Đại Đầu nghi hoặc nhìn Tả Đăng Phong, không hiểu Tả Đăng Phong rốt cuộc có ý gì.
"Không cần lo, nó sẽ trở về." Tả Đăng Phong đi tới vuốt ve Lão Đại an ủi nó.
"Tả chân nhân, Thập Tam cũng có thể thao túng độc vật?" Đại Đầu ngạc nhiên hỏi, tình trạng ly hồn của Thập Tam giống hệt lúc Lão Đại ly hồn, nên y mới hỏi vậy.
"Biết tại sao nó gọi là Thập Tam không?" Tả Đăng Phong hỏi ngược lại.
"Nó là một trong mười hai địa chi." Đại Đầu phản ứng rất nhanh, nhưng giải thích lại sai.
"Nó có thể dùng sức một mình mình đối kháng cả mười hai địa chi." Tả Đăng Phong vuốt ve Lão Đại, khóe mắt Lão Đại rớm lại, tâm tình cực xấu.
"À, độc vật của Thập Tam là gì?" Đại Đầu kinh hãi hỏi.
"Ngũ Trảo Kim Long." Tả Đăng Phong bình tĩnh đáp. Nếu Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện, Huyền Vũ tất nhiên không phải là đối thủ của nó, Huyền Vũ chỉ cùng cấp với Thanh Long, thấp hơn Kim long một cấp.
Đại Đầu không hỏi gì thêm, y đã hoàn toàn ngây dại, y biết Tả Đăng Phong không nói khoác, Ngũ Trảo Kim Long trong truyền thuyết là Long Thần, là vương giả huyết thống thuần chính nhất của loài rồng, người đời cực hiếm người gặp được rồng, gặp được Kim long là hoàn toàn không có, không ngờ Thập Tam có thể điều khiển Kim long.
"Tả chân nhân, nếu Thập Tam có thể điều khiển Kim long, sao ngài không cho nó ra tay từ sớm?" Trố mắt một lúc lâu, Đại Đầu rốt cục cũng nhớ ra vấn đề.
“Tôi không biết Kim long ở đâu, nội đan của Thập Tam vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục, điều khiển Kim long rất miễn cưỡng, nếu điều khiển Kim long, nội đan của nó sẽ bị tiêu hao hết." Tả Đăng Phong lắc đầu trả lời. Thập Tam nguyên thần xuất khiếu gọi Kim long lần này hoàn toàn là do nó tự muốn, đương nhiên cũng có ý muốn giúp hắn giải vây, nhưng cũng vì muốn báo thù cho Lão Đại, Lão Đại luôn cung kính với nó, làm đại ca, nó đương nhiên phải ra mặt cho tiểu đệ, động vật có rất nhiều khi suy nghĩ chẳng khác gì con người, chỉ khác chăng là chúng không hề có lệch tâm hay tà niệm.
"Chừng nào nó về?" Đại Đầu hưng phấn hỏi, bất kể nói thế nào có thể nhìn thấy Kim long trong truyền thuyết là chuyện làm người ta vô cùng hưng phấn, thấy được Kim long và Huyền Vũ tranh đấu càng là chuyện vạn năm khó gặp.
"Không biết, tôi không bảo nó gọi Kim long là vì sợ Kim long đang ở quá xa, tới được đây thì nội đan của nó cũng bị tiêu hao hết, bây giờ xem ra có lẽ Kim long cách nơi này không xa, nếu không nó không tùy tiện làm vậy." Tả Đăng Phong nói.
Đại Đầu gục gặc không ngừng, ngóng về phía nam trông chờ.
Tả Đăng Phong ngồi xuống vuốt ve an ủi Đại Đầu, Thập Tam hồn phách đã xuất khiếu, nên chỉ nằm im.
Không bao lâu sau, chân trời phía nam xuất hiện dị tượng, mây tụ lại rất dày đặc, bắt đầu có sấm chớp.
"Long khí, trong mây có long khí, là có thật." Đại Đầu kích động chỉ về hướng nam.
Tả Đăng Phong đứng dậy, nhìn sang, hắn chưa tu hành Quan Khí Thuật, không nhìn thấy long khí, chỉ có thể nhìn thấy nơi nối tiếp trời và đất đầy chớp giật và mây đen, đó chính là dấu hiệu Kim long xuất thế, Kim long cao quý vô song, xuất thế nhất định mang theo mưa gió.
