Thần Mộ

Chương 274: Phục thù


Thần Nam đi tới Tây phương, vượt qua những cánh rừng nguyên thủy rậm rạp, leo qua những đại sơn dốc đứng, mười mấy ngày qua, nghe quen những tiếng vượn hú, hổ gầm, đã nhìn quen những loài thú vật kì lạ.

Vùng trung bộ của Thiên nguyên đại lục là núi non liên miên không ngớt, đúng là một vùng đất nguyên thủy, mặc dù sớm đã được mở ra những con đường nối liền Đông - Tây phương, nhưng những người bình thường nếu như không có dong binh đoàn bảo vệ, thì quả thật khó mà vượt qua những dãy núi này.

Hai bên đại lộ cây cổ thụ chọc trời che lấp mặt trời khiến cho vùng rừng núi giữ được diện mạo nguyên thủy nhất. Thần Nam liêm tục nhìn thấy những con mãng xà khổng lồ dài mười mấy trượng hay những con đại quái thú cao một hai trượng, thỉnh thoảng còn thấy cả những con man thú phát điên chạy loạn trong rừng. Tuy nhiên, long uy mạnh mẽ của Long Bảo Bảo đã trấn áp tất cả. Không có một con quái thú nào dám động tới người và rồng, đều này khiến cho Thần Nam có chút nuối tiếc. Chàng sớm đã nghe nói trong khu đại sơn này có không ít những loại ma thú quý hiếm, trong cơ thể bọn chúng tồn tại những ma tinh hạch quý giá, chàng muốn tiêu diệt đám ma thú hùng mạnh này, đi tới Tây phương nhất định có rất nhiều lợi ích.

Cách thức tu luyện của Đông phương và Tây phương có rất nhiều điểm khác biệt, ma pháp sư không những có thể tập trung ma lực trong cơ thể mà còn có thể thông qua vô số những công cụ ma pháp, tập trung ma lực từ bên ngoài thiên nhiên. So sánh với phương pháp tu luyện của Đông phương điều này rõ ràng là một ưu thể nổi bật, chân khí của võ giả dù thế nào đi nữa cũng không thể tích lũy ở bên ngoài cơ thể, còn ma pháp sư nếu như có đủ thượng đẳng ma pháp khí vật, hơn nữa bình thường tích lũy nhiều ma lực, cũng như có thêm một thương khố ma lực di động. Một ma pháp sư ưu tú và hùng mạnh tất nhiên sẽ có ma lực mạnh mẽ, ma lực là nguồn động lực để họ triển khai ma pháp, ma lực có được càng lớn, thì uy lực ma pháp có thể triển khai càng mạnh mẽ. Vì vậy, trong hành trang của những ma pháp sư hùng mạnh thường có rất nhiều những ma pháp khí vật như ma pháp quyển trục loại tốt nhất, đựng rất nhiều ma tinh hạch, pháp trượng tốt nhất và chế tác những thứ pháp khí này đều không thể nào thiếu được ma tinh hạch, vì vậy mà ma tinh hạch ở tây đại lục thường là cung không đủ cầu.

Vì cho dù một quý tộc đệ tử ma lực rất yếu, nếu như có được một ma pháp quyển trục mạnh, cũng có thể khai triển ra ma pháp mạnh mẽ. Từ một phương diện nào đó mà nói, tác dụng của ma tinh hạch là vô cùng to lớn, là thứ mà tầng lớp quý tộc yêu thích nhất. Đương nhiên những cường giả thật sự, không thể chỉ dùng sự giúp đỡ của những thứ bên ngoài, suy cho cùng, muốn trở thành một cường giả, không phải cứ bỏ tiền ra mua và ma pháp quyển trục là có thể được liệt vào danh sách những cường giả.

