Long Thành nghiến răng, vẻ mặt không ngừng biến hóa.
Trên trán anh ta bắt đầu toát mồ hôi, có thể thấy được hiện tại trong lòng anh ta đang đấu tranh.
Anh là người của Long gia, anh hiểu rất rõ tình hình Long gia, Long gia chia thành nội môn và ngoại môn, chỉ có nội môn mới là nòng cốt thật sự của Long gia, chỉ có người của nội môn mới có họ tôn quý, Hiên Viên.
Đệ tử ngoại môn cũng họ Long, thoạt nhìn rất huy hoàng, ít nhất là trước nay không thiếu lợi ích tiền bạc.
Nhưng trên thực tế không phải như vậy, đệ tử ngoại môn nói trắng ra là người hầu của nội môn, sự hiện diện của bọn họ chỉ để phục vụ nội môn mà thôi.
Bọn họ ở bên ngoài buôn bán, làm quan, tất cả những thứ này, chỉ để phục vụ nội môn, tạo của cải cho đệ tử nội môn, mua cho họ rất nhiều thứ quý giá.
Làm tốt, có thưởng, cái được gọi là thưởng chẳng qua chỉ cho họ chút tiền bạc, hoặc là nâng cho họ chút nội lực, nâng cho họ chút tu vi.
Hơn nữa, đối với đệ tử ngoại môn mà nói, ai nấy trong nội môn đều là tiền bối, phải phục tùng lời của họ vô điều kiện.
Đây chính là cấp bậc quan niệm vô cùng nghiêm trọng của Long gia, gia tộc lánh đời lớn nhất trong nước.
Bình thường, nếu gặp đệ tử nội môn của Long gia, Long Thành phải ở cạnh hầu hạ, thậm chí phải tận tình phục vụ, xem xem có thể giúp người của nội môn vui vẻ, có thể thưởng cho anh ta nhiều thêm một chút.
Nhưng hôm nay không như vậy, Trương Dương là bạn của anh ta, hiện nay tiền bối Long gia muốn đối phó với Trương Dương, anh không thể thờ ơ.
Quan niệm được hình thành qua một thời gian dài đã khiến anh ta không thể nào chống cự các tiền bối nội môn Long gia, cho nên anh ta mới do dự, đấu tranh như vậy.
- Tiền bối, có phải có hiểu lầm gì đó không, nếu có thể, vãn bối tự nguyện giúp mọi người giải trừ hiểu lầm!
Do dự một lúc, cuối cùng Long Thành mới nhẹ giọng nói, dù là đề xuất của anh ta cũng đồng nghĩa với chống lại mệnh lệnh của Long Phong.
Một người ba mấy tuổi xưng tiền bối với một người hai mấy tối, không chỉ không có gì là không thoải mái, ngược lại còn hơi khủng bố.
Long Phong đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn anh ta.
Sắc mặt Long Thành trở nên trắng bệch, dù ở bên ngoài anh ta vô cùng kiêu ngạo, nhưng đứng trước mặt Long Phong thì ngay một chút phản kháng cũng không có, có thể nói là một loại bi ai.
Điều này chứng tỏ sự mạnh mẽ của Long Phong cũng như sự mạnh mẽ của nội môn Long gia.
- Anh Thành, anh không cần lo lắng cho tôi, anh cứ đứng qua một bên là được rồi!
Trương Dương đột nhiên cười cười, hắn không ngờ người theo dõi hắn có quan hệ với Long Thành.
Tuy có quan hệ, hắn cũng chẳng lo lắng gì lắm, ít nhất bọn họ cũng là người đồng môn, người này chắc chắn sẽ không nguy hại đến Long Thành.
Đã không bị Long Thành ràng buộc, hắn cũng không sợ người thanh niên trước mặt, Trương Dương cũng không phải là người đơn giản, nội lực của hắn hiện nay sắp hồi phục trạng thái đỉnh phong năm đó rồi.
Thời kỳ đỉnh phong năm đó của hắn được tu luyện suốt hơn ba mươi năm, từ nhỏ đã dùng các loại dược vật tôi luyện công lực, Trương Dương tin, hắn sẽ không thua kém bất kỳ bạn cùng trang lứa nào.
