Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 932: Một trận chiến kinh thiên! (2)


Trận đại chiến này biến hóa quá nhiều, tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, ngay cả đám người Ngũ Hành Thánh Tông cũng không nghĩ tới.

Hôm nay, nguy cơ lớn nhất ngược lại là bên Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Kim Minh tóc đen phiêu tán, toàn thân tắm rửa kim quang, nhãn quang như thần dương oanh ra một quyền, phảng phất như một quyền cương Hoàng Kim cự đại thông thiên triệt địa, trực tiếp oanh bay Thánh Tử.

Thánh Tử biến sắc, căn bản không nghĩ đến Kim Minh cường đại như vậy, cỗ lực lượng kia lại để cho hắn cảm giác được run rẩy nhè nhẹ.

- Giết hắn đi, ta đi làm thịt Khương Tư Nam!

Thanh âm lạnh lùng của Thánh Tử truyền đến, hai Hoàng giả lên tiếng mà đến, sát cơ bắn ra bốn phía, nhãn quang nhìn thẳng Kim Minh.

- Không xong!

Kim Minh nhìn thoáng qua Khương Tư Nam, phát hiện toàn thân hắn bao phủ Ma quang, sa vào ảo giác của Thiên Ma kiếp, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào thanh tỉnh.

Tuy Khương Tư Nam lợi dụng Tam Cửu Lôi Kiếp đột phá đến Vương Thiên Cảnh, tránh thoát sát chiêu của Thánh Tử, lại đả thương nặng rất nhiều Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng cũng đẩy mình vào trong hiểm cảnh.

Một đạo Thiên Ma kiếp cuối cùng, có thể nói là thời điểm hắn suy yếu nhất, lúc này coi như là một nửa bước Vương giả cũng có thể chém giết hắn.

Hôm nay Thánh Tử nhìn chằm chằm, còn có hai Hoàng giả giáp công, trên mặt Kim Minh cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.

- Thiếu chủ, ngươi phải nắm chặt đột phá a, Cửu Linh Hoàng này quá mạnh mẽ, căn bản không phải Hoàng giả sơ kỳ, coi như là ta cũng ngăn không được bao lâu!

Kim Minh mặc niệm một tiếng, trong tay lấy ra một viên ngọc bội kim sắc, lập tức rơi vào trên người Khương Tư Nam, bùng phát hào quang vạn trượng, khởi động lên một kết giới kim sắc.

- Giết!

Nhãn quang của Kim Minh lóe lên, phảng phất như có kiếm quang vô tận lập loè, hắn xông lên trời, bên người ngưng tụ ra ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, tạo thành Thiên Cương kiếm trận, chém giết về phía hai Hoàng giả.

- Hoàng Kim tộc thần thông vô thượng, Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết? Nhất định phải đoạt đến tay!

Hai Hoàng giả nhìn nhau, đều thấy vẻ tham lam trong ánh mắt đối phương, đồng thời đánh giết về phía Kim Minh.

Đồng thời, trong lòng hai Hoàng giả này cũng hơi có chút nghi hoặc, không nghĩ ra vì sao Kim Minh bất quá là Vương giả đỉnh cấp, lại có thể thi triển ra Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết cường đại như thế, mặc dù chỉ là ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, nhưng đã có thể mang đến phiền toái thật lớn cho bọn hắn.

- Sưu sưu sưu!


Trên hư không kiếm quang ngập trời, mỗi một thanh Hoàng Kim thần kiếm đều thông thiên triệt địa, chém ra kiếm khí trường hà hạo hạo đãng đãng, ba mươi sáu đạo kiếm khí trường hà phủ kín thiên địa, hàm ẩn Thiên Cương biến hóa, bao phủ hai Hoàng giả ở trong đó.

- Giết!

Hai Hoàng giả càng cảm giác được Hoàng Kim thần kiếm khủng bố, tham lam trong lòng càng đậm đặc, mắt lộ ra sát cơ, thi triển thần thông cường đại, khí thế chấn đổ chư thiên, xuất chưởng như đao, phong mang vô tận, chém ra từng đạo kiếm khí trường hà.

Mà giờ phút này, trong ánh mắt Thánh Tử lộ ra sát cơ dữ tợn, lăng không đánh về phía Khương Tư Nam ở trong kết giới!

Ầm ầm!

Tinh Vân kiếm trong tay Thánh Tử quang mang sáng chói, chém ra một đạo kiếm khí trường hà, hạo hạo đãng đãng ngang trời đánh tới, ẩn chứa sát cơ vô tận, đột nhiên đâm vào trên kết giới kim sắc, kết giới run rẩy kịch liệt, phía trên có thần hoa cùng phù văn kim sắc lưu động, tuy hơi có chút ảm đạm, nhưng không có vỡ tan ra.

