Tà Thiếu Dược Vương

Chương 210: Đối kháng hai đại vương giả

Tuy rằng từ khoảnh khắc cứu lão Đan Vương Ngọc Trường Không và Kiếm Vương Long Ngạo ấy trở đi, Nhậm Kiệt liền nghĩ đến ngày này, nhưng không nghĩ tới đến đột nhiên như vậy. Còn vừa lúc là mình vừa trở về chuẩn bị đi cùng lục thúc nói chuyện Ngọc Tuyền đạo nhân.

Đến quá đột nhiên, bất ngờ, hơn nữa cộng thêm lúc này trong lòng Nhậm Kiệt cũng nghĩ tới chuyện Ngọc Tuyền đạo nhân, khiến hắn không nhịn được nghĩ tới một câu nói ở địa cầu: thời buổi rối ren.

Chuyện bên trong gia tộc vừa bình định một chút, trong mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn căn bản không phải là dư nghiệt của Ngọc Tuyền đạo nhân gì, hiện tại đám nhân vật cấp bậc 8 đại vương giả này lại tìm tới cửa...

- Đừng động, bọn họ nếu đã tìm tới cửa căn bản không có khả năng cho ngươi dễ dàng dẫn đi, hiện tại bọn họ chưa chắc có thể xác định. Hơn nữa nơi này dù sao là Ngọc Kinh Thành, Hải Vương Hải Vô Thường kia còn chưa xuất hiện. Nhậm Kiệt vào lúc bọn họ nói chuyện, thần thức đã hoàn toàn tản ra, với thần thức của hắn hiện tại trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Nhậm gia, chỉ có một ít địa phương đặc biệt hắn không có biện pháp hoàn toàn dò xét, nhưng đa số địa phương đều trong sự nắm giữ của hắn.

Tuy rằng trong đại viện gia chủ Nhậm gia có các loại trận pháp, nhưng Nhậm Kiệt bản thân đối với trận pháp nơi này hoàn toàn nghiên cứu qua, hơn nữa hắn đối với đại viện gia chủ có quyền khống chế cao nhất. Hiện giờ thần thức lạc ấn trong trung tâm trận pháp đều là hắn để lại, cho nên hắn trực tiếp dò xét được tình huống trong này.

Vào lúc thanh âm của Cửu Đầu Long Vương vang lên, Nhậm Kiệt đã phát hiện lão Đan Vương Ngọc Trường Không đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, hiển nhiên hắn muốn trước tiên đem đối phương dẫn đi.

Nhậm Kiệt tự nhiên không có khả năng để hắn làm như vậy, thần thức khẽ động nhắc nhở, đồng thời lại lần nữa nhắc nhở mập mạp mau chóng thông tri Kiếm Vương Long Ngạo. Nhậm Kiệt khi rời đi đã làm bố trí bí mật chu đáo, khi có việc gấp có thể bóp vỡ một khối ngọc bài, Kiếm Vương Long Ngạo ở bên ngoài sẽ mau chóng trở về.

Hiện giờ Kiếm Vương Long Ngạo vừa mới đột phá, tuyệt đối là chủ lực trong chủ lực.




Đè lão Đan Vương Ngọc Trường Không lại, cho mập mạp làm phòng ngự, Nhậm Kiệt ngay sau đó nhấc tay đã từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ trang phục xa hoa của gia chủ Nhậm gia lúc có việc lớn mặc lên người, đồng thời thần thức đã nhanh chóng hạ lệnh, cho người bình thường của Nhậm gia lập tức tiến vào trạng thái né tránh, các loại trận pháp lần lượt khởi động.

Mà Nhậm Kiệt thì đã nhanh chóng chạy về đại viện gia chủ. Nhậm gia có nội tình hơn ngàn năm, chỗ tốt chính là các loại tình huống đều từng gặp phải, cũng đều có kinh nghiệm tương ứng. Dưới tình huống gia chủ còn không thể hoàn toàn ở không trung phi hành, hoặc là người tới cấp bậc đủ mạnh, lại có uy hiếp, gia chủ có thể thúc đẩy một đình viện trong đại viện gia chủ, đình nghỉ mát có hoa có cỏ bay lên bầu trời.

