Hắn bực mình, là nếu lực thần hồn của mình hoàn chỉnh, dựa vào lực lượng sử dụng Địa Viêm Chu Quả tăng lên, lực thần hồn có thể sánh được với Thái Cực Cảnh tầng thứ năm. Chỉ riêng lực thần hồn, đã dủ để diệt sạch đám người dưới Thái Cực Cảnh, kết quả bởi vì bị Nhậm Kiệt trọng thương, lực thần hồn tổn thất nghiêm trọng, cho nên hắn mới cực kỳ giận dữ.
Theo tiếng rống giận dữ của Ngọc Tuyền đạo nhân, vô số dung nham bên dưới bùng lên đánh ra, Thú Vương kiến lửa khổng lồ không ngừng vung chân, khống chế dung nham địa hỏa công kích. Đông đảo đông đảo kiến lửa biến dị xung quanh cũng đánh tới, không ngừng phát ra công kích tầm xa, cũng có một số xông thẳng vào.
Yêu thú kiến lửa này khác với bên ngoài, toàn là trình độ yêu thú cấp chín, có thể so với Thần Thông Cảnh đỉnh phong. Hơn nữa dựa vào biến dị mạnh mẽ, còn lợi hại hơn cả Âm Dương Cảnh âm hồn tầng ba tầng bốn. Nhất là bị Ngọc Tuyền đạo nhân khống chế, còn có những thủ hạ bị Ngọc Tuyền đạo nhân luyện chế thành con rối, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Mấu chốt là số lượng đông đảo, điên cuồng xông lên.
- Kiếm Vương Long Ngạo, lục thúc, lục thẩm đi vây giết Thú Vương kiến lửa, tốt nhất buộc nó rời khỏi chỗ hiện tại, tuyệt đối không thể để Ngọc Tuyền đạo nhân sử dụng Địa Viêm Chu Quả bên dưới. Lão Đan Vương, Sát Thủ Vương, hai người cuốn lấy Ngọc Tuyền đạo nhân. Lực thần hồn của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, không dám tùy tiện bùng phát công kích mạnh mẽ. Nhưng mà cũng nên cẩn thận, chủ yếu là quần đấu. Nhậm Kiệt nấp trong nham thạch, thần thức chú ý tình huống bên ngoài, đang khống chế cục diện, an bài chiến đấu.
Oành...
Ngay lúc này Nhậm Kiệt cảm giác lực lượng thân thể của Tề Thiên đột nhiên bùng nổ, tiếp theo lại nhanh chóng khống chế thu hồi, nhưng mà lại không ngăn cản được cỗ khí thế hung hãn đó. Lúc này Tề Thiên trải qua trận truy đuổi sống chế với Hải Vương, cộng thêm hắn không ngừng lĩnh ngộ các chữ trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo mà Nhậm Kiệt vẽ cho, cảnh giới chẳng những biến động, lực lượng cũng khôi phục đến Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ tám.
Lúc này lại là trăng tròn, khí thế của Tề Thiên càng thêm hùng hậu.
Nhậm Kiệt không ngờ lúc này Tề Thiên lại đột phá, không khỏi vui mừng, nhưng tiếp theo Nhậm Kiệt lại không khỏi ấn trấn.
- Không ngờ tiểu tử ngươi thật có mấy phần tài năng chỉ huy, nhưng mà lão già ngang bướng kia phải nên dùng tốc độ đi đối phó tên lực thần hồn rách rưới, tổn hại kia.
- Ừm, ngươi lựa chọn lực công kích của hắn, nhưng mà Thú Vương kiến lửa rõ ràng mạnh mẽ vượt xa bình thường, ngay cả đứng yên ở đó, bọn họ muốn mau chóng giết nó cũng khó khăn.
- Sát Thủ Vương không có tác dụng lớn đối với lực thần hồn, có thời gian bổn đại gia có thể dạy hắn mấy chiêu, hắn coi như người có thiên phú nhất về mặt này mà bổn đại gia từng gặp, chỉ là hắn tu luyện nhầm. Ngược lại lục thúc của ngươi, có chút thú vị.
- Đúng rồi, trận pháp của người lấy từ đâu ra, thậm chí lực thần hồn cũng ngăn cách. Kỳ quái, ngươi làm sao có thể sử dụng thần thức bố trí loại trận pháp ngăn cách này, thần thức của ngươi mạnh đến trình độ lực thần hồn mới được, thế này thật thú vị.
