Khương Tư Nam làm sao không biết bọn hắn không có hảo ý, nhiệm vụ lẻn vào Liệt Dương đảo, thoạt nhìn giống như rất dễ dàng, chỉ cần dẫn xuất Liệt Dương lão ma đến là được, nhưng mà cũng không có đơn giản như vậy.
Tình hình trên Liệt Dương đảo ai cũng không biết, có cấm chế lợi hại gì, tu vi của Liệt Dương lão ma như thế nào, có giúp đỡ hay không, không cần nói Khương Tư Nam chỉ là một Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ, coi như là Anh Thiên Cảnh không cẩn thận, lâm vào trong đó, cũng có đi không về.
Từ khi Khương Tư Nam gia nhập đội ngũ Chân Truyền thí luyện đã biết rõ, đám người Đệ Nhất Thánh cùng Lâm Giác kia muốn đối phó mình, ở trong đội ngũ thí luyện xếp vào gian tế là một biện pháp tốt nhất, bởi vậy dọc theo con đường này hắn cũng âm thầm quan sát, đến cùng gian tế là ai.
Nhưng mà mỗi người đều giống như gian tế, lại giống như không phải, không thể không nói gian tế này che dấu vô cùng sâu.
Từ Hồng cùng Hoa Tuấn dẫn đầu nhảy ra ngoài, để cho Khương Tư Nam không thể không hoài nghi, có phải gian tế là hai người bọn họ hay không?
Khương Tư Nam vẫn không nói gì, huynh đệ Chu Sơn cùng Chu Hải chần chờ một chút, nói:
- Cái này chỉ sợ có chút không ổn? Tình huống trên Liệt Dương đảo phức tạp, Khương sư đệ một mình đi quá nguy hiểm, nếu không chúng ta cùng hắn đi?
Từ Hồng khẽ mĩm cười nói:
- Nhiều người dễ sai lầm, huống hồ chúng ta nhất định phải tập trung lực lượng mạnh nhất đánh chết Liệt Dương lão ma, Khương sư đệ người mang trận pháp chân truyền, chỉ là một Liệt Dương đảo có lẽ không có vấn đề a?
Hắn phảng phất như trời sinh cùng với Khương Tư Nam gây khó dễ, trong thanh âm ba phần chuyển du ba phần khích tướng.
Coi như là Long Ngưng Tuyết ở một bên, cũng nhìn ra bọn họ là cố ý nhằm vào Khương Tư Nam, đôi mi thanh tú nhíu lại, cuối cùng nhất cũng không nói gì thêm.
- Không có vấn đề!
Khương Tư Nam nhếch miệng nở nụ cười, dáng tươi cười rất sáng lạn, hơn nữa còn lộ ra một tia biểu lộ kích động.
Trong lòng của hắn cười lạnh một tiếng, nhưng lại có chút không cho là đúng, dùng thực lực của hắn đối phó một Liệt Dương lão ma cũng không phải việc khó gì, nếu có thể mượn chuyện này thăm dò ra gian tế là ai, đó mới là thu hoạch lớn nhất.
- Chúng ta liền chúc Khương sư đệ ngươi mã đáo thành công!
Liễu Dung Dung sững sờ, không nghĩ tới Khương Tư Nam đáp ứng sảng khoái như vậy, phục hồi tinh thần lại mỉm cười, mị nhãn như tơ liếc mắt nhìn hắn, lộ ra mị thái câu hồn đoạt phách.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, quay người bay ra khu vực Vạn Độc Đào Hoa Chướng phòng hộ, tiềm hành về phía Liệt Dương đảo.
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Khương sư đệ dẫn xuất Liệt Dương lão ma, chúng ta lập tức đi lên chém giết hắn!
Ở dưới Liễu Dung Dung phân phó, tất cả mọi người tinh thần chấn động, không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào Liệt Dương đảo phía trước.
Khương Tư Nam thu liễm khí tức, bay lên Liệt Dương đảo.
