Nhờ thân hình mảnh mai và bề ngoài xinh đẹp nên Lộ Lộ nhanh chóng chen được chỗ phía trên. Đập vào mắt Lộ Lộ là một đoàn quay phim cực kì chuyên nghiệp, thành thục khiến cho Lộ Lộ tim đập loạn nhịp mấy hồi.
San San mặc dù không hứng thú cũng giương mắt lên nhìn, bỗng ồ một tiếng “Ra là bộ phim công ty anh họ chiếu, hèn gì lại đông người tới coi như vậy.”
“Quan Thượng Phong?” không hiểu nghe tới cái tên này Lộ Lộ có chút xấu hổ, ai biểu hắn bắt gặp được hình ảnh không được mấy khiếm nhã của cô, giờ nghĩ lại thật muốn chui xuống đất.
“Ừ, tớ có nghe ba nói hình như tên phim là 'Vương gia tới cổ đại' thì phải, được chuyển thể từ tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng.” San San không mặn không nhạt giải thích, tâm cô đối với Quan Thượng Phong cũng mờ dần, tuy hắn thật điển trai và nam tính nhưng về phần ga lăng với tận tâm chung thủy thì San San như đang nói chuyện trong mơ. À, mơ cũng chưa chắc mơ được.
“Tiểu thuyết a...” Lộ Lộ nghe tới đây đâm ra mơ mộng, nếu tiểu thuyết của cô cũng được như vậy thì tốt quá. Mà... cái tên bộ phim này sao nghe rất quen nhỉ.
Thấy bóng dáng Tà Uyển Như thì Lộ Lộ sực tỉnh, nha, đây không phải bộ phim cô ta đóng vai phụ sao? Trong tiểu thuyết ghi do thiếu người nên cho một tạp vụ như Tà Uyển Như đóng thế, nhưng Tà Uyển Như hoàn toàn đóng phim cực kì tệ, bị đám nữ diễn viên điêu ngoa châm chọc, bắt nạt, làm hết việc này đến việc khác như ôsin. Trong đó không ngoại lệ tên nam diễn viên chính cũng bắt nạt cô vô cùng thích thú, nhưng lại bảo vệ cô khỏi đám nữ tử chanh chua. Vâng, lại một anh nữa đổ chị ấy.
Tiểu bạch thỏ nhưng sức hút thật mãnh liệt!
Rầm!
Lộ Lộ đầu óc bỗng choáng váng đảo lộn trời đất, không hiểu thứ gì đang đè mình nữa. Ngước lên lại thấy khuôn mặt mỹ lệ, thanh khiết của Tà Uyển Như. Lộ Lộ đầy vạch đen, tại sao dòng tiểu thuyết lại thay đổi như vậy? Đáng lẽ Tà Uyển Như phải tiếp đất mẹ thân yêu chứ, sao Lộ Lộ lại trở thành đệm thịt.
“Xin... xin lỗi!” giọng nói run rẩy, điềm đạm đáng yêu khiến ai cũng phải thương tiếc, nhưng làm Lộ Lộ nổi một tầng da gà.
“Không sao.” Lộ Lộ nhàn nhạt trả lời, vẫn là không ưng nổi bộ dạng nhu nhược yếu đuối của nữ chủ, mắt của bọn nam nhân đuôi mù hết rồi.
Bọn nữ diễn viên từ đâu hiện ra, ánh nhìn không mấy thiện cảm với Lộ Lộ “Đâu ra lại thêm một con hồ ly xen vô nữa, chỉ mới học cấp ba mà cúp học tới đây đánh chủ ý với anh Đặng Thần. Đúng là miệng còn hôi sữa mà trèo cao, đám con nít ngày nay càng ngày càng không có học.”
Gương mặt Lộ Lộ âm trầm, vài nữ sinh chột dạ mặt mũi cũng chẳng khá hơn. San San tức giận tát vào mặt bọn họ vài cái, hùng hổ khoe khoang.