- Trương Dương!
Long Thành nhíu mày, lo lắng nhìn Trương Dương.
Anh là người của Long gia dĩ nhiên là hiểu rõ Long gia nhát, nội môn và ngoại môn chỉ khác một chữ, nhưng đãi ngộ và thực lực lại cách nhau một trời một vực.
Nội môn bọn họ là con cưng của trời, tuy rằng nhân số không nhiều, tuy nhiên lựa chọn một người trong số đó so với cao thủ lợi hại nhất của ngoại môn bọn họ thì vẫn mạnh hơn nhiều, Long Thành trước mặt người thường là cao thủ, nhưng trước mặt đệ tử nội môn chẳng đáng là gì cả.
Nói không chút khoa trương, một người bước ra từ nội môn thu thập anh ta chẳng khác gì thu thập một đứa trẻ vậy.
Anh ta biết Trương Dương cũng rất lợi hại, nhưng lần này dù sao người tới cũng là đệ tử nội môn của Long gia, thực lực tuyệt đối không kém, anh ta rất lo lắng cho Trương Dương.
Đối với Long Phong anh ta chẳng nghĩ nhiều, hình tượng nội môn Long gia vô địch từ nhỏ đã ở trong đầu anh, sớm đã trở thành quan niệm cố hữu rồi.
- Tôi không sao, anh cầm đồ giúp tôi!
Trương Dương đặt túi vải xuống, bên trong hắn có để nhiều đồ, đây là bách bảo nang của hắn.
Vô Ảnh cũng chui ra khỏi túi vải, lập tức nhảy xuống đất, một lúc sau là đã chẳng thấy bóng dáng, nó biết Trương Dương phải đấu với người khác, không có thời gian chăm sóc nó, lúc này tự tránh càng xa càng tốt.
Lúc này, có thể nhìn thấy vấn đề về mức độ trung thành của thú cưng.
Mức độ trung thành của Tia Chớp gần 80, nó sẽ chủ động giúp Trương Dương chống kẻ thù, Vô Ảnh hơn sáu mươi, lúc nguy hiểm nó vẫn lo cho mình nhiều hơn.
Tuy nhiên nói gì thì nói, nó cũng không thể giúp được gì Trương Dương, bản thân nó không hiểu về chiến đấu.
Long Thành cầm túi vải, ánh mắt phức tạp đứng ở một bên, hai người này anh ta đều không ngăn được, hiện tại chỉ có thể thầm cầu nguyện đừng có kết quả xấu xảy ra.
Đáng tiếc lời nói của anh ta quá nhỏ bé, đệ tử nội môn đến đây thân phận lớn hơn anh ta nhiều, Long Thành đối ngoại thì vẻ vang, nhưng trước mặt đệ tử nội môn chỉ là một tôi tớ, phải ngoan ngoãn nghe lời.
Dùng một ví dụ để nói, đệ tử ngoại môn bọn họ, giống như người hầu đứng trước cửa tể tướng, dựa vào nội môn mới có được quyền thế lớn như vậy, khiến người khác không dám coi thường bọn họ.
- Đúng vậy, cậu rất can đảm, để tôi giúp cậu chịu khổ một chút!
Long Phong mỉm cười nói, trên mặt lộ vẻ khinh thường.
Bộ dáng của gã giống như hơi khinh thường Trương Dương, chỉ cần một ngón tay cũng có thể đánh ngã Trương Dương vậy.
Bề ngoài của gã như vậy, nhưng trong lòng ngược lại, Long Phong rất coi trọng Trương Dương, gã là người có sở trường theo dõi nhất trong gia tộc, Trương Dương có thể phát hiện ra gã, còn có thể gọi gã lộ diện, đủ để thấy Trương Dương không phải là người đơn giản.
Gã làm như vậy chỉ cố ý giả bộ kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại để mê hoặc Trương Dương.
- Nếu cậu cúi đầu nhận sai, tôi có thể tha cho cậu lần này, không truy cứu chuyện cậu đã mạo phạm lần trước!