Tuy Già Thiên Bí Thuật rất thâm ảo, nhưng hắn cũng có thể sử dụng một chút huyền ảo trong đó, cả người hóa thành một bóng dáng bạch sắc, như ẩn như hiện, khí tức càng cẩn thận.
Đây là một đảo nhỏ rất yên tĩnh, tất cả đều là nham thạch, ở trung ương nhất có ba núi lửa dâng lên nham tương, vây quanh một sơn cốc Xích Hà tràn ngập.
Trong sơn cốc, Linh khí Hỏa thuộc tính cực kỳ nồng đậm, hóa thành linh vụ xích sắc nhàn nhạt, hào quang lập loè, ở giữa nhất có một đại điện, thoạt nhìn phong cách cổ xưa bất phàm.
Khương Tư Nam ghé vào đằng sau một khối nham thạch, quan sát ba ngọn núi lửa cùng cung điện kia, phát hiện quả nhiên là có một đại trận thủ hộ.
Ba ngọn núi lửa dâng lên nham tương, hiện lên xu thế Tam Tài, động đến Địa Tâm Chi Hỏa, tạo thành một Huyễn Sát song trận, người bình thường không chú ý căn bản phát hiện không được đây là một đại trận, vô ý lâm vào trong đó, sẽ bị nghìn đạo Địa Hỏa đốt người, tự nhiên liền kinh động đến người trong cung điện.
Tòa đại trận này là Linh trận Thất phẩm, mà Liệt Dương lão ma có lẽ đang ở trong cung điện!
Tuy Linh trận Thất phẩm đã đạt đến Anh Thiên Cảnh, nhưng mà đối với Khương Tư Nam mà nói lại không coi vào đâu, đối với hắn hiện tại mà nói, chỉ cần là dưới Linh trận Cửu phẩm, đều có thể phá vỡ, chỉ là Linh trận Thất phẩm vẫn là rất dễ dàng phá vỡ.
Nhưng nếu trực tiếp phá trận, khẳng định sẽ bị người trong đó phát giác, cho nên biện pháp tốt nhất là trực tiếp lặng yên không một tiếng động ẩn vào.
Ông!
Hai tay Khương Tư Nam kết ấn, toát ra linh quang sáng chói, có phù văn xích sắc từ trong tay hắn bay ra, hắn dẫn động một tia khí tức Bản Nguyên Hỏa thuộc tính, dùng phù văn mô phỏng đại trận, khiến cho bản thân như một đoàn hỏa diễm không có khí tức sinh mệnh, lập tức vào trong sơn cốc.
Trong sơn cốc vậy mà trồng mấy trăm gốc đào, đây là một loại linh căn, linh đào xem như một loại linh quả không tệ, giờ phút này tất cả đều nở đầy hoa, trong hồng nhạt lộ ra óng ánh sáng bóng, tản mát ra mùi thơm làm cho tâm thần người mê say.
Thân hình Khương Tư Nam hóa thành một đạo ánh sáng nhạt, cẩn thận từng li từng tí đến gần cung điện, khí tức toàn thân không lọt một tia, cách rất xa chợt nghe tiếng cười của một đám nữ tử, rất là vũ mị.
Con mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cảm giác có chút cổ quái, ngoài cửa lớn cung điện, vậy mà một thủ vệ cũng không có, chỉ là từ trong cung điện truyền đến tiếng cười nữ tử, còn kèm theo một thanh âm nam nhân già nua, ẩn ẩn truyền đến một ít thoại ngữ khiêu khích không chịu nổi.
- Thật không nghĩ tới a, Liệt Dương lão ma này lại còn là một lão dâm ma?
Khương Tư Nam có chút kinh ngạc, phòng bị sâm nghiêm trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện, Liệt Dương lão ma này cũng quá không có một chút lòng cảnh giác đi, cho rằng chỉ bằng một Linh trận Thất phẩm có thể ngăn trở người khác sao?
Khương Tư Nam lắc đầu, không có hứng thú ở chỗ này nghe những thanh âm khó coi kia, trực tiếp đi đến trước cung điện, một cước đá văng đại môn.
