- Rắc! Nhậm Kiệt thúc dục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, trong nháy mắt trận pháp hình thành, nhiệt độ xung quanh giảm xuống, mặt nước trực tiếp đóng băng.
Cột nước vừa vọt tới cũng bị đóng băng, hơn nữa còn không ngừng khuếch trương tới chỗ Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu.
- Băng cũng là nước. Trong động phủ của ta, ngươi còn muốn đóng băng nước của ta. Tụ nước. Xa xa, Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu lại gầm lên. Một cỗ hơi nước ập tới, trong nháy mắt mặt nước đang đóng băng biến thành dạng hơi. Dưới thần hồn lực của Nhậm Kiệt, gã cảm nhận được một tồn tại kinh hủng đang tiến dần tới.
Nếu là người bình thường sẽ hoàn toàn không thể phát hiện ra tung tích Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu. Bởi vì ngay cả thần hồn lực Thái Cực Cảnh cũng dò xét không ra. Nhưng Nhậm Kiệt lại biết được bí mật từ trong đầu Thương Vinh nên biết Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu này từ nhỏ đã lớn lên ở chỗ này. Hoàn toàn không có khả năng ra ngoài.
Tuy trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ có công hiệu đóng băng, nhưng không bằng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ dùng Long Viêm Hỏa Diễm. Trong nháy mắt nước đóng băng vị phá vỡ, một cỗ lực lượng cường hãn ép tới.
Mặc dù nước bốc hơi, nước băng bị phá vỡ, nhưng cũng không đả thương được Nhậm Kiệt. Mà lúc này gã cũng nhìn thấy một cái bóng khổng lồ. Đuôi dài hơn trăm thước có vô số vảy trắng.
- Đáng ghét! Dám gạt ta, muốn chết. Dám giết bọn họ, ngươi muốn chết? Bọn họ là của ta, chỉ có ta mới có tư cách nuốt bọn họ... - Oanh! Đuôi dài quét qua, nhưng lại không quét trúng Nhậm Kiệt. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu càng thêm giận dữ, thân thể khổng lồ cao 300 thước xuất hiện. Cái đầu cóc to lớn màu vàng kim, thân thể và đuôi lại như xà yêu, bốn móng vuốt quỷ dị, nó phẫn nộ gào thét, nước mấy dặm xung quanh đều sôi trào lên.
Vãi! Tên này xấu tính như vậy, đáng giá bị nhốt vô số năm. Tinh thần đúng là không bình thường, nó còn muốn nuốt chửng người Thương gia nữa chứ. Sao lại vậy?
Vãi! Thương gia còn muốn xuất ra tồn tại Âm Dương Cảnh đỉnh phong để thu nó là linh thú. Nhưng nhìn tình hình, xem ra Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu này đã sớm làm chuẩn bị đối phó người Thương gia rồi.
- Nuốt chửng bọn họ? Nhưng người Thương gia là chủ tử của ngươi, bọn họ nuôi ngươi mấy trăm năm, ôi, yêu thú đúng là yêu thú, thật không có nhân tính. Nhậm Kiệt lại lần nữa xuất hiện cách Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu ngàn thước, gã lắc đầu cảm khái.
- Nhân tính? Con bà nó nhân tính chó má gì? Ta con mẹ nó là yêu thú... Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu vô cùng phẫn nộ, nó nóng giận hướng về phía Nhậm Kiệt gào thét.
- Yêu thú thì thế nào? Yêu thú cũng phải hiểu được báo ân đấy. Nuôi báo cô mấy trăm năm, ngươi còn muốn ăn bọn họ. Lão yêu mấy trăm năm đều là cáo già xảo quyệt, dĩ nhiên cũng có ngoại lệ. Hiển nhiên Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu là một trong số đó. Tuy thực lực nó rất kinh khủng, không kém Âm Dương Cảnh đỉnh phong bao nhiêu, nhưng mà tính nết vẫn rất trẻ con.
Nó vừa bại lộ đã rống lên muốn tiêu diệt Thương gia, làm cho Nhậm Kiệt cảm thấy vui vẻ. Nói chuyện với nó làm Nhậm Kiệt nhớ tới Tề Thiên. Tên này bị nhốt vạn năm, vừa thả ra mắc bệnh nói nhiều, huống chi là tên này.