Từ một ý nghĩa nào đó để xem xét, chiến đấu cũng là một môn nghệ thuật, nếu như không hiểu được môn nghệ thuật này, cho dù kẻ đó có bao nhiêu pháp khí hùng mạnh cũng giống một kẻ thô lỗ chỉ có sức mạnh mà thôi, trong mắt những kẻ cường giả chỉ giống như một trò đùa. Tuy nhiên từ đó có thể thấy rằng, pháp khí không phải thứ mà người ta theo đuổi, nhu cầu của ma tinh hạch càng lớn hơn. Thực tế , ở Tây phương không chỉ những ma pháp sư mới cần tới ma tinh hạch, cho dù là những võ giả cũng cần, trên một thứ vũ khí có khảm trạm một chút ma tinh hạch được các ma pháp sư thêm vào, có thể khiến cho thứ vũ khí đó có thêm thuộc tính ma pháp tương ứng, khiến nó càng thêm uy lực. Chính vì những nguyên nhân trên, trong thế giới Tây phương đấu khí và ma pháp cùng tồn tại, ma tinh hạch qúy giá thường bị hét giá ngất trời.

Thần Nam thấy tiểu long lảo đảo bay qua bay lại ở phía trước liền bảo:




"Long Bảo Bảo thu lại khí tức thần long của ngươi đi, chúng ta giết mấy con ma thú, đoạt lấy một ít ma tinh hạch, đi tới Tây phương sẽ có tác dụng rất lớn."

Tiểu long bay tới gần Thần nam, hai mắt chớp chớp liên hồi, thong thả nói:

"Muốn tìm ma thú? Hãy....xem.....ta..." - Nó kéo dài giọng ra, chao đảo bay thẳng vào ánh rừng nguyên thủy cây cổ thụ trọc trời.

Thần Nam không coi lời nói của nó là thật, nhìn tiểu long mập ú bay về hướng đại sơn, muốn gọi nó lại, nhưng nghĩ rằng chẳng có quái thú nào có thể làm gì được nó, cứ kệ nó đi.

Lúc này đã là giờ ngọ, Thần Nam ngồi bên đường nghỉ ngơi, không khí trong lành mang theo hương hoa thơm ngát, nhưng không lâu sau, chàng cảm thấy có điều gì đó không ổn, lại có mùi tanh tưởi bay tới. Một lát sau, trong sơn lâm bắt đầu vọng ra từng hồi rung chuyển, gió tanh nồng nặc, trong sơn lâm thú kêu, chim hót, ầm ỹ không ngừng.

"W..ào..o.

....


......

Thần Nam lập tức nhảy dựng dậy, chỉ thấy một đám dã thú khoảng trăm con chi chít lao ra khỏi sơn lâm, chạy về phía Thần Nam: hổ, sư tử, báo, voi, tê giác, gấu...đều là những dã thú lớn. Tiểu long vỗ đôi cánh rồng, chao đảo như say rượu trên không trung, đuổi theo sau đám dã thú này. Khiếp, khủng khiếp. Thần Nam không thể ngờ được rằng anh chàng tí hon này quả thật có thể lùa được nhiều dã thú như vậy, trong đó rõ ràng đại bộ phận là loài thú biến dị, nhất định có mang trong mình tinh hạch.

"Ma thú tới rồi..." - Tiểu long vui sướng vỗ đôi cánh rồng, giọng nói non nớt vang lên trong không trung.

Thần Nam vừa tức vừa buồn cười, anh chàng bé nhỏ này thật bướng bỉnh nghịch ngợm, đã có thể làm ra trò lớn thế này, đúng là bộ dạng chỉ sợ thiên hạ không đại loạn. Tuy nhiên đối diện vối nhiều ma thú như thế này, chàng cũng không muốn dở hơi mà xông lên, chàng nhảy lên một cây đại thụ, cho tới khi đại quân quái thú biến mất, mới đưa tay vẫy Long Bảo Bảo:

"Ta bảo ngươi thu lại khí tức thần long, sao ngươi lại lùa tới nhiều dã thú như vậy, bảo ta làm sao mà đối phó đây?"

Tiểu long chớp chớp mắt, không nói gì, đưa tiểu trảo chỉ xuống dưới. Đại quân ma thú đã đi qua, nhưng ở phía dưới vẫn còn lại một thú khổng lồ, đó là một con gấu khổng lồ, cao khoảng ba trượng, đang há cái mồm đỏ lòm, nhìn Thần Nam chảy nước miếng.

