Phanh!
Hai người phảng phất như đụng phải một tầng không gian bích chướng kiên cố, nháy mắt liền bị bắn ngược trở về.
- Cái gì?!
Thần sắc Khương Tư Nam khẽ chấn, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
Hắn không ngờ nơi đây bị người vô thanh vô tức bày xuống một tầng trận pháp kết giới cường đại, ngăn cản lối thoát của hai người.
Hiện nay đường phía trước không thông, đằng sau lại có chiến hồn cấp Tiên Vương đuổi giết, tình thế đột nhiên nguy hiểm tới cực điểm.
- Đây là Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận của Thái Sơ Thánh Địa, lại xuất hiện ở nơi này? Hỏng rồi, đây nhất định là nhắm vào chúng ta!
Thần sắc Ngao Huyên Huyên chợt trắng bệch, trong mắt chớp qua một tia lãnh mang.
- Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận ư?
Sắc mặt Khương Tư Nam cũng rất khó coi, Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận này chính là thứ có thể sánh với tiên trận vô thượng cấp bậc Tiên Vương, dù để chính hắn đi phá, nếu không có mấy canh giờ thì cũng không cách nào phá được.
Nhưng hiện nay căn bản không có thời gian cho hắn phá trận, chiến hồn cấp Tiên Vương kia đã sắp giết tới rồi.
- Thái Sơ Thánh Địa! Xem ra chúng ta đã bị tính kế, không phải chúng ta tới đây trước tiên, mà có người cố ý bố xuống bẫy rập chờ chúng ta nhảy vào, tưởng muốn lợi dụng Tiên Vương chiến hồn để diệt trừ chúng ta!
Trong mắt Khương Tư Nam chất đầy lãnh mang, nội tâm tuôn lên sát cơ ngất trời.
- Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận này nghe nói là chí bảo do một vị Tiên Đế của Thái Sơ Thánh Địa luyện thành, chẳng những là một kiện trận bàn, đồng thời cũng là một kiện Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, uy lực vô cùng, không ngờ Thái Sơ Thánh Địa mang cả kiện chí bảo này theo! Chỉ là nghe nói, năm đó Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận từng bị tổn thương, hiện nay chỉ thừa lại một khối trận bàn, còn hai khối trận bàn khác đã mất, bằng không ba khối trận bàn hợp nhất, liền sẽ thành Thiên Đế chí bảo cực kinh khủng!
Ngao Huyên Huyên chậm rãi giới thiệu về lai lịch Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, chiến hồn cấp Tiên Vương lại oanh tới một quyền, bất đồng là, hiện nay nắm tay nó mang theo một chiếc quyền sáo màu ám kim, tán phát ra quang mang thần bí.
Phanh!
Khương Tư Nam lần nữa tế ra Cửu Long Thần Hỏa Lô, nhưng lần này chiến hồn cấp Tiên Vương lại không hề rút lui, trực tiếp oanh thẳng một quyền lên trên Cửu Long Thần Hỏa Lô.
Bản Nguyên chi hỏa tràn ngập ra, song không cách nào tạo thành thương hại cho quyền sáo màu ám kim kia, hơn nữa dưới sự thiêu đốt của bản nguyên chi hỏa, quyền sáo càng sáng bừng lộng lẫy.
Khương Tư Nam cảm thấy khắp người chấn rung, Cửu Long Thần Hỏa Lô bị một quyền của Tiên Vương chiến hồn oanh bay.
- Không được! Cửu Long Thần Hỏa Lô ngăn được lần tiếp theo, nhưng ta căn bản không cách nào chống đỡ thời gian quá dài, tất phải nghĩ cách khác!
Ý niệm nhanh chóng nhảy động trong lòng Khương Tư Nam.
Hiện nay chiến lực của chiến hồn cấp Tiên Vương này đã quá cường đại, mang đến cho Khương Tư Nam cảm giác thậm chí còn mạnh hơn nhiều Tiên Vương bình thường, hơn nữa còn là công kích một lực phá vạn pháp đơn thuần, thiên địa pháp tắc đều hóa thành vụn phấn dưới quyền mang của nó.
Cửu Long Thần Hỏa Lô tuy là Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, nhưng hắn chưa đạt tới cảnh giới Tiên Vương cảnh, căn bản không cách nào phát huy ra hết lực lượng thực sự của nó.
Ầm ầm!
