"Mẫu thân đừng lo, con cùng với Thương đã tính sẽ về Lăng Thiên đại lục, thuận tiện tìm phụ thân, người yên tâm", U Tà nhìn bộ dáng Hỏa Uyển Hinh rơi lệ không khỏi mở miệng nói.
Nghe vậy Thủy Linh Lung an ủi nói, "Đúng vậy, Uyển Hinh, đừng khóc, Tà Nhi cùng Thương Nhi trở lại Lăng Thiên đại lục nhất định sẽ tìm được hắn, ngươi yên tâm đi, nếu hắn biết ngươi vì hắn thương tâm như vậy, hắn cũng sẽ đau lòng" .
Hỏa Uyển Hinh gật gật đầu, lập tức nhìn Liệt Hỏa Kình Thương nói, "Thương Nhi, con nhất định phải tìm được phụ vương con" .
"Vâng", Liệt Hỏa Kình Thương nhìn Hỏa Uyển Hinh, lập tức trịnh trọng đáp lại.
Sau đó Ma Kiêu liền mang theo Thủy Linh Lung cùng đoàn người U Tà về Tà tông, nếu muốn tìm Thủy Khiêm Mạch, vậy chắc chắn cần người, cho nên hắn cũng muốn mang theo U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đến Tà tông xem.
Mà U Tà đối Tà tông tràn ngập tò mò, lập tức theo Liệt Hỏa Kình Thương đi Tà tông.
Giờ phút này Phong gia một mảnh hỗn loạn, gia chủ Phong gia tuy rằng thân là kẻ đứng đầu một gia tộc, nhưng mà khi biết thủ đoạn của Liệt Hỏa Kình Thương cùng Ma Kiêu liền cảm thấy lo lắng không thôi, nhưng lại nghĩ đến mình cũng không có làm cái gì có lỗi với họ, lập tức lại yên tâm.
Phong Lê Âm giờ phút này ngồi ở trên giường, sắc mặt cũng lo lắng không thôi, sau đó nhìn về phía bụng đã nhô ra, sắc mặt lập tức trầm xuống, nếu trước sau đều phải chết, như vậy nàng tuyệt không muốn chết ở trong tay nữ nhân Tức Mặc U Tà kia! (Bạch: Phong Lê Âm thực sự cũng rất đáng thương, những việc sai trái nàng làm cũng đã bị trừng phạt, nhưng có 1 ng cha như vậy, quả thực…rất đáng thương)
Nghĩ đến đây Phong Lê Âm tìm một dải lụa trắng, treo lên xà ngang trong phòng ngủ, đứng trên ghế, Phong Lê Âm đặt dải lụa đã buộc chặt dưới cổ, khóe miệng tràn đầy cười lạnh, Tức Mặc U Tà, cho dù ngươi kiếp này gả cho Kình Thương ca ca, thay hắn nuôi con dưỡng cái, nhưng kiếp sau, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thực hiện được!
Nghĩ thế Phong Lê Âm đá đổ ghế, hai tròng mắt mở to, hai chân giãy dụa vài cái liền không có động tĩnh gì nữa.
Khi gia chủ Phong gia nhận được tin tức, Ma Kiêu sớm mang Thủy Linh Lung, gia chủ Thủy gia, U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đi Tà tông mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó sắc mặt vui mừng đi tới phòng Phong Lê Âm.
Nhưng sau khi gõ cửa cũng không thấy có người đến mở cửa, trong lòng lập tức căng thẳng. Dùng chân đá thẳng cửa, lọt vào trong tầm mắt đó là thi thể Phong Lê Âm đang treo giữa phòng. Thấy một màn như vậy gia chủ Phong gia gần như phát điên, lập tức đánh nát dải lụa, đem Phong Lê Âm đỡ xuống dưới.
Nhìn thân thể Phong Lê Âm lạnh băng nằm ở trên giường lại không một tiếng động, gia chủ Phong gia không khỏi thê lương kêu lên , "Âm Nhi! Âm Nhi, ngươi vì sao ngốc như vậy! Vì sao? !"
Năm đó khi gặp mẫu thân Phong Lê Âm, gia chủ Phong gia đã điên cuồng yêu say đắm bà. Nhưng khi bà vì khó sinh mà chết, chỉ để lại một Phong Lê Âm, có lẽ do yêu ai yêu cả đường đi, cho nên sủng ái của gia chủ Phong gia đối với Phong Lê Âm cũng đến tận xương .
Nhưng mà Phong Lê Âm càng lớn càng giống mẫu thân của nàng, cũng chính là nữ nhân mà gia chủ Phong gia yêu chân thành. Bởi vậy, trong lòng gia chủ Phong gia cũng liền dâng lên ý niệm hoang đường giữ lấy Phong Lê Âm trong đầu.
Vốn hắn cũng chỉ nghĩ mà thôi, nhưng ai ngờ nữ nhi mình yêu nhất lại yêu nam nhân khác, đối mặt chuyện như vậy, gia chủ Phong gia liền giống như đố phụ bình thường, muốn loại bỏ người mà Phong Lê Âm yêu!
Nhưng nam nhân kia vốn cũng không yêu Phong Lê Âm, hơn nữa nam nhân kia cũng đã cưới vợ, nghĩ đến đây gia chủ Phong gia cũng không muốn lại truy cứu nữa, nhưng mà ai ngờ nữ nhi của chính mình thế nhưng bị người đánh đến tàn phế, hơn nữa trinh tiết cũng mất!
Điều này bảo hắn làm sao có thể chịu được, lập tức phái ám vệ tiến đến hạ sát nam tử kia, cũng chính là Liệt Hỏa Kình Thương, nhưng là hắn cũng không ngờ, nam nhân mà nữ nhi mình yêu lại kinh diễm tuyệt luân như vậy, thật sự khiến người ta hoảng sợ.
Tự khi đó, hắn liền biết muốn giết Liệt Hỏa Kình Thương, không thể nghi ngờ chính là nằm mơ. Cho nên cũng không còn muốn đi giết hắn, gia chủ Phong gia bản tính cũng không xấu, từ việc Hỏa Uyển Hinh đào hôn năm đó liền có thể thấy được.
Chỉ là hắn nhiều năm làm gia chủ, cho dù hiền lành như thế nào cũng sẽ bị nhiễm bẩn. Hắn nếu không nhẫn tâm với người khác, vậy người khác sẽ nhẫn tâm với hắn, cũng vì như thế cho nên hắn mới có thể bởi vì sủng ái Phong Lê Âm mà ám sát Liệt Hỏa Kình Thương.
Sau khi hắn chiếm được Phong Lê Âm, trời biết trong lòng hắn đã cao hứng cỡ nào là kích động cỡ nào, lúc đó hắn liền nghĩ, ngày sau bất luận Phong Lê Âm muốn cái gì, hắn đều sẽ cho nàng, bởi vì hắn yêu nàng!
Không lâu sau, đại phu nói Phong Lê Âm mang thai! Biết tin tức này Phong gia gia chủ mừng rỡ, nữ nhân hắn yêu nhất không để lại cho hắn một đứa con trai là tiếc nuối lớn nhất đời hắn.
Nhưng giờ nữ nhi mình yêu thương có mang đứa bé của mình, điều này sao có thể không làm cho gia chủ Phong gia chủ kích động.
Cũng bởi vậy hắn càng thêm sủng ái Phong Lê Âm, vì chữa khỏi tàn phế của nàng, hắn không tiếc dùng chí bảo của Phong gia giúp Phong Lê Âm bình phục. Vân tông thịnh yến không để ý kẻ khác, chỉ mang theo nữ nhi này tham gia, điều này khiến trong lòng bao nhiêu con nối dòng Phong gia đều ghen tị .
Nhưng từ Vân tông trở về, tâm thần Phong Lê Âm không yên, gia chủ Phong gia nghĩ rằng Phong Lê Âm có thai cho nên tâm tình không ổn định, cho nên mới đưa nàng về phòng nghỉ ngơi.
Hắn cũng lo lắng Ma Kiêu cùng Liệt Hỏa Kình Thương đến Phong gia, hắn thì không sao cả, nhưng phần đông người Phong gia đều vô tội, hơn nữa nữ nhi... Nghĩ đến đây gia chủ Phong gia vẫn chưa tới khuê phòng Phong Lê Âm, cho nên mới tạo thành tình huống này .
Giờ đây gia chủ Phong gia không nhịn được hối hận, nhìn Phong Lê Âm trên giường bụng đã nhô ra, trong mắt tràn đầy thống khổ đau đớn cùng thâm tình.
Lấy chủy thủ tùy thân, một đao đâm vào tim mình, vẻ mặt mỉm cười nhìn Phong Lê Âm, nhẹ giọng nói, "Âm Nhi, xuống hoàng tuyền ngươi đi chậm một chút, phụ thân tới tìm ngươi!"
Trong khoảng thời gian ngắn, gia chủ Phong gia cùng đại tiểu thư Phong Lê Âm đều chết, trưởng tử Phong gia lập tức kế thừa gia nghiệp.
Di Thất đại lục từ sau Vân tông thịnh yến liền gió nổi mây phun, đại sự phát sinh nhiều đếm không xuể, làm cho người ta cảm khái vạn phần.
Đệ nhất tông phái Di Thất đại lục - Vân tông bị diệt, mà thiên hạ đệ nhất tông Tà tông năm đó dần dần vùng dậy trở lại.
Trong tứ đại gia tộc gia chủ Thủy gia tuyên bố thoái vị, mà người kế vị lại là vị nam tử Thủy Khiêm Mạch đi theo bên người Thủy Linh Lung, tin tức này cũng làm cho Di Thất đại lục đàm tiếu không thôi, tâm tư của gia chủ Thủy gia này quả nhiên là khó có thể đoán.
Rồi sau đó gia chủ Phong gia cùng Phong Lê Âm liên tiếp bỏ mình, đều xuất phát từ tự sát. Nguyên do tự sát này lại làm cho Di Thất đại lục trăm người phỏng đoán, nhưng vô luận đoán như thế nào cũng đều vô cùng hèn mọn.
Gia chủ Phong gia cùng với con gái ruột Phong Lê Âm lại bại hoại môn phong như vậy, đại tiểu thư Phong gia kia chưa lập gia đình khi chết lại bị chẩn đoán có thai!
Tin tức này làm cho tất cả mọi người đều suy nghĩ sâu xa, không lập gia đình lại có thai, đây là cái đạo lý gì .
Cũng trong lúc này, nhóm tỳ nữ từng hầu hạ Phong Lê Âm lại để lộ ra một tin tức, nói là mỗi tuần nửa tháng, gia chủ Phong gia đều tới khuê phòng Phong Lê Âm, đến rạng sáng mới rời đi!
Tin tức này nhất thời làm cho toàn bộ Di Thất đại lục rung động không thôi, không lẽ đứa bé trong bụng Phong Lê Âm là của phụ thân nàng - gia chủ Phong gia? Tin tức này tuy rằng không được xác minh, nhưng mọi người đều biết, khả năng chuyện này xảy ra là trăm phần trăm.
Vì vậy cho dù gia chủ Phong gia cùng Phong Lê Âm đã chết, cũng không tránh được bị thế nhân chửi rủa.
U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương cũng không quản được nhiều như vậy, đi theo Ma kiêu cuối cùng cũng tới trụ sở Tà tông!
Thì ra trên Di Thất đại lục có một mảnh đất trong núi sâu có chứa cả một tòa kiến trúc cổ xưa!
Trong mảnh đất này cũng không có người ở, quang cảnh cũng vô cùng tốt, xung quanh cây cối rậm rạp, khó phát hiện!
U Tà nhìn thấy mảnh đất này liền vui mừng, Ma Kiêu đưa tay ôm eo Thủy Linh Lung, mang đoàn người đi vào tòa thành kia!
Trên tường thành đứng đầy ám vệ, tuy rằng trên người những ám vệ này người người đều mang theo tà khí, nhưng từng người đều tràn ngập cảm giác anh dũng thiện chiến, cũng được coi là hảo hán!
Ám vệ này nhìn thấy Ma Kiêu, Thủy Linh Lung cùng U Tà liền lớn tiếng hô lên, "Thuộc hạ bái kiến tông chủ, phu nhân, tiểu thư!"
Khí thế đinh tai nhức óc kia khiến Liệt Hỏa Kình Thương vô cùng tán thưởng, chỉ nghe thanh âm mọi người, Liệt Hỏa Kình Thương liền biết những người này đều là người từ chỗ chết đi ra, một đám người tuyệt đối là không sợ chết!