Trương Dương cũng mỉm cười nói, trong lòng hắn thầm so sánh tuổi tác của hắn nhiều hơn Long Phong nhiều, lại đơn độc lăn lộn trong xã hội nhiều năm, chút suy nghĩ của Long Phong chỉ cần liếc mắt hắn cũng thấy được.
- Ai tha ai, còn phải xem thử bản lĩnh mỗi người!
Long Phong cười lớn, chưa dứt lời, thân người gã đã bắt đầu chuyển động, sải bước về phía trước, khoảng cách mười mấy thước trong nháy mắt đã được gã rút ngắn.
Tốc độ của gã tuyệt đối nhanh hơn nhiều so với mấy quán quân thế giới, nếu hắn mà tham gia Olympic, đừng nói gì khác, bộ môn chạy ngắn chắc chắn sẽ không ai sánh bằng, có thể liên tục lập kỷ lục thế giới.
Nói về đánh úp, hành vi của Long Phong hơi không quan minh, nhưng tổ huấn của Gia tộc Hiên Viên trước nay đều lấy việc đạt được mục đích làm đầu, trước nay không bao giờ làm những hiệp khách ngu xuẩn.
Chính vì như thế, nhiều gia tộc cổ đại đã diệt vong, chỉ có họ là vẫn sống sót, trở thành gia tộc đệ nhất trong nước.
- Đê tiện!
Trương Dương thầm mắng một tiếng, thân mình vội vàng lui về phía sau, mới lui được hai bước, trong lòng hắn đột nhiên có tia báo động, hắn bèn cúi người trượt ra thật xa.
Cơ thể hắn vừa mới trượt đi, một roi mềm gần như trong suốt đánh vào chỗ lúc nãy hắn đứng. :
Long Phong này không chỉ đánh lén, còn dấu binh khí, Trương Dương thiếu chút nữa là phải chịu thiệt rồi.
Thấy Trương Dương né được đòn đánh lén của mình, Long Phong cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên gã không dừng tay, roi mềm lập tức phóng nhanh về phía Trương Dương, Trương Dương dùng thân pháp liên tục né tránh.
Trong nháy mắt, Trương Dương gặp phải nguy hiểm, khiến Long Thành đứng bên cạnh vô cùng lo lắng.
Tuy nhiên Long Thành phát hiện, dù Long Phong hay là Trương Dương đều mạnh hơn anh ta rất nhiều, động tác của hai người quá nhanh, anh ta không thấy kịp, chỉ cảm thấy hai bóng dáng không ngừng biến đổi vị trí trong rừng cây.
Điều này làm trong lòng anh ta dâng lên tia hâm mộ, cũng có chút bi thương.
Đệ tử ngoại môn dù sao cũng là người ngoài, nội lực họ học, không thể nào so sánh với nội môn, chỉ tiến vào nội môn, mới thực sự có thể đứng trên người khác.
Đáng tiếc nội môn đều chú trọng thừa kế, chưa bao giờ có tiền lệ tuyển nhận đệ tử.
Điều này giống như một đại thế gia, nội môn mới thực sự là thành viên của gia tộc, ngoại môn chỉ là người hầu, phục vụ, quản gia, tuy rằng đều họ Long, nhưng cũng không thể thay đổi bản chất nô bộc của họ.
- Bộp, bộp, bộp!
Roi mềm liên tục đánh vào tàng cây, Trương Dương mượn cây, né tránh thành công đòn công kích của Long Thành.
Địa hình nơi này có hạn chế nhất định đối với vũ khí của Long Phong, trước mắt Long Phong tạm thời cũng không làm gì được Trương Dương.
Mượn cơ hội, Trương Dương bẻ một nhánh cây, làm vũ khí, chặn roi mềm của Long Phong.
- Bộp!
Nhánh cây và roi mềm đụng vào nhau, tay Trương Dương khẽ rung lên.
Tay Long Phong cũng tê rần, dù là vũ khí chạm vào nhau, nhưng trên thực tế hai người đang đấu nội lực, nội lực hai người đều dung nhập vào vũ khí.