“Đồ bọn diễn viên dỏm, thua cả mấy bà già ngoài chợ! Các cô có biết tôi là ai không mà dám đụng vào bạn tôi. Nghe cho thủng lỗ tai đây mấy bà già điếc. Tôi chính là tiểu thư Quan Tiết San đó, là em họ của cao tổng mấy người. Mấy người có tin tôi xin anh ấy đuổi hết mấy người không?” San San mặt đỏ bừng bừng không tiết chế lăng mạ.
Lộ Lộ hắc tuyết giăng đầy, San San loli cũng thật đáng sợ. Mà cũng tại tác giả thôi, đời nào có diễn viên làm xấu hình ảnh mình trước công chúng chứ, cuối cùng chỉ là đá kê chân tăng vẻ thuần khiết cho nữ chủ.
Lộ Lộ lạnh nhạt nhìn đám người tai xanh mặt mày kia, cũng buông tha “San San, được rồi. Đừng có cậy quyền khi dễ người khác nữa! Trông cậu giống nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết ngôn tình lắm đó.”
“Oa oa, quá đáng. Tui đây là đang bảo vệ bà nha.” San San phẫn uất dậm chân.
Lộ Lộ cười hì hì bỏ qua, lại quay sang mắt lạnh nhìn đám nữ diễn viên.
“Tôi rất thích bản tính ngay thẳng của mấy người, nhưng tự làm xấu hình ảnh của mình trước thiên hạ như vậy mấy người đẹp mặt lắm hả? Trong công ty cấm kị nhất là nội bộ lục đục, các người làm vậy cũng làm người khác chán ghét mà thôi. Thay vì quá rảnh rỗi bắt nạt người khác thì tập trung vào bộ phim đi, tôi thật sự rất thích bộ phim này.” Lộ Lộ lời nói cay độc làm đám nữ diễn viên nổi ác tâm, nhưng khi nhìn gương mặt Lộ Lộ nghiêm túc đầy hảo ý thì ngẩn ra.
Đồng phục sơ mi trắng tinh khiết, cà vạt xanh sọc nới lỏng, mai tóc ngắn tung bay thấp thoáng gương mặt mỹ lệ của Lộ Lộ. Mọi người xung quanh không khỏi cũng ngây ngốc theo.
Một thanh âm đánh vỡ không khí quỷ dị “Thật thất lễ, không ngớ Phan tiểu thư lại xuất hiện ở đây.”
Mọi người hít ngụm khí, nhân vật huyền thoại Quan Thượng Phong tự nhiên lại xuất hiện nơi này.
“Xấu hổ thật, lại để cho tiểu thư công ty đối thủ thấy hình ảnh không đẹp của công ty.”
Lộ Lộ cười lạnh, không mấy thiện cảm với Quan Thượng Phong nhưng không biểu lộ ra ngoài. Hắn có đang nói móc cô không ta, chuyện tối hôm đó...
“Cao tổng công ty Xatamy quá khách sáo rồi, công ty ba tôi vừa là đối thủ cũng vừa là bạn mà. Biết được khuyết điểm của nhau mới sửa chữa được, dù sao bọn họ cũng còn trẻ, phạm sai lầm là chuyện bình thường.”
Quan Thượng Phong nhếch môi “Phải rồi,... tuổi trẻ... nông nổi mà.” dù không ai để ý, nhưng Lộ Lộ cảm giác được sự ám muội trong đó.
Chết tiệt! Lại để cho hắn vô tình thấy được, Lộ Lộ nhất định phải bắt quả tang Quan Thượng Phong cùng với Tà Uyển Như đang làm chuyện ấy ấy, như vậy là huề cả làng. Không sợ hắn đe dọa ảnh hưởng tới công ty của pa pa.
“Đi thôi, San San.” Lộ Lộ kéo tay San San rời khỏi nơi náo nhiệt.
