- Tử Lân Tộc, Kim Lang Tộc?!
Khương Tư Nam hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chợt lóe, lập tức nhìn ra Tử Tuấn và Kim Dung từ ngang trời mà đến nơi xa.
Hai người này cũng tới, lại còn mang theo tiên khí trấn tộc, tưởng muốn dùng nó trấn áp Khương Tư Nam, sau đó cướp đoạt đi Hồng Mông Tạo Hóa tháp.
Càng huống hồ, trừ Hồng Mông Tạo Hóa tháp ra, trong người Khương Tư Nam còn có Lôi Đế Tiên Kinh và rất nhiều bí pháp nữa.
- Khương Tư Nam, dù ngươi mạnh tới đâu, liệu còn có thể trốn thoát khỏi tay chư vị Chí Tôn?
Tử Tuấn lành lạnh nói.
- Không sai, đừng có nằm mơ! Thức thời thì ngoan ngoãn giao ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không hôm nay ngươi tất chết không nghi ngờ!
Kim Dung lão ẩu cũng lạnh giọng nói.
- Giết!
Khương Tư Nam chỉ có một chữ đáp lại bọn họ, hắn như một con chân long chao liệng trên chín tầng trời, thân khu ngang trời mà đến, thần hà vàng rực tràn khắp tứ phương, lực lượng cuồng bạo trực tiếp được bạo phát.
- Cút ra!
Ánh mắt Khương Tư Nam băng lãnh, nhưng nét mặt lại càng lúc càng bình tĩnh, nhìn thấy Hắc Đặc La ngăn ở trước mặt, nháy mắt liền bạo rống một tiếng, một quyền oanh ra.
Một quyền hạo hạo đãng đãng, có sương mù hỗn độn thần bí tán phát theo, trong hư vô bằng không sinh ra một đạo quyền cương khổng lồ.
Một quyền này bá mãnh không gì địch nổi, uy chấn thượng thiên đại địa, phảng phất muốn chọc ra một hố to ngay giữa thiên địa.
Oanh!
Hắc Đặc La còn chưa kịp triệu hoán bán tiên khí cự chùy trở về, lúc này chỉ biết cắn răng ngạnh kháng một quyền kia, nhưng quyền đầu càng tới gần, hắn càng cảm giác được lực lượng cường đại khiến hắn có phần vô lực cất chứa trong đó.
Răng rắc!
Ánh mắt Hắc Đặc La hiện đầy tuyệt vọng, một quyền kia oanh tới, chiến giáp phòng ngự trên người hắn giống như là giấy dán, nháy mắt liền nứt vỡ, phù văn vô tận nổ tung, đến sau cùng, thân thể Hắc Đặc La trực tiếp bị quyền cương hỗn độn bao bọc, ma diệt thành hư vô.
- Lão Hắc?!
Phong Ngân Hồn rống lên một tiếng thống khổ, tròng mắt phủ kín bởi một tầng huyết sắc.
Hắn và Hắc Đặc La tuy là hai đạo tặc xú danh viễn dương, nhưng ở chung nhiều năm, sớm đã thân thiết giống như huynh đệ ruột, bây giờ tận mắt chứng kiến Hắc Đặc La bị một quyền của Khương Tư Nam oanh giết, trong đầu hắn chợt ầm vang một tiếng, cả người lập tức bao trùm trong thù hận vô cùng vô tận.
- Khương Tư Nam, ta muốn giết ngươi!!!
Hắn rống lớn một tiếng, ngang trời hướng tới Khương Tư Nam, tóc bạc sau gáy phiêu diêu theo gió, đến sau cùng bắt đầu thiêu đốt lên, pháp lực vô cùng vô tận bạo phát ra, mang theo một cỗ chiến ý kiên quyết muốn đồng quy vu tận cùng địch.
Mà lúc này, Thần Phong quán (bình) màu tím và Kim Lang diệu thụ cũng từ trong hư không hạ xuống, tiên quang vô tận tràn khắp, thần phong màu tím và thần liên vàng rực đan chéo vào nhau, phảng phất hình thành nên một mảnh lĩnh vực tịch diệt.
