Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 95: Diệp Tích Quân


Linh Dược Tụ Khí Đan ba vạn lượng một phần, Linh Dược Ngưng Chân Đan khoảng chín vạn lượng, một ngàn phần cái kia chính là một trăm triệu lượng, có thể so với Đại Càn Vương Triều một tháng thu thuế cả nước, Võ Thành Vương phủ tuy quyền thế không nhỏ, nhưng mà kinh tế có chút giật gấu vá vai a.

- Một trăm triệu lượng ngân phiếu ta ngược lại là không có.

Khương Tư Nam thản nhiên nói.

- Nhưng mà ta có thể cung cấp bảo vật đồng giá trị với tư cách trao đổi.

Tuy Hồng Y nữ tử trước mắt có loại cảm giác để cho hắn nhìn không thấu, nhưng mà ở trong trực giác của hắn, Hồng Y nữ tử này đối với hắn không có ác ý, ngược lại để cho hắn có một tia thân cận.

Hồng Y nữ tử đối với Khương Tư Nam cũng là loại cảm giác này, để cho trong nội tâm nàng cảm giác vô cùng kinh ngạc.

- Chẳng lẽ là chân khí Hỏa thuộc tính tinh thuần trên người hắn sao?

Hồng Y nữ tử có chút không rõ ràng cho lắm.

Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, vẫn quyết định lấy ra, ngón tay có chút bắn ra, một bình ngọc màu ngà sữa bay về phía Hồng Y nữ tử.

- Cô nương, ngươi xem vật này giá trị bao nhiêu?


Hồng Y nữ tử khoát tay, bình ngọc liền chậm rãi rơi vào trong tay nàng, mở ra xem xét, một viên Linh Đan màu xanh biếc tản ra linh quang nhàn nhạt, sương mù mờ mịt, mùi thuốc xông vào mũi.

- Ngưng Chân Đan Cực phẩm?

Trong ánh mắt Hồng Y nữ tử lóe lên hào quang, lập tức ngẩng đầu nói:

- Ngươi thực khiến ta giật mình không nhỏ, viên Ngưng Chân Đan Cực phẩm này xem tỉ lệ hẳn là hôm nay luyện chế ra, là xuất từ bút tích của ngươi a!

Khương Tư Nam mỉm cười, xem như chấp nhận.

Hắn suy nghĩ một chút, sở dĩ dám lấy ra Ngưng Chân Đan Cực phẩm, một là trong lòng của hắn đã sớm nghĩ kỹ, hắn luyện chế ra Tụ Khí Đan cùng Ngưng Chân Đan khẳng định phải bán, hơn nữa hiệu quả giữ bí mật phải tốt, như vậy mới có thể tụ lại càng nhiều tài phú, vì gia gia giảm nhẹ một chút áp lực.

Thứ hai cũng là bởi vì Hồng Y nữ tử trước mắt tuy là chủ nhân của Trân Bảo Các, nhưng lại không để cho hắn cảm giác được bất cứ uy hiếp gì.

Bối cảnh của Trân Bảo Các cường đại mà thần bí, danh dự rất tốt, nếu có thể cùng Trân Bảo Các thành lập hợp tác, tin tưởng đối với Võ Thành Vương phủ cũng là một trợ lực rất lớn.

Hồng Y nữ tử đôi mắt đẹp phát sáng, trong ánh mắt vẻ tò mò càng thêm mãnh liệt, nàng là biết rõ luyện đan gian nan, muốn trở thành một Nhị phẩm Luyện Đan Sư, người bình thường hao phí mấy chục năm cũng không nhất định có thể thành công, lại càng không cần phải nói luyện chế ra Ngưng Chân Đan Cực phẩm.

Dù Luyện Đan Sư Tam phẩm cũng không nhất định có thể mỗi lần đều luyện chế ra được Ngưng Chân Đan Cực phẩm.

Khương Tư Nam bất quá mười lăm mười sáu tuổi, hơn nữa vừa đột phá Tiên Thiên cảnh, có thể luyện chế ra Ngưng Chân Đan Cực phẩm, điều này đại biểu hắn chẳng những thần hồn vô cùng cường đại, lực khống chế đối với thần hồn cũng rất mạnh, hơn nữa khẳng định còn lấy được một Đan sư cường đại truyền thừa!

Hồng Y nữ tử đối với sư tôn thần bí sau lưng Khương Tư Nam càng ngày càng hiếu kỳ!

- Tốt, bằng ngươi có thể luyện chế ra Ngưng Chân Đan Cực phẩm, ta có thể cung cấp một ngàn phần Linh Dược cho ngươi, nhưng mà...