Quan Thượng Phong nhìn bóng lưng thiếu nữ kia đã đi xa, trong lòng nổi cảm giác bất thường, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Lại quay sang nhìn Tà Uyển Như đang ngẩn ngơ, hơi đau lòng nâng cô lên. Dù sao bắt cô làm tạp vụ cũng là chủ ý của hắn, không ngờ lại khiến chuyện này xảy ra. Lại lạnh lùng liếc nhìn đám nữ diễn viên ban nãy.
“Tôi sẽ giao việc này lại cho thư kí Loan, các cô cứ theo đó mà sắp xếp.” nói rồi, lại kéo tay Tà Uyển Như đi.
Người gây tai họa lần này là Đặng Thần vẫn im lặng đứng quan sát mọi chuyện từ nãy giờ, hắn thấy được Tà Uyển Như bị đẩy nhưng không chặn lại. Đặng Thần tính sau đó lại làm anh hùng cứu mỹ nhân khiến cho Tà Uyển Như bị đám nữ diễn viên ghét nhiều hơn, nào ngờ mọi chuyện ra như vậy. Tất cả cũng do cô gái xa lạ kia, một khoảng khắc lại khiến hắn thất thần.
----
“Lộ Lộ, lúc nãy nhìn bà thật cool đó! Ôi, bà làm bạn trai của tớ đi.” San San khoác tay Lộ Lộ si mê.
“Bà nên xác định lại giới tính đi.”
“Tui mới phải nói câu đó đó, Lộ Lộ không là con trai thật uổng phí.” San San tặc lưỡi.
Cái gì? Lộ Lộ rõ ràng xinh tươi như hoa, ba vòng cực chuẩn cơ mà. Đâu ra cái thể loại lưỡng nam lưỡng nữ cơ chứ. Cô đen mặt “San San, cậu mà thử nói thêm câu nào là tớ bán cậu vào kỹ viện đó.”
“ Hứ, chụy thách em đấy. Nếu em dám chụy sẽ cho em làm nam kỹ bây giờ.” San San không chịu thua châm chọc.
“...” Lộ Lộ sao lại có người bạn thân và bạn trai tuyệt vời tới vậy? Toàn một lũ bới móc người khác.
San San mặc dù không hứng thú cũng giương mắt lên nhìn, bỗng ồ một tiếng “Ra là bộ phim công ty anh họ chiếu, hèn gì lại đông người tới coi như vậy.”
“Quan Thượng Phong?” không hiểu nghe tới cái tên này Lộ Lộ có chút xấu hổ, ai biểu hắn bắt gặp được hình ảnh không được mấy khiếm nhã của cô, giờ nghĩ lại thật muốn chui xuống đất.
“Ừ, tớ có nghe ba nói hình như tên phim là 'Vương gia tới cổ đại' thì phải, được chuyển thể từ tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng.” San San không mặn không nhạt giải thích, tâm cô đối với Quan Thượng Phong cũng mờ dần, tuy hắn thật điển trai và nam tính nhưng về phần ga lăng với tận tâm chung thủy thì San San như đang nói chuyện trong mơ. À, mơ cũng chưa chắc mơ được.
“Tiểu thuyết a...” Lộ Lộ nghe tới đây đâm ra mơ mộng, nếu tiểu thuyết của cô cũng được như vậy thì tốt quá. Mà... cái tên bộ phim này sao nghe rất quen nhỉ.
Thấy bóng dáng Tà Uyển Như thì Lộ Lộ sực tỉnh, nha, đây không phải bộ phim cô ta đóng vai phụ sao? Trong tiểu thuyết ghi do thiếu người nên cho một tạp vụ như Tà Uyển Như đóng thế, nhưng Tà Uyển Như hoàn toàn đóng phim cực kì tệ, bị đám nữ diễn viên điêu ngoa châm chọc, bắt nạt, làm hết việc này đến việc khác như ôsin. Trong đó không ngoại lệ tên nam diễn viên chính cũng bắt nạt cô vô cùng thích thú, nhưng lại bảo vệ cô khỏi đám nữ tử chanh chua. Vâng, lại một anh nữa đổ chị ấy.
