Nghĩ tới mình biết được những chuyện này đều cảm khái như thế, không khó để hiểu trạng thái của Tề Thiên lúc trước khi nghe mình kể chuyện xưa Tề Thiên Đại Thánh, nhưng bảy người bọn họ khác biệt với bảy người Nhậm Kiệt biết kia. Bởi vì bảy người bọn họ là tồn tại cường đại nhất, không có người nào có thể tiêu diệt bọn họ, ngay cả Duy Nhất Chân Thánh được xưng là nắm trong tay Tiên giới kia đều không làm được.
- Trong trời đất này có Chân Thánh, có Thánh nhân sao? Lẳng lặng nghe Cuồng Ngưu nói xong chuyện về bảy huynh muội bọn họ, sau đó Nhậm Kiệt lên tiếng hỏi.
- Thánh nhân? Nghe nói hai chữ Thánh nhân này, Cuồng Ngưu hơi sững sờ, lập tức cười to nói:
- Thánh nhân, Chân Thánh? Ừm, Thánh nhân còn dễ nghe, còn phù hợp hơn Chân Thánh, nhưng hẳn là không phải. Lão già Duy Nhất Chân Thánh kia nếu quả thật có thể đạt tới cảnh giới đó, chúng ta cũng đều bị tiêu diệt rồi! Lão trấn áp được chúng ta, cũng là mượn cả lực lượng Tiên giới, khẳng định cá nhân lão không có đạt tới cảnh giới đó, chỉ là thời gian trôi qua đã lâu như thế, cũng không biết bây giờ là tình huống gì nữa.
- Trước ngươi nói nhất định sẽ tiêu diệt những đại giáo vô thượng chó má này, vừa rồi nghe ngươi nói tình huống của bảy huynh muội các ngươi, thế nào cảm giác dường như rất tương tự với các đại giáo vô thượng vậy? Nhắc tới vấn đề này, vừa rồi Nhậm Kiệt đã nghĩ tới, Thiên Kiếm đạo nhân với Phá Thiên Kiếm chấn nhiếp thiên địa, phá trời mà lên, một đường đánh đi lên, mà hiện nay trong đại giáo vô thượng thì có Kiếm Tiên Giáo.
Thất muội của họ kêu là Tàn Thiên Thánh Hổ, mà hiện nay trong bảy đại giáo vô thượng có một tổ chức là Tàn Hồn; còn có Long Quy kia là bá chủ trong nước, hình dạng đối ứng với hắn có một Hải Thần Giáo, những người khác trong lời kể của Cuồng Ngưu cũng đều có tương xứng gì đó... điều này khiến người ta không khỏi không liên tưởng.
- Nhắc tới chuyện đó thật khiến người ta tức giận! Đây cũng là nguyên nhân sau khi nhị gia thoát ra ngoài nhất định phải tiêu diệt những cái gọi là đại giáo vô thượng kia. Bọn chúng chính là bị lão già Duy Nhất Chân Thánh kia khống chế, bọn chúng trừ trấn áp huynh muội chúng ta, còn không ngừng học tập các loại các thứ của huynh muội chúng ta. Lão già kia chính là tạo ra bảy lực lượng như vậy, bọn chúng đều muốn đi theo đường lối của huynh muội chúng ta... Cũng không biết lão khốn kiếp kia nghĩ như thế nào nữa!? Nhắc tới chuyện này, Cuồng Ngưu lập tức nổi trận lôi đình.
Nhậm Kiệt vừa nghe nói, quả đúng như mình suy đoán, không ngờ bảy đại giáo vô thượng này lại vì vậy mà sinh ra.
- Nói như vậy, Vạn Pháp Giáo trấn áp hẳn chính là Tề Thiên; Hải Thần Giáo trấn áp hẳn là lão lục Long Quy của các ngươi, Tàn Hồn bên kia phải là Tàn Thiên Thánh Hổ, Kiếm Tiên Giáo trấn áp phải là Thiên Kiếm đạo nhân, ba người kia phân biệt là đâu? Mấy cái này đều rất dễ suy đoán, Tề Thiên học rộng như vậy, gần như không có gì không biết, lúc bình thường tùy tiện nói với người khác cũng có thể làm cho người ta thống khổ, cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới có thể nói chuyện không ngừng với hắn, cho nên Nhậm Kiệt lập tức nghĩ tới Vạn Pháp Giáo từ đâu tới. Long Quy, Tàn Thiên Thánh Hổ, Thiên Kiếm đạo nhân ba người này cũng tương đối dễ suy đoán, nhưng ba người còn lại cũng hơi khó đoán.
- Lão tứ Kim Sí Đại Bằng bị trấn áp ở Đông Hoang Thần Giáo, tốc độ của hắn được xưng độc nhất vô nhị, Đông Hoang Thần Giáo liền bắt chước hắn, không ngừng tu luyện tốc độ. Mà lão ngũ thì có huyết mạch Yêu tộc thuần chính nhất, cho nên bị trấn áp ở trong Yêu Thần Giáo, bọn họ muốn chính là bốn loại huyết mạch được xưng là của Yêu Thần lúc trước xuất hiện cùng thời đại với lão ngũ, và học tập pháp thuật thần thông Yêu tộc của lão ngũ.
- Vậy, Đan Tiên Giáo? Nhậm Kiệt cũng khẽ gật đầu, nhưng đột nhiên Nhậm Kiệt mĩm cười nhìn về phía Cuồng Ngưu, những người khác đều nói xong, chỉ còn lại có một Đan Tiên Giáo: Chết tiệt! Chẳng lẽ vị nhị gia này là bị trấn áp ở Đan Tiên Giáo!