Liệt Hỏa Kình Thương suy nghĩ, nhiều ám vệ như vậy, đều là những người năm đó đi theo Ma Kiêu từ trong tràng chém giết kia mà ra, tự nhiên khí thế hơn hẳn người thường!
"Ha ha ha, mọi người đều đứng lên đi!", Ma Kiêu nhìn huynh đệ nhà mình, không khỏi cười lớn.
Còn U Tà nhìn mọi người ở đây cũng gật gật đầu, Thủy Linh Lung cũng từ trong đám người đó nhìn thấy những gương mặt quen thuộc, đều là người năm đó vì nàng và Ma Kiêu mà cùng tứ đại gia tộc đối chiến không lùi!
Thủy Linh Lung kích động, nàng chưa bao giờ từng nghĩ tới, có một ngày có thể lại nhìn thấy những người này, nàng vốn tưởng rằng kiếp này sẽ sống quãng đời còn lại tại Vân tông, lúc này có thể lại nhìn thấy mọi người, cái loại cảm động hạnh phúc này Thủy Linh Lung không ngờ còn có thể cảm nhận được.
Gia chủ Thủy gia nhìn người Tà tông, cảm thụ hơi thở mênh mông của bọn họ, không khỏi thở dài gật gật đầu. Đúng vậy, thế nhân đều nói chính tà, nhưng ai có thể nghĩ đến, tà phái trong miệng thế nhân lại là một Vân Thánh Thiên?
Sau đó mọi người đi vào bên trong, U Tà nhìn tòa thành này không khỏi tán thưởng gật gật đầu, phụ thân nhà mình quả nhiên người là phi thường, thế nhưng loại thành trì có chút phong cách hiện đại như thế này cũng có thể dựng được.
U Tà lập tức mở miệng nói, "Phụ thân, mảnh đất này có khu vực nào thú vị hay không?"
Nghe vậy Ma Kiêu sờ sờ cằm nghĩ lại, sau một lát mới gật gật đầu nói, "Phụ thân nghĩ, ngay phía sau núi, nơi đó có một hồ nước, hơn nữa phong cảnh vô cùng tốt, chỉ là dã thú hơi nhiều. Nếu không, phụ thân đã dựng thành ở nơi đó rồi."
Nói tới đây Ma Kiêu lại thở dài, trong giọng nói tràn đầy buồn bực.
Nghe vậy U Tà cười gật gật đầu nói, "Vậy phụ thân, con cùng với Thương đi xem ”, nói xong còn không chờ Ma Kiêu mở miệng đã lôi kéo Liệt Hỏa Kình Thương phi thân rời khỏi tòa thành.
Ma Kiêu nhìn bóng dáng U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương rời đi không khỏi cười lắc lắc đầu, hai đứa nhóc này....
U Tà kéo Liệt Hỏa Kình Thương đi tới phía sau núi kia, khi vừa mới đi vào U Tà nhíu nhíu mày liễu, đến Liệt Hỏa Kình Thương cũng nhăn mày, nơi này quả nhiên không tồi.
Chỉ thấy trên núi kia nơi nơi đều là hoa tươi đua nở, mà cách đó không xa còn có một hồ nước trong suốt, suối nước chảy xuống hồ phát ra tiếng róc rác thanh thúy, không gian yên tĩnh, là một nơi cực tốt.
U Tà nhìn mảnh đất này không khỏi tán thưởng gật đầu nói, "Thương, chàng nói chúng ta về sau ẩn cư ở đây được không?"
Liệt Hỏa Kình Thương cười nói, "Được, nàng thích là tốt rồi. Nơi này thật không tồi!"
Dứt lời hai vật thể màu đỏ Phượng hỏa thần hồ chui ra, nhìn chỗ xinh đẹp này không khỏi líu ríu kêu lên. Lúc đó, nhất thời dã thú ẩn nấp ở chung quanh đều run lên, sau đó tất cả đều lui xuống, không dám cùng linh vật Phượng hỏa thần hồ này tranh giành!
Cảm nhận được quanh thân không còn hơi thở xa lạ, Hỏa Hỏa cùng Thủy Thủy mới nhảy đến vai U Tà.
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn hai cái tiểu tử này mở miệng nói, "Các ngươi cũng không phải thập phần vô dụng" .
Nghe một câu tán dương này Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa đều vênh mặt lên, ý tứ rất rõ ràng: “Đương nhiên, chúng ta là Phượng hỏa thần hồ đấy nha, có thể vô dụng sao?”
U Tà nghe lời nói có pha thâm ý kia của Liệt Hỏa Kình Thương bật cười lên tiếng, vốn nàng còn đang suy nghĩ nên như thế nào khiến cho dã thú quanh thân không tiến đến nữa, vậy mà hai cái vật nhỏ này đã giúp nàng giải quyết một vấn đề lớn, quả nhiên hữu dụng.
U Tà lập tức lại đem ánh mắt đặt ở nơi này, mảnh đất rộng lớn kia, trong lòng có một ý tưởng, không biết nếu dựng một tòa biệt thự sẽ như thế nào?
"Thương, chúng ta trở về. Ta đi vẽ một bản vẽ, xem lão thợ của phụ thân có thể xây dựng được vật trong lòng ta hay không!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương sờ sờ đầu U Tà, "Được, trở về thôi", nói xong liền ôm U Tà trong lòng, hai người phi thân rời khỏi nơi này, mà Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa thì không muốn trở về, tiếp tục ở chỗ này du ngoạn.
Sau khi về tới tòa thành, U Tà vẽ một bản vẻ rành mạch phác thảo một tòa biệt thự, Liệt Hỏa Kình Thương cầm bức vẽ của U Tà trong tay tán thưởng nói, "Tà Nhi, đây chẳng lẽ là thứ ở Trung Quốc sao? Hoàn mỹ như vậy" .
Nghe vậy U Tà nhíu nhíu mày liễu, lập tức gật đầu nói, "Đúng vậy, cái này gọi là biệt thự, nếu chúng ta dựng nó phía sau núi, sau này người một nhà có thể ở đó là chuyện hạnh phúc cỡ nào, chàng nói đúng không, phu quân" .
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn bộ dáng tiểu nữ nhân kia của U Tà không khỏi cười lên tiếng, "Đúng vậy phu nhân, trên thế gian này cũng chỉ có phu nhân ta là tài hoa như vậy!"
Nghe vậy U Tà không khỏi nghĩ tới Âu Dương Khinh Tư, lập tức thấy có chút chua nói, "Còn dám nói, chàng chính là một con bướm hoa hoét, đi đến chỗ nào cũng đều có người thích chàng!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương nhíu nhíu mày kiếm, đi đến chỗ nào cũng đều có người thích hắn? Hắn vì sao không biết?
"Tà Nhi, nàng không cần oan uổng vi phu như vậy a! Ta khi nào thì đi đến đâu cũng có người thích chứ?", Liệt Hỏa Kình Thương quả thật quên, không biết có ai từng thích hắn, bộ dáng ủy khuất kia làm cho U Tà cười thật lớn.
"Chàng trí nhớ làm sao vậy! Chàng đã quên, cái gì Hoa Lộng Ảnh a, Phong Lê Âm a, còn có gần đây mới xuất hiện Âu Dương Khinh Tư, không đều là thích chàng sao?", U Tà không nói thì thôi, lập tức kể ra một loạt mới phát hiện, người này quả thực là con bướm!
Liệt Hỏa Kình Thương nghe U Tà kể, trong đầu cũng đối với đám nữ nhân này có chút ấn tượng, lập tức trêu đùa, "Tà Nhi chẳng lẽ là ghen? Những người đó là ai ta đều nhớ không rõ, nàng phải tin tưởng vi phu a!"
U Tà nhìn biểu tình Liệt Hỏa Kình Thương: “ta trong sạch, ta không biết các nàng” không khỏi cảm động, "Ta chính là ghen, là ghen, hừ. Đồ con bướm!"
Không biết vì sao, từ khi Liệt Hỏa Kình Thương một lần nữa trở lại bên người, U Tà rất dễ dàng sợ hãi, lúc trước hoàn toàn sẽ không ghen, lúc này lại bạo phát.
Tuy rằng như thế nhưng cũng chỉ là trêu chọc Liệt Hỏa Kình Thương thôi, Liệt Hỏa Kình Thương yêu nàng thế nào, nàng đương nhiên biết .
Liệt Hỏa Kình Thương nhẹ nhàng đem U Tà ôm vào trong lòng, thân là U Tà phu quân, hắn tự nhiên là biết nỗi lòng U Tà .
Nhìn tiểu nữ nhân trong lòng, Liệt Hỏa Kình Thương cúi đầu hôn lên mái tóc U Tà, "Tà Nhi, Liệt Hỏa Kình Thương ta chỉ yêu một người là nàng, cho dù phát sinh chuyện gì, đều không bao giờ rời khỏi nàng" .
Nghe vậy U Tà ở trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương co rụt lại, “ Thiên nhược thiên tầm thiên bàn khổ, nhất sinh nhất thế nhất song nhân”.
*Câu thơ này nguyên bản là “千若千寻千般苦,一生一世一双人”.
*Dịch nghĩa: "Ngàn kiếm ngàn tìm muôn ngàn khổ, cả đời nhất thế một đôi nhân".
Sáng sớm ngày thứ hai, U Tà liền đi tới trước mặt Ma Kiêu, "Phụ thân, người dựng tòa thành này còn ở đây không?"
Ma Kiêu sửng sốt, lập tức mở miệng, "Đương nhiên còn, hắn là thợ thủ công khéo nhất Tà tông, sao vậy, con tìm hắn có việc?"
U Tà lập tức nhẹ nhàng thở ra nói, "Đúng vậy phụ thân, nữ nhi tìm hắn có việc, có thể để hắn tới gặp con không?"
Nghe vậy Ma Kiêu mở miệng nói, "Người đâu, đưa Ma công tới" .
"Rõ, tông chủ!", người nọ nghe vậy cũng lĩnh mệnh đi xuống tìm người gọi là Ma công kia.
Không bao lâu sau, một lão bá đầu bạc liền được đưa tới đại điện, "Thuộc hạ tham gia tông chủ, tiểu thư!", thanh âm lão bá kia cực kì hòa ái, làm cho người ta nghe vào thập phần thoải mái.
Ma Kiêu còn chưa mở miệng, U Tà cũng đã nói, "Ma công không cần đa lễ, lần này là Tà Nhi có việc muốn nhờ!"
Ma công lập tức sửng sốt, đại tiểu thư quả nhiên là danh bất hư truyền, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nữ tử bực này tất thành châu báu, Tà tông có hi vọng, Tà tông có hi vọng a!
Lập tức Ma công nghĩ tới lời U Tà vừa nói, lập tức mở miệng, "Tiểu thư có chuyện gì liền có thể nói, cái gì cầu hay không cầu, vậy chẳng phải là chiết sát thuộc hạ !"
"Vậy ta liền nói, Ma công nhìn bản vẽ này xem, chẳng biết có dựng được không?", thanh âm U Tà trong trẻo nhưng hờ hững, tuy rằng như thế nhưng ngữ khí cũng nhẹ nhàng chậm chạp , đưa bản vẽ trong tay cho ma công.
Sau khi Ma công nhìn thấy bức vẽ kia, cả đại điện liền không có một tiếng động.
Ma Kiêu mở miệng hỏi, "Không biết Ma công có thể làm được thứ này không?"
Vị Ma công này ở trong Tà tông cực có danh vọng, đủ để Ma Kiêu kính trọng, lập tức liền cũng có chút tò mò hỏi. Rốt cuộc là bản vẽ gì có thể làm cho Ma công luôn ngạo nghễ này biến thành bộ dáng ngu si như vậy.
Nhưng Ma công nghe vậy cũng chưa từng để ý tới Ma Kiêu, mà kích động hỏi U Tà, "Tiểu thư, có thể giảng giải một chút hay không!"
Nghe vậy U Tà thản nhiên mở miệng, "Đương nhiên có thể, Ma công có chỗ nào khó hiểu có thể hỏi" .
Ma công vui vẻ ra mặt, đem những chỗ lúc nãy mình xem thấy khó hiểu nói ra, mà U Tà cũng cẩn thận giảng giải.
"Ma công hiểu chứ? Không biết thể dựng được không?", U Tà nhìn ma công mở miệng hỏi.
Ma công mở to hai tròng mắt, trong mắt tràn đầy không dám tin cùng vui mừng, "Tiểu thư xin yên tâm, thứ này thuộc hạ có thể dựng được, ha ha ha, chỉ là không biết dựng ở chỗ nào?"
"Địa điểm liền chọn mảnh đất sau núi đi! Đợi ngày mai ta theo ngài đến đó, tối nay Ma công cẩn thận xem xét lại một chút đi", U Tà nhìn bộ dáng Ma công kia hưng phấn không khỏi mở miệng nói.