Tiên Vương chiến hồn liên tục oanh quyền xuống, hư không chung quanh chấn rung răng rắc, nứt vỡ, Hỗn Độn vật lưu tràn ra, thiên địa đều biến dạng, chuyển thành một mảnh âm trầm.
Chỉ có Yêu Đế cung trên đỉnh đầu là vẫn tán phát ra quang mang bất hủ vĩnh hằng.
Cửu Long Thần Hỏa Lô run rẩy kịch liệt, hơn nữa quang mang trên đó càng lúc càng trở nên nhỏ yếu.
Hai chiếc quyền sáo của Tiên Vương chiến hồn cũng là dị bảo, tán phát một cỗ lực lượng phá diệt cường đại không gì sánh nổi, phảng phất như muốn toái diệt thiên địa vạn vật.
Dưới sự bảo vệ của Cửu Long Thần Hỏa Lô, Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên dần rơi vào hiểm tượng, nháy mắt liền bị quyền mang vô tận chìm ngập.
...
Ở ngoài Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận, năm người Liễu Côn Lôi, Yêu Không Dạ, Ám Hồn, Địa Sát cùng Lôi Hồng đứng trong một mảnh vụ khí Hỗn Độn,
Bên cạnh là Hắc Long thượng nhân và Doãn bà bà.
- Kế sách này của Doãn bà bà quả nhiên có hiệu quả, có thể nói là một đá ném trúng hai con chim, vừa có thể dựa vào Tiên Vương chiến hồn giết Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên, vừa có thể giúp chúng ta suy yếu lực lượng Tiên Vương chiến hồn, đúng là cao minh!
Liễu Côn Lôi khẽ cười nói.
Ánh mắt vẩn đục của Doãn bà bà rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của Ngao Huyên Huyên, trong mắt chớp qua một tia đố kỵ nhỏ đến độ không thể nhận ra, nghe thấy thế bèn nhàn nhạt đáp:
- Lão thân không dám kể công, nếu không nhờ Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận của Côn Lôi Thánh Tử thì cũng không khả năng khốn chặt hai người kia! Khương Tư Nam đó thân mang Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh, lại còn có chí bảo như Hồng Mông Tạo Hóa tháp, thận trọng một chút cũng là hẳn nên!
- Doãn bà bà, phải biết ngươi và Ngao Huyên Huyên đều là người Tổ Long cung, hơn nữa Ngao Huyên Huyên còn là con gái cung chủ Tổ Long cung, ngươi giết nàng thế này, không sợ đi về không cách nào ăn nói với cung chủ ư?
Bạch quang chợt lóe trong mắt Yêu Không Dạ, nhàn nhạt nói.
- Con gái cung chủ thì đã sao? Hắc hắc, hiện giờ cung chủ hắn nhất ý cô hành, không nghe Thái Thượng Đại trưởng lão khuyến cáo, đã rơi vào cảnh tự thân khó bảo, giờ ta trước tiễn con gái hắn xuống, đến sau Thái Thượng Đại trưởng lão tự nhiên sẽ tiễn cung chủ đi theo bồi nàng!
Ánh mắt Doãn bà bà chợt lóe, cười lạnh nói ra một câu đại nghịch bất đạo.
Vừa nghe thế, thần sắc đám người Liễu Côn Trạch đều hơi lạnh.
- Chẳng lẽ... Thái Thượng Đại trưởng lão sắp muốn xoải ra bước sau cùng kia?
Ám Hồn có phần ngưng trọng hỏi.
- Điều này thứ ta không thể phụng cáo!
Thấy Doãn bà bà còn muốn nói tiếp, Hắc Long thượng nhân vội ngăn lại.
Ầm ầm!
Trong Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận, thần quang tung hoành, cơ hồ thấy không rõ thân ảnh ba người Khương Tư Nam, Ngao Huyên Huyên và chiến hồn Tiên Vương, nhưng ở ngoài đại trần lại chỉ là một mảnh vụ khí Hỗn Độn phiêu miểu
Lôi Hồng thoáng quệt môi, cười lạnh nói:
- Các ngươi cũng quá cẩn thận rồi! Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên dù lợi hại đến đâu, thì chẳng qua vẫn chỉ là hai tên cường giả bán bộ Tiên Vương, chẳng lẽ đám người chúng ta còn không bắt được chúng? Các ngươi không thử nghĩ qua, nếu chiến hồn cấp Tiên Vương kia giết được Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên, vậy Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh, Lôi Đế Tiên Kinh cùng với Hồng Mông Tạo Hóa kinh đều trôi theo dòng nước, các ngươi đây là đang đùa với lửa!
