- Giết!
Cổ Đạo Nhất chợt quát một tiếng, giống như tiếng của thiên thần, hình phạt thiên hạ, hắn oanh ra một quyền, một kích toàn lực phá diệt mười mấy vạn dặm hư không chung quanh, Đại Hàn quốc chủ ngay cả năng lực đề kháng đều không có, cả người trực tiếp hóa thành phấn vụn dưới một quyền kia.
Ầm ầm!
Lúc này Từ chân quân cũng đã hồn vía lên mây, sợ đến độ cực tốc trốn tới nơi xa.
Nhưng Cổ Đạo Nhất vẫn cứ oanh ra một quyền vô cùng đơn giản, phảng phất đã đạt tới cảnh giới hóa mục nát thành thần kỳ, một quyền này còn chưa đụng chạm đến Từ chân quân, thân thể đối phương đã giống như đồ sứ nứt vỡ, nháy mắt liền bạo vụn.
Hai quyền, diệt sát hai đại cường giả Tiên Vương!
Uy thế đó khiến đám người Khương Tư Nam đều phải trợn mắt há mồm.
Bọn họ phảng phất như đang nằm mơ, quá khó để tin tưởng hiện thực trước mắt.
Phải biết, đó chính là hai cường giả Tiên Vương, không phải hai con ruồi nhặng, cứ thế bị Cổ Đạo Nhất tùy ý phách chết.
Thực lực Cổ Đạo Nhất rốt cục đã đạt tới trình độ nào?
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng đột nhiên ngửi thấy mùi tanh hôi rình, ngẩng đầu vừa nhìn, phát hiện Hàn U Lệ cánh nhiên đã sợ đến vãi đái ra quần.
Hai quyền bá tuyệt hoàn vũ của Cổ Đạo Nhất chẳng những kinh hãi đám người Khương Tư Nam, mà cũng kích sụp tín niệm trong lòng Hàn U Lệ, khiến hắn trong cơn kinh khủng chảy ra nước tiểu.
- Đừng giết ta... Đừng giết ta...
Nhìn thấy Cổ Đạo Nhất về lại trên bảo thuyền, Hàn U Lệ tức thì sợ hãi thất thanh.
Cổ Đạo Nhất khẽ nhíu mày, một ngón điểm ra, cả người Hàn U Lệ tức thì hóa thành một mảnh tro bụi.
Thanh Tiêu Thiên Bắc Bộ Châu, mười đệ tử Thần Tiên học viện, bây giờ cánh nhiên chỉ thừa lại chín người.
- Tốt rồi, ruồi nhặng đều đã giải quyết! Giờ chúng ta phản hồi Thần Tiên học viện thôi!
Cổ Đạo Nhất vung tay áo lên, trực tiếp thu chín người đám Khương Tư Nam vào thế giới trong cơ thể, sau đó đạp bước mà ra, nháy mắt đã tan biến trong phiến hư không loạn lưu.
Ở thế giới trong cơ thể Cổ Đạo Nhất, Khương Tư Nam thoáng nhíu mày.
- Thanh Hồng, trước kia Thần Tiên học viện chiêu thu đệ tử, mỗi lần đều sẽ phái ra một vị cường giả Tiên Vương ư? Chuyện nhỏ như vậy, đâu đáng để phái ra cường giả Tiên Vương?
Yến Thanh Hồng gật gật đầu nói:
- Giang huynh ngươi nói không sai, điểm này ta cũng cảm thấy nghi hoặc! Thanh Tiêu Thiên chỉ là Hạ Tam Thiên, hơn nữa còn là tầng trời kém nhất, Thanh Tiêu Thiên gồm 108 châu, trước kia mỗi một châu chỉ phái tới một Đại La Kim Tiên thôi! Rốt cuộc cường giả bán bộ Tiên Vương thậm chí là Tiên Vương có rất nhiều chuyện cần làm, đâu ai rảnh rối để ý tới chuyện chiêu sinh vặt vãnh này!
Về phần phái ra bán bộ Tiên Vương, thường thường chỉ có Trung Tam Thiên thậm chí là Thượng Tam Thiên mới có đãi ngộ như thế! Còn cường giả Tiên Vương, bọn họ tuyệt đối sẽ không tự thân làm chuyện này đâu, lần này Cổ trưởng lão cánh nhiên lại tự thân đi đến Bắc Bộ Châu, ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ!
Khương Tư Nam rõ ràng, điều này hoàn toàn tương tự nghi vấn trong lòng hắn.
