- Lâm sư đệ, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không? Khương Tư Nam này rất có thể là Ngũ Hành Thánh Thể, nếu hắn chết ở trong Trảm Ma Điện, loại trách nhiệm này ngươi dám gánh chịu sao?
Lâm Giác lơ đễnh, khẽ cười nói:
- Diệp sư huynh, ta chỉ phụ trách mở ra Trảm Ma Điện, về phần sẽ xuất hiện đối thủ gì, hoàn toàn là tùy cơ hội, hơn nữa Trảm Ma Điện xuất hiện đối thủ mạnh yếu là căn cứ thực lực người tham gia khảo hạch, Khương Tư Nam cường đại như thế, chém giết những Hoàng Kim tộc này nhất định là không có vấn đề!
Nhưng mà trong lòng Lâm Giác thì tại cười lạnh, thần thông của Hoàng Kim tộc hắn so với ai khác còn hiểu rõ, Trảm Ma Điện là cho phép thương vong, căn bản không cách nào đơn giản mở ra, chỉ có chờ một canh giờ đi qua, người ở bên trong mới có thể ra ngoài.
Khương Tư Nam càng cường đại, hắn càng lo lắng, không nói con của mình đã hoàn toàn đắc tội đối phương, hơn nữa vừa nghĩ tới Động Thiên chi bảo trên người Khương Tư Nam, nội tâm hắn liền lửa nóng, rốt cuộc bất chấp gì khác.
Thiên tài nếu ở trong quá trình phát triển chết rồi, đây cũng không coi là thiên tài!
Trong lòng Lâm Giác đã sinh ra sát cơ, Khương Tư Nam biểu hiện ra tiềm lực càng lớn, sát cơ của hắn lại càng đậm đặc, chỉ cần có thể giết, đến lúc đó mình lặng yên thu thi thể của Khương Tư Nam, đạt được kiện Động Thiên chi bảo kia, có thể nói là dễ dàng.
Bởi vậy, Khương Tư Nam nhất định phải chết!
Trong ánh mắt Lâm Giác, lộ ra một thần sắc điên cuồng.
Sắc mặt của Diệp Tông Đạo có chút khó coi nhìn Lâm Giác, tuy cảm giác được hẳn là hắn ra tay, nhưng lại không có chứng cớ.
Hơn nữa Lâm Giác là thân tín của đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, ngày bình thường đối với mình bằng mặt không bằng lòng, mình cũng không cách nào làm gì đối phương.
Diệp Tông Đạo nghĩ tới đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, trong nội tâm liền không tự giác run rẩy thoáng một phát.
Hắn nghĩ nghĩ, một đạo linh quang bay ra, bay về phía Thiên Không Thành.
Đại La Thiên Cung, tọa lạc ở trên quần sơn, trôi nổi ở trong hư không, chính là một thành trì vô cùng to lớn, là địa phương của chưởng giáo Chí Tôn cùng rất nhiều Thái Thượng trưởng lão, cũng là trọng địa trọng yếu nhất của Đại La Thiên Tông.
- Chuyện này ta đã bẩm báo chưởng giáo Chí Tôn, nếu hắn biết rõ Đại La Thiên Tông ta có một đệ tử Ngũ Hành Thánh Thể, nhất định sẽ tự mình chạy đến!
Diệp Tông Đạo mặt không biểu tình nói.
Lâm Giác cười nhạt một tiếng, lơ đễnh, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam trong Trảm Ma Điện.
Oanh!
Khương Tư Nam một quyền oanh ra, trực tiếp nổ nát Hoàng Kim thần kiếm của một Hoàng Kim tộc nhân, sau đó oanh bạo đầu của hắn, nhưng mà cũng không lâu lắm, trên thân Hoàng Kim tộc kim quang sáng chói, đầu lại chậm rãi dài ra.
Cứ như vậy, bọn Hoàng Kim tộc nhân này hung hãn không sợ chết, hơn nữa phóng ra kiếm quang thần quang vô cùng khủng bố, phảng phất như hư không cũng có thể mở ra.
Hoàng Kim tộc nhân có ba đầu sáu tay, mỗi một tay đều nắm một thanh cổ kiếm, vô số người đồng thời ra tay, vạn đạo kiếm quang bao phủ cả tòa Trảm Ma Điện.
Kiếm quang sáng chói 3000 giới!
Hôm nay tuy Khương Tư Nam là Tạo Hóa thân thể tiểu thành, nhưng cũng không dám đơn giản chống lại những kiếm quang này, phảng phất như đặt mình trong kiếm quang chi hải, ra sức chém giết.