Liễu Côn Lôi khẽ cười nói:
- Lôi đạo huynh hơi an chớ nóng, Tiên Vương chiến hồn này tuy cường đại, nhưng Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên cũng không thể xem nhẹ, theo ta thấy khả năng lớn nhất chính là lưỡng bại câu thương, nếu có biến cố gì, chúng ta ở đây cũng thấy được rõ ràng, có thể tùy thời ra tay!
Lôi Hồng hừ lạnh một tiếng, xem như mặc nhận quay đầu đi không đáp.
...
Ầm ầm!
Hai người Khương Tư Nam cùng Ngao Huyên Huyên chiến đấu rất khổ cực.
Phải biết, hai người bọn họ tuy có tu vi bán bộ Tiên Vương, nhưng chiến lực lại cường đại hơn xa bán bộ Tiên Vương bình thường, dù gặp phải Tiên Vương bình thường chắc cũng đủ sức đánh một trận.
Nhưng mà, ở trước mặt Tiên Vương chiến hồn này, hai người bọn họ lại cảm nhận được nguy cơ tử vong cực kỳ rõ nét.
- Tư Nam, cứ tiếp tục thế này, e là chúng ta sắp chịu không nổi, tất phải nghĩ cách!
Ngao Huyên Huyên có phần nôn nóng nói.
- Ta biết!
Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua một tia lãnh mang:
- Chỉ sợ bây giờ đám người Thái Sơ Thánh Địa đang ở bên ngoài nhìn chúng ta, bọn họ mong không được chúng ta và Tiên Vương chiến hồn lưỡng bại câu thương, tiện thể ngồi làm ngư ông đắc lợi! Trước mắt ta đành phải cường hành thử một lần! Nếu ta có thể phá mở Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận, đến lúc đó e là vẫn chưa thoát khỏi hiểm cảnh!
Hai người phảng phất như đụng phải một tầng không gian bích chướng kiên cố, nháy mắt liền bị bắn ngược trở về.
- Cái gì?!
Thần sắc Khương Tư Nam khẽ chấn, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
Hắn không ngờ nơi đây bị người vô thanh vô tức bày xuống một tầng trận pháp kết giới cường đại, ngăn cản lối thoát của hai người.
Hiện nay đường phía trước không thông, đằng sau lại có chiến hồn cấp Tiên Vương đuổi giết, tình thế đột nhiên nguy hiểm tới cực điểm.
- Đây là Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận của Thái Sơ Thánh Địa, lại xuất hiện ở nơi này? Hỏng rồi, đây nhất định là nhắm vào chúng ta!
Thần sắc Ngao Huyên Huyên chợt trắng bệch, trong mắt chớp qua một tia lãnh mang.
- Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận ư?
Sắc mặt Khương Tư Nam cũng rất khó coi, Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận này chính là thứ có thể sánh với tiên trận vô thượng cấp bậc Tiên Vương, dù để chính hắn đi phá, nếu không có mấy canh giờ thì cũng không cách nào phá được.
Nhưng hiện nay căn bản không có thời gian cho hắn phá trận, chiến hồn cấp Tiên Vương kia đã sắp giết tới rồi.
- Thái Sơ Thánh Địa! Xem ra chúng ta đã bị tính kế, không phải chúng ta tới đây trước tiên, mà có người cố ý bố xuống bẫy rập chờ chúng ta nhảy vào, tưởng muốn lợi dụng Tiên Vương chiến hồn để diệt trừ chúng ta!
Trong mắt Khương Tư Nam chất đầy lãnh mang, nội tâm tuôn lên sát cơ ngất trời.
- Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận này nghe nói là chí bảo do một vị Tiên Đế của Thái Sơ Thánh Địa luyện thành, chẳng những là một kiện trận bàn, đồng thời cũng là một kiện Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, uy lực vô cùng, không ngờ Thái Sơ Thánh Địa mang cả kiện chí bảo này theo! Chỉ là nghe nói, năm đó Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận từng bị tổn thương, hiện nay chỉ thừa lại một khối trận bàn, còn hai khối trận bàn khác đã mất, bằng không ba khối trận bàn hợp nhất, liền sẽ thành Thiên Đế chí bảo cực kinh khủng!