"Ha ha ha, Vâng, tiểu thư! Vậy thuộc hạ lui xuống trước!", Ma công nói xong giống như đang cầm trân bảo, đem bản vẽ kia để vào trong lòng, sau đó mang sắc mặt vui mừng tiêu sái đi ra ngoài, thứ này nếu là dựng thành, chỉ sợ sẽ khiến cả đại lục phải khiếp sợ!
Ma Kiêu nhìn Ma công không chút để ý tới mình, không khỏi sờ sờ mũi, "Nữ nhi a, về sau Tà tông này giao cho con ta thật sự rất yên tâm a! Con xem Ma công này thế nhưng cũng không đem ta để vào mắt " .
Nghe vậy U Tà cười to nói, "Phụ thân, người không biết con đưa cho Ma công cái gì, thứ kia nếu có thể dựng được, chắc chắn sẽ vô cùng tốt, đến lúc đó người cũng đừng kinh ngạc" .
U Tà nhìn bộ dáng Ma Kiêu trừng mắt, có chút thần bí mở miệng. Ma Kiêu nhìn bộ dáng U Tà lại tò mò không thôi, rốt cuộc là cái gì làm cho Ma công cao hứng như vậy, càng nghĩ Ma Kiêu càng thêm tò mò.
Nhưng mà U Tà cũng không nói tiếp, mà xoay người rời khỏi đại điện.
Ngày thứ hai U Tà mang theo Ma công đi tới phía sau núi, giờ phút này phía sau núi không có dã thú gì, cũng là công lao của Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa, không biết đã đem dã thú này dọa chạy tới chỗ nào.
Ma công nhìn mảnh đất yên tĩnh này không khỏi cảm giác sâu sắc kinh ngạc, lúc trước tổng điện Tà tông muốn dựng ở nơi này, những dã thú quá nhiều, cho nên mới dựng chỗ khác.
Hôm nay đến đây lại không nhìn thấy một con nào, chuyện này thật sự là rất kỳ quái. Ma công lập tức nhìn về phía U Tà vẻ mặt đạm mạc, nhưng trong lòng lại thêm sùng kính U Tà. Nghĩ đến chuyện này là do U Tà làm, có thể khiến cho dã thú trong một đêm tiêu tán, đây cũng không phải việc người bình thường có thể làm được .
Địa điểm đã chọn xong, Ma công dẫn theo mọi người bắt đầu khởi công, theo như lời hắn, chỉ sợ phải mất một năm mới dựng xong, U Tà sờ sờ bụng, khóe miệng mang theo ý cười.
"Nữ nhi à, con thật muốn đi Thương Tà đại lục?", Ma Kiêu nhìn một hàng tám người đã chuẩn bị tốt hành lý, quay đầu tràn đầy không đồng ý nhìn U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương.
"Đúng vậy Tà Nhi, con chờ đứa nhỏ sinh ra rồi hãy đi đi, con đã mang thai chín tháng, làm sao có thể như vậy rời khỏi Di Thất đại lục?", Thủy Linh Lung lo lắng nhìn U Tà, trong mắt cũng là không đồng ý.
"Đúng vậy cháu gái ngoan, đợi mấy ngày nữa đi", gia chủ Thủy gia giờ phút này cũng không đồng ý nhìn U Tà.
Thì ra mấy ngày nay U Tà luôn giúp Ma công dựng biệt thự, thấy mọi thứ đã thành hình, U Tà mới chuẩn bị đi Thương Tà đại lục, đã nhiều ngày trôi qua, không biết Thương Tà đại lục lúc này thế nào .
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn bụng phu nhân nhà mình lớn như vậy không khỏi cau mày kiếm, hắn không phải chưa từng thấy nữ nhân mang thai, nhưng lại chưa bao giờ thấy phu nhân nhà ai có thai mà bụng lớn như vậy.
U Tà đi Thương Tà đại lục, hắn cũng không tán thành, nhưng lệnh của kiều thê không thể trái a.
"Phụ thân mẫu thân, ngoại công, không cần lo lắng, ta cũng là đại phu, không có việc gì, các người yên tâm", U Tà sờ sờ bụng, lập tức nhẹ giọng nói.
Kỳ thật nếu có thể nàng cũng không muốn trong tình trạng như vậy đi Thương Tà đại lục, nhưng theo tin tức từ Thương Tà đại lục truyền đến, nói là Cẩm Khê tộc đã xảy ra chuyện, cho nên nàng mới vội vàng trở lại Thương Tà đại lục như vậy .
Đại Huyên và Phó Bạch cùng nàng không chỉ có quan hệ chủ tử cùng hạ nhân, nàng cùng vợ chồng hai người còn là bằng hữu, nếu Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện, như vậy nàng tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, cho nên bất luận như thế nào, nàng đều phải về.
Ma Kiêu cùng Thủy Linh Lung thấy không thể ngăn cản U Tà, "Vậy con nhất định phải cẩn thận làm việc, Kình Thương, chăm sóc Tà Nhi cho tốt, đừng để nàng động thủ!", gia chủ Thủy gia lập tức nói với U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương.
"Vâng, ngoại công, Kình Thương biết", Liệt Hỏa Kình Thương cũng đáp lại, lời này không cần bọn họ nói hắn cũng hiểu được, động thủ? Không thể. Nghĩ đến đây Liệt Hỏa Kình Thương liếc mắt cảnh cáo U Tà một cái, mà U Tà lập tức cười cười lấy lòng Liệt Hỏa Kình Thương .
Hai người lên xe ngựa, đoàn người đi tới Thương Tà đại lục.
Từ Di Thất đại lục đến Thương Tà đại lục, đi đường cũng phải mất thời gian ba ngày .
"Tà Nhi, Cẩm Khê tộc rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?", trên xe ngựa, Liệt Hỏa Kình Thương ôm U Tà trong lòng, mày kiếm hơi nhíu. Khi tin tức truyền tới hắn cũng biết nhưng không đọc nội dung cho nên không biết chuyện.
Nghe vậy U Tà cũng nhíu mày, "Người Cẩm Khê tộc không biết vì sao, dị năng bắt đầu biến mất! Mà tin tức này bị người ngoài biết được, cho nên người có cừu oán với Cẩm Khê tộc trên Thương Tà đại lục đều luôn đến Cẩm Khê tộc gây sự, mà Đại Huyên giờ phút này cũng đã có thai, cho nên tình huống thập phần nguy cấp, nếu chúng ta không quay về, sự việc chỉ sợ sẽ càng nghiêm trọng" .
Thanh âm U Tà giờ này tràn đầy lo lắng cùng trầm trọng, vì sao dị năng Cẩm Khê tộc lại đột nhiên biến mất, hơn nữa tin tức này làm sao truyền ra ? !
Nghĩ đến đây U Tà liền hận không thể trực tiếp chạy đến Cẩm Khê tộc, cứ nghe người đại lục luôn đến Cẩm Khê tộc gây sự, Cẩm Khê tộc lúc này đã thành một mảnh hỗn loạn, nếu không tìm được phương pháp giải quyết . . . Cẩm Khê tộc tất diệt!
Cho nên U Tà làm sao có thể trơ mắt nhìn Cẩm Khê tộc gặp chuyện không may?
Liệt Hỏa Kình Thương nhăn mày càng sâu, hắn không sợ Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện gì, hắn sợ sau khi đến Cẩm Khê tộc phu nhân nhà mình không kiềm chế được muốn ra tay vậy phải làm sao?
Nghĩ đến đây Liệt Hỏa Kình Thương thật hận không thể giết sạch đám người đến Cẩm Khê tộc gây sự, Liệt Hỏa Kình Thương đưa tay sờ sờ bụng U Tà: “Tiểu tử, ngươi phải bảo vệ mẫu thân ngươi”.
U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương nhăn mày kiếm, bèn vươn ngón tay tinh tế trắng nõn lên vuốt phẳng, "Chàng yên tâm, ta tuyệt đối không ra tay, ta chỉ đi theo phía sau chàng, được chứ" .
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương đem U Tà ôm chặt vào trong lòng, "Nàng tốt nhất là nói được làm được, nàng nếu dám động thủ, xảy ra chuyện gì ta nhất định cho những người ở đó chôn cùng!"
Liệt Hỏa Kình Thương ôm U Tà, trong con ngươi xanh biếc tràn đầy sát ý khát máu, thanh âm lại tăng thêm một phần lãnh liệt, có thể thấy, nếu đến lúc đó U Tà thật sự có chuyện gì, như vậy những người đó sẽ như thế nào...
U Tà nghe thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương lãnh liệt không khỏi cười ra tiếng, nam nhân này là như thế, vô luận là việc gì, chỉ cần là đụng tới người có liên quan với hắn, đều khẩn trương như vậy .
Dọc theo đường đi đều bình an, khi tới Thương Tà đại lục, mấy người Hồn Thiên vội vàng đánh xe đi thẳng về Cẩm Khê tộc.
Nhưng trên đường, U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương ngồi trong xe ngựa lại nghe được đám tiểu thương nghị luận.
"Này, ngươi nói chúng ta có phải hay không cũng có thể đến Cẩm Khê tộc giúp vui?"
"Ngươi đùa giỡn cái gì vậy hả! Loại võ công thấp kém giống như chúng ta không đánh nổi người, đến nơi đó để chết sao? Còn muốn giúp vui, chúng ta vẫn nên ngồi nghe tin tức người khác truyền đến thì tốt rồi, xem náo nhiệt cái gì, chẳng qua cũng chỉ là con gà cho cả thiên hạ làm thịt mà thôi!"
"Đúng vậy, đừng nói xem náo nhiệt, ngươi có thể đi vào Cẩm Khê tộc hay không cũng là vấn đề!"
"Ha ha ha, được rồi, được rồi, ta không phải là chỉ đùa một chút thôi sao! Nhưng các ngươi nói cũng đúng, Cẩm Khê tộc này cũng thật không may, dị năng thế nhưng toàn bộ đều biến mất, các ngươi nói Cẩm Khê tộc từng đắc tội nhiều người như vậy, hiện tại bọn họ không còn thứ phòng thân, điều này không phải là kêu bọn họ chờ cừu nhân đến chém sao!"
"Tuy nói như vậy, nhưng bọn họ cũng thật sự là rất không có đạo nghĩa giang hồ , thừa dịp người ta yếu thế liền động thủ!"
"Điều này không đúng, ngươi không nghe qua thừa dịp người ốm lấy mạng người sao?"
"Xuỵt... Các ngươi nói nhỏ chút, chẳng lẽ các ngươi không biết Cẩm Khê tộc là thế lực của đế hậu Phong Mâu đế quốc chúng ta sao? Loại chuyện này đừng nói lung tung!"
"Trời ạ, có loại sự tình này sao, chúng ta thật đúng là không biết! Vậy Phong Mâu đế hậu tính sao, nếu Cẩm Khê tộc thật sự là thế lực trong tay nàng, vậy bất kể thế nào, người thương tổn Cẩm Khê tộc cũng không may rồi!"
"...", chung quanh lại líu ríu nghị luận không ngừng.
Liệt Hỏa Kình Thương nhíu nhíu mày kiếm, "phu nhân nhà ta quả nhiên lợi hại.”
Nghe vậy U Tà sờ sờ chóp mũi, cười gượng, "Ha... Ha ha ha" .
Thấy thế Liệt Hỏa Kình Thương không khỏi cười to, "Tốt lắm tốt lắm, chúng ta nhanh tới Cẩm Khê tộc thôi!"
Nghe vậy U Tà cũng nhu thuận gật gật đầu, "Đúng vậy" .
"Vậy phu nhân nghĩ xem, những người đả thương người Cẩm Khê tộc phải làm như thế nào? Vi phu đều nghe phu nhân, phu nhân nói làm như thế nào chúng ta sẽ làm như vậy!", Liệt Hỏa Kình Thương đem tóc U Tà vuốt lên tai, thanh âm từ tính mà ôn nhu nói.
U Tà nhíu mày, "Vậy phu quân giúp ta tiễn họ một đoạn đường được không?", thanh âm U Tà mang theo một tia trêu đùa cùng một tia bất đắc dĩ.
Liệt Hỏa Kình Thương liền mở miệng, "Được, nếu nàng thích như vậy, ta liền giúp họ đi nhanh một chút!", thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương tràn đầy chân thành, không có một chút ý đùa.
U Tà nghe vậy sửng sốt, lập tức mở miệng, "Chàng...Chàng nói cái gì?"
"Ta nói, nếu nàng thích ta liền giết hết tất cả bọn họ" .
