Tà Thiếu Dược Vương

Chương 759: Hôn

Khí linh rồng tuy rằng rất cường đại, cũng có trí tuệ, nhưng bọn chúng vẫn còn rất đơn giản tinh khiết, nhất là Nhậm Kiệt là chủ nhân, mà Đan Diệu, Ngọc Vô Song các nàng là chủ mẫu, điều này bọn chúng đều biết rõ, cho nên mới thả lỏng chơi đùa với các nàng như vậy.

Thả các nàng xuống bên cạnh Nhậm Kiệt, bọn chúng mới nhỏ giọng phát ra tiếng long ngâm, sau đó trong nháy mắt vọt lên biến mất trong bầu trời.

- Không thành vấn đề, phiếu cơm lão đại huynh nhất định phải xem một chút trình độ luyện dược của muội hiện nay... Hì hì... Nghe Nhậm Kiệt nói sắp bắt đầu khởi động, nỗ lực, Đan Diệu liên tục gật đầu. Sau đó nói đến chuyện luyện dược, nàng đắc ý nhìn Nhậm Kiệt cười xấu xa, bởi vì trong lòng nàng từng nghĩ qua vô số lần, đợi sau khi Nhậm Kiệt trở về sẽ dọa cho hắn nhảy dựng mới được.

Nên biết, căn cứ phương pháp luyện dược của Nhậm Kiệt lưu lại trước kia, những năm này nàng lại từng đi vào thời gian tăng tốc của Hải Thần Giáo luyện chế dược phẩm, Đan Diệu đã tiến rất xa trên đường này, mỗi khi nghĩ tới hình ảnh phiếu cơm lão đại giật mình khi nhìn thấy mình luyện chế dược phẩm là nàng cảm thấy rất vui vẻ rồi!

- Dược phẩm à, nhắc tới lại quên để cho muội nhìn xem, phỏng chừng trước đây dạy cho muội pháp luyện chế dược phẩm sơ cấp, hẳn muội đã hiểu rõ toàn bộ rồi chứ? Xem dáng muội đắc ý cười xấu xa như vậy, có phải còn lợi hại hơn so với lúc trước ta dạy cho muội hay không? Nói như vậy muội đã đạt tới trình độ trung cấp rồi à! Tuy nhiên... A A... Chỉ sợ muội sẽ thất vọng rồi! Muội nhìn xem này... Nhậm Kiệt thấy Đan Diệu cười xấu xa, đã biết ngay nàng nín nhịn trong lòng ý nghĩ xấu gì rồi.

Cùng lúc nói, trong nháy mắt chung quanh thân thể Nhậm Kiệt xuất hiện vô số dược vật, mỗi loại dược vật đều giống như chìm trong một cái đan lô ngưng tụ trong ngọn lửa, mà luyện chế mỗi loại dược vật đều không giống nhau.




Hơn nữa tất cả dược vật cùng một lúc luyện chế, với ngọn lửa ngưng tụ thành một trận pháp thật lớn, giống như vô số tinh hà trong vũ trụ mênh mông, theo các loại dược vật bị luyện chế, dược tính của mỗi một loại dược vật đều lóe ra tia sáng bất đồng, hoặc là màu đen hoặc là màu bạc hoặc là màu đỏ... phối hợp với ngọn lửa, tạo thành một bức họa hoàn mỹ nhất.

- A... Thấy một màn như vậy, Đan Diệu đã hoàn toàn kinh sợ ngây người. Người khác trông thấy cảnh này sẽ hoảng sợ, nhưng cũng không kinh ngạc giống như Đan Diệu như vậy, bởi vì thế giới này vốn là thế giới với luyện đan là chính, thời đại thượng cổ hoặc là thời đại hồng hoang có người luyện chế dược phẩm, nhưng đã qua lâu rồi.

Thời đại hiện nay, chỉ có nàng cùng phiếu cơm lão đại là hai người chân chính bước trên con đường này. Tuy rằng phiếu cơm lão đại và nàng cũng chỉ dạy không ít người, nhưng bọn họ kém quá xa, sản xuất một lượng lớn còn tạm được, còn dược phẩm cao cấp có mục tiêu nhằm vào thì bọn họ không làm được.

Cái gọi là ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, Đan Diệu là chân chính trong nghề, ở phương diện dược phẩm chỉ có nàng mới thực sự hiểu được, cho nên giờ khắc này cũng chỉ có nàng phản ứng kịch liệt nhất, không nhịn được nắm chặt tay Ngọc Vô Song ở bên cạnh.

