- Trương Dương.
- Trương Dương.
Trương Dương đột nhiên xuất hiện, khiến mọi người chấn động, bao gồm ông cụ Trương Bình Lỗ, ai cũng không ngờ người vừa độ kiếp đã nhanh chóng xuất hiện bên cạnh mình.
Trương Dương mặc quần áo mới vẻ mặt mỉm cười, nhìn thế nào cũng không giống với một người vừa mới vượt qua thiên kiếp tầng chín, thậm chí có thể nói, bây giờ Trương Dương khiến cho bọn họ có cảm giác hắn còn hùng mạnh hơn so với Trương Dương trở lại nguyên trạng trước đây, không hề có bộ dáng yếu ớt.
Đây là cảm giác của Trương Bình Lỗ, Trương Đạo Phong, bao gồm Khúc Mỹ Lan, ai cũng nhìn không ra biến hoá trên người của Trương Dương, nếu như nói trước đây Trương Dương ngộ đạo tự nhiên chi đạo đạt tới Phản Phác Quy Chân cảnh giới làm cho người ta cảm giác giống như người thường không hề có nội công tu vi, như vậy Trương Dương của hiện tại lại mang đến cho bọn họ một cảm giác giống như là cao thủ chí tôn cho dù ai thấy trong lòng cũng đều kính sợ.
Giữa hai người, một ở trên trời một trên mặt đất, khác biệt thật lớn.
- Trương Dương... :
Nước mắt của Ông cụ Trương Bình Lỗ đột nhiên tuôn trào đầy mặt, bởi vì ngày thường thấy Trương Dương vượt qua Thiên kiếp đột phá ngũ tầng ông đã vui đến phát khóc, ông hiện tại cho dù chết cũng cam tâm tình nguyện rồi.
- Cụ, con đã luyện xong Bàn Đào Tiên đan.
Trong lúc hoảng hốt, ai cũng không phát hiện Trương Dương đã xuất hiện bên người của ông cụ, từ từ đỡ cụ ngồi vào xe lăn trong sân, chậm rãi quỳ xuống, lộ ra khuôn mặt tươi cười.
- Con sao có thể quỳ xuống chứ?
Ông cụ có chút kích động, muốn kéo Trương Dương đứng lên. Trong lịch sử Trung Quốc bất kể là ai trở thành cao thủ ngũ tầng, đều sẽ trở thành tiền bối của toàn bộ giới tu luyện, mà Trương Dương hiện giờ trở thành cao thủ ngũ tầng rồi. Như vậy bối phận của hắn đã cao hơn người của giới tu luyện, e rằng Trương Bình Lỗ thân là Đại viên mãn dựa theo quy củ cũng phải tôn xưng Trương Dương một tiếng tiền bối, sao lại có thể để choTrương Dương đột nhiên quỳ bên cạnh xe lăn của mình như một người vãn bối.
Nhưng tay của Trương Bình Lỗ vừa đưa ra còn chưa kịp để trên cánh tay của Trương Dương, tay của ông cũng đã bị Trương Dương nắm lại trong lòng bàn tay của hắn.
- Cụ, bất kể con là cao thủ ngũ tầng hay không, ngài đều là tiền bối của Y Thánh Trương gia của con, là cụ của con.
Trương Dương cười tươi như hoa, giờ phút này một chút cũng không nhìn ra khí phách cao thủ của hắn, ngược lại chỉ giống là một vãn bối đang hiếu kính chăm sóc ông nội của mình bị thương vậy.
- Dương Dương, Dương Dương con ..
Ông cụ kích động run rẩy, bởi vì kiêu ngạo, bởi vì tự hào, càng bởi vì Y Thánh Trương gia, đã có một đứa cháu như Trương Dương.
Người đến lúc tuổi già ai không nhớ chuyện xưa? Dốc sức làm nửa đời, trong đó vinh nhục sớm đã nhìn thông suốt, nếu quả thật trong lòng còn có lòng ganh đua so sánh, người đó không hy vọng con cháu hậu bối của mình có thể trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông?