U Tà nghe thế lưng lập tức cứng đờ, “Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
“Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
“Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
Những lời này cứ phiêu đãng ở bên tai U Tà , nam nhân này tuy rằng từng là Ma chủ Ma Vực, thế nhân đồn đãi hắn lãnh khốc thị huyết, nhưng đó là đối với kẻ thù thôi, hắn chưa bao giờ tự dưng giết người, nhưng mà giờ phút này chỉ vì nàng thích, hắn sẽ vì nàng mà giết những người đó?
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn biểu tình U Tà, liền nói, "Tà Nhi, ta mặc dù không phải người thiện lương gì nhưng cũng không phải kẻ đại gian đại ác, nhưng vì nàng, cho dù thành ma ta cũng không tiếc. Chỉ cần là nàng muốn, cho dù đồ sát thiên hạ ta cũng cam tâm tình nguyện!"
U Tà nghe Liệt Hỏa Kình Thương nói rõ từng lời, cảm giác hốc mắt có chút ướt át.
Vì nàng cho dù đồ sát thiên hạ cũng cam tâm tình nguyện, mặc dù nàng cũng sẽ không để Liệt Hỏa Kình Thương làm chuyện này, nhưng hắn nói vậy, nàng tin.
Nam nhân Liệt Hỏa Kình Thương này, vì một Tức Mặc U Tà, vô luận làm cái gì đều nguyện ý .
Cho dù thành ma.
Dọc theo đường đi hơi thở trong xe ngựa đó là thâm tình như vậy, đến mức đám người Hồn Thiên ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được.
Hai ngày sau, cuối cùng đi tới Cẩm Khê tộc.
Nhưng mấy người vừa mới xuống xe ngựa liền nghe được tiếng chém giết kinh thiên động địa.
"Không tốt! Chủ tử, phu nhân, hình như người đại lục tiến đến tấn công Cẩm Khê tộc!", Hồn Lăng mắt thấy cách đó không xa Cẩm Khê tộc khói lửa nổi lên bốn phía, tiếng đao thương va chạm không ngừng vọng đến bên tai, làm cho người ta nghe được không rét mà run.
U Tà nghe vậy phi thân mà ra, Liệt Hỏa Kình Thương theo sát phía sau, mấy người Hồn Thiên nhìn nhau liếc mắt một cái lập tức đều đi theo.
Bọn họ cũng từng cùng Phó Bạch lên chiến trường, cảm tình tự nhiên không thể so sánh, hôm nay người Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện, như vậy mấy người bọn họ liều mạng cũng sẽ giúp đỡ.
Phó Bạch vốn đang cùng Cẩm Khê tộc sống mái với phần đông thế lực đại lục, nhìn thấy có người tiến đến liền càng thêm phòng bị nhưng xa xa hắn lại thấy được nữ tử làm cho hắn sùng kính tận xương kia.
Lập tức Phó Bạch quỳ rạp xuống đất, thanh âm kích động mà run run hô lớn, "Chủ tử!"
Phó Bạch dứt lời , thân thể liền bị một cỗ nội kình thật lớn nâng đứng lên. Phó Bạch cảm nhận được nội lực thâm hậu không khỏi kinh ngạc mà lại tán thưởng, quả nhiên không hổ là chủ tử nhà mình, mấy ngày không thấy, thực lực thế nhưng lại là tinh tiến không chỉ gấp đôi!
Người đến tấn công Cẩm Khê tộc thấy Phó Bạch bộ dáng cung kính tự nhiên là dừng tay, tin tức chủ tử thật sự của Cẩm Khê tộc là Phong Mâu đế hậu này bọn họ tự nhiên cũng là có nghe nói.
Nhưng là nghe nói Phong Mâu đế hậu đã sớm rời khỏi Phong Mâu đế quốc, hiện ở nơi nào cũng không biết, sao có thể đến tương trợ Cẩm Khê tộc? Nhưng mà nhìn dáng vẻ cung kính kia của Phó Bạch, mọi người ở đây đều cảm thấy có chút bất an!
Bọn họ quả thật thấy Cẩm Khê tộc thực lực yếu đi, cho nên mới đến tấn công . Cẩm Khê tộc này, chỉ cần là tiểu thế lực một phương cũng muốn có, dù sao nằm ngoài tứ quốc, hơn nữa hoàn cảnh như vậy, còn có không ít dược liệu trân quý, sao có thể không hấp dẫn người khác!
U Tà nháy mắt đã tới bên người Phó Bạch, nhìn Phó Bạch đã trở nên càng thêm thành thục, U Tà gật gật đầu, nhưng nhìn thấy trên mặt Phó Bạch có vết thương cùng vết thương trên người máu vẫn còn chảy ra liền lạnh mặt, hơi thở quanh thân lại tràn ngập tản ra bốn phía, nhìn thấy mà sợ.
Khi Liệt Hỏa Kình Thương đi tới bên người phu nhân nhà mình cảm nhận được nàng sát ý nồng đậm, một tay ôm U Tà vào trong ngực, nhẹ giọng mở miệng nói, "Phu nhân đừng tức giận, tất cả giao cho vi phu!"
Phó Bạch nhìn thấy Liệt Hỏa Kình Thương lại kích động không thôi, cô gia thật sự đã trở lại, thật sự là quá tốt, thật tốt quá! Lập tức Phó Bạch cung kính mở miệng nói, "Cô gia!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương gật gật đầu đối với Phó Bạch .
Vài thủ lĩnh thế lực đến tấn công Cẩm Khê tộc nhìn thấy người mới đến kia thân thể liền run lên, lập tức mạnh mẽ chống đỡ mặt mũi mở miệng, "Không biết Phong Mâu đế quân cùng đế hậu vì sao đến Cẩm Khê tộc này !"
"Đúng vậy! Đây là ân oán của chúng ta cùng Cẩm Khê tộc bọn họ, các ngươi chẳng lẽ muốn nhúng tay? !"
"Đúng, huống hồ đây vốn là do Cẩm Khê tộc năm đó nợ chúng ta, các ngươi nếu nhúng tay, vậy còn có đạo nghĩa giang hồ hay không !"
"...", mười mấy người thế lực đại lục nhìn thấy U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đều cảm thấy sợ hãi, cho nên muốn mở miệng ngăn chặn bọn họ, không cho đoàn người bọn họ ra tay tương trợ Cẩm Khê tộc.
Cặp vợ chồng mạnh nhất Thương Tà đại lục này, thanh danh cũng cực lớn, hơn nữa lại thần bí như vậy, nếu như hai người bọn họ muốn ra tay, như vậy bọn họ căn bản là không có chút lực chống cự !
Vốn dĩ mọi người nghĩ rằng Liệt Hỏa Kình Thương cùng U Tà nghe thấy bọn họ nói vậy sẽ vì mặt mũi mà khoanh tay đứng nhìn.
Ai ngờ Liệt Hỏa Kình Thương gắt gao ôm U Tà trong lòng không cho nàng lộn xộn, con ngươi xanh biếc lập tức trào phúng nhìn mọi người đối diện liếc mắt một cái, thanh âm lãnh liệt thị huyết, "Các vị không phải là đã quên bản tôn còn một thân phận khác chứ? Đạo nghĩa giang hồ ? Ha ha ha, quả thực là buồn cười! Nếu Cẩm Khê tộc là thế lực của phu nhân ta, như vậy cho dù hôm nay các ngươi có nói rách trời, Liệt Hỏa Kình Thương ta cũng vẫn sẽ tương trợ!"
Sắc mặt đoàn người nhất thời trắng bệch, đúng vậy, bọn họ sao có thể quên Phong Mâu đế quân còn một thân phận khác! Ma chủ Ma Vực - Minh Thiên Tầm! Lãnh huyết vô tình, cuồng ngạo khát máu, bất luận kẻ nào, nếu chọc tới nam nhân này, như vậy đều phải chết không thể nghi ngờ, nhưng nếu là chọc tới phu nhân hắn ... Chết đã thành một thứ xa xỉ.
"Hồn Thiên, Hồn Ảnh, Hồn Lăng, Hồn Trạch!", Liệt Hỏa Kình Thương lập tức quét mắt nhìn mọi người đối diện một cái, lớn tiếng hô.
"Dạ, chủ tử, có thuộc hạ!", nghe vậy bốn người đi tới trước mặt Liệt Hỏa Kình Thương, cung kính lên tiếng.
"Bốn người các ngươi đem những người từng thương tổn Phó Bạch giết sạch cho ta! Nếu như có người phản kháng, toàn bộ thế lực đều diệt!", Liệt Hỏa Kình Thương vân đạm phong khinh (lạnh nhạt như nước chảy mây trôi) ra lệnh, sau đó đưa tay nhéo mũi U Tà một cái.
U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương cười lên tiếng, nam nhân này, luôn hiểu nàng như vậy .
Mọi người đối diện đều run rẩy quỳ rạp xuống đất, "Đế. . . Đế quân! Chúng ta về sau cũng không dám nữa , thả chúng ta đi! Van cầu ngài !"
"Đúng vậy, đế quân van cầu ngài , buông tha chúng ta đi, chúng ta sau này tuyệt đối không dám !"
"Đế quân đế quân, ta vô tội! Ta không thương tổn Phó. . . Cẩm Khê tộc chủ a!"
"Đúng vậy đế quân, ta biết, hắn chém Cẩm Khê tộc chủ một đao, đúng là hắn, ta xem rất rành mạch!"
"..." Trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người ở đây đại loạn, đều trốn tránh trách nhiệm.
Mà Phó Bạch ngơ ngác nhìn một màn này, kẻ thù mà người Cẩm Khê tộc phải ra sức chống cự thế mà cô gia chỉ nói một câu liền giống như chó nhà có tang? Cũng quá đáng sợ đi?
Phó Bạch không biết, Liệt Hỏa Kình Thương ở Thương Tà đại lục từng làm ra chuyện kinh thiên động gì, huống hồ giờ phút này toàn bộ Thương Tà đại lục đều có thể nói là nằm trong tay Liệt Hỏa Kình Thương hắn, làm sao có thể có người dám phản kháng hắn? !
Đây là mị lực cùng thực lực của Liệt Hỏa Kình Thương, cho dù hắn biến mất bao lâu, nhưng vẫn không có người dám ở trước mặt hắn làm càn!
Chính lúc này, trong đám người có người phi ám khí về phía Liệt Hỏa Kình Thương, mà trùng hợp lúc này một ám vệ vẫn đứng ở phía sau Phó Bạch cũng đánh về phía U Tà.
U Tà nhìn ám khí kia vừa muốn ra tay cũng cảm nhận được phía sau có hơi thở xa lạ, con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương lãnh xuống đánh một chưởng về người phía sau U Tà, cũng chỉ bởi vì U Tà thất thần một giây, ám khí đã bay tới.
Liệt Hỏa Kình Thương nhấc ống tay áo lên bắt được ám khi kia, U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương không có việc gì, con ngươi lạnh lùng nhìn về phía người mới vừa rồi bị Liệt Hỏa Kình Thương đánh ra.
U Tà nghe thấy trong không khí có nhiều hơi thở khác nhau, lập tức nhíu mày, bụng nhất thời đau nhức vô cùng. U Tà cũng chưa nghĩ ra đây là cái gì, dược hiệu nhanh như vậy!
Liệt Hỏa Kình Thương ném ám khí xuống liền thấy trán U Tà bắt đầu đổ nhiều mồ hôi lạnh, nhất thời đồng tử co rụt lại, thanh âm run run nói, "Tà Nhi, Tà Nhi nàng đừng làm ta sợ, nàng làm sao vậy!"
Nghe vậy U Tà nắm chặt ống tay áo Liệt Hỏa Kình Thương, chịu đựng đau nhức nói, "Thương. . . Thương, ta sắp. . . Ta sắp sinh !"
Phó Bạch lúc này mới hồi phục tinh thần, hắn không thể ngờ ám vệ tối trung thành của hắn lại ra tay với U Tà, sau khi hắn ra tay, Phó Bạch thấy được trong ống tay áo ám vệ kia có bột phấn gì đó.
Phó Bạch hô lớn, "Cô gia, mau, mau đưa chủ tử vào trong phòng đi! Nơi đó có bà đỡ, nhanh!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương run rẩy ôm lấy U Tà, nhìn vạt áo U Tà bị máu nhuộm đỏ, hai mắt trở nên đỏ đậm, trước khi rời khỏi nơi này còn không quên để lại một câu như thanh âm gọi hồn chốn tu la, "Hồn Thiên, Hồn Ảnh! Canh chừng nơi này, không được để bất cứ ai rời đi! Nếu Tà Nhi có chuyện gì, đem bọn họ chôn cùng!"