Hồng Y nữ tử mỉm cười, nhẹ nhàng đi vài bước, trên người tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt, để cho Khương Tư Nam có chút xấu hổ.

- Ngươi phải biết, ở Ngọc Kinh Thành có thể cung cấp cho ngươi nhiều Linh Dược như vậy cũng chỉ có Trân Bảo Các, hơn nữa ta nghĩ về sau ngươi khẳng định cần càng nhiều Linh Dược nữa, đơn thuần dùng ngân phiếu trao đổi, chúng ta là chịu thiệt rồi!

Hồng Y nữ tử chứng kiến vẻ mặt Khương Tư Nam ngượng ngùng, cười đến run rẩy hết cả người, bộ ngực đầy đặn phập phồng, thân thể mềm mại ở dưới quần áo như ẩn như hiện, có một loại hấp dẫn khó tả.


- Cô nương cho rằng nên trao đổi như thế nào?

Khương Tư Nam ho nhẹ một tiếng, dấu đi xấu hổ, bất động thanh sắc nói.

Hồng Y nữ tử vui vẻ càng đậm, lên tiếng nói:

- Ta có một đề nghị, một ngàn phần Linh Dược trên lý luận có thể luyện chế ra 1500 viên Tụ Khí Đan cùng 1500 viên Ngưng Chân Đan, Linh Dược ta miễn phí cung cấp cho ngươi, nhưng mà ta cần ngươi luyện chế ra ít nhất 2000 viên linh đan, hơn nữa giao cho Trân Bảo Các ta bán, lợi nhuận Trân Bảo Các ta chia lãi hai thành, ngươi xem coi thế nào?

Khương Tư Nam mỉm cười, trong nội tâm cảm khái vị Hồng Y nữ tử này thật đúng là phách lực lớn, hơn nữa cũng rất tín nhiệm hắn, ở trong tay Khương Tư Nam luyện chế ra Linh Đan, chỉ cần thành đan vậy thì tất cả đều là Linh Đan Cực phẩm, một ngàn Tụ Khí Đan cùng một ngàn Ngưng Chân Đan nếu như dựa theo giá thị trường, là giá trị năm tỷ lượng bạc!

Coi như là hai thành lợi nhuận cũng có 1 tỷ lượng! Vượt xa giá trị Linh Dược!

Hồng Y nữ tử này thật đúng là đánh bàn tính hay!

Bất quá Khương Tư Nam không ngại những thứ này, có thể cùng Trân Bảo Các nhấc lên quan hệ mới là trọng yếu nhất, hiện tại tình cảnh của Võ Thành Vương phủ, nhiều ra một minh hữu mạnh như vậy, thật là có chỗ tốt!

- Cô nương đối với ta tín nhiệm như vậy? Không sợ ta lấy Linh Dược xong trở mặt sao?

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng nói.

Hồng Y nữ tử lắc đầu, nói khẽ:


- Tiểu vương gia không phải một người ánh mắt thiển cận, những Linh Dược này đối với Trân Bảo Các chúng ta mà nói không đáng giá nhắc tới, Linh Dược cùng Trân Bảo Các tầm đó, cái gì nhẹ cái gì nặng, ta nghĩ ngươi có thể chia được tinh tường!

Nói xong, Hồng Y nữ tử khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện một lệnh bài màu hồng đỏ thẫm, một mặt có khắc hai chữ Trân Bảo, một mặt vẽ lấy một bảo tháp chín tầng cao vút trong mây, lệnh bài dùng một loại Bảo Ngọc chế thành, phát ra Xích Hà, thần quang mờ mịt, có chút bất phàm.

- Nếu như ngươi đáp ứng, lệnh bài Trân Bảo Các cung phụng nàysẽ là của ngươi, về sau trở thành Trân Bảo Các cung phụng, có thể hưởng thụ đến các loại phúc lợi, có nhiều thứ thậm chí là ngươi tưởng tượng không đến!

Hồng Y nữ tử ý ở ngoài lời cười nhạt một tiếng, lệnh bài trong tay phiêu nhiên bay về phía Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam cũng không khách khí, nhận lấy lệnh bài, ngẩng đầu cười nhạt một tiếng:

- Tốt! Cô nương đã tin tưởng ta như vậy, khoản giao dịch này, ta đáp ứng!

- Chỉ là, không biết tôn tính đại danh của cô nương?

Hồng Y nữ tử nở nụ cười, như một mặt trời nở rộ, phong hoa tuyệt đại, nàng môi son khẽ mở, nhả ngữ như châu.

- Trân Bảo Các, Diệp Tích Quân!

back top