Tiểu bạch thỏ nhưng sức hút thật mãnh liệt!
Rầm!
Lộ Lộ đầu óc bỗng choáng váng đảo lộn trời đất, không hiểu thứ gì đang đè mình nữa. Ngước lên lại thấy khuôn mặt mỹ lệ, thanh khiết của Tà Uyển Như. Lộ Lộ đầy vạch đen, tại sao dòng tiểu thuyết lại thay đổi như vậy? Đáng lẽ Tà Uyển Như phải tiếp đất mẹ thân yêu chứ, sao Lộ Lộ lại trở thành đệm thịt.
“Xin... xin lỗi!” giọng nói run rẩy, điềm đạm đáng yêu khiến ai cũng phải thương tiếc, nhưng làm Lộ Lộ nổi một tầng da gà.
“Không sao.” Lộ Lộ nhàn nhạt trả lời, vẫn là không ưng nổi bộ dạng nhu nhược yếu đuối của nữ chủ, mắt của bọn nam nhân đuôi mù hết rồi.
Bọn nữ diễn viên từ đâu hiện ra, ánh nhìn không mấy thiện cảm với Lộ Lộ “Đâu ra lại thêm một con hồ ly xen vô nữa, chỉ mới học cấp ba mà cúp học tới đây đánh chủ ý với anh Đặng Thần. Đúng là miệng còn hôi sữa mà trèo cao, đám con nít ngày nay càng ngày càng không có học.”
Gương mặt Lộ Lộ âm trầm, vài nữ sinh chột dạ mặt mũi cũng chẳng khá hơn. San San tức giận tát vào mặt bọn họ vài cái, hùng hổ khoe khoang.
“Đồ bọn diễn viên dỏm, thua cả mấy bà già ngoài chợ! Các cô có biết tôi là ai không mà dám đụng vào bạn tôi. Nghe cho thủng lỗ tai đây mấy bà già điếc. Tôi chính là tiểu thư Quan Tiết San đó, là em họ của cao tổng mấy người. Mấy người có tin tôi xin anh ấy đuổi hết mấy người không?” San San mặt đỏ bừng bừng không tiết chế lăng mạ.
Lộ Lộ hắc tuyết giăng đầy, San San loli cũng thật đáng sợ. Mà cũng tại tác giả thôi, đời nào có diễn viên làm xấu hình ảnh mình trước công chúng chứ, cuối cùng chỉ là đá kê chân tăng vẻ thuần khiết cho nữ chủ.
Lộ Lộ lạnh nhạt nhìn đám người tai xanh mặt mày kia, cũng buông tha “San San, được rồi. Đừng có cậy quyền khi dễ người khác nữa! Trông cậu giống nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết ngôn tình lắm đó.”
“Oa oa, quá đáng. Tui đây là đang bảo vệ bà nha.” San San phẫn uất dậm chân.
Lộ Lộ cười hì hì bỏ qua, lại quay sang mắt lạnh nhìn đám nữ diễn viên.
“Tôi rất thích bản tính ngay thẳng của mấy người, nhưng tự làm xấu hình ảnh của mình trước thiên hạ như vậy mấy người đẹp mặt lắm hả? Trong công ty cấm kị nhất là nội bộ lục đục, các người làm vậy cũng làm người khác chán ghét mà thôi. Thay vì quá rảnh rỗi bắt nạt người khác thì tập trung vào bộ phim đi, tôi thật sự rất thích bộ phim này.” Lộ Lộ lời nói cay độc làm đám nữ diễn viên nổi ác tâm, nhưng khi nhìn gương mặt Lộ Lộ nghiêm túc đầy hảo ý thì ngẩn ra.