Từ lúc Thập Tam xuất hồn tới lúc Kim long xuất hiện không tới một phút, nên Tả Đăng Phong mới lầm tưởng Kim long cách nơi này không xa, nhưng chỉ chốc lát sau hắn đã nhận ra suy nghĩ của mình không chính xác. Kim long cách nơi này rất xa, nhưng nó di chuyển cực nhanh, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, mây đen ở chân trời phía nam mới chốc lát trước đó lúc này đã tới gần chỗ hai người, cho thấy tốc độ di động của Kim long hơn xa tốc độ lúc trước hắn nhìn thấy, lần trước là vì Kim long chở hai người nên mới đi chậm.[Chúc mừng bạn Tiểu Băng đã hoàn thành tựa truyện này. Cảm ơn Tiểu Băng và bằng hữu đã đưa tựa truyện tới bạn đọc. bachngocsach.com]
Mây đen dày đặc, che kín bầu trời, dông tố đã ngừng, trong mây đen tiếng sấm ầm ầm, kim lân ẩn hiện, chốc lát sau, một con Kim long to lớn từ trong mây uốn lượn thò xuống, đầu rồng cực lớn tiến tới trước mặt Tả Đăng Phong, đôi mắt rồng nhấp nháy tinh quang, râu rồng vung vẩy, uy thế Kim long cuồn cuộn tuôn ra.
"Ục ục, ục ục." Lão Đại nằm úp sấp, ngẩng đầu nhìn xung quanh.
"Đừng công kích lớp vảy của nó, chỉ cần ép nó nổi lên thôi." Tả Đăng Phong nói với Kim long.
Kim long nhẹ nhàng gật đầu, ngẩng đầu gầm lên một tiếng, tiếng gầm dày nặng sắc nhọn, điếc tai ầm vang, dư âm cực dài, âm thanh truyền khắp nơi.
Kim long giương trảo, đập ầm một phát vào nước, bọt nước tung toé bay tán loạn, mặt băng chấn động kịch liệt.
"To… quá." Đại Đầu rốt cục cũng lấy lại được chút hồi thần. Kim long do Thập Tam điều khiển thân dài trăm trượng, kim lân quanh thân, trên đầu có cái sừng rồng dài sáu thước, mũi rộng hơn thước, cái miệng rất to, mắt rồng đỏ đậm, tầng vảy ken dày, vàng óng ánh lấp lánh, râu rồng vểnh lên, bay múa, dưới bụng có ngũ trảo cứng cáp sắc bén, ở gần nó, uy thế mạnh mẽ của nó làm Đại Đầu gần như không thở nổi.
"Quan sát tình hình bên dưới, báo cho tôi biết." Tả Đăng Phong liếc mắt nhìn Thập Tam trong động băng, thấy màu lông của nó chưa thay đổi gì nhiều.
"Huyền Vũ rất nôn nóng, đang xoay tròn bên dưới, Kim long lặn xuống tốc độ rất nhanh, đã tới gần nó." Đại Đầu báo cáo.
Tả Đăng Phong gật đầu, Kim long ở bên trong nước cũng chẳng khác gì trên bờ, tốc độ của nó đương nhiên thằn lằn không thể nào so bì được.
"Tả chân nhân, tình huống không ổn." Đại Đầu ngạc nhiên nói.
"Sao?" Tả Đăng Phong cau mày.
"Huyền Vũ hình như đã thoát khỏi xích sắt." Đại Đầu nói.
Tả Đăng Phong gật đầu, bốn sợi xích của Huyền Vũ không dễ gì đứt được, nếu thoát được nó đã sớm thoát ra rồi, không cần chờ tới hôm nay, có lẽ Thập Tam đã hiểu sai ý hắn, hắn bảo để cho Huyền Vũ nổi lên, Thập Tam lại hiểu thành ép Huyền Vũ phải lên mặt nước, nên bốn sợi xích đó có lẽ Thập Tam đã điều khiển Kim long kéo đứt.
