Bất chấp mọi người bốn phía sẽ suy nghĩ như thế nào, nàng một mực không nhận là được……. Tuyền Cơ nhắm mắt lại, ấn nút.
Vì sao lại như vậy…….
Vừa nhìn thấy hình, nàng hoảng sợ, gắt gao bịt chặt miệng, mới không ném điện thoại đi.
Không thể ngờ tới là, trong hình ảnh này lại có đến hai gương mặt.
Mà hai gương mặt này…Chẳng trách Ngọc hoàn nói, Truy Truy đang đùa giỡn nàng.
Nếu đây là vui đùa, điều đó thực bình thường.
Nhưng nếu đó không phải là vui đùa thì quả là một sự khủng bố quỷ dị, hơn nữa, không ăn khớp nhau.
Hai người trong hình đều mang bộ dáng trang phục nữ nhân thời cổ đại, đồ trang sức, quần áo giống hệt nhau, tơ lụa đỏ thẫm, thêu phượng hoàng rực lửa, lóng lánh ánh mặt trời.
Một Ý Tuệ hoàng hậu khi được phục hồi dung mạo trước kia lại mang hai hình dáng, điều này sao có thể?
Nếu là hai hình dáng xấp xỉ nhau thì còn có thể bỏ qua, vấn đề là hai người kia hoàn toàn khác nhau. Một người gương mặt tròn như trăng rằm, một người thì có khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn.
Mà hình dáng hai người này, cũng là những người mà cả ba nàng càng biết rõ hơn ai hết, cũng là tuyệt đối không thể nào xảy ra!
Một người là Tân Truy Truy, người kia chính là Chu Thất.
Dựa vào mô phỏng của máy tính, tuy không thể phục hồi hoàn toàn chính xác chân dung nguyên trạng ban đầu nhưng cũng không thể nào biến thành chân dung của hai người khác nhau đến chín phần mười được.
Nếu không phải Truy Truy đùa với các nàng, thì khi nàng ta nhìn thấy hình ảnh này làm sao không sợ hãi chứ? Bởi vì hình ảnh này nên nàng ta mới bối rối mà trốn đi sao?
Từ hình ảnh đầu tiên nàng nhận được từ Truy Truy, nàng đã có một cảm giác mãnh liệt rằng, việc khảo cổ của Truy Truy cùng với việc nàng xuyên qua có một mối quan hệ rất chặt chẽ, bằng không, chiếc di động này cũng không vô cớ đi xuất hiện ở Tây Lương.
Tựa hồ dụng ý của việc này là muốn cho nàng xem được những hình ảnh này.
Rốt cuộc ai ở sau lưng nàng bày ra những trò này? Là nam tử mắt xanh kia sao? Hắn làm vậy rốt cuộc là có mục đích gì?
Nàng đang bối rối, đột nhiên di động lại rung lên, nàng nhanh chóng mở ra.
Là tin nhắn của Ngọc Hoàn.
“A Thất, dưới đây là những tin nhắn của Truy Truy gửi cho ta kèm với cái hình đó, ngươi xem xem. Ngươi rốt cuộc đi đâu vậy? Điện thoại của ngươi không có cách nào liên lạc được, nhận được tin lập tức tới nhà ta tìm ta.”
Tuyền Cơ chấn động, lập tức ấn nút kéo xuống.
Màn hình chớp động, một đoạn tin nhắn dài đập vào mắt nàng.
“Ngọc Hoàn, ta gặp phải chuyện đáng sợ nhất đời này, hiện tại, ta phải đi tìm hiểu chuyện này cho rõ ràng, việc này đừng nói cho A Thất, ta lo lắng nàng ta sẽ sợ hãi. Ba Ba vẫn tin ta không thể làm việc độc lập, tự mình khai quật cổ mộ là chuyện cao hứng nhất trong hai mươi mấy năm của ta, các ngươi là bạn bè tốt nhất của ta, thậm chí A Thất còn ký bảo lãnh cho ta, nhưng cho tới ngày hôm nay, ta thực sự không biết sự kiên trì của ta là đúng hai sai.”
“Ta nói như vậy có lẽ ngươi không rõ, sẽ cảm thấy rối loạn, nhưng hiện tại, khi tra cứu những đồ vật tuẫn táng và những văn tự khắc trên đó, chúng ta thật không biết là nên vui mừng hay kinh sợ khi phát hiện ra, ngoài thế giới của chúng ta, quả thật có tồn tại một thế giới song song khác, thế giới ấy cũng không hẳn là hoàn toàn song song, mà có lẽ có một vài điểm nào đó giao với thế giới của chúng ta, ngày chúng ta khai quật mộ đàn chính là một điểm trong số đó, thực ra nhiều năm về trước, Hoắc Kim cũng đã từng đưa ra khả năng này, một khi có chứng cớ xác thực thì những tiểu thuyết xuyên không mà ngày thường ngươi mê mẩn cũng không hoàn toàn là hư cấu.”
