Tuy rằng Đan Vô Pháp chuẩn bị đầy đủ, hai mắt của hắn cũng uy lực rất kinh người, còn có Thiên Kiếm tương trợ, nhưng dù sao cũng là đánh vỡ tấm chắn thế giới, hắn đã phải chịu áp lực đi vào một phương thiên địa khác, còn có cảm giác nguy hiểm. Đúng lúc này, đột nhiên cảm nhận được một cổ lực lượng khác trong nháy mắt bao phủ, trợ giúp bọn họ triệt tiêu phần lớn lực lượng, đồng thời một giọt máu tươi nhanh chóng sáp nhập vào hai mắt của hắn.
"Ầm..." Ngay sau đó, trong cặp mắt đen như mực của Đan Vô Pháp phát sáng, giống như trong ngủ mê tỉnh lại, uy thế tăng nhiều. Trong tiếng nổ ầm ầm phối hợp với Thiên Kiếm, ngay lúc Thiên Châu vùng vẫy rống một tiếng nhanh chóng phá mở tấm chắn đại thế giới...
- Sao... Chuyện gì xảy ra? Này... Gia chủ, đây là chuyện gì xảy ra? Vừa rồi đó là Thiên Kiếm, lão tam Thiên Kiếm à? Ngưu Lão Nhị đầu óc mơ hồ, vừa rồi vốn hắn không có để ý, toàn thân toàn ý luyện hóa một chút lực lượng cuối cùng của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Thẳng đến cuối cùng thanh tỉnh mới cảm nhận được lực lượng của Thiên Kiếm, nhưng chờ tới lúc hắn kịp phản ứng, Đan Vô Pháp đã ôm Thiên Châu cầm trong tay Thiên Kiếm đánh vỡ tấm chắn thế giới, rồi dưới tình huống được Nhậm Kiệt dùng một giọt tinh huyết bản mạng bản thân đưa tiễn rời khỏi đại thế giới này.
Một khi rời khỏi đại thế giới này, thì dù là Bán Thánh, đã đạt đến đỉnh phong của thế giới này cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Chính là thanh kiếm kia, người kia là truyền nhân của hắn lựa chọn, bất quá đã không trọng yếu! Đi! Chúng ta đi cứu Nghịch Thiên Thất Đại Thánh còn lại, sau đó cùng chung đánh lên Tiên giới, Hầu Tử bên kia mới là cấp bách. Có vấn đề gì, đợi cứu hắn ra ngươi từ từ hỏi hắn! Nhậm Kiệt nhìn theo hướng Đan Vô Pháp rời đi, trong lòng hắn cũng rất cảm khái. Bất luận là Đan Vô Pháp hay là Thiên Châu, đều không phải người bình thường, nhưng giờ này bọn họ đã rời khỏi đại thế giới, hết thảy đều đã không trọng yếu.
Chuyện đã qua, có chuyện xưa nhiều mấy đi nữa cũng đều là chuyện xưa, hết thảy trước mắt mới là trọng yếu nhất.
Nhất là ở vào thời điểm hiện tại, phương thế giới này đã biến thành bộ dáng rách mướp gần như hủy diệt, so với đại thế giới Táng Tiên cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỉ có điều bởi vì phương đại thế giới này trước đó hoàn chỉnh hơn, rộng lớn cường đại hơn mà thôi.
Cho dù là sắp hủy diệt, cũng không phải sẽ hoàn toàn hủy diệt trong lúc nhất thời, mà còn có vô tận sinh cơ chống đỡ.
Nhưng loại chống đỡ này cũng chỉ là nhất thời, nếu không thể hoàn toàn ổn định, hoàn toàn giải quyết vấn đề, hủy diệt là điều tất nhiên. Cho nên Nhậm Kiệt nhất định phải nắm bắt thời gian, cũng không có nói nhiều lời với Ngưu Lão Nhị, vừa nói đồng thời lại lần nữa thúc giục một khối ngọc giản khác.
Trong nháy mắt bên cạnh bọn họ lại lần nữa xuất hiện một lối ra vào, bên trong cũng có một tấm bia đá. Tấm bia đá này tạo cho người ta có cảm giác giống như một bảo kiếm sắc bén.
Ở trong này chính là lão tam của Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, là không gian Thánh Bia trấn áp Thiên Kiếm đạo nhân.