Dưới sự thúc giục của hai viên mãn Chí Tôn là Tử Tuấn cùng Kim Dung, hai đại tiên khí này bạo phát ra lực lượng vô cùng to lớn.
Trong khi đó, thần sắc Khương Tư Nam vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng mà, nơi sâu trong ánh mắt hắn lại có một loại thần sắc điên cuồng đang bắt đầu hừng hực thiêu đốt.
- Giết!
Khương Tư Nam gầm nhẹ một tiếng, sau người hắn phảng phất có sáu đạo môn hộ mở rộng, từ trong phún bạc ra thần mang vô cùng vô tận, hơn nữa đây đó đan chéo vào nhau, một loại uy áp như đến từ Tổ Long từ thời hồng hoang tuyên cổ tràn ngập ra.
Lục Như Thương Long Quyết, khắc này, ầm ầm bạo phát mà ra!
Một trong những bộ phận cường đại nhất của Tổ Long bảo thuật, cũng là bí thuật nghịch thiên được Khương Tư Nam tu luyện thành công từ rất sớm, dựa vào Lục Như Thương Long Quyết, Khương Tư Nam đã không biết vượt qua bao lần nguy cơ.
Mà hiện nay, Lục Như Thương Long Quyết lần nữa bạo phát, Khương Tư Nam cảm giác được loại bí thuật này phảng phất như là vô cùng vô tận một loại, cho dù mình đã đạt tới Chí Tôn cảnh thì vẫn cứ không tạo ra được lực bạo phát cực trí như thế.
- Đây là... khí tức Tổ Long?!
Trên chín tầng trời, trong Thái Sơ tiên cung, Đế Nhất tưởng như chẳng để ý tới điều gì, lúc này ánh mắt đột nhiên chấn động, lộ ra thần sắc vô cùng chấn kinh.
- Không phải Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh... Chỉ là một bộ phận tàn khuyết trong đó, nhưng chỉ với bộ phận tàn khuyết thôi mà đã có thể bạo phát ra lực lượng như thế ư? Quả nhiên không hổ được xưng là sát phạt chi thuật đệ nhất Chư Thiên vạn giới, đúng là càng lúc càng thú vị...
Đế Nhất Thánh Tử thì thào tự nhủ, thanh âm có phần phiêu miểu.
- Giờ chúng ta vẫn chưa động thủ à? Tiểu tử này dù bạo phát bí thuật như thế, nhưng chỉ sợ vẫn không đỡ được uy hiếp từ vây công của đám cường giả Chí Tôn kia!
Thái Nguyên chưởng giáo nhìn Đế Nhất một cái, khẽ cười nói.
- Còn chưa đến lúc!
Đế Nhất Thánh Tử nhàn nhạt nói:
- Sư tôn, người chúng ta phải đợi còn chưa tới, lần này ngay cả Thái Sơ tiên cung đều được mang đến, há đâu chỉ vì một mình Khương Tư Nam, lần này tất phải một lưới bắt hết những phần tử không ổn định kia!
- Nhưng mà, trong người Khương Tư Nam có bộ phận lớn nhất của Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
Thái Nguyên chưởng giáo chậm rãi nói.
- Không sao! Bảy tầng đầu của Hồng Mông Tạo Hóa tháp ở chỗ Khương Tư Nam, tầng thứ tám ở chỗ ta, nhưng tầng thứ chín thần bí nhất ta đã tìm vô số năm, lại đều không tìm được, có lẽ cần nhờ Khương Tư Nam mới có thể dẫn ra tầng thứ chín, Hồng Mông Tạo Hóa tháp là vật của ta, ai cũng đừng hòng cướp được!
Thanh âm Đế Nhất Thánh Tử rất bình tĩnh, nhưng lại tự có một loại khí độ tự tin chưởng khống hết thảy.
- Vậy được rồi!
Thái Nguyên chưởng giáo gật đầu nói.
Ở đây có một điều rất đặc biệt, hai người bọn họ tuy là sư đồ, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác rất là quái dị, phảng phất như đang đối thoại bình đẳng, thậm chí phần nào đó như là Thái Nguyên chưởng giáo đang nghe Đế Nhất Thánh Tử phân phó?
Nếu để người ngoài nghe được, e là sẽ càng thêm cả kinh, thân phận Đế Nhất Thánh Tử không khỏi càng có vẻ thần bí.
