếp xông về hướng chân núi.
Phía sau, tiếng Tuyết thiềm gầm gừ phẫn nộ truyền đến từng trận, toàn bộ Tuyết Sơn chấn động, một đợt tuyết lở nữa lại bùng lên.