Đây là trận pháp dựa vào toàn bộ đại viện gia chủ, thậm chí có thể tùy thời cùng đại trận phòng ngự của toàn bộ Nhậm gia kết hợp, cho dù là cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh cũng không thể dễ dàng phá vỡ, mức độ mạnh mẽ có thể nghĩ mà biết.

Mà thân ở trong tiểu viện bay lên trời này bất luận là đón tiếp, đàm phán đều rất có mặt mũi, cũng khí thế mười phần. Nhậm Kiệt lúc trước còn chưa thật sự vận dụng, lúc này lập tức trở về trong tiểu viện này, trong nháy mắt thúc đẩy trận pháp, cả tiểu viện trong nháy mắt bay lên trời, chậm rãi dâng lên giữa không trung.

Tốc độ dâng lên của tiểu viện phi thường chậm chạp, mà Nhậm Kiệt một người ngồi ở trong đó đã bắt đầu không nhanh không chậm đun nước chuẩn bị pha trà.

- Đồ vật cmn gì thế, bổn Long Vương nói một câu không ngờ đến hiện tại còn không có phản ứng. Hưm, đó là thứ gì, một cái viện chậm rãi dâng lên trời, làm cái gì? Lúc này ở giữa không trung, Cửu Đầu Long Vương đang khó chịu nhìn phía dưới.

Theo hắn thấy, Cửu Đầu Long Vương hắn hô một câu phía dưới hẳn là gà bay chó nhảy loạn thành một đoàn, phần đông cường giả, cường giả siêu cấp đều chuẩn bị chiến đấu lao ra ngoài.

Nhưng kết quả lại khiến hắn phi thường không nghĩ tới, người của Nhậm Kiệt lại nhanh chóng biến mất, sau đó trận pháp tuy rằng khởi động nhưng lại yên tĩnh đáng sợ. Kết quả làm nửa ngày, không ngờ chỉ có một cái tiểu viện chậm rãi mà phi thường chậm chạp dâng lên trên, điều này khiến hắn rất là khó chịu.

- Tiểu Long Vương cái này ngươi liền không hiểu rồi, đây gọi là nội tình. Một câu nói của ngươi có thể khiến cho Minh Ngọc sơn trang rối loạn một chút, nhưng Nhậm gia này nhưng là ở bên trong Ngọc Kinh Thành, tương đương với một bộ phận của một tông môn, hơn ngàn năm cái gì đều trải qua. Mà tiểu viện này dâng lên chính là khí thế, khí phách, thế lực lớn đều rất chú trọng rất để ý cái này. Hắc Quả Phụ ở một bên liếc mắt cái tên không kiến thức Cửu Đầu Long Vương này một cái.

Cửu Đầu Long Vương lại liên tục nhíu mày, tuy nhiên hiện tại hắn đã không dám đắc tội Hắc Quả Phụ, cho nên không có biện pháp trực tiếp nói gì.

- Đã có tin tức nói Ngọc Trường Không kia ở chỗ này, chúng ta dứt khoát trực tiếp giết vào cho xong, cần gì phiền toái như vậy.

- Ngươi là ở một mẫu ba phần đất kia lâu rồi, nơi này nhưng là Ngọc Kinh Thành, ngươi cho là ngươi là Thái Cực Cảnh hả, có thể ở nơi này tùy ý làm bậy. Nếu như ngươi giết lung tung, đưa tới toàn bộ Ngọc Kinh Thành đả kích, nơi này có trăm vạn đại quân trở lên, cùng với phần đông cường giả siêu cấp, thậm chí còn rất có khả năng có nhân vật Thái Cực Cảnh tọa trấn. Ngươi cho rằng chính ngươi được thì động thủ đi, lão nương cũng không điên cùng ngươi, nếu ngươi động thủ thì nói lão nương một tiếng, lão nương lập tức đi. Hắc Quả Phụ tức giận nói, tên khốn này đầu là như thế nào trưởng thành, không biết động não gì cả.