Mới ra đời đã bị nhốt, hiển nhiên tính tình xảy ra vấn đề. Đây là điểm trí mạng của nó.
- Ăn, ăn chứ. Tại sao không ăn hắn? Móng vuốt mười mấy thước cào lên không ngừng. chỉ là so với thân thể đồ sộ của nó thì có vẻ rất ngắn nhỏ. Nó dùng móng vuốt liên tục bóp nát nước băng, lộ ra con mắt kinh khủng to lớn của kim thiềm. - Phụ mẫu ta là Thiên Yêu, cuối cùng bọn họ truyền ký ức cho ta, ta mới biết bọn họ bị đám người kia giết chết. Tại sao ta không thể ăn bọn họ. Nếu không phải từ nhỏ bọn họ dùng huyết thệ khống chế ta, ta đã sớm xông ra ngoài rồi. Hắc hắc. Cũng may ta đã sớm chuẩn bị, một khi bọn họ tới hàng phục ta sẽ phải điều động huyết thệ kia. Đến lúc đó ta nuốt hắn là sẽ được tự do. Ra ngoài, ta sẽ giết chết tất cả mọi người, ăn hết, nuốt hết.
Nó dữ tợn nói.
Tên này bị nhốt quá lâu phát điên rồi. - Là ngươi... Là do ngươi. Tại sao phải giết bọn họ, bọn họ không đột phá tới Âm Dương Cảnh đỉnh phong, ta làm sao giải khai được huyết thệ. Ta làm sao mà đột phá. Chỉ cần không bị huyết thệ ảnh hưởng, ta chỉ cần tùy ý tu luyện là có thể đột phá. Độtnhiên Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu phẫn nộ nhìn Nhậm Kiệt rống giận, cái đuôi to lớn vung lên.
Dù dài hơn ngàn thước, nhưng cái đuôi vừa vung lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Nhậm Kiệt. Nhanh, không, không phải nhanh bình thường, mà nhanh vượt qua cực hạn tốc độ. Có chút tương tự thủ đoạn lúc lão nhân mặt cười rời đi lúc trước. Lực lượng không gian, chắc chắn liên quan tới lực lượng không gian.
Nhậm Kiệt ý thức được điểm này, chỉ có điều lúc này không cho phép gã nghĩ nhiều như vậy. Cũng may đã sớm chuẩn bị, lần này chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vọt tới ngăn lại.
- Ầm! Nước ngầm mấy dặm xung quanh bị va chạm cho nổ tung, đánh ra một khoảng chân không rộng mười mấy dặm. Nước hoàn toàn biến mất, có thể tưởng tượng lực lượng kinh khủng bực nào.
Nhậm Kiệt cảm giác như cả một tòa núi lớn ép xuống. Tuy rằng chỉ dùng chủ kỳ đối kháng, uy lực Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, nhưng Nhậm Kiệt vẫn bị phản chấn cho bị thương. Có thể thấy uy lực lần này kinh khủng bực nào, cũng may Nhậm Kiệt nhanh chóng khống chế trận pháp ngưng kết mặt nước.
- Ngươi cũng dám cản ta. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu nổi giận đùng đùng, há mồm hút một cái. Lực hút kinh khủng hút Nhậm Kiệt vào trong.
Mạnh, tên này quá mạnh mẽ. Nhậm Kiệt biết. Mặc dù mình có Lăng Thiên Bảo Khí Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ nhưng dù sao lực lượng đôi bên chênh lệch quá lớn. Đối mặt với Âm Dương Cảnh dương hồn bình thường còn có thể, nhưng mà đối mặt với nó. Ngay cả 3 thành nắm chắc Nhậm Kiệt cũng không có. Đây còn là dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đấy.
Bị hút vào, Nhậm Kiệt không dám mạo hiểm, nếu bị nó nuốt vào bụng, nhất định có bản lĩnh tiêu hóa. Nếu vậy quá nguy hiểm.
- Đi! Nhậm Kiệt khoát tay, 16 can đại kỳ bay vào miệng nó, tiếp đó thần hồn lực thúc dục, dẫn động Long Viêm Hỏa Diễm bên trong phun ra.