Lần vô ảnh chạm này, lực ngang nhau, nhưng trên thực tế Trương Dương thắng một bậc.
Roi mềm của Long Phong là băng tơ ngàn năm, bản thân là lợi khí thần binh, do gã sử dụng càng như hổ thêm cánh, giúp gã gia tăng không ít trợ lực.
Còn Trương Dương chỉ tùy tiện bẻ một nhành cây, còn là cây ẩm, căn bản không cùng cấp bậc với vũ khí của Long Phong.
Dưới tình hình đó mà Trương Dương vẫn có thể ngăn được Long Phong, trên thực tế hắn đã thắng được một ít rồi.
Sắc mặt Long Phong cũng thay đổi, trở nên vô cùng ngưng trọng.
Gã đã đánh giá cao Trương Dương, không chút khinh thường Trương Dương, nhưng thật sự không ngờ Trương Dương tùy tiện bẻ gãy một nhành cây mà có thể ngăn được roi mềm của gã.
Vừa nãy gã đã sử dụng tám thành công lực.
Trương Dương có thể dùng nhành cây ngăn tám thành công lực của gã, nếu đổi thành binh khí thuận tay, ngăn cản 10 thành công lực của gã cũng không thành vấn đề, điều này đồng nghĩa nội lực của Trương Dương mạnh hơn gã.
Hơn nữa không chỉ mạnh hơn một chút.
Kết quả này khiến gã khó chấp nhận, gã xuất thân nội môn, khi chưa ra đời đã được dùng dược vật phụ trợ, đồng nghĩa với bắt đầu tu luyện rồi.
Từ nhỏ đã sử dụng các thứ tốt, bản thân gã cũng không chịu thua kém, trong hơn hai mươi đệ tử cùng độ tuổi của nội môn, thực lực của gã xếp trong Top ba, hai anh của gã mạnh hơn gã một chút.
Đó chỉ là bàn về nội lực, Long Phong dám khẳng định, hai người kia chắc chắn không thể dùng nhành cây bình thường để ngăn roi mềm của gã.
Bọn họ không làm được, nhưng Trương Dương lại làm được, vậy chẳng phải nội lực của Trương Dương cao hơn hẳn bọn họ, so với các cao thủ thanh niên trong nội môn Long gia bọn họ đều lợi hại hơn.
Trên trán anh ta bắt đầu toát mồ hôi, có thể thấy được hiện tại trong lòng anh ta đang đấu tranh.
Anh là người của Long gia, anh hiểu rất rõ tình hình Long gia, Long gia chia thành nội môn và ngoại môn, chỉ có nội môn mới là nòng cốt thật sự của Long gia, chỉ có người của nội môn mới có họ tôn quý, Hiên Viên.
Đệ tử ngoại môn cũng họ Long, thoạt nhìn rất huy hoàng, ít nhất là trước nay không thiếu lợi ích tiền bạc.
Nhưng trên thực tế không phải như vậy, đệ tử ngoại môn nói trắng ra là người hầu của nội môn, sự hiện diện của bọn họ chỉ để phục vụ nội môn mà thôi.
Bọn họ ở bên ngoài buôn bán, làm quan, tất cả những thứ này, chỉ để phục vụ nội môn, tạo của cải cho đệ tử nội môn, mua cho họ rất nhiều thứ quý giá.
Làm tốt, có thưởng, cái được gọi là thưởng chẳng qua chỉ cho họ chút tiền bạc, hoặc là nâng cho họ chút nội lực, nâng cho họ chút tu vi.
Hơn nữa, đối với đệ tử ngoại môn mà nói, ai nấy trong nội môn đều là tiền bối, phải phục tùng lời của họ vô điều kiện.
Đây chính là cấp bậc quan niệm vô cùng nghiêm trọng của Long gia, gia tộc lánh đời lớn nhất trong nước.
Bình thường, nếu gặp đệ tử nội môn của Long gia, Long Thành phải ở cạnh hầu hạ, thậm chí phải tận tình phục vụ, xem xem có thể giúp người của nội môn vui vẻ, có thể thưởng cho anh ta nhiều thêm một chút.