- Ngươi xác định... Ngươi bây giờ tự mình có thể thực hiện? Ngưu Lão Nhị vừa nghe nói lập tức sửng sốt. Nên biết, Tề Thiên được thả ra là bởi vì lão đại cường hãn, còn có Nhậm Kiệt tương trợ, có cả đại thế giới Cổ Thần Vương trợ giúp, lão đại mới có thể luyện hóa Thánh Bia thành Hỗn Độn Chí Bảo. Về phần Ngưu Lão Nhị, thì chính hắn rất rõ ràng, là Nhậm Kiệt mượn Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ cùng Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng mới mượn lực dùng sức thả hắn ra.
Có thể nói, nếu như không phải Tàn Thiên Thánh Hổ ở trạng thái đặc biệt, gần như hy sinh một Bán Thánh mới mở ra chỗ hổng để Nhậm Kiệt có cơ hội, thì bình thường là hoàn toàn không có khả năng. Tuy rằng Nhậm Kiệt đạt tới Bán Thánh, nhưng dù sao hiện tại không thể vì thả ra một người mà hy sinh một Bán Thánh khác!
"Ầm..." Nhậm Kiệt không hề để ý tới Ngưu Lão Nhị, có một số thời điểm có mấy lời là không cần thiết trả lời, bởi vì hành động chính là chứng minh tốt nhất. Trong tiếng nổ ầm ầm, thánh hồn khổng lồ của Nhậm Kiệt bao phủ khối Thánh Bia này, đã trải qua Tề Thiên, Kim Sí Đại Bằng, Ngưu Lão Nhị... giờ này Nhậm Kiệt đã vô cùng quen thuộc với Thánh Bia, có thể nói ở trong phương thế giới này, hắn là người quen thuộc nhất, hiểu biết nhất về Thánh Bia.
Trận pháp bên trong Thánh Bia, vòng ngoài là có người cố ý khống chế, bố trí, nhưng bên trong Thánh Bia thì chính là thiên nhiên tạo thành.
Mà lực lượng khổng lồ cố ý bố trí trận pháp, cấm chế, cùng cả thiên nhiên tạo thành Thánh Bia này dung hợp hoàn mỹ, đến ngay cả Nghịch Thiên Thất Đại Thánh đều có thể bị trấn áp, bị phong ấn.
Có thể nói, Nhậm Kiệt có thể đi tới một bước hôm nay, có thể ở lúc nhập Thánh có thành tựu lớn như vậy, có một phần rất lớn cũng là nhờ vào Thánh Bia. Bởi vì từ trên Thánh Bia, Nhậm Kiệt chiếm được rất nhiều chỗ tốt, cũng học được rất nhiều thứ. Hôm nay, Nhậm Kiệt muốn thử dưới tình huống không hủy diệt, không mượn ngoại lực đánh vỡ Thánh Bia, chân chính phá mở khối Thánh Bia này.
Bởi vì Nhậm Kiệt đã phát hiện, bảy khối Thánh Bia này vốn là một thể bị phân chia ra, giữa chúng có một dây liên hệ thần bí.
Thậm chí có quan hệ rất lớn với cả Tiên giới, cùng phương thiên địa này, có một loại tác dụng chống đỡ vững chắc phương thiên địa này, ngăn cách phương thiên địa này với Tiên giới. Nhưng theo thiên địa thay đổi, Tề Thiên luyện hóa Thánh Bia, Kim Sí Đại Bằng phá mở Thánh Bia ra, Ngưu Lão Nhị được cứu ra, Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ từ bên trong Thánh Bia thoát vây, hết thảy phát sinh đó đã làm cho uy lực chỉnh thể của Thánh Bia yếu bớt rất nhiều.
Cộng thêm lúc ban đầu Nhậm Kiệt đối mặt chính là khối Thánh Bia trấn áp Tề Thiên kia, đó là một khối cường đại nhất trong bảy khối Thánh Bia, hơn nữa mới đây không bao lâu, lực lượng của Nhậm Kiệt lại tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, giờ này đã chân chính nhập Thánh, trở thành Bán Thánh.
Cho nên để phá mỡ không gian trấn áp Thiên Kiếm đạo nhân, Nhậm Kiệt rất bình thản đứng ở trước Thánh Bia, hôm nay hắn chính là muốn hoàn toàn bằng vào lực lượng cùng cảnh giới bản thân đối mặt với Thánh Bia này.
Hạ giới rơi vào hủy diệt, cả Tiên giới bởi vì biến hóa bên trong Vẫn Thánh Cốc, Bách Thánh Sơn cũng đã long trời lỡ đất, không còn có cảnh tượng tiên vụ lượn lờ, Thánh địa của vạn tiên trước đó.
