- Tới đây, mau quỳ bái đi! Nhậm Kiệt nói rồi, nghiên người né ra, để Hải Thanh Vân xuất hiện ở trước mặt mọi người, đưa tay chỉ vào Hải Thanh Vân: - Huyết mạch Hải Thần thuần khiết nhất xuất hiện, xưa nay chưa từng có người đi vào khu trung tâm, trực tiếp đục thủng hai giới, đây chẳng phải tân giáo chủ mà tiên chỉ nói hay sao, các người còn ngây ra làm gì, còn không bái kiến tân giáo chủ.
- Khụ... Trong khi mọi người đang bị Nhậm Kiệt chuyển biến làm ngây người, Nhậm Kiệt ho khan một tiếng, chắp tay nói: - Tuy rằng bổn gia chủ không phải người Hải Thần Giáo, nhưng cũng phải chúc mừng Thanh Vân huynh trở thành tân giáo chủ Hải Thần Giáo. Hải Thần Giáo sụp đổ 8000 năm, hôm nay có Thanh Vân huynh tái lập giáo, tương lai Hải Thần Giáo nhất định tái hiện huy hoàng, bổn gia chủ chúc mừng.
- Bái kiến giáo chủ.... Bái kiến giáo chủ... Nhậm Kiệt ho khan, thêm những lời đằng sau, lập tức nhắc nhở mấy người Hải Thượng, Long Tử còn đang ngây ra, Thanh Dao tự nhiên không cần nói, lập tức hành lễ với Hải Thanh Vân.
Đương nhiên, Thanh Dao làm mẹ, không cần làm đại lễ, nhưng cũng rất nghiêm túc, đám người Hải Thượng càng làm đại lễ quy củ.
Lúc này mọi người đều hiểu ra, thầm khen ngợi, lúc trước bởi vì Hải Vô Thường có tiên chỉ, vẫn luôn lo lắng chuyện này. Dù cho Hải Thanh Vân vừa kế thừa huyết mạch Hải Thần có động tĩnh lớn như vậy, trong lòng bọn họ vẫn còn đánh lô tô, không có nắm chắc.
Thẳng đến giờ, Nhậm Kiệt nắm lấy tiên chỉ dùng vào người Hải Thanh Vân, bọn họ lập tức hiểu ra, ha ha, thì ra có thể như vậy.
Đúng rồi, tiên chỉ căn bản không có nói ai làm giáo chủ, chỉ nói huyết mạch Hải Thần tái hiện, vốn là 8000 năm qua chưa từng có ai, trước tiên có Hải Vô Thường, tự nhiên không cần tranh cãi cho hắn lên làm Giáo chủ Hải Thần Giáo, nhưng bây giờ thì khác.
- Làm càn, các ngươi làm gì... Hải Tường Long thấy vậy liền nổi giận.
- Tiên chỉ ở đây, các ngươi dám coi thường tiên chỉ. Hải Thượng, Long Tử, các ngươi sẽ bị trừng phạt.
- Không sai, các ngươi đừng tưởng chúng ta không hiểu các ngươi nghĩ gì, không phải muốn đẩy tên này lên làm con rối, tiếp tục tiêu dao làm Hải Thần của các ngươi.
- Còn ngươi nữa, ngươi tính là gì, người ngoài mà dám nhúng tay vào chuyện Hải Thần Giáo, còn chưa tính sổ với ngươi chuyện lúc nãy.
- Không sai, giết hắn, xử tử hắn trước, người ngoài nào có thể vào Thần Điện truyền thừa huyết mạch.
Lần này là điên lên thật, không chỉ Hải Tường Long, ai cỗ thế lực đầu phục Thiên Hải Tông, cộng thêm lực lượng Thiên Hải Tông ban đầu. Những người này không chịu nổi, bởi vì bọn họ rõ ràng, nếu chuyện phát triển như thế, vậy thì xong rồi.
Bọn họ đều gầm lên, thậm chí muốn ra tay.