- Tiểu tử xấu, không ngờ ngươi còn giấu một chiêu này, thể hiện chút cho bổn đại gia xem thử.
Đậu, đậu, đậu!
Nhậm Kiệt lập tức hiểu ra một chuyện, tuy rằng lúc này Tề Thiên đột phá, cũng là hoàn toàn lĩnh ngộ xong những chữ mình đưa cho hắn, liền như con khỉ được thả khỏi lồng, con khỉ nói nhiều trước kia đã trở lại.
Cái tên hung hãn đến tít mù, nói nhiều phiền chết người, đã trở lại.
Hơn nữa lời của hắn như nước tích tụ, thời gian tích lũy càng lâu thì lúc bùng phát sẽ càng khủng bố, mà lúc này bùng nổ cũng thật hung hãn. Một hơi nói bố trí của Nhậm Kiệt, sau đó nhìn trận pháp ẩn nấp mà Nhậm Kiệt thông qua đoạn phim Thánh nhân luận đạo tăng cường thần thức bố trí ra.
Chính là dựa vào trận pháp ẩn nấp đặc thù này, Ngọc Tuyền đạo nhân mới không phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Vừa rồi Tề Thiên chưa lĩnh ngộ xong chữ của Nhậm Kiệt đưa, cho nên thấy Nhậm Kiệt thi triển trận pháp này, nhìn Nhậm Kiệt làm việc chứ không nói.
Lúc này vừa khôi phục, tên này lập tức nói thao thao không ngớt.
Không thể không nói, nếu là người khác bị Tề Thiên nói một hồi như thế, rất có thể sẽ dao động thậm chí cho rằng mình sai, bởi vì hắn nói vô cùng có lý. Nhưng Nhậm Kiệt lại biết rõ mình đang làm gì, rất kiên quyết làm chuyện của mình. Dùng câu ở Trái Đất đời trước, đường nào cũng tới La Mã, phương pháp khác biệt cũng không hoàn toàn đại biểu đúng hay sai.
Trên thực tế rất nhiều người bị Tề Thiên nói cho không chịu nổi, là bởi lòng tin không đủ vững chắc. Đương nhiên, Tề Thiên mà lãi nhãi thì không phải người thường có thể chịu nổi.
- Ngươi đoán ta còn có chữ nữa không? Chiến trận đang căng thẳng, Nhậm Kiệt phải luôn chú ý, không có thời gian nói chuyện với Tề Thiên, mấu chốt là không muốn để Tề Thiên quấy rầy mình, đồng thời cũng làm hắn phối hợp hơn. Cho nên Nhậm Kiệt vừa chú ý tình hình chiến đấu, vừa thuận miệng nói. Khặc...
Thần sắc hung hãn, bá đạo của Tề Thiên cứng đờ, cơ bắp run run, bằng tính cách của hắn, nếu là người khác dám uy hiếp, hắn đã sớm nổi khùng, mặc kệ là Thiên Vương lão tử, cứ giết không tha.
Nhưng mà Nhậm Kiệt tùy tiện nói một câu, lại làm hắn khổ không nói nổi.
Lực cám dỗ của những chữ kia quá lớn đối với hắn, dù hắn bác học, nhưng kiến thức, lực lượng của hắn cũng chưa thấy qua những chữ kia. Bên trong những chữ kia ẩn chứa ý cảnh vô cùng sâu xa, làm phân thân của hắn đột phá cực hạn có được tăng trưởng.
Mà những chữ kia rõ ràng là tiểu tử xấu này vẽ ra, huống gì Nhậm Kiệt còn liên quan đến việc hắn có thể đi ra được không.
- Bổn đại gia... Tiểu tử xấu nhà ngươi, bổn đại gia.... Được, coi như ngươi lợi hại. Tề Thiên tức giận nhìn Nhậm Kiệt, lầm bầm cưỡng chế chịu đựng. Nhưng mà bảo hắn nhịn không nói, hơn nữa còn ở tình huống có thể nói chuyện, tuyệt đối là chuyện vô cùng đau khổ, giống như làm thùng thuốc nổ bắt lửa mà không cho nổ, làm khó người ta mà.
Nhưng mà có khó hơn, lúc này Tề Thiên cũng phải nhịn.
