Sắc mặt Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt giận dữ, nhưng mà đột nhiên trong nội tâm dần hiện ra một loại cảm giác xấu, nhìn Diệp Cương cười lạnh nói:
- Diệp Cương, ngươi muốn làm gì?
Thần sắc Diệp Cương lập tức trở nên vô cùng lạnh lùng, thanh âm như sét đánh, đục kích trong tâm mọi người:
- Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, thân là Thái Thượng trưởng lão, mưu toan phạm thượng làm loạn, phản bội Đan Khí Tông, hôm nay bắt tất cả mọi người Hỏa gia, phế bỏ tu vi, trục xuất Đan Khí Tông!
- Cái gì?
Mọi người thần sắc đại biến, coi như là những Thái Thượng trưởng lão một mực trung lập kia cũng là thần sắc không dám tin.
Trong nội tâm bọn hắn đầu tiên hiện ra ý niệm là, Diệp Cương chẳng lẽ điên rồi sao?
Hắn cũng dám trục xuất Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt ta Đan Khí Tông, hắn không biết thế lực Hỏa gia ở Đan Khí Tông có bao nhiêu sao? Cái kia quả thực có thể nói là một tay che trời, vô cùng bá đạo.
Mấu chốt nhất chính là, Diệp Cương từng đã là Đan Khí Tông đệ nhất cường giả, hôm nay bản thân bị trọng thương khó bảo toàn, hắn nơi nào đến tự tin dám trục xuất tất cả mọi người Hỏa gia ra Đan Khí Tông? Chớ đừng nói chi là phế bỏ tu vi.
Trong Tu Chân giới, tu vi chính là căn bản dừng chân của một người, thậm chí so với tánh mạng còn muốn trọng yếu, Diệp Cương làm như vậy, Hỏa Sí Hỏa Liệt không cùng hắn dốc sức liều mạng mới lạ.
Quả nhiên, thần sắc của Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt lập tức trở nên âm trầm, trong ánh mắt hiện ra một tia huyết sắc, sát cơ bùng lên, khí tức toàn thân cuồng bạo, trực tiếp tập trung vào Diệp Cương.
- Ha ha ha... Diệp Cương, ngươi cũng dám nói trục xuất Hỏa gia ta ra Đan Khí Tông, huỷ bỏ tu vi? Gan chó của ngươi thật lớn a!
Hỏa Sí giận quá mà cười, coi như hắn lòng dạ rất sâu, giờ phút này cũng lập tức bạo nộ.
Hỏa Liệt thì trực tiếp lên tiếng nói:
- Tất cả Thái Thượng trưởng lão nghe lệnh, Diệp Cương đã không phải chưởng giáo Chí Tôn của Đan Khí Tông ta, hôm nay lại muốn diệt Hỏa gia nhất mạch ta, tội ác ngập trời, Thiên Địa khó dung, kể từ hôm nay Diệp Cương chẳng những không phải chưởng giáo Chí Tôn, cũng không còn là người Đan Khí Tông, hắn đã bị trục xuất Đan Khí Tông rồi!
Hỏa Sí bước nhanh đến phía trước, sắc mặt dữ tợn nói:
- Diệp Cương, ta thật không biết ngươi nơi nào đến tự tin! Bất quá ngươi đã thành công chọc giận ta, hôm nay ta liền phế tu vi của ngươi, coi ngươi như chó chết đá ra Đan Khí Tông, đây là ngươi bức ta!
Hỏa Sí một tay lập tức lóe ra thần mang sắc bén, đánh về phía Diệp Cương.
Ngay thời điểm bốn người Bác Viễn Bác Quang, đang muốn không để ý cùng một chỗ ngăn ở trước mặt Diệp Cương, một thanh âm ở trong hư không nổ vang.
- Dừng tay cho ta!
- Ầm ầm!
Thần quang nổ tung, ở giữa thiên địa gió nổi mây phun, ba đạo thân ảnh thông thiên triệt địa từ trên chín tầng trời rơi xuống, lập tức liền xuất hiện ở trong Càn Khôn ấn.
Đây là ba lão giả già nua, nếp nhăn trên mặt như vỏ cây, cánh tay khô héo, toàn thân tản mát ra một cỗ vẻ già nua mục nát, nhưng mà con ngươi lại như tinh không thâm thúy.