Anh chàng này nhìn một cái là biết chính là thú vương, ít nhất cũng phải đạt tới mức nhị giai, những ma thú thực lực bình thường thì tinh hạch trong người cũng rất đáng tiền rồi, một khi đã bước vào mức giai vị, ma hạch trong người chúng sẽ trở thành vô cùng quý giá.


Cần phải biết rằng, những ma thú thực lực hùng mạnh, đã từng ăn những tinh hạch của các ma thú có thực lực yếu, cơ thể của ma thú giai vị đều là những ma tinh hạch thượng phẩm, là thứ mà các ma pháp sư thích nhất.

Tiểu long sớm đã thu lại khí tức thần long, con gấu khổng lồ không cảm nhận được sự tồn tại của thần thú, hung quang trong mắt nổi lên, lập tức gầm lên:

"W..ào..o...

Nó húc mạnh vào cái cây mà Thần Nam đang đứng, rồi lại há cái mồm đỏ lòm ra, phóng ra một tia điện về phía Thần nam, phụt một tiếng, đánh gẫy cành cây mọc nghiêng ra.

Với võ công hiện tại của Thần Nam đương nhiên không thèm coi gấu khổng lồ ở mức nhị giai cảnh giới ra gì, hắn bay đi giống như một chiếc lông chim hồng, còn chưa hạ xuống đất, tay phải đã phóng ra luồng đao mang chói mắt, phập một tiếng con gấu khổng lồ bị chém thành hai khúc, máu phun ra xối xả, cái xác rất nặng của gấu khổng lồ đổ xuống đất, mặt đất phát ra tiếng động rầm rầm. Một viên tử sắc tinh hạch to bằng nắm tay từ trong ngực gấu khổng lồ bay ra, phát sáng giống như đá quý. Thần Nam nhặt lấy, lập tức cảm nhận thấy lực dao động của ma pháp nguyên tố, quả nhiên là thứ mà ma pháp sư mơ tưởng.

"Ta muốn ăn tay gấu". - Tiểu long vỗ đôi cánh rồng, bay qua bay lại quanh Thần Nam.

Trời, Thần Nam bây giờ mới hiểu ra, anh chàng nhỏ bé này thì ra còn có mục đích này nữa, thảo nào lại lùa tới một con vua gấu. Trong những ngày tiếp theo, Thần Nam rõ ràng điên cuồng giành lấy ma tinh hạch, tiểu long lần nào cũng đuổi tới cho chàng hai con ma thú giai vị, vì thế mà những ma tinh hạch mà Thần Nam có được đều là những vật tốt, quý giá nhất.

Đầy là một món tiền lớn vô cùng, những cao thủ bình thường làm sao có thể dễ dàng có thể bắt được những ma thú trong khu rừng nguyên sinh rậm rạp này, nhưng Thần Nam có thần long giúp sức, thì hoàn toàn khác biệt, bây giờ, nếu như chàng muốn yên tâm làm một phú ông, không còn phải tranh cãi gì cũng có thể sống sung sướng cả đời.




Sau vài ngày, trên con đường tới tây đại lục, bảy con ma thú cao lớn đang chạy, một con ma lang hai đầu dài gần hai trượng, một con hổ một sừng dài ba trượng, có một con cự hồ dài hơn một trượng, toàn thân phát hỏa quang, một con vượn khổng lồ, toàn thân phát kim quang, cao tới hai trượng, một con kim tiền báo hai đuôi dài chừng ba trượng và một con tê ngưu dài hai trượng. Bạch tê ngưu dài hơn hai trượng, to hơn rất nhiều so với đồng loại của nó, nhưng trong số bảy con ma thú to lớn này, kích thước của nó không nổi bật, nhưng trong số bẩy con ma thú này, nó dường như là lão đại, sáu con ma thú còn lại đều bao quanh nó. Con tê ngưu này là dị chủng hiểm gặp, da của nó không thổ ráp như những con tê ngưu bình thường, cơ thể màu trắng phát sáng giống như bảo ngọc, chiếc sừng trắng bóng phát sáng lấp lánh, trông con bạch tê ngưu này vô cùng thông minh, nhìn là biết nó không phải giống bình thường, là cao giai ma thú.