Nghe vậy Thủy Linh Lung an ủi nói, "Đúng vậy, Uyển Hinh, đừng khóc, Tà Nhi cùng Thương Nhi trở lại Lăng Thiên đại lục nhất định sẽ tìm được hắn, ngươi yên tâm đi, nếu hắn biết ngươi vì hắn thương tâm như vậy, hắn cũng sẽ đau lòng" .
Hỏa Uyển Hinh gật gật đầu, lập tức nhìn Liệt Hỏa Kình Thương nói, "Thương Nhi, con nhất định phải tìm được phụ vương con" .
"Vâng", Liệt Hỏa Kình Thương nhìn Hỏa Uyển Hinh, lập tức trịnh trọng đáp lại.
Sau đó Ma Kiêu liền mang theo Thủy Linh Lung cùng đoàn người U Tà về Tà tông, nếu muốn tìm Thủy Khiêm Mạch, vậy chắc chắn cần người, cho nên hắn cũng muốn mang theo U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đến Tà tông xem.
Mà U Tà đối Tà tông tràn ngập tò mò, lập tức theo Liệt Hỏa Kình Thương đi Tà tông.
Giờ phút này Phong gia một mảnh hỗn loạn, gia chủ Phong gia tuy rằng thân là kẻ đứng đầu một gia tộc, nhưng mà khi biết thủ đoạn của Liệt Hỏa Kình Thương cùng Ma Kiêu liền cảm thấy lo lắng không thôi, nhưng lại nghĩ đến mình cũng không có làm cái gì có lỗi với họ, lập tức lại yên tâm.
Phong Lê Âm giờ phút này ngồi ở trên giường, sắc mặt cũng lo lắng không thôi, sau đó nhìn về phía bụng đã nhô ra, sắc mặt lập tức trầm xuống, nếu trước sau đều phải chết, như vậy nàng tuyệt không muốn chết ở trong tay nữ nhân Tức Mặc U Tà kia! (Bạch: Phong Lê Âm thực sự cũng rất đáng thương, những việc sai trái nàng làm cũng đã bị trừng phạt, nhưng có 1 ng cha như vậy, quả thực…rất đáng thương)
Nghĩ đến đây Phong Lê Âm tìm một dải lụa trắng, treo lên xà ngang trong phòng ngủ, đứng trên ghế, Phong Lê Âm đặt dải lụa đã buộc chặt dưới cổ, khóe miệng tràn đầy cười lạnh, Tức Mặc U Tà, cho dù ngươi kiếp này gả cho Kình Thương ca ca, thay hắn nuôi con dưỡng cái, nhưng kiếp sau, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thực hiện được!
Nghĩ thế Phong Lê Âm đá đổ ghế, hai tròng mắt mở to, hai chân giãy dụa vài cái liền không có động tĩnh gì nữa.
Khi gia chủ Phong gia nhận được tin tức, Ma Kiêu sớm mang Thủy Linh Lung, gia chủ Thủy gia, U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đi Tà tông mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó sắc mặt vui mừng đi tới phòng Phong Lê Âm.
Nhưng sau khi gõ cửa cũng không thấy có người đến mở cửa, trong lòng lập tức căng thẳng. Dùng chân đá thẳng cửa, lọt vào trong tầm mắt đó là thi thể Phong Lê Âm đang treo giữa phòng. Thấy một màn như vậy gia chủ Phong gia gần như phát điên, lập tức đánh nát dải lụa, đem Phong Lê Âm đỡ xuống dưới.
Nhìn thân thể Phong Lê Âm lạnh băng nằm ở trên giường lại không một tiếng động, gia chủ Phong gia không khỏi thê lương kêu lên , "Âm Nhi! Âm Nhi, ngươi vì sao ngốc như vậy! Vì sao? !"
Năm đó khi gặp mẫu thân Phong Lê Âm, gia chủ Phong gia đã điên cuồng yêu say đắm bà. Nhưng khi bà vì khó sinh mà chết, chỉ để lại một Phong Lê Âm, có lẽ do yêu ai yêu cả đường đi, cho nên sủng ái của gia chủ Phong gia đối với Phong Lê Âm cũng đến tận xương .
Nhưng mà Phong Lê Âm càng lớn càng giống mẫu thân của nàng, cũng chính là nữ nhân mà gia chủ Phong gia yêu chân thành. Bởi vậy, trong lòng gia chủ Phong gia cũng liền dâng lên ý niệm hoang đường giữ lấy Phong Lê Âm trong đầu.
Vốn hắn cũng chỉ nghĩ mà thôi, nhưng ai ngờ nữ nhi mình yêu nhất lại yêu nam nhân khác, đối mặt chuyện như vậy, gia chủ Phong gia liền giống như đố phụ bình thường, muốn loại bỏ người mà Phong Lê Âm yêu!
Nhưng nam nhân kia vốn cũng không yêu Phong Lê Âm, hơn nữa nam nhân kia cũng đã cưới vợ, nghĩ đến đây gia chủ Phong gia cũng không muốn lại truy cứu nữa, nhưng mà ai ngờ nữ nhi của chính mình thế nhưng bị người đánh đến tàn phế, hơn nữa trinh tiết cũng mất!
Điều này bảo hắn làm sao có thể chịu được, lập tức phái ám vệ tiến đến hạ sát nam tử kia, cũng chính là Liệt Hỏa Kình Thương, nhưng là hắn cũng không ngờ, nam nhân mà nữ nhi mình yêu lại kinh diễm tuyệt luân như vậy, thật sự khiến người ta hoảng sợ.
Tự khi đó, hắn liền biết muốn giết Liệt Hỏa Kình Thương, không thể nghi ngờ chính là nằm mơ. Cho nên cũng không còn muốn đi giết hắn, gia chủ Phong gia bản tính cũng không xấu, từ việc Hỏa Uyển Hinh đào hôn năm đó liền có thể thấy được.
Chỉ là hắn nhiều năm làm gia chủ, cho dù hiền lành như thế nào cũng sẽ bị nhiễm bẩn. Hắn nếu không nhẫn tâm với người khác, vậy người khác sẽ nhẫn tâm với hắn, cũng vì như thế cho nên hắn mới có thể bởi vì sủng ái Phong Lê Âm mà ám sát Liệt Hỏa Kình Thương.
Sau khi hắn chiếm được Phong Lê Âm, trời biết trong lòng hắn đã cao hứng cỡ nào là kích động cỡ nào, lúc đó hắn liền nghĩ, ngày sau bất luận Phong Lê Âm muốn cái gì, hắn đều sẽ cho nàng, bởi vì hắn yêu nàng!
Không lâu sau, đại phu nói Phong Lê Âm mang thai! Biết tin tức này Phong gia gia chủ mừng rỡ, nữ nhân hắn yêu nhất không để lại cho hắn một đứa con trai là tiếc nuối lớn nhất đời hắn.
Nhưng giờ nữ nhi mình yêu thương có mang đứa bé của mình, điều này sao có thể không làm cho gia chủ Phong gia chủ kích động.
Cũng bởi vậy hắn càng thêm sủng ái Phong Lê Âm, vì chữa khỏi tàn phế của nàng, hắn không tiếc dùng chí bảo của Phong gia giúp Phong Lê Âm bình phục. Vân tông thịnh yến không để ý kẻ khác, chỉ mang theo nữ nhi này tham gia, điều này khiến trong lòng bao nhiêu con nối dòng Phong gia đều ghen tị .
Nhưng từ Vân tông trở về, tâm thần Phong Lê Âm không yên, gia chủ Phong gia nghĩ rằng Phong Lê Âm có thai cho nên tâm tình không ổn định, cho nên mới đưa nàng về phòng nghỉ ngơi.
Hắn cũng lo lắng Ma Kiêu cùng Liệt Hỏa Kình Thương đến Phong gia, hắn thì không sao cả, nhưng phần đông người Phong gia đều vô tội, hơn nữa nữ nhi... Nghĩ đến đây gia chủ Phong gia vẫn chưa tới khuê phòng Phong Lê Âm, cho nên mới tạo thành tình huống này .
Giờ đây gia chủ Phong gia không nhịn được hối hận, nhìn Phong Lê Âm trên giường bụng đã nhô ra, trong mắt tràn đầy thống khổ đau đớn cùng thâm tình.
Lấy chủy thủ tùy thân, một đao đâm vào tim mình, vẻ mặt mỉm cười nhìn Phong Lê Âm, nhẹ giọng nói, "Âm Nhi, xuống hoàng tuyền ngươi đi chậm một chút, phụ thân tới tìm ngươi!"
Trong khoảng thời gian ngắn, gia chủ Phong gia cùng đại tiểu thư Phong Lê Âm đều chết, trưởng tử Phong gia lập tức kế thừa gia nghiệp.
Di Thất đại lục từ sau Vân tông thịnh yến liền gió nổi mây phun, đại sự phát sinh nhiều đếm không xuể, làm cho người ta cảm khái vạn phần.
Đệ nhất tông phái Di Thất đại lục - Vân tông bị diệt, mà thiên hạ đệ nhất tông Tà tông năm đó dần dần vùng dậy trở lại.
Trong tứ đại gia tộc gia chủ Thủy gia tuyên bố thoái vị, mà người kế vị lại là vị nam tử Thủy Khiêm Mạch đi theo bên người Thủy Linh Lung, tin tức này cũng làm cho Di Thất đại lục đàm tiếu không thôi, tâm tư của gia chủ Thủy gia này quả nhiên là khó có thể đoán.
Rồi sau đó gia chủ Phong gia cùng Phong Lê Âm liên tiếp bỏ mình, đều xuất phát từ tự sát. Nguyên do tự sát này lại làm cho Di Thất đại lục trăm người phỏng đoán, nhưng vô luận đoán như thế nào cũng đều vô cùng hèn mọn.
Gia chủ Phong gia cùng với con gái ruột Phong Lê Âm lại bại hoại môn phong như vậy, đại tiểu thư Phong gia kia chưa lập gia đình khi chết lại bị chẩn đoán có thai!
Tin tức này làm cho tất cả mọi người đều suy nghĩ sâu xa, không lập gia đình lại có thai, đây là cái đạo lý gì .
Cũng trong lúc này, nhóm tỳ nữ từng hầu hạ Phong Lê Âm lại để lộ ra một tin tức, nói là mỗi tuần nửa tháng, gia chủ Phong gia đều tới khuê phòng Phong Lê Âm, đến rạng sáng mới rời đi!
Tin tức này nhất thời làm cho toàn bộ Di Thất đại lục rung động không thôi, không lẽ đứa bé trong bụng Phong Lê Âm là của phụ thân nàng - gia chủ Phong gia? Tin tức này tuy rằng không được xác minh, nhưng mọi người đều biết, khả năng chuyện này xảy ra là trăm phần trăm.
Vì vậy cho dù gia chủ Phong gia cùng Phong Lê Âm đã chết, cũng không tránh được bị thế nhân chửi rủa.
U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương cũng không quản được nhiều như vậy, đi theo Ma kiêu cuối cùng cũng tới trụ sở Tà tông!
Thì ra trên Di Thất đại lục có một mảnh đất trong núi sâu có chứa cả một tòa kiến trúc cổ xưa!
Trong mảnh đất này cũng không có người ở, quang cảnh cũng vô cùng tốt, xung quanh cây cối rậm rạp, khó phát hiện!
U Tà nhìn thấy mảnh đất này liền vui mừng, Ma Kiêu đưa tay ôm eo Thủy Linh Lung, mang đoàn người đi vào tòa thành kia!
Trên tường thành đứng đầy ám vệ, tuy rằng trên người những ám vệ này người người đều mang theo tà khí, nhưng từng người đều tràn ngập cảm giác anh dũng thiện chiến, cũng được coi là hảo hán!
Ám vệ này nhìn thấy Ma Kiêu, Thủy Linh Lung cùng U Tà liền lớn tiếng hô lên, "Thuộc hạ bái kiến tông chủ, phu nhân, tiểu thư!"
Khí thế đinh tai nhức óc kia khiến Liệt Hỏa Kình Thương vô cùng tán thưởng, chỉ nghe thanh âm mọi người, Liệt Hỏa Kình Thương liền biết những người này đều là người từ chỗ chết đi ra, một đám người tuyệt đối là không sợ chết!
Liệt Hỏa Kình Thương suy nghĩ, nhiều ám vệ như vậy, đều là những người năm đó đi theo Ma Kiêu từ trong tràng chém giết kia mà ra, tự nhiên khí thế hơn hẳn người thường!
"Ha ha ha, mọi người đều đứng lên đi!", Ma Kiêu nhìn huynh đệ nhà mình, không khỏi cười lớn.