- Hả... Ngọc Vô Song lực lượng cường đại hơn rất nhiều so với Đan Diệu, nhưng trong khoảnh khắc này, lại cảm thấy trên tay Đan Diệu truyền đến lực lượng cường đại, làm cho nàng đều cảm nhận được hơi đau, điều này khiến Ngọc Vô Song vô cùng giật mình, thầm nghĩ Nhậm Kiệt ca ca này luyện chế dược phẩm hẳn là rất lợi hại, rất hoàn mỹ, nhưng Đan Diệu tỷ cũng rất lợi hại nha, không cần phải kích động như vậy chứ!? Đây chính là hoàn toàn đắm chìm hoặc là mất đi chính mình, trong khoảnh khắc này nàng bộc phát ra lực lượng, đã vượt qua lực lượng bản thân nàng rất nhiều... đây là một loại trạng thái không thể giải thích, điều này cũng quá kỳ quái đi!

Diễn biến giống như thiên địa sơ khai, giống như diễn biến vạn vật, thời khắc này dược vật của Nhậm Kiệt chính là phát sinh biến hóa như vậy.

Bất tri bất giác, một chút dược phẩm cuối cùng ngưng tụ dường như có linh tính, tạo cho người ta có cảm giác giống như có chứa khí tức sinh mạng... cuối cùng Nhậm Kiệt bắt đầu từ từ ngưng tụ thành ba giọt dược phẩm.

Ba giọt dược phẩm này, mỗi một giọt ngưng tụ đều không giống nhau, biến hóa huyền diệu vượt quá tưởng tượng.

"Phù... Phù... Phù..." Trong nháy mắt khi Nhậm Kiệt rốt cục hoàn toàn ngưng tụ thành ba giọt dược phẩm này, Nhậm Kiệt còn không có gì lạ, trong khi đó toàn thân Đan Diệu đột nhiên ướt đẫm, toát ra rất nhiều mồ hôi, cả người nàng giống như là bị giội mưa, trên mặt đất đều có không ít bọt nước.

Mà cả người nàng hô hấp dồn dập, dường như đã trải qua một trận đại chiến giằng co, đã trải qua một trận chiến sinh tử.

- Thật đáng sợ, thật huyền diệu, thật hoàn mỹ, thật đặc biệt... hóa ra lại có thể làm như thế! Cái này... cái này đã vượt qua mức độ hy vọng, triển vọng của năm đó, cho dù là luyện chế Tiên Đan thượng phẩm bình thường kia, chỉ sợ cũng không có lợi hại như vậy đâu! Không... Tiên Đan sao có thể so sánh với nó chứ! Đan Diệu không nhịn được cảm thán, hết thảy đều rất khó tin!

- Các nàng hãy uống cái này đi, cần một chút thời gian từ từ sử dụng. Thi Ngữ muội đây là từ từ lắng đọng lại, từ từ bồi dưỡng, như vậy có thể không làm trễ nải việc làm của muội, còn có thể từ từ trợ giúp muội tăng lên. Phần của Đan Diệu này chủ yếu là cải tạo thân thể của muội, đồng thời có trợ giúp rất lớn cho muội khống chế lửa. Còn Vô Song cái này sẽ tăng lên tu vi của muội đồng thời giúp tăng cường nội tình của muội! Nhậm Kiệt phân biệt nhẹ nhàng bắn ra ba giọt dược phẩm, bay tới bên các nàng, chậm rãi bay vào trong miệng các nàng.


- Tuyệt vời, quá tuyệt vời! Thì ra lại còn có thể có hiệu quả như thế, quả thực giống như một cái... một cái kho thuốc khổng lồ. Không ngờ lại hút lực lượng trong dược phẩm dẫn vào trong cơ thể phát huy nguồn năng lượng cuồn cuộn không ngừng, còn có thể có ngọn lửa cải thiện sáp nhập vào chân hỏa bản mạng của muội... cái này quá... xuất sắc mà! Phiếu cơm lão đại, phiếu cơm lão đại, huynh nhất định phải dạy muội! Lúc này, Đan Diệu là phản ứng lớn nhất, kinh ngạc nhất, hơn nữa sau khi uống vào dược phẩm cũng không có trực tiếp ngồi xuống luyện hóa giống như Ngọc Vô Song, không có nhìn về phía Nhậm Kiệt tràn đầy hạnh phúc như Văn Thi Ngữ.

Nàng là trước tiên phân tích biến hóa của dược phẩm trong thân thể, sau đó liền nhảy vọt tới, nắm cánh tay Nhậm Kiệt kích động kêu lên.