Lúc này Hải Vô Thường nhíu chặt mày, hắn không ngờ chuyện lại phát triển đến vậy. Hắn có truyền thừa Đại Đế, có tiên chỉ, ban đầu tiên chỉ viết rất rõ ràng, nhưng bây giờ lại bị Nhậm Kiệt xuyên tạc như thế.
Chỉ có hắn mới dám to gan lớn mật như vậy, ngay cả tiên chỉ cũng không thèm quan tâm.
Nhưng vấn đề là, ngoài việc ban đầu tiếp thụ lực lượng nguồn suối truyền thừa huyết mạch Hải Thần, hắn cũng không cách nào trao đổi với Tiên giới. Nếu dễ vậy, Tiên giới đã không cao vời không với tới.
Trừ khi tất cả đại giáo vô thượng liên thủ, mới có cách khác, bằng không chỉ có lúc đặc thù như kế thừa huyết mạch Hải Thần mới có tiên tích xuất hiện.
Hải Vô Thường xiết tay, mặt ngoài vẫn bình tĩnh, hắn biết thật có chuyện không hay, mà căn nguyên là Nhậm Kiệt, chính vì hắn xuất hiện mà chuyện mới thành thế này.
Nhậm Kiệt đã sớm biết những người này sẽ nổi loạn, nhắm vào mình thì không sao, căn bản không trọng điểm, Nhậm Kiệt nhìn sang Hải Thanh Vân, dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn.
- Đều là người một nhà, còn chưa chính thức lập giáo thì không cần bó buộc như vậy. Nhậm gia chủ là huynh đệ tốt của ta, không có hắn sẽ không có bổn giáo chủ hiện tại, ngay cả Tiên giới truyền thừa cũng được thưởng cho, nào cho phép người khác gây sự. Các vị là trọng thần Hải Thần Giáo ta, nếu còn có người làm loạn, bổn giáo chủ cho phép các ngươi bắt giữ. Toàn bộ nhập giáo, phong chức mọi người. Hải Thanh Vân đi theo Nhậm Kiệt đã lâu, hơn nữa hắn là ai, tự nhiên hiểu được ý của Nhậm Kiệt, không khách khí bắt đầu diễn thân phận giáo chủ.
Sở dĩ dám làm như thế, đơn giản là lôi kéo hai phe Hải Thượng, Long Tử. Hai người này vốn là hai cỗ thế lực mạnh nhất trong bảy đại Hải Thần ban đầu, hiện đã có 5 cỗ thế lực đứng bên này, Thiên Hải Tông cũng chỉ có 2 cỗ thế lực ủng hộ. Hiện tại Nhậm Kiệt khuấy đục nước, vậy thì dễ làm việc.
- Muốn làm gì, tạo phản hả!
- Làm càn, không nghe lời giáo chủ sao?
- Gặp tân giáo chủ mà không quỳ, các ngươi muốn làm gì?
- Muốn đánh phải không, ai sợ ai, các ngươi muốn làm phản đồ phải không, đứng chung với tên phản đồ kia?
Oành... Oành...
Hải Thượng, Long Tử tự nhiên không ngốc, lập tức ra lệnh cho thủ hạ, ầm ầm bùng nổ lực lượng, một đám Pháp Thần Cảnh bắt đầu giằng co mắng nhau.
Nhưng mà người bên phía Hải Thượng, Long Tử đông hơn, khí thế hung hãn hơn. Bên phía Hải Vô Thường dù tự nhận có tiên chỉ, nhưng bây giờ lại nói không rõ ràng.
Quả nhiên, giáo phái sụp đổ không dễ làm được, những người này đều có ý riêng, hiện tại vừa lúc bị tiểu tử Nhậm Kiệt lợi dụng, khẳng định những người này không muốn mình dễ dàng thống nhất Hải Thần Giáo. Hiện tại có Hải Thanh Vân xuất hiện, hứa lợi ích lớn, bọn họ nhất định sẽ giúp Hải Thanh Vân.
Cố tình tiên chỉ không rõ ràng, thật ra dù có rõ ràng, Hải Vô Thường xem chừng bọn họ cũng sẽ làm rối lên.