Trương Đạo Phong và Trương Vận An đứng ở bên cạnh, thấy cảnh tượng như vậy, cũng nhịn không được nữa liền quay đầu đi, lén lau những giọt nước mắt vì vui sướng mà tuôn trào ra.
Bọn họ cũng có niềm kiêu hãnh, tự hào giống nhau, cảm thấy rất vinh quang vì Y Thánh Trương gia kế thừa ngàn năm có một người cháu giống như Trương Dương.
Khúc Mỹ Lan thấy cảnh tượng như vậy, không kìm nổi che mặt thấp giọng khóc thút thít, chia vui cùng với mọi người
- Được rồi, Trương Dương độ kiếp thành công, tất cả mọi người khóc cái gì, phải vui lên, phải vui lên nào.
Ông cụ đầu tiên lau nước mắt nơi khoé mắt. Thu lại tâm tư, ông không hề để ý đên vết thương trên người của mình, bất kể sống hay chết ông đều hoàn toàn không quan tâm. Sau khi nhìn chung quanh một vòng ông cụ lại lần nữa nhìn Trương Dương, nhẹ giọng dò hỏi:
- Trương Dương, con vừa mới vượt qua Thiên kiếp, chẳng lẽ thật sự không có việc gì sao? Hay là trở về nghỉ ngơi một chút đi, sự tình của Bàn Đào Tiên đan này hiện tại không nên xử lý vội.
- Sau chín tầng thiên kiếp, nội công hiện tại của con đều không có, muốn hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ ít ra phải cần một năm.
Nghe thấy ông cụ hỏi như vậy, Trương Dương cười khổ một tiếng, nói ra tình hình thực tế, nơi này đều là người một nhà của Trương gia, hắn không hề có một chút giấu giếm.
- Cái gì.
- Cái gì.
Cái này chẳng những khiến cho ông cụ ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Trương Đạo Phong và Trương Vận An đều ngây ngẩn cả người.
- Cụ, ông ngoại, cậu, mọi người không cần lo lắng.
Thấy mọi người lo lắng vì hắn mà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc như vậy, Trương Dương vội vàng bổ sung:
- Cho dù con giờ phút này nội công đều không có, nhưng trải qua lôi kiếp, cơ thể của con sớm diễn ra biến đổi về chất do đã được thiên địa linh khí rót vào, cho dù nội công đều không có, cũng không cần lo lắng.
Trương Dương nói xong đứng dậy, nâng một cánh tay lên, một luồng sương mù dày đặc trắng nhạt đột nhiên nằm trong lòng bàn tay của hắn, độ tinh khiết của năng lương thiên địa trong luồng sương mù màu trắng cực cao, cho dù là vết thương của ông cụ Trương Bình Lỗ chưa lành cũng có thể cảm nhận được trong luồng sương mù màu trắng này ẩn chứa năng lượng thiên địa đáng sợ cỡ nào.
Nội công đều không có, lại còn có thể khống chế năng lượng thiên địa như thế, cao thủ ngũ tầng quả nhiên không thể tầm thường...
- Tốt, như vậy cũng tốt.
Hít sâu một hơi, ông cụ dù sao cũng là Đại viên mãn, không chế năng lượng thiên địa trong tay quả là độc đáo hiếm thấy, thấy Trương Dương như vậy hoàn toàn yên tâm.
Trương Dương gật đầu, nhìn ông cụ nói:
- Cụ, Bàn Đào Tiên đan này tuy rằng đã được luyện chế thành công, nhưng bây giờ còn chưa thể trực tiếp đưa cho cụ ăn vào, chờ đợi sau khi con trong khoảng thời gian này giúp cụ điều trị thân thể một chút ăn vào mới có hiệu quả tốt.
Y thánh Trương gia vốn chính là thế gia dùng thuốc, những lời nói của Trương Dương, Trương Bình Lỗ, Trương Đạo Phong đều hiểu được đạo lý này, thân thể ông cụ hiện tại vỡ nát, nếu hiện tại trực tiếp ăn vạn niên bàn đào vào, cố nhiên có thể giải trừ lo lắng tính mạng và khôi phục bộ phận thực lực, nhưng như thế ắt sẽ rất lãng phí Bàn Đào Tiên đan, nếu là trước đó có cao thủ ngũ tầng trợ giúp điều trị thân thể đạt tới trình độ tối ưu sau đó ăn tiên đan vào, hiệu quả của tiên đan kia liền có thể phát huy đến mức tận cùng.