“Từ chữ khắc trên đồ vật, vị Ý Tuệ hoàng hậu này là hoàng hậu dưới thời Khánh gia hoàng đế, là quân vương nổi tiếng nhất nước Tây Lương… Ý Tuệ là hoàng hậu thứ hai của hắn. Về vị hoàng đế này, không biết vì sao, ta thực có hứng thú. Nhưng mà, Ngọc Hoàn, ngươi có phát hiện ra không, Tây Lương, Khánh Gia, đấy không phải là đất nước và triều đại trong lịch sử mà chúng ta được biết …”
“Ta vẫn luôn gửi tiến trình khảo cổ và hình ảnh cho ngươi và A Thất. Hình ảnh vừa rồi gửi cho ngươi là dung mạo Ý Tuệ hoàng hậu khi được phục chế. Vì sao có tới hai hình như vậy? Đó là bởi vì lúc trước chúng ta đều đoán sai rồi! Quan tài kia……. Trên thực tế, nó không phải quan tài bình thường, mà là quan tài ngầm, nói đúng ra là nó có hai tầng, quan tài bình thường thì chỉ có một cái quan tài nằm bên ngoài một quan tài khác, nhưng quan tài này lại rất cổ quái, nó được chia làm 2 tầng cao thấp”.
“Thợ làm quan tài này thực khéo léo tinh xảo, giữa hai quan tài, mắt thường không nhìn ra một chút khe hở nào, cho tới tận khi một nhân viên công tác vô tình làm đổ một loại chất bảo quản, chất lỏng mới ngấm vào khe hở nhỏ xíu giữa hai quan tài, chúng ta mới biết được quan tài này chứa hai thi hài, một trên một dưới. Các nàng ấy mặc đồ giống nhau như đúc, chúng ta phục hồi dung mạo kết quả là ra hai hình ảnh đó, ngươi thấy đáng sợ không? Bởi vì khi phát hiện quan tài có hai gian quá mức khiếp sợ, khi đưa thi thể ra khỏi quan tài bị lẫn lộn với nhau, hiện tại chúng ta không thể nào phân ra được thi hài nào ở trên, thi hài nào ở dưới.”
“Thời điểm các nàng ấy qua đời đều còn rất trẻ, phỏng chừng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Nguyên nhân tử vong cụ thể là gì thì đội khảo cổ còn đang tìm kiếm. Nhưng mà, phương pháp hợp táng như vậy rất thần bí, Ngọc Hoàn, ngươi đoán xem, rốt cuộc ai mới thực sự là Ý Tuệ hoàng hậu? Việc nằm cùng một quan tài đối với Ý Tuệ hoàng hậu chân chính mà nói là đại bất kính, nếu không phải là ý chỉ của hoàng đế thì nhất định không có khả năng hợp táng như vậy. Nhưng Gia Khánh hoàng đế có mục đích gì? Ngươi có từng nghe nói đến bảy mươi hai ngôi mộ giả của Tào Tháo chưa? Nơi này có một hoàng hậu thật một hoàng hậu giả, là hoàng đế lo lắng đời sau có người trộm mộ sao?”
“Ngọc Hoàn, ta không tin luân hồi, cũng vẫn cho rằng trên đời này có thể có người dung mạo giống hệt nhau, nếu trong quan tài này chỉ có một người, mà người này dung mạo giống hệt ta hoặc A Thất, thì ta sẽ tin tưởng đó là một sự trùng hợp. Nhưng hiện tại, hai nữ tử đã chết từ ngàn năm trước dung mạo lại giống ta và A Thất như vậy, mà hai thi hài này do tự tay ta khai quật ra, điều này chứng minh cái gì? Ta không biết, ta thực sự cảm thấy sợ hãi….. Ta có một cảm giác sắp tới sẽ nhanh chóng phát sinh chuyện gì đó, mà việc này chúng ta không thể nào khống chế được…….. Gần đây hình như A Thất đã xảy ra một số chuyện, vài ngày trước, ta cùng nàng ta nói chuyện qua điện thoại, cảm xúc của nàng ta cũng không ổn định. Ngọc Hoàn, nhớ kỹ, chuyện này khoan hãy nói cho nàng ta biết, đợi ta tìm ra chân tướng, ta sẽ tìm các ngươi……”
Vì sao lại như vậy…….