- Là ai?
Một thanh âm già nua, khiếp sợ cùng tức giận truyền đến, Khương Tư Nam ngẩng đầu nhìn lên, lập tức sững sờ.
Trong đại điện quả thực là diễn một hồi bức tranh tình dục sống động, bảy tám nữ tử mặc quần lụa mỏng, bộ ngực nửa lộ, chỉ có một tầng sa mỏng, dáng người xinh đẹp cực kỳ rõ ràng, cả đám ánh mắt mê ly, trên mặt xuân sắc, vây quanh một lão đầu.
Lão đầu kia thoạt nhìn dáng người rất thấp bé, râu dài, giờ phút này toàn thân không một mảnh vải, đang hưng phấn ghé vào sau lưng một nữ tử, đỉnh thương chiến đấu, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc hưng phấn, trong không khí khắp nơi đều là khí tức sắc dục.
Giờ phút này, Khương Tư Nam đột nhiên xâm nhập, để cho tất cả mọi người sợ hãi kêu lên một cái, nhất là lão đầu kia, vốn còn rất khiếp sợ, nhìn kỹ dĩ nhiên là một thiếu niên, trên mặt lập tức dữ tợn.
- Ngươi là Liệt Dương lão ma?
Khương Tư Nam phục hồi tinh thần lại, một chút cũng không có nhìn những nữ tử xinh đẹp kia, đối với lão đầu nhàn nhạt nói.
- Đúng là gia gia của ngươi, ơ a, ngươi hẳn là đệ tử một đại tông môn nào đó tới bắt lão phu? Tuổi còn nhỏ đạt tới Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ cũng không dễ dàng, nhưng mà ngươi vậy mà dám một thân một mình tới Liệt Dương đảo, quả thật là muốn chết!
Liệt Dương lão ma dữ tợn cười một tiếng, khoác trường bào lên thân, khí tức cuồng bạo bộc phát, dĩ nhiên là Anh Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, chỉ kém một tia có thể đạt đến Anh Thiên Cảnh trung kỳ.
Hắn tự nhiên có tiền vốn tự ngạo, thấy thế nào Khương Tư Nam cũng giống như là lăng đầu thanh không sợ chết.
Tình hình trên Liệt Dương đảo ai cũng không biết, có cấm chế lợi hại gì, tu vi của Liệt Dương lão ma như thế nào, có giúp đỡ hay không, không cần nói Khương Tư Nam chỉ là một Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ, coi như là Anh Thiên Cảnh không cẩn thận, lâm vào trong đó, cũng có đi không về.
Từ khi Khương Tư Nam gia nhập đội ngũ Chân Truyền thí luyện đã biết rõ, đám người Đệ Nhất Thánh cùng Lâm Giác kia muốn đối phó mình, ở trong đội ngũ thí luyện xếp vào gian tế là một biện pháp tốt nhất, bởi vậy dọc theo con đường này hắn cũng âm thầm quan sát, đến cùng gian tế là ai.
Nhưng mà mỗi người đều giống như gian tế, lại giống như không phải, không thể không nói gian tế này che dấu vô cùng sâu.
Từ Hồng cùng Hoa Tuấn dẫn đầu nhảy ra ngoài, để cho Khương Tư Nam không thể không hoài nghi, có phải gian tế là hai người bọn họ hay không?
Khương Tư Nam vẫn không nói gì, huynh đệ Chu Sơn cùng Chu Hải chần chờ một chút, nói:
- Cái này chỉ sợ có chút không ổn? Tình huống trên Liệt Dương đảo phức tạp, Khương sư đệ một mình đi quá nguy hiểm, nếu không chúng ta cùng hắn đi?
Từ Hồng khẽ mĩm cười nói:
- Nhiều người dễ sai lầm, huống hồ chúng ta nhất định phải tập trung lực lượng mạnh nhất đánh chết Liệt Dương lão ma, Khương sư đệ người mang trận pháp chân truyền, chỉ là một Liệt Dương đảo có lẽ không có vấn đề a?