Trong lúc những người này cãi nhau, ánh mắt Hải Vô Thường lạnh lùng nhìn về phía Nhậm Kiệt, hắn làm sao cũng không ngờ, đến mức này mà tiểu tử kia vẫn phá hỏng được chuyện tốt của mình.
Hải Vô Thường thật không ngờ tới, lúc này Nhậm Kiệt dám đục nước béo cò, nhúng tay giở trò tranh giành đại vị giáo chủ khi đại giáo vô thượng tái lập. Đương nhiên, theo Hải Vô Thường nghĩ, hẳn là Nhậm Kiệt bất ngờ ngoài ý muốn phát hiện Hải Thanh Vân có huyết mạch Hải Thần, cho nên mới liên hợp đám người Thanh Dao và Hải Thượng, Long Tử. Nếu như hắn biết toàn bộ đều do một tay Nhậm Kiệt tính toán tạo ra, chỉ sợ không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa.
Ầm! Bỗng nhiên, Hải Vô Thường bùng nổ khí tức, trực tiếp ngưng tụ cùng tiên chỉ, nháy mắt những chữ kia như xuyên thấu ra, hùng hồn trên cao.
Nháy mắt, liền chấn nhiếp các Pháp Thần Cảnh.
- Nhậm Kiệt, bổn giáo chủ không thể không bội phục lá gan của ngươi, ngay cả chuyện như vậy cũng dám làm, còn dám tới đục nước béo cò. Nhưng ngươi sai một điều, tiên chỉ này đã dung hợp với bổn giáo chủ, nào cho ngươi tùy tiện làm lẫn lộn. Về phần các ngươi, bổn giáo chủ sẽ cho các ngươi lợi ích, Hải Thần Giáo phát triển lớn mạnh, các ngươi càng có lợi ích vượt xa Nhậm Kiệt đã hứa hẹn. Nhưng nếu bây giờ các ngươi còn đi theo hắn làm chuyện như thế, vậy đừng trách bổn giáo chủ không khách khí. Hải Vô Thường dung hợp tiên chỉ, nhất thời trở nên vĩ đại nhìn xuống chúng sinh.
Mà nghe thế, không ít người trong lòng run lên, nhất là một số thủ hạ của Hải Thượng, Long Tử, đều không nhịn được nhìn về phía họ.
Trong lòng Hải Thượng, Long Tử cũng giật mình, nhưng hai người đều không phải hạng dễ lay chuyển, tự nhiên không thể vì Hải Vô Thường nói mấy câu liền rung động, cũng không tỏ thái độ gì.
- Ha ha... Còn Nhậm Kiệt nghe thế, lại như nghe được chuyện buồn cười nhất, không khỏi cười to: - Nếu dựa theo lý luận của Hải Vương ngươi, vậy thái giám truyền chỉ còn không thành hoàng đế. Ngươi cho là tiên chỉ phát vào tay ngươi trước, vậy ngươi là giáo chủ, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi. Nói thẳng ra, ngươi chẳng qua chỉ có vai trò thái giám truyền chỉ mà thôi, bản thân ngươi nói xem, so nồng độ huyết mạch, ngươi có thể hơn được Hải Thanh Vân hay sao? Ngươi vào được trung tâm nguồn suối được không? Ngươi trao đổi Tiên giới được không? Đều không được, vậy ngươi la lối cái gì.
Hải Vô Thường nói như vậy, làm người nghe cảm thấy đúng là hắn chiếm lý, dù sao tiên chỉ đã dung hợp với hắn, nhưng bị Nhậm Kiệt nói thế, có người không khỏi suýt cười ra tiếng.
Hải Vô Thường lập tức từ giáo chủ tái lập giáo, biến thành thái giám truyền chỉ.
Đám người Hải Tường Long càng không nén giận được, đáng tiếc bên cạnh Nhậm Kiệt có cả đám đông người, bọn họ muốn xông lên cũng không được.