"Ra tay rồi, tốc độ rất nhanh, hóa ra tốc độ của Huyền Vũ không chậm chút nào." Đại Đầu híp hai mắt.
"Cao thủ chân chính đều là tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy." Tả Đăng Phong khẽ gật đầu, Huyền Vũ là thượng cổ Thánh thú, không phải rùa đen mọc gai, thực lực của nó không thể khinh thường.
"Tả chân nhân, nó lại dám phản kích!" Đại Đầu kêu lớn.
Tả Đăng Phong lại gật đầu, Huyền Vũ có cái đầu và cổ giống hệt Chân Long, cho thấy nó cũng có dòng máu của Chân Long, thực lực đương nhiên hung hãn, nhưng vật lộn với Chân Long thật, nó chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong, chỉ là thời gian sớm muộn mà thôi.
Tả Đăng Phong không nhìn thấy tình hình dưới đáy biển, chỉ nhìn thấy mặt biển gợn sóng mãnh liệt, làm cho dưới chân núi băng hai người đang đứng rung nhẹ, cũng đủ biết chiến sự khá là khốc liệt.
"Nó muốn chạy trốn." Một phút sau, Đại Đầu báo cáo.
"Nói cho rõ, ai muốn chạy trốn?" Tả Đăng Phong cau mày, hắn biết kẻ trốn không phải là Kim long, nhưng Đại Đầu đang báo cáo công tác, chuyện lại không hề trật tự, báo cáo không rõ, nếu đang ở trong chiến trường, nhân viên này đã sớm bị chém đầu.
"Huyền Vũ chạy về hướng tây n, Kim long đuổi theo, ơ, không phải truy đuổi, theo khí tức thì là, nó cắn đuôi Huyền Vũ lôi lên mặt nước." Đại Đầu ló đầu dòm xuống.
"Huyền Vũ hình như đang quay lại, Tả chân nhân, tôi mệt quá." Đại Đầu nhắm mắt, lắc đầu, triển khai Quan Khí Thuật không chỉ cần dùng linh khí chống đỡ, mà còn phải luôn tập trung toàn lực.
Tả Đăng Phong quay sang nhìn Thập Tam, lông của nó đã bắt đầu phai màu, may mà tốc độ phai màu không nhanh, lông tai vẫn chưa biến mất, cho thấy nó có thể chiến đấu một thời gian nữa.
Băng sơn chấn động càng lúc càng mãnh liệt, cho thấy hai bên chiến đấu rất khốc liệt, Tả Đăng Phong không lo Kim long chịu thiệt, vì Kim long là động vật cấp bậc Thiên tiên, tồn tại như Chí Tôn ở thế gian, không ai có thể làm đối thủ của nó, hắn chỉ lo đánh nhau kịch liệt quá sẽ làm gãy cái gai xương có thiên thạch trên lưng Huyền Vũ.
Chiến sự kéo dài rất lâu, Kim long và Huyền Vũ đều là thượng cổ thần vật, hai bên đánh nhau, thanh thế doạ người, đám động vật biển nhiễm động sớm chạy ra xa, tuy chúng không còn thần trí, nhưng vẫn có bản năng trời sinh sợ Kim long, thực lực tạo thành mạnh yếu có thể nghịch chuyển, nhưng huyết thống tạo thành tôn ti vĩnh viễn không thể thay đổi.
"Tả chân nhân, chúng lên tới rồi, Huyền Vũ ở trước, Kim long ở phía sau." Đại Đầu chỉ xuống dưới, hô lớn.
Tả Đăng Phong gật đầu, hai loài vật này không thể thở dưới nước, đánh nhau mãnh liệt sẽ làm dưỡng khí trong cơ thể mau hết, phải nổi lên là tất nhiên.
"Tả chân nhân, trốn đi." Đại Đầu vội nói.
"Không cần." Tả Đăng Phong lắc đầu, Thập Tam tuyệt đối không cho phép Huyền Vũ công kích họ, không cần phải tránh né.
Huyền Vũ nổi lên rất nhanh, nước biển ào ào cuồn cuộn rẽ ra, trong chớp mắt cột nước cao xuất hiện, Huyền Vũ từ trong nước nhảy vọt tới giữa không trung, đầu tiên là cái đầu và cổ rồng, tiếp theo là cái thân to tướng, sau rốt là cái đuôi rắn dài to, trên bốn chân là bốn sợi xích thô to đã bị đứt.
