Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1262: Làm như Cửu Thiên lâm phàm trần


- Lại có thể thôn phệ Cửu Thần Thôn Thiên Liên của ta, quả nhiên không hổ là kiện đồ vật kia! Đã xuất thế, ta bố trí cũng nên phát động a...

Thanh âm nhàn nhạt vang lên ở trong hư không, trong ánh mắt của hắn đột nhiên bắn ra hai đạo kim mang, lập tức xuyên thủng hư không vô tận.

Người này là chủ thượng thần bí của Tiên Đế Minh, trên Cửu Thần Thôn Thiên Liên có thần niệm hắn lưu lại, tuy Cửu Thần Thôn Thiên Liên bị Hồng Mông Tạo Hóa Tháp cắn nuốt, để cho hắn nhận lấy một ít cắn trả, nhưng cũng làm cho hắn phát hiện Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tồn tại.

...

Chiến trường Thiên Ngoại Thiên, một tòa Thần Sơn trôi nổi cao khoảng chừng trên trăm vạn trượng, đỉnh núi là mặt trời sáng chói, chân núi là tinh không vô tận cùng với thế giới thai màng, thần bí khó lường.

Giờ phút này, trong đỉnh núi có một lão giả râu tóc bạc trắng, thân mặc đạo bào bỗng nhiên từ trong tham ngộ tỉnh lại.

Ánh mắt của hắn có chút tự hỉ tự bi, càng có thần sắc giải thoát, chỉ nghe thấy hắn thì thào lẩm bẩm:

- Hơn một vạn năm... Hơn một vạn năm, rốt cục lại cảm nhận được sự hiện hữu của nó, hi vọng lúc này đây ta có thể hoàn thành nhiệm vụ, triệt để ly khai!

Rầm rầm rầm!

Vô số đạo khí tức cường đại từ các nơi của Thần Sơn phóng tới, cả đám hình dạng khác nhau, có toàn thân lân giáp, có toàn thân dài khắp bộ lông hồng sắc, có mười tám cánh tay, có 100 cái đầu, nhưng khí tức vô cùng cường đại, phảng phất như ngay cả hư không cũng có thể nứt vỡ.

Những cái này đều là cường giả Chí Tôn dị tộc, giờ phút này tất cả đều cung kính đứng ở trước mặt lão giả đạo bào.

Đạo bào lão giả nhàn nhạt nói mấy câu, bọn hắn đều vô cùng kích động, nhao nhao cúi người hành lễ, sau đó bay về phía bát phương.


...

Cùng lúc đó, ở thời khắc Hồng Mông Tạo Hóa Tháp xuất hiện, toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới, vô luận là rừng sâu núi thẳm, hay dưới biển vạn trượng, hoặc là núi lửa địa tâm, tất cả đều có chấn động thần bí truyền đến, làm cho cả Thái Sơ Đại Thế Giới bắt đầu run rẩy.

Một hồi phong bạo muốn hình thành, nhưng làm người khởi xướng hết thảy, Khương Tư Nam lại căn bản không có ý thức, vẫn đang ghé qua ở trong Hỗn Độn Hải.

Cũng không biết qua bao lâu, khi sương mù chung quanh dần dần thưa thớt, thế giới trước mắt lần nữa rõ ràng, Khương Tư Nam mới từ trong Hỗn Độn Hải bay ra.

Trước mắt là một sơn mạch xanh ngắt, hoàn toàn trái lại Hỗn Độn Hải ở sau lưng, nhưng Khương Tư Nam còn chưa kịp buông lỏng một hơi, liền cảm giác được một đạo khí tức lạnh như băng tập trung vào mình.

Ông!

Tiên thi sau lưng hắn, giờ phút này vậy mà hóa thành một đạo lưu quang, lập tức thoát ly Khương Tư Nam khống chế, bay đến trong hư không, mà trong hư không lóe lên hào quang, xuất hiện một Tiên Tử thân mặc quần đỏ, phong hoa tuyệt đại, chỉ là giờ phút này thoạt nhìn khuôn mặt lạnh như băng, cự nhân xa ngoài ngàn dặm.

- Hoàng Nhi?

Khương Tư Nam kinh hô một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc mừng rỡ.

Hắn thật không ngờ, mình vừa rời Hỗn Độn Hải, liền gặp được Hoàng Thiên Y.

- Hoàng Nhi, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Khương Tư Nam có chút ân cần hỏi han.

- Ta không phải Hoàng Nhi!

Thần sắc của Hoàng Thiên Y lạnh như băng, phảng phất như băng sương muôn đời không thay đổi, khí tức ngưng quấn ở trên người Khương Tư Nam, hơn nữa có một tia sát cơ.

- Nàng muốn giết ta?

Khương Tư Nam cũng cảm nhận được sát cơ kia, trong nội tâm cả kinh, nghĩ không rõ ràng lắm cái này là nguyên nhân gì.

- Hoàng Nhi, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ là bị người khác khống chế tinh thần? Còn có, tại sao tiên thi này lại giống ngươi như đúc?