Còn U Tà nhìn mọi người ở đây cũng gật gật đầu, Thủy Linh Lung cũng từ trong đám người đó nhìn thấy những gương mặt quen thuộc, đều là người năm đó vì nàng và Ma Kiêu mà cùng tứ đại gia tộc đối chiến không lùi!
Thủy Linh Lung kích động, nàng chưa bao giờ từng nghĩ tới, có một ngày có thể lại nhìn thấy những người này, nàng vốn tưởng rằng kiếp này sẽ sống quãng đời còn lại tại Vân tông, lúc này có thể lại nhìn thấy mọi người, cái loại cảm động hạnh phúc này Thủy Linh Lung không ngờ còn có thể cảm nhận được.
Gia chủ Thủy gia nhìn người Tà tông, cảm thụ hơi thở mênh mông của bọn họ, không khỏi thở dài gật gật đầu. Đúng vậy, thế nhân đều nói chính tà, nhưng ai có thể nghĩ đến, tà phái trong miệng thế nhân lại là một Vân Thánh Thiên?
Sau đó mọi người đi vào bên trong, U Tà nhìn tòa thành này không khỏi tán thưởng gật gật đầu, phụ thân nhà mình quả nhiên người là phi thường, thế nhưng loại thành trì có chút phong cách hiện đại như thế này cũng có thể dựng được.
U Tà lập tức mở miệng nói, "Phụ thân, mảnh đất này có khu vực nào thú vị hay không?"
Nghe vậy Ma Kiêu sờ sờ cằm nghĩ lại, sau một lát mới gật gật đầu nói, "Phụ thân nghĩ, ngay phía sau núi, nơi đó có một hồ nước, hơn nữa phong cảnh vô cùng tốt, chỉ là dã thú hơi nhiều. Nếu không, phụ thân đã dựng thành ở nơi đó rồi."
Nói tới đây Ma Kiêu lại thở dài, trong giọng nói tràn đầy buồn bực.
Nghe vậy U Tà cười gật gật đầu nói, "Vậy phụ thân, con cùng với Thương đi xem ”, nói xong còn không chờ Ma Kiêu mở miệng đã lôi kéo Liệt Hỏa Kình Thương phi thân rời khỏi tòa thành.
Ma Kiêu nhìn bóng dáng U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương rời đi không khỏi cười lắc lắc đầu, hai đứa nhóc này....
U Tà kéo Liệt Hỏa Kình Thương đi tới phía sau núi kia, khi vừa mới đi vào U Tà nhíu nhíu mày liễu, đến Liệt Hỏa Kình Thương cũng nhăn mày, nơi này quả nhiên không tồi.
Chỉ thấy trên núi kia nơi nơi đều là hoa tươi đua nở, mà cách đó không xa còn có một hồ nước trong suốt, suối nước chảy xuống hồ phát ra tiếng róc rác thanh thúy, không gian yên tĩnh, là một nơi cực tốt.
U Tà nhìn mảnh đất này không khỏi tán thưởng gật đầu nói, "Thương, chàng nói chúng ta về sau ẩn cư ở đây được không?"
Liệt Hỏa Kình Thương cười nói, "Được, nàng thích là tốt rồi. Nơi này thật không tồi!"
Dứt lời hai vật thể màu đỏ Phượng hỏa thần hồ chui ra, nhìn chỗ xinh đẹp này không khỏi líu ríu kêu lên. Lúc đó, nhất thời dã thú ẩn nấp ở chung quanh đều run lên, sau đó tất cả đều lui xuống, không dám cùng linh vật Phượng hỏa thần hồ này tranh giành!
Cảm nhận được quanh thân không còn hơi thở xa lạ, Hỏa Hỏa cùng Thủy Thủy mới nhảy đến vai U Tà.
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn hai cái tiểu tử này mở miệng nói, "Các ngươi cũng không phải thập phần vô dụng" .
Nghe một câu tán dương này Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa đều vênh mặt lên, ý tứ rất rõ ràng: “Đương nhiên, chúng ta là Phượng hỏa thần hồ đấy nha, có thể vô dụng sao?”
U Tà nghe lời nói có pha thâm ý kia của Liệt Hỏa Kình Thương bật cười lên tiếng, vốn nàng còn đang suy nghĩ nên như thế nào khiến cho dã thú quanh thân không tiến đến nữa, vậy mà hai cái vật nhỏ này đã giúp nàng giải quyết một vấn đề lớn, quả nhiên hữu dụng.
U Tà lập tức lại đem ánh mắt đặt ở nơi này, mảnh đất rộng lớn kia, trong lòng có một ý tưởng, không biết nếu dựng một tòa biệt thự sẽ như thế nào?
"Thương, chúng ta trở về. Ta đi vẽ một bản vẽ, xem lão thợ của phụ thân có thể xây dựng được vật trong lòng ta hay không!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương sờ sờ đầu U Tà, "Được, trở về thôi", nói xong liền ôm U Tà trong lòng, hai người phi thân rời khỏi nơi này, mà Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa thì không muốn trở về, tiếp tục ở chỗ này du ngoạn.
Sau khi về tới tòa thành, U Tà vẽ một bản vẻ rành mạch phác thảo một tòa biệt thự, Liệt Hỏa Kình Thương cầm bức vẽ của U Tà trong tay tán thưởng nói, "Tà Nhi, đây chẳng lẽ là thứ ở Trung Quốc sao? Hoàn mỹ như vậy" .
Nghe vậy U Tà nhíu nhíu mày liễu, lập tức gật đầu nói, "Đúng vậy, cái này gọi là biệt thự, nếu chúng ta dựng nó phía sau núi, sau này người một nhà có thể ở đó là chuyện hạnh phúc cỡ nào, chàng nói đúng không, phu quân" .
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn bộ dáng tiểu nữ nhân kia của U Tà không khỏi cười lên tiếng, "Đúng vậy phu nhân, trên thế gian này cũng chỉ có phu nhân ta là tài hoa như vậy!"
Nghe vậy U Tà không khỏi nghĩ tới Âu Dương Khinh Tư, lập tức thấy có chút chua nói, "Còn dám nói, chàng chính là một con bướm hoa hoét, đi đến chỗ nào cũng đều có người thích chàng!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương nhíu nhíu mày kiếm, đi đến chỗ nào cũng đều có người thích hắn? Hắn vì sao không biết?
"Tà Nhi, nàng không cần oan uổng vi phu như vậy a! Ta khi nào thì đi đến đâu cũng có người thích chứ?", Liệt Hỏa Kình Thương quả thật quên, không biết có ai từng thích hắn, bộ dáng ủy khuất kia làm cho U Tà cười thật lớn.
"Chàng trí nhớ làm sao vậy! Chàng đã quên, cái gì Hoa Lộng Ảnh a, Phong Lê Âm a, còn có gần đây mới xuất hiện Âu Dương Khinh Tư, không đều là thích chàng sao?", U Tà không nói thì thôi, lập tức kể ra một loạt mới phát hiện, người này quả thực là con bướm!
Liệt Hỏa Kình Thương nghe U Tà kể, trong đầu cũng đối với đám nữ nhân này có chút ấn tượng, lập tức trêu đùa, "Tà Nhi chẳng lẽ là ghen? Những người đó là ai ta đều nhớ không rõ, nàng phải tin tưởng vi phu a!"
U Tà nhìn biểu tình Liệt Hỏa Kình Thương: “ta trong sạch, ta không biết các nàng” không khỏi cảm động, "Ta chính là ghen, là ghen, hừ. Đồ con bướm!"
Không biết vì sao, từ khi Liệt Hỏa Kình Thương một lần nữa trở lại bên người, U Tà rất dễ dàng sợ hãi, lúc trước hoàn toàn sẽ không ghen, lúc này lại bạo phát.
Tuy rằng như thế nhưng cũng chỉ là trêu chọc Liệt Hỏa Kình Thương thôi, Liệt Hỏa Kình Thương yêu nàng thế nào, nàng đương nhiên biết .
Liệt Hỏa Kình Thương nhẹ nhàng đem U Tà ôm vào trong lòng, thân là U Tà phu quân, hắn tự nhiên là biết nỗi lòng U Tà .
Nhìn tiểu nữ nhân trong lòng, Liệt Hỏa Kình Thương cúi đầu hôn lên mái tóc U Tà, "Tà Nhi, Liệt Hỏa Kình Thương ta chỉ yêu một người là nàng, cho dù phát sinh chuyện gì, đều không bao giờ rời khỏi nàng" .
Nghe vậy U Tà ở trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương co rụt lại, “ Thiên nhược thiên tầm thiên bàn khổ, nhất sinh nhất thế nhất song nhân”.
*Câu thơ này nguyên bản là “千若千寻千般苦,一生一世一双人”.
*Dịch nghĩa: "Ngàn kiếm ngàn tìm muôn ngàn khổ, cả đời nhất thế một đôi nhân".
Sáng sớm ngày thứ hai, U Tà liền đi tới trước mặt Ma Kiêu, "Phụ thân, người dựng tòa thành này còn ở đây không?"
Ma Kiêu sửng sốt, lập tức mở miệng, "Đương nhiên còn, hắn là thợ thủ công khéo nhất Tà tông, sao vậy, con tìm hắn có việc?"
U Tà lập tức nhẹ nhàng thở ra nói, "Đúng vậy phụ thân, nữ nhi tìm hắn có việc, có thể để hắn tới gặp con không?"
Nghe vậy Ma Kiêu mở miệng nói, "Người đâu, đưa Ma công tới" .
"Rõ, tông chủ!", người nọ nghe vậy cũng lĩnh mệnh đi xuống tìm người gọi là Ma công kia.
Không bao lâu sau, một lão bá đầu bạc liền được đưa tới đại điện, "Thuộc hạ tham gia tông chủ, tiểu thư!", thanh âm lão bá kia cực kì hòa ái, làm cho người ta nghe vào thập phần thoải mái.
Ma Kiêu còn chưa mở miệng, U Tà cũng đã nói, "Ma công không cần đa lễ, lần này là Tà Nhi có việc muốn nhờ!"
Ma công lập tức sửng sốt, đại tiểu thư quả nhiên là danh bất hư truyền, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nữ tử bực này tất thành châu báu, Tà tông có hi vọng, Tà tông có hi vọng a!
Lập tức Ma công nghĩ tới lời U Tà vừa nói, lập tức mở miệng, "Tiểu thư có chuyện gì liền có thể nói, cái gì cầu hay không cầu, vậy chẳng phải là chiết sát thuộc hạ !"
"Vậy ta liền nói, Ma công nhìn bản vẽ này xem, chẳng biết có dựng được không?", thanh âm U Tà trong trẻo nhưng hờ hững, tuy rằng như thế nhưng ngữ khí cũng nhẹ nhàng chậm chạp , đưa bản vẽ trong tay cho ma công.
Sau khi Ma công nhìn thấy bức vẽ kia, cả đại điện liền không có một tiếng động.
Ma Kiêu mở miệng hỏi, "Không biết Ma công có thể làm được thứ này không?"
Vị Ma công này ở trong Tà tông cực có danh vọng, đủ để Ma Kiêu kính trọng, lập tức liền cũng có chút tò mò hỏi. Rốt cuộc là bản vẽ gì có thể làm cho Ma công luôn ngạo nghễ này biến thành bộ dáng ngu si như vậy.
Nhưng Ma công nghe vậy cũng chưa từng để ý tới Ma Kiêu, mà kích động hỏi U Tà, "Tiểu thư, có thể giảng giải một chút hay không!"
Nghe vậy U Tà thản nhiên mở miệng, "Đương nhiên có thể, Ma công có chỗ nào khó hiểu có thể hỏi" .
Ma công vui vẻ ra mặt, đem những chỗ lúc nãy mình xem thấy khó hiểu nói ra, mà U Tà cũng cẩn thận giảng giải.
"Ma công hiểu chứ? Không biết thể dựng được không?", U Tà nhìn ma công mở miệng hỏi.
Ma công mở to hai tròng mắt, trong mắt tràn đầy không dám tin cùng vui mừng, "Tiểu thư xin yên tâm, thứ này thuộc hạ có thể dựng được, ha ha ha, chỉ là không biết dựng ở chỗ nào?"
"Địa điểm liền chọn mảnh đất sau núi đi! Đợi ngày mai ta theo ngài đến đó, tối nay Ma công cẩn thận xem xét lại một chút đi", U Tà nhìn bộ dáng Ma công kia hưng phấn không khỏi mở miệng nói.