- Nhìn cái gì mà nhìn! Trong cơ thể nhị gia có chính là Hỗn Độn Hỏa cuồng bạo, cũng là bảo vật cường mãnh nhất trong thiên địa, chỉ có điều bọn chúng không có biện pháp lấy được mà thôi, cho nên không ngừng mượn phương pháp đặc thù, trận pháp của Thánh Bia kia nghiên cứu học tập một vài thứ của nhị gia. Về phần con đường nhỏ luyện đan, trước kia nhị gia tùy tiện dùng Hỗn Độn Hỏa biến đổi thân thể của mấy người, mấy tên đó liền trở thành Tiên Đan sư lợi hại nhất, cho nên lão khốn kiếp Duy Nhất Chân Thánh kia mới bố trí như vậy... Thật ra đối với luyện đan nhị gia cũng không có hứng thú lắm! Thấy Nhậm Kiệt dùng ánh mắt đó nhìn mình, Cuồng Ngưu cũng trừng mắt nói, nhưng cuối cùng vẫn là phất tay áo không hứng thú lắm, bởi vì hắn thật sự không có hứng thú đối với luyện đan. Chỉ có điều bởi vì lúc đó xuất hiện mấy Tiên Đan sư đỉnh cấp kia đều là trong lúc vô tình hắn trợ giúp mới xuất hiện, cho nên mới có chuyện như thế.
Nhậm Kiệt nghe nói cũng không khỏi cười khổ, dĩ nhiên là tình huống như thế, nếu như không phải Cuồng Ngưu nói ra, đúng là khó có thể đoán ra được.
Nhưng đồng thời cũng cảm giác rất là khó hiểu, thế sự khó lường, thật không nghĩ tới lại như thế. Tên này vốn tồn tại từ hỗn độn sơ khai, đúng là đủ đặc biệt, mà lại liên lụy đến mâu thuẫn với cả Tiên giới.
- Tiên giới xảy ra chuyện gì? Trước kia Tiên giới cùng tu luyện giới ở một chỗ sao? Còn nữa, trên Pháp Thần Cảnh là cảnh giới gì? Trong tu luyện giới từ thượng cổ, đã không có giới thiệu nhiều lắm về trên Pháp Thần Cảnh, chỉ là biết sau Pháp Thần Cảnh trải qua thần kiếp có thể phi thăng tới Tiên giới, trở thành tiên nhân... nhưng hắn không biết gì thêm.
- Tiên giới... Tiên giới chó má gì chứ, chẳng qua chỉ là lão khốn kiếp kia liên hiệp với một đám người chịu thua nghe lão ra lệnh, liên thủ ngưng tụ luyện hóa một phần tinh hoa nhất của đại thế giới để hắn khai sáng thế giới, sau đó với thành lập Tiên giới biến đổi rất nhiều quy tắc. Trước kia khai sáng thiên địa, người của vô số tinh không trong vũ trụ mênh mông phi thăng, chỉ cần là Thái Cực Cảnh đỉnh phong trải qua lôi kiếp là được đi vào trong đại thế giới, theo lý thuyết đại thế giới coi như là Tiên giới!
- Dĩ nhiên, lúc đó đại thế giới cường đại hơn nhiều so với hiện tại, chẳng qua là khi đó rất hỗn loạn, nhất là sau khi người ở thế giới phía dưới phi thăng càng ngày càng nhiều. Dù sao cho dù một tinh cầu khổng lồ trong một ngàn năm có một người phi thăng, trong vũ trụ mênh mông đó cũng có vô số tồn tại. Từ sau khi đại thần khai sáng ra phương thiên địa này, vũ trụ không ngừng mở lớn, với đại thế giới làm trung tâm, cho dù là chúng ta lúc đó cũng không dám nói có thể biết toàn bộ vũ trụ này to lớn bao nhiêu!
- Sau đó lão khốn kiếp kia liên hiệp với một đám người trấn áp chúng ta, rồi trực tiếp ngưng tụ chín thành của đại thế giới này thành chín lực lượng xuất hiện ở cái gọi là Tiên giới. Vốn ở trong tiểu thế giới Thái Cực Cảnh đỉnh phong là trải qua lôi kiếp có thể đi vào đại thế giới, mà ở đại thế giới thì có thể phát triển vô hạn độ. Khi đó cái gọi là thần tiên, thật ra chính là người đạt tới Pháp Thần Cảnh, nhưng Pháp Thần Cảnh lúc đó cường đại hơn nhiều so với hiện tại... Sau khi lão khốn kiếp kia tạo ra Tiên giới, liền cắt đứt tất cả thông đạo từ hạ giới phi thăng lên đại thế giới, làm cho Thái Cực Cảnh đỉnh phong khó có thể phi thăng, chỉ có đạt tới Pháp Thần Cảnh đỉnh phong đã trải qua thần kiếp mới có thể phi thăng!
"Chết tiệt!" Nghe đến đây, Nhậm Kiệt không nhịn được thầm mắng trong lòng, bởi vì hiện tại chính hắn đã đạt tới Pháp Thần Cảnh, cũng từng đi vào trong tinh không mênh mông, tuy rằng hắn không có thời gian đi thăm dò một số những tinh cầu khác trong tinh không, nhưng bình thường chỉ có tiểu tinh cầu mấy vạn dặm thậm chí mười mấy vạn dặm, làm sao có thể xuất hiện tồn tại Pháp Thần Cảnh đỉnh phong còn đã trải qua thần kiếp?
Để cho bọn họ trải qua lôi kiếp ở tinh cầu của mình, còn không bằng để bọn họ đi vào địa phương tầng thứ cao hơn, cho dù trở thành Pháp Thần Cảnh thì tìm đâu ra tiên linh khí, Hải Thần linh khí cho bọn họ, loại tu luyện lực lượng cực lớn đến kinh khủng bực đó?
"Chết tiệt! Con bà hắn quả thực hỏng bét, hỏng bét đoạn tử tuyệt tôn mà!"
Lần này, không biết làm cho bao nhiêu người tu luyện trăm ngàn năm, cuối cùng lại buồn bực mà chung kết, cho dù thiên tài đi nữa cũng vô dụng!