Ông cụ gật đầu, ông biết mình cự tuyệt thế nào Trương Dương cũng sẽ không đồng ý, hai quả tiên đan này trong đó có một quả vốn chính là Trương Dương cố ý để cho ông, cũng không vì sĩ diện mà thản nhiên từ chối tiếp nhận.
- Trương Dương, vì chống cự lại áp lực thiên kiếp này, Mễ Tuyết, Diêm Diệp Phi còn có các đệ tử của Long gia cũng đã được Kiều Dịch Hồng an bài thối lui ra khỏi cung điện của Long gia, kế tiếp con chuẩn bị làm sao bây giờ.
Nghe thấy Trương Dương hiện tại không có ý định trực tiếp đưa cho ông cụ ăn Bàn Đào Tiên đan vào, Trương Đạo Phong đi tới nhìn Trương Dương, nhẹ giọng hỏi một câu.
- Đúng rồi Trương Dương, Tam Nhãn Thú màu vàng cũng được từ dưới lòng đất mang về, đã sắp xếp cho nó một nơi u tĩnh của bình nguyên Long gia, mà Thích Minh đại sư thì cùng Long Phong Long Hạo Thiên còn đang ở cung điện Long gia, cũng không biết bọn họ hiện tại như thế nào?
Trương Vận An xoay người, nhìn phía bên kia của cung điện Long gia, nhíu mày, dường như có chút lo lắng.
Dưới tác dụng của đạo lôi kiếp thứ chín, đa phần cung điện Long gia đã sụp xuống, chỉ còn có thể bảo tồn được phần nhỏ, cung điện tráng lệ nguy nga của Long gia ngày trước hiện giờ lại lạc phách giống như là lầu sắp hỏng phải phá bỏ và dời đi nơi khác.
Tuy rằng đạo kiếp lôi thứ chín không có trực tiếp bổ vào cung điện của Long gia, nhưng bởi vì tĩnh thất nơi mà Trương Dương chế thuốc có khoảng cách gần cung điện Long gia, điều này mới dẫn đến cung điện Long gia giờ phút này thành đống hoang tàn.
- Không cần lo lắng, Thích Minh đại sư và Long Phong, Long Hạo Thiên đều bình yên vô sự.
Nhìn cung điện Long gia kia thành đống hoang tàn, Trương Dương có chút xót xa, lập tức nói:
- Thích Minh đại sư mang theo Long Hạo Thiên và Long Phong đi về phía bên này của chúng ta.
- Chúc mừng Trương thí chủ, chúc mừng Trương thí chủ.
Giọng nói của Trương Dương ân tiết cứng rắn đi xuống, giọng nói chúc mừng của Thích Minh đại sư xa xa truyền đến, phương xa một gã hoà thượng đầu trọc dẫn theo hai gã đang hôn mê nhanh chóng xẹt qua, trong chớp mắt liền đi tới trước mắt.
- Thích Minh đại sư.
Trương Đạo Phong Trương Vận An và Khúc Mỹ Lan nhìn thấy gã hoà thượng béo hơi cúi đầu, giống như đang hành lễ.
- Thích Minh đại sư thật hăng hái.
Trương Bình Lỗ nghe thấy lời nói của Trương Đạo Phong đã biết, Thích Minh đại sư nhất định là ở trong khoảng cách gần cung điện Long gia xem Trương Dương độ kiếp, mới nói vững chắc như vậy.
Thích Minh đại sư sau khi đi vào tiểu viện buông Long Phong và Long Hạo Thiên đang hôn mê xuống, trên mặt của ông cũng trắng bệch, tựa hồ bị thương.