Ở phụ cận Vẫn Thánh Cốc lại còn kinh khủng dọa người, chung quanh ức vạn dặm tiên khí cùng với hết thảy sinh linh đều bị hút vào trong đó. Thời khắc này Vẫn Thánh Cốc giống như một cái hắc động cắn nuốt hết thảy, sau khi đại quân tinh nhuệ của Hoàng Triều thượng cổ cùng Tiên giới bị hiến tế kích phát lực lượng trong đó, tiếp đó liền sinh ra uy thế vô biên hút hết thảy tồn tại tất cả lực lượng vào trong đó.
Bất kể là thiên tài địa bảo gì, hay tiên khí, sinh linh gì, hết thảy đều bị hút vào trong Vẫn Thánh Cốc.
Ở bên trên Vẫn Thánh Cốc, một viên Tiên Đan trạng thái gần như hoàn mỹ đang chậm rãi xoay tròn. Tiên Đan cùng ức vạn lý sinh linh, tiên khí bị hút vào ở chung quanh, tất cả đều là hai cảnh tượng đối lập, Tiên Đan tản ra sinh cơ vô tận, giống như đang dựng dục một thế giới hoàn toàn mới.
Một cổ khí tức sinh mạng dựng dục cuồn cuộn trong đó, từng đạo pháp tắc đại đạo vây quanh, hết thảy thiên địa tựa hồ đều chứa trong đó, vạn vật biến hóa như là bởi vậy mà sinh ra.
Mà bên trong Vẫn Thánh Cốc, thì ức vạn dặm Tiên giới hết thảy hút thu vào trong đó, phạm vi còn đang không ngừng mở lớn, trận pháp tuyệt sát Vẫn Thánh Cốc hủy diệt hết thảy thì hoàn toàn dẫn động lực lượng của Thánh Dược Cốc năm đó áp chế ẩn giấu, không ngừng luyện chế viên Thánh Đan này.
Đây là phương thiên địa này, hoặc nói là vô số dị số trong thiên địa, bởi vì chỉ cần người tu vi đủ cường đại đều có thể cảm nhận được: theo Thánh Đan này ngày càng hoàn mỹ thành hình, lực lượng khổng lồ kia đã phóng xạ vượt qua phương thiên địa này, làm cho hết thảy thế giới chung quanh đến gần phương thiên địa này đều cảm nhận được chấn động.
Thánh Đan trong trời đất này là có một không hai, từ rất lâu trước kia đã tạo cho người ta có cảm giác sắp hoàn thành hoàn toàn, nhưng chỉ còn kém một điểm cuối cùng kia: Thánh Đan kia không hoàn chỉnh pháp tắc đại đạo, Thánh Đan kia ẩn chứa vô cùng sinh cơ vẫn luôn kém một chút xíu như vậy. Chỉ một chút xíu như vậy, càng đến sau càng khó, uy lực của Vẫn Thánh Cốc đã không ngừng tăng lên, đạt tới một trình độ không tiền khoáng hậu, dưới thúc giục lực lượng cực lớn đến khó có thể tưởng tượng, nhưng vẫn luôn còn kém một chút xíu như vậy...
- Thiếu chút xíu nữa... Tại sao chỉ luôn thiếu một chút xíu nữa, chẳng lẽ phải đem cả Tiên giới... Lúc này, Lý Hằng không tiếc hết thảy hợp hai làm một với Vẫn Thánh Cốc, hoàn toàn không thèm để ý mình chết hay sống. Giờ này lão đã đạt đến một loại đỉnh phong hoàn toàn mất đi hình dáng người cũng nhìn viên Thánh Đan kia lẩm bẩm tự nói.
Bởi vì từ ban đầu dùng tất cả người tinh nhuệ Hoàng triều thượng cổ cùng Tiên giới hiến tế thúc giục Vẫn Thánh Cốc, sáp nhập vào chân huyết chiếm được của Đan Diệu từ hạ giới... hết thảy dường như đã đạt thành mong muốn. Nhìn pháp tắc đại đạo vừa bắt đầu ngưng tụ trên kia, đang không ngừng hoàn thiện, không ngừng hoàn chỉnh, tiếp theo dò xét đến hết thảy sinh cơ cùng biến hóa ẩn chứa bên trong, Lý Hằng cũng đã sớm vui vẻ nở hoa, nghĩ là sắp hoàn thành.