- Dĩ nhiên là Hoàng đạo Kim Hà phù của Hoàng Kim tộc?

Ánh mắt của Thánh Tử ngưng tụ, nhận ra lai lịch linh phù che chở Khương Tư Nam, loại Hoàng đạo linh phù này có thể biến ảo thành Kim Hà kết giới, lực phòng ngự vô cùng cường đại, bởi vậy coi như là một kiếm kinh khủng kia của Thánh Tử chém tới, cũng không quá đáng là để cho kết giới hơi có chút ảm đạm mà thôi.

- Ta ngược lại muốn nhìn Hoàng đạo Kim Hà phù có thể bảo hộ ngươi bao lâu!

Ánh mắt của Thánh Tử lạnh thấu xương, trong miệng thốt ra thanh âm rét lạnh, cả người tràn ngập tiên quang, lăng không mà đứng, vô số kiếm quang bay lên hư không, mỗi một đạo đều đủ để xé rách thiên địa, cực kỳ khủng bố, theo tâm niệm hắn chuyển động, cực tốc phóng về phía Khương Tư Nam.

Sưu sưu sưu!

Kiếm quang sáng chói, sát cơ bành trướng, trên kết giới kim sắc hào quang điểm điểm, nổi lên đạo đạo gợn sóng, Kim Hà linh phù lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên ảm đạm, coi như là phù văn bên trên cũng trở nên như ẩn như hiện.

- Lão ba, nếu ngươi không tỉnh lại, chúng ta sẽ bị Thỏ gia giết chết!

Thần Oa cùng Hoàng Nhi đều ở trong kết giới, giờ phút này Hoàng Nhi bị một vầng sáng bao phủ, hỏa diễm đằng đằng, nhưng mà khí tức lại như có như không, cực kỳ thần bí, Thần Oa thì trừng mắt to, nhìn Khương Tư Nam ở trong sương mù, thanh âm như hài tử hô lớn.

- Thỏ gia ở đây, ngươi gọi Thỏ gia có chuyện gì?

Không biết lúc nào, một con thỏ tuyết trắng, lắc lắc cái mông to mọng, cực kỳ hèn mọn bỉ ổi chui vào trong Kim Hà kết giới, trừng tròng mắt hỏi Thần Oa.

- Ngươi là Thỏ gia?

Con mắt Thần Oa thanh tịnh mà nghi hoặc, lóe lên hào quang trực tiếp phá toái hư không, rơi vào trên đỉnh đầu Thỏ gia, hai bàn tay nhỏ bé níu lấy lỗ tai Thỏ gia, cảm giác hết sức tò mò.

- Xú Long nhà của chúng ta nói, Thỏ gia chính là loại đẹp như nữ nhân, không có một chút khí khái nam tử, hận không thể sinh thành thân nữ nhi, ân, tựa như người kia vậy!


Thần Oa chỉ vào Thánh Tử bên ngoài kết giới nói, thanh âm của hắn trong trẻo, để cho tất cả mọi người nghe được thanh thanh sở sở.

Tất cả mọi người ánh mắt trì trệ, không biết là tên trời đánh nào dạy hư tiểu oa nhi, không thấy được trên mặt Thánh Tử đã trở nên tái nhợt sao?

- Ta nói tiểu oa nhi, ngươi không nên vũ nhục Thỏ gia anh minh thần võ ta được không? Người này ở đâu vượt qua Thỏ gia, nhiều nhất chỉ là tên giả gái mà thôi!

Thỏ gia trừng mắt to, cực kỳ khó chịu khi bị Thần Oa kỵ ở trên thân thể, nhưng lại không có phản đối, chỉ rầm rì nói.

- Lão thỏ, ngươi nói không sai!

Thần Oa chân thành nhìn Thánh Tử, nói một câu:

- Người này lớn lên rất đẹp, nhưng quá hèn hạ vô sỉ, vậy mà muốn muốn giết lão ba của ta, thật sự là không biết xấu hổ!

Thỏ gia cùng Thần Oa ngươi một câu ta một câu, để cho Thánh Tử thần sắc vốn lạnh lùng nổi trận lôi đình, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.

- Ta giết các ngươi!

Chương 933: Hoàng đạo kim hà phù

Thánh Tử gào thét một tiếng, trong lòng cực kỳ hận Thỏ gia cùng Thần Oa, nghĩ thầm đợi đến lúc kết giới nghiền nát, nhất định phải trước làm thịt Thỏ gia cùng Thần Oa.