Nhậm Kiệt nhìn về phía Đan Diệu cười nói:

- Ồ! Không phải muội vừa mới nói muốn cho ta nhìn xem trình độ luyện chế dược phẩm của muội hay sao? Đến đây, mau cho ta nhìn xem muội hiện tại luyện chế thế nào?

- Ái chà... Đan Diệu lập tức sắc mặt cứng đờ, vừa rồi xem ra quá nhập thần, nên quên mất trước đó nàng còn rất đắc ý chuẩn bị diễn trò một phen, lúc này nghĩ lại đột nhiên có chút ngượng ngùng. Khó có được có lúc làm cho Đan Diệu ngượng ngùng, không có biện pháp, vốn muốn biểu diễn một chút cho nàng hiểu được phép cộng trừ trong vòng 10, kết quả đột nhiên phát hiện đối phương đã là tồn tại cấp bậc nghiên cứu phi thuyền giữa các tinh, chênh lệch quá xa.

Trong đạo dược phẩm, Nhậm Kiệt dẫn dắt ở phía trước, trước khi Nhậm Kiệt chưa rời đi, lúc Nhậm Kiệt trao đổi cùng Đan Diệu còn dừng lại ở một khu vực nhỏ bé. Mà trong những năm Nhậm Kiệt rời xa này, Đan Diệu tăng lên rất nhiều, mở rộng gấp trăm lần các thứ Nhậm Kiệt dạy cho nàng lúc trước, đạt tới một độ cao mới.

Nhưng thẳng đến lúc Nhậm Kiệt trở về, Đan Diệu mới không thể không chấp nhận một thực tế tàn khốc, trước kia nàng chỉ là phát triển ở một phương diện, còn Nhậm Kiệt thì đã tăng lên một cảnh giới, đạt tới một độ cao và cảnh giới hoàn toàn mới, hoàn toàn không thể so sánh... cũng như một là bản đồ không ngừng khuếch trương trên mặt đất, một là đã bay lên chín tầng trời bao la.

- Cái gì chứ, cái gì trình độ luyện chế dược phẩm chứ... Đan Diệu sửng sốt một chút, lập tức làm ra bộ dáng ta không biết gì nhìn Nhậm Kiệt nói: - Phiếu cơm lão đại! Huynh cũng quá không có trách nhiệm đi! Âm thầm lặn đi mất tiêu nhiều năm như vậy, cũng không biết chúng ta nhớ huynh như thế nào, cái này cũng chưa tính, huynh còn nói chuyện luyện chế dược phẩm liên quan tới đại kế phát triển Nhậm gia, huynh không nghĩ biện pháp dạy cho ta làm sao có thể làm được. Được rồi! Hiện tại cũng không phải lúc truy cứu trách nhiệm của phiếu cơm lão đại huynh... Hì hì... Phiếu cơm lão đại! Huynh vừa rồi một tay làm dược lô đơn độc chứa hàng vạn hàng ngàn dược phẩm kia có phải cần lực lượng cường đại hay không vậy? Ta bây giờ có thể làm được hay không?

Thấy bộ dáng chơi xấu của Đan Diệu, Văn Thi Ngữ ở một bên cũng phải mỉm cười, khẽ lắc đầu, nha đầu kia không hổ là lúc trước có thể nữ giả nam trang đi theo bên cạnh Nhậm Kiệt lâu như vậy.

- Chơi xấu đúng không? Nhậm Kiệt cũng bị chọc cười, nhìn Đan Diệu cười hỏi.

- Người nào chơi xấu, vốn chỉ là trước đâu mà thôi! Thi Ngữ tỷ tỷ nói xem có đúng không? Trước đây chưa có tính sổ với huynh đâu! Được rồi, món nợ này sau này từ từ tính, tuy nhiên hiện tại phiếu cơm lão đại huynh phải mau mau đoái công chuộc tội, nói cho muội biết vừa rồi huynh làm sao làm được! Nhất là một tay ngưng tụ dược lô dược phẩm cùng chân hỏa bản mạng kia, thủ đoạn tạo thành trận pháp mênh mông kia... Đúng rồi, cái này cần phải lực lượng cường đại chống đỡ phải không? Hiện tại nếu như muội chỉ luyện chế dược phẩm bình thường, hẳn là không cần phải không? Trước cứ học xong thủ pháp là được, nếu như cần lực lượng chống đỡ thì có chút phiền phức? Trước mặt Đan Diệu còn lắc lắc cánh tay của Nhậm Kiệt nói, có cảm giác hơi nũng nịu, nhưng mới nói mấy câu, suy nghĩ của nàng đã đắm chìm trong cảnh tượng luyện chế dược phẩm của Nhậm Kiệt vừa rồi, lập tức nàng hòa mình vào trong đó, thỉnh thoảng đưa tay xoa cằm trầm tư, không nhịn được ở đó lầm bầm lầu bầu lẩm bẩm.