Ngao Huyên Huyên chậm rãi giới thiệu về lai lịch Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, chiến hồn cấp Tiên Vương lại oanh tới một quyền, bất đồng là, hiện nay nắm tay nó mang theo một chiếc quyền sáo màu ám kim, tán phát ra quang mang thần bí.
Phanh!
Khương Tư Nam lần nữa tế ra Cửu Long Thần Hỏa Lô, nhưng lần này chiến hồn cấp Tiên Vương lại không hề rút lui, trực tiếp oanh thẳng một quyền lên trên Cửu Long Thần Hỏa Lô.
Bản Nguyên chi hỏa tràn ngập ra, song không cách nào tạo thành thương hại cho quyền sáo màu ám kim kia, hơn nữa dưới sự thiêu đốt của bản nguyên chi hỏa, quyền sáo càng sáng bừng lộng lẫy.
Khương Tư Nam cảm thấy khắp người chấn rung, Cửu Long Thần Hỏa Lô bị một quyền của Tiên Vương chiến hồn oanh bay.
- Không được! Cửu Long Thần Hỏa Lô ngăn được lần tiếp theo, nhưng ta căn bản không cách nào chống đỡ thời gian quá dài, tất phải nghĩ cách khác!
Ý niệm nhanh chóng nhảy động trong lòng Khương Tư Nam.
Hiện nay chiến lực của chiến hồn cấp Tiên Vương này đã quá cường đại, mang đến cho Khương Tư Nam cảm giác thậm chí còn mạnh hơn nhiều Tiên Vương bình thường, hơn nữa còn là công kích một lực phá vạn pháp đơn thuần, thiên địa pháp tắc đều hóa thành vụn phấn dưới quyền mang của nó.
Cửu Long Thần Hỏa Lô tuy là Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, nhưng hắn chưa đạt tới cảnh giới Tiên Vương cảnh, căn bản không cách nào phát huy ra hết lực lượng thực sự của nó.
Ầm ầm!
Tiên Vương chiến hồn liên tục oanh quyền xuống, hư không chung quanh chấn rung răng rắc, nứt vỡ, Hỗn Độn vật lưu tràn ra, thiên địa đều biến dạng, chuyển thành một mảnh âm trầm.
Chỉ có Yêu Đế cung trên đỉnh đầu là vẫn tán phát ra quang mang bất hủ vĩnh hằng.
Cửu Long Thần Hỏa Lô run rẩy kịch liệt, hơn nữa quang mang trên đó càng lúc càng trở nên nhỏ yếu.
Hai chiếc quyền sáo của Tiên Vương chiến hồn cũng là dị bảo, tán phát một cỗ lực lượng phá diệt cường đại không gì sánh nổi, phảng phất như muốn toái diệt thiên địa vạn vật.
Dưới sự bảo vệ của Cửu Long Thần Hỏa Lô, Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên dần rơi vào hiểm tượng, nháy mắt liền bị quyền mang vô tận chìm ngập.
...
Ở ngoài Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận, năm người Liễu Côn Lôi, Yêu Không Dạ, Ám Hồn, Địa Sát cùng Lôi Hồng đứng trong một mảnh vụ khí Hỗn Độn,
Bên cạnh là Hắc Long thượng nhân và Doãn bà bà.
- Kế sách này của Doãn bà bà quả nhiên có hiệu quả, có thể nói là một đá ném trúng hai con chim, vừa có thể dựa vào Tiên Vương chiến hồn giết Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên, vừa có thể giúp chúng ta suy yếu lực lượng Tiên Vương chiến hồn, đúng là cao minh!
Liễu Côn Lôi khẽ cười nói.
Ánh mắt vẩn đục của Doãn bà bà rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của Ngao Huyên Huyên, trong mắt chớp qua một tia đố kỵ nhỏ đến độ không thể nhận ra, nghe thấy thế bèn nhàn nhạt đáp:
- Lão thân không dám kể công, nếu không nhờ Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận của Côn Lôi Thánh Tử thì cũng không khả năng khốn chặt hai người kia! Khương Tư Nam đó thân mang Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh, lại còn có chí bảo như Hồng Mông Tạo Hóa tháp, thận trọng một chút cũng là hẳn nên!