- Nồng độ huyết mạch không có nghĩa là hắn có thể thành giáo chủ, có thể lãnh đạo Hải Thần Giáo tái lập. Trao đổi với Tiên giới hả? Nhưng mà bổn giáo chủ không thấy Tiên giới có phản ứng gì, thậm chí còn huyết mạch truyền thừa xong mà còn không có phản ứng như thường, bổn giáo chủ muốn xem, có phải là ngươi giở trò quỷ hay không? Hải Vô Thường càng nói càng lạnh, vốn hắn không muốn nói những lời này với Nhậm Kiệt.
Nhưng cố tình Hải Thượng, Long Tử ủng hộ, làm lực lượng hiện tại của hắn không bằng bên Nhậm Kiệt, buộc hắn phải như thế.
Vừa rồi hắn cũng thử thăm dò Long Tử, Hải Thượng, nhưng hai người này kiêng kỵ hắn sâu sắc, rõ ràng không muốn tin hắn, ngược lại chịu ủng hộ Nhậm Kiệt tiếp tục đối nghịch với hắn, làm hắn buồn bực không thôi.
Lúc này, nếu đã nói như thế, Hải Vô Thường không chờ Nhậm Kiệt nói, đã chậm rãi bay lên, tiên chỉ lóe sáng trên đầu, tay mở ra.
- Bổn giáo chủ là người có tiên chỉ, tiên chỉ không chỉ nhắm vào Hải Thần Giáo. Hải Thần Giáo có quan hệ chặt chẽ với các đại giáo vô thượng khác, người ngoài như ngươi căn bản không hiểu được. Nếu các ngươi vẫn cố chấp, vậy bổn giáo chủ chỉ đành dựa vào tiên chỉ liên lạc các đại giáo vô thượng khác, mời bọn họ đều chủ trì công đạo, bảo đảm Hải Thần Giáo tái lập thuận lợi. Đến khi đó, đừng trách bổn giáo chủ không tiếc nhịn đau cắt bỏ u nhọt. Cái gì là đại giáo vô thượng, đại giáo vô thượng chính là giáo phái tồn tại từ khi trời đất sinh ra, còn xa xưa hơn cả Hoàng triều thượng cổ.
Đại giáo vô thượng muốn lập giáo thì không như tông môn bình thường, ngay cả tông môn vạn năm, chỉ cần ngươi mạnh thì không ai để ý ngươi lập tông môn, nhưng đại giáo vô thượng thì khác.
Đại giáo vô thượng muốn lập giáo, phải được các đại giáo vô thượng khác cùng đồng ý. Nói cách khác, không có tiên chỉ, dù ngươi có muốn cũng không tính là đại giáo vô thượng, bởi vì ngươi dám tùy tiện lập giáo, các đại giáo vô thượng khác sẽ cùng nhau tiêu diệt ngươi.
Sở dĩ Hải Thần Giáo tuyên bố tái lập mà không sao, chính là bởi có tiên chỉ. Hải Vô Thường lạnh lẽo nhìn Nhậm Kiệt, dù ngươi có kích động đám người Hải Thượng, Long Tử vì lợi ích riêng mà ủng hộ ngươi, nhưng đại giáo vô thượng mặc kệ, nếu thật sự vỡ lở ra, bọn họ sẽ chỉ ủng hộ người có tiên chỉ.
Huống chi Hải Vô Thường còn có chỗ dựa hơn Nhậm Kiệt, dù sao hắn cũng là người Thiên Hải Tông, chỉ dựa vào là chi nhánh Hải Thần Giáo, nhận được tiên chỉ liền liên lạc với các đại giáo vô thượng, mạnh hơn Nhậm Kiệt này nhiều.
- Đù! Tiên chỉ tính là gì, ngươi muốn chơi thì chơi, đến lúc đó xem ai chết. Cắt bỏ ung nhọt phải không, vậy cắt bỏ ngươi. Bổn gia chủ nói cho ngươi biết, tiên chỉ tính là gì... Nói rồi, Nhậm Kiệt đi sang Hải Thanh Vân.