Tuy nhiên bởi vì vừa rồi là Nhậm Kiệt thuần túy luyện chế dược phẩm, tốc độ vô cùng nhanh chóng, không có bất kỳ ý nghĩ kéo dài thời gian, hay có ý chỉ dạy, nên cho dù Đan Diệu có thể nhìn ra môn đạo, cũng chỉ là biết thứ này thật lợi hại, giống như là một người nghiên cứu chiến đấu cơ đột nhiên thấy được phi thuyền ngoài hành tinh nên kích động, mà không rõ vì sao phi thuyền có thể trong nháy mắt tăng tốc đến trình độ đó... hoặc vì sao có thể xuyên qua tinh không.

- Phiếu cơm lão đại... hãy nói xem! Cuối cùng, Đan Diệu lại lần nữa nhìn về phía Nhậm Kiệt, kéo dài giọng nói.

- Không đúng a, ta nhớ rõ vừa rồi có người nói muốn biểu diễn cho ta xem luyện chế dược phẩm mà... Nhậm Kiệt lần nữa cố nhịn cười, vừa nói vừa nhìn về phía Đan Diệu. Nắm bắt thời gian là một chuyện, nhưng thời khắc này thấy Đan Diệu như thế, Nhậm Kiệt vẫn không nhịn được trêu chọc nàng một chút, thấy bộ dáng của nàng, nhớ lại bộ dáng giả dạng mập mạp của nàng trước kia, Nhậm Kiệt liền không nhịn được muốn bật cười.

- Đáng ghét! Đột nhiên, Đan Diệu cấp bách không chịu được, khó có được lộ ra thái độ của cô gái nhỏ, giậm chân một cái nói: - Chơi xấu thì chơi xấu, muội đã chơi xấu đó! Phiếu cơm lão đại huynh nếu không nói với muội, muội muội sẽ... muội sẽ nắm tay huynh không thả... Thi Ngữ tỷ tỷ, tỷ giúp muội nắm cánh tay kia của huynh ấy... Hừ...

- Ha ha... Nhậm Kiệt nghe nói như vậy không nhịn được cất tiếng cười to, lấy tay vuốt cái mũi nhỏ xinh xắn của Đan Diệu, nói: - Được rồi! Hơi có chút dáng vẻ nữ nhân rồi, ngày nào đó chúng ta động phòng, nếu không thì hiện tại liền động phòng đi, thế nào?

- A... Đan Diệu bị dọa cho hoảng sợ, trong đầu chợt hiện lên một màn kia, càng nghĩ đến phiếu cơm lão đại chân chính là tà thiếu, làm việc không dựa theo lẽ phải... nói không chừng hiện tại hắn thật sự sẽ lập tức động phòng. Mặc dù nói mình cùng phiếu cơm lão đại cũng chỉ thiếu một điểm cuối cùng như thế, nhưng bây giờ Vô Song ở một bên, còn có Thi Ngữ tỷ tỷ, nếu quả thật như...

Nàng lập tức không biết làm sao, mặt đỏ tía tai, cả người đều ngây dại.

"Bụp!" Đúng lúc này, thấy Đan Diệu ngây dại dáng vẻ đáng yêu, Nhậm Kiệt cúi đầu lần nữa khẽ hôn môi Đan Diệu, đồng thời nhanh chóng truyền cho Đan Diệu phương diện kiến thức dược phẩm do chính mình nghiên cứu trước đó. Với cường độ tiên hồn lực của Nhậm Kiệt hiện nay, tùy thời có thể khống chế truyền vào trong óc người khác những thứ này, đồng thời cũng khống chế trình độ phóng ra giúp cho Đan Diệu có thể từ từ tiếp thu.

- Hả... Đan Diệu vốn đang bị giật mình lập tức ngây ngẩn cả người, lập tức cũng không biết nên làm gì bây giờ cho tốt. Khoảnh khắc này nàng lại lần nữa bị Nhậm Kiệt hôn môi thâm tình, cả người nàng mềm nhũn.

Sau nụ hôn dài với Đan Diệu, Nhậm Kiệt và Văn Thi Ngữ cùng rời đi... chỉ là Đan Diệu cũng không nhớ rõ Nhậm Kiệt cùng Văn Thi Ngữ rời đi khi nào...

back top