Nhậm Kiệt cười thầm, nhưng mà lúc này thật không có thừa sức đối phó với Tề Thiên, bởi vì nháy mắt chiến trường trở nên gay gấn.
Bùm...
Thân hình lão nhân mặt cười bị chấn văng ra, rớt xuống bên dưới, đông đảo yêu thú kiến lửa xông lên điên cuồng công kích. Tuy rằng từng con thì cực kỳ yếu ớt trước mặt lão nhân mặt cười, nhưng một hơi mấy chục, mấy trăm con đánh tới, hơn nữa lão nhân mặt cười bị đánh văng ra cũng trọng thương, lập tức bị bao vây ở giữa.
- Xen chuyện không đâu, chết đi. Ngọc Tuyền đạo nhân giận dữ gầm lên, cách không vung lên, giữa trời một đạo lực lượng ngưng tụ biến thành ánh đao, nháy mắt chém về phía lão Đan Vương Ngọc Trường Không.
Trực tiếp dùng lực lượng pháp tắc, dung hợp pháp thuật thần thông bản mạng tạo thành chiêu thức mạnh mẽ uy lực kinh người.
Oành...
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không phòng ngự kinh người cũng bị chấn văng ra, mắt miệng đều chảy máu. Sau đó, thân thể lực thần hồn ngưng tụ rách rưới, dữ tợn của Ngọc Tuyền đạo nhân xuất hiện ở bên trên hắn, một chưởng ấn xuống.
- Đi vào trong dược lô bảo hộ mình, không cần phản kích, thúc đẩy dược lô hấp thu yêu thú kiến lửa xung quanh, mượn lực lượng đánh chết yêu thú kiến lửa vây quanh lão nhân mặt cười, hòa tan bù đắp tổn thương của dược lô. Ngay khi lão Đan Vương Ngọc Trường Không chuẩn bị bùng nổ công kích chống đỡ Ngọc Tuyền đạo nhân, tiếng nói của Nhậm Kiệt bỗng vang lên bên tai.
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không không hề do dự, trực tiếp đi vào trong dược lô, làm theo lời Nhậm Kiệt nói.
Oành...
Lão Đan Vương biến lớn dược lô, trực tiếp di động đến bên trên chỗ lão nhân mặt cười bị bao vây, vừa lúc bị một đòn nặng của Ngọc Tuyền đạo nhân, trực tiếp nện mạnh xuống, bên dưới có mấy chục con yêu thú kiến lửa bị đập chết.
Lúc này lão nhân mặt cười cũng né tránh ngay khi nện xuống, sau đó theo Nhậm Kiệt chỉ huy, không đợi Ngọc Tuyền đạo nhân ra tay tập kích lão Đan Vương Ngọc Trường Không, hắn đã lao ra, chọn ẩn giấu thân hình du đấu.
Dù cho dưới lực thần hồn mạnh mẽ như Ngọc Tuyền đạo nhân, hắn ẩn giấu thân hình không có tác dụng bao lớn, nhưng Ngọc Tuyền đạo nhân cũng không hoàn toàn nắm giữ được tung tích của hắn, chỉ cần hắn không đến công kích gần bên, Ngọc Tuyền đạo nhân cũng không thể đánh chính xác. Hơn nữa hắn không thể thường thi triển dùng lực thần hồn tạo thành sóng xung kích như ban đầu, bởi hao tổn quá lớn.
- Phụt... Lão Đan Vương Ngọc Trường Không phun máu, suýt nữa hôn mê, trực diện chống lại Ngọc Tuyền đạo nhân thật là quá khó. Lúc này hắn thật khó tưởng tượng nổi, Nhậm Kiệt làm sao sống sót được trước Ngọc Tuyền đạo nhân cùng Thú Vương kiến lửa.
Dù cho đám người bọn họ cùng xông lên, đánh đến giờ cũng thua nhiều thắng ít, chỉ có liều mạng đánh một trận, lúc trước một mình Nhậm Kiệt thì làm thế nào?
Hơn nữa khi đó hắn mới Chân Khí Cảnh, quả thật khó tin, khó tưởng tượng nổi.
Không chân chính chiến đấu với Ngọc Tuyền đạo nhân thì không biết, cho rằng hắn chỉ là lực thần hồn tàn phế, hiện tại mới phát hiện tuy rằng rách nát, nhưng hùng mạnh quá sức tưởng tượng.
