Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 310: Nhân tâm khó lường (1)

Khương Tư Nam cũng cười nhạt một tiếng nói:

- Tại hạ chỉ là người sơn dã, trước kia một mực ẩn cư trong núi, nhưng mà đối với Đại La Thiên Tông cực kỳ ngưỡng mộ, hai vị Đại Yêu này đều là thủ hạ của ta, trong lúc vô tình biết mấy vị huynh đài bị nhốt ở trong Hắc Phong Động, liền mạo hiểm đi điều tra, đánh chết Hắc Lân Huyền Xà là công lao của hai thủ hạ ta, ta tu vi yếu ớt tuyệt đối không phải đối thủ của Xà yêu, không nghĩ tới may mắn cứu được ba vị!

- A? Hai Đại Yêu kia dĩ nhiên là thủ hạ của tiểu huynh đệ, chỉ sợ tiểu huynh đệ cũng không phải người bình thường a? Hơn nữa tiểu huynh đệ thậm chí có Động Thiên chi bảo, loại bảo vật này coi như là ở Đại La Thiên Tông ta cũng không gặp nhiều a?

Lâm sư huynh phảng phất như có chút không tin, ánh mắt lập loè, chăm chú truy vấn.

Khương Tư Nam nhăn mày, càng có chút không thoải mái, Lâm sư huynh này cũng quá không cảm thấy được đi, thanh âm cũng trở nên đạm mạc.

- Lâm sư huynh suy nghĩ nhiều, đây chẳng qua là một bảo vật gia truyền, không coi là Động Thiên chi bảo gì!

Ánh mắt Lâm sư huynh lóe lên, cười hắc hắc một tiếng không nói thêm gì nữa, nhưng mà từ trong đáy mắt hiện lên một tia tham lam, vẫn bị Khương Tư Nam thấy được.

Khương Tư Nam dứt khoát không hề phản ứng đến hắn, quay đầu hỏi Vân Thông cùng Vân Hi:

- Hai vị, tại hạ đối với Đại La Thiên Tông ngưỡng mộ đã lâu, cũng muốn gia nhập Đại La Thiên Tông, không biết cần điều kiện gì?


Khương Tư Nam đối với huynh muội Vân gia vẫn rất có hảo cảm, hai người này có ơn tất báo, hơn nữa xem xét liền là người tâm tư đơn thuần, cùng Lâm sư huynh kia một chút cũng không giống.

Nhưng mà không đợi huynh muội Vân gia nói chuyện, Lâm sư huynh lập tức tiếp lời nói.

- Vị tiểu huynh đệ này muốn gia nhập Đại La Thiên Tông? Vậy cũng không dễ dàng a, Đại La Thiên Tông mười năm mới tuyển nhận đệ tử một lần, yêu cầu phải ở dưới hai mươi tuổi, tu vi đạt tới Chân Thiên Cảnh, mới có thể tham gia khảo hạch, nhưng mà Đại La Thiên Tông năm năm trước tuyển nhận qua đệ tử một lần, tiếp theo phải ở năm năm sau.

- Một loại biện pháp khác là nhất định phải có Đại La Lệnh, nhưng mà Đại La Lệnh này đều là một ít gia tộc tông môn cùng Đại La Thiên Tông thân cận mới có, hơn nữa giá trị không thể đo lường, người bình thường căn bản không chiếm được, tiểu huynh đệ ngươi muốn gia nhập Đại La Thiên Tông, chỉ sợ khó a...

Lâm sư huynh giả bộ như một bộ rất khó xử, cúi đầu thở dài nói.

- Ân công, Lâm sư huynh nói rất đúng, xác thực chỉ có hai loại phương pháp này, bất quá Lâm sư huynh có phụ thân là Đại La Thiên Tông ngoại môn trưởng lão, chỉ cần Lâm sư huynh cùng phụ thân hắn nói một chút, an bài cho ân công một lần khảo hạch, thông qua được liền có thể gia nhập Đại La Thiên Tông rồi!

Vân Thông cùng Vân Hi cũng cao hứng, nếu Khương Tư Nam có thể gia nhập Đại La Thiên Tông, ân tình lần này về sau thì có cơ hội báo đáp.

Trên mặt Lâm sư huynh có chút rụt rè, nhưng mà trong ánh mắt đắc ý quá rõ ràng, hắn ho nhẹ một tiếng.