Hơn nữa khí tức trên thân bọn hắn như uyên như biển, mênh mông vô tận, viễn siêu tất cả Thái Thượng trưởng lão ở đây.
- A! Dĩ nhiên là ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão, ba người bọn họ không phải đã sớm tọa hóa ở ngàn năm trước sao? Đây chính là Vương giả cùng thời với chưởng giáo Chân Nhân tiền nhiệm, không nghĩ tới lại vẫn còn trên đời!
Có người kinh hô một tiếng, nhận ra thân phận của ba lão giả.
- Ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão quyền lực lớn kinh người, tuy ngày bình thường không để ý tới tục sự, nhưng mà bọn hắn mới là Chưởng Khống Giả chính thức của Đan Khí Tông ta, theo thứ tự là Đan Vương, Khí Vương cùng Phù Vương!
Mọi người thì thào tự nói, ánh mắt càng sáng lên, hôm nay ngay cả ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão cũng xuất hiện, xem ra sự tình quả nhiên không tầm thường.
Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt chứng kiến ba lão giả này xuất hiện, sắc mặt hết sức khó coi, nhưng vẫn kiên trì, cung kính tiến lên nói:
- Tham kiến ba vị sư thúc tổ, ba vị sư thúc tổ không phải một mực thanh tu sao? Không biết tới nơi này là có chuyện gì?
Những Thái Thượng trưởng lão khác cũng đều cực kỳ cung kính đi lên hành lễ.
Cuối cùng Diệp Cương mới khẽ mĩm cười nói:
- Quấy rầy ba vị sư thúc tổ thanh tu, là lỗi của Diệp Cương, kính xin ba vị sư thúc tổ thứ tội!
Ba lão giả kia căn bản không nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, trực tiếp thoả mãn nhìn Diệp Cương cười nói:
- Nào có cái gì lỗi hay không lỗi chứ? Chưởng giáo Chân Nhân đã mời chúng ta tới đây, chúng ta tự nhiên phải tới một chuyến, nếu không để cho nghịch tặc phạm thượng làm loạn trở thành Đan Khí Tông chưởng giáo Chân Nhân, ba chúng ta coi như tọa hóa cũng thực xin lỗi liệt tổ liệt tông của Đan Khí Tông a!
Sắc mặt của Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt càng thêm khó coi, ánh mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, bọn hắn tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của ba lão giả, nhưng lại biệt khuất không dám nói gì.
Một lão giả nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, thản nhiên nói:
- Ta nghe nói hai người các ngươi muốn phế chưởng giáo Chân Nhân, tự lập chưởng giáo? Chẳng lẽ là khi ba lão gia hỏa chúng ta chết rồi hay sao?
Trong nội tâm Hỏa Sí nhảy dựng, vội vàng nói:
- Ba vị sư thúc tổ, thực sự không phải chúng ta muốn phế chưởng giáo Chí Tôn, đây là Trưởng Lão Hội quyết định! Diệp Cương hắn trọng thương, bản thân khó bảo toàn, đã không thích hợp trở thành chưởng giáo của Đan Khí Tông ta...
- Hắn không thích hợp, chẳng lẽ các ngươi thích hợp sao?
Lão giả không chút khách khí đánh gãy, trên mặt tràn đầy uy nghiêm.
Giờ phút này Diệp Cương cũng khẽ mĩm cười nói:
- Ba vị sư thúc tổ, tuy Diệp Cương sớm mấy năm đã bị một ít thương thế, nhưng mà sớm đã khỏi hẳn rồi! Ta chỉ là không có nghĩ đến Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, vậy mà tìm lý do sứt sẹo như thế, dĩ hạ phạm thượng, muốn phân liệt Đan Khí Tông ta!
- Khỏi hẳn? Ngươi nói dối!
Ánh mắt Hỏa Sí lạnh như băng nói, hắn tự nhiên là đối với thương thế của Diệp Cương hiểu rõ nhất thanh nhị sở, đây chính là một Vương giả Huyết Ma tộc lưu lại thương thế, qua nhiều năm như vậy, nếu không phải Diệp Cương thủ đoạn thông thiên, cưỡng ép áp chế, chỉ sợ đổi lại Vương giả khác, đã sớm chết rồi.
Hắn tự tin ở trong Chân Cương giới, căn bản không có khả năng có người trị hết thương thế của Diệp Cương, trừ khi có đan đạo Chí Tôn trong truyền thuyết xuất hiện.