Huyền Vũ nhảy lên không rồi không hạ xuống nước nữa, mà bốn chân trượt đi, đuôi rắn vặn vẹo, nhanh chóng lăng không bay về hướng tây, Tả Đăng Phong cau mày, không ngờ con quái vật khổng lồ nặng nề này lại có thể cưỡi mây đạp gió.
Trong chớp mắt, Tả Đăng Phong lăng không nhảy lên, huyễn hình quyết tung ra, nhanh chóng tới gần Huyền Vũ, tay phải cấp tốc thò ra, bắt lấy khối thiên thạch, rồi lập tức quay về.
"Nhìn xem phải nói không?" Tả Đăng Phong đưa tảng đá cho Đại Đầu.
Tả Đăng Phong vừa dứt lời, Kim long cũng đã ra khỏi biển, quay sang nhìn Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong nhíu mày chỉ vào Huyền Vũ, "Giết nó!"
Kim long nhận được mệnh lệnh, gầm lên lần thứ hai, ngũ trảo vung lên, nhanh chóng lăng không, cấp tốc truy đuổi.
"Tả chân nhân, Huyền Vũ quan hệ tới khí số thiên hạ, không thể giết." Đại Đầu thấy Tả Đăng Phong ra lệnh cho Kim long giết Huyền Vũ, vội cản.
"Có giết hay không do tôi quyết định, xem có phải thiên thạch chúng ta muốn tìm hay không." Tả Đăng Phong nghiêm nghị.
"Đúng, đúng là nó." Đại Đầu lấy máy ra đo, xác định đây chính là thứ họ cần tìm.
Tả Đăng Phong thả lỏng người, quay sang nhìn Thập Tam, lấy hai sợi lông tai của nó đã biến mất, màu lông vàng đã biến thành vàng nhạt, Thập Tam chỉ còn khống chế được Kim long tối đa một phút nữa mà thôi.
"Tả chân nhân, mục đích đã đạt được, sao ngài còn muốn giết nó?" Đại Đầu không hiểu hỏi.
"Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội."
"Không cần lo, nó sẽ trở về." Tả Đăng Phong đi tới vuốt ve Lão Đại an ủi nó.
"Tả chân nhân, Thập Tam cũng có thể thao túng độc vật?" Đại Đầu ngạc nhiên hỏi, tình trạng ly hồn của Thập Tam giống hệt lúc Lão Đại ly hồn, nên y mới hỏi vậy.
"Biết tại sao nó gọi là Thập Tam không?" Tả Đăng Phong hỏi ngược lại.
"Nó là một trong mười hai địa chi." Đại Đầu phản ứng rất nhanh, nhưng giải thích lại sai.
"Nó có thể dùng sức một mình mình đối kháng cả mười hai địa chi." Tả Đăng Phong vuốt ve Lão Đại, khóe mắt Lão Đại rớm lại, tâm tình cực xấu.
"À, độc vật của Thập Tam là gì?" Đại Đầu kinh hãi hỏi.
"Ngũ Trảo Kim Long." Tả Đăng Phong bình tĩnh đáp. Nếu Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện, Huyền Vũ tất nhiên không phải là đối thủ của nó, Huyền Vũ chỉ cùng cấp với Thanh Long, thấp hơn Kim long một cấp.
Đại Đầu không hỏi gì thêm, y đã hoàn toàn ngây dại, y biết Tả Đăng Phong không nói khoác, Ngũ Trảo Kim Long trong truyền thuyết là Long Thần, là vương giả huyết thống thuần chính nhất của loài rồng, người đời cực hiếm người gặp được rồng, gặp được Kim long là hoàn toàn không có, không ngờ Thập Tam có thể điều khiển Kim long.
"Tả chân nhân, nếu Thập Tam có thể điều khiển Kim long, sao ngài không cho nó ra tay từ sớm?" Trố mắt một lúc lâu, Đại Đầu rốt cục cũng nhớ ra vấn đề.