Cổ Đạo Nhất thân là tuyệt thế Thần Vương, còn cường đại hơn cả cường giả Tiên Vương, có thể khiến hắn khuất thân đi tới Bắc Bộ Châu, rốt cuộc là vì điều gì?
Chẳng lẽ là vì chính mình?
Khương Tư Nam đột nhiên bị ý nghĩ này của chính mình hù cho nhảy dựng. Có điều hắn càng nghĩ lại càng cảm thấy có khả năng, hắn đột nhiên nhớ đến vừa nãy lúc Cổ Đạo Nhất ra tay, mình cảm giác được cỗ khí tức huyết mạch quen thuộc kia.
- Trước khi Đại Hàn quốc chủ chết, có hô lên một câu “tộc kia”, chẳng lẽ Cổ Đạo Nhất cũng như Khoa Phụ Trọng Mưu, đều là thượng cổ Thần tộc?
Khương Tư Nam âm thầm suy tư, tin tức liên quan tới thượng cổ Thần tộc đại để đã tan biến ở thời thượng cổ, đến nay đã rất khó tìm thấy được.
Hắn cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mới kết thức Khoa Phụ Trọng Mưu trong Thái Sơ đại thế giới, như vậy Cổ Đạo Nhất rất có khả năng cũng tương tự như Khoa Phụ Trọng Mưu, cùng đến từ thượng cổ Thần tộc.
Hô!
Ý niệm này chuyển động trong lòng Khương Tư Nam, nhưng còn không đợi hắn kịp suy nghĩ sâu thêm, thì đã bị một cỗ lực lượng hạo hãn đẩy ra.
- Đám tiểu gia hỏa các ngươi, nơi này chính là Thái Tiêu Thiên! Phiến địa vực trước mặt các ngươi chính là nơi đặt sơn môn Thần Tiên học viện!
Cổ Đạo Nhất khẽ cười, nói với đám người Khương Tư Nam.
Quang mang trước mắt dập dờn biến ảo, Khương Tư Nam và đám người Yến Thanh Hồng đồng thời nhìn thấy một mảnh thế giới bao la.
Bọn họ trôi nổi trên hư không, bên người là tiên sơn khổng lồ như kiếm cắm thẳng lên trời mây, cổ thụ che trời mọc san sát, cực kỳ thô tráng, thậm chí mấy cây thần thụ đã có thụ linh mấy chục vạn năm, tán cây như nắp vung khổng lồ, che khuất cả bầu trời.
Nơi xa là một mảnh hoang nguyên vô bờ.
Ầm ầm!
Trên hoang nguyên có từng quần hoang thú cường đại gào thét mà qua, khí huyết xung thiên, khí tức cực kỳ cường đại.
Tiên sơn thanh thúy, tịnh thổ phiêu miểu, khắp nơi toàn là cổ đằng bảo dược, khắp nơi toàn là linh viên tiên lộc.
Khí tức phiến thế giới này cực kỳ thuần túy, khiến người cảm thấy rất là thoải mái, tùy ý hô hấp một hơi, đều như có một cỗ khí thế phong lôi kích đãng trong lồng ngực.
- Đây là Thái Tiêu Thiên ư? Tuy nhìn qua không khác Thanh Tiêu Thiên là mấy, nhưng vẫn cứ mang đến cảm giác khác hẳn! Loại cảm giác này, phảng phất như càng đến gần trung tâm thế giới, tiên thiên chi khí ở nơi này cũng nồng nặc gấp trăm lần Thanh Tiêu Thiên, tu luyện ở đây, nhất định có thể một ngày ngàn dặm!
Khương Tư Nam âm thầm tự nhủ, trong mắt chớp qua một tia mong đợi.
Cuối cùng đã đi tới Thượng Tam Thiên, cách mục tiêu càng gần thêm một bước.
Mà đến Thượng Tam Thiên, cuối cùng Khương Tư Nam đã cảm nhận được khí tức cảu phân thân Đế Nhất.
Khi trước ở Thanh Tiêu Thiên, hẳn vì cách nhau quá xa, nên hắn tịnh không cảm nhận được khí tức phân thân Đế Nhất, nhưng ở chỗ này cuối cùng hắn đã cảm nhận được.
Thì ra Đế Nhất cũng đi tới Thượng Tam Thiên, hơn nữa còn ở ngay trogn Thái Tiêu Thiên.