Kết quả sau đó cảm giác sắp hoàn thành thời điểm cuối cùng, bất luận là pháp tắc đại đạo, hay là lực lượng bên trong Thánh Đan đều luôn thiếu một chút xíu nữa. Lý Hằng bắt đầu không tiếc hết thảy hấp thu lực lượng của Tiên giới, cắn nuốt sinh linh, linh khí, bảo bối ức vạn dặm, nhưng cuối cùng vẫn là thiếu chút xíu nữa... kết quả này khiến lão vô cùng nhức đầu.
- Hừ! Mặc dù luyện hóa cả Tiên giới thì có sao, một khi tộc của ta có Thánh nhân xuất thế, thay đổi càn khôn, hưng thịnh tộc của ta sắp tới... "Ầm..." Đột nhiên, Lý Hằng để lộ ra chỗ kinh khủng cùng tàn nhẫn của lão, ngay sau đó lại lần nữa khuếch tán lực lượng của Vẫn Thánh Cốc, không ngừng tăng lên phạm vi.
Giống như tia sáng hủy diệt liên lụy tới Tiên giới, trong nháy mắt hết thảy trong mấy trăm dặm đều bị Vẫn Thánh Cốc cắn nuốt, trong chớp mắt mấy ngàn dặm biến thành tro bụi. Tuyệt đối là đang lan rộng với một loại tốc độ hủy diệt thiên địa, cắn nuốt hết thảy Tiên giới còn nhanh hơn so với trước đây... Đây là tiết tấu muốn hủy diệt hết thảy!
"Ầm... Ầm... Ầm..." Mà đang lúc Vẫn Thánh Cốc lại lần nữa bạo phát lực lượng cắn nuốt kinh khủng, mở rộng với tốc độ hủy diệt Tiên giới, dưới tình huống cắn nuốt hết thảy lực lượng, sinh linh của Tiên giới... uy lực bên trong Vẫn Thánh Cốc càng tăng mạnh... Thế nhưng bên trong đó, vẫn còn có một cổ lực lượng kiên trì chống đỡ.
- Lại vẫn không chết? Còn sống? Vừa rồi Lý Hằng tập trung toàn bộ tâm tư vào trên Thánh Đan, mỗi một biến hóa rất nhỏ trên Thánh Đan đều dẫn tới chú ý của lão, cho nên cũng không có để ý những thứ khác. Bởi vì theo lão thấy, thuận thế làm dù có kéo cỏ chết thỏ cũng không lầm, có thể hoàn toàn tiêu diệt giải quyết hết người Nhậm gia càng tốt. Thế nhưng thời điểm này lão có hơi lưu ý, trong lúc điên cuồng thúc giục Vẫn Thánh Cốc lần nữa bạo phát quét ngang Tiên giới, cắn nuốt hết thảy Tiên giới, mới phát hiện người của Nhậm gia lại vẫn còn sống! Điều này làm cho lão cũng rất là kinh ngạc, rất là bất ngờ!
- Thật đúng là ngoan cường! Bất quá một hòn đá nhỏ dù có cứng rắn thế nào đi nữa, cũng khó mà ảnh hưởng tới biển lớn sóng lớn... Hừ! Tuy rằng rất kinh ngạc rất bất ngờ, nhưng lập tức tâm tư Lý Hằng còn là quay lại trên luyện chế Thánh Đan, tiếp tục khống chế Vẫn Thánh Cốc không ngừng mở rộng cắn nuốt Tiên giới. Cuối cùng chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không có chú ý nhiều lắm tới những người Nhậm gia này rốt cuộc ra sao, không có cố ý ghim vào bọn họ.
Bởi vì giờ này Lý Hằng đã từ từ dung hợp làm một với Vẫn Thánh Cốc, lão giống như đã trở thành khí linh của Vẫn Thánh Cốc, một khí linh đại trận tuyệt sát Bán Thánh kinh khủng. Thời khắc này đang điên cuồng cắn nuốt hết thảy của Tiên giới, lực lượng tăng vọt đến cực hạn. Dưới lực lượng này, cho dù Bán Thánh ở trong mắt lão đều không coi vào đâu, huống chi những thứ cá hư tôm thúi tạp nhạp Nhậm gia này.
Ở trong mắt Lý Hằng xem ra, muốn giết chết bọn họ là chuyện vô cùng đơn giản, chỉ có điều thời đểm này không đáng phân tâm vì bọn họ, đại sự quan trọng hơn, hiện tại Thánh Đan không thể chấp nhận nửa điểm sai lầm.