Ầm ầm!
Thần quang khủng bố bạo phát, toàn thân Khương Tư Nam sáng ngời kim quang, cả người tán phát ra một cỗ khí chất bất hủ, giống như một pho tượng kim quang bất diệt.
Trên người hắn mọc đầy lân giáp vàng rực, phảng phất có một loại lực lượng viễn cổ bắt đầu giác tỉnh.
Oanh!
Khương Tư Nam phách ra một chưởng, sóng khí khủng bố cuốn thốc tứ phương, một chưởng này trực tiếp đẩy ra bán tiên khí trường kiếm trong tay Phong Ngân Hồn, vỗ thẳng vào lồng ngực hắn.
Răng rắc!
Lập tức có mấy chục đoạn cốt đầu nơi lồng ngực Phong Ngân Hồn bị vỡ vụn, hắn đột nhiên phun ra một búng máu tươi, lục phủ ngũ tạng đã bị một chưởng này của Khương Tư Nam phách thành vụn phấn.
Thẳng đến giờ phút này, Phong Ngân Hồn mới cảm nhận được sự cường đại của Khương Tư Nam, đó là một loại khí tức không thể chiến thắng, cường đại đến mức khiến người tuyệt vọng.
Oanh!
Một chân Khương Tư Nam quét ngang mà đi, thân thể Phong Ngân Hồn trực tiếp nổ tung giữa hư không.
Khương Tư Nam căn bản không thèm nhìn Phong Ngân Hồn lấy một lần, giống như vừa nhẹ nhàng phách chết một con kiến hôi vậy, cả người bạo phát ra một mảnh phù văn phong bạo, va đập cùng với thần phong màu tím.
Ầm ầm!
Từng mảnh từng mảnh hư không rạn nứt ra, khí lưu hỗn độn tứ ngược, Thần Phong Quán và Kim Lang diệu thụ đều run rẩy kịch liệt trong hư không.
Hai đại tiên khí trấn tộc này đều là tiên khí vô khuyết, không giống kiện bán tiên khí trong tay Hắc Phong Song Sát, uy lực có hạn.
Khương Tư Nam hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chợt lóe, lập tức nhìn ra Tử Tuấn và Kim Dung từ ngang trời mà đến nơi xa.
Hai người này cũng tới, lại còn mang theo tiên khí trấn tộc, tưởng muốn dùng nó trấn áp Khương Tư Nam, sau đó cướp đoạt đi Hồng Mông Tạo Hóa tháp.
Càng huống hồ, trừ Hồng Mông Tạo Hóa tháp ra, trong người Khương Tư Nam còn có Lôi Đế Tiên Kinh và rất nhiều bí pháp nữa.
- Khương Tư Nam, dù ngươi mạnh tới đâu, liệu còn có thể trốn thoát khỏi tay chư vị Chí Tôn?
Tử Tuấn lành lạnh nói.
- Không sai, đừng có nằm mơ! Thức thời thì ngoan ngoãn giao ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không hôm nay ngươi tất chết không nghi ngờ!
Kim Dung lão ẩu cũng lạnh giọng nói.
- Giết!
Khương Tư Nam chỉ có một chữ đáp lại bọn họ, hắn như một con chân long chao liệng trên chín tầng trời, thân khu ngang trời mà đến, thần hà vàng rực tràn khắp tứ phương, lực lượng cuồng bạo trực tiếp được bạo phát.
- Cút ra!
Ánh mắt Khương Tư Nam băng lãnh, nhưng nét mặt lại càng lúc càng bình tĩnh, nhìn thấy Hắc Đặc La ngăn ở trước mặt, nháy mắt liền bạo rống một tiếng, một quyền oanh ra.
Một quyền hạo hạo đãng đãng, có sương mù hỗn độn thần bí tán phát theo, trong hư vô bằng không sinh ra một đạo quyền cương khổng lồ.
Một quyền này bá mãnh không gì địch nổi, uy chấn thượng thiên đại địa, phảng phất muốn chọc ra một hố to ngay giữa thiên địa.
Oanh!