- Ầm! Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu là yêu thú thủy hệ, Long Viêm Hỏa Diễm vừa phun ra, trong miệng nó cũng phun ra nước, vừa vặn đối lập.
- Ầm ầm! Hai chiều thái cực gặp nhau ầm ầm nổ tung, giống như phản ứng hạt nhân, Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu kêu lên thảm thiết. Vừa mới nuốt vào 16 can đại kỳ lại phải hộc ra. Cả người lăn lộn, máu tươi chảy ra nhuốm đỏ một mảnh xung quanh.
- Ta phải ăn ngươi. Ngươi dám đả thương ta, không ai dám đả thương ta, không có... Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu gầm rú thảm thiết.
Trong lúc gầm rú, thân thể nó vừa động, lại lần nữa xuất hiện ở bên cạnh Nhậm Kiệt.
Mặc dù vừa rồi không bị hút vào trong, nhưng lúc 16 can đại kỳ bị nuốt vào, bên trên đó có thần hồn lực của Nhậm Kiệt. Gã có thể cảm nhận rõ ràng được, mặc dù vừa mới bạo phát ra một phần Long Viêm Hỏa Diễm, nhưng có một cỗ lực lượng hủ thực, hòa tan lực lượng sinh ra. Nhậm Kiệt tin, cho dù Lăng Thiên Bảo Khí hạ phảm bị nó nuốt vào cũng sẽ bị tiêu hóa hết. Chỉ có điều tốc độ con quái vật này quá kinh khủng.
Trong nháy mắt xuất hiện, Nhậm Kiệt phản ứng không kịp liền bị nuốt vào trong. Cả chủ kỳ cũng bị nuốt luôn.
Vừa bị nuốt vào, Nhậm Kiệt liền cảm thấy đau đớn kịch liệt, thân thể bị ăn mòn đau như thiêu đốt. Hơn nữa lực lượng trong người bị một cỗ lực lượng đặc thù hút đi.
Mẹ kiếp. Liều mạng! Nhậm Kiệt biết mình không thể kiên trì được lâu. Nếu cứ như vậy mình sẽ trọng thương. Trong đầu gã chỉ còn một ý niệm, đó là liều mạng.
- Ha ha, cả nhà bọn họ bị ta giết sạch rồi. Ngươi vĩnh viễn đừng mong ra ngoài được. Vĩnh viễn ở lại chỗ này đi. Ngươi bị huyết thệ và lực lượng của ta áp chế, ngươi vĩnh viễn không ra được. Ha ha... Nhậm Kiệt cười lớn nói. Hai tay nhanh chóng kết ấn, động tác lần này thành thục hơn nhiều. Một phần ba ấn, không đủ, tuyệt đối không đủ. Một nửa, đối phó cấp bậc như Thử gia còn tạm được, đối phó con quái này thì không đủ, không phá nổi.
Sáu thành cũng không được. Thân thể tên này cấu tạo đặc thù, cho dù không bằng không gian Vô Song kia cũng không phải tầm thường.
Nhưng tiếp tục ngưng kết, Nhậm Kiệt cảm giác lực lượng khô kiệt. Không chỉ khô kiệt, mà ấn pháp xảy ra vấn đề. Trấn Thiên Ấn càng về sau càng khó. Lúc xông phá không gian di tích Vô Song cũng phải mượn lực lượng đại trận của tất cả mọi người và cảnh giới Thánh nhân luận đạo mới may mắn làm được.
- Long Viêm Hỏa Diễm, rút! Nhậm Kiệt ngưng tụ thần hồn lực điều động Hỏa Long Viêm trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ hóa nhập vào trong ấn pháp. Dùng nó gia tăng uy lực Trấn Thiên Ấn.
Sáu thành. Sáu thành rưỡi... Bảy thành.
Cho dù toàn lực dùng thần hồn lực duy trì, lại dựa vào cảnh giới bản thân, thúc dục lực lượng Hỏa Long Viêm ấn pháp cũng đạt tới bảy thành. Nhậm Kiệt có cảm giác như phản ứng nhiệt hạch không thể làm lạnh, muốn nổ tung vậy.