- Chết tiệt! Lão khốn kia quả nhiên là chết tiệt! "Con bà nó chuyện này đúng là hỏng bét, có bao nhiêu thiên tài phải bị hủy diệt, con đường tu luyện cả đời của vô số người đều bị lão làm đứt đoạn. Cho dù trải qua lôi kiếp cũng không thể đi vào địa phương tầng thứ cao hơn, không thể tới được đại thế giới, căn bản không có biện pháp đi xa hơn tới trên Pháp Thần Cảnh." Nhậm Kiệt thầm nghĩ trong lòng, cũng không nhịn được mắng thành tiếng.
- Không đúng... Lập tức, Nhậm Kiệt nghĩ tới tình huống ở đại thế giới, không khỏi lần nữa mắng: - Con bà nó! Cho dù là đại thế giới hiện tại cũng bị làm cho thê thảm không nỡ nhìn, ngoại trừ cái gọi là đại giáo vô thượng kia, các lực lượng khác muốn đạt tới Pháp Thần Cảnh khó như lên trời không nói, mà sau khi đạt tới, muốn tăng lên càng không có khả năng! Không trách được hiện tại đại thế giới trở thành như thế, càng ngày càng xuống dốc như thế!
- Không sai, lão khốn kiếp kia chính là lão chết tiệt! Vốn lúc đó lão tam còn một mực tìm ta cùng lão đại khiêu chiến, nhưng cũng bởi vì trước đó lão khốn kiếp kia bắt đầu làm chuyện này, hắn liền nổi giận giết vô số người đi theo lão khốn kia. Bởi vì hắn chính là người từ hạ giới từng bước một đi lên, lúc trước lão khốn kia nói rất đúng, nói cái gì tiên nên có bộ dáng của tiên, không phải ai cũng có tư cách đi vào, chỉ có bọn họ mới có tư cách chân chính cao cao tại thượng, trên bầu trời nhìn xuống, không thể để cho bất kỳ kẻ hỗn tạp nào cũng như thế... vì thế lão tam trực tiếp bùng nổ! Lúc đó chúng ta đang đánh với lão khốn kiếp kia, lão tam cũng từ từ gia nhập, sau đó chúng ta chính vì cùng nhau chiến đấu với lão khốn kiếp kia mà trở thành huynh đệ! Nghe Nhậm Kiệt mắng Duy Nhất Chân Thánh, Cuồng Ngưu cũng gật đầu lia lịa, nói.
Đối với chuyện này, Nhậm Kiệt cũng cảm động lây, hiện tại trong đại thế giới may mà còn có một chút Ngọc Tinh, trước kia trong di tích để lại các loại bảo vật, một chút Hải Thần linh khí đặc thù, hay tiên linh khí gì đó... cho nên mới có một vài người có cơ duyên tiếp tục đi tới trên Pháp Thần Cảnh, nhưng điều đó cũng không phải thường gặp.
Vật gì không thể tái sinh, sớm hay muộn cũng có một ngày dùng hết, hơn nữa càng dùng càng thiếu, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao tồn tại cường đại càng ngày càng ít.
Nhậm Kiệt mắng: - Con bà nó! Những thứ đó đều là chó má! Nói trắng ra chẳng qua là đoạt lấy tài nguyên cho mình, ở mặt khác, phỏng chừng lão già đó cũng là sợ hãi, không muốn để cho những người khác có cơ hội hưởng thụ tài nguyên, ngay cả điều cơ bản nhất để những người khác phi thăng đều không làm được. Cho dù thiên tài đi nữa sau khi đạt tới Thái Cực Cảnh, đột phá Pháp Thần Cảnh, kết quả cũng không đủ lực lượng cường đại duy trì, không có biện pháp đột phá, chỉ có thể buồn bực mà chung kết cuộc đời. Giống như Thiên Kiếm đạo nhân ngươi nói, hắn thiên tài như vậy có thể sau này trở thành Bán Thánh kiếm đạo, nếu như dưới tình huống như vậy đưa hắn về hiện tại, hắn ngay cả cơ hội đi tới đại thế giới này xông xáo cũng không có, chỉ làm một tồn tại tối cao ở trên tinh cầu phía dưới nào đó, chung thân khó có thể đi vào, cuối cùng thọ nguyên tiêu hao hết mà chết!
Cuồng Ngưu nghe nói vậy càng thêm kích động, cùng theo Nhậm Kiệt mắng chửi lão khốn kiếp kia. Tuy nhiên từ ngữ mắng chửi người của hắn hiển nhiên rất nhẹ nhàng, sau đó học theo Nhậm Kiệt cảm khái nói mấy câu, hắn lập tức học được mấy từ ngữ mới, tiếp tục dùng từ ngữ mới mắng mấy câu cảm giác đặc biệt rất thống khoái.
- Thật ra ban đầu ta cùng đại ca cũng rất khó chịu với lão, lão luôn muốn lôi kéo chúng ta cùng nhau làm chuyện này, mấu chốt là lão khốn kiếp ngu ngốc đó còn muốn làm lão đại, lão tính là thứ chó má gì chứ? Có đại ca rồi lão còn muốn làm lão đại! Lần đầu tiên lão nói lời này liền bị ta đánh. Sau đó lại làm bộ làm tịch lão đại, lại bị đại ca đánh. Khi đó lão cũng cùng chúng ta ngang hàng nhau, thật đánh nhau lão còn kém một chút. Kết quả sau đó lão làm ra Tiên giới này, kiếm được vô số người ủng hộ lão... Cuối cùng xảy ra đại chiến vô số vạn tộc thượng cổ cũng là lão tạo ra, đánh cho trời sụp đất nứt, tử thương vô số...