Oành... Nhậm Kiệt nói câu này như kích nổ núi lửa, đừng nói Hải Vô Thường, Hải Tường Long, ngay cả Hải Thượng, Long Tử cũng rung lên, bọn họ không dám hùa theo câu này, lo lắng nhìn Nhậm Kiệt.
Sao hắn lại nói vậy, không phải muốn chết sao?
- Khụ... Trong khi mọi người đang bị Nhậm Kiệt chuyển biến làm ngây người, Nhậm Kiệt ho khan một tiếng, chắp tay nói: - Tuy rằng bổn gia chủ không phải người Hải Thần Giáo, nhưng cũng phải chúc mừng Thanh Vân huynh trở thành tân giáo chủ Hải Thần Giáo. Hải Thần Giáo sụp đổ 8000 năm, hôm nay có Thanh Vân huynh tái lập giáo, tương lai Hải Thần Giáo nhất định tái hiện huy hoàng, bổn gia chủ chúc mừng.
- Bái kiến giáo chủ.... Bái kiến giáo chủ... Nhậm Kiệt ho khan, thêm những lời đằng sau, lập tức nhắc nhở mấy người Hải Thượng, Long Tử còn đang ngây ra, Thanh Dao tự nhiên không cần nói, lập tức hành lễ với Hải Thanh Vân.
Đương nhiên, Thanh Dao làm mẹ, không cần làm đại lễ, nhưng cũng rất nghiêm túc, đám người Hải Thượng càng làm đại lễ quy củ.
Lúc này mọi người đều hiểu ra, thầm khen ngợi, lúc trước bởi vì Hải Vô Thường có tiên chỉ, vẫn luôn lo lắng chuyện này. Dù cho Hải Thanh Vân vừa kế thừa huyết mạch Hải Thần có động tĩnh lớn như vậy, trong lòng bọn họ vẫn còn đánh lô tô, không có nắm chắc.
Thẳng đến giờ, Nhậm Kiệt nắm lấy tiên chỉ dùng vào người Hải Thanh Vân, bọn họ lập tức hiểu ra, ha ha, thì ra có thể như vậy.
Đúng rồi, tiên chỉ căn bản không có nói ai làm giáo chủ, chỉ nói huyết mạch Hải Thần tái hiện, vốn là 8000 năm qua chưa từng có ai, trước tiên có Hải Vô Thường, tự nhiên không cần tranh cãi cho hắn lên làm Giáo chủ Hải Thần Giáo, nhưng bây giờ thì khác.
- Làm càn, các ngươi làm gì... Hải Tường Long thấy vậy liền nổi giận.
- Tiên chỉ ở đây, các ngươi dám coi thường tiên chỉ. Hải Thượng, Long Tử, các ngươi sẽ bị trừng phạt.
- Không sai, các ngươi đừng tưởng chúng ta không hiểu các ngươi nghĩ gì, không phải muốn đẩy tên này lên làm con rối, tiếp tục tiêu dao làm Hải Thần của các ngươi.
- Còn ngươi nữa, ngươi tính là gì, người ngoài mà dám nhúng tay vào chuyện Hải Thần Giáo, còn chưa tính sổ với ngươi chuyện lúc nãy.
- Không sai, giết hắn, xử tử hắn trước, người ngoài nào có thể vào Thần Điện truyền thừa huyết mạch.
Lần này là điên lên thật, không chỉ Hải Tường Long, ai cỗ thế lực đầu phục Thiên Hải Tông, cộng thêm lực lượng Thiên Hải Tông ban đầu. Những người này không chịu nổi, bởi vì bọn họ rõ ràng, nếu chuyện phát triển như thế, vậy thì xong rồi.
Bọn họ đều gầm lên, thậm chí muốn ra tay.
Lúc này Hải Vô Thường nhíu chặt mày, hắn không ngờ chuyện lại phát triển đến vậy. Hắn có truyền thừa Đại Đế, có tiên chỉ, ban đầu tiên chỉ viết rất rõ ràng, nhưng bây giờ lại bị Nhậm Kiệt xuyên tạc như thế.