Không được. Nếu tiếp tục mình cũng không xong, thậm chí lúc này thân thể mình cũng có khuynh hướng sụp đổ. Một khi phát lực thì cũng không xong.
Thần hồn lực vừa động, gã nuốt vào một viên Thiên Đan Tục Mệnh hạ phẩm. Mượn dược lực của nó khôi phục lực lượng. Rốt cuộc cũng ổn định được 7 thành ấn pháp.
- Trấn Thiên Ấn. Trong nháy mắt ngưng kết ra bảy thành, Trấn Thiên Ấn tản ra tia lửa đỏ, Nhậm Kiệt trực tiếp đánh ra. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu có thần thông thôn phệ, cắn nuốt lực lượng, nhưng mà khi vô số ấn quyết Trấn Thiên Ấn ngưng tụ, năng lực hấp thu lực lượng của Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu bị ảnh hưởng rất lớn.
- Ầm ầm... Một tiếng nổ lớn vang lên, bên trong lập tức xuất hiện một đạo thủy quang. Thời khắc này thân thể Nhậm Kiệt sắp hao hết lực lượng. Lại lần nữa bị hút vào, cũng may thần hồn lực đủ mạnh, gã khống chế chủ kỳ đỡ mình lên trong nháy mắt vọt ra ngoài. Trực tiếp từ trong một cái động trên đỉnh đầu Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu vọt ra.
Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu hét thảm không dứt, cả người đau đớn lăn lộn dưới đất. Mặc dù chỉ bị đánh ra một cái lỗ nhỏ, cũng không mất nhiều máu, nhưng mà lại đau đớn vô cùng. Thân thể nó bị xuyên thủng, lực lượng đánh cho mặt nước mười mấy dặm xung quanh sôi trào.
Nhậm Kiệt nhanh chóng bay ra xa, vọt tới chỗ rìa đại trận ẩn đi. Gã nằm sụp xuống chủ kỳ, cả người bị thương tổn, mệt lả. Gã có cảm giác chết đi sống lại, nếu chậm một chút nữa, hắn nhất định phải chết. Mà lúc này đã mất nửa cái mạng rồi.
Vãi, dám ăn bổn gia chủ, xem ra thu thập ngươi đây.
Cột nước vừa vọt tới cũng bị đóng băng, hơn nữa còn không ngừng khuếch trương tới chỗ Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu.
- Băng cũng là nước. Trong động phủ của ta, ngươi còn muốn đóng băng nước của ta. Tụ nước. Xa xa, Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu lại gầm lên. Một cỗ hơi nước ập tới, trong nháy mắt mặt nước đang đóng băng biến thành dạng hơi. Dưới thần hồn lực của Nhậm Kiệt, gã cảm nhận được một tồn tại kinh hủng đang tiến dần tới.
Nếu là người bình thường sẽ hoàn toàn không thể phát hiện ra tung tích Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu. Bởi vì ngay cả thần hồn lực Thái Cực Cảnh cũng dò xét không ra. Nhưng Nhậm Kiệt lại biết được bí mật từ trong đầu Thương Vinh nên biết Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu này từ nhỏ đã lớn lên ở chỗ này. Hoàn toàn không có khả năng ra ngoài.
Tuy trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ có công hiệu đóng băng, nhưng không bằng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ dùng Long Viêm Hỏa Diễm. Trong nháy mắt nước đóng băng vị phá vỡ, một cỗ lực lượng cường hãn ép tới.
Mặc dù nước bốc hơi, nước băng bị phá vỡ, nhưng cũng không đả thương được Nhậm Kiệt. Mà lúc này gã cũng nhìn thấy một cái bóng khổng lồ. Đuôi dài hơn trăm thước có vô số vảy trắng.
- Đáng ghét! Dám gạt ta, muốn chết. Dám giết bọn họ, ngươi muốn chết? Bọn họ là của ta, chỉ có ta mới có tư cách nuốt bọn họ... - Oanh! Đuôi dài quét qua, nhưng lại không quét trúng Nhậm Kiệt. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu càng thêm giận dữ, thân thể khổng lồ cao 300 thước xuất hiện. Cái đầu cóc to lớn màu vàng kim, thân thể và đuôi lại như xà yêu, bốn móng vuốt quỷ dị, nó phẫn nộ gào thét, nước mấy dặm xung quanh đều sôi trào lên.