Nói ra hết thảy chuyện lúc trước, Cuồng Ngưu cũng rất là cảm khái nói: - Sau đó lan đến gần trên đầu chúng ta, hơn nữa lão khốn kia sau khi đánh mấy trăm năm, rồi lại cho người tìm tới chúng ta gây phiền toái, cuối cùng đại ca dẫn chúng ta đánh nhau với lão, một đường đánh đi lên. Chỉ là cuối cùng bị lão tính kế, không ngờ lão đã sớm luyện chế sẵn bảy tấm Thánh Bia này, dùng tài liệu chính là hài cốt của vị đại thần lúc trước khai sáng ra thiên địa này, cộng thêm một vài thứ không biết lão dùng thủ đoạn gì luyện chế, cuối cùng trấn áp chúng ta!
_ À... Đúng rồi! Vừa rồi ngươi hỏi trên Pháp Thần Cảnh là cái gì đúng không? Thật ra lúc ban đầu Pháp Thần Cảnh chính cái gọi là Thần tiên, ít nhất những người ở hạ giới phi thăng lên đều xưng hô như vậy. Dường như lão khốn kia lấy tiên nhân thấp nhất trong Tiên giới chính là Pháp Thần Cảnh, chỉ là ở Tiên giới xưng là tiên nhân. Từ sau khi lão làm ra Tiên giới, trên Pháp Thần Cảnh phi thăng sẽ trực tiếp trở thành Thiên Tiên, một tầng thứ tiên nhân so ra thấp nhất ở Tiên giới; trên Thiên Tiên là Kim Tiên; trên Kim Tiên chính là Đại La Kim Tiên, lên nữa chính là Bán Thánh, là đám người chúng ta năm đó! Nói một hồi lâu, đột nhiên Cuồng Ngưu nhớ lại một trong vấn đề Nhậm Kiệt hỏi lúc ban đầu, lúc này mới nói một lần tình huống ở Tiên giới.
Tiên nhân chính là tồn tại Pháp Thần Cảnh, trên Pháp Thần Cảnh là Thiên Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Bán Thánh. Nhậm Kiệt nghe Cuồng Ngưu nói, đột nhiên nghĩ đến tình huống ở thời điểm Hải Thanh Vân truyền thừa huyết mạch Hải Thần Giáo, lúc mình dò xét Tiên giới, bảy người kia là cấp gì chứ, dường như không phải tồn tại bình thường, là Kim Tiên hay là Đại La Kim Tiên?
Khẳng định không phải Thiên Tiên, bởi vì Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được, lúc mình độ lôi kiếp liều mạng thúc giục Thánh nhân luận đạo, cuối cùng tiên hồn lực hẳn cũng chưa đạt tới trình độ đó. Nếu như trên Pháp Thần Cảnh chính là Thiên Tiên mới có tiên hồn lực, vậy phút cuối cùng đó dường như mình đã vượt qua tiên hồn lực của Thiên Tiên, hẳn là đạt tới trình độ tiên hồn lực của Kim Tiên, cho nên mới có cảm ngộ loại đó, mới có thể cuối cùng ở trong lôi kiếp đột phá, thành công sống sót.
Hiện tại Nhậm Kiệt cũng từ từ biết rõ những tình huống này, nghĩ tới một ít chuyện liền thuận miệng hỏi Cuồng Ngưu, Cuồng Ngưu là có hỏi tất đáp, chỉ có điều nói lên mấy câu là mắng một hồi lão Duy Nhất Chân Thánh kia, nhất là bất tri bất giác học được một số từ ngữ mới mắng chửi người của Nhậm Kiệt.
Dĩ nhiên, sau khi hắn bị trấn áp, chuyện đại giáo vô thượng về sau, thậm chí tình huống của Tiên giới hắn biết cũng có hạn, nhưng chuyện trước kia Nhậm Kiệt cũng rất thích nghe, những chuyện kia còn xa hơn thời đại thượng cổ, nhưng đều là Cuồng Ngưu tự mình trải qua, nghe kể lại còn rất là tạo cảm xúc cho người ta.
Hai người nói chuyện với nhau bất tri bất giác qua một ngày một đêm, nói rất nhiều, mà Cuồng Ngưu cũng biết rất nhiều chuyện sau khi Tề Thiên ra ngoài.
- Đúng rồi, Ngưu Lão Nhị! Chính ngươi làm thế nào trốn ra được, xem tình huống thân thể của ngươi, dường như một chút bản thể trốn ra được?
Nói chuyện một thời gian lâu, Nhậm Kiệt phát hiện vị này cũng giống như Tề Thiên, Tề Thiên là bổn đại gia, vị này tự xưng là nhị gia... Nhậm Kiệt suy nghĩ có phải những người khác sẽ xưng là tam gia, tứ gia hay không? Bất quá trò chuyện một hồi, Nhậm Kiệt liền đặt cho vị nhị gia này một cái tên xưng hô mới: Ngưu Lão Nhị.
Đối với cái tên này, ngược lại Cuồng Ngưu cũng không có phản ứng gì lớn, kêu tới kêu lui chính hắn cũng thành thói quen.
Nhưng vừa nghe Nhậm Kiệt hỏi hắn vấn đề này, nhị gia lập tức nói: - Tiểu tử ngươi không phải nói nghiên cứu hiểu rõ rồi sao? Ha ha... Xem ra ngươi vẫn chưa có nghiên cứu hiểu rõ!
Nhậm Kiệt cảm giác rất là không nói nên lời, cười khổ lắc đầu nói: - Ta nhìn kết quả, kết quả đều đã bày ra ở đó, hơn nữa những thứ kia có chỗ lợi gì, ta hiểu điều ta cần phải hiểu là đủ rồi! Chuyện vừa rồi đã là quá khứ, nói một chút đi, nói ta nghe nếu sau này có chuẩn bị động thân, cũng giảm bớt trễ nải thời gian!