Nếu không có Thích Minh đại sư thực lực Đại viên mãn đỉnh cao, bằng không mà nói đứng khoảng cách gần cung điện Long gia xem Trương Dương độ kiếp ắt bị uy lực của thiên kiếp này đè dập nát.
Nhưng trên thực tế cho dù thực lực Thích Minh đại sư quả thật đỉnh cao, cũng không thể chống cự một đạo kiếp lôi cuối cùng kia, từ đạo kiếp lôi thứ chín này xuất hiện là lúc ông ta liền phát hiện không thể trụ lại ở cung điện Long gia xem này, lúc này mới mang theo Long Phong và Long Hạo Thiên cấp tốc rời khỏi cung điện Long gia.
Nhưng lúc ông ta rời khỏi vẫn hơi muộn, một đạo kiếp lôi cuối cùng vừa hạ xuống, tuy rằng mục tiêu không phải ông ta nhưng uy lực còn lại, hơn nữa Thích Minh đại sư vì bảo hộ Long Phong và Long Hạo Thiên nên không thể chống cự, đã bị tổn thương.
Đương nhiên tình hình ông ta bị thương chỉ có Trương Dương có thể nhìn ra, Trương Dương vừa nghĩ, liền hiểu được vì sao Thích Minh đại sư bị thương.
Thích Minh đại sư nhìn thấy vẻ mặt của Trương Dương liền biết mình không thể gạt được Trương Dương, lắc đầu, chắp tay trước ngực cúi đầu thi lễ với Trương Dương:
- A Di Đà Phật, Thiếu Lâm Thích Minh, tham kiến Trương tiền bối.
Dù sao cũng là quy cũ mấy ngàn năm nay của Trung Quốc, Trương Dương nếu thành cao thủ ngũ tầng, ngay cả tiền bối của giới tu luyện giới, cho dù là Thiếu Lâm Đại viên mãn đức cao vọng trọng cũng khó tránh.
Trương Dương gật đầu, không nói thêm gì, Thích Minh đại sư lại âm thầm thở dài một hơi, tiếp theo ông lại lộ ra nghi hoặc
Thiên kiếp đều là số lẻ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện số chẵn, nhưng Trương Dương trải qua kiếp lôi cũng chỉ có tám đạo, điều này để lại sự nghi hoặc cho Thích Minh đại sư cho dù ông suy nghĩ trăm lần cũng không có lời giải.
- Trương tiền bối, có thể nói cho biết thiên kiếp này cuối cùng vì sao chỉ có tám đạo kiếp lôi, mà đạo kiếp lôi thứ chín vì sao còn trì trệ chưa có rơi xuống còn mai danh ẩn tích ở đâu?
- Ha hả, đây thật là chín tầng Thiên kiếp, cũng đích xác có chín đạo kiếp lôi, chẳng qua đạo kiếp lôi thứ chín hấp thu uy lực của đạo kiếp lôi thứ tám, cho nên khi đạo kiếp lôi thứ tám hạ xuống thì không có phản ứng gì.
Trương Dương đem lời giải thích mà trước đây từng nói cho ông cụ lại lần nữa nói cho Thích Minh đại sư, sau khi nghe xong, Thích Minh đại sư lúc này mới bừng tỉnh ngộ.
Hồi tưởng lại đạo kiếp lôi thứ chín kia, cho dù Trương Dương hiện tại đã bình an vượt qua, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ.
Sức mạnh to lớn mà đạo kiếp lôi thứ chín ẩn chứa, hắn căn bản không thể chống cự, cho dù hắn không có trải qua bảy đạo kiếp lôi trước, hơn nữa dùng trạng thái đỉnh phong để chống cự kiếp lôi thứ chín này, kết quả cũng giống như vậy.
Trương Dương khi đó đã mất đi tín hiệu, cũng cho là mình lần này chết chắc rồi, cũng không biết vì sao, kiếp lôi qua đi hắn dường như tái sinh lần nữa, chẳng những khôi phục ý thức còn vượt qua chín tầng thiên kiếp xưa nay chưa từng có.
Ngay cả Trương Dương cũng không biết rằng, là hệ thống thánh thủ trong cơ thể của hắn đã cứu hắn.