Khương Tư Nam nhịn không được hỏi lên nghi hoặc trong lòng mình.

Thần sắc của Hoàng Thiên Y lạnh như băng, thản nhiên nói:

- Ta không phải Hoàng Nhi, ta chính là ta! Hiện tại ta đây mới thật là ta, ngươi cảm giác ai có thể khống chế được tinh thần của ta? Tiên thi này cũng là ta, ngươi có thể lý giải nó là di thuế của ta!

- Có ý tứ gì?


Khương Tư Nam đầu đầy sương mù.

- Cái này ta không cần phải giải thích với ngươi! Ngươi chỉ cần biết rõ, cái gọi là Hoàng Nhi kia là một thế thân của ta mà thôi, hôm nay đã thức tỉnh trí nhớ Kí chủ, ta mới thật sự là ta!

Hoàng Thiên Y thản nhiên nói, không có một tia cảm tình chấn động.

- Một thế thân?

Thần sắc của Khương Tư Nam chấn động, bỗng nhiên nghĩ tới Đế Nhất cùng Thánh Tử trong Chân Cương giới, lúc kia Đế Nhất cùng Thánh Tử cũng là thế thân của tồn tại nào đó, hôm nay hắn vậy mà từ trong miệng Hoàng Thiên Y nghe được cái từ này.

Đây chẳng phải nói, mình nhận thức Hoàng Thiên Y đã bị Kí chủ giết chết, hôm nay Hoàng Thiên Y mới là thật? Hoàng Thiên Y đến cùng có thân phận gì, lại có một cỗ tiên thi di thuế?

Khương Tư Nam đã không dám suy nghĩ, kết hợp tin tức mình lấy được, cùng với Hoàng Thiên Y nói, Khương Tư Nam ẩn ẩn đụng chạm đến chân tướng nào đó.

Nếu Tiên thi là di thuế của Hoàng Thiên Y? Vậy có phải nói Hoàng Thiên Y là một Tiên nhân hay không?

Rồi sau đó thai nghén ra một thế thân, là Hoàng Thiên Y mình nhận thức, nhưng chủ ý thức của nàng một mực tồn tại, thẳng đến ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên, bởi vì kích thích nào đó làm cho chủ ý thức của Hoàng Thiên Y thức tỉnh, phai mờ ý thức của Hoàng Thiên Y, mới có Hoàng Thiên Y quần đỏ hiện tại sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên đau xót, vậy có phải nói Hoàng Thiên Y váy trắng đã chết hay không?

- Ngươi giết nàng!

Khương Tư Nam nói, thanh âm băng hàn thấu xương.

Trong ánh mắt của Hoàng Thiên Y bỗng nhiên lóe ra một tia phức tạp, nhưng sau một lát lại khôi phục bình tĩnh.

- Ta không có giết nàng! Xác thực mà nói, nàng cùng ta vốn là một thể, hôm nay cũng không quá đáng là hòa thành một thể! Chuyện của các ngươi ta biết rõ, nàng nhiều lần cứu ngươi ta cũng biết, nhưng ta chỉ muốn nói, ngươi cùng nàng cách xa nhau thiên địa, căn bản không có khả năng chung một chỗ, ngươi đừng có hy vọng!

Con mắt của Khương Tư Nam đỏ lên, gầm nhẹ một tiếng nói:


- Ta dựa vào cái gì phải hết hy vọng? Ngươi là cái thứ gì, muốn chiếm cứ thân thể của Hoàng Nhi, ngươi trả lại Hoàng Nhi cho ta, nếu không, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!

Trong ánh mắt của Hoàng Thiên Y lộ ra một tia khinh miệt nói:

- Tu vi thấp kém như thế, tu luyện một ngàn năm một vạn năm nữa, ngươi cũng không có khả năng đuổi theo ta, ngươi phải hiểu được, chỉ cần ta muốn mạng của ngươi, ngươi ở trong tay ta đi không ra một chiêu!

- Thì tính sao?

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng nói:

- Ngươi tự cho là cao cao tại thượng, nhưng ngươi tu luyện bao nhiêu năm, ta lại tu luyện bao nhiêu năm? Chỉ cần cho ta thời gian, ta nhất định sẽ vượt qua ngươi, vượt xa ngươi!

Nhìn hai mắt Khương Tư Nam đỏ bừng, cùng với thần sắc có chút điên cuồng, thần sắc của Hoàng Thiên Y bỗng nhiên hơi mất tự nhiên.

Cuối cùng Hoàng Thiên Y lạnh lùng nói:

- Rất tốt, ta thích người có tự tin! Vậy thì chờ ngươi trước đuổi theo cước bộ của ta rồi nói sau! Đến lúc đó, có lẽ ngươi còn có thể nhìn thấy nàng!

- Thật sự?

Tinh thần của Khương Tư Nam chấn động, vội vàng nói.

Hắn vốn tưởng rằng Hoàng Thiên Y áo trắng thật sự bị người trước mắt này phá hủy ý thức, nhưng nghe ý tứ trong lời nói của nàng hẳn không phải như thế? Trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên kích động lên!

back top