Vãi! Tên này xấu tính như vậy, đáng giá bị nhốt vô số năm. Tinh thần đúng là không bình thường, nó còn muốn nuốt chửng người Thương gia nữa chứ. Sao lại vậy?
Vãi! Thương gia còn muốn xuất ra tồn tại Âm Dương Cảnh đỉnh phong để thu nó là linh thú. Nhưng nhìn tình hình, xem ra Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu này đã sớm làm chuẩn bị đối phó người Thương gia rồi.
- Nuốt chửng bọn họ? Nhưng người Thương gia là chủ tử của ngươi, bọn họ nuôi ngươi mấy trăm năm, ôi, yêu thú đúng là yêu thú, thật không có nhân tính. Nhậm Kiệt lại lần nữa xuất hiện cách Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu ngàn thước, gã lắc đầu cảm khái.
- Nhân tính? Con bà nó nhân tính chó má gì? Ta con mẹ nó là yêu thú... Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu vô cùng phẫn nộ, nó nóng giận hướng về phía Nhậm Kiệt gào thét.
- Yêu thú thì thế nào? Yêu thú cũng phải hiểu được báo ân đấy. Nuôi báo cô mấy trăm năm, ngươi còn muốn ăn bọn họ. Lão yêu mấy trăm năm đều là cáo già xảo quyệt, dĩ nhiên cũng có ngoại lệ. Hiển nhiên Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu là một trong số đó. Tuy thực lực nó rất kinh khủng, không kém Âm Dương Cảnh đỉnh phong bao nhiêu, nhưng mà tính nết vẫn rất trẻ con.
Nó vừa bại lộ đã rống lên muốn tiêu diệt Thương gia, làm cho Nhậm Kiệt cảm thấy vui vẻ. Nói chuyện với nó làm Nhậm Kiệt nhớ tới Tề Thiên. Tên này bị nhốt vạn năm, vừa thả ra mắc bệnh nói nhiều, huống chi là tên này.
Mới ra đời đã bị nhốt, hiển nhiên tính tình xảy ra vấn đề. Đây là điểm trí mạng của nó.
- Ăn, ăn chứ. Tại sao không ăn hắn? Móng vuốt mười mấy thước cào lên không ngừng. chỉ là so với thân thể đồ sộ của nó thì có vẻ rất ngắn nhỏ. Nó dùng móng vuốt liên tục bóp nát nước băng, lộ ra con mắt kinh khủng to lớn của kim thiềm. - Phụ mẫu ta là Thiên Yêu, cuối cùng bọn họ truyền ký ức cho ta, ta mới biết bọn họ bị đám người kia giết chết. Tại sao ta không thể ăn bọn họ. Nếu không phải từ nhỏ bọn họ dùng huyết thệ khống chế ta, ta đã sớm xông ra ngoài rồi. Hắc hắc. Cũng may ta đã sớm chuẩn bị, một khi bọn họ tới hàng phục ta sẽ phải điều động huyết thệ kia. Đến lúc đó ta nuốt hắn là sẽ được tự do. Ra ngoài, ta sẽ giết chết tất cả mọi người, ăn hết, nuốt hết.
Nó dữ tợn nói.
Tên này bị nhốt quá lâu phát điên rồi. - Là ngươi... Là do ngươi. Tại sao phải giết bọn họ, bọn họ không đột phá tới Âm Dương Cảnh đỉnh phong, ta làm sao giải khai được huyết thệ. Ta làm sao mà đột phá. Chỉ cần không bị huyết thệ ảnh hưởng, ta chỉ cần tùy ý tu luyện là có thể đột phá. Độtnhiên Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu phẫn nộ nhìn Nhậm Kiệt rống giận, cái đuôi to lớn vung lên.
Dù dài hơn ngàn thước, nhưng cái đuôi vừa vung lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Nhậm Kiệt. Nhanh, không, không phải nhanh bình thường, mà nhanh vượt qua cực hạn tốc độ. Có chút tương tự thủ đoạn lúc lão nhân mặt cười rời đi lúc trước. Lực lượng không gian, chắc chắn liên quan tới lực lượng không gian.