- Doãn bà bà, phải biết ngươi và Ngao Huyên Huyên đều là người Tổ Long cung, hơn nữa Ngao Huyên Huyên còn là con gái cung chủ Tổ Long cung, ngươi giết nàng thế này, không sợ đi về không cách nào ăn nói với cung chủ ư?
Bạch quang chợt lóe trong mắt Yêu Không Dạ, nhàn nhạt nói.
- Con gái cung chủ thì đã sao? Hắc hắc, hiện giờ cung chủ hắn nhất ý cô hành, không nghe Thái Thượng Đại trưởng lão khuyến cáo, đã rơi vào cảnh tự thân khó bảo, giờ ta trước tiễn con gái hắn xuống, đến sau Thái Thượng Đại trưởng lão tự nhiên sẽ tiễn cung chủ đi theo bồi nàng!
Ánh mắt Doãn bà bà chợt lóe, cười lạnh nói ra một câu đại nghịch bất đạo.
Vừa nghe thế, thần sắc đám người Liễu Côn Trạch đều hơi lạnh.
- Chẳng lẽ... Thái Thượng Đại trưởng lão sắp muốn xoải ra bước sau cùng kia?
Ám Hồn có phần ngưng trọng hỏi.
- Điều này thứ ta không thể phụng cáo!
Thấy Doãn bà bà còn muốn nói tiếp, Hắc Long thượng nhân vội ngăn lại.
Ầm ầm!
Trong Vạn Giới Phong Ấn Đại Trận, thần quang tung hoành, cơ hồ thấy không rõ thân ảnh ba người Khương Tư Nam, Ngao Huyên Huyên và chiến hồn Tiên Vương, nhưng ở ngoài đại trần lại chỉ là một mảnh vụ khí Hỗn Độn phiêu miểu
Lôi Hồng thoáng quệt môi, cười lạnh nói:
- Các ngươi cũng quá cẩn thận rồi! Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên dù lợi hại đến đâu, thì chẳng qua vẫn chỉ là hai tên cường giả bán bộ Tiên Vương, chẳng lẽ đám người chúng ta còn không bắt được chúng? Các ngươi không thử nghĩ qua, nếu chiến hồn cấp Tiên Vương kia giết được Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên, vậy Tổ Long bảo thuật hoàn chỉnh, Lôi Đế Tiên Kinh cùng với Hồng Mông Tạo Hóa kinh đều trôi theo dòng nước, các ngươi đây là đang đùa với lửa!
Liễu Côn Lôi khẽ cười nói:
- Lôi đạo huynh hơi an chớ nóng, Tiên Vương chiến hồn này tuy cường đại, nhưng Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên cũng không thể xem nhẹ, theo ta thấy khả năng lớn nhất chính là lưỡng bại câu thương, nếu có biến cố gì, chúng ta ở đây cũng thấy được rõ ràng, có thể tùy thời ra tay!
Lôi Hồng hừ lạnh một tiếng, xem như mặc nhận quay đầu đi không đáp.
...
Ầm ầm!
Hai người Khương Tư Nam cùng Ngao Huyên Huyên chiến đấu rất khổ cực.
Phải biết, hai người bọn họ tuy có tu vi bán bộ Tiên Vương, nhưng chiến lực lại cường đại hơn xa bán bộ Tiên Vương bình thường, dù gặp phải Tiên Vương bình thường chắc cũng đủ sức đánh một trận.
Nhưng mà, ở trước mặt Tiên Vương chiến hồn này, hai người bọn họ lại cảm nhận được nguy cơ tử vong cực kỳ rõ nét.
- Tư Nam, cứ tiếp tục thế này, e là chúng ta sắp chịu không nổi, tất phải nghĩ cách!
Ngao Huyên Huyên có phần nôn nóng nói.
- Ta biết!
Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua một tia lãnh mang:
- Chỉ sợ bây giờ đám người Thái Sơ Thánh Địa đang ở bên ngoài nhìn chúng ta, bọn họ mong không được chúng ta và Tiên Vương chiến hồn lưỡng bại câu thương, tiện thể ngồi làm ngư ông đắc lợi! Trước mắt ta đành phải cường hành thử một lần! Nếu ta có thể phá mở Vạn Tượng Phong Ấn Đại Trận, đến lúc đó e là vẫn chưa thoát khỏi hiểm cảnh!