Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 312: Đại La Thiên Tông

- Chỉ sợ tiểu tử này ở thời điểm ngươi nhập môn khảo hạch làm mấy chuyện xấu a!

Lý Kim Long nói.

Khương Tư Nam truyền âm cười nói:

- Ngươi quên Đại La Thiên Lệnh trong tay ta sao? Dù không khảo hạch ta cũng có thể gia nhập, nhưng mà Đại La Thiên Lệnh liên mang trọng đại, bây giờ còn không thể lộ phong thanh, ta sẽ giả bộ muốn tham gia nhập môn khảo hạch, đến lúc đó một số thủ đoạn đùa nghịch của hắn, sẽ thành bản thân hắn ngại mạng dài!

Ánh mắt của Lý Kim Long sáng ngời, lập tức cười hắc hắc, lộ ra một ánh mắt vẫn là thiếu gia cao minh.

Chờ ăn xong canh rắn, Khương Tư Nam thu thịt rắn còn lại vào, một đoàn người liền bay ra ngoài Đại Hoang Sơn mạch.

Vân Thông, Vân Hi cùng Lâm sư huynh kia tất cả đều là Chân Thiên Cảnh viên mãn, tuy một thân Linh khí bảo vật bị Hắc Lân Huyền Xà cầm đi, mai táng ở trong lòng núi, nhưng mà đáp mây phi hành, tốc độ vẫn nhanh vô cùng.

- Khương đại ca, Đại La Thiên Tông chúng ta tổng cộng có hai mươi vạn đệ tử, mười năm tuyển nhận một lần, trong đó dưới Pháp Thiên Cảnh, toàn bộ đều là Ngoại Môn Đệ Tử, người cũng là tối đa, khoảng chừng hơn mười vạn, mà cô đọng thần thông Kim Đan, đột phá Pháp Thiên cảnh có thể trở thành Nội Môn Đệ Tử, ở Đại La Thiên Tông cũng có hơn một vạn người.

- Mà trên Nội Môn Đệ Tử, đột phá đến Anh Thiên Cảnh, ngưng kết bổn mạng Nguyên Anh, chính là Chân Truyền Đệ Tử của tông ta, địa vị có thể so với tông môn Đại trưởng lão, thân phận so với trưởng lão bình thường còn cao hơn, ở trong Đại La Thiên Tông chỉ có một trăm lẻ tám vị Chân Truyền Đệ Tử, từng cái đều là tuyệt thế thiên tài...


Một đường bay đi, Vân Thông thao thao bất tuyệt cùng Khương Tư Nam giảng thuật tình huống trong Đại La Thiên Tông.

Sau khi Khương Tư Nam nghe, trong nội tâm cảm giác vô cùng khiếp sợ, chỉ cần là đệ tử Chân Thiên Cảnh vậy mà có hơn mười vạn người, mà ở Càn Nguyên Vực, Pháp Thiên Cảnh Chân Nhân chúa tể hết thảy, ở Đại La Thiên Tông khoảng chừng có hơn một vạn người!

Cái này quả thật là khí tượng đại tông, mình ở Càn Nguyên vực thật đúng là ếch ngồi đáy giếng rồi.

Bất quá càng như vậy, càng có thể kích phát chiến ý trong lòng Khương Tư Nam, ở trong đại môn phái như vậy, tu vi cảnh giới của mình mới có thể nhanh chóng tăng lên!

- Trong Chân Cương đại lục, thực lực của Đại La Thiên Tông có thể xếp thượng đẳng sao?

Khương Tư Nam hỏi.

- Đó là tự nhiên, Đại La Thiên Tông chúng ta là một trong thập đại tông môn đỉnh cấp của Chân Cương đại lục, là Tu Chân Thánh Địa được vô số người hướng tới trong thiên hạ!

Vân Hi tiếp lời nói, có chút hưng phấn:

- Toàn bộ Chân Cương đại lục, tông môn Tu Chân vô số kể, nhưng mà cường đại nhất vĩnh viễn chỉ có mười đại tông môn, theo thứ tự là ngũ đại Tiên Tông, ba đại Ma Môn cùng hai Đại Yêu cung, đại biểu tồn tại mạnh nhất của Tiên đạo, Ma đạo cùng Yêu đạo, những cái này Khương đại ca ngươi tiến vào Đại La Thiên Tông sẽ biết, hiện tại mấu chốt nhất chính là nhập môn khảo hạch Tam đại khảo nghiệm!

- A? Tam đại khảo nghiệm gì?

Khương Tư Nam cười hỏi.

Vân Hi nghiêng cái đầu nhỏ, trong mắt mang theo chăm chú nói:

- Tam đại khảo nghiệm theo thứ tự là Trảm Ma Điện, Ngộ Đạo Cung cùng Vấn Tâm Lộ!