“Tôi không biết Kim long ở đâu, nội đan của Thập Tam vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục, điều khiển Kim long rất miễn cưỡng, nếu điều khiển Kim long, nội đan của nó sẽ bị tiêu hao hết." Tả Đăng Phong lắc đầu trả lời. Thập Tam nguyên thần xuất khiếu gọi Kim long lần này hoàn toàn là do nó tự muốn, đương nhiên cũng có ý muốn giúp hắn giải vây, nhưng cũng vì muốn báo thù cho Lão Đại, Lão Đại luôn cung kính với nó, làm đại ca, nó đương nhiên phải ra mặt cho tiểu đệ, động vật có rất nhiều khi suy nghĩ chẳng khác gì con người, chỉ khác chăng là chúng không hề có lệch tâm hay tà niệm.
"Chừng nào nó về?" Đại Đầu hưng phấn hỏi, bất kể nói thế nào có thể nhìn thấy Kim long trong truyền thuyết là chuyện làm người ta vô cùng hưng phấn, thấy được Kim long và Huyền Vũ tranh đấu càng là chuyện vạn năm khó gặp.
"Không biết, tôi không bảo nó gọi Kim long là vì sợ Kim long đang ở quá xa, tới được đây thì nội đan của nó cũng bị tiêu hao hết, bây giờ xem ra có lẽ Kim long cách nơi này không xa, nếu không nó không tùy tiện làm vậy." Tả Đăng Phong nói.
Đại Đầu gục gặc không ngừng, ngóng về phía nam trông chờ.
Tả Đăng Phong ngồi xuống vuốt ve an ủi Đại Đầu, Thập Tam hồn phách đã xuất khiếu, nên chỉ nằm im.
Không bao lâu sau, chân trời phía nam xuất hiện dị tượng, mây tụ lại rất dày đặc, bắt đầu có sấm chớp.
"Long khí, trong mây có long khí, là có thật." Đại Đầu kích động chỉ về hướng nam.
Tả Đăng Phong đứng dậy, nhìn sang, hắn chưa tu hành Quan Khí Thuật, không nhìn thấy long khí, chỉ có thể nhìn thấy nơi nối tiếp trời và đất đầy chớp giật và mây đen, đó chính là dấu hiệu Kim long xuất thế, Kim long cao quý vô song, xuất thế nhất định mang theo mưa gió.
Từ lúc Thập Tam xuất hồn tới lúc Kim long xuất hiện không tới một phút, nên Tả Đăng Phong mới lầm tưởng Kim long cách nơi này không xa, nhưng chỉ chốc lát sau hắn đã nhận ra suy nghĩ của mình không chính xác. Kim long cách nơi này rất xa, nhưng nó di chuyển cực nhanh, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, mây đen ở chân trời phía nam mới chốc lát trước đó lúc này đã tới gần chỗ hai người, cho thấy tốc độ di động của Kim long hơn xa tốc độ lúc trước hắn nhìn thấy, lần trước là vì Kim long chở hai người nên mới đi chậm.[Chúc mừng bạn Tiểu Băng đã hoàn thành tựa truyện này. Cảm ơn Tiểu Băng và bằng hữu đã đưa tựa truyện tới bạn đọc. bachngocsach.com]
Mây đen dày đặc, che kín bầu trời, dông tố đã ngừng, trong mây đen tiếng sấm ầm ầm, kim lân ẩn hiện, chốc lát sau, một con Kim long to lớn từ trong mây uốn lượn thò xuống, đầu rồng cực lớn tiến tới trước mặt Tả Đăng Phong, đôi mắt rồng nhấp nháy tinh quang, râu rồng vung vẩy, uy thế Kim long cuồn cuộn tuôn ra.
"Ục ục, ục ục." Lão Đại nằm úp sấp, ngẩng đầu nhìn xung quanh.
"Đừng công kích lớp vảy của nó, chỉ cần ép nó nổi lên thôi." Tả Đăng Phong nói với Kim long.
Kim long nhẹ nhàng gật đầu, ngẩng đầu gầm lên một tiếng, tiếng gầm dày nặng sắc nhọn, điếc tai ầm vang, dư âm cực dài, âm thanh truyền khắp nơi.
Kim long giương trảo, đập ầm một phát vào nước, bọt nước tung toé bay tán loạn, mặt băng chấn động kịch liệt.