Thần Nam ngồi trên lưng bạch tê ngưu, những con ma thú khác thì vây lấy ở bên cạnh nó, mấy ngày gần đây Thần Nam đã không còn săn ma tinh hạch nữa, bắt đầu thưởng thức hàng phục ma thú, trong số đám ma thú này, bạch tê ngưu đã đạt tới tam giai, có dấu hiệu đột phá tứ giai, lúc thu phục nó đã tốn rất nhiều công sức. Thần Nam chủ yếu cảm thấy dùng nó làm vật cưỡi cũng không tồi, đi nhanh như gió, thần tốc vô cùng.

Còn những ma thú còn lại đều ở khoảng nhị giai, tam giai, chúng chủ yếu đều sợ long uy của Long Bảo Bảo, Thần Nam không hề cố ý thu phục hoàn toàn chúng, chỉ là cảm thấy đường đi nhàm chán, nhất thời hứng thú, tập trung bọn chúng bên mình mà thôi. Tuy nhiên sau này hắn dần dần thay đổi chủ ý, cảm thấy bắt được một đội cao giai ma thú, dẫn tới Tây phương, không chừng còn được mọi người hoan nghênh hơn cả đám ma tinh hạch trong tay. Trên đường đi, tiểu long tham ăn thường xuyên nhìn đám ma thú mà chảy nước miếng, ngoài con bạch tê ngưu ra, mấy con ma thú đều sợ run lẩy bẩy.

Sau mười ngày đi đường, khi Thần Nam ra khỏi đại sơn, ma thú lớn nhỏ tập trung quanh chàng đã có tới mười mấy con, thấp nhất cũng đạt tới nhất giai cảnh giới, tạo thành một tiểu đội quái thú. Ngoài ra, Long Bảo Bảo thần thông quảng đại, đã lùa theo một bầy đại điểu vô cùng đẹp, lượn trên đầu Thần Nam, khiến cho đội ngũ này càng trở nên cổ quái kì dị.

Tây đại lục với ma pháp và đấu khí cùng tồn tại, phong khí rõ ràng thoải mái hơn bên Đông đại lục, đây là một thế giới tràn ngập tình cảm. Khi Thần nam lùa đám quái thú tiến vào một thị trấn, lập tức gây ra một trận náo loạn thu hút nhiều người tới xem.

Sau khi tin tức truyền đi, không ít người trong giới tu luyện còn tưởng rằng có hung thú đang hoành hành, xâm phạm tới thôn trang của họ, có không ít người chạy tới, tuy nhiên cuối cùng phát hiện ra chẳng qua chỉ là một sự hiểu lầm.

Thần Nam lần đầu tiên tới Tây phương, nhưng đã dẫn theo cả một đoàn ma thú đã tạo nên một trận náo loạn, lập tức khiến cho tên tuổi hắn cứ thế mà lan đi, rất nhiều người trong giới tu luyện ở Tây phương đều biết tới, người đứng đầu trong thế hệ thanh niên của Đông phương đã tới Tây phương, gây nên một trận náo động không lớn nhưng cũng không nhỏ. Đám đông giới tu luyện đều phán đoán mục đích tới đây của hắn, là với thân phận của người đứng đầu của thế hệ thanh niên trong giới tu luyện của Đông phương tới Tây phương để khiêu chiến? Hay là còn có mục đích khác.

Tuy nhiên, những long kị sĩ của Tây phương đã bắt đầu nắm chặt nắm đấm. Thần Nam kẻ đồ long chuyên nghiệp từ khi xuất đạo đã nổi danh với việc giết long kị sĩ, đã dám dẫn theo cả bầy ma thú xông tới Tây phương, điều này đã làm đau đầu một số người.....

back top