Đừng nói gì Thú Vương kiến lửa phía dưới, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cười khổ, nhanh chóng vận chuyển lực lượng, hút thật nhiều yêu thú kiến lửa vào trong, dùng dược lô luyện hóa. Mặc dù Lão Đan Vương Ngọc Trường Không là người thành tựu cao nhất ở Minh Ngọc sơn trang gần với tổ sư lập trang, nhưng hắn cũng không có đan lô của riêng mình.
Dù cho Linh Đan sư sử dụng cũng chỉ là dược lô, khác một chữ, đan lô lại là trên trời dưới đất. Nhưng mà vô số năm qua Minh Ngọc sơn trang luôn cố gắng, muốn chế tạo ra đan lô của riêng mình.
Bởi vì đan lô không chỉ là trình độ luyện đan của ngươi lợi hại bao nhiêu. Đầu tiên có thể xưng là đan lô, phải chân chính đạt đến Lăng Thiên Bảo Khí, hoàn toàn đột phá cực hạn Linh khí mới được.
Dược lô tuyệt phẩm của Minh Ngọc sơn trang là lão tổ khai sơn ba đầu luyện chế thành Lăng Thiên Bảo Khí, nhưng khoảng khắc cuối cùng không thành công, trở thành dược lô tuyệt phẩm mạnh mẽ, nhưng cuối cùng vẫn không trở thành đan lô Lăng Thiên Bảo Khí. Tuy nhiên hơn 1700 qua, Minh Ngọc sơn trang tiêu tốn không biết bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng thai nghén chiếc dược lô tuyệt phẩm chưa đặt tên này.
Bởi vì đã từng là Lăng Thiên Bảo Khí, có cơ hội tu sửa thành công, lão Đan Vương Ngọc Trường Không chấn động là Nhậm Kiệt nhìn thấu được điểm này, bảo hắn lúc này hấp thu lực lượng yêu thú kiến lửa nhập vào trong dược lô.
Đúng như Nhậm Kiệt vừa nói, dù không thể luyện hóa thành Lăng Thiên Bảo Khí, dùng phương thức này tăng cường uy thế, so ra cũng là chuyện tốt.
Ầm!
Sau khi đập chết luyện hóa rất nhiều yêu thú kiến lửa, lão Đan Vương lại thúc đẩy dược lô tuyệt phẩm uy lực tăng vọt xông lên, phối hợp lão nhân mặt cười Sát Thủ Vương cuốn lấy Ngọc Tuyền đạo nhân đã tức giận gào thét.
Theo tiếng rống giận dữ của Ngọc Tuyền đạo nhân, vô số dung nham bên dưới bùng lên đánh ra, Thú Vương kiến lửa khổng lồ không ngừng vung chân, khống chế dung nham địa hỏa công kích. Đông đảo đông đảo kiến lửa biến dị xung quanh cũng đánh tới, không ngừng phát ra công kích tầm xa, cũng có một số xông thẳng vào.
Yêu thú kiến lửa này khác với bên ngoài, toàn là trình độ yêu thú cấp chín, có thể so với Thần Thông Cảnh đỉnh phong. Hơn nữa dựa vào biến dị mạnh mẽ, còn lợi hại hơn cả Âm Dương Cảnh âm hồn tầng ba tầng bốn. Nhất là bị Ngọc Tuyền đạo nhân khống chế, còn có những thủ hạ bị Ngọc Tuyền đạo nhân luyện chế thành con rối, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Mấu chốt là số lượng đông đảo, điên cuồng xông lên.
- Kiếm Vương Long Ngạo, lục thúc, lục thẩm đi vây giết Thú Vương kiến lửa, tốt nhất buộc nó rời khỏi chỗ hiện tại, tuyệt đối không thể để Ngọc Tuyền đạo nhân sử dụng Địa Viêm Chu Quả bên dưới. Lão Đan Vương, Sát Thủ Vương, hai người cuốn lấy Ngọc Tuyền đạo nhân. Lực thần hồn của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, không dám tùy tiện bùng phát công kích mạnh mẽ. Nhưng mà cũng nên cẩn thận, chủ yếu là quần đấu. Nhậm Kiệt nấp trong nham thạch, thần thức chú ý tình huống bên ngoài, đang khống chế cục diện, an bài chiến đấu.
Oành...