"To… quá." Đại Đầu rốt cục cũng lấy lại được chút hồi thần. Kim long do Thập Tam điều khiển thân dài trăm trượng, kim lân quanh thân, trên đầu có cái sừng rồng dài sáu thước, mũi rộng hơn thước, cái miệng rất to, mắt rồng đỏ đậm, tầng vảy ken dày, vàng óng ánh lấp lánh, râu rồng vểnh lên, bay múa, dưới bụng có ngũ trảo cứng cáp sắc bén, ở gần nó, uy thế mạnh mẽ của nó làm Đại Đầu gần như không thở nổi.
"Quan sát tình hình bên dưới, báo cho tôi biết." Tả Đăng Phong liếc mắt nhìn Thập Tam trong động băng, thấy màu lông của nó chưa thay đổi gì nhiều.
"Huyền Vũ rất nôn nóng, đang xoay tròn bên dưới, Kim long lặn xuống tốc độ rất nhanh, đã tới gần nó." Đại Đầu báo cáo.
Tả Đăng Phong gật đầu, Kim long ở bên trong nước cũng chẳng khác gì trên bờ, tốc độ của nó đương nhiên thằn lằn không thể nào so bì được.
"Tả chân nhân, tình huống không ổn." Đại Đầu ngạc nhiên nói.
"Sao?" Tả Đăng Phong cau mày.
"Huyền Vũ hình như đã thoát khỏi xích sắt." Đại Đầu nói.
Tả Đăng Phong gật đầu, bốn sợi xích của Huyền Vũ không dễ gì đứt được, nếu thoát được nó đã sớm thoát ra rồi, không cần chờ tới hôm nay, có lẽ Thập Tam đã hiểu sai ý hắn, hắn bảo để cho Huyền Vũ nổi lên, Thập Tam lại hiểu thành ép Huyền Vũ phải lên mặt nước, nên bốn sợi xích đó có lẽ Thập Tam đã điều khiển Kim long kéo đứt.
"Ra tay rồi, tốc độ rất nhanh, hóa ra tốc độ của Huyền Vũ không chậm chút nào." Đại Đầu híp hai mắt.
"Cao thủ chân chính đều là tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy." Tả Đăng Phong khẽ gật đầu, Huyền Vũ là thượng cổ Thánh thú, không phải rùa đen mọc gai, thực lực của nó không thể khinh thường.
"Tả chân nhân, nó lại dám phản kích!" Đại Đầu kêu lớn.
Tả Đăng Phong lại gật đầu, Huyền Vũ có cái đầu và cổ giống hệt Chân Long, cho thấy nó cũng có dòng máu của Chân Long, thực lực đương nhiên hung hãn, nhưng vật lộn với Chân Long thật, nó chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong, chỉ là thời gian sớm muộn mà thôi.
Tả Đăng Phong không nhìn thấy tình hình dưới đáy biển, chỉ nhìn thấy mặt biển gợn sóng mãnh liệt, làm cho dưới chân núi băng hai người đang đứng rung nhẹ, cũng đủ biết chiến sự khá là khốc liệt.
"Nó muốn chạy trốn." Một phút sau, Đại Đầu báo cáo.
"Nói cho rõ, ai muốn chạy trốn?" Tả Đăng Phong cau mày, hắn biết kẻ trốn không phải là Kim long, nhưng Đại Đầu đang báo cáo công tác, chuyện lại không hề trật tự, báo cáo không rõ, nếu đang ở trong chiến trường, nhân viên này đã sớm bị chém đầu.
"Huyền Vũ chạy về hướng tây n, Kim long đuổi theo, ơ, không phải truy đuổi, theo khí tức thì là, nó cắn đuôi Huyền Vũ lôi lên mặt nước." Đại Đầu ló đầu dòm xuống.
"Huyền Vũ hình như đang quay lại, Tả chân nhân, tôi mệt quá." Đại Đầu nhắm mắt, lắc đầu, triển khai Quan Khí Thuật không chỉ cần dùng linh khí chống đỡ, mà còn phải luôn tập trung toàn lực.
Tả Đăng Phong quay sang nhìn Thập Tam, lông của nó đã bắt đầu phai màu, may mà tốc độ phai màu không nhanh, lông tai vẫn chưa biến mất, cho thấy nó có thể chiến đấu một thời gian nữa.