Long Hoàng ở một bên xem náo nhiệt, cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử, những cái này chỉ là một ít lạc ấn của Hoàng Kim tộc nhân cùng trận pháp hình thành Khôi Lỗi, không phải Hoàng Kim tộc nhân chân chính, thiếu khuyết bản năng chiến đấu cùng sát khí hung lệ, nếu thật gặp một đám cường giả Hoàng Kim tộc cùng cảnh giới, coi như là ngươi chỉ sợ cũng chỉ có thể nuốt hận! Hoàng Kim tộc được xưng là Thần tộc, Đế tộc, xưng hô này cũng không phải nói không!
Khương Tư Nam lạnh lùng nói:
- Ta cũng không có muốn chém giết tất cả bọn chúng, một canh giờ đã sắp qua rồi, ta chỉ cần kiên trì một canh giờ là được!
Hắn chân đạp Phong Lôi Bộ, quyền mang kinh thiên, thế không thể đỡ, như trường giang đại hà mãnh liệt bành trướng, phát triển mạnh mẽ, dựa vào Tạo Hóa thân thể, oanh bạo tất cả Hoàng Kim tộc nhân nhích lại gần mình!
- Ngay cả cường giả Hoàng Kim tộc cũng tùy ý đồ sát, mặc dù không có biện pháp hoàn toàn hủy diệt bọn chúng, nhưng loại chiến lực này đã có thể nói đạt đến cực cảnh của Chân Thiên Cảnh!
Trình Khôn nhịn không được tán thán nói.
Phải biết rằng, Hoàng Kim tộc đã là tồn tại lợi hại nhất trong Trảm Ma Điện, ngày bình thường căn bản không thấy được, người bình thường căn bản không đạt tới điều kiện kích hoạt Hoàng Kim tộc.
Mà ánh mắt Lâm Giác lại càng ngày càng âm trầm, sắc mặt càng ngày càng khó coi, hắn thật không ngờ Khương Tư Nam này lợi hại như vậy, ngay cả cường giả Hoàng Kim tộc cũng không thể chém giết hắn, mắt thấy một canh giờ muốn đi qua, lại tiếp tục như vậy, Khương Tư Nam khẳng định liền thông qua được cửa thứ nhất khảo hạch!
- Không được, tuyệt đối không thể để cho hắn thông qua Trảm Ma Điện khảo hạch!
Ánh mắt Lâm Giác lóe lên, liền muốn có động tác gì.
Nhưng mà vừa lúc đó, một mảnh tiên âm truyền đến, trong hư không quang vũ cùng cánh hoa tung bay, hương thơm xông vào mũi, có một loại ý cảnh to lớn tràn ngập ra, phảng phất như phiến thiên địa này mang theo một cỗ chấn động vui sướng.
Trong hư không lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh niên người mặc thanh y nho nhã, bao phủ ở trong một tầng hào quang không cách nào nhìn rõ ràng hình dạng, nhưng mà đôi mắt lại thâm thúy mà tang thương, thoạt nhìn phảng phất như đã trải qua trăm ngàn năm tuế nguyệt, có một loại cơ trí sáng ngời mà rộng rãi, để cho người xem xét liền không nhịn được sinh lòng sùng kính.
- Chưởng giáo Chí Tôn?
Diệp Tông Đạo, Lâm Giác cùng Trình Khôn vừa nhìn thấy người thanh niên này, đều biến sắc, ở trong hư không cung kính thi lễ một cái.
Thanh niên nho nhã trong hư không, đúng là chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông, cũng là một trong các cự đầu cường đại nhất của cả Chân Cương đại lục, Phong Thiên Quân!
Hắn nhàn nhạt nhìn thoáng qua ba người Diệp Tông Đạo, ba người cũng cảm giác được hư không chung quanh, phảng phất như ở dưới cái nhìn này của Phong Thiên Quân, bắt đầu lưu động, sau đó ba người không tự giác được liền đứng lên.
Trong nội tâm Diệp Tông Đạo khẽ động, càng thêm kính sợ, hắn có thể nhìn ra trước mắt bất quá là một đạo linh thân của chưởng giáo Chí Tôn, nhưng mà ánh mắt liền có uy lực như thế, quả nhiên sau khi bước ra một bước kia, liền là thiên địa khác biệt!
- Là tiểu tử này sao? Coi như không tệ!