Động thân? Cuồng Ngưu sửng sốt, đa số thời gian là Nhậm Kiệt hỏi, hắn nhiều lắm là ngẫu nhiên hỏi về chuyện Tề Thiên, chuyện gì khác đúng là không hỏi nhiều, cũng như đối với chuyện sau này nên làm gì... Nhậm Kiệt nói động thân là muốn làm gì hắn đều không có hỏi tới...
- Trong trời đất này có Chân Thánh, có Thánh nhân sao? Lẳng lặng nghe Cuồng Ngưu nói xong chuyện về bảy huynh muội bọn họ, sau đó Nhậm Kiệt lên tiếng hỏi.
- Thánh nhân? Nghe nói hai chữ Thánh nhân này, Cuồng Ngưu hơi sững sờ, lập tức cười to nói:
- Thánh nhân, Chân Thánh? Ừm, Thánh nhân còn dễ nghe, còn phù hợp hơn Chân Thánh, nhưng hẳn là không phải. Lão già Duy Nhất Chân Thánh kia nếu quả thật có thể đạt tới cảnh giới đó, chúng ta cũng đều bị tiêu diệt rồi! Lão trấn áp được chúng ta, cũng là mượn cả lực lượng Tiên giới, khẳng định cá nhân lão không có đạt tới cảnh giới đó, chỉ là thời gian trôi qua đã lâu như thế, cũng không biết bây giờ là tình huống gì nữa.
- Trước ngươi nói nhất định sẽ tiêu diệt những đại giáo vô thượng chó má này, vừa rồi nghe ngươi nói tình huống của bảy huynh muội các ngươi, thế nào cảm giác dường như rất tương tự với các đại giáo vô thượng vậy? Nhắc tới vấn đề này, vừa rồi Nhậm Kiệt đã nghĩ tới, Thiên Kiếm đạo nhân với Phá Thiên Kiếm chấn nhiếp thiên địa, phá trời mà lên, một đường đánh đi lên, mà hiện nay trong đại giáo vô thượng thì có Kiếm Tiên Giáo.
Thất muội của họ kêu là Tàn Thiên Thánh Hổ, mà hiện nay trong bảy đại giáo vô thượng có một tổ chức là Tàn Hồn; còn có Long Quy kia là bá chủ trong nước, hình dạng đối ứng với hắn có một Hải Thần Giáo, những người khác trong lời kể của Cuồng Ngưu cũng đều có tương xứng gì đó... điều này khiến người ta không khỏi không liên tưởng.
- Nhắc tới chuyện đó thật khiến người ta tức giận! Đây cũng là nguyên nhân sau khi nhị gia thoát ra ngoài nhất định phải tiêu diệt những cái gọi là đại giáo vô thượng kia. Bọn chúng chính là bị lão già Duy Nhất Chân Thánh kia khống chế, bọn chúng trừ trấn áp huynh muội chúng ta, còn không ngừng học tập các loại các thứ của huynh muội chúng ta. Lão già kia chính là tạo ra bảy lực lượng như vậy, bọn chúng đều muốn đi theo đường lối của huynh muội chúng ta... Cũng không biết lão khốn kiếp kia nghĩ như thế nào nữa!? Nhắc tới chuyện này, Cuồng Ngưu lập tức nổi trận lôi đình.
Nhậm Kiệt vừa nghe nói, quả đúng như mình suy đoán, không ngờ bảy đại giáo vô thượng này lại vì vậy mà sinh ra.
- Nói như vậy, Vạn Pháp Giáo trấn áp hẳn chính là Tề Thiên; Hải Thần Giáo trấn áp hẳn là lão lục Long Quy của các ngươi, Tàn Hồn bên kia phải là Tàn Thiên Thánh Hổ, Kiếm Tiên Giáo trấn áp phải là Thiên Kiếm đạo nhân, ba người kia phân biệt là đâu? Mấy cái này đều rất dễ suy đoán, Tề Thiên học rộng như vậy, gần như không có gì không biết, lúc bình thường tùy tiện nói với người khác cũng có thể làm cho người ta thống khổ, cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới có thể nói chuyện không ngừng với hắn, cho nên Nhậm Kiệt lập tức nghĩ tới Vạn Pháp Giáo từ đâu tới. Long Quy, Tàn Thiên Thánh Hổ, Thiên Kiếm đạo nhân ba người này cũng tương đối dễ suy đoán, nhưng ba người còn lại cũng hơi khó đoán.
- Lão tứ Kim Sí Đại Bằng bị trấn áp ở Đông Hoang Thần Giáo, tốc độ của hắn được xưng độc nhất vô nhị, Đông Hoang Thần Giáo liền bắt chước hắn, không ngừng tu luyện tốc độ. Mà lão ngũ thì có huyết mạch Yêu tộc thuần chính nhất, cho nên bị trấn áp ở trong Yêu Thần Giáo, bọn họ muốn chính là bốn loại huyết mạch được xưng là của Yêu Thần lúc trước xuất hiện cùng thời đại với lão ngũ, và học tập pháp thuật thần thông Yêu tộc của lão ngũ.
- Vậy, Đan Tiên Giáo? Nhậm Kiệt cũng khẽ gật đầu, nhưng đột nhiên Nhậm Kiệt mĩm cười nhìn về phía Cuồng Ngưu, những người khác đều nói xong, chỉ còn lại có một Đan Tiên Giáo: Chết tiệt! Chẳng lẽ vị nhị gia này là bị trấn áp ở Đan Tiên Giáo!