- Trương Dương.
Trương Dương đột nhiên xuất hiện, khiến mọi người chấn động, bao gồm ông cụ Trương Bình Lỗ, ai cũng không ngờ người vừa độ kiếp đã nhanh chóng xuất hiện bên cạnh mình.
Trương Dương mặc quần áo mới vẻ mặt mỉm cười, nhìn thế nào cũng không giống với một người vừa mới vượt qua thiên kiếp tầng chín, thậm chí có thể nói, bây giờ Trương Dương khiến cho bọn họ có cảm giác hắn còn hùng mạnh hơn so với Trương Dương trở lại nguyên trạng trước đây, không hề có bộ dáng yếu ớt.
Đây là cảm giác của Trương Bình Lỗ, Trương Đạo Phong, bao gồm Khúc Mỹ Lan, ai cũng nhìn không ra biến hoá trên người của Trương Dương, nếu như nói trước đây Trương Dương ngộ đạo tự nhiên chi đạo đạt tới Phản Phác Quy Chân cảnh giới làm cho người ta cảm giác giống như người thường không hề có nội công tu vi, như vậy Trương Dương của hiện tại lại mang đến cho bọn họ một cảm giác giống như là cao thủ chí tôn cho dù ai thấy trong lòng cũng đều kính sợ.
Giữa hai người, một ở trên trời một trên mặt đất, khác biệt thật lớn.
- Trương Dương... :
Nước mắt của Ông cụ Trương Bình Lỗ đột nhiên tuôn trào đầy mặt, bởi vì ngày thường thấy Trương Dương vượt qua Thiên kiếp đột phá ngũ tầng ông đã vui đến phát khóc, ông hiện tại cho dù chết cũng cam tâm tình nguyện rồi.
- Cụ, con đã luyện xong Bàn Đào Tiên đan.
Trong lúc hoảng hốt, ai cũng không phát hiện Trương Dương đã xuất hiện bên người của ông cụ, từ từ đỡ cụ ngồi vào xe lăn trong sân, chậm rãi quỳ xuống, lộ ra khuôn mặt tươi cười.
- Con sao có thể quỳ xuống chứ?
Ông cụ có chút kích động, muốn kéo Trương Dương đứng lên. Trong lịch sử Trung Quốc bất kể là ai trở thành cao thủ ngũ tầng, đều sẽ trở thành tiền bối của toàn bộ giới tu luyện, mà Trương Dương hiện giờ trở thành cao thủ ngũ tầng rồi. Như vậy bối phận của hắn đã cao hơn người của giới tu luyện, e rằng Trương Bình Lỗ thân là Đại viên mãn dựa theo quy củ cũng phải tôn xưng Trương Dương một tiếng tiền bối, sao lại có thể để choTrương Dương đột nhiên quỳ bên cạnh xe lăn của mình như một người vãn bối.
Nhưng tay của Trương Bình Lỗ vừa đưa ra còn chưa kịp để trên cánh tay của Trương Dương, tay của ông cũng đã bị Trương Dương nắm lại trong lòng bàn tay của hắn.
- Cụ, bất kể con là cao thủ ngũ tầng hay không, ngài đều là tiền bối của Y Thánh Trương gia của con, là cụ của con.
Trương Dương cười tươi như hoa, giờ phút này một chút cũng không nhìn ra khí phách cao thủ của hắn, ngược lại chỉ giống là một vãn bối đang hiếu kính chăm sóc ông nội của mình bị thương vậy.
- Dương Dương, Dương Dương con ..
Ông cụ kích động run rẩy, bởi vì kiêu ngạo, bởi vì tự hào, càng bởi vì Y Thánh Trương gia, đã có một đứa cháu như Trương Dương.
Người đến lúc tuổi già ai không nhớ chuyện xưa? Dốc sức làm nửa đời, trong đó vinh nhục sớm đã nhìn thông suốt, nếu quả thật trong lòng còn có lòng ganh đua so sánh, người đó không hy vọng con cháu hậu bối của mình có thể trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông?