Vừa nhìn thấy hình, nàng hoảng sợ, gắt gao bịt chặt miệng, mới không ném điện thoại đi.
Không thể ngờ tới là, trong hình ảnh này lại có đến hai gương mặt.
Mà hai gương mặt này…Chẳng trách Ngọc hoàn nói, Truy Truy đang đùa giỡn nàng.
Nếu đây là vui đùa, điều đó thực bình thường.
Nhưng nếu đó không phải là vui đùa thì quả là một sự khủng bố quỷ dị, hơn nữa, không ăn khớp nhau.
Hai người trong hình đều mang bộ dáng trang phục nữ nhân thời cổ đại, đồ trang sức, quần áo giống hệt nhau, tơ lụa đỏ thẫm, thêu phượng hoàng rực lửa, lóng lánh ánh mặt trời.
Một Ý Tuệ hoàng hậu khi được phục hồi dung mạo trước kia lại mang hai hình dáng, điều này sao có thể?
Nếu là hai hình dáng xấp xỉ nhau thì còn có thể bỏ qua, vấn đề là hai người kia hoàn toàn khác nhau. Một người gương mặt tròn như trăng rằm, một người thì có khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn.
Mà hình dáng hai người này, cũng là những người mà cả ba nàng càng biết rõ hơn ai hết, cũng là tuyệt đối không thể nào xảy ra!
Một người là Tân Truy Truy, người kia chính là Chu Thất.
Dựa vào mô phỏng của máy tính, tuy không thể phục hồi hoàn toàn chính xác chân dung nguyên trạng ban đầu nhưng cũng không thể nào biến thành chân dung của hai người khác nhau đến chín phần mười được.
Nếu không phải Truy Truy đùa với các nàng, thì khi nàng ta nhìn thấy hình ảnh này làm sao không sợ hãi chứ? Bởi vì hình ảnh này nên nàng ta mới bối rối mà trốn đi sao?
Từ hình ảnh đầu tiên nàng nhận được từ Truy Truy, nàng đã có một cảm giác mãnh liệt rằng, việc khảo cổ của Truy Truy cùng với việc nàng xuyên qua có một mối quan hệ rất chặt chẽ, bằng không, chiếc di động này cũng không vô cớ đi xuất hiện ở Tây Lương.
Tựa hồ dụng ý của việc này là muốn cho nàng xem được những hình ảnh này.
Rốt cuộc ai ở sau lưng nàng bày ra những trò này? Là nam tử mắt xanh kia sao? Hắn làm vậy rốt cuộc là có mục đích gì?
Nàng đang bối rối, đột nhiên di động lại rung lên, nàng nhanh chóng mở ra.
Là tin nhắn của Ngọc Hoàn.
“A Thất, dưới đây là những tin nhắn của Truy Truy gửi cho ta kèm với cái hình đó, ngươi xem xem. Ngươi rốt cuộc đi đâu vậy? Điện thoại của ngươi không có cách nào liên lạc được, nhận được tin lập tức tới nhà ta tìm ta.”
Tuyền Cơ chấn động, lập tức ấn nút kéo xuống.
Màn hình chớp động, một đoạn tin nhắn dài đập vào mắt nàng.
“Ngọc Hoàn, ta gặp phải chuyện đáng sợ nhất đời này, hiện tại, ta phải đi tìm hiểu chuyện này cho rõ ràng, việc này đừng nói cho A Thất, ta lo lắng nàng ta sẽ sợ hãi. Ba Ba vẫn tin ta không thể làm việc độc lập, tự mình khai quật cổ mộ là chuyện cao hứng nhất trong hai mươi mấy năm của ta, các ngươi là bạn bè tốt nhất của ta, thậm chí A Thất còn ký bảo lãnh cho ta, nhưng cho tới ngày hôm nay, ta thực sự không biết sự kiên trì của ta là đúng hai sai.”
“Ta nói như vậy có lẽ ngươi không rõ, sẽ cảm thấy rối loạn, nhưng hiện tại, khi tra cứu những đồ vật tuẫn táng và những văn tự khắc trên đó, chúng ta thật không biết là nên vui mừng hay kinh sợ khi phát hiện ra, ngoài thế giới của chúng ta, quả thật có tồn tại một thế giới song song khác, thế giới ấy cũng không hẳn là hoàn toàn song song, mà có lẽ có một vài điểm nào đó giao với thế giới của chúng ta, ngày chúng ta khai quật mộ đàn chính là một điểm trong số đó, thực ra nhiều năm về trước, Hoắc Kim cũng đã từng đưa ra khả năng này, một khi có chứng cớ xác thực thì những tiểu thuyết xuyên không mà ngày thường ngươi mê mẩn cũng không hoàn toàn là hư cấu.”