Khương Tư Nam cảm giác được, hiện nay phân thân Đế Nhất cánh nhiên đã tiến vào trong một Thánh Địa tên là Thiên Đạo tông ở Thái Tiêu Thiên, hơn nữa còn được tông chủ Thiên Đạo tông thu làm quan môn đệ tử, trở thành đệ tử của một cường giả bán bộ Tiên Đế.
So với kỳ ngộ của Đế Nhất, mình đúng là kém xa.
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, chẳng qua trong lòng hắn cũng tự hiểu, Đế Nhất chính là Vạn Linh Đạo Thể, là thể chất cường đại nhất, chỉ cần đám đại năng Tiên giới kia mắt không mù, tự nhiên sẽ tranh giành cướp hắn về dưới môn hạ.
Hiện nay dưới sự thúc đẩy của tư nguyên hùng hậu từ Thiên Đạo tông, Đế Nhất cánh nhiên không vướng chút bình cảnh nào, một đường tu luyện đến Kim Tiên viên mãn, cảnh giới còn cao hơn cả Khương Tư Nam.
Lúc này phân thân Đế Nhất cũng phát hiện ra khí tức Khương Tư Nam, truyền đến một tia ba động vui sướng, Khương Tư Nam âm thầm truyền tin để hắn tập trung tu luyện.
Hiện nay tu vi bản thể không ngờ đã bị phân thân vượt qua, Khương Tư Nam không khỏi có chút dở khóc dở cười, chẳng qua trong lòng lại bất giác tuôn lên cảm giác cấp bách.
- Giang huynh, nơi đó chính là sơn môn Thần Tiên học viện chúng ta ư? Quả nhiên khí tượng bất phàm a!
Yến Thanh Hồng đột nhiên chỉ tay về một phía, nhắm tới một mảnh sơn mạch uốn lượn như rồng, trong mắt chớp qua một tia kinh thán.
Phía cuối hoang nguyên trước mặt, một mảnh sơn mạch bao la vòng quanh một dải đất, kéo dài trên trăm vạn dặm, giống như một tôn Chân Long cường đại, tán phát lên ba động thần bí.
Nơi đó bốc lên từng luồng thần hi, thụy khí tung trào, tiên vụ lượn lờ, tường hòa mà thánh khiết, chính là một mảnh động thiên phúc địa nhất đẳng của tiên gia!
Cổ Đạo Nhất chợt quát một tiếng, giống như tiếng của thiên thần, hình phạt thiên hạ, hắn oanh ra một quyền, một kích toàn lực phá diệt mười mấy vạn dặm hư không chung quanh, Đại Hàn quốc chủ ngay cả năng lực đề kháng đều không có, cả người trực tiếp hóa thành phấn vụn dưới một quyền kia.
Ầm ầm!
Lúc này Từ chân quân cũng đã hồn vía lên mây, sợ đến độ cực tốc trốn tới nơi xa.
Nhưng Cổ Đạo Nhất vẫn cứ oanh ra một quyền vô cùng đơn giản, phảng phất đã đạt tới cảnh giới hóa mục nát thành thần kỳ, một quyền này còn chưa đụng chạm đến Từ chân quân, thân thể đối phương đã giống như đồ sứ nứt vỡ, nháy mắt liền bạo vụn.
Hai quyền, diệt sát hai đại cường giả Tiên Vương!
Uy thế đó khiến đám người Khương Tư Nam đều phải trợn mắt há mồm.
Bọn họ phảng phất như đang nằm mơ, quá khó để tin tưởng hiện thực trước mắt.
Phải biết, đó chính là hai cường giả Tiên Vương, không phải hai con ruồi nhặng, cứ thế bị Cổ Đạo Nhất tùy ý phách chết.
Thực lực Cổ Đạo Nhất rốt cục đã đạt tới trình độ nào?
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng đột nhiên ngửi thấy mùi tanh hôi rình, ngẩng đầu vừa nhìn, phát hiện Hàn U Lệ cánh nhiên đã sợ đến vãi đái ra quần.
Hai quyền bá tuyệt hoàn vũ của Cổ Đạo Nhất chẳng những kinh hãi đám người Khương Tư Nam, mà cũng kích sụp tín niệm trong lòng Hàn U Lệ, khiến hắn trong cơn kinh khủng chảy ra nước tiểu.
- Đừng giết ta... Đừng giết ta...
Nhìn thấy Cổ Đạo Nhất về lại trên bảo thuyền, Hàn U Lệ tức thì sợ hãi thất thanh.