"Ha ha ha, Vâng, tiểu thư! Vậy thuộc hạ lui xuống trước!", Ma công nói xong giống như đang cầm trân bảo, đem bản vẽ kia để vào trong lòng, sau đó mang sắc mặt vui mừng tiêu sái đi ra ngoài, thứ này nếu là dựng thành, chỉ sợ sẽ khiến cả đại lục phải khiếp sợ!
Ma Kiêu nhìn Ma công không chút để ý tới mình, không khỏi sờ sờ mũi, "Nữ nhi a, về sau Tà tông này giao cho con ta thật sự rất yên tâm a! Con xem Ma công này thế nhưng cũng không đem ta để vào mắt " .
Nghe vậy U Tà cười to nói, "Phụ thân, người không biết con đưa cho Ma công cái gì, thứ kia nếu có thể dựng được, chắc chắn sẽ vô cùng tốt, đến lúc đó người cũng đừng kinh ngạc" .
U Tà nhìn bộ dáng Ma Kiêu trừng mắt, có chút thần bí mở miệng. Ma Kiêu nhìn bộ dáng U Tà lại tò mò không thôi, rốt cuộc là cái gì làm cho Ma công cao hứng như vậy, càng nghĩ Ma Kiêu càng thêm tò mò.
Nhưng mà U Tà cũng không nói tiếp, mà xoay người rời khỏi đại điện.
Ngày thứ hai U Tà mang theo Ma công đi tới phía sau núi, giờ phút này phía sau núi không có dã thú gì, cũng là công lao của Thủy Thủy cùng Hỏa Hỏa, không biết đã đem dã thú này dọa chạy tới chỗ nào.
Ma công nhìn mảnh đất yên tĩnh này không khỏi cảm giác sâu sắc kinh ngạc, lúc trước tổng điện Tà tông muốn dựng ở nơi này, những dã thú quá nhiều, cho nên mới dựng chỗ khác.
Hôm nay đến đây lại không nhìn thấy một con nào, chuyện này thật sự là rất kỳ quái. Ma công lập tức nhìn về phía U Tà vẻ mặt đạm mạc, nhưng trong lòng lại thêm sùng kính U Tà. Nghĩ đến chuyện này là do U Tà làm, có thể khiến cho dã thú trong một đêm tiêu tán, đây cũng không phải việc người bình thường có thể làm được .
Địa điểm đã chọn xong, Ma công dẫn theo mọi người bắt đầu khởi công, theo như lời hắn, chỉ sợ phải mất một năm mới dựng xong, U Tà sờ sờ bụng, khóe miệng mang theo ý cười.
"Nữ nhi à, con thật muốn đi Thương Tà đại lục?", Ma Kiêu nhìn một hàng tám người đã chuẩn bị tốt hành lý, quay đầu tràn đầy không đồng ý nhìn U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương.
"Đúng vậy Tà Nhi, con chờ đứa nhỏ sinh ra rồi hãy đi đi, con đã mang thai chín tháng, làm sao có thể như vậy rời khỏi Di Thất đại lục?", Thủy Linh Lung lo lắng nhìn U Tà, trong mắt cũng là không đồng ý.
"Đúng vậy cháu gái ngoan, đợi mấy ngày nữa đi", gia chủ Thủy gia giờ phút này cũng không đồng ý nhìn U Tà.
Thì ra mấy ngày nay U Tà luôn giúp Ma công dựng biệt thự, thấy mọi thứ đã thành hình, U Tà mới chuẩn bị đi Thương Tà đại lục, đã nhiều ngày trôi qua, không biết Thương Tà đại lục lúc này thế nào .
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn bụng phu nhân nhà mình lớn như vậy không khỏi cau mày kiếm, hắn không phải chưa từng thấy nữ nhân mang thai, nhưng lại chưa bao giờ thấy phu nhân nhà ai có thai mà bụng lớn như vậy.
U Tà đi Thương Tà đại lục, hắn cũng không tán thành, nhưng lệnh của kiều thê không thể trái a.
"Phụ thân mẫu thân, ngoại công, không cần lo lắng, ta cũng là đại phu, không có việc gì, các người yên tâm", U Tà sờ sờ bụng, lập tức nhẹ giọng nói.
Kỳ thật nếu có thể nàng cũng không muốn trong tình trạng như vậy đi Thương Tà đại lục, nhưng theo tin tức từ Thương Tà đại lục truyền đến, nói là Cẩm Khê tộc đã xảy ra chuyện, cho nên nàng mới vội vàng trở lại Thương Tà đại lục như vậy .
Đại Huyên và Phó Bạch cùng nàng không chỉ có quan hệ chủ tử cùng hạ nhân, nàng cùng vợ chồng hai người còn là bằng hữu, nếu Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện, như vậy nàng tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, cho nên bất luận như thế nào, nàng đều phải về.
Ma Kiêu cùng Thủy Linh Lung thấy không thể ngăn cản U Tà, "Vậy con nhất định phải cẩn thận làm việc, Kình Thương, chăm sóc Tà Nhi cho tốt, đừng để nàng động thủ!", gia chủ Thủy gia lập tức nói với U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương.
"Vâng, ngoại công, Kình Thương biết", Liệt Hỏa Kình Thương cũng đáp lại, lời này không cần bọn họ nói hắn cũng hiểu được, động thủ? Không thể. Nghĩ đến đây Liệt Hỏa Kình Thương liếc mắt cảnh cáo U Tà một cái, mà U Tà lập tức cười cười lấy lòng Liệt Hỏa Kình Thương .
Hai người lên xe ngựa, đoàn người đi tới Thương Tà đại lục.
Từ Di Thất đại lục đến Thương Tà đại lục, đi đường cũng phải mất thời gian ba ngày .
"Tà Nhi, Cẩm Khê tộc rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?", trên xe ngựa, Liệt Hỏa Kình Thương ôm U Tà trong lòng, mày kiếm hơi nhíu. Khi tin tức truyền tới hắn cũng biết nhưng không đọc nội dung cho nên không biết chuyện.
Nghe vậy U Tà cũng nhíu mày, "Người Cẩm Khê tộc không biết vì sao, dị năng bắt đầu biến mất! Mà tin tức này bị người ngoài biết được, cho nên người có cừu oán với Cẩm Khê tộc trên Thương Tà đại lục đều luôn đến Cẩm Khê tộc gây sự, mà Đại Huyên giờ phút này cũng đã có thai, cho nên tình huống thập phần nguy cấp, nếu chúng ta không quay về, sự việc chỉ sợ sẽ càng nghiêm trọng" .
Thanh âm U Tà giờ này tràn đầy lo lắng cùng trầm trọng, vì sao dị năng Cẩm Khê tộc lại đột nhiên biến mất, hơn nữa tin tức này làm sao truyền ra ? !
Nghĩ đến đây U Tà liền hận không thể trực tiếp chạy đến Cẩm Khê tộc, cứ nghe người đại lục luôn đến Cẩm Khê tộc gây sự, Cẩm Khê tộc lúc này đã thành một mảnh hỗn loạn, nếu không tìm được phương pháp giải quyết . . . Cẩm Khê tộc tất diệt!
Cho nên U Tà làm sao có thể trơ mắt nhìn Cẩm Khê tộc gặp chuyện không may?
Liệt Hỏa Kình Thương nhăn mày càng sâu, hắn không sợ Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện gì, hắn sợ sau khi đến Cẩm Khê tộc phu nhân nhà mình không kiềm chế được muốn ra tay vậy phải làm sao?
Nghĩ đến đây Liệt Hỏa Kình Thương thật hận không thể giết sạch đám người đến Cẩm Khê tộc gây sự, Liệt Hỏa Kình Thương đưa tay sờ sờ bụng U Tà: “Tiểu tử, ngươi phải bảo vệ mẫu thân ngươi”.
U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương nhăn mày kiếm, bèn vươn ngón tay tinh tế trắng nõn lên vuốt phẳng, "Chàng yên tâm, ta tuyệt đối không ra tay, ta chỉ đi theo phía sau chàng, được chứ" .
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương đem U Tà ôm chặt vào trong lòng, "Nàng tốt nhất là nói được làm được, nàng nếu dám động thủ, xảy ra chuyện gì ta nhất định cho những người ở đó chôn cùng!"
Liệt Hỏa Kình Thương ôm U Tà, trong con ngươi xanh biếc tràn đầy sát ý khát máu, thanh âm lại tăng thêm một phần lãnh liệt, có thể thấy, nếu đến lúc đó U Tà thật sự có chuyện gì, như vậy những người đó sẽ như thế nào...
U Tà nghe thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương lãnh liệt không khỏi cười ra tiếng, nam nhân này là như thế, vô luận là việc gì, chỉ cần là đụng tới người có liên quan với hắn, đều khẩn trương như vậy .
Dọc theo đường đi đều bình an, khi tới Thương Tà đại lục, mấy người Hồn Thiên vội vàng đánh xe đi thẳng về Cẩm Khê tộc.
Nhưng trên đường, U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương ngồi trong xe ngựa lại nghe được đám tiểu thương nghị luận.
"Này, ngươi nói chúng ta có phải hay không cũng có thể đến Cẩm Khê tộc giúp vui?"
"Ngươi đùa giỡn cái gì vậy hả! Loại võ công thấp kém giống như chúng ta không đánh nổi người, đến nơi đó để chết sao? Còn muốn giúp vui, chúng ta vẫn nên ngồi nghe tin tức người khác truyền đến thì tốt rồi, xem náo nhiệt cái gì, chẳng qua cũng chỉ là con gà cho cả thiên hạ làm thịt mà thôi!"
"Đúng vậy, đừng nói xem náo nhiệt, ngươi có thể đi vào Cẩm Khê tộc hay không cũng là vấn đề!"
"Ha ha ha, được rồi, được rồi, ta không phải là chỉ đùa một chút thôi sao! Nhưng các ngươi nói cũng đúng, Cẩm Khê tộc này cũng thật không may, dị năng thế nhưng toàn bộ đều biến mất, các ngươi nói Cẩm Khê tộc từng đắc tội nhiều người như vậy, hiện tại bọn họ không còn thứ phòng thân, điều này không phải là kêu bọn họ chờ cừu nhân đến chém sao!"
"Tuy nói như vậy, nhưng bọn họ cũng thật sự là rất không có đạo nghĩa giang hồ , thừa dịp người ta yếu thế liền động thủ!"
"Điều này không đúng, ngươi không nghe qua thừa dịp người ốm lấy mạng người sao?"
"Xuỵt... Các ngươi nói nhỏ chút, chẳng lẽ các ngươi không biết Cẩm Khê tộc là thế lực của đế hậu Phong Mâu đế quốc chúng ta sao? Loại chuyện này đừng nói lung tung!"
"Trời ạ, có loại sự tình này sao, chúng ta thật đúng là không biết! Vậy Phong Mâu đế hậu tính sao, nếu Cẩm Khê tộc thật sự là thế lực trong tay nàng, vậy bất kể thế nào, người thương tổn Cẩm Khê tộc cũng không may rồi!"
"...", chung quanh lại líu ríu nghị luận không ngừng.
Liệt Hỏa Kình Thương nhíu nhíu mày kiếm, "phu nhân nhà ta quả nhiên lợi hại.”
Nghe vậy U Tà sờ sờ chóp mũi, cười gượng, "Ha... Ha ha ha" .
Thấy thế Liệt Hỏa Kình Thương không khỏi cười to, "Tốt lắm tốt lắm, chúng ta nhanh tới Cẩm Khê tộc thôi!"
Nghe vậy U Tà cũng nhu thuận gật gật đầu, "Đúng vậy" .
"Vậy phu nhân nghĩ xem, những người đả thương người Cẩm Khê tộc phải làm như thế nào? Vi phu đều nghe phu nhân, phu nhân nói làm như thế nào chúng ta sẽ làm như vậy!", Liệt Hỏa Kình Thương đem tóc U Tà vuốt lên tai, thanh âm từ tính mà ôn nhu nói.
U Tà nhíu mày, "Vậy phu quân giúp ta tiễn họ một đoạn đường được không?", thanh âm U Tà mang theo một tia trêu đùa cùng một tia bất đắc dĩ.
Liệt Hỏa Kình Thương liền mở miệng, "Được, nếu nàng thích như vậy, ta liền giúp họ đi nhanh một chút!", thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương tràn đầy chân thành, không có một chút ý đùa.
U Tà nghe vậy sửng sốt, lập tức mở miệng, "Chàng...Chàng nói cái gì?"
"Ta nói, nếu nàng thích ta liền giết hết tất cả bọn họ" .
U Tà nghe thế lưng lập tức cứng đờ, “Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
“Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
“Nếu nàng thích, ta liền giết hết tất cả bọn họ.....”