- Trong Trảm Ma Điện, có chủng tộc Yêu Ma rất cường đại lợi hại, cảnh giới của những Yêu Ma kia đều tương đương người bị khảo hạch, vô cùng vô tận, cửa ải này là khảo hạch chiến lực tu vi của đệ tử, nhất định phải ở trong đó kiên trì một canh giờ, sau đó chém giết mười Yêu Ma, mới tính thông qua!


Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, Trảm Ma Điện khảo nghiệm vậy mà có chút tương tự Đại Hoang Tháp, nếu chém giết mười Yêu Ma, trong nội tâm Khương Tư Nam vẫn có rất lớn nắm chắc.

Vân Hi tiếp tục nói:

- Ngộ Đạo Cung, là khảo nghiệm ngộ tính cùng nhanh nhạy, quy định ở trong một thời gian ngắn, cho ngươi một loại thần thông đi lĩnh ngộ cùng tu hành, phải phát huy ra uy lực tiểu thành!

- Lĩnh ngộ thần thông đạt tới tiểu thành?

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, như thế có chút hà khắc rồi, tu tập một loại thần thông, đối với cường giả Chân Thiên Cảnh mà nói vẫn là cực kỳ khó khăn, thần thông tu luyện chia làm tiểu thành, đại thành cùng viên mãn, đạt tới tiểu thành căn bản không phải thời gian ngắn có thể lĩnh ngộ.

Mà Ngộ Đạo Cung hiển nhiên sẽ không cho quá nhiều thời gian, điểm này có lẽ sẽ đào thải rất nhiều người.

- Mà cửa thứ ba Vấn Tâm Lộ nói khó cũng khó, nhưng mà nói đơn giản cũng đơn giản, tình huống trong Vấn Tâm Lộ tất cả không giống nhau, ta cũng nói không nên lời như thế nào, nhưng mà có một điểm có thể xác định, là khảo nghiệm đạo tâm của ngươi phải chăng chắc chắn, hơn nữa một ít chủng tộc Yêu Ma muốn lẫn vào Đại La Thiên Tông, ở cửa ải này sẽ tự động hiện ra nguyên hình, sau đó chết ở trong Vấn Tâm Lộ!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, chăm chú ghi nhớ.

Đón lấy huynh muội Vân gia còn giảng thuật một vài sự tình về Đại La vực, Đại La Thiên Tông mà bọn hắn hiểu rõ, để cho Khương Tư Nam văn sở vị văn, vô cùng ngạc nhiên, cảm giác thế giới này mênh mông quảng đại.

Nơi này cách Đại La Thiên Tông, chỉ có mấy vạn dặm, bởi vậy phi hành ba ngày sau, liền hoàn toàn đi ra phạm vi Đại Hoang Sơn mạch.


- Khương đại ca, chỗ đó là Đại La Thiên Tông!

Theo Vân Hi chỉ, Khương Tư Nam từ xa nhìn lại, lập tức liền bị chấn động.

Chỉ thấy phía trước xa xa, một mảnh Đại Sơn không ngớt không dứt, như Viễn Cổ Cự Thú nằm ở trên đại địa, tiếp liền thiên địa, tất cả đều là núi cao vạn trượng, xông lên trời, cắm vào vân tiêu, lượn lờ lấy mảng lớn mảng lớn mây mù tiên hà, hào quang sáng chói lập loè chói mắt.

Ở trên những sơn mạch kia, cổ thụ che trời, lão đằng bảo dược chiếu sáng rạng rỡ, hơn nữa tu kiến rất nhiều cung điện tinh mỹ, nguy nga tráng lệ.

Ở sơn mạch tầm đó, trên sườn đồi, thác nước không biết mấy vạn trượng đổ xuống, như Ngọc Long gào thét, thoạt nhìn cực kỳ đồ sộ.

Cái sơn mạch mênh mông khổng lồ này, cổ thụ thẳng nhập vân tiêu, bao la mờ mịt vô tận, tản ra khí tức Thái Cổ Hồng Hoang.

Hơn nữa ở trên núi, mây mù lượn lờ, ánh mặt trời kim sắc chiếu sáng rạng rỡ, thần hi kim hà, tiên quang Linh Âm, loáng thoáng có một tòa Thiên Không Thành cự đại, để cho người thoạt nhìn như Thiên Cung Tiên giới, rung động phi phàm.

Lý Kim Long, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị, lúc này đều sợ ngây người, trong ánh mắt lóe ra thần sắc lửa nóng, so sánh với mảnh sông núi Thiên Địa này, mấy người bọn hắn nhỏ bé giống như hơi bụi.

back top