Ngay lúc này Nhậm Kiệt cảm giác lực lượng thân thể của Tề Thiên đột nhiên bùng nổ, tiếp theo lại nhanh chóng khống chế thu hồi, nhưng mà lại không ngăn cản được cỗ khí thế hung hãn đó. Lúc này Tề Thiên trải qua trận truy đuổi sống chế với Hải Vương, cộng thêm hắn không ngừng lĩnh ngộ các chữ trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo mà Nhậm Kiệt vẽ cho, cảnh giới chẳng những biến động, lực lượng cũng khôi phục đến Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ tám.
Lúc này lại là trăng tròn, khí thế của Tề Thiên càng thêm hùng hậu.
Nhậm Kiệt không ngờ lúc này Tề Thiên lại đột phá, không khỏi vui mừng, nhưng tiếp theo Nhậm Kiệt lại không khỏi ấn trấn.
- Không ngờ tiểu tử ngươi thật có mấy phần tài năng chỉ huy, nhưng mà lão già ngang bướng kia phải nên dùng tốc độ đi đối phó tên lực thần hồn rách rưới, tổn hại kia.
- Ừm, ngươi lựa chọn lực công kích của hắn, nhưng mà Thú Vương kiến lửa rõ ràng mạnh mẽ vượt xa bình thường, ngay cả đứng yên ở đó, bọn họ muốn mau chóng giết nó cũng khó khăn.
- Sát Thủ Vương không có tác dụng lớn đối với lực thần hồn, có thời gian bổn đại gia có thể dạy hắn mấy chiêu, hắn coi như người có thiên phú nhất về mặt này mà bổn đại gia từng gặp, chỉ là hắn tu luyện nhầm. Ngược lại lục thúc của ngươi, có chút thú vị.
- Đúng rồi, trận pháp của người lấy từ đâu ra, thậm chí lực thần hồn cũng ngăn cách. Kỳ quái, ngươi làm sao có thể sử dụng thần thức bố trí loại trận pháp ngăn cách này, thần thức của ngươi mạnh đến trình độ lực thần hồn mới được, thế này thật thú vị.
- Tiểu tử xấu, không ngờ ngươi còn giấu một chiêu này, thể hiện chút cho bổn đại gia xem thử.
Đậu, đậu, đậu!
Nhậm Kiệt lập tức hiểu ra một chuyện, tuy rằng lúc này Tề Thiên đột phá, cũng là hoàn toàn lĩnh ngộ xong những chữ mình đưa cho hắn, liền như con khỉ được thả khỏi lồng, con khỉ nói nhiều trước kia đã trở lại.
Cái tên hung hãn đến tít mù, nói nhiều phiền chết người, đã trở lại.
Hơn nữa lời của hắn như nước tích tụ, thời gian tích lũy càng lâu thì lúc bùng phát sẽ càng khủng bố, mà lúc này bùng nổ cũng thật hung hãn. Một hơi nói bố trí của Nhậm Kiệt, sau đó nhìn trận pháp ẩn nấp mà Nhậm Kiệt thông qua đoạn phim Thánh nhân luận đạo tăng cường thần thức bố trí ra.
Chính là dựa vào trận pháp ẩn nấp đặc thù này, Ngọc Tuyền đạo nhân mới không phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Vừa rồi Tề Thiên chưa lĩnh ngộ xong chữ của Nhậm Kiệt đưa, cho nên thấy Nhậm Kiệt thi triển trận pháp này, nhìn Nhậm Kiệt làm việc chứ không nói.
Lúc này vừa khôi phục, tên này lập tức nói thao thao không ngớt.
Không thể không nói, nếu là người khác bị Tề Thiên nói một hồi như thế, rất có thể sẽ dao động thậm chí cho rằng mình sai, bởi vì hắn nói vô cùng có lý. Nhưng Nhậm Kiệt lại biết rõ mình đang làm gì, rất kiên quyết làm chuyện của mình. Dùng câu ở Trái Đất đời trước, đường nào cũng tới La Mã, phương pháp khác biệt cũng không hoàn toàn đại biểu đúng hay sai.
Trên thực tế rất nhiều người bị Tề Thiên nói cho không chịu nổi, là bởi lòng tin không đủ vững chắc. Đương nhiên, Tề Thiên mà lãi nhãi thì không phải người thường có thể chịu nổi.