Những lời này cứ phiêu đãng ở bên tai U Tà , nam nhân này tuy rằng từng là Ma chủ Ma Vực, thế nhân đồn đãi hắn lãnh khốc thị huyết, nhưng đó là đối với kẻ thù thôi, hắn chưa bao giờ tự dưng giết người, nhưng mà giờ phút này chỉ vì nàng thích, hắn sẽ vì nàng mà giết những người đó?
Liệt Hỏa Kình Thương nhìn biểu tình U Tà, liền nói, "Tà Nhi, ta mặc dù không phải người thiện lương gì nhưng cũng không phải kẻ đại gian đại ác, nhưng vì nàng, cho dù thành ma ta cũng không tiếc. Chỉ cần là nàng muốn, cho dù đồ sát thiên hạ ta cũng cam tâm tình nguyện!"
U Tà nghe Liệt Hỏa Kình Thương nói rõ từng lời, cảm giác hốc mắt có chút ướt át.
Vì nàng cho dù đồ sát thiên hạ cũng cam tâm tình nguyện, mặc dù nàng cũng sẽ không để Liệt Hỏa Kình Thương làm chuyện này, nhưng hắn nói vậy, nàng tin.
Nam nhân Liệt Hỏa Kình Thương này, vì một Tức Mặc U Tà, vô luận làm cái gì đều nguyện ý .
Cho dù thành ma.
Dọc theo đường đi hơi thở trong xe ngựa đó là thâm tình như vậy, đến mức đám người Hồn Thiên ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được.
Hai ngày sau, cuối cùng đi tới Cẩm Khê tộc.
Nhưng mấy người vừa mới xuống xe ngựa liền nghe được tiếng chém giết kinh thiên động địa.
"Không tốt! Chủ tử, phu nhân, hình như người đại lục tiến đến tấn công Cẩm Khê tộc!", Hồn Lăng mắt thấy cách đó không xa Cẩm Khê tộc khói lửa nổi lên bốn phía, tiếng đao thương va chạm không ngừng vọng đến bên tai, làm cho người ta nghe được không rét mà run.
U Tà nghe vậy phi thân mà ra, Liệt Hỏa Kình Thương theo sát phía sau, mấy người Hồn Thiên nhìn nhau liếc mắt một cái lập tức đều đi theo.
Bọn họ cũng từng cùng Phó Bạch lên chiến trường, cảm tình tự nhiên không thể so sánh, hôm nay người Cẩm Khê tộc xảy ra chuyện, như vậy mấy người bọn họ liều mạng cũng sẽ giúp đỡ.
Phó Bạch vốn đang cùng Cẩm Khê tộc sống mái với phần đông thế lực đại lục, nhìn thấy có người tiến đến liền càng thêm phòng bị nhưng xa xa hắn lại thấy được nữ tử làm cho hắn sùng kính tận xương kia.
Lập tức Phó Bạch quỳ rạp xuống đất, thanh âm kích động mà run run hô lớn, "Chủ tử!"
Phó Bạch dứt lời , thân thể liền bị một cỗ nội kình thật lớn nâng đứng lên. Phó Bạch cảm nhận được nội lực thâm hậu không khỏi kinh ngạc mà lại tán thưởng, quả nhiên không hổ là chủ tử nhà mình, mấy ngày không thấy, thực lực thế nhưng lại là tinh tiến không chỉ gấp đôi!
Người đến tấn công Cẩm Khê tộc thấy Phó Bạch bộ dáng cung kính tự nhiên là dừng tay, tin tức chủ tử thật sự của Cẩm Khê tộc là Phong Mâu đế hậu này bọn họ tự nhiên cũng là có nghe nói.
Nhưng là nghe nói Phong Mâu đế hậu đã sớm rời khỏi Phong Mâu đế quốc, hiện ở nơi nào cũng không biết, sao có thể đến tương trợ Cẩm Khê tộc? Nhưng mà nhìn dáng vẻ cung kính kia của Phó Bạch, mọi người ở đây đều cảm thấy có chút bất an!
Bọn họ quả thật thấy Cẩm Khê tộc thực lực yếu đi, cho nên mới đến tấn công . Cẩm Khê tộc này, chỉ cần là tiểu thế lực một phương cũng muốn có, dù sao nằm ngoài tứ quốc, hơn nữa hoàn cảnh như vậy, còn có không ít dược liệu trân quý, sao có thể không hấp dẫn người khác!
U Tà nháy mắt đã tới bên người Phó Bạch, nhìn Phó Bạch đã trở nên càng thêm thành thục, U Tà gật gật đầu, nhưng nhìn thấy trên mặt Phó Bạch có vết thương cùng vết thương trên người máu vẫn còn chảy ra liền lạnh mặt, hơi thở quanh thân lại tràn ngập tản ra bốn phía, nhìn thấy mà sợ.
Khi Liệt Hỏa Kình Thương đi tới bên người phu nhân nhà mình cảm nhận được nàng sát ý nồng đậm, một tay ôm U Tà vào trong ngực, nhẹ giọng mở miệng nói, "Phu nhân đừng tức giận, tất cả giao cho vi phu!"
Phó Bạch nhìn thấy Liệt Hỏa Kình Thương lại kích động không thôi, cô gia thật sự đã trở lại, thật sự là quá tốt, thật tốt quá! Lập tức Phó Bạch cung kính mở miệng nói, "Cô gia!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương gật gật đầu đối với Phó Bạch .
Vài thủ lĩnh thế lực đến tấn công Cẩm Khê tộc nhìn thấy người mới đến kia thân thể liền run lên, lập tức mạnh mẽ chống đỡ mặt mũi mở miệng, "Không biết Phong Mâu đế quân cùng đế hậu vì sao đến Cẩm Khê tộc này !"
"Đúng vậy! Đây là ân oán của chúng ta cùng Cẩm Khê tộc bọn họ, các ngươi chẳng lẽ muốn nhúng tay? !"
"Đúng, huống hồ đây vốn là do Cẩm Khê tộc năm đó nợ chúng ta, các ngươi nếu nhúng tay, vậy còn có đạo nghĩa giang hồ hay không !"
"...", mười mấy người thế lực đại lục nhìn thấy U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương đều cảm thấy sợ hãi, cho nên muốn mở miệng ngăn chặn bọn họ, không cho đoàn người bọn họ ra tay tương trợ Cẩm Khê tộc.
Cặp vợ chồng mạnh nhất Thương Tà đại lục này, thanh danh cũng cực lớn, hơn nữa lại thần bí như vậy, nếu như hai người bọn họ muốn ra tay, như vậy bọn họ căn bản là không có chút lực chống cự !
Vốn dĩ mọi người nghĩ rằng Liệt Hỏa Kình Thương cùng U Tà nghe thấy bọn họ nói vậy sẽ vì mặt mũi mà khoanh tay đứng nhìn.
Ai ngờ Liệt Hỏa Kình Thương gắt gao ôm U Tà trong lòng không cho nàng lộn xộn, con ngươi xanh biếc lập tức trào phúng nhìn mọi người đối diện liếc mắt một cái, thanh âm lãnh liệt thị huyết, "Các vị không phải là đã quên bản tôn còn một thân phận khác chứ? Đạo nghĩa giang hồ ? Ha ha ha, quả thực là buồn cười! Nếu Cẩm Khê tộc là thế lực của phu nhân ta, như vậy cho dù hôm nay các ngươi có nói rách trời, Liệt Hỏa Kình Thương ta cũng vẫn sẽ tương trợ!"
Sắc mặt đoàn người nhất thời trắng bệch, đúng vậy, bọn họ sao có thể quên Phong Mâu đế quân còn một thân phận khác! Ma chủ Ma Vực - Minh Thiên Tầm! Lãnh huyết vô tình, cuồng ngạo khát máu, bất luận kẻ nào, nếu chọc tới nam nhân này, như vậy đều phải chết không thể nghi ngờ, nhưng nếu là chọc tới phu nhân hắn ... Chết đã thành một thứ xa xỉ.
"Hồn Thiên, Hồn Ảnh, Hồn Lăng, Hồn Trạch!", Liệt Hỏa Kình Thương lập tức quét mắt nhìn mọi người đối diện một cái, lớn tiếng hô.
"Dạ, chủ tử, có thuộc hạ!", nghe vậy bốn người đi tới trước mặt Liệt Hỏa Kình Thương, cung kính lên tiếng.
"Bốn người các ngươi đem những người từng thương tổn Phó Bạch giết sạch cho ta! Nếu như có người phản kháng, toàn bộ thế lực đều diệt!", Liệt Hỏa Kình Thương vân đạm phong khinh (lạnh nhạt như nước chảy mây trôi) ra lệnh, sau đó đưa tay nhéo mũi U Tà một cái.
U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương cười lên tiếng, nam nhân này, luôn hiểu nàng như vậy .
Mọi người đối diện đều run rẩy quỳ rạp xuống đất, "Đế. . . Đế quân! Chúng ta về sau cũng không dám nữa , thả chúng ta đi! Van cầu ngài !"
"Đúng vậy, đế quân van cầu ngài , buông tha chúng ta đi, chúng ta sau này tuyệt đối không dám !"
"Đế quân đế quân, ta vô tội! Ta không thương tổn Phó. . . Cẩm Khê tộc chủ a!"
"Đúng vậy đế quân, ta biết, hắn chém Cẩm Khê tộc chủ một đao, đúng là hắn, ta xem rất rành mạch!"
"..." Trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người ở đây đại loạn, đều trốn tránh trách nhiệm.
Mà Phó Bạch ngơ ngác nhìn một màn này, kẻ thù mà người Cẩm Khê tộc phải ra sức chống cự thế mà cô gia chỉ nói một câu liền giống như chó nhà có tang? Cũng quá đáng sợ đi?
Phó Bạch không biết, Liệt Hỏa Kình Thương ở Thương Tà đại lục từng làm ra chuyện kinh thiên động gì, huống hồ giờ phút này toàn bộ Thương Tà đại lục đều có thể nói là nằm trong tay Liệt Hỏa Kình Thương hắn, làm sao có thể có người dám phản kháng hắn? !
Đây là mị lực cùng thực lực của Liệt Hỏa Kình Thương, cho dù hắn biến mất bao lâu, nhưng vẫn không có người dám ở trước mặt hắn làm càn!
Chính lúc này, trong đám người có người phi ám khí về phía Liệt Hỏa Kình Thương, mà trùng hợp lúc này một ám vệ vẫn đứng ở phía sau Phó Bạch cũng đánh về phía U Tà.
U Tà nhìn ám khí kia vừa muốn ra tay cũng cảm nhận được phía sau có hơi thở xa lạ, con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương lãnh xuống đánh một chưởng về người phía sau U Tà, cũng chỉ bởi vì U Tà thất thần một giây, ám khí đã bay tới.
Liệt Hỏa Kình Thương nhấc ống tay áo lên bắt được ám khi kia, U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương không có việc gì, con ngươi lạnh lùng nhìn về phía người mới vừa rồi bị Liệt Hỏa Kình Thương đánh ra.
U Tà nghe thấy trong không khí có nhiều hơi thở khác nhau, lập tức nhíu mày, bụng nhất thời đau nhức vô cùng. U Tà cũng chưa nghĩ ra đây là cái gì, dược hiệu nhanh như vậy!
Liệt Hỏa Kình Thương ném ám khí xuống liền thấy trán U Tà bắt đầu đổ nhiều mồ hôi lạnh, nhất thời đồng tử co rụt lại, thanh âm run run nói, "Tà Nhi, Tà Nhi nàng đừng làm ta sợ, nàng làm sao vậy!"
Nghe vậy U Tà nắm chặt ống tay áo Liệt Hỏa Kình Thương, chịu đựng đau nhức nói, "Thương. . . Thương, ta sắp. . . Ta sắp sinh !"
Phó Bạch lúc này mới hồi phục tinh thần, hắn không thể ngờ ám vệ tối trung thành của hắn lại ra tay với U Tà, sau khi hắn ra tay, Phó Bạch thấy được trong ống tay áo ám vệ kia có bột phấn gì đó.
Phó Bạch hô lớn, "Cô gia, mau, mau đưa chủ tử vào trong phòng đi! Nơi đó có bà đỡ, nhanh!"
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương run rẩy ôm lấy U Tà, nhìn vạt áo U Tà bị máu nhuộm đỏ, hai mắt trở nên đỏ đậm, trước khi rời khỏi nơi này còn không quên để lại một câu như thanh âm gọi hồn chốn tu la, "Hồn Thiên, Hồn Ảnh! Canh chừng nơi này, không được để bất cứ ai rời đi! Nếu Tà Nhi có chuyện gì, đem bọn họ chôn cùng!"