Chỉ có hắn mới dám to gan lớn mật như vậy, ngay cả tiên chỉ cũng không thèm quan tâm.
Nhưng vấn đề là, ngoài việc ban đầu tiếp thụ lực lượng nguồn suối truyền thừa huyết mạch Hải Thần, hắn cũng không cách nào trao đổi với Tiên giới. Nếu dễ vậy, Tiên giới đã không cao vời không với tới.
Trừ khi tất cả đại giáo vô thượng liên thủ, mới có cách khác, bằng không chỉ có lúc đặc thù như kế thừa huyết mạch Hải Thần mới có tiên tích xuất hiện.
Hải Vô Thường xiết tay, mặt ngoài vẫn bình tĩnh, hắn biết thật có chuyện không hay, mà căn nguyên là Nhậm Kiệt, chính vì hắn xuất hiện mà chuyện mới thành thế này.
Nhậm Kiệt đã sớm biết những người này sẽ nổi loạn, nhắm vào mình thì không sao, căn bản không trọng điểm, Nhậm Kiệt nhìn sang Hải Thanh Vân, dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn.
- Đều là người một nhà, còn chưa chính thức lập giáo thì không cần bó buộc như vậy. Nhậm gia chủ là huynh đệ tốt của ta, không có hắn sẽ không có bổn giáo chủ hiện tại, ngay cả Tiên giới truyền thừa cũng được thưởng cho, nào cho phép người khác gây sự. Các vị là trọng thần Hải Thần Giáo ta, nếu còn có người làm loạn, bổn giáo chủ cho phép các ngươi bắt giữ. Toàn bộ nhập giáo, phong chức mọi người. Hải Thanh Vân đi theo Nhậm Kiệt đã lâu, hơn nữa hắn là ai, tự nhiên hiểu được ý của Nhậm Kiệt, không khách khí bắt đầu diễn thân phận giáo chủ.
Sở dĩ dám làm như thế, đơn giản là lôi kéo hai phe Hải Thượng, Long Tử. Hai người này vốn là hai cỗ thế lực mạnh nhất trong bảy đại Hải Thần ban đầu, hiện đã có 5 cỗ thế lực đứng bên này, Thiên Hải Tông cũng chỉ có 2 cỗ thế lực ủng hộ. Hiện tại Nhậm Kiệt khuấy đục nước, vậy thì dễ làm việc.
- Muốn làm gì, tạo phản hả!
- Làm càn, không nghe lời giáo chủ sao?
- Gặp tân giáo chủ mà không quỳ, các ngươi muốn làm gì?
- Muốn đánh phải không, ai sợ ai, các ngươi muốn làm phản đồ phải không, đứng chung với tên phản đồ kia?
Oành... Oành...
Hải Thượng, Long Tử tự nhiên không ngốc, lập tức ra lệnh cho thủ hạ, ầm ầm bùng nổ lực lượng, một đám Pháp Thần Cảnh bắt đầu giằng co mắng nhau.
Nhưng mà người bên phía Hải Thượng, Long Tử đông hơn, khí thế hung hãn hơn. Bên phía Hải Vô Thường dù tự nhận có tiên chỉ, nhưng bây giờ lại nói không rõ ràng.
Quả nhiên, giáo phái sụp đổ không dễ làm được, những người này đều có ý riêng, hiện tại vừa lúc bị tiểu tử Nhậm Kiệt lợi dụng, khẳng định những người này không muốn mình dễ dàng thống nhất Hải Thần Giáo. Hiện tại có Hải Thanh Vân xuất hiện, hứa lợi ích lớn, bọn họ nhất định sẽ giúp Hải Thanh Vân.
Cố tình tiên chỉ không rõ ràng, thật ra dù có rõ ràng, Hải Vô Thường xem chừng bọn họ cũng sẽ làm rối lên.
Trong lúc những người này cãi nhau, ánh mắt Hải Vô Thường lạnh lùng nhìn về phía Nhậm Kiệt, hắn làm sao cũng không ngờ, đến mức này mà tiểu tử kia vẫn phá hỏng được chuyện tốt của mình.