Ầm ầm!

Kiếm quang như mưa, phun trào sát cơ vô tận, hơn nữa do từng đạo Thần Lôi từ trong thiên địa rơi xuống, diễn biến ra các loại thủ đoạn sát phạt, để cho kết giới kim sắc phía dưới kịch liệt ảm đạm, cũng không lâu lắm liền tràn đầy nguy cơ, sẽ bị phá rách nát.

- Cút ngay cho ta!

Kim Minh thấy một màn như vậy, ánh mắt biến đổi, nếu tiếp tục như vậy, không được bao lâu Hoàng đạo Kim Hà phù bị phá, Khương Tư Nam liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Hắn cũng thật không ngờ Thánh Tử khủng bố như thế, ngay cả Hoàng đạo Kim Hà phù cũng ngăn không được bao lâu.

Oanh!

Hào quang vô tận sáng chói chói mắt, toàn thân Kim Minh kim hà lách thân, quanh thân lượn lờ lấy kiếm khí vô tận, ba mươi sáu chuôi Hoàng Kim thần kiếm đỉnh thiên lập địa, dùng một loại Thiên Cương trận thế huyền ảo, triển khai sát phạt khủng bố với hai đại cường giả Hoàng đạo.


Ầm ầm!

Thiên địa lờ mờ, mây đen quay cuồng, đao cương khủng bố vạch phá thiên địa, xé rách trận thế của Hoàng Kim thần kiếm, hai đại cường giả Hoàng đạo sừng sững ở trên chín tầng trời, khí tức bàng bạc, quanh thân đao cương sáng chói chói mắt, ngang trời đánh về phía Kim Minh.

Ba người kịch liệt chiến lại với nhau, Kim Minh cảm giác cực kỳ biệt khuất, đường đường Hoàng Kim Chí Tôn, lại bị hai tiểu bối Hoàng giả khi dễ, nhân vật như vậy năm đó hắn trở tay có thể diệt, hôm nay lại cảm thấy áp lực thực lớn.

Dù sao Hoàng Kim Chí Tôn chỉ để lại Nguyên Thần, hơn nữa sau khi đoạt xá Kim Cương, hôm nay tu vi bất quá là Vương giả đỉnh cấp, tuy nói dựa vào thần thông thủ đoạn cường đại của Hoàng Kim Chí Tôn, coi như là đối mặt cường giả Hoàng đạo cũng có thể chống lại, nhưng mà hai cường giả Hoàng đạo kia, cũng không phải Hoàng giả sơ kỳ bình thường.

Dùng ánh mắt của Kim Minh, hai Hoàng giả vây công mình tất cả đều là Hoàng giả trung kỳ, hôm nay hắn cũng chỉ có thể dựa vào thủ đoạn cường đại ngăn chặn, thời gian dài cũng sẽ bị thua.

Kim Minh cực kỳ sốt ruột, dù sao nếu Khương Tư Nam chết, hắn cũng sẽ lập tức bỏ mình, nhưng mà hai đại Hoàng giả lại gắt gao cuốn lấy hắn.

Răng rắc!

Một thanh âm thanh thúy truyền đến, Hoàng đạo Kim Hà phù hình thành kết giới, cuối cùng nhất vẫn ngăn không được công kích khủng bố của Thánh Tử, ầm ầm phá vỡ ra.

- Lão con thỏ, nhanh lên, bảo hộ lão ba ta!

Thần Oa chứng kiến kết giới nghiền nát, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang, nắm lỗ tai lớn của Thỏ gia ném nó ra ngoài.

- Ta a# $%*...

Thỏ gia căn bản không kịp phản ứng, đã bị Thần Oa ném về phía Thánh Tử, không nghĩ tới bị tiểu thí hài này lừa, Thỏ gia tức đến chửi ầm lên.

Nhưng mà kiếm quang hạo hạo đãng đãng của Thánh Tử đã đến trước mặt, trong ánh mắt Thỏ gia lộ ra một tia huyết hồng, lập tức biến mất ở trong hư không, những kiếm quang khủng bố kia thất bại, trực tiếp trảm ở trên đại địa, ầm ầm nổ mạnh, đất rung núi chuyển, loạn thạch bay tứ tung.

- n?

Vừa lúc đó, ánh mắt của Thánh Tử lóe lên, cảm giác được sau lưng có một bóng đen xuất hiện, nhưng còn không đợi hắn kịp phản ứng, một cỗ lực lượng khủng bố truyền đến, cả người hắn lập tức bay ra ngoài.