Băng sơn chấn động càng lúc càng mãnh liệt, cho thấy hai bên chiến đấu rất khốc liệt, Tả Đăng Phong không lo Kim long chịu thiệt, vì Kim long là động vật cấp bậc Thiên tiên, tồn tại như Chí Tôn ở thế gian, không ai có thể làm đối thủ của nó, hắn chỉ lo đánh nhau kịch liệt quá sẽ làm gãy cái gai xương có thiên thạch trên lưng Huyền Vũ.
Chiến sự kéo dài rất lâu, Kim long và Huyền Vũ đều là thượng cổ thần vật, hai bên đánh nhau, thanh thế doạ người, đám động vật biển nhiễm động sớm chạy ra xa, tuy chúng không còn thần trí, nhưng vẫn có bản năng trời sinh sợ Kim long, thực lực tạo thành mạnh yếu có thể nghịch chuyển, nhưng huyết thống tạo thành tôn ti vĩnh viễn không thể thay đổi.
"Tả chân nhân, chúng lên tới rồi, Huyền Vũ ở trước, Kim long ở phía sau." Đại Đầu chỉ xuống dưới, hô lớn.
Tả Đăng Phong gật đầu, hai loài vật này không thể thở dưới nước, đánh nhau mãnh liệt sẽ làm dưỡng khí trong cơ thể mau hết, phải nổi lên là tất nhiên.
"Tả chân nhân, trốn đi." Đại Đầu vội nói.
"Không cần." Tả Đăng Phong lắc đầu, Thập Tam tuyệt đối không cho phép Huyền Vũ công kích họ, không cần phải tránh né.
Huyền Vũ nổi lên rất nhanh, nước biển ào ào cuồn cuộn rẽ ra, trong chớp mắt cột nước cao xuất hiện, Huyền Vũ từ trong nước nhảy vọt tới giữa không trung, đầu tiên là cái đầu và cổ rồng, tiếp theo là cái thân to tướng, sau rốt là cái đuôi rắn dài to, trên bốn chân là bốn sợi xích thô to đã bị đứt.
Huyền Vũ nhảy lên không rồi không hạ xuống nước nữa, mà bốn chân trượt đi, đuôi rắn vặn vẹo, nhanh chóng lăng không bay về hướng tây, Tả Đăng Phong cau mày, không ngờ con quái vật khổng lồ nặng nề này lại có thể cưỡi mây đạp gió.
Trong chớp mắt, Tả Đăng Phong lăng không nhảy lên, huyễn hình quyết tung ra, nhanh chóng tới gần Huyền Vũ, tay phải cấp tốc thò ra, bắt lấy khối thiên thạch, rồi lập tức quay về.
"Nhìn xem phải nói không?" Tả Đăng Phong đưa tảng đá cho Đại Đầu.
Tả Đăng Phong vừa dứt lời, Kim long cũng đã ra khỏi biển, quay sang nhìn Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong nhíu mày chỉ vào Huyền Vũ, "Giết nó!"
Kim long nhận được mệnh lệnh, gầm lên lần thứ hai, ngũ trảo vung lên, nhanh chóng lăng không, cấp tốc truy đuổi.
"Tả chân nhân, Huyền Vũ quan hệ tới khí số thiên hạ, không thể giết." Đại Đầu thấy Tả Đăng Phong ra lệnh cho Kim long giết Huyền Vũ, vội cản.
"Có giết hay không do tôi quyết định, xem có phải thiên thạch chúng ta muốn tìm hay không." Tả Đăng Phong nghiêm nghị.
"Đúng, đúng là nó." Đại Đầu lấy máy ra đo, xác định đây chính là thứ họ cần tìm.
Tả Đăng Phong thả lỏng người, quay sang nhìn Thập Tam, lấy hai sợi lông tai của nó đã biến mất, màu lông vàng đã biến thành vàng nhạt, Thập Tam chỉ còn khống chế được Kim long tối đa một phút nữa mà thôi.
"Tả chân nhân, mục đích đã đạt được, sao ngài còn muốn giết nó?" Đại Đầu không hiểu hỏi.
"Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội."