- Những ngày này, chính là các ngươi đoạt kiếm nhai, giết thủ hạ của bổn tọa sao?
Trên Tử Kim chiến xa, thân ảnh khôi ngô mà thần bí hơi động một chút, con ngươi như tia chớp khiếp người, phát ra một thanh âm lạnh nhạt mà lạnh thấu xương.
- Ngươi chính là Tôn Thần kia sao?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhàn nhạt nói.
Tuy hắn cũng ngờ tới, Tôn Thần rất có thể đã đạt đến mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc viên mãn, nhưng không nghĩ đến Tôn Thần mạnh như vậy, thủ hạ cũng có mười cường giả đạt tới viên mãn.
Bởi như vậy, muốn chiến đấu chỉ sợ liền hung hiểm rất nhiều.
Tuy nói tổng số lượng Thiên Kiếm Tâm cũng không có nghĩa là chiến lực tuyệt đối, nhưng mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, đại biểu cho kiếm đạo pháp tắc cường đại, coi như yếu cũng sẽ không yếu đi nơi nào.
- Đúng là bổn tọa!
Tôn Thần nhàn nhạt nói, trong thanh âm có một loại tư thái cao cao tại thượng.
- Tôn Thần, tiểu tử này giống như chính là Khương Tư Nam đã nhận được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, thật không ngờ hắn lại ở chỗ này!
Vừa lúc đó, một thanh niên tóc xanh sắc mặt có chút tái nhợt, lặng lẽ tới gần Tôn Thần nhỏ giọng nói.
- Cái gì?
Trong ánh mắt Tôn Thần đột nhiên bộc phát ra một đạo tinh quang.
- Ngươi không có nhìn lầm? Hắn thật là Khương Tư Nam!
Thanh niên tóc xanh cung kính nói:
- Sẽ không sai, Tôn Thần, ánh mắt của chúng ta ở Thái Sơ Đại Thế Giới, đã nhận được bức họa của Khương Tư Nam, chính là hắn! Thật không ngờ tiểu tử này lại rơi vào trong tay Tôn Thần, xem ra Tôn Thần mới là chủ nhân chân chính của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp a!
- Hảo hảo hảo!
Tôn Thần cực kỳ kích động, trong ánh mắt của hắn hào quang sáng chói, toàn thân tản ra khí tức vô tận, tựa như Đại Hải mãnh liệt bành trướng, cho thấy nội tâm của hắn cực kỳ không bình tĩnh.
Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, chính là chí bảo để cho vô số cường giả điên cuồng, hơn một vạn năm qua không có tung tích, nhưng thật không ngờ, gần đây sẽ xuất hiện ở trong tay một thiếu niên.
Nội tâm Tôn Thần hết sức kích động, khá tốt Khương Tư Nam đi tới Thiên Kiếm Tiên Sơn, nếu không chỉ sợ hắn căn bản không có cơ hội lấy được chí bảo này.
- Ở trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, có Pháp Tắc Chi Lực áp chế, hắn chỉ sợ cũng không cách nào đơn giản vận dụng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, thật sự là trời cũng giúp ta!
Trong ánh mắt Tôn Thần hàn mang lập loè, hắn đặt quyết tâm, nhất định phải lưu Khương Tư Nam lại.
- Lam Xà, không được thả đi một người, tất cả đều giết!
Thanh âm vô cùng rét lạnh của Tôn Thần bỗng nhiên vang lên ở trong hư không, sát cơ mãnh liệt bành trướng.
- Vâng!
Thanh niên tóc xanh kia ánh mắt lóe lên, mang theo mười mấy cường giả, lập tức ngăn đón đám người Khương Tư Nam.
- Cái gì?
Thần sắc của Khương Tư Nam chấn động, hắn thật không ngờ Tôn Thần này lôi lệ phong hành như vậy, lập tức bao vây tất cả mọi người bọn hắn lại, chuẩn bị tiến hành tuyệt sát.
Cảm nhận được áp lực cùng sát cơ chung quanh, trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia ngưng trọng, xem ra là tránh không được một hồi đại chiến.
- Đại sư huynh, Tiểu Hàn, Thiên Duyên, ba người các ngươi bảo vệ đám người Ngao Hinh Nhi, Tôn Thần này giao cho ta!
Khương Tư Nam chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra chiến ý mãnh liệt.
Hôm nay, Khương Tư Nam cũng không có chút e ngại nào, ngược lại trong nội tâm bắt đầu khởi động lấy chiến ý, ở trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, khó có thể gặp được một đối thủ lợi hại, huyết dịch toàn thân Khương Tư Nam như muốn thiêu đốt.
- Tôn Thần, có dám cùng ta chiến một trận không?
Khương Tư Nam ngang trời mà đến, nhìn Tôn Thần trong Tử Kim chiến xa, cất cao giọng nói.
- Có gì không dám?
Tôn Thần cũng nhàn nhạt nói, hắn vỗ Tử Kim chiến xa, thả người bay về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam khiêu chiến đối với Tôn Thần mà nói chính hợp tâm ý của hắn, giờ phút này hắn cũng không muốn bộc lộ ra sự tình mình biết Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, mà là muốn xuất kỳ bất ý chém giết Khương Tư Nam, sau đó một lần hành động cướp đi Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.
Đối với thực lực của mình, Tôn Thần hết sức tự tin, tuy trên đỉnh đầu Khương Tư Nam cũng có mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, nhưng cường đại chân chính không phải pháp tắc, mà là chính mình.
Tôn Thần đã thông qua những Kiếm đạo pháp tắc này, sắp nhìn trộm ra Kiếm đạo chân ý của mình, từ đó ngưng tụ ra Thiên Kiếm Tâm tử sắc chính thức.
- Giết!
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút nheo lại, đã gặp nhau, Khương Tư Nam biết rõ lẫn nhau tầm đó sớm muộn gì sẽ có một trận chiến, cho nên cả người Khương Tư Nam chiến ý dâng trào, toàn thân bao phủ hào quang nhàn nhạt, có tiểu kiếm sáng chói ở bên cạnh hắn lượn lờ.
Ông!
Thái Sơ Tiên Kiếm phóng ra vô lượng quang, như một đạo thần hồng, lập tức liền bắn về phía Tôn Thần.
Một kiếm này nhanh đến cực hạn, trong hư không khắp nơi đều là tàn ảnh, hơn nữa Khương Tư Nam còn lợi dụng Huyễn Kiếm pháp tắc, để cho phiến thiên địa này hiện đầy Kiếm đạo sát cơ.
- Tới tốt!
Tôn Thần cười lạnh một tiếng, hắn ngang trời mà đến, Tử Kim áo giáp trên người chiếu sáng rạng rỡ, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh cổ kiếm, vô cùng đơn giản bổ xuống.
Một kiếm này thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng lại ẩn chứa một loại cổ vận, có một loại khí tức Đại Đạo đến giản lưu động.
Ầm ầm!
Tàn ảnh của Khương Tư Nam lập tức tan vỡ, tuy tốc độ một kiếm này của Khương Tư Nam cực nhanh, nhưng Tôn Thần lại phát sau mà đến trước, cổ kiếm trực tiếp bổ vào trên Thái Sơ Tiên Kiếm.
Thần quang vô tận dâng lên, kiếm quang sáng chói tràn ngập tứ phương, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ cự lực đánh úp lại, cả người hắn lui về phía sau trên trăm trượng mới ngừng lại được.
- Thật mạnh!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia tinh quang, cánh tay hơi có chút run lên.
Cũng không phải lực lượng của Tôn Thần mạnh hơn hắn, nếu bàn về lực lượng thân thể, dù Khương Tư Nam không phải thứ nhất đương thời, cũng có thể xếp hạng trước nhất, coi như là Linh khí Chí Tôn cũng rất khó công phá được nhục thể của hắn phòng ngự.
Nhưng Ton Thần này ở kiếm đạo pháp tắc lại cực kỳ sâu đậm, hôm nay thập đại kiếm đạo pháp tắc loáng thoáng muốn ngưng tụ chung một chỗ, cho nên mỗi một kiếm của Tôn Thần, đều phảng phất như ẩn chứa vài loại lực lượng điệp gia, hơn nữa hóa phồn vi giản, hóa mục nát thành thần kỳ, kiếm chiêu đơn giản, uy lực lại vô cùng vô tận.
Cho nên, vô luận là Huyễn Kiếm pháp tắc, Khoái Kiếm pháp tắc hay Lôi Kiếm pháp tắc… của Khương Tư Nam, đối với Tôn Thần mà nói đều tràn đầy sơ hở, tiện tay một kiếm có thể phá vỡ.
- Cái này là cường giả sơ bộ lĩnh ngộ Kiếm đạo chân ý sao? Những người lĩnh ngộ Kiếm đạo chân ý chính thức kia, được xưng năm vị Tiểu Tiên Vương lại nên cường đại bực nào? Kiếm đạo chân ý của ta là cái gì đây?
Khương Tư Nam cầm kiếm mà đứng, trong lúc nhất thời trong đầu nghĩ tới rất nhiều thứ.
Răng rắc!
Trong hư không kiếm quang sáng chói vắt ngang thiên địa, không gian phảng phất như không chịu nổi lực lượng như vậy, két sát một tiếng phá vỡ ra, áo giáp trên người Tôn Thần phát ra hào quang thần bí, cả người như một Chiến Thần vô địch, tay cầm cổ kiếm, bổ gió trảm sóng, cất bước về phía Khương Tư Nam!
Đông đông đông!
Mỗi một bước đều phảng phất như đạp ở trung tâm thiên địa, đạp vào tim đối thủ, trong thiên địa gió nổi mây phun, một cỗ áp lực cực kỳ cường đại bao phủ mọi người!
Trên Tử Kim chiến xa, thân ảnh khôi ngô mà thần bí hơi động một chút, con ngươi như tia chớp khiếp người, phát ra một thanh âm lạnh nhạt mà lạnh thấu xương.
- Ngươi chính là Tôn Thần kia sao?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhàn nhạt nói.
Tuy hắn cũng ngờ tới, Tôn Thần rất có thể đã đạt đến mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc viên mãn, nhưng không nghĩ đến Tôn Thần mạnh như vậy, thủ hạ cũng có mười cường giả đạt tới viên mãn.
Bởi như vậy, muốn chiến đấu chỉ sợ liền hung hiểm rất nhiều.
Tuy nói tổng số lượng Thiên Kiếm Tâm cũng không có nghĩa là chiến lực tuyệt đối, nhưng mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, đại biểu cho kiếm đạo pháp tắc cường đại, coi như yếu cũng sẽ không yếu đi nơi nào.
- Đúng là bổn tọa!
Tôn Thần nhàn nhạt nói, trong thanh âm có một loại tư thái cao cao tại thượng.
- Tôn Thần, tiểu tử này giống như chính là Khương Tư Nam đã nhận được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, thật không ngờ hắn lại ở chỗ này!
Vừa lúc đó, một thanh niên tóc xanh sắc mặt có chút tái nhợt, lặng lẽ tới gần Tôn Thần nhỏ giọng nói.
- Cái gì?
Trong ánh mắt Tôn Thần đột nhiên bộc phát ra một đạo tinh quang.
- Ngươi không có nhìn lầm? Hắn thật là Khương Tư Nam!
Thanh niên tóc xanh cung kính nói:
- Sẽ không sai, Tôn Thần, ánh mắt của chúng ta ở Thái Sơ Đại Thế Giới, đã nhận được bức họa của Khương Tư Nam, chính là hắn! Thật không ngờ tiểu tử này lại rơi vào trong tay Tôn Thần, xem ra Tôn Thần mới là chủ nhân chân chính của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp a!
- Hảo hảo hảo!
Tôn Thần cực kỳ kích động, trong ánh mắt của hắn hào quang sáng chói, toàn thân tản ra khí tức vô tận, tựa như Đại Hải mãnh liệt bành trướng, cho thấy nội tâm của hắn cực kỳ không bình tĩnh.
Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, chính là chí bảo để cho vô số cường giả điên cuồng, hơn một vạn năm qua không có tung tích, nhưng thật không ngờ, gần đây sẽ xuất hiện ở trong tay một thiếu niên.
Nội tâm Tôn Thần hết sức kích động, khá tốt Khương Tư Nam đi tới Thiên Kiếm Tiên Sơn, nếu không chỉ sợ hắn căn bản không có cơ hội lấy được chí bảo này.
- Ở trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, có Pháp Tắc Chi Lực áp chế, hắn chỉ sợ cũng không cách nào đơn giản vận dụng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, thật sự là trời cũng giúp ta!
Trong ánh mắt Tôn Thần hàn mang lập loè, hắn đặt quyết tâm, nhất định phải lưu Khương Tư Nam lại.
- Lam Xà, không được thả đi một người, tất cả đều giết!
Thanh âm vô cùng rét lạnh của Tôn Thần bỗng nhiên vang lên ở trong hư không, sát cơ mãnh liệt bành trướng.
- Vâng!
Thanh niên tóc xanh kia ánh mắt lóe lên, mang theo mười mấy cường giả, lập tức ngăn đón đám người Khương Tư Nam.
- Cái gì?
Thần sắc của Khương Tư Nam chấn động, hắn thật không ngờ Tôn Thần này lôi lệ phong hành như vậy, lập tức bao vây tất cả mọi người bọn hắn lại, chuẩn bị tiến hành tuyệt sát.
Cảm nhận được áp lực cùng sát cơ chung quanh, trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia ngưng trọng, xem ra là tránh không được một hồi đại chiến.
- Đại sư huynh, Tiểu Hàn, Thiên Duyên, ba người các ngươi bảo vệ đám người Ngao Hinh Nhi, Tôn Thần này giao cho ta!
Khương Tư Nam chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra chiến ý mãnh liệt.
Hôm nay, Khương Tư Nam cũng không có chút e ngại nào, ngược lại trong nội tâm bắt đầu khởi động lấy chiến ý, ở trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, khó có thể gặp được một đối thủ lợi hại, huyết dịch toàn thân Khương Tư Nam như muốn thiêu đốt.
- Tôn Thần, có dám cùng ta chiến một trận không?
Khương Tư Nam ngang trời mà đến, nhìn Tôn Thần trong Tử Kim chiến xa, cất cao giọng nói.
- Có gì không dám?
Tôn Thần cũng nhàn nhạt nói, hắn vỗ Tử Kim chiến xa, thả người bay về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam khiêu chiến đối với Tôn Thần mà nói chính hợp tâm ý của hắn, giờ phút này hắn cũng không muốn bộc lộ ra sự tình mình biết Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, mà là muốn xuất kỳ bất ý chém giết Khương Tư Nam, sau đó một lần hành động cướp đi Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.
Đối với thực lực của mình, Tôn Thần hết sức tự tin, tuy trên đỉnh đầu Khương Tư Nam cũng có mười viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, nhưng cường đại chân chính không phải pháp tắc, mà là chính mình.
Tôn Thần đã thông qua những Kiếm đạo pháp tắc này, sắp nhìn trộm ra Kiếm đạo chân ý của mình, từ đó ngưng tụ ra Thiên Kiếm Tâm tử sắc chính thức.
- Giết!
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút nheo lại, đã gặp nhau, Khương Tư Nam biết rõ lẫn nhau tầm đó sớm muộn gì sẽ có một trận chiến, cho nên cả người Khương Tư Nam chiến ý dâng trào, toàn thân bao phủ hào quang nhàn nhạt, có tiểu kiếm sáng chói ở bên cạnh hắn lượn lờ.
Ông!
Thái Sơ Tiên Kiếm phóng ra vô lượng quang, như một đạo thần hồng, lập tức liền bắn về phía Tôn Thần.
Một kiếm này nhanh đến cực hạn, trong hư không khắp nơi đều là tàn ảnh, hơn nữa Khương Tư Nam còn lợi dụng Huyễn Kiếm pháp tắc, để cho phiến thiên địa này hiện đầy Kiếm đạo sát cơ.
- Tới tốt!
Tôn Thần cười lạnh một tiếng, hắn ngang trời mà đến, Tử Kim áo giáp trên người chiếu sáng rạng rỡ, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh cổ kiếm, vô cùng đơn giản bổ xuống.
Một kiếm này thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng lại ẩn chứa một loại cổ vận, có một loại khí tức Đại Đạo đến giản lưu động.
Ầm ầm!
Tàn ảnh của Khương Tư Nam lập tức tan vỡ, tuy tốc độ một kiếm này của Khương Tư Nam cực nhanh, nhưng Tôn Thần lại phát sau mà đến trước, cổ kiếm trực tiếp bổ vào trên Thái Sơ Tiên Kiếm.
Thần quang vô tận dâng lên, kiếm quang sáng chói tràn ngập tứ phương, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ cự lực đánh úp lại, cả người hắn lui về phía sau trên trăm trượng mới ngừng lại được.
- Thật mạnh!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia tinh quang, cánh tay hơi có chút run lên.
Cũng không phải lực lượng của Tôn Thần mạnh hơn hắn, nếu bàn về lực lượng thân thể, dù Khương Tư Nam không phải thứ nhất đương thời, cũng có thể xếp hạng trước nhất, coi như là Linh khí Chí Tôn cũng rất khó công phá được nhục thể của hắn phòng ngự.
Nhưng Ton Thần này ở kiếm đạo pháp tắc lại cực kỳ sâu đậm, hôm nay thập đại kiếm đạo pháp tắc loáng thoáng muốn ngưng tụ chung một chỗ, cho nên mỗi một kiếm của Tôn Thần, đều phảng phất như ẩn chứa vài loại lực lượng điệp gia, hơn nữa hóa phồn vi giản, hóa mục nát thành thần kỳ, kiếm chiêu đơn giản, uy lực lại vô cùng vô tận.
Cho nên, vô luận là Huyễn Kiếm pháp tắc, Khoái Kiếm pháp tắc hay Lôi Kiếm pháp tắc… của Khương Tư Nam, đối với Tôn Thần mà nói đều tràn đầy sơ hở, tiện tay một kiếm có thể phá vỡ.
- Cái này là cường giả sơ bộ lĩnh ngộ Kiếm đạo chân ý sao? Những người lĩnh ngộ Kiếm đạo chân ý chính thức kia, được xưng năm vị Tiểu Tiên Vương lại nên cường đại bực nào? Kiếm đạo chân ý của ta là cái gì đây?
Khương Tư Nam cầm kiếm mà đứng, trong lúc nhất thời trong đầu nghĩ tới rất nhiều thứ.
Răng rắc!
Trong hư không kiếm quang sáng chói vắt ngang thiên địa, không gian phảng phất như không chịu nổi lực lượng như vậy, két sát một tiếng phá vỡ ra, áo giáp trên người Tôn Thần phát ra hào quang thần bí, cả người như một Chiến Thần vô địch, tay cầm cổ kiếm, bổ gió trảm sóng, cất bước về phía Khương Tư Nam!
Đông đông đông!
Mỗi một bước đều phảng phất như đạp ở trung tâm thiên địa, đạp vào tim đối thủ, trong thiên địa gió nổi mây phun, một cỗ áp lực cực kỳ cường đại bao phủ mọi người!