Thỏ gia thu hồi cái chân của mình, lạnh lùng cười nói:

- Thỏ gia không phát uy, ngươi thật coi Thỏ gia là thỏ bệnh sao?

Một cước này của Thỏ gia quá mãnh liệt, trực tiếp đạp Thánh Tử từ trong hư không bay ra mấy ngàn trượng, hung hăng đập vào một ngọn núi, trực tiếp đập vỡ đỉnh núi kia.

- Ta muốn giết ngươi...

Thanh âm cuồng nộ vang lên ở trong hư không, nổ mạnh ầm vang một tiếng, cả người Thánh Tử vô cùng chật vật từ trong ngọn núi kia lao tới, ánh mắt phóng hỏa, rút kiếm đánh về phía Thỏ gia.

- Oa...

Thỏ gia quái kêu một tiếng, thân hình lại lóe lên, ẩn vào trong hư không chuẩn bị đánh lén.

Nhưng vừa lúc đó, trong tay Thánh Tử xuất hiện một tấm cổ kính, lượn lờ lấy ánh sáng chói lọi, soi chiếu hư không, lập tức liền thấy một con thỏ tuyết trắng, hèn mọn bỉ ổi bay tới sau lưng Thánh Tử, để cho Thánh Tử tức không chỗ đánh, con thỏ này còn muốn đánh lén.


Oanh!

Thánh Tử chém một kiếm, trực tiếp phá vỡ hư không, Thỏ gia cũng lòng có nhận thấy, quái kêu một tiếng, lập tức tránh né một kiếm này, từ trong hư không bay ra.

- Dĩ nhiên là Hạo Thiên kính phỏng chế?

Sắc mặt của Thỏ gia có chút khó coi, nhìn Thần Oa nói một câu:

- Tiểu thí hài, ta không có biện pháp, thủ đoạn lợi hại nhất của Thỏ gia ta đã bị hắn bài trừ, cha của ngươi sợ là chết chắc rồi!

Hạo Thiên kính chính là chí bảo vô thượng thời kỳ Thượng Cổ, có thể giám sát Chư Thiên vạn giới, trên thông Tiên giới hư không, hạ dò xét Cửu U Vạn Linh, không chỗ nào không tra, vô cùng cường đại.

Dù trong tay Thánh Tử chỉ là đồ nhái, ngay cả một phần vạn lực lượng của chính phẩm cũng không có, nhưng mà có thể khám phá thân ảnh Thỏ gia ở trong hư không, lại dư xài rồi.

- Thỏ gia, một hồi chúng ta như vậy...

Thần Oa mắt to xoay chuyển nhanh như chớp, bay đến trên người Thỏ gia, cười hắc hắc nói.

Thỏ gia nghe được Thần Oa truyền âm, trong ánh mắt lộ ra một tia hồ nghi, phảng phất như có chút không dám tin tưởng.

- Yên tâm đi, vì lão ba, ta cũng bất cứ giá nào rồi!

Thần Oa một bộ hiên ngang lẫm liệt nói.

- Tốt! Làm đi!

Thỏ gia cắn răng một cái nói, sau đó thân hình của nó lóe lên, lại ẩn vào trong hư không.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, khóe miệng Thánh Tử lộ ra một tia khinh thường, Hạo Thiên kính ở trong tay của hắn, Thỏ gia căn bản không chỗ ẩn trốn, hắn giơ Tinh Vân kiếm lên, hào quang vạn đạo, kiếm khí ngập trời, chém giết về phía Thỏ gia cùng Thần Oa.

Trong lòng hắn cũng hận hai tiểu gia hỏa này tới cực điểm, chỉ muốn giết cho thống khoái.

Ngay thời điểm Hạo Thiên kính lơ lửng ở trên đỉnh đầu Thánh Tử, chiếu rọi hư không, Thần Oa động, thân hình của hắn nhanh đến cực hạn, tựa như một đạo quang mang, lập tức đập lấy Hạo Thiên kính.

Ông!

Một trận hào quang sáng chói truyền đến, Hạo Thiên kính run rẩy kịch liệt, hào quang dò xét hư không lập tức bị cắt đứt.

- Ai u, đau chết mất, đau chết mất...

Thần Oa ôm đầu lui về phía sau, ngay cả trong hư không tràn ngập kiếm quang, cũng không thể rơi vào trên người hắn mảy may, nhưng mà bộ dạng của Thần Oa như tên trộm, mắt to linh động, ở đâu có ý tứ đau đớn?

back top