Vừa nghe Hắc Quả Phụ nói như vậy, Cửu Đầu Long Vương lập tức thành thật, hắn đã nhiều năm như vậy trừ ở Minh Ngọc sơn trang lão Đan Vương Ngọc Trường Không bị thương chịu thiệt một chút, thẳng đến giờ vẫn đều là rất thuận, xưng vương xưng bá quen rồi, ngược lại không làm sao đem người khác để vào trong mắt.

Tuy nhiên nhìn tiểu viện chậm rãi, siêu cấp chậm chạp dâng lên kia, hắn rất là căm tức. Nhưng cố tình trước đó Hải Vương và Hắc Vương đều từng nói không thể tùy ý đồ sát, lúc này càng phải xác định trước một chút, điều này khiến hắn không thể không nhịn.

Nhậm Kiệt cho tiểu viện này chậm rãi dâng lên, cũng không chỉ là muốn khoe mẽ, giả bộ phái đoàn, mà là muốn tận lực tranh thủ thời gian. Trong quá trình này, hắn đã làm rất nhiều bố trí, đồng thời cũng suy tư rất nhiều chuyện.


Nhưng chậm mấy đi nữa cũng phải để ý một cái tiết tấu, nếu không quá rõ ràng là sẽ bị người nhìn ra, như vậy thì hoàn toàn ngược lại, ngược lại có vẻ có vấn đề. Cho nên Nhậm Kiệt nắm chắc rất tốt, cũng có thể khiến cho người nhìn thấy hắn ở bên trong không có khả năng đun nước, pha trà, cho người một loại cảm giác cố ý bày ra tư thế.

- Cửu Đầu Long Vương, nơi này không phải là Cửu Long Đàm của ngươi, nơ này càng thêm không phải là Minh Ngọc sơn trang. Ngươi chạy tới đây gầm rú, ngươi thật cho rằng Minh Ngọc Hoàng Triều không có người sao? Thanh âm của Nhậm Kiệt cũng không lớn, không khoa trương giống như Cửu Đầu Long Vương, nhưng hắn có trận pháp trợ giúp, mỗi một chữ mỗi một câu chỉ cần hắn muốn cũng có thể vang vọng Ngọc Kinh Thành, khiến cho tất cả mọi người đều nghe được.

Hoàng đế mấy lần trước một mực đều giả câm vờ điếc, càng dùng mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn hãm hại mình, tuy nhiên hắn ta khẳng định không biết ở đó có Địa Viêm Chu Quả, không biết đó là bản tôn Ngọc Tuyền đạo nhân, bằng không hắn ta khẳng định sẽ không đem nó nhường cho mình. Tuy nhiên hắn ta lần nữa giả câm vờ điếc, Nhậm Kiệt cũng sẽ không cho hắn nhàn rỗi, cũng để cho người của Ngọc Kinh Thành biết, yêu thú đến Ngọc Kinh Thành kêu gào, xem ngươi về sau có phản ứng hay không?

- Quả nhiên là ngươi... Lúc này, Cửu Đầu Long Vương nhìn thấy Nhậm Kiệt dâng lên giữa không trung cùng một độ cao với bọn họ, vừa mới đun nước rốt cuộc đứng dậy nhìn về phía bọn họ, lập tức nhận ra. Lập tức nghĩ tới chuyện lúc trước bị đùa bỡn ở Cửu Long Đàm, hắn liền vô cùng tức giận.

- Nơi này là đại trạch Nhậm gia Ngọc Kinh Thành, bản gia chủ là gia chủ Nhậm gia, tự nhiên là bản gia chủ. Nói đi, ngươi tới có chuyện gì?

- Mẹ kiếp, ta giết chết ngươi! Cửu Đầu Long Vương nhìn thấy Nhậm Kiệt lúc này đối mặt với hắn không ngờ còn như thế, nghĩ tới lần trước bị đùa bỡn, lập tức lửa giận dâng trào, thân hình thoáng động muốn xông lên.