- Tiểu huynh đệ, theo lý thuyết ngươi đã cứu ta, ta cầu phụ thân an bài cho ngươi một lần khảo hạch là nên phải, nhưng mà Đại La Thiên Tông môn quy sâm nghiêm, ta làm như vậy là vi phạm với môn quy...

Trong tay Khương Tư Nam có Đại La Lệnh, thậm chí ngay cả Đại La Thiên Lệnh cũng có, nhưng mà giờ phút này không có lấy ra, Lâm sư huynh này xem xét liền có chứa tâm tư nào đó, hắn ngược lại muốn nhìn Lâm sư huynh có chủ ý gì.

Lâm sư huynh giả bộ như một bộ khó xử, cuối cùng cắn răng nói:

- Cũng được, tiểu huynh đệ với ta mà nói có ân cứu mạng, nể tình tiểu huynh đệ muốn gia nhập Đại La Thiên Tông như vậy, ta ngược lại là có một biện pháp!

- A? Biện pháp gì?

Khương Tư Nam bất động thanh sắc nói.


Lúc này ngay cả Lý Kim Long ở bên cạnh nãy giờ không nói cũng xem ra điều gì, trong ánh mắt bắt đầu lộ ra vẻ trào phúng.

- Tiểu huynh đệ, tuy ta không có cách nào vi phạm môn quy, nhưng mà ta biết rõ trong tay ngươi có một kiện Động Thiên chi bảo, chỉ cần ngươi dâng nó cho Đại La Thiên Tông, lập công lớn như thế, đến lúc đó ta cùng cha ta nói với tiền bối tông môn, đừng nói Ngoại Môn Đệ Tử, coi như trở thành Nội Môn Đệ Tử cũng không phải là không được!

Mục đích của Lâm sư huynh rốt cục lộ liễu ra.

Nói cho cùng, vẫn là coi trọng Động Thiên chi bảo của Khương Tư Nam.

Lâm sư huynh biết rõ giá trị của Động Thiên chi bảo, bảo vật như vậy coi như là ở Đại La Thiên Tông cũng không gặp nhiều.

Nhưng mà ý tứ trong lời này của hắn Khương Tư Nam làm sao không rõ, trong nội tâm tức giận, hắn không biết có ơn lo đáp thì thôi, còn muốn mưu đoạt bảo vật của Khương Tư Nam, quả thật là lòng muông dạ thú.

- Kiện bảo vật kia là phụ mẫu ta lưu lại, không có khả năng nộp lên tông môn, Lâm sư huynh vẫn là không cần nói!

Khương Tư Nam mặt không biểu tình nói, nhưng mà trong thanh âm mang theo một tia lãnh ý.

Lâm sư huynh có chút xấu hổ, hậm hực không biết nên nói cái gì.

Trong lòng của hắn cũng bắt đầu đối với Khương Tư Nam có chút bất mãn, tuy Khương Tư Nam cứu hắn, nhưng mà hắn là đệ tử Đại La Thiên Tông, tuy Khương Tư Nam thoạt nhìn bất phàm, nhưng cũng không có bị hắn để vào mắt, thậm chí còn có chút khinh thị cùng ghen ghét.


Nếu mình có thể có hai Đại Yêu hộ vệ, sao lại bị Hắc Lân Huyền Xà kia bắt?

Lý Kim Long cười hắc hắc, có chút ý hữu sở chỉ nói:

- Có ít người thật đúng là không muốn mặt, không biết cảm ơn thì thôi, lại vẫn muốn mưu đồ bảo vật của thiếu gia nhà ta, loại người này thiếu gia ngươi liền không nên cứu hắn, để cho hắn táng thân ở trong bụng rắn a!

Lâm sư huynh nghe xong, lập tức giận tím mặt, da mặt trướng đến đỏ tía, lạnh lùng nhìn thoáng qua Lý Kim Long, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.

- Ngươi tính toán là cái gì? Cũng dám mắng ta?

Lý Kim Long liếc mắt nhìn hắn.

- Ai nói ta đang mắng ngươi, ta chỉ là đề điểm thiếu gia nhà ta mà thôi, nói tới ai người đó tinh tường, Lý Kim Long ta đi theo thiếu gia xuất sinh nhập tử, nhưng chưa từng làm sự tình xin lỗi thiếu gia, nếu như ta không phải thứ gì, vậy những người khác chẳng phải là ngay cả súc sinh cũng không bằng?

Lâm sư huynh nghe xong, tức nổ phổi, tựa như phát tác, nhưng lập tức bị Vân Thông cùng Vân Hi ngăn lại.

back top