- Diệp Cương, ngươi muốn làm gì?
Thần sắc Diệp Cương lập tức trở nên vô cùng lạnh lùng, thanh âm như sét đánh, đục kích trong tâm mọi người:
- Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, thân là Thái Thượng trưởng lão, mưu toan phạm thượng làm loạn, phản bội Đan Khí Tông, hôm nay bắt tất cả mọi người Hỏa gia, phế bỏ tu vi, trục xuất Đan Khí Tông!
- Cái gì?
Mọi người thần sắc đại biến, coi như là những Thái Thượng trưởng lão một mực trung lập kia cũng là thần sắc không dám tin.
Trong nội tâm bọn hắn đầu tiên hiện ra ý niệm là, Diệp Cương chẳng lẽ điên rồi sao?
Hắn cũng dám trục xuất Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt ta Đan Khí Tông, hắn không biết thế lực Hỏa gia ở Đan Khí Tông có bao nhiêu sao? Cái kia quả thực có thể nói là một tay che trời, vô cùng bá đạo.
Mấu chốt nhất chính là, Diệp Cương từng đã là Đan Khí Tông đệ nhất cường giả, hôm nay bản thân bị trọng thương khó bảo toàn, hắn nơi nào đến tự tin dám trục xuất tất cả mọi người Hỏa gia ra Đan Khí Tông? Chớ đừng nói chi là phế bỏ tu vi.
Trong Tu Chân giới, tu vi chính là căn bản dừng chân của một người, thậm chí so với tánh mạng còn muốn trọng yếu, Diệp Cương làm như vậy, Hỏa Sí Hỏa Liệt không cùng hắn dốc sức liều mạng mới lạ.
Quả nhiên, thần sắc của Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt lập tức trở nên âm trầm, trong ánh mắt hiện ra một tia huyết sắc, sát cơ bùng lên, khí tức toàn thân cuồng bạo, trực tiếp tập trung vào Diệp Cương.
- Ha ha ha... Diệp Cương, ngươi cũng dám nói trục xuất Hỏa gia ta ra Đan Khí Tông, huỷ bỏ tu vi? Gan chó của ngươi thật lớn a!
Hỏa Sí giận quá mà cười, coi như hắn lòng dạ rất sâu, giờ phút này cũng lập tức bạo nộ.
Hỏa Liệt thì trực tiếp lên tiếng nói:
- Tất cả Thái Thượng trưởng lão nghe lệnh, Diệp Cương đã không phải chưởng giáo Chí Tôn của Đan Khí Tông ta, hôm nay lại muốn diệt Hỏa gia nhất mạch ta, tội ác ngập trời, Thiên Địa khó dung, kể từ hôm nay Diệp Cương chẳng những không phải chưởng giáo Chí Tôn, cũng không còn là người Đan Khí Tông, hắn đã bị trục xuất Đan Khí Tông rồi!
Hỏa Sí bước nhanh đến phía trước, sắc mặt dữ tợn nói:
- Diệp Cương, ta thật không biết ngươi nơi nào đến tự tin! Bất quá ngươi đã thành công chọc giận ta, hôm nay ta liền phế tu vi của ngươi, coi ngươi như chó chết đá ra Đan Khí Tông, đây là ngươi bức ta!
Hỏa Sí một tay lập tức lóe ra thần mang sắc bén, đánh về phía Diệp Cương.
Ngay thời điểm bốn người Bác Viễn Bác Quang, đang muốn không để ý cùng một chỗ ngăn ở trước mặt Diệp Cương, một thanh âm ở trong hư không nổ vang.
- Dừng tay cho ta!
- Ầm ầm!
Thần quang nổ tung, ở giữa thiên địa gió nổi mây phun, ba đạo thân ảnh thông thiên triệt địa từ trên chín tầng trời rơi xuống, lập tức liền xuất hiện ở trong Càn Khôn ấn.
Đây là ba lão giả già nua, nếp nhăn trên mặt như vỏ cây, cánh tay khô héo, toàn thân tản mát ra một cỗ vẻ già nua mục nát, nhưng mà con ngươi lại như tinh không thâm thúy.
Hơn nữa khí tức trên thân bọn hắn như uyên như biển, mênh mông vô tận, viễn siêu tất cả Thái Thượng trưởng lão ở đây.