Đồng phục sơ mi trắng tinh khiết, cà vạt xanh sọc nới lỏng, mai tóc ngắn tung bay thấp thoáng gương mặt mỹ lệ của Lộ Lộ. Mọi người xung quanh không khỏi cũng ngây ngốc theo.
Một thanh âm đánh vỡ không khí quỷ dị “Thật thất lễ, không ngớ Phan tiểu thư lại xuất hiện ở đây.”
Mọi người hít ngụm khí, nhân vật huyền thoại Quan Thượng Phong tự nhiên lại xuất hiện nơi này.
“Xấu hổ thật, lại để cho tiểu thư công ty đối thủ thấy hình ảnh không đẹp của công ty.”
Lộ Lộ cười lạnh, không mấy thiện cảm với Quan Thượng Phong nhưng không biểu lộ ra ngoài. Hắn có đang nói móc cô không ta, chuyện tối hôm đó...
“Cao tổng công ty Xatamy quá khách sáo rồi, công ty ba tôi vừa là đối thủ cũng vừa là bạn mà. Biết được khuyết điểm của nhau mới sửa chữa được, dù sao bọn họ cũng còn trẻ, phạm sai lầm là chuyện bình thường.”
Quan Thượng Phong nhếch môi “Phải rồi,... tuổi trẻ... nông nổi mà.” dù không ai để ý, nhưng Lộ Lộ cảm giác được sự ám muội trong đó.
Chết tiệt! Lại để cho hắn vô tình thấy được, Lộ Lộ nhất định phải bắt quả tang Quan Thượng Phong cùng với Tà Uyển Như đang làm chuyện ấy ấy, như vậy là huề cả làng. Không sợ hắn đe dọa ảnh hưởng tới công ty của pa pa.
“Đi thôi, San San.” Lộ Lộ kéo tay San San rời khỏi nơi náo nhiệt.
Quan Thượng Phong nhìn bóng lưng thiếu nữ kia đã đi xa, trong lòng nổi cảm giác bất thường, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Lại quay sang nhìn Tà Uyển Như đang ngẩn ngơ, hơi đau lòng nâng cô lên. Dù sao bắt cô làm tạp vụ cũng là chủ ý của hắn, không ngờ lại khiến chuyện này xảy ra. Lại lạnh lùng liếc nhìn đám nữ diễn viên ban nãy.
“Tôi sẽ giao việc này lại cho thư kí Loan, các cô cứ theo đó mà sắp xếp.” nói rồi, lại kéo tay Tà Uyển Như đi.
Người gây tai họa lần này là Đặng Thần vẫn im lặng đứng quan sát mọi chuyện từ nãy giờ, hắn thấy được Tà Uyển Như bị đẩy nhưng không chặn lại. Đặng Thần tính sau đó lại làm anh hùng cứu mỹ nhân khiến cho Tà Uyển Như bị đám nữ diễn viên ghét nhiều hơn, nào ngờ mọi chuyện ra như vậy. Tất cả cũng do cô gái xa lạ kia, một khoảng khắc lại khiến hắn thất thần.
----
“Lộ Lộ, lúc nãy nhìn bà thật cool đó! Ôi, bà làm bạn trai của tớ đi.” San San khoác tay Lộ Lộ si mê.
“Bà nên xác định lại giới tính đi.”
“Tui mới phải nói câu đó đó, Lộ Lộ không là con trai thật uổng phí.” San San tặc lưỡi.
Cái gì? Lộ Lộ rõ ràng xinh tươi như hoa, ba vòng cực chuẩn cơ mà. Đâu ra cái thể loại lưỡng nam lưỡng nữ cơ chứ. Cô đen mặt “San San, cậu mà thử nói thêm câu nào là tớ bán cậu vào kỹ viện đó.”
“ Hứ, chụy thách em đấy. Nếu em dám chụy sẽ cho em làm nam kỹ bây giờ.” San San không chịu thua châm chọc.
“...” Lộ Lộ sao lại có người bạn thân và bạn trai tuyệt vời tới vậy? Toàn một lũ bới móc người khác.