Cổ Đạo Nhất khẽ nhíu mày, một ngón điểm ra, cả người Hàn U Lệ tức thì hóa thành một mảnh tro bụi.
Thanh Tiêu Thiên Bắc Bộ Châu, mười đệ tử Thần Tiên học viện, bây giờ cánh nhiên chỉ thừa lại chín người.
- Tốt rồi, ruồi nhặng đều đã giải quyết! Giờ chúng ta phản hồi Thần Tiên học viện thôi!
Cổ Đạo Nhất vung tay áo lên, trực tiếp thu chín người đám Khương Tư Nam vào thế giới trong cơ thể, sau đó đạp bước mà ra, nháy mắt đã tan biến trong phiến hư không loạn lưu.
Ở thế giới trong cơ thể Cổ Đạo Nhất, Khương Tư Nam thoáng nhíu mày.
- Thanh Hồng, trước kia Thần Tiên học viện chiêu thu đệ tử, mỗi lần đều sẽ phái ra một vị cường giả Tiên Vương ư? Chuyện nhỏ như vậy, đâu đáng để phái ra cường giả Tiên Vương?
Yến Thanh Hồng gật gật đầu nói:
- Giang huynh ngươi nói không sai, điểm này ta cũng cảm thấy nghi hoặc! Thanh Tiêu Thiên chỉ là Hạ Tam Thiên, hơn nữa còn là tầng trời kém nhất, Thanh Tiêu Thiên gồm 108 châu, trước kia mỗi một châu chỉ phái tới một Đại La Kim Tiên thôi! Rốt cuộc cường giả bán bộ Tiên Vương thậm chí là Tiên Vương có rất nhiều chuyện cần làm, đâu ai rảnh rối để ý tới chuyện chiêu sinh vặt vãnh này!
Về phần phái ra bán bộ Tiên Vương, thường thường chỉ có Trung Tam Thiên thậm chí là Thượng Tam Thiên mới có đãi ngộ như thế! Còn cường giả Tiên Vương, bọn họ tuyệt đối sẽ không tự thân làm chuyện này đâu, lần này Cổ trưởng lão cánh nhiên lại tự thân đi đến Bắc Bộ Châu, ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ!
Khương Tư Nam rõ ràng, điều này hoàn toàn tương tự nghi vấn trong lòng hắn.
Cổ Đạo Nhất thân là tuyệt thế Thần Vương, còn cường đại hơn cả cường giả Tiên Vương, có thể khiến hắn khuất thân đi tới Bắc Bộ Châu, rốt cuộc là vì điều gì?
Chẳng lẽ là vì chính mình?
Khương Tư Nam đột nhiên bị ý nghĩ này của chính mình hù cho nhảy dựng. Có điều hắn càng nghĩ lại càng cảm thấy có khả năng, hắn đột nhiên nhớ đến vừa nãy lúc Cổ Đạo Nhất ra tay, mình cảm giác được cỗ khí tức huyết mạch quen thuộc kia.
- Trước khi Đại Hàn quốc chủ chết, có hô lên một câu “tộc kia”, chẳng lẽ Cổ Đạo Nhất cũng như Khoa Phụ Trọng Mưu, đều là thượng cổ Thần tộc?
Khương Tư Nam âm thầm suy tư, tin tức liên quan tới thượng cổ Thần tộc đại để đã tan biến ở thời thượng cổ, đến nay đã rất khó tìm thấy được.
Hắn cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mới kết thức Khoa Phụ Trọng Mưu trong Thái Sơ đại thế giới, như vậy Cổ Đạo Nhất rất có khả năng cũng tương tự như Khoa Phụ Trọng Mưu, cùng đến từ thượng cổ Thần tộc.
Hô!
Ý niệm này chuyển động trong lòng Khương Tư Nam, nhưng còn không đợi hắn kịp suy nghĩ sâu thêm, thì đã bị một cỗ lực lượng hạo hãn đẩy ra.
- Đám tiểu gia hỏa các ngươi, nơi này chính là Thái Tiêu Thiên! Phiến địa vực trước mặt các ngươi chính là nơi đặt sơn môn Thần Tiên học viện!
Cổ Đạo Nhất khẽ cười, nói với đám người Khương Tư Nam.
Quang mang trước mắt dập dờn biến ảo, Khương Tư Nam và đám người Yến Thanh Hồng đồng thời nhìn thấy một mảnh thế giới bao la.