- Nhìn cái gì mà nhìn! Trong cơ thể nhị gia có chính là Hỗn Độn Hỏa cuồng bạo, cũng là bảo vật cường mãnh nhất trong thiên địa, chỉ có điều bọn chúng không có biện pháp lấy được mà thôi, cho nên không ngừng mượn phương pháp đặc thù, trận pháp của Thánh Bia kia nghiên cứu học tập một vài thứ của nhị gia. Về phần con đường nhỏ luyện đan, trước kia nhị gia tùy tiện dùng Hỗn Độn Hỏa biến đổi thân thể của mấy người, mấy tên đó liền trở thành Tiên Đan sư lợi hại nhất, cho nên lão khốn kiếp Duy Nhất Chân Thánh kia mới bố trí như vậy... Thật ra đối với luyện đan nhị gia cũng không có hứng thú lắm! Thấy Nhậm Kiệt dùng ánh mắt đó nhìn mình, Cuồng Ngưu cũng trừng mắt nói, nhưng cuối cùng vẫn là phất tay áo không hứng thú lắm, bởi vì hắn thật sự không có hứng thú đối với luyện đan. Chỉ có điều bởi vì lúc đó xuất hiện mấy Tiên Đan sư đỉnh cấp kia đều là trong lúc vô tình hắn trợ giúp mới xuất hiện, cho nên mới có chuyện như thế.
Nhậm Kiệt nghe nói cũng không khỏi cười khổ, dĩ nhiên là tình huống như thế, nếu như không phải Cuồng Ngưu nói ra, đúng là khó có thể đoán ra được.
Nhưng đồng thời cũng cảm giác rất là khó hiểu, thế sự khó lường, thật không nghĩ tới lại như thế. Tên này vốn tồn tại từ hỗn độn sơ khai, đúng là đủ đặc biệt, mà lại liên lụy đến mâu thuẫn với cả Tiên giới.
- Tiên giới xảy ra chuyện gì? Trước kia Tiên giới cùng tu luyện giới ở một chỗ sao? Còn nữa, trên Pháp Thần Cảnh là cảnh giới gì? Trong tu luyện giới từ thượng cổ, đã không có giới thiệu nhiều lắm về trên Pháp Thần Cảnh, chỉ là biết sau Pháp Thần Cảnh trải qua thần kiếp có thể phi thăng tới Tiên giới, trở thành tiên nhân... nhưng hắn không biết gì thêm.
- Tiên giới... Tiên giới chó má gì chứ, chẳng qua chỉ là lão khốn kiếp kia liên hiệp với một đám người chịu thua nghe lão ra lệnh, liên thủ ngưng tụ luyện hóa một phần tinh hoa nhất của đại thế giới để hắn khai sáng thế giới, sau đó với thành lập Tiên giới biến đổi rất nhiều quy tắc. Trước kia khai sáng thiên địa, người của vô số tinh không trong vũ trụ mênh mông phi thăng, chỉ cần là Thái Cực Cảnh đỉnh phong trải qua lôi kiếp là được đi vào trong đại thế giới, theo lý thuyết đại thế giới coi như là Tiên giới!
- Dĩ nhiên, lúc đó đại thế giới cường đại hơn nhiều so với hiện tại, chẳng qua là khi đó rất hỗn loạn, nhất là sau khi người ở thế giới phía dưới phi thăng càng ngày càng nhiều. Dù sao cho dù một tinh cầu khổng lồ trong một ngàn năm có một người phi thăng, trong vũ trụ mênh mông đó cũng có vô số tồn tại. Từ sau khi đại thần khai sáng ra phương thiên địa này, vũ trụ không ngừng mở lớn, với đại thế giới làm trung tâm, cho dù là chúng ta lúc đó cũng không dám nói có thể biết toàn bộ vũ trụ này to lớn bao nhiêu!
- Sau đó lão khốn kiếp kia liên hiệp với một đám người trấn áp chúng ta, rồi trực tiếp ngưng tụ chín thành của đại thế giới này thành chín lực lượng xuất hiện ở cái gọi là Tiên giới. Vốn ở trong tiểu thế giới Thái Cực Cảnh đỉnh phong là trải qua lôi kiếp có thể đi vào đại thế giới, mà ở đại thế giới thì có thể phát triển vô hạn độ. Khi đó cái gọi là thần tiên, thật ra chính là người đạt tới Pháp Thần Cảnh, nhưng Pháp Thần Cảnh lúc đó cường đại hơn nhiều so với hiện tại... Sau khi lão khốn kiếp kia tạo ra Tiên giới, liền cắt đứt tất cả thông đạo từ hạ giới phi thăng lên đại thế giới, làm cho Thái Cực Cảnh đỉnh phong khó có thể phi thăng, chỉ có đạt tới Pháp Thần Cảnh đỉnh phong đã trải qua thần kiếp mới có thể phi thăng!
"Chết tiệt!" Nghe đến đây, Nhậm Kiệt không nhịn được thầm mắng trong lòng, bởi vì hiện tại chính hắn đã đạt tới Pháp Thần Cảnh, cũng từng đi vào trong tinh không mênh mông, tuy rằng hắn không có thời gian đi thăm dò một số những tinh cầu khác trong tinh không, nhưng bình thường chỉ có tiểu tinh cầu mấy vạn dặm thậm chí mười mấy vạn dặm, làm sao có thể xuất hiện tồn tại Pháp Thần Cảnh đỉnh phong còn đã trải qua thần kiếp?
Để cho bọn họ trải qua lôi kiếp ở tinh cầu của mình, còn không bằng để bọn họ đi vào địa phương tầng thứ cao hơn, cho dù trở thành Pháp Thần Cảnh thì tìm đâu ra tiên linh khí, Hải Thần linh khí cho bọn họ, loại tu luyện lực lượng cực lớn đến kinh khủng bực đó?
"Chết tiệt! Con bà hắn quả thực hỏng bét, hỏng bét đoạn tử tuyệt tôn mà!"
Lần này, không biết làm cho bao nhiêu người tu luyện trăm ngàn năm, cuối cùng lại buồn bực mà chung kết, cho dù thiên tài đi nữa cũng vô dụng!