Hắc Đặc La còn chưa kịp triệu hoán bán tiên khí cự chùy trở về, lúc này chỉ biết cắn răng ngạnh kháng một quyền kia, nhưng quyền đầu càng tới gần, hắn càng cảm giác được lực lượng cường đại khiến hắn có phần vô lực cất chứa trong đó.
Răng rắc!
Ánh mắt Hắc Đặc La hiện đầy tuyệt vọng, một quyền kia oanh tới, chiến giáp phòng ngự trên người hắn giống như là giấy dán, nháy mắt liền nứt vỡ, phù văn vô tận nổ tung, đến sau cùng, thân thể Hắc Đặc La trực tiếp bị quyền cương hỗn độn bao bọc, ma diệt thành hư vô.
- Lão Hắc?!
Phong Ngân Hồn rống lên một tiếng thống khổ, tròng mắt phủ kín bởi một tầng huyết sắc.
Hắn và Hắc Đặc La tuy là hai đạo tặc xú danh viễn dương, nhưng ở chung nhiều năm, sớm đã thân thiết giống như huynh đệ ruột, bây giờ tận mắt chứng kiến Hắc Đặc La bị một quyền của Khương Tư Nam oanh giết, trong đầu hắn chợt ầm vang một tiếng, cả người lập tức bao trùm trong thù hận vô cùng vô tận.
- Khương Tư Nam, ta muốn giết ngươi!!!
Hắn rống lớn một tiếng, ngang trời hướng tới Khương Tư Nam, tóc bạc sau gáy phiêu diêu theo gió, đến sau cùng bắt đầu thiêu đốt lên, pháp lực vô cùng vô tận bạo phát ra, mang theo một cỗ chiến ý kiên quyết muốn đồng quy vu tận cùng địch.
Mà lúc này, Thần Phong quán (bình) màu tím và Kim Lang diệu thụ cũng từ trong hư không hạ xuống, tiên quang vô tận tràn khắp, thần phong màu tím và thần liên vàng rực đan chéo vào nhau, phảng phất hình thành nên một mảnh lĩnh vực tịch diệt.
Dưới sự thúc giục của hai viên mãn Chí Tôn là Tử Tuấn cùng Kim Dung, hai đại tiên khí này bạo phát ra lực lượng vô cùng to lớn.
Trong khi đó, thần sắc Khương Tư Nam vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng mà, nơi sâu trong ánh mắt hắn lại có một loại thần sắc điên cuồng đang bắt đầu hừng hực thiêu đốt.
- Giết!
Khương Tư Nam gầm nhẹ một tiếng, sau người hắn phảng phất có sáu đạo môn hộ mở rộng, từ trong phún bạc ra thần mang vô cùng vô tận, hơn nữa đây đó đan chéo vào nhau, một loại uy áp như đến từ Tổ Long từ thời hồng hoang tuyên cổ tràn ngập ra.
Lục Như Thương Long Quyết, khắc này, ầm ầm bạo phát mà ra!
Một trong những bộ phận cường đại nhất của Tổ Long bảo thuật, cũng là bí thuật nghịch thiên được Khương Tư Nam tu luyện thành công từ rất sớm, dựa vào Lục Như Thương Long Quyết, Khương Tư Nam đã không biết vượt qua bao lần nguy cơ.
Mà hiện nay, Lục Như Thương Long Quyết lần nữa bạo phát, Khương Tư Nam cảm giác được loại bí thuật này phảng phất như là vô cùng vô tận một loại, cho dù mình đã đạt tới Chí Tôn cảnh thì vẫn cứ không tạo ra được lực bạo phát cực trí như thế.
- Đây là... khí tức Tổ Long?!
Trên chín tầng trời, trong Thái Sơ tiên cung, Đế Nhất tưởng như chẳng để ý tới điều gì, lúc này ánh mắt đột nhiên chấn động, lộ ra thần sắc vô cùng chấn kinh.
- Không phải Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh... Chỉ là một bộ phận tàn khuyết trong đó, nhưng chỉ với bộ phận tàn khuyết thôi mà đã có thể bạo phát ra lực lượng như thế ư? Quả nhiên không hổ được xưng là sát phạt chi thuật đệ nhất Chư Thiên vạn giới, đúng là càng lúc càng thú vị...
Đế Nhất Thánh Tử thì thào tự nhủ, thanh âm có phần phiêu miểu.