Phong Thiên Quân thấy được Khương Tư Nam trong Trảm Ma Điện, lạnh nhạt nói.
Lâm Giác lơ đễnh, khẽ cười nói:
- Diệp sư huynh, ta chỉ phụ trách mở ra Trảm Ma Điện, về phần sẽ xuất hiện đối thủ gì, hoàn toàn là tùy cơ hội, hơn nữa Trảm Ma Điện xuất hiện đối thủ mạnh yếu là căn cứ thực lực người tham gia khảo hạch, Khương Tư Nam cường đại như thế, chém giết những Hoàng Kim tộc này nhất định là không có vấn đề!
Nhưng mà trong lòng Lâm Giác thì tại cười lạnh, thần thông của Hoàng Kim tộc hắn so với ai khác còn hiểu rõ, Trảm Ma Điện là cho phép thương vong, căn bản không cách nào đơn giản mở ra, chỉ có chờ một canh giờ đi qua, người ở bên trong mới có thể ra ngoài.
Khương Tư Nam càng cường đại, hắn càng lo lắng, không nói con của mình đã hoàn toàn đắc tội đối phương, hơn nữa vừa nghĩ tới Động Thiên chi bảo trên người Khương Tư Nam, nội tâm hắn liền lửa nóng, rốt cuộc bất chấp gì khác.
Thiên tài nếu ở trong quá trình phát triển chết rồi, đây cũng không coi là thiên tài!
Trong lòng Lâm Giác đã sinh ra sát cơ, Khương Tư Nam biểu hiện ra tiềm lực càng lớn, sát cơ của hắn lại càng đậm đặc, chỉ cần có thể giết, đến lúc đó mình lặng yên thu thi thể của Khương Tư Nam, đạt được kiện Động Thiên chi bảo kia, có thể nói là dễ dàng.
Bởi vậy, Khương Tư Nam nhất định phải chết!
Trong ánh mắt Lâm Giác, lộ ra một thần sắc điên cuồng.
Sắc mặt của Diệp Tông Đạo có chút khó coi nhìn Lâm Giác, tuy cảm giác được hẳn là hắn ra tay, nhưng lại không có chứng cớ.
Hơn nữa Lâm Giác là thân tín của đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, ngày bình thường đối với mình bằng mặt không bằng lòng, mình cũng không cách nào làm gì đối phương.
Diệp Tông Đạo nghĩ tới đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, trong nội tâm liền không tự giác run rẩy thoáng một phát.
Hắn nghĩ nghĩ, một đạo linh quang bay ra, bay về phía Thiên Không Thành.
Đại La Thiên Cung, tọa lạc ở trên quần sơn, trôi nổi ở trong hư không, chính là một thành trì vô cùng to lớn, là địa phương của chưởng giáo Chí Tôn cùng rất nhiều Thái Thượng trưởng lão, cũng là trọng địa trọng yếu nhất của Đại La Thiên Tông.
- Chuyện này ta đã bẩm báo chưởng giáo Chí Tôn, nếu hắn biết rõ Đại La Thiên Tông ta có một đệ tử Ngũ Hành Thánh Thể, nhất định sẽ tự mình chạy đến!
Diệp Tông Đạo mặt không biểu tình nói.
Lâm Giác cười nhạt một tiếng, lơ đễnh, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam trong Trảm Ma Điện.
Oanh!
Khương Tư Nam một quyền oanh ra, trực tiếp nổ nát Hoàng Kim thần kiếm của một Hoàng Kim tộc nhân, sau đó oanh bạo đầu của hắn, nhưng mà cũng không lâu lắm, trên thân Hoàng Kim tộc kim quang sáng chói, đầu lại chậm rãi dài ra.
Cứ như vậy, bọn Hoàng Kim tộc nhân này hung hãn không sợ chết, hơn nữa phóng ra kiếm quang thần quang vô cùng khủng bố, phảng phất như hư không cũng có thể mở ra.
Hoàng Kim tộc nhân có ba đầu sáu tay, mỗi một tay đều nắm một thanh cổ kiếm, vô số người đồng thời ra tay, vạn đạo kiếm quang bao phủ cả tòa Trảm Ma Điện.
Kiếm quang sáng chói 3000 giới!
Hôm nay tuy Khương Tư Nam là Tạo Hóa thân thể tiểu thành, nhưng cũng không dám đơn giản chống lại những kiếm quang này, phảng phất như đặt mình trong kiếm quang chi hải, ra sức chém giết.