Cho nên Lý Hằng cũng không có lần nữa đơn độc tập trung lực lượng đối phó với Nhậm gia bên này, chỉ là khống chế Vẫn Thánh Cốc điên cuồng cắn nuốt hết thảy chung quanh Tiên giới... Dù vậy, theo đại trận tuyệt sát Bán Thánh của Vẫn Thánh Cốc đang từ từ tăng lên uy thế, đại trận của Nhậm gia bên này cũng gặp phải áp lực càng lúc càng lớn...
"Ầm..." Ngay sau đó, trong cặp mắt đen như mực của Đan Vô Pháp phát sáng, giống như trong ngủ mê tỉnh lại, uy thế tăng nhiều. Trong tiếng nổ ầm ầm phối hợp với Thiên Kiếm, ngay lúc Thiên Châu vùng vẫy rống một tiếng nhanh chóng phá mở tấm chắn đại thế giới...
- Sao... Chuyện gì xảy ra? Này... Gia chủ, đây là chuyện gì xảy ra? Vừa rồi đó là Thiên Kiếm, lão tam Thiên Kiếm à? Ngưu Lão Nhị đầu óc mơ hồ, vừa rồi vốn hắn không có để ý, toàn thân toàn ý luyện hóa một chút lực lượng cuối cùng của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Thẳng đến cuối cùng thanh tỉnh mới cảm nhận được lực lượng của Thiên Kiếm, nhưng chờ tới lúc hắn kịp phản ứng, Đan Vô Pháp đã ôm Thiên Châu cầm trong tay Thiên Kiếm đánh vỡ tấm chắn thế giới, rồi dưới tình huống được Nhậm Kiệt dùng một giọt tinh huyết bản mạng bản thân đưa tiễn rời khỏi đại thế giới này.
Một khi rời khỏi đại thế giới này, thì dù là Bán Thánh, đã đạt đến đỉnh phong của thế giới này cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Chính là thanh kiếm kia, người kia là truyền nhân của hắn lựa chọn, bất quá đã không trọng yếu! Đi! Chúng ta đi cứu Nghịch Thiên Thất Đại Thánh còn lại, sau đó cùng chung đánh lên Tiên giới, Hầu Tử bên kia mới là cấp bách. Có vấn đề gì, đợi cứu hắn ra ngươi từ từ hỏi hắn! Nhậm Kiệt nhìn theo hướng Đan Vô Pháp rời đi, trong lòng hắn cũng rất cảm khái. Bất luận là Đan Vô Pháp hay là Thiên Châu, đều không phải người bình thường, nhưng giờ này bọn họ đã rời khỏi đại thế giới, hết thảy đều đã không trọng yếu.
Chuyện đã qua, có chuyện xưa nhiều mấy đi nữa cũng đều là chuyện xưa, hết thảy trước mắt mới là trọng yếu nhất.
Nhất là ở vào thời điểm hiện tại, phương thế giới này đã biến thành bộ dáng rách mướp gần như hủy diệt, so với đại thế giới Táng Tiên cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỉ có điều bởi vì phương đại thế giới này trước đó hoàn chỉnh hơn, rộng lớn cường đại hơn mà thôi.
Cho dù là sắp hủy diệt, cũng không phải sẽ hoàn toàn hủy diệt trong lúc nhất thời, mà còn có vô tận sinh cơ chống đỡ.
Nhưng loại chống đỡ này cũng chỉ là nhất thời, nếu không thể hoàn toàn ổn định, hoàn toàn giải quyết vấn đề, hủy diệt là điều tất nhiên. Cho nên Nhậm Kiệt nhất định phải nắm bắt thời gian, cũng không có nói nhiều lời với Ngưu Lão Nhị, vừa nói đồng thời lại lần nữa thúc giục một khối ngọc giản khác.
Trong nháy mắt bên cạnh bọn họ lại lần nữa xuất hiện một lối ra vào, bên trong cũng có một tấm bia đá. Tấm bia đá này tạo cho người ta có cảm giác giống như một bảo kiếm sắc bén.
Ở trong này chính là lão tam của Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, là không gian Thánh Bia trấn áp Thiên Kiếm đạo nhân.
- Ngươi xác định... Ngươi bây giờ tự mình có thể thực hiện? Ngưu Lão Nhị vừa nghe nói lập tức sửng sốt. Nên biết, Tề Thiên được thả ra là bởi vì lão đại cường hãn, còn có Nhậm Kiệt tương trợ, có cả đại thế giới Cổ Thần Vương trợ giúp, lão đại mới có thể luyện hóa Thánh Bia thành Hỗn Độn Chí Bảo. Về phần Ngưu Lão Nhị, thì chính hắn rất rõ ràng, là Nhậm Kiệt mượn Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ cùng Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng mới mượn lực dùng sức thả hắn ra.