- Gấp cái gì. Hắc Quả Phụ nhấc tay ngăn Cửu Đầu Long Vương lại, cười cất bước trên không trung, trong nháy mắt đã đến gần tiểu viện dâng lên không kia của Nhậm Kiệt một chút, kiều diễm cười nói: - Ôi, gia chủ Nhậm gia trẻ tuổi như vậy, tuấn tú như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp được, nhìn mà người ta tim đang đập nhanh hơn. Nếu như không phải là lần này còn có chuyện, thật sự muốn bồi gia chủ tuổi trẻ tuấn tú ngươi tận tình tâm sự. Tuy nhiên chúng ta hiện tại đang tìm Ngọc Trường Không cùng với tiểu công chúa Minh Ngọc sơn trang hiện giờ. Nhậm gia tuy rằng cường đại, nhưng loại chuyện này tốt nhất đừng liên lụy vào, nếu không hậu quả nhưng là rất nghiêm trọng, Nhậm gia chủ phải cân nhắc rõ ràng.

Nhìn Hắc Quả Phụ, Nhậm Kiệt giống như là không biết nàng ta là ai, trong lòng biết câu nói này của nàng thành phần gạt mình càng lớn, bọn họ tuyệt đối không dám xác định Ngọc Trường Không ở chỗ này của mình, nhưng nếu bọn họ đã tới, Ngọc Vô Song cũng là một trong những mục tiêu của bọn họ, cho nên hết thảy đã không thể tránh khỏi.

Ngọc Vô Song ở chỗ mình cũng không phải là bí mật gì, nhưng bọn họ tới đây vẫn là quá kỳ hoặc.

- Trước không đề cập người có ở đây hay không, cho dù ở đây thì lại thế nào? Minh Ngọc sơn trang là một bộ phận của Minh Ngọc Hoàng Triều ta, vì Minh Ngọc Hoàng Triều chống cự yêu thú ở Yêu Thú Thâm Uyên hơn ngàn năm, hơn ngàn năm giữ vững lời hứa năm đó với tổ tiên Minh Ngọc Hoàng Triều. Bản gia chủ hôm nay nói ra đây, cho dù bọn họ ở chỗ này các ngươi ai cũng đừng mơ động một cái. Cửu Đầu Long Vương cùng với ngươi con yêu thú không biết là thứ gì, lời của bản gia chủ đã nói, nơi này không phải là Yêu Thú Thâm Uyên, không phải là địa phương các ngươi giương oai, lập tức cút! Chuyện đã đến nước này, Nhậm Kiệt trong lòng sớm có cân nhắc, lần nữa cường thế nói.

Lời này cũng là nói cho tất cả Ngọc Kinh Thành, nói cho người khác nghe.

Mà trên thực tế, lúc này có rất nhiều người đều đang chú ý tình huống bên phía Nhậm gia này. Mới đầu thanh âm của Cửu Đầu Long Vương vang lên, không ít người vui vẻ, thậm chí ngay cả hoàng thượng đều đứng ở Vọng Nguyệt Lâu cười nhìn phương hướng Nhậm Kiệt, nhưng dần dần nụ cười trên mặt hắn đã biến mất.

Nhậm Kiệt đem lời không ngừng nói như vậy, nếu như còn không có một chút phản ứng, như vậy hậu kỳ ảnh hưởng sẽ lớn lắm.

Những người khác có thể không cân nhắc chuyện này, nhưng Hoàng đế phải cân nhắc ảnh hưởng, hắn muốn làm loại tồn tại Đại Đế muôn đời kia, vậy không thể không để ý.

- Thánh thượng có chỉ, phối hợp Nhậm gia chủ tróc nã yêu thú cả gan đến Ngọc Kinh Thành. Đúng lúc này, từ phương hướng hoàng cung cũng vang lên một thanh âm, sau đó cảm nhận được vài luồng hơi thở cường giả siêu cấp từ trong hoàng cung vọt ra, vọt lên trên trời.




Trong Ngọc Kinh Thành, gia tộc nhỏ hoặc người bình thường không biết là chuyện gì xảy ra, còn đang hoan hô.

Nhưng Nhậm Kiệt thần thức bao phủ, lại thấy rõ ràng mấy người kia chỉ là Âm Dương Cảnh âm hồn bình thường, bay tới giữa không trung tăng cường phòng ngự hoàng cung mà thôi. Hoàng đế cmn đây là sét đánh không có mưa rơi.