Nhậm Kiệt ý thức được điểm này, chỉ có điều lúc này không cho phép gã nghĩ nhiều như vậy. Cũng may đã sớm chuẩn bị, lần này chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vọt tới ngăn lại.
- Ầm! Nước ngầm mấy dặm xung quanh bị va chạm cho nổ tung, đánh ra một khoảng chân không rộng mười mấy dặm. Nước hoàn toàn biến mất, có thể tưởng tượng lực lượng kinh khủng bực nào.
Nhậm Kiệt cảm giác như cả một tòa núi lớn ép xuống. Tuy rằng chỉ dùng chủ kỳ đối kháng, uy lực Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, nhưng Nhậm Kiệt vẫn bị phản chấn cho bị thương. Có thể thấy uy lực lần này kinh khủng bực nào, cũng may Nhậm Kiệt nhanh chóng khống chế trận pháp ngưng kết mặt nước.
- Ngươi cũng dám cản ta. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu nổi giận đùng đùng, há mồm hút một cái. Lực hút kinh khủng hút Nhậm Kiệt vào trong.
Mạnh, tên này quá mạnh mẽ. Nhậm Kiệt biết. Mặc dù mình có Lăng Thiên Bảo Khí Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ nhưng dù sao lực lượng đôi bên chênh lệch quá lớn. Đối mặt với Âm Dương Cảnh dương hồn bình thường còn có thể, nhưng mà đối mặt với nó. Ngay cả 3 thành nắm chắc Nhậm Kiệt cũng không có. Đây còn là dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đấy.
Bị hút vào, Nhậm Kiệt không dám mạo hiểm, nếu bị nó nuốt vào bụng, nhất định có bản lĩnh tiêu hóa. Nếu vậy quá nguy hiểm.
- Đi! Nhậm Kiệt khoát tay, 16 can đại kỳ bay vào miệng nó, tiếp đó thần hồn lực thúc dục, dẫn động Long Viêm Hỏa Diễm bên trong phun ra.
- Ầm! Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu là yêu thú thủy hệ, Long Viêm Hỏa Diễm vừa phun ra, trong miệng nó cũng phun ra nước, vừa vặn đối lập.
- Ầm ầm! Hai chiều thái cực gặp nhau ầm ầm nổ tung, giống như phản ứng hạt nhân, Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu kêu lên thảm thiết. Vừa mới nuốt vào 16 can đại kỳ lại phải hộc ra. Cả người lăn lộn, máu tươi chảy ra nhuốm đỏ một mảnh xung quanh.
- Ta phải ăn ngươi. Ngươi dám đả thương ta, không ai dám đả thương ta, không có... Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu gầm rú thảm thiết.
Trong lúc gầm rú, thân thể nó vừa động, lại lần nữa xuất hiện ở bên cạnh Nhậm Kiệt.
Mặc dù vừa rồi không bị hút vào trong, nhưng lúc 16 can đại kỳ bị nuốt vào, bên trên đó có thần hồn lực của Nhậm Kiệt. Gã có thể cảm nhận rõ ràng được, mặc dù vừa mới bạo phát ra một phần Long Viêm Hỏa Diễm, nhưng có một cỗ lực lượng hủ thực, hòa tan lực lượng sinh ra. Nhậm Kiệt tin, cho dù Lăng Thiên Bảo Khí hạ phảm bị nó nuốt vào cũng sẽ bị tiêu hóa hết. Chỉ có điều tốc độ con quái vật này quá kinh khủng.
Trong nháy mắt xuất hiện, Nhậm Kiệt phản ứng không kịp liền bị nuốt vào trong. Cả chủ kỳ cũng bị nuốt luôn.
Vừa bị nuốt vào, Nhậm Kiệt liền cảm thấy đau đớn kịch liệt, thân thể bị ăn mòn đau như thiêu đốt. Hơn nữa lực lượng trong người bị một cỗ lực lượng đặc thù hút đi.
Mẹ kiếp. Liều mạng! Nhậm Kiệt biết mình không thể kiên trì được lâu. Nếu cứ như vậy mình sẽ trọng thương. Trong đầu gã chỉ còn một ý niệm, đó là liều mạng.