“Từ chữ khắc trên đồ vật, vị Ý Tuệ hoàng hậu này là hoàng hậu dưới thời Khánh gia hoàng đế, là quân vương nổi tiếng nhất nước Tây Lương… Ý Tuệ là hoàng hậu thứ hai của hắn. Về vị hoàng đế này, không biết vì sao, ta thực có hứng thú. Nhưng mà, Ngọc Hoàn, ngươi có phát hiện ra không, Tây Lương, Khánh Gia, đấy không phải là đất nước và triều đại trong lịch sử mà chúng ta được biết …”
“Ta vẫn luôn gửi tiến trình khảo cổ và hình ảnh cho ngươi và A Thất. Hình ảnh vừa rồi gửi cho ngươi là dung mạo Ý Tuệ hoàng hậu khi được phục chế. Vì sao có tới hai hình như vậy? Đó là bởi vì lúc trước chúng ta đều đoán sai rồi! Quan tài kia……. Trên thực tế, nó không phải quan tài bình thường, mà là quan tài ngầm, nói đúng ra là nó có hai tầng, quan tài bình thường thì chỉ có một cái quan tài nằm bên ngoài một quan tài khác, nhưng quan tài này lại rất cổ quái, nó được chia làm 2 tầng cao thấp”.
“Thợ làm quan tài này thực khéo léo tinh xảo, giữa hai quan tài, mắt thường không nhìn ra một chút khe hở nào, cho tới tận khi một nhân viên công tác vô tình làm đổ một loại chất bảo quản, chất lỏng mới ngấm vào khe hở nhỏ xíu giữa hai quan tài, chúng ta mới biết được quan tài này chứa hai thi hài, một trên một dưới. Các nàng ấy mặc đồ giống nhau như đúc, chúng ta phục hồi dung mạo kết quả là ra hai hình ảnh đó, ngươi thấy đáng sợ không? Bởi vì khi phát hiện quan tài có hai gian quá mức khiếp sợ, khi đưa thi thể ra khỏi quan tài bị lẫn lộn với nhau, hiện tại chúng ta không thể nào phân ra được thi hài nào ở trên, thi hài nào ở dưới.”
“Thời điểm các nàng ấy qua đời đều còn rất trẻ, phỏng chừng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Nguyên nhân tử vong cụ thể là gì thì đội khảo cổ còn đang tìm kiếm. Nhưng mà, phương pháp hợp táng như vậy rất thần bí, Ngọc Hoàn, ngươi đoán xem, rốt cuộc ai mới thực sự là Ý Tuệ hoàng hậu? Việc nằm cùng một quan tài đối với Ý Tuệ hoàng hậu chân chính mà nói là đại bất kính, nếu không phải là ý chỉ của hoàng đế thì nhất định không có khả năng hợp táng như vậy. Nhưng Gia Khánh hoàng đế có mục đích gì? Ngươi có từng nghe nói đến bảy mươi hai ngôi mộ giả của Tào Tháo chưa? Nơi này có một hoàng hậu thật một hoàng hậu giả, là hoàng đế lo lắng đời sau có người trộm mộ sao?”
“Ngọc Hoàn, ta không tin luân hồi, cũng vẫn cho rằng trên đời này có thể có người dung mạo giống hệt nhau, nếu trong quan tài này chỉ có một người, mà người này dung mạo giống hệt ta hoặc A Thất, thì ta sẽ tin tưởng đó là một sự trùng hợp. Nhưng hiện tại, hai nữ tử đã chết từ ngàn năm trước dung mạo lại giống ta và A Thất như vậy, mà hai thi hài này do tự tay ta khai quật ra, điều này chứng minh cái gì? Ta không biết, ta thực sự cảm thấy sợ hãi….. Ta có một cảm giác sắp tới sẽ nhanh chóng phát sinh chuyện gì đó, mà việc này chúng ta không thể nào khống chế được…….. Gần đây hình như A Thất đã xảy ra một số chuyện, vài ngày trước, ta cùng nàng ta nói chuyện qua điện thoại, cảm xúc của nàng ta cũng không ổn định. Ngọc Hoàn, nhớ kỹ, chuyện này khoan hãy nói cho nàng ta biết, đợi ta tìm ra chân tướng, ta sẽ tìm các ngươi……”