Trương Đạo Phong và Trương Vận An đứng ở bên cạnh, thấy cảnh tượng như vậy, cũng nhịn không được nữa liền quay đầu đi, lén lau những giọt nước mắt vì vui sướng mà tuôn trào ra.
Bọn họ cũng có niềm kiêu hãnh, tự hào giống nhau, cảm thấy rất vinh quang vì Y Thánh Trương gia kế thừa ngàn năm có một người cháu giống như Trương Dương.
Khúc Mỹ Lan thấy cảnh tượng như vậy, không kìm nổi che mặt thấp giọng khóc thút thít, chia vui cùng với mọi người
- Được rồi, Trương Dương độ kiếp thành công, tất cả mọi người khóc cái gì, phải vui lên, phải vui lên nào.
Ông cụ đầu tiên lau nước mắt nơi khoé mắt. Thu lại tâm tư, ông không hề để ý đên vết thương trên người của mình, bất kể sống hay chết ông đều hoàn toàn không quan tâm. Sau khi nhìn chung quanh một vòng ông cụ lại lần nữa nhìn Trương Dương, nhẹ giọng dò hỏi:
- Trương Dương, con vừa mới vượt qua Thiên kiếp, chẳng lẽ thật sự không có việc gì sao? Hay là trở về nghỉ ngơi một chút đi, sự tình của Bàn Đào Tiên đan này hiện tại không nên xử lý vội.
- Sau chín tầng thiên kiếp, nội công hiện tại của con đều không có, muốn hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ ít ra phải cần một năm.
Nghe thấy ông cụ hỏi như vậy, Trương Dương cười khổ một tiếng, nói ra tình hình thực tế, nơi này đều là người một nhà của Trương gia, hắn không hề có một chút giấu giếm.
- Cái gì.
- Cái gì.
Cái này chẳng những khiến cho ông cụ ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Trương Đạo Phong và Trương Vận An đều ngây ngẩn cả người.
- Cụ, ông ngoại, cậu, mọi người không cần lo lắng.
Thấy mọi người lo lắng vì hắn mà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc như vậy, Trương Dương vội vàng bổ sung:
- Cho dù con giờ phút này nội công đều không có, nhưng trải qua lôi kiếp, cơ thể của con sớm diễn ra biến đổi về chất do đã được thiên địa linh khí rót vào, cho dù nội công đều không có, cũng không cần lo lắng.
Trương Dương nói xong đứng dậy, nâng một cánh tay lên, một luồng sương mù dày đặc trắng nhạt đột nhiên nằm trong lòng bàn tay của hắn, độ tinh khiết của năng lương thiên địa trong luồng sương mù màu trắng cực cao, cho dù là vết thương của ông cụ Trương Bình Lỗ chưa lành cũng có thể cảm nhận được trong luồng sương mù màu trắng này ẩn chứa năng lượng thiên địa đáng sợ cỡ nào.
Nội công đều không có, lại còn có thể khống chế năng lượng thiên địa như thế, cao thủ ngũ tầng quả nhiên không thể tầm thường...
- Tốt, như vậy cũng tốt.
Hít sâu một hơi, ông cụ dù sao cũng là Đại viên mãn, không chế năng lượng thiên địa trong tay quả là độc đáo hiếm thấy, thấy Trương Dương như vậy hoàn toàn yên tâm.
Trương Dương gật đầu, nhìn ông cụ nói:
- Cụ, Bàn Đào Tiên đan này tuy rằng đã được luyện chế thành công, nhưng bây giờ còn chưa thể trực tiếp đưa cho cụ ăn vào, chờ đợi sau khi con trong khoảng thời gian này giúp cụ điều trị thân thể một chút ăn vào mới có hiệu quả tốt.
Y thánh Trương gia vốn chính là thế gia dùng thuốc, những lời nói của Trương Dương, Trương Bình Lỗ, Trương Đạo Phong đều hiểu được đạo lý này, thân thể ông cụ hiện tại vỡ nát, nếu hiện tại trực tiếp ăn vạn niên bàn đào vào, cố nhiên có thể giải trừ lo lắng tính mạng và khôi phục bộ phận thực lực, nhưng như thế ắt sẽ rất lãng phí Bàn Đào Tiên đan, nếu là trước đó có cao thủ ngũ tầng trợ giúp điều trị thân thể đạt tới trình độ tối ưu sau đó ăn tiên đan vào, hiệu quả của tiên đan kia liền có thể phát huy đến mức tận cùng.