Hải Vô Thường thật không ngờ tới, lúc này Nhậm Kiệt dám đục nước béo cò, nhúng tay giở trò tranh giành đại vị giáo chủ khi đại giáo vô thượng tái lập. Đương nhiên, theo Hải Vô Thường nghĩ, hẳn là Nhậm Kiệt bất ngờ ngoài ý muốn phát hiện Hải Thanh Vân có huyết mạch Hải Thần, cho nên mới liên hợp đám người Thanh Dao và Hải Thượng, Long Tử. Nếu như hắn biết toàn bộ đều do một tay Nhậm Kiệt tính toán tạo ra, chỉ sợ không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa.
Ầm! Bỗng nhiên, Hải Vô Thường bùng nổ khí tức, trực tiếp ngưng tụ cùng tiên chỉ, nháy mắt những chữ kia như xuyên thấu ra, hùng hồn trên cao.
Nháy mắt, liền chấn nhiếp các Pháp Thần Cảnh.
- Nhậm Kiệt, bổn giáo chủ không thể không bội phục lá gan của ngươi, ngay cả chuyện như vậy cũng dám làm, còn dám tới đục nước béo cò. Nhưng ngươi sai một điều, tiên chỉ này đã dung hợp với bổn giáo chủ, nào cho ngươi tùy tiện làm lẫn lộn. Về phần các ngươi, bổn giáo chủ sẽ cho các ngươi lợi ích, Hải Thần Giáo phát triển lớn mạnh, các ngươi càng có lợi ích vượt xa Nhậm Kiệt đã hứa hẹn. Nhưng nếu bây giờ các ngươi còn đi theo hắn làm chuyện như thế, vậy đừng trách bổn giáo chủ không khách khí. Hải Vô Thường dung hợp tiên chỉ, nhất thời trở nên vĩ đại nhìn xuống chúng sinh.
Mà nghe thế, không ít người trong lòng run lên, nhất là một số thủ hạ của Hải Thượng, Long Tử, đều không nhịn được nhìn về phía họ.
Trong lòng Hải Thượng, Long Tử cũng giật mình, nhưng hai người đều không phải hạng dễ lay chuyển, tự nhiên không thể vì Hải Vô Thường nói mấy câu liền rung động, cũng không tỏ thái độ gì.
- Ha ha... Còn Nhậm Kiệt nghe thế, lại như nghe được chuyện buồn cười nhất, không khỏi cười to: - Nếu dựa theo lý luận của Hải Vương ngươi, vậy thái giám truyền chỉ còn không thành hoàng đế. Ngươi cho là tiên chỉ phát vào tay ngươi trước, vậy ngươi là giáo chủ, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi. Nói thẳng ra, ngươi chẳng qua chỉ có vai trò thái giám truyền chỉ mà thôi, bản thân ngươi nói xem, so nồng độ huyết mạch, ngươi có thể hơn được Hải Thanh Vân hay sao? Ngươi vào được trung tâm nguồn suối được không? Ngươi trao đổi Tiên giới được không? Đều không được, vậy ngươi la lối cái gì.
Hải Vô Thường nói như vậy, làm người nghe cảm thấy đúng là hắn chiếm lý, dù sao tiên chỉ đã dung hợp với hắn, nhưng bị Nhậm Kiệt nói thế, có người không khỏi suýt cười ra tiếng.
Hải Vô Thường lập tức từ giáo chủ tái lập giáo, biến thành thái giám truyền chỉ.
Đám người Hải Tường Long càng không nén giận được, đáng tiếc bên cạnh Nhậm Kiệt có cả đám đông người, bọn họ muốn xông lên cũng không được.
- Nồng độ huyết mạch không có nghĩa là hắn có thể thành giáo chủ, có thể lãnh đạo Hải Thần Giáo tái lập. Trao đổi với Tiên giới hả? Nhưng mà bổn giáo chủ không thấy Tiên giới có phản ứng gì, thậm chí còn huyết mạch truyền thừa xong mà còn không có phản ứng như thường, bổn giáo chủ muốn xem, có phải là ngươi giở trò quỷ hay không? Hải Vô Thường càng nói càng lạnh, vốn hắn không muốn nói những lời này với Nhậm Kiệt.