- Ngươi đoán ta còn có chữ nữa không? Chiến trận đang căng thẳng, Nhậm Kiệt phải luôn chú ý, không có thời gian nói chuyện với Tề Thiên, mấu chốt là không muốn để Tề Thiên quấy rầy mình, đồng thời cũng làm hắn phối hợp hơn. Cho nên Nhậm Kiệt vừa chú ý tình hình chiến đấu, vừa thuận miệng nói. Khặc...
Thần sắc hung hãn, bá đạo của Tề Thiên cứng đờ, cơ bắp run run, bằng tính cách của hắn, nếu là người khác dám uy hiếp, hắn đã sớm nổi khùng, mặc kệ là Thiên Vương lão tử, cứ giết không tha.
Nhưng mà Nhậm Kiệt tùy tiện nói một câu, lại làm hắn khổ không nói nổi.
Lực cám dỗ của những chữ kia quá lớn đối với hắn, dù hắn bác học, nhưng kiến thức, lực lượng của hắn cũng chưa thấy qua những chữ kia. Bên trong những chữ kia ẩn chứa ý cảnh vô cùng sâu xa, làm phân thân của hắn đột phá cực hạn có được tăng trưởng.
Mà những chữ kia rõ ràng là tiểu tử xấu này vẽ ra, huống gì Nhậm Kiệt còn liên quan đến việc hắn có thể đi ra được không.
- Bổn đại gia... Tiểu tử xấu nhà ngươi, bổn đại gia.... Được, coi như ngươi lợi hại. Tề Thiên tức giận nhìn Nhậm Kiệt, lầm bầm cưỡng chế chịu đựng. Nhưng mà bảo hắn nhịn không nói, hơn nữa còn ở tình huống có thể nói chuyện, tuyệt đối là chuyện vô cùng đau khổ, giống như làm thùng thuốc nổ bắt lửa mà không cho nổ, làm khó người ta mà.
Nhưng mà có khó hơn, lúc này Tề Thiên cũng phải nhịn.
Nhậm Kiệt cười thầm, nhưng mà lúc này thật không có thừa sức đối phó với Tề Thiên, bởi vì nháy mắt chiến trường trở nên gay gấn.
Bùm...
Thân hình lão nhân mặt cười bị chấn văng ra, rớt xuống bên dưới, đông đảo yêu thú kiến lửa xông lên điên cuồng công kích. Tuy rằng từng con thì cực kỳ yếu ớt trước mặt lão nhân mặt cười, nhưng một hơi mấy chục, mấy trăm con đánh tới, hơn nữa lão nhân mặt cười bị đánh văng ra cũng trọng thương, lập tức bị bao vây ở giữa.
- Xen chuyện không đâu, chết đi. Ngọc Tuyền đạo nhân giận dữ gầm lên, cách không vung lên, giữa trời một đạo lực lượng ngưng tụ biến thành ánh đao, nháy mắt chém về phía lão Đan Vương Ngọc Trường Không.
Trực tiếp dùng lực lượng pháp tắc, dung hợp pháp thuật thần thông bản mạng tạo thành chiêu thức mạnh mẽ uy lực kinh người.
Oành...
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không phòng ngự kinh người cũng bị chấn văng ra, mắt miệng đều chảy máu. Sau đó, thân thể lực thần hồn ngưng tụ rách rưới, dữ tợn của Ngọc Tuyền đạo nhân xuất hiện ở bên trên hắn, một chưởng ấn xuống.
- Đi vào trong dược lô bảo hộ mình, không cần phản kích, thúc đẩy dược lô hấp thu yêu thú kiến lửa xung quanh, mượn lực lượng đánh chết yêu thú kiến lửa vây quanh lão nhân mặt cười, hòa tan bù đắp tổn thương của dược lô. Ngay khi lão Đan Vương Ngọc Trường Không chuẩn bị bùng nổ công kích chống đỡ Ngọc Tuyền đạo nhân, tiếng nói của Nhậm Kiệt bỗng vang lên bên tai.
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không không hề do dự, trực tiếp đi vào trong dược lô, làm theo lời Nhậm Kiệt nói.
Oành...
Lão Đan Vương biến lớn dược lô, trực tiếp di động đến bên trên chỗ lão nhân mặt cười bị bao vây, vừa lúc bị một đòn nặng của Ngọc Tuyền đạo nhân, trực tiếp nện mạnh xuống, bên dưới có mấy chục con yêu thú kiến lửa bị đập chết.