Ông cụ gật đầu, ông biết mình cự tuyệt thế nào Trương Dương cũng sẽ không đồng ý, hai quả tiên đan này trong đó có một quả vốn chính là Trương Dương cố ý để cho ông, cũng không vì sĩ diện mà thản nhiên từ chối tiếp nhận.
- Trương Dương, vì chống cự lại áp lực thiên kiếp này, Mễ Tuyết, Diêm Diệp Phi còn có các đệ tử của Long gia cũng đã được Kiều Dịch Hồng an bài thối lui ra khỏi cung điện của Long gia, kế tiếp con chuẩn bị làm sao bây giờ.
Nghe thấy Trương Dương hiện tại không có ý định trực tiếp đưa cho ông cụ ăn Bàn Đào Tiên đan vào, Trương Đạo Phong đi tới nhìn Trương Dương, nhẹ giọng hỏi một câu.
- Đúng rồi Trương Dương, Tam Nhãn Thú màu vàng cũng được từ dưới lòng đất mang về, đã sắp xếp cho nó một nơi u tĩnh của bình nguyên Long gia, mà Thích Minh đại sư thì cùng Long Phong Long Hạo Thiên còn đang ở cung điện Long gia, cũng không biết bọn họ hiện tại như thế nào?
Trương Vận An xoay người, nhìn phía bên kia của cung điện Long gia, nhíu mày, dường như có chút lo lắng.
Dưới tác dụng của đạo lôi kiếp thứ chín, đa phần cung điện Long gia đã sụp xuống, chỉ còn có thể bảo tồn được phần nhỏ, cung điện tráng lệ nguy nga của Long gia ngày trước hiện giờ lại lạc phách giống như là lầu sắp hỏng phải phá bỏ và dời đi nơi khác.
Tuy rằng đạo kiếp lôi thứ chín không có trực tiếp bổ vào cung điện của Long gia, nhưng bởi vì tĩnh thất nơi mà Trương Dương chế thuốc có khoảng cách gần cung điện Long gia, điều này mới dẫn đến cung điện Long gia giờ phút này thành đống hoang tàn.
- Không cần lo lắng, Thích Minh đại sư và Long Phong, Long Hạo Thiên đều bình yên vô sự.
Nhìn cung điện Long gia kia thành đống hoang tàn, Trương Dương có chút xót xa, lập tức nói:
- Thích Minh đại sư mang theo Long Hạo Thiên và Long Phong đi về phía bên này của chúng ta.
- Chúc mừng Trương thí chủ, chúc mừng Trương thí chủ.
Giọng nói của Trương Dương ân tiết cứng rắn đi xuống, giọng nói chúc mừng của Thích Minh đại sư xa xa truyền đến, phương xa một gã hoà thượng đầu trọc dẫn theo hai gã đang hôn mê nhanh chóng xẹt qua, trong chớp mắt liền đi tới trước mắt.
- Thích Minh đại sư.
Trương Đạo Phong Trương Vận An và Khúc Mỹ Lan nhìn thấy gã hoà thượng béo hơi cúi đầu, giống như đang hành lễ.
- Thích Minh đại sư thật hăng hái.
Trương Bình Lỗ nghe thấy lời nói của Trương Đạo Phong đã biết, Thích Minh đại sư nhất định là ở trong khoảng cách gần cung điện Long gia xem Trương Dương độ kiếp, mới nói vững chắc như vậy.
Thích Minh đại sư sau khi đi vào tiểu viện buông Long Phong và Long Hạo Thiên đang hôn mê xuống, trên mặt của ông cũng trắng bệch, tựa hồ bị thương.