Long Hoàng ở một bên xem náo nhiệt, cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử, những cái này chỉ là một ít lạc ấn của Hoàng Kim tộc nhân cùng trận pháp hình thành Khôi Lỗi, không phải Hoàng Kim tộc nhân chân chính, thiếu khuyết bản năng chiến đấu cùng sát khí hung lệ, nếu thật gặp một đám cường giả Hoàng Kim tộc cùng cảnh giới, coi như là ngươi chỉ sợ cũng chỉ có thể nuốt hận! Hoàng Kim tộc được xưng là Thần tộc, Đế tộc, xưng hô này cũng không phải nói không!
Khương Tư Nam lạnh lùng nói:
- Ta cũng không có muốn chém giết tất cả bọn chúng, một canh giờ đã sắp qua rồi, ta chỉ cần kiên trì một canh giờ là được!
Hắn chân đạp Phong Lôi Bộ, quyền mang kinh thiên, thế không thể đỡ, như trường giang đại hà mãnh liệt bành trướng, phát triển mạnh mẽ, dựa vào Tạo Hóa thân thể, oanh bạo tất cả Hoàng Kim tộc nhân nhích lại gần mình!
- Ngay cả cường giả Hoàng Kim tộc cũng tùy ý đồ sát, mặc dù không có biện pháp hoàn toàn hủy diệt bọn chúng, nhưng loại chiến lực này đã có thể nói đạt đến cực cảnh của Chân Thiên Cảnh!
Trình Khôn nhịn không được tán thán nói.
Phải biết rằng, Hoàng Kim tộc đã là tồn tại lợi hại nhất trong Trảm Ma Điện, ngày bình thường căn bản không thấy được, người bình thường căn bản không đạt tới điều kiện kích hoạt Hoàng Kim tộc.
Mà ánh mắt Lâm Giác lại càng ngày càng âm trầm, sắc mặt càng ngày càng khó coi, hắn thật không ngờ Khương Tư Nam này lợi hại như vậy, ngay cả cường giả Hoàng Kim tộc cũng không thể chém giết hắn, mắt thấy một canh giờ muốn đi qua, lại tiếp tục như vậy, Khương Tư Nam khẳng định liền thông qua được cửa thứ nhất khảo hạch!
- Không được, tuyệt đối không thể để cho hắn thông qua Trảm Ma Điện khảo hạch!
Ánh mắt Lâm Giác lóe lên, liền muốn có động tác gì.
Nhưng mà vừa lúc đó, một mảnh tiên âm truyền đến, trong hư không quang vũ cùng cánh hoa tung bay, hương thơm xông vào mũi, có một loại ý cảnh to lớn tràn ngập ra, phảng phất như phiến thiên địa này mang theo một cỗ chấn động vui sướng.
Trong hư không lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh niên người mặc thanh y nho nhã, bao phủ ở trong một tầng hào quang không cách nào nhìn rõ ràng hình dạng, nhưng mà đôi mắt lại thâm thúy mà tang thương, thoạt nhìn phảng phất như đã trải qua trăm ngàn năm tuế nguyệt, có một loại cơ trí sáng ngời mà rộng rãi, để cho người xem xét liền không nhịn được sinh lòng sùng kính.
- Chưởng giáo Chí Tôn?
Diệp Tông Đạo, Lâm Giác cùng Trình Khôn vừa nhìn thấy người thanh niên này, đều biến sắc, ở trong hư không cung kính thi lễ một cái.
Thanh niên nho nhã trong hư không, đúng là chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông, cũng là một trong các cự đầu cường đại nhất của cả Chân Cương đại lục, Phong Thiên Quân!
Hắn nhàn nhạt nhìn thoáng qua ba người Diệp Tông Đạo, ba người cũng cảm giác được hư không chung quanh, phảng phất như ở dưới cái nhìn này của Phong Thiên Quân, bắt đầu lưu động, sau đó ba người không tự giác được liền đứng lên.
Trong nội tâm Diệp Tông Đạo khẽ động, càng thêm kính sợ, hắn có thể nhìn ra trước mắt bất quá là một đạo linh thân của chưởng giáo Chí Tôn, nhưng mà ánh mắt liền có uy lực như thế, quả nhiên sau khi bước ra một bước kia, liền là thiên địa khác biệt!
- Là tiểu tử này sao? Coi như không tệ!
Phong Thiên Quân thấy được Khương Tư Nam trong Trảm Ma Điện, lạnh nhạt nói.