- Chết tiệt! Lão khốn kia quả nhiên là chết tiệt! "Con bà nó chuyện này đúng là hỏng bét, có bao nhiêu thiên tài phải bị hủy diệt, con đường tu luyện cả đời của vô số người đều bị lão làm đứt đoạn. Cho dù trải qua lôi kiếp cũng không thể đi vào địa phương tầng thứ cao hơn, không thể tới được đại thế giới, căn bản không có biện pháp đi xa hơn tới trên Pháp Thần Cảnh." Nhậm Kiệt thầm nghĩ trong lòng, cũng không nhịn được mắng thành tiếng.
- Không đúng... Lập tức, Nhậm Kiệt nghĩ tới tình huống ở đại thế giới, không khỏi lần nữa mắng: - Con bà nó! Cho dù là đại thế giới hiện tại cũng bị làm cho thê thảm không nỡ nhìn, ngoại trừ cái gọi là đại giáo vô thượng kia, các lực lượng khác muốn đạt tới Pháp Thần Cảnh khó như lên trời không nói, mà sau khi đạt tới, muốn tăng lên càng không có khả năng! Không trách được hiện tại đại thế giới trở thành như thế, càng ngày càng xuống dốc như thế!
- Không sai, lão khốn kiếp kia chính là lão chết tiệt! Vốn lúc đó lão tam còn một mực tìm ta cùng lão đại khiêu chiến, nhưng cũng bởi vì trước đó lão khốn kiếp kia bắt đầu làm chuyện này, hắn liền nổi giận giết vô số người đi theo lão khốn kia. Bởi vì hắn chính là người từ hạ giới từng bước một đi lên, lúc trước lão khốn kia nói rất đúng, nói cái gì tiên nên có bộ dáng của tiên, không phải ai cũng có tư cách đi vào, chỉ có bọn họ mới có tư cách chân chính cao cao tại thượng, trên bầu trời nhìn xuống, không thể để cho bất kỳ kẻ hỗn tạp nào cũng như thế... vì thế lão tam trực tiếp bùng nổ! Lúc đó chúng ta đang đánh với lão khốn kiếp kia, lão tam cũng từ từ gia nhập, sau đó chúng ta chính vì cùng nhau chiến đấu với lão khốn kiếp kia mà trở thành huynh đệ! Nghe Nhậm Kiệt mắng Duy Nhất Chân Thánh, Cuồng Ngưu cũng gật đầu lia lịa, nói.
Đối với chuyện này, Nhậm Kiệt cũng cảm động lây, hiện tại trong đại thế giới may mà còn có một chút Ngọc Tinh, trước kia trong di tích để lại các loại bảo vật, một chút Hải Thần linh khí đặc thù, hay tiên linh khí gì đó... cho nên mới có một vài người có cơ duyên tiếp tục đi tới trên Pháp Thần Cảnh, nhưng điều đó cũng không phải thường gặp.
Vật gì không thể tái sinh, sớm hay muộn cũng có một ngày dùng hết, hơn nữa càng dùng càng thiếu, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao tồn tại cường đại càng ngày càng ít.
Nhậm Kiệt mắng: - Con bà nó! Những thứ đó đều là chó má! Nói trắng ra chẳng qua là đoạt lấy tài nguyên cho mình, ở mặt khác, phỏng chừng lão già đó cũng là sợ hãi, không muốn để cho những người khác có cơ hội hưởng thụ tài nguyên, ngay cả điều cơ bản nhất để những người khác phi thăng đều không làm được. Cho dù thiên tài đi nữa sau khi đạt tới Thái Cực Cảnh, đột phá Pháp Thần Cảnh, kết quả cũng không đủ lực lượng cường đại duy trì, không có biện pháp đột phá, chỉ có thể buồn bực mà chung kết cuộc đời. Giống như Thiên Kiếm đạo nhân ngươi nói, hắn thiên tài như vậy có thể sau này trở thành Bán Thánh kiếm đạo, nếu như dưới tình huống như vậy đưa hắn về hiện tại, hắn ngay cả cơ hội đi tới đại thế giới này xông xáo cũng không có, chỉ làm một tồn tại tối cao ở trên tinh cầu phía dưới nào đó, chung thân khó có thể đi vào, cuối cùng thọ nguyên tiêu hao hết mà chết!
Cuồng Ngưu nghe nói vậy càng thêm kích động, cùng theo Nhậm Kiệt mắng chửi lão khốn kiếp kia. Tuy nhiên từ ngữ mắng chửi người của hắn hiển nhiên rất nhẹ nhàng, sau đó học theo Nhậm Kiệt cảm khái nói mấy câu, hắn lập tức học được mấy từ ngữ mới, tiếp tục dùng từ ngữ mới mắng mấy câu cảm giác đặc biệt rất thống khoái.
- Thật ra ban đầu ta cùng đại ca cũng rất khó chịu với lão, lão luôn muốn lôi kéo chúng ta cùng nhau làm chuyện này, mấu chốt là lão khốn kiếp ngu ngốc đó còn muốn làm lão đại, lão tính là thứ chó má gì chứ? Có đại ca rồi lão còn muốn làm lão đại! Lần đầu tiên lão nói lời này liền bị ta đánh. Sau đó lại làm bộ làm tịch lão đại, lại bị đại ca đánh. Khi đó lão cũng cùng chúng ta ngang hàng nhau, thật đánh nhau lão còn kém một chút. Kết quả sau đó lão làm ra Tiên giới này, kiếm được vô số người ủng hộ lão... Cuối cùng xảy ra đại chiến vô số vạn tộc thượng cổ cũng là lão tạo ra, đánh cho trời sụp đất nứt, tử thương vô số...
Nói ra hết thảy chuyện lúc trước, Cuồng Ngưu cũng rất là cảm khái nói: - Sau đó lan đến gần trên đầu chúng ta, hơn nữa lão khốn kia sau khi đánh mấy trăm năm, rồi lại cho người tìm tới chúng ta gây phiền toái, cuối cùng đại ca dẫn chúng ta đánh nhau với lão, một đường đánh đi lên. Chỉ là cuối cùng bị lão tính kế, không ngờ lão đã sớm luyện chế sẵn bảy tấm Thánh Bia này, dùng tài liệu chính là hài cốt của vị đại thần lúc trước khai sáng ra thiên địa này, cộng thêm một vài thứ không biết lão dùng thủ đoạn gì luyện chế, cuối cùng trấn áp chúng ta!
