Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 982: Trước khi rời đi


Tất cả mọi người cũng biết danh tự của Khương Tư Nam, một thiếu niên truyền kỳ uy chấn Chân Cương giới.

Dùng sức một mình diệt Chân Cương giới đệ nhất tông môn Ngũ Hành Thánh Tông, năm nay hơn hai mươi tuổi, cũng đã đứng ở đỉnh phong của Chân Cương giới, trở thành thần tượng mà vô số người sùng bái.

Đồng thời, người Đại Càn Vương Triều cũng biết, nguyên lai Chân Cương Đại Lục mênh mông 3000 vực, Càn Nguyên vực chỉ là địa vực cằn cỗi nhất trong đó.

Mộng tưởng cường giả bị điểm đốt, ngự kiếm phi thiên, phi thăng thành tiên, trong nội tâm từng thiếu niên đều có ước mơ như vậy, toàn bộ Đại Càn Vương Triều nhấc lên một cỗ tu luyện triều dâng.

Mà ở trong Ngọc Kinh Thành, có một pho tượng cực lớn cao trên trăm trượng, thiếu niên áo trắng, lưng mang trường kiếm, hai mắt thâm thúy như Tinh Không, toàn thân có một cỗ tuyệt thế phong mang.

Đây chính là pho tượng của Khương Tư Nam, vốn Khương Tư Nam không muốn trương dương như thế, nhưng mà Khương Vân Thiên nói Đại Càn Vương Triều cần tín ngưỡng tinh thần, cần lực lượng tấm gương, bởi vậy liền tìm kiếm người giỏi tay nghề, chế tạo ra pho tượng sống động như vậy.

Cuối cùng, Khương Tư Nam lấy ra một tia Nguyên Thần bám vào trên pho tượng, để lại Kiếm đạo chân ý cùng thần thông pháp môn, vô số người quan sát pho tượng chẳng những tu vi đại tiến, càng lĩnh hội được thần thông võ học cường đại.

Vì vậy chung quanh pho tượng, càng trở thành Thánh Địa trong Thánh Địa, được Hoàng thành Cấm Vệ quân đóng giữ, mỗi ngày có vô số võ giả tới chiêm ngưỡng, rất nhiều cuồng tín đồ của Khương Tư Nam tới đây quỳ bái, kỳ vọng có thể có chỗ lĩnh ngộ.

Thiếu niên Khương tộc càng cảm xúc bành trướng, tất cả đều dùng Khương Tư Nam làm mục tiêu của mình, cố gắng tu luyện.


...

Trên không Ngọc Kinh Thành, một đám mây hoàn mỹ bồng bềnh, bên trên có một cung điện rực rỡ tinh xảo, Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y ngồi đối diện nhau, giơ lên linh tửu óng ánh, chậm rãi uống cạn.

Hoàng Thiên Y dung nhan tuyệt lệ, da thịt tuyết trắng như ngọc, mái tóc rủ xuống vai, nụ cười thản nhiên, mang theo một loại khí chất cao quý mà dịu dàng.

Khương Tư Nam thì một thân áo trắng, khuôn mặt thanh tú, mặt mày tầm đó có một loại khí khái hào hùng, khi thì nhìn về phía Hoàng Thiên Y, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười.

Tựa như một đôi thần tiên quyến lữ!

Mà Thần Oa phiêu phù ở trên hư không, cầm lấy linh tửu, hoa quả tươi, đuổi theo một con thỏ tuyết trắng vui đùa ầm ĩ, khi thì lộ ra dáng tươi cười thiên chân vô tà, tiếng cười thanh thúy ở trong gió bay xa, hết thảy đều lộ ra mỹ hảo như thế!

Trong khoảng thời gian này, Khương Tư Nam không có tu luyện, chỉ theo bên người gia gia, cùng đám người Hoàng Thiên Y chung một chỗ xem tận sơn thủy ở Càn Nguyên vực.

Thời khắc như vậy rất khó được, thời gian như hiện ra hào quang hạnh phúc nhàn nhạt.

Trải qua khoảng thời gian này ở chung, Khương Tư Nam mới biết được, nguyên lai Hoàng Thiên Y thoạt nhìn cao quý thần thánh, như một Cửu Thiên Tiên tử, hơn nữa là Thiên Yêu Cung Thánh Nữ, nhưng mà trên thực tế nội tâm lại vô cùng đơn thuần.

Hoàng Thiên Y ra đời ở trong Thiên Yêu Cung, nhưng thân thế của nàng lại là một mê đề, coi như là nàng cũng không biết.

Cho tới nay, đều là Thụ bá ở bên cạnh nàng, nói cho nàng biết, nàng là Thiên Yêu Cung Thánh Nữ.