Hắn phảng phất như trời sinh cùng với Khương Tư Nam gây khó dễ, trong thanh âm ba phần chuyển du ba phần khích tướng.
Coi như là Long Ngưng Tuyết ở một bên, cũng nhìn ra bọn họ là cố ý nhằm vào Khương Tư Nam, đôi mi thanh tú nhíu lại, cuối cùng nhất cũng không nói gì thêm.
- Không có vấn đề!
Khương Tư Nam nhếch miệng nở nụ cười, dáng tươi cười rất sáng lạn, hơn nữa còn lộ ra một tia biểu lộ kích động.
Trong lòng của hắn cười lạnh một tiếng, nhưng lại có chút không cho là đúng, dùng thực lực của hắn đối phó một Liệt Dương lão ma cũng không phải việc khó gì, nếu có thể mượn chuyện này thăm dò ra gian tế là ai, đó mới là thu hoạch lớn nhất.
- Chúng ta liền chúc Khương sư đệ ngươi mã đáo thành công!
Liễu Dung Dung sững sờ, không nghĩ tới Khương Tư Nam đáp ứng sảng khoái như vậy, phục hồi tinh thần lại mỉm cười, mị nhãn như tơ liếc mắt nhìn hắn, lộ ra mị thái câu hồn đoạt phách.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, quay người bay ra khu vực Vạn Độc Đào Hoa Chướng phòng hộ, tiềm hành về phía Liệt Dương đảo.
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Khương sư đệ dẫn xuất Liệt Dương lão ma, chúng ta lập tức đi lên chém giết hắn!
Ở dưới Liễu Dung Dung phân phó, tất cả mọi người tinh thần chấn động, không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào Liệt Dương đảo phía trước.
Khương Tư Nam thu liễm khí tức, bay lên Liệt Dương đảo.
Tuy Già Thiên Bí Thuật rất thâm ảo, nhưng hắn cũng có thể sử dụng một chút huyền ảo trong đó, cả người hóa thành một bóng dáng bạch sắc, như ẩn như hiện, khí tức càng cẩn thận.
Đây là một đảo nhỏ rất yên tĩnh, tất cả đều là nham thạch, ở trung ương nhất có ba núi lửa dâng lên nham tương, vây quanh một sơn cốc Xích Hà tràn ngập.
Trong sơn cốc, Linh khí Hỏa thuộc tính cực kỳ nồng đậm, hóa thành linh vụ xích sắc nhàn nhạt, hào quang lập loè, ở giữa nhất có một đại điện, thoạt nhìn phong cách cổ xưa bất phàm.
Khương Tư Nam ghé vào đằng sau một khối nham thạch, quan sát ba ngọn núi lửa cùng cung điện kia, phát hiện quả nhiên là có một đại trận thủ hộ.
Ba ngọn núi lửa dâng lên nham tương, hiện lên xu thế Tam Tài, động đến Địa Tâm Chi Hỏa, tạo thành một Huyễn Sát song trận, người bình thường không chú ý căn bản phát hiện không được đây là một đại trận, vô ý lâm vào trong đó, sẽ bị nghìn đạo Địa Hỏa đốt người, tự nhiên liền kinh động đến người trong cung điện.
Tòa đại trận này là Linh trận Thất phẩm, mà Liệt Dương lão ma có lẽ đang ở trong cung điện!
Tuy Linh trận Thất phẩm đã đạt đến Anh Thiên Cảnh, nhưng mà đối với Khương Tư Nam mà nói lại không coi vào đâu, đối với hắn hiện tại mà nói, chỉ cần là dưới Linh trận Cửu phẩm, đều có thể phá vỡ, chỉ là Linh trận Thất phẩm vẫn là rất dễ dàng phá vỡ.
Nhưng nếu trực tiếp phá trận, khẳng định sẽ bị người trong đó phát giác, cho nên biện pháp tốt nhất là trực tiếp lặng yên không một tiếng động ẩn vào.
Ông!