Nhưng cố tình Hải Thượng, Long Tử ủng hộ, làm lực lượng hiện tại của hắn không bằng bên Nhậm Kiệt, buộc hắn phải như thế.
Vừa rồi hắn cũng thử thăm dò Long Tử, Hải Thượng, nhưng hai người này kiêng kỵ hắn sâu sắc, rõ ràng không muốn tin hắn, ngược lại chịu ủng hộ Nhậm Kiệt tiếp tục đối nghịch với hắn, làm hắn buồn bực không thôi.
Lúc này, nếu đã nói như thế, Hải Vô Thường không chờ Nhậm Kiệt nói, đã chậm rãi bay lên, tiên chỉ lóe sáng trên đầu, tay mở ra.
- Bổn giáo chủ là người có tiên chỉ, tiên chỉ không chỉ nhắm vào Hải Thần Giáo. Hải Thần Giáo có quan hệ chặt chẽ với các đại giáo vô thượng khác, người ngoài như ngươi căn bản không hiểu được. Nếu các ngươi vẫn cố chấp, vậy bổn giáo chủ chỉ đành dựa vào tiên chỉ liên lạc các đại giáo vô thượng khác, mời bọn họ đều chủ trì công đạo, bảo đảm Hải Thần Giáo tái lập thuận lợi. Đến khi đó, đừng trách bổn giáo chủ không tiếc nhịn đau cắt bỏ u nhọt. Cái gì là đại giáo vô thượng, đại giáo vô thượng chính là giáo phái tồn tại từ khi trời đất sinh ra, còn xa xưa hơn cả Hoàng triều thượng cổ.
Đại giáo vô thượng muốn lập giáo thì không như tông môn bình thường, ngay cả tông môn vạn năm, chỉ cần ngươi mạnh thì không ai để ý ngươi lập tông môn, nhưng đại giáo vô thượng thì khác.
Đại giáo vô thượng muốn lập giáo, phải được các đại giáo vô thượng khác cùng đồng ý. Nói cách khác, không có tiên chỉ, dù ngươi có muốn cũng không tính là đại giáo vô thượng, bởi vì ngươi dám tùy tiện lập giáo, các đại giáo vô thượng khác sẽ cùng nhau tiêu diệt ngươi.
Sở dĩ Hải Thần Giáo tuyên bố tái lập mà không sao, chính là bởi có tiên chỉ. Hải Vô Thường lạnh lẽo nhìn Nhậm Kiệt, dù ngươi có kích động đám người Hải Thượng, Long Tử vì lợi ích riêng mà ủng hộ ngươi, nhưng đại giáo vô thượng mặc kệ, nếu thật sự vỡ lở ra, bọn họ sẽ chỉ ủng hộ người có tiên chỉ.
Huống chi Hải Vô Thường còn có chỗ dựa hơn Nhậm Kiệt, dù sao hắn cũng là người Thiên Hải Tông, chỉ dựa vào là chi nhánh Hải Thần Giáo, nhận được tiên chỉ liền liên lạc với các đại giáo vô thượng, mạnh hơn Nhậm Kiệt này nhiều.
- Đù! Tiên chỉ tính là gì, ngươi muốn chơi thì chơi, đến lúc đó xem ai chết. Cắt bỏ ung nhọt phải không, vậy cắt bỏ ngươi. Bổn gia chủ nói cho ngươi biết, tiên chỉ tính là gì... Nói rồi, Nhậm Kiệt đi sang Hải Thanh Vân.
Oành... Nhậm Kiệt nói câu này như kích nổ núi lửa, đừng nói Hải Vô Thường, Hải Tường Long, ngay cả Hải Thượng, Long Tử cũng rung lên, bọn họ không dám hùa theo câu này, lo lắng nhìn Nhậm Kiệt.
Sao hắn lại nói vậy, không phải muốn chết sao?