- Loài người có câu gọi là, nghe người khuyên, ăn cơm no. Nhậm gia chủ thật sự cho rằng có thể gánh chịu nổi sao, chỉ cần ngươi chịu giao người ra đây, ta có thể cùng Nhậm gia chủ nó một bí mật chính là, Ầm... Hắc Quả Phụ thanh âm kiều mỵ, bước liên tục nhẹ nhàng, bước về phía trước giống như muốn nói lời lặng lẽ, nhưng ngay sau đó một bước nàng khẽ bước ra đã trong nháy mắt vượt qua mấy trăm thước bầu trời xuất hiện ở gần đại trận vòng ngoài Nhậm Kiệt, hai tay chợt mở ra, trong nháy mắt một tấm lưới đã bao phủ hướng Nhậm Kiệt.

Lần này cực kỳ đột ngột, hơn nữa lực lượng mạnh mẽ cũng vượt qua tưởng tượng, Hắc Quả Phụ nhìn như tùy ý nhưng mục tiêu kỳ thật rất rõ ràng, trước bắt lấy Nhậm Kiệt rồi tính. Nói thế nào đi nữa Nhậm Kiệt này cũng là gia chủ Nhậm gia, thế nào đều có thể cầu chút bảo hiểm, dù sao đến Ngọc Kinh Thành gây sự cũng không phải là tầm thường.

Hơn nữa với tính tình lão Đan Vương kia, chỉ cần bắt được Nhậm Kiệt, ép hắn ra ngoài dễ dàng hơn nhiều.

Về phần trận pháp này có lẽ có tác dụng phòng ngự nhất định, nhưng chính mình đột nhiên ra tay bọn họ khẳng định không nghĩ tới, những người khống chế trận pháp kia cho dù phản ứng cũng cần có thời gian, với tu vi của mình và món pháp bảo này, muốn bắt được Nhậm Kiệt này vẫn là không có vấn đề.

Đáng tiếc nàng làm sao cũng không nghĩ tới, trận pháp chung quanh người Nhậm Kiệt cũng không phải là người khác khống chế, hiện tại hết thảy đều là Nhậm Kiệt dùng thần thức khống chế trận pháp, sau đó liên tiếp toàn bộ đại trận Nhậm gia. Đại trận Nhậm gia hiện tại có bốn cường giả siêu cấp Thái thượng trưởng lão cùng mấy chục tên cường giả Thần Thông Cảnh đồng thời thúc giục.

Dưới thần thức của Nhậm Kiệt khống chế uy lực càng thêm khủng bố, tốc độ phản ứng cũng vượt qua tưởng tượng, trong nháy mắt đem công kích của Hắc Quả Phụ bắn ra.

- Lục thúc, lục thẩm, có người ăn hiếp cháu ngươi, các ngươi xem rồi làm đi. Nhậm Kiệt lúc này ngồi ở đó cũng không hoảng hốt, tuy nhiên hắn thúc giục trận pháp đánh văng đợt công kích thứ nhất của Hắc Quả Phụ, đã nhìn thấy Hắc Quả Phụ và Cửu Đầu Long Vương kia đồng thời động đậy, nhưng Nhậm Kiệt lại cũng không hốt hoảng gì.

Trực tiếp há họng rống một tiếng, lúc này không giống trong dung nham địa hỏa dưới Ngọc Tuyền Sơn kia đối phó Ngọc Tuyền đạo nhân, Nhậm Kiệt không cần liều mạng, hắn chỉ cần chỉ huy khống chế đại cục là được.

Hả? Kẻ này muốn làm gì?

Cửu Đầu Long Vương đang xông lên đều bị Nhậm Kiệt làm cho mơ hồ, thầm nghĩ loại thời điểm này hô cứu mạng, hắn cho là trẻ nhỏ đánh nhau sao?

- Ầm... Ý niệm này của hắn vừa mới dâng lên, một luồng lôi điện nhoáng lên mà tới, đồng thời một luồng ánh lửa cũng đồng thời xông về phía Hắc Quả Phụ.

back top