Hai tay Khương Tư Nam kết ấn, toát ra linh quang sáng chói, có phù văn xích sắc từ trong tay hắn bay ra, hắn dẫn động một tia khí tức Bản Nguyên Hỏa thuộc tính, dùng phù văn mô phỏng đại trận, khiến cho bản thân như một đoàn hỏa diễm không có khí tức sinh mệnh, lập tức vào trong sơn cốc.
Trong sơn cốc vậy mà trồng mấy trăm gốc đào, đây là một loại linh căn, linh đào xem như một loại linh quả không tệ, giờ phút này tất cả đều nở đầy hoa, trong hồng nhạt lộ ra óng ánh sáng bóng, tản mát ra mùi thơm làm cho tâm thần người mê say.
Thân hình Khương Tư Nam hóa thành một đạo ánh sáng nhạt, cẩn thận từng li từng tí đến gần cung điện, khí tức toàn thân không lọt một tia, cách rất xa chợt nghe tiếng cười của một đám nữ tử, rất là vũ mị.
Con mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cảm giác có chút cổ quái, ngoài cửa lớn cung điện, vậy mà một thủ vệ cũng không có, chỉ là từ trong cung điện truyền đến tiếng cười nữ tử, còn kèm theo một thanh âm nam nhân già nua, ẩn ẩn truyền đến một ít thoại ngữ khiêu khích không chịu nổi.
- Thật không nghĩ tới a, Liệt Dương lão ma này lại còn là một lão dâm ma?
Khương Tư Nam có chút kinh ngạc, phòng bị sâm nghiêm trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện, Liệt Dương lão ma này cũng quá không có một chút lòng cảnh giác đi, cho rằng chỉ bằng một Linh trận Thất phẩm có thể ngăn trở người khác sao?
Khương Tư Nam lắc đầu, không có hứng thú ở chỗ này nghe những thanh âm khó coi kia, trực tiếp đi đến trước cung điện, một cước đá văng đại môn.
- Là ai?
Một thanh âm già nua, khiếp sợ cùng tức giận truyền đến, Khương Tư Nam ngẩng đầu nhìn lên, lập tức sững sờ.
Trong đại điện quả thực là diễn một hồi bức tranh tình dục sống động, bảy tám nữ tử mặc quần lụa mỏng, bộ ngực nửa lộ, chỉ có một tầng sa mỏng, dáng người xinh đẹp cực kỳ rõ ràng, cả đám ánh mắt mê ly, trên mặt xuân sắc, vây quanh một lão đầu.
Lão đầu kia thoạt nhìn dáng người rất thấp bé, râu dài, giờ phút này toàn thân không một mảnh vải, đang hưng phấn ghé vào sau lưng một nữ tử, đỉnh thương chiến đấu, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc hưng phấn, trong không khí khắp nơi đều là khí tức sắc dục.
Giờ phút này, Khương Tư Nam đột nhiên xâm nhập, để cho tất cả mọi người sợ hãi kêu lên một cái, nhất là lão đầu kia, vốn còn rất khiếp sợ, nhìn kỹ dĩ nhiên là một thiếu niên, trên mặt lập tức dữ tợn.
- Ngươi là Liệt Dương lão ma?
Khương Tư Nam phục hồi tinh thần lại, một chút cũng không có nhìn những nữ tử xinh đẹp kia, đối với lão đầu nhàn nhạt nói.
- Đúng là gia gia của ngươi, ơ a, ngươi hẳn là đệ tử một đại tông môn nào đó tới bắt lão phu? Tuổi còn nhỏ đạt tới Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ cũng không dễ dàng, nhưng mà ngươi vậy mà dám một thân một mình tới Liệt Dương đảo, quả thật là muốn chết!
Liệt Dương lão ma dữ tợn cười một tiếng, khoác trường bào lên thân, khí tức cuồng bạo bộc phát, dĩ nhiên là Anh Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, chỉ kém một tia có thể đạt đến Anh Thiên Cảnh trung kỳ.
Hắn tự nhiên có tiền vốn tự ngạo, thấy thế nào Khương Tư Nam cũng giống như là lăng đầu thanh không sợ chết.