Có thể nói, nếu như không phải Tàn Thiên Thánh Hổ ở trạng thái đặc biệt, gần như hy sinh một Bán Thánh mới mở ra chỗ hổng để Nhậm Kiệt có cơ hội, thì bình thường là hoàn toàn không có khả năng. Tuy rằng Nhậm Kiệt đạt tới Bán Thánh, nhưng dù sao hiện tại không thể vì thả ra một người mà hy sinh một Bán Thánh khác!
"Ầm..." Nhậm Kiệt không hề để ý tới Ngưu Lão Nhị, có một số thời điểm có mấy lời là không cần thiết trả lời, bởi vì hành động chính là chứng minh tốt nhất. Trong tiếng nổ ầm ầm, thánh hồn khổng lồ của Nhậm Kiệt bao phủ khối Thánh Bia này, đã trải qua Tề Thiên, Kim Sí Đại Bằng, Ngưu Lão Nhị... giờ này Nhậm Kiệt đã vô cùng quen thuộc với Thánh Bia, có thể nói ở trong phương thế giới này, hắn là người quen thuộc nhất, hiểu biết nhất về Thánh Bia.
Trận pháp bên trong Thánh Bia, vòng ngoài là có người cố ý khống chế, bố trí, nhưng bên trong Thánh Bia thì chính là thiên nhiên tạo thành.
Mà lực lượng khổng lồ cố ý bố trí trận pháp, cấm chế, cùng cả thiên nhiên tạo thành Thánh Bia này dung hợp hoàn mỹ, đến ngay cả Nghịch Thiên Thất Đại Thánh đều có thể bị trấn áp, bị phong ấn.
Có thể nói, Nhậm Kiệt có thể đi tới một bước hôm nay, có thể ở lúc nhập Thánh có thành tựu lớn như vậy, có một phần rất lớn cũng là nhờ vào Thánh Bia. Bởi vì từ trên Thánh Bia, Nhậm Kiệt chiếm được rất nhiều chỗ tốt, cũng học được rất nhiều thứ. Hôm nay, Nhậm Kiệt muốn thử dưới tình huống không hủy diệt, không mượn ngoại lực đánh vỡ Thánh Bia, chân chính phá mở khối Thánh Bia này.
Bởi vì Nhậm Kiệt đã phát hiện, bảy khối Thánh Bia này vốn là một thể bị phân chia ra, giữa chúng có một dây liên hệ thần bí.
Thậm chí có quan hệ rất lớn với cả Tiên giới, cùng phương thiên địa này, có một loại tác dụng chống đỡ vững chắc phương thiên địa này, ngăn cách phương thiên địa này với Tiên giới. Nhưng theo thiên địa thay đổi, Tề Thiên luyện hóa Thánh Bia, Kim Sí Đại Bằng phá mở Thánh Bia ra, Ngưu Lão Nhị được cứu ra, Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ từ bên trong Thánh Bia thoát vây, hết thảy phát sinh đó đã làm cho uy lực chỉnh thể của Thánh Bia yếu bớt rất nhiều.
Cộng thêm lúc ban đầu Nhậm Kiệt đối mặt chính là khối Thánh Bia trấn áp Tề Thiên kia, đó là một khối cường đại nhất trong bảy khối Thánh Bia, hơn nữa mới đây không bao lâu, lực lượng của Nhậm Kiệt lại tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, giờ này đã chân chính nhập Thánh, trở thành Bán Thánh.
Cho nên để phá mỡ không gian trấn áp Thiên Kiếm đạo nhân, Nhậm Kiệt rất bình thản đứng ở trước Thánh Bia, hôm nay hắn chính là muốn hoàn toàn bằng vào lực lượng cùng cảnh giới bản thân đối mặt với Thánh Bia này.
Hạ giới rơi vào hủy diệt, cả Tiên giới bởi vì biến hóa bên trong Vẫn Thánh Cốc, Bách Thánh Sơn cũng đã long trời lỡ đất, không còn có cảnh tượng tiên vụ lượn lờ, Thánh địa của vạn tiên trước đó.
Ở phụ cận Vẫn Thánh Cốc lại còn kinh khủng dọa người, chung quanh ức vạn dặm tiên khí cùng với hết thảy sinh linh đều bị hút vào trong đó. Thời khắc này Vẫn Thánh Cốc giống như một cái hắc động cắn nuốt hết thảy, sau khi đại quân tinh nhuệ của Hoàng Triều thượng cổ cùng Tiên giới bị hiến tế kích phát lực lượng trong đó, tiếp đó liền sinh ra uy thế vô biên hút hết thảy tồn tại tất cả lực lượng vào trong đó.