_ À... Đúng rồi! Vừa rồi ngươi hỏi trên Pháp Thần Cảnh là cái gì đúng không? Thật ra lúc ban đầu Pháp Thần Cảnh chính cái gọi là Thần tiên, ít nhất những người ở hạ giới phi thăng lên đều xưng hô như vậy. Dường như lão khốn kia lấy tiên nhân thấp nhất trong Tiên giới chính là Pháp Thần Cảnh, chỉ là ở Tiên giới xưng là tiên nhân. Từ sau khi lão làm ra Tiên giới, trên Pháp Thần Cảnh phi thăng sẽ trực tiếp trở thành Thiên Tiên, một tầng thứ tiên nhân so ra thấp nhất ở Tiên giới; trên Thiên Tiên là Kim Tiên; trên Kim Tiên chính là Đại La Kim Tiên, lên nữa chính là Bán Thánh, là đám người chúng ta năm đó! Nói một hồi lâu, đột nhiên Cuồng Ngưu nhớ lại một trong vấn đề Nhậm Kiệt hỏi lúc ban đầu, lúc này mới nói một lần tình huống ở Tiên giới.
Tiên nhân chính là tồn tại Pháp Thần Cảnh, trên Pháp Thần Cảnh là Thiên Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Bán Thánh. Nhậm Kiệt nghe Cuồng Ngưu nói, đột nhiên nghĩ đến tình huống ở thời điểm Hải Thanh Vân truyền thừa huyết mạch Hải Thần Giáo, lúc mình dò xét Tiên giới, bảy người kia là cấp gì chứ, dường như không phải tồn tại bình thường, là Kim Tiên hay là Đại La Kim Tiên?
Khẳng định không phải Thiên Tiên, bởi vì Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được, lúc mình độ lôi kiếp liều mạng thúc giục Thánh nhân luận đạo, cuối cùng tiên hồn lực hẳn cũng chưa đạt tới trình độ đó. Nếu như trên Pháp Thần Cảnh chính là Thiên Tiên mới có tiên hồn lực, vậy phút cuối cùng đó dường như mình đã vượt qua tiên hồn lực của Thiên Tiên, hẳn là đạt tới trình độ tiên hồn lực của Kim Tiên, cho nên mới có cảm ngộ loại đó, mới có thể cuối cùng ở trong lôi kiếp đột phá, thành công sống sót.
Hiện tại Nhậm Kiệt cũng từ từ biết rõ những tình huống này, nghĩ tới một ít chuyện liền thuận miệng hỏi Cuồng Ngưu, Cuồng Ngưu là có hỏi tất đáp, chỉ có điều nói lên mấy câu là mắng một hồi lão Duy Nhất Chân Thánh kia, nhất là bất tri bất giác học được một số từ ngữ mới mắng chửi người của Nhậm Kiệt.
Dĩ nhiên, sau khi hắn bị trấn áp, chuyện đại giáo vô thượng về sau, thậm chí tình huống của Tiên giới hắn biết cũng có hạn, nhưng chuyện trước kia Nhậm Kiệt cũng rất thích nghe, những chuyện kia còn xa hơn thời đại thượng cổ, nhưng đều là Cuồng Ngưu tự mình trải qua, nghe kể lại còn rất là tạo cảm xúc cho người ta.
Hai người nói chuyện với nhau bất tri bất giác qua một ngày một đêm, nói rất nhiều, mà Cuồng Ngưu cũng biết rất nhiều chuyện sau khi Tề Thiên ra ngoài.
- Đúng rồi, Ngưu Lão Nhị! Chính ngươi làm thế nào trốn ra được, xem tình huống thân thể của ngươi, dường như một chút bản thể trốn ra được?
Nói chuyện một thời gian lâu, Nhậm Kiệt phát hiện vị này cũng giống như Tề Thiên, Tề Thiên là bổn đại gia, vị này tự xưng là nhị gia... Nhậm Kiệt suy nghĩ có phải những người khác sẽ xưng là tam gia, tứ gia hay không? Bất quá trò chuyện một hồi, Nhậm Kiệt liền đặt cho vị nhị gia này một cái tên xưng hô mới: Ngưu Lão Nhị.
Đối với cái tên này, ngược lại Cuồng Ngưu cũng không có phản ứng gì lớn, kêu tới kêu lui chính hắn cũng thành thói quen.
Nhưng vừa nghe Nhậm Kiệt hỏi hắn vấn đề này, nhị gia lập tức nói: - Tiểu tử ngươi không phải nói nghiên cứu hiểu rõ rồi sao? Ha ha... Xem ra ngươi vẫn chưa có nghiên cứu hiểu rõ!
Nhậm Kiệt cảm giác rất là không nói nên lời, cười khổ lắc đầu nói: - Ta nhìn kết quả, kết quả đều đã bày ra ở đó, hơn nữa những thứ kia có chỗ lợi gì, ta hiểu điều ta cần phải hiểu là đủ rồi! Chuyện vừa rồi đã là quá khứ, nói một chút đi, nói ta nghe nếu sau này có chuẩn bị động thân, cũng giảm bớt trễ nải thời gian!
Động thân? Cuồng Ngưu sửng sốt, đa số thời gian là Nhậm Kiệt hỏi, hắn nhiều lắm là ngẫu nhiên hỏi về chuyện Tề Thiên, chuyện gì khác đúng là không hỏi nhiều, cũng như đối với chuyện sau này nên làm gì... Nhậm Kiệt nói động thân là muốn làm gì hắn đều không có hỏi tới...