Nếu không có Thích Minh đại sư thực lực Đại viên mãn đỉnh cao, bằng không mà nói đứng khoảng cách gần cung điện Long gia xem Trương Dương độ kiếp ắt bị uy lực của thiên kiếp này đè dập nát.
Nhưng trên thực tế cho dù thực lực Thích Minh đại sư quả thật đỉnh cao, cũng không thể chống cự một đạo kiếp lôi cuối cùng kia, từ đạo kiếp lôi thứ chín này xuất hiện là lúc ông ta liền phát hiện không thể trụ lại ở cung điện Long gia xem này, lúc này mới mang theo Long Phong và Long Hạo Thiên cấp tốc rời khỏi cung điện Long gia.
Nhưng lúc ông ta rời khỏi vẫn hơi muộn, một đạo kiếp lôi cuối cùng vừa hạ xuống, tuy rằng mục tiêu không phải ông ta nhưng uy lực còn lại, hơn nữa Thích Minh đại sư vì bảo hộ Long Phong và Long Hạo Thiên nên không thể chống cự, đã bị tổn thương.
Đương nhiên tình hình ông ta bị thương chỉ có Trương Dương có thể nhìn ra, Trương Dương vừa nghĩ, liền hiểu được vì sao Thích Minh đại sư bị thương.
Thích Minh đại sư nhìn thấy vẻ mặt của Trương Dương liền biết mình không thể gạt được Trương Dương, lắc đầu, chắp tay trước ngực cúi đầu thi lễ với Trương Dương:
- A Di Đà Phật, Thiếu Lâm Thích Minh, tham kiến Trương tiền bối.
Dù sao cũng là quy cũ mấy ngàn năm nay của Trung Quốc, Trương Dương nếu thành cao thủ ngũ tầng, ngay cả tiền bối của giới tu luyện giới, cho dù là Thiếu Lâm Đại viên mãn đức cao vọng trọng cũng khó tránh.
Trương Dương gật đầu, không nói thêm gì, Thích Minh đại sư lại âm thầm thở dài một hơi, tiếp theo ông lại lộ ra nghi hoặc
Thiên kiếp đều là số lẻ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện số chẵn, nhưng Trương Dương trải qua kiếp lôi cũng chỉ có tám đạo, điều này để lại sự nghi hoặc cho Thích Minh đại sư cho dù ông suy nghĩ trăm lần cũng không có lời giải.
- Trương tiền bối, có thể nói cho biết thiên kiếp này cuối cùng vì sao chỉ có tám đạo kiếp lôi, mà đạo kiếp lôi thứ chín vì sao còn trì trệ chưa có rơi xuống còn mai danh ẩn tích ở đâu?
- Ha hả, đây thật là chín tầng Thiên kiếp, cũng đích xác có chín đạo kiếp lôi, chẳng qua đạo kiếp lôi thứ chín hấp thu uy lực của đạo kiếp lôi thứ tám, cho nên khi đạo kiếp lôi thứ tám hạ xuống thì không có phản ứng gì.
Trương Dương đem lời giải thích mà trước đây từng nói cho ông cụ lại lần nữa nói cho Thích Minh đại sư, sau khi nghe xong, Thích Minh đại sư lúc này mới bừng tỉnh ngộ.
Hồi tưởng lại đạo kiếp lôi thứ chín kia, cho dù Trương Dương hiện tại đã bình an vượt qua, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ.
Sức mạnh to lớn mà đạo kiếp lôi thứ chín ẩn chứa, hắn căn bản không thể chống cự, cho dù hắn không có trải qua bảy đạo kiếp lôi trước, hơn nữa dùng trạng thái đỉnh phong để chống cự kiếp lôi thứ chín này, kết quả cũng giống như vậy.
Trương Dương khi đó đã mất đi tín hiệu, cũng cho là mình lần này chết chắc rồi, cũng không biết vì sao, kiếp lôi qua đi hắn dường như tái sinh lần nữa, chẳng những khôi phục ý thức còn vượt qua chín tầng thiên kiếp xưa nay chưa từng có.
Ngay cả Trương Dương cũng không biết rằng, là hệ thống thánh thủ trong cơ thể của hắn đã cứu hắn.