Bất kể là thiên tài địa bảo gì, hay tiên khí, sinh linh gì, hết thảy đều bị hút vào trong Vẫn Thánh Cốc.
Ở bên trên Vẫn Thánh Cốc, một viên Tiên Đan trạng thái gần như hoàn mỹ đang chậm rãi xoay tròn. Tiên Đan cùng ức vạn lý sinh linh, tiên khí bị hút vào ở chung quanh, tất cả đều là hai cảnh tượng đối lập, Tiên Đan tản ra sinh cơ vô tận, giống như đang dựng dục một thế giới hoàn toàn mới.
Một cổ khí tức sinh mạng dựng dục cuồn cuộn trong đó, từng đạo pháp tắc đại đạo vây quanh, hết thảy thiên địa tựa hồ đều chứa trong đó, vạn vật biến hóa như là bởi vậy mà sinh ra.
Mà bên trong Vẫn Thánh Cốc, thì ức vạn dặm Tiên giới hết thảy hút thu vào trong đó, phạm vi còn đang không ngừng mở lớn, trận pháp tuyệt sát Vẫn Thánh Cốc hủy diệt hết thảy thì hoàn toàn dẫn động lực lượng của Thánh Dược Cốc năm đó áp chế ẩn giấu, không ngừng luyện chế viên Thánh Đan này.
Đây là phương thiên địa này, hoặc nói là vô số dị số trong thiên địa, bởi vì chỉ cần người tu vi đủ cường đại đều có thể cảm nhận được: theo Thánh Đan này ngày càng hoàn mỹ thành hình, lực lượng khổng lồ kia đã phóng xạ vượt qua phương thiên địa này, làm cho hết thảy thế giới chung quanh đến gần phương thiên địa này đều cảm nhận được chấn động.
Thánh Đan trong trời đất này là có một không hai, từ rất lâu trước kia đã tạo cho người ta có cảm giác sắp hoàn thành hoàn toàn, nhưng chỉ còn kém một điểm cuối cùng kia: Thánh Đan kia không hoàn chỉnh pháp tắc đại đạo, Thánh Đan kia ẩn chứa vô cùng sinh cơ vẫn luôn kém một chút xíu như vậy. Chỉ một chút xíu như vậy, càng đến sau càng khó, uy lực của Vẫn Thánh Cốc đã không ngừng tăng lên, đạt tới một trình độ không tiền khoáng hậu, dưới thúc giục lực lượng cực lớn đến khó có thể tưởng tượng, nhưng vẫn luôn còn kém một chút xíu như vậy...
- Thiếu chút xíu nữa... Tại sao chỉ luôn thiếu một chút xíu nữa, chẳng lẽ phải đem cả Tiên giới... Lúc này, Lý Hằng không tiếc hết thảy hợp hai làm một với Vẫn Thánh Cốc, hoàn toàn không thèm để ý mình chết hay sống. Giờ này lão đã đạt đến một loại đỉnh phong hoàn toàn mất đi hình dáng người cũng nhìn viên Thánh Đan kia lẩm bẩm tự nói.
Bởi vì từ ban đầu dùng tất cả người tinh nhuệ Hoàng triều thượng cổ cùng Tiên giới hiến tế thúc giục Vẫn Thánh Cốc, sáp nhập vào chân huyết chiếm được của Đan Diệu từ hạ giới... hết thảy dường như đã đạt thành mong muốn. Nhìn pháp tắc đại đạo vừa bắt đầu ngưng tụ trên kia, đang không ngừng hoàn thiện, không ngừng hoàn chỉnh, tiếp theo dò xét đến hết thảy sinh cơ cùng biến hóa ẩn chứa bên trong, Lý Hằng cũng đã sớm vui vẻ nở hoa, nghĩ là sắp hoàn thành.
Kết quả sau đó cảm giác sắp hoàn thành thời điểm cuối cùng, bất luận là pháp tắc đại đạo, hay là lực lượng bên trong Thánh Đan đều luôn thiếu một chút xíu nữa. Lý Hằng bắt đầu không tiếc hết thảy hấp thu lực lượng của Tiên giới, cắn nuốt sinh linh, linh khí, bảo bối ức vạn dặm, nhưng cuối cùng vẫn là thiếu chút xíu nữa... kết quả này khiến lão vô cùng nhức đầu.