- Giờ chúng ta vẫn chưa động thủ à? Tiểu tử này dù bạo phát bí thuật như thế, nhưng chỉ sợ vẫn không đỡ được uy hiếp từ vây công của đám cường giả Chí Tôn kia!
Thái Nguyên chưởng giáo nhìn Đế Nhất một cái, khẽ cười nói.
- Còn chưa đến lúc!
Đế Nhất Thánh Tử nhàn nhạt nói:
- Sư tôn, người chúng ta phải đợi còn chưa tới, lần này ngay cả Thái Sơ tiên cung đều được mang đến, há đâu chỉ vì một mình Khương Tư Nam, lần này tất phải một lưới bắt hết những phần tử không ổn định kia!
- Nhưng mà, trong người Khương Tư Nam có bộ phận lớn nhất của Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
Thái Nguyên chưởng giáo chậm rãi nói.
- Không sao! Bảy tầng đầu của Hồng Mông Tạo Hóa tháp ở chỗ Khương Tư Nam, tầng thứ tám ở chỗ ta, nhưng tầng thứ chín thần bí nhất ta đã tìm vô số năm, lại đều không tìm được, có lẽ cần nhờ Khương Tư Nam mới có thể dẫn ra tầng thứ chín, Hồng Mông Tạo Hóa tháp là vật của ta, ai cũng đừng hòng cướp được!
Thanh âm Đế Nhất Thánh Tử rất bình tĩnh, nhưng lại tự có một loại khí độ tự tin chưởng khống hết thảy.
- Vậy được rồi!
Thái Nguyên chưởng giáo gật đầu nói.
Ở đây có một điều rất đặc biệt, hai người bọn họ tuy là sư đồ, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác rất là quái dị, phảng phất như đang đối thoại bình đẳng, thậm chí phần nào đó như là Thái Nguyên chưởng giáo đang nghe Đế Nhất Thánh Tử phân phó?
Nếu để người ngoài nghe được, e là sẽ càng thêm cả kinh, thân phận Đế Nhất Thánh Tử không khỏi càng có vẻ thần bí.
Ầm ầm!
Thần quang khủng bố bạo phát, toàn thân Khương Tư Nam sáng ngời kim quang, cả người tán phát ra một cỗ khí chất bất hủ, giống như một pho tượng kim quang bất diệt.
Trên người hắn mọc đầy lân giáp vàng rực, phảng phất có một loại lực lượng viễn cổ bắt đầu giác tỉnh.
Oanh!
Khương Tư Nam phách ra một chưởng, sóng khí khủng bố cuốn thốc tứ phương, một chưởng này trực tiếp đẩy ra bán tiên khí trường kiếm trong tay Phong Ngân Hồn, vỗ thẳng vào lồng ngực hắn.
Răng rắc!
Lập tức có mấy chục đoạn cốt đầu nơi lồng ngực Phong Ngân Hồn bị vỡ vụn, hắn đột nhiên phun ra một búng máu tươi, lục phủ ngũ tạng đã bị một chưởng này của Khương Tư Nam phách thành vụn phấn.
Thẳng đến giờ phút này, Phong Ngân Hồn mới cảm nhận được sự cường đại của Khương Tư Nam, đó là một loại khí tức không thể chiến thắng, cường đại đến mức khiến người tuyệt vọng.
Oanh!
Một chân Khương Tư Nam quét ngang mà đi, thân thể Phong Ngân Hồn trực tiếp nổ tung giữa hư không.
Khương Tư Nam căn bản không thèm nhìn Phong Ngân Hồn lấy một lần, giống như vừa nhẹ nhàng phách chết một con kiến hôi vậy, cả người bạo phát ra một mảnh phù văn phong bạo, va đập cùng với thần phong màu tím.
Ầm ầm!
Từng mảnh từng mảnh hư không rạn nứt ra, khí lưu hỗn độn tứ ngược, Thần Phong Quán và Kim Lang diệu thụ đều run rẩy kịch liệt trong hư không.
Hai đại tiên khí trấn tộc này đều là tiên khí vô khuyết, không giống kiện bán tiên khí trong tay Hắc Phong Song Sát, uy lực có hạn.