Bọn họ trôi nổi trên hư không, bên người là tiên sơn khổng lồ như kiếm cắm thẳng lên trời mây, cổ thụ che trời mọc san sát, cực kỳ thô tráng, thậm chí mấy cây thần thụ đã có thụ linh mấy chục vạn năm, tán cây như nắp vung khổng lồ, che khuất cả bầu trời.
Nơi xa là một mảnh hoang nguyên vô bờ.
Ầm ầm!
Trên hoang nguyên có từng quần hoang thú cường đại gào thét mà qua, khí huyết xung thiên, khí tức cực kỳ cường đại.
Tiên sơn thanh thúy, tịnh thổ phiêu miểu, khắp nơi toàn là cổ đằng bảo dược, khắp nơi toàn là linh viên tiên lộc.
Khí tức phiến thế giới này cực kỳ thuần túy, khiến người cảm thấy rất là thoải mái, tùy ý hô hấp một hơi, đều như có một cỗ khí thế phong lôi kích đãng trong lồng ngực.
- Đây là Thái Tiêu Thiên ư? Tuy nhìn qua không khác Thanh Tiêu Thiên là mấy, nhưng vẫn cứ mang đến cảm giác khác hẳn! Loại cảm giác này, phảng phất như càng đến gần trung tâm thế giới, tiên thiên chi khí ở nơi này cũng nồng nặc gấp trăm lần Thanh Tiêu Thiên, tu luyện ở đây, nhất định có thể một ngày ngàn dặm!
Khương Tư Nam âm thầm tự nhủ, trong mắt chớp qua một tia mong đợi.
Cuối cùng đã đi tới Thượng Tam Thiên, cách mục tiêu càng gần thêm một bước.
Mà đến Thượng Tam Thiên, cuối cùng Khương Tư Nam đã cảm nhận được khí tức cảu phân thân Đế Nhất.
Khi trước ở Thanh Tiêu Thiên, hẳn vì cách nhau quá xa, nên hắn tịnh không cảm nhận được khí tức phân thân Đế Nhất, nhưng ở chỗ này cuối cùng hắn đã cảm nhận được.
Thì ra Đế Nhất cũng đi tới Thượng Tam Thiên, hơn nữa còn ở ngay trogn Thái Tiêu Thiên.
Khương Tư Nam cảm giác được, hiện nay phân thân Đế Nhất cánh nhiên đã tiến vào trong một Thánh Địa tên là Thiên Đạo tông ở Thái Tiêu Thiên, hơn nữa còn được tông chủ Thiên Đạo tông thu làm quan môn đệ tử, trở thành đệ tử của một cường giả bán bộ Tiên Đế.
So với kỳ ngộ của Đế Nhất, mình đúng là kém xa.
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, chẳng qua trong lòng hắn cũng tự hiểu, Đế Nhất chính là Vạn Linh Đạo Thể, là thể chất cường đại nhất, chỉ cần đám đại năng Tiên giới kia mắt không mù, tự nhiên sẽ tranh giành cướp hắn về dưới môn hạ.
Hiện nay dưới sự thúc đẩy của tư nguyên hùng hậu từ Thiên Đạo tông, Đế Nhất cánh nhiên không vướng chút bình cảnh nào, một đường tu luyện đến Kim Tiên viên mãn, cảnh giới còn cao hơn cả Khương Tư Nam.
Lúc này phân thân Đế Nhất cũng phát hiện ra khí tức Khương Tư Nam, truyền đến một tia ba động vui sướng, Khương Tư Nam âm thầm truyền tin để hắn tập trung tu luyện.
Hiện nay tu vi bản thể không ngờ đã bị phân thân vượt qua, Khương Tư Nam không khỏi có chút dở khóc dở cười, chẳng qua trong lòng lại bất giác tuôn lên cảm giác cấp bách.
- Giang huynh, nơi đó chính là sơn môn Thần Tiên học viện chúng ta ư? Quả nhiên khí tượng bất phàm a!
Yến Thanh Hồng đột nhiên chỉ tay về một phía, nhắm tới một mảnh sơn mạch uốn lượn như rồng, trong mắt chớp qua một tia kinh thán.
Phía cuối hoang nguyên trước mặt, một mảnh sơn mạch bao la vòng quanh một dải đất, kéo dài trên trăm vạn dặm, giống như một tôn Chân Long cường đại, tán phát lên ba động thần bí.
Nơi đó bốc lên từng luồng thần hi, thụy khí tung trào, tiên vụ lượn lờ, tường hòa mà thánh khiết, chính là một mảnh động thiên phúc địa nhất đẳng của tiên gia!