- Hừ! Mặc dù luyện hóa cả Tiên giới thì có sao, một khi tộc của ta có Thánh nhân xuất thế, thay đổi càn khôn, hưng thịnh tộc của ta sắp tới... "Ầm..." Đột nhiên, Lý Hằng để lộ ra chỗ kinh khủng cùng tàn nhẫn của lão, ngay sau đó lại lần nữa khuếch tán lực lượng của Vẫn Thánh Cốc, không ngừng tăng lên phạm vi.
Giống như tia sáng hủy diệt liên lụy tới Tiên giới, trong nháy mắt hết thảy trong mấy trăm dặm đều bị Vẫn Thánh Cốc cắn nuốt, trong chớp mắt mấy ngàn dặm biến thành tro bụi. Tuyệt đối là đang lan rộng với một loại tốc độ hủy diệt thiên địa, cắn nuốt hết thảy Tiên giới còn nhanh hơn so với trước đây... Đây là tiết tấu muốn hủy diệt hết thảy!
"Ầm... Ầm... Ầm..." Mà đang lúc Vẫn Thánh Cốc lại lần nữa bạo phát lực lượng cắn nuốt kinh khủng, mở rộng với tốc độ hủy diệt Tiên giới, dưới tình huống cắn nuốt hết thảy lực lượng, sinh linh của Tiên giới... uy lực bên trong Vẫn Thánh Cốc càng tăng mạnh... Thế nhưng bên trong đó, vẫn còn có một cổ lực lượng kiên trì chống đỡ.
- Lại vẫn không chết? Còn sống? Vừa rồi Lý Hằng tập trung toàn bộ tâm tư vào trên Thánh Đan, mỗi một biến hóa rất nhỏ trên Thánh Đan đều dẫn tới chú ý của lão, cho nên cũng không có để ý những thứ khác. Bởi vì theo lão thấy, thuận thế làm dù có kéo cỏ chết thỏ cũng không lầm, có thể hoàn toàn tiêu diệt giải quyết hết người Nhậm gia càng tốt. Thế nhưng thời điểm này lão có hơi lưu ý, trong lúc điên cuồng thúc giục Vẫn Thánh Cốc lần nữa bạo phát quét ngang Tiên giới, cắn nuốt hết thảy Tiên giới, mới phát hiện người của Nhậm gia lại vẫn còn sống! Điều này làm cho lão cũng rất là kinh ngạc, rất là bất ngờ!
- Thật đúng là ngoan cường! Bất quá một hòn đá nhỏ dù có cứng rắn thế nào đi nữa, cũng khó mà ảnh hưởng tới biển lớn sóng lớn... Hừ! Tuy rằng rất kinh ngạc rất bất ngờ, nhưng lập tức tâm tư Lý Hằng còn là quay lại trên luyện chế Thánh Đan, tiếp tục khống chế Vẫn Thánh Cốc không ngừng mở rộng cắn nuốt Tiên giới. Cuối cùng chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không có chú ý nhiều lắm tới những người Nhậm gia này rốt cuộc ra sao, không có cố ý ghim vào bọn họ.
Bởi vì giờ này Lý Hằng đã từ từ dung hợp làm một với Vẫn Thánh Cốc, lão giống như đã trở thành khí linh của Vẫn Thánh Cốc, một khí linh đại trận tuyệt sát Bán Thánh kinh khủng. Thời khắc này đang điên cuồng cắn nuốt hết thảy của Tiên giới, lực lượng tăng vọt đến cực hạn. Dưới lực lượng này, cho dù Bán Thánh ở trong mắt lão đều không coi vào đâu, huống chi những thứ cá hư tôm thúi tạp nhạp Nhậm gia này.
Ở trong mắt Lý Hằng xem ra, muốn giết chết bọn họ là chuyện vô cùng đơn giản, chỉ có điều thời đểm này không đáng phân tâm vì bọn họ, đại sự quan trọng hơn, hiện tại Thánh Đan không thể chấp nhận nửa điểm sai lầm.
Cho nên Lý Hằng cũng không có lần nữa đơn độc tập trung lực lượng đối phó với Nhậm gia bên này, chỉ là khống chế Vẫn Thánh Cốc điên cuồng cắn nuốt hết thảy chung quanh Tiên giới... Dù vậy, theo đại trận tuyệt sát Bán Thánh của Vẫn Thánh Cốc đang từ từ tăng lên uy thế, đại trận của Nhậm gia bên này cũng gặp phải áp lực càng lúc càng lớn...