- Ha ha, cả nhà bọn họ bị ta giết sạch rồi. Ngươi vĩnh viễn đừng mong ra ngoài được. Vĩnh viễn ở lại chỗ này đi. Ngươi bị huyết thệ và lực lượng của ta áp chế, ngươi vĩnh viễn không ra được. Ha ha... Nhậm Kiệt cười lớn nói. Hai tay nhanh chóng kết ấn, động tác lần này thành thục hơn nhiều. Một phần ba ấn, không đủ, tuyệt đối không đủ. Một nửa, đối phó cấp bậc như Thử gia còn tạm được, đối phó con quái này thì không đủ, không phá nổi.
Sáu thành cũng không được. Thân thể tên này cấu tạo đặc thù, cho dù không bằng không gian Vô Song kia cũng không phải tầm thường.
Nhưng tiếp tục ngưng kết, Nhậm Kiệt cảm giác lực lượng khô kiệt. Không chỉ khô kiệt, mà ấn pháp xảy ra vấn đề. Trấn Thiên Ấn càng về sau càng khó. Lúc xông phá không gian di tích Vô Song cũng phải mượn lực lượng đại trận của tất cả mọi người và cảnh giới Thánh nhân luận đạo mới may mắn làm được.
- Long Viêm Hỏa Diễm, rút! Nhậm Kiệt ngưng tụ thần hồn lực điều động Hỏa Long Viêm trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ hóa nhập vào trong ấn pháp. Dùng nó gia tăng uy lực Trấn Thiên Ấn.
Sáu thành. Sáu thành rưỡi... Bảy thành.
Cho dù toàn lực dùng thần hồn lực duy trì, lại dựa vào cảnh giới bản thân, thúc dục lực lượng Hỏa Long Viêm ấn pháp cũng đạt tới bảy thành. Nhậm Kiệt có cảm giác như phản ứng nhiệt hạch không thể làm lạnh, muốn nổ tung vậy.
Không được. Nếu tiếp tục mình cũng không xong, thậm chí lúc này thân thể mình cũng có khuynh hướng sụp đổ. Một khi phát lực thì cũng không xong.
Thần hồn lực vừa động, gã nuốt vào một viên Thiên Đan Tục Mệnh hạ phẩm. Mượn dược lực của nó khôi phục lực lượng. Rốt cuộc cũng ổn định được 7 thành ấn pháp.
- Trấn Thiên Ấn. Trong nháy mắt ngưng kết ra bảy thành, Trấn Thiên Ấn tản ra tia lửa đỏ, Nhậm Kiệt trực tiếp đánh ra. Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu có thần thông thôn phệ, cắn nuốt lực lượng, nhưng mà khi vô số ấn quyết Trấn Thiên Ấn ngưng tụ, năng lực hấp thu lực lượng của Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu bị ảnh hưởng rất lớn.
- Ầm ầm... Một tiếng nổ lớn vang lên, bên trong lập tức xuất hiện một đạo thủy quang. Thời khắc này thân thể Nhậm Kiệt sắp hao hết lực lượng. Lại lần nữa bị hút vào, cũng may thần hồn lực đủ mạnh, gã khống chế chủ kỳ đỡ mình lên trong nháy mắt vọt ra ngoài. Trực tiếp từ trong một cái động trên đỉnh đầu Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu vọt ra.
Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu hét thảm không dứt, cả người đau đớn lăn lộn dưới đất. Mặc dù chỉ bị đánh ra một cái lỗ nhỏ, cũng không mất nhiều máu, nhưng mà lại đau đớn vô cùng. Thân thể nó bị xuyên thủng, lực lượng đánh cho mặt nước mười mấy dặm xung quanh sôi trào.
Nhậm Kiệt nhanh chóng bay ra xa, vọt tới chỗ rìa đại trận ẩn đi. Gã nằm sụp xuống chủ kỳ, cả người bị thương tổn, mệt lả. Gã có cảm giác chết đi sống lại, nếu chậm một chút nữa, hắn nhất định phải chết. Mà lúc này đã mất nửa cái mạng rồi.
Vãi, dám ăn bổn gia chủ, xem ra thu thập ngươi đây.