Mà Hoàng Thiên Y thiên phú siêu tuyệt, thời điểm mười hai tuổi đã đột phá đến Vương Thiên Cảnh, hơn nữa ở thời điểm mười sáu tuổi thì đến được Vương giả đỉnh cấp, chỉ kém một tia có thể đột phá đến Hoàng Thiên Cảnh.

Mà ngay thời điểm Hoàng Thiên Y mười tám tuổi, Long Hoàng không biết từ chỗ nào nhảy đến, bắt mấy đệ tử Thiên Yêu Cung đi “chữa thương”, lại bị Hoàng Thiên Y một mực đuổi giết đến Càn Nguyên vực, thế cho nên mới gặp Khương Tư Nam.

Có thể nói, trước khi gặp được Khương Tư Nam, thế giới của Hoàng Thiên Y rất đơn giản, chỉ có tu luyện, Thụ bá cùng Thiên Yêu Cung.


- Hoàng Nhi, về sau bất kể như thế nào, ta cũng ở bên cạnh nàng!

Khương Tư Nam cầm lấy tay Hoàng Thiên Y, rất nghiêm túc nói.

Khương Tư Nam cũng không biết từ lúc nào, mình liền thích nữ tử này thật sâu.

Có lẽ là lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Thiên Y, có lẽ là Hoàng Nhi hai lần vì mình thân hãm hiểm cảnh, lại có lẽ là vì gặp lại lần nữa sau khi xa cách.

Nhưng Khương Tư Nam biết rõ, trong lòng của mình đã in bóng dáng Hoàng Thiên Y thật sâu, lần thứ nhất để cho hắn động tâm.

Khóe miệng của Hoàng Thiên Y khẽ động, lộ ra nụ cười vui vẻ, tựa như một đóa Tuyết Liên Hoa tách ra, mang theo một loại mỹ cảm kinh động tâm phách, để cho thiên địa cũng mất đi màu sắc.

- Tư Nam, cảnh sắc của Càn Nguyên vực này đẹp quá, tuy Linh khí không dồi dào bằng ngoại giới, nhưng lại có một phong vị khác!

Hoàng Thiên Y vừa cười vừa nói, thiếu niên trước mắt này từ Càn Nguyên vực đi ra, chỉ vài năm thời gian liền trưởng thành đến tình trạng như thế, hơn nữa ở đoạn thời gian nàng hóa thân thành Xích Hoàng Điểu, nàng thấy được tâm ý của thiếu niên này đối với mình, thấy được hắn kiên trì cùng cố gắng, cũng nhìn thấy trong nội tâm mình, có bóng dáng của Khương Tư Nam.

Trong khoảng thời gian này, là thời gian Hoàng Thiên Y vui sướng nhất, làm cho nàng sinh ra ý niệm muốn thường ở lại Càn Nguyên vực.

- Là rất đẹp! Bất quá rất nhanh chúng ta phải ly khai rồi!


Khương Tư Nam nói khẽ:

- Chúng ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, phụ thân mẫu thân của ta còn không có tìm được, thân thế của ngươi ta cảm giác cũng không đơn giản, có lẽ chỉ có đến Thái Sơ Đại Thế Giới, chúng ta mới có thể tìm được đáp án! Hoàng Nhi, lại để cho hai người chúng ta chung một chỗ, đi tìm đáp án của hết thảy vấn đề, cùng leo lên Đại Đạo đỉnh phong, ta hi vọng có một ngày, khi hết thảy đều giải quyết, chúng ta có thể cùng một chỗ xem hoa nở hoa tàn, nhìn ánh hoàng hôn sau núi!

- Xem hoa nở hoa tàn, nhìn ánh hoàng hôn sau núi... Ta rất chờ mong...

Hoàng Thiên Y thì thào nói, trong ánh mắt lộ ra dáng tươi cười, nhẹ gật đầu.

Gió nhẹ quét qua, đám mây cực lớn phiêu đãng, bay qua núi cao, bay qua sông lớn, đi qua từng thành trì, Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y chung một chỗ ngắm phong cảnh của Đại Càn Vương Triều.

Khương Tư Nam chỉ muốn, ở trước khi rời đi có thể liếc mắt nhìn nơi đây vài lần.

Vài ngày sau, Khương Tư Nam chảy nước mắt cáo biệt gia gia, đại bá, Đại ca còn có muội muội, cùng mọi người chung một chỗ đi ra Càn Nguyên vực, về Đại La Thiên Tông.

Lúc này đây tiến về Thái Sơ Đại Thế Giới, Khương Tư Nam chuẩn bị một người lên đường.



Truyện đánh dấu

back top