Lúc này lão nhân mặt cười cũng né tránh ngay khi nện xuống, sau đó theo Nhậm Kiệt chỉ huy, không đợi Ngọc Tuyền đạo nhân ra tay tập kích lão Đan Vương Ngọc Trường Không, hắn đã lao ra, chọn ẩn giấu thân hình du đấu.
Dù cho dưới lực thần hồn mạnh mẽ như Ngọc Tuyền đạo nhân, hắn ẩn giấu thân hình không có tác dụng bao lớn, nhưng Ngọc Tuyền đạo nhân cũng không hoàn toàn nắm giữ được tung tích của hắn, chỉ cần hắn không đến công kích gần bên, Ngọc Tuyền đạo nhân cũng không thể đánh chính xác. Hơn nữa hắn không thể thường thi triển dùng lực thần hồn tạo thành sóng xung kích như ban đầu, bởi hao tổn quá lớn.
- Phụt... Lão Đan Vương Ngọc Trường Không phun máu, suýt nữa hôn mê, trực diện chống lại Ngọc Tuyền đạo nhân thật là quá khó. Lúc này hắn thật khó tưởng tượng nổi, Nhậm Kiệt làm sao sống sót được trước Ngọc Tuyền đạo nhân cùng Thú Vương kiến lửa.
Dù cho đám người bọn họ cùng xông lên, đánh đến giờ cũng thua nhiều thắng ít, chỉ có liều mạng đánh một trận, lúc trước một mình Nhậm Kiệt thì làm thế nào?
Hơn nữa khi đó hắn mới Chân Khí Cảnh, quả thật khó tin, khó tưởng tượng nổi.
Không chân chính chiến đấu với Ngọc Tuyền đạo nhân thì không biết, cho rằng hắn chỉ là lực thần hồn tàn phế, hiện tại mới phát hiện tuy rằng rách nát, nhưng hùng mạnh quá sức tưởng tượng.
Đừng nói gì Thú Vương kiến lửa phía dưới, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cười khổ, nhanh chóng vận chuyển lực lượng, hút thật nhiều yêu thú kiến lửa vào trong, dùng dược lô luyện hóa. Mặc dù Lão Đan Vương Ngọc Trường Không là người thành tựu cao nhất ở Minh Ngọc sơn trang gần với tổ sư lập trang, nhưng hắn cũng không có đan lô của riêng mình.
Dù cho Linh Đan sư sử dụng cũng chỉ là dược lô, khác một chữ, đan lô lại là trên trời dưới đất. Nhưng mà vô số năm qua Minh Ngọc sơn trang luôn cố gắng, muốn chế tạo ra đan lô của riêng mình.
Bởi vì đan lô không chỉ là trình độ luyện đan của ngươi lợi hại bao nhiêu. Đầu tiên có thể xưng là đan lô, phải chân chính đạt đến Lăng Thiên Bảo Khí, hoàn toàn đột phá cực hạn Linh khí mới được.
Dược lô tuyệt phẩm của Minh Ngọc sơn trang là lão tổ khai sơn ba đầu luyện chế thành Lăng Thiên Bảo Khí, nhưng khoảng khắc cuối cùng không thành công, trở thành dược lô tuyệt phẩm mạnh mẽ, nhưng cuối cùng vẫn không trở thành đan lô Lăng Thiên Bảo Khí. Tuy nhiên hơn 1700 qua, Minh Ngọc sơn trang tiêu tốn không biết bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng thai nghén chiếc dược lô tuyệt phẩm chưa đặt tên này.
Bởi vì đã từng là Lăng Thiên Bảo Khí, có cơ hội tu sửa thành công, lão Đan Vương Ngọc Trường Không chấn động là Nhậm Kiệt nhìn thấu được điểm này, bảo hắn lúc này hấp thu lực lượng yêu thú kiến lửa nhập vào trong dược lô.
Đúng như Nhậm Kiệt vừa nói, dù không thể luyện hóa thành Lăng Thiên Bảo Khí, dùng phương thức này tăng cường uy thế, so ra cũng là chuyện tốt.
Ầm!
Sau khi đập chết luyện hóa rất nhiều yêu thú kiến lửa, lão Đan Vương lại thúc đẩy dược lô tuyệt phẩm uy lực tăng vọt xông lên, phối hợp lão nhân mặt cười Sát Thủ Vương cuốn lấy Ngọc Tuyền đạo nhân đã tức giận gào thét.