- A! Dĩ nhiên là ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão, ba người bọn họ không phải đã sớm tọa hóa ở ngàn năm trước sao? Đây chính là Vương giả cùng thời với chưởng giáo Chân Nhân tiền nhiệm, không nghĩ tới lại vẫn còn trên đời!
Có người kinh hô một tiếng, nhận ra thân phận của ba lão giả.
- Ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão quyền lực lớn kinh người, tuy ngày bình thường không để ý tới tục sự, nhưng mà bọn hắn mới là Chưởng Khống Giả chính thức của Đan Khí Tông ta, theo thứ tự là Đan Vương, Khí Vương cùng Phù Vương!
Mọi người thì thào tự nói, ánh mắt càng sáng lên, hôm nay ngay cả ba vị Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão cũng xuất hiện, xem ra sự tình quả nhiên không tầm thường.
Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt chứng kiến ba lão giả này xuất hiện, sắc mặt hết sức khó coi, nhưng vẫn kiên trì, cung kính tiến lên nói:
- Tham kiến ba vị sư thúc tổ, ba vị sư thúc tổ không phải một mực thanh tu sao? Không biết tới nơi này là có chuyện gì?
Những Thái Thượng trưởng lão khác cũng đều cực kỳ cung kính đi lên hành lễ.
Cuối cùng Diệp Cương mới khẽ mĩm cười nói:
- Quấy rầy ba vị sư thúc tổ thanh tu, là lỗi của Diệp Cương, kính xin ba vị sư thúc tổ thứ tội!
Ba lão giả kia căn bản không nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, trực tiếp thoả mãn nhìn Diệp Cương cười nói:
- Nào có cái gì lỗi hay không lỗi chứ? Chưởng giáo Chân Nhân đã mời chúng ta tới đây, chúng ta tự nhiên phải tới một chuyến, nếu không để cho nghịch tặc phạm thượng làm loạn trở thành Đan Khí Tông chưởng giáo Chân Nhân, ba chúng ta coi như tọa hóa cũng thực xin lỗi liệt tổ liệt tông của Đan Khí Tông a!
Sắc mặt của Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt càng thêm khó coi, ánh mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, bọn hắn tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của ba lão giả, nhưng lại biệt khuất không dám nói gì.
Một lão giả nhìn Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, thản nhiên nói:
- Ta nghe nói hai người các ngươi muốn phế chưởng giáo Chân Nhân, tự lập chưởng giáo? Chẳng lẽ là khi ba lão gia hỏa chúng ta chết rồi hay sao?
Trong nội tâm Hỏa Sí nhảy dựng, vội vàng nói:
- Ba vị sư thúc tổ, thực sự không phải chúng ta muốn phế chưởng giáo Chí Tôn, đây là Trưởng Lão Hội quyết định! Diệp Cương hắn trọng thương, bản thân khó bảo toàn, đã không thích hợp trở thành chưởng giáo của Đan Khí Tông ta...
- Hắn không thích hợp, chẳng lẽ các ngươi thích hợp sao?
Lão giả không chút khách khí đánh gãy, trên mặt tràn đầy uy nghiêm.
Giờ phút này Diệp Cương cũng khẽ mĩm cười nói:
- Ba vị sư thúc tổ, tuy Diệp Cương sớm mấy năm đã bị một ít thương thế, nhưng mà sớm đã khỏi hẳn rồi! Ta chỉ là không có nghĩ đến Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt, vậy mà tìm lý do sứt sẹo như thế, dĩ hạ phạm thượng, muốn phân liệt Đan Khí Tông ta!
- Khỏi hẳn? Ngươi nói dối!
Ánh mắt Hỏa Sí lạnh như băng nói, hắn tự nhiên là đối với thương thế của Diệp Cương hiểu rõ nhất thanh nhị sở, đây chính là một Vương giả Huyết Ma tộc lưu lại thương thế, qua nhiều năm như vậy, nếu không phải Diệp Cương thủ đoạn thông thiên, cưỡng ép áp chế, chỉ sợ đổi lại Vương giả khác, đã sớm chết rồi.
Hắn tự tin ở trong Chân Cương giới, căn bản không có khả năng có người trị hết thương thế của Diệp Cương, trừ khi có đan đạo Chí Tôn trong truyền thuyết xuất hiện.