Nhưng hôm nay không như vậy, Trương Dương là bạn của anh ta, hiện nay tiền bối Long gia muốn đối phó với Trương Dương, anh không thể thờ ơ.
Quan niệm được hình thành qua một thời gian dài đã khiến anh ta không thể nào chống cự các tiền bối nội môn Long gia, cho nên anh ta mới do dự, đấu tranh như vậy.
- Tiền bối, có phải có hiểu lầm gì đó không, nếu có thể, vãn bối tự nguyện giúp mọi người giải trừ hiểu lầm!
Do dự một lúc, cuối cùng Long Thành mới nhẹ giọng nói, dù là đề xuất của anh ta cũng đồng nghĩa với chống lại mệnh lệnh của Long Phong.
Một người ba mấy tuổi xưng tiền bối với một người hai mấy tối, không chỉ không có gì là không thoải mái, ngược lại còn hơi khủng bố.
Long Phong đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn anh ta.
Sắc mặt Long Thành trở nên trắng bệch, dù ở bên ngoài anh ta vô cùng kiêu ngạo, nhưng đứng trước mặt Long Phong thì ngay một chút phản kháng cũng không có, có thể nói là một loại bi ai.
Điều này chứng tỏ sự mạnh mẽ của Long Phong cũng như sự mạnh mẽ của nội môn Long gia.
- Anh Thành, anh không cần lo lắng cho tôi, anh cứ đứng qua một bên là được rồi!
Trương Dương đột nhiên cười cười, hắn không ngờ người theo dõi hắn có quan hệ với Long Thành.
Tuy có quan hệ, hắn cũng chẳng lo lắng gì lắm, ít nhất bọn họ cũng là người đồng môn, người này chắc chắn sẽ không nguy hại đến Long Thành.
Đã không bị Long Thành ràng buộc, hắn cũng không sợ người thanh niên trước mặt, Trương Dương cũng không phải là người đơn giản, nội lực của hắn hiện nay sắp hồi phục trạng thái đỉnh phong năm đó rồi.
Thời kỳ đỉnh phong năm đó của hắn được tu luyện suốt hơn ba mươi năm, từ nhỏ đã dùng các loại dược vật tôi luyện công lực, Trương Dương tin, hắn sẽ không thua kém bất kỳ bạn cùng trang lứa nào.
- Trương Dương!
Long Thành nhíu mày, lo lắng nhìn Trương Dương.
Anh là người của Long gia dĩ nhiên là hiểu rõ Long gia nhát, nội môn và ngoại môn chỉ khác một chữ, nhưng đãi ngộ và thực lực lại cách nhau một trời một vực.
Nội môn bọn họ là con cưng của trời, tuy rằng nhân số không nhiều, tuy nhiên lựa chọn một người trong số đó so với cao thủ lợi hại nhất của ngoại môn bọn họ thì vẫn mạnh hơn nhiều, Long Thành trước mặt người thường là cao thủ, nhưng trước mặt đệ tử nội môn chẳng đáng là gì cả.
Nói không chút khoa trương, một người bước ra từ nội môn thu thập anh ta chẳng khác gì thu thập một đứa trẻ vậy.
Anh ta biết Trương Dương cũng rất lợi hại, nhưng lần này dù sao người tới cũng là đệ tử nội môn của Long gia, thực lực tuyệt đối không kém, anh ta rất lo lắng cho Trương Dương.
Đối với Long Phong anh ta chẳng nghĩ nhiều, hình tượng nội môn Long gia vô địch từ nhỏ đã ở trong đầu anh, sớm đã trở thành quan niệm cố hữu rồi.
- Tôi không sao, anh cầm đồ giúp tôi!
Trương Dương đặt túi vải xuống, bên trong hắn có để nhiều đồ, đây là bách bảo nang của hắn.
Vô Ảnh cũng chui ra khỏi túi vải, lập tức nhảy xuống đất, một lúc sau là đã chẳng thấy bóng dáng, nó biết Trương Dương phải đấu với người khác, không có thời gian chăm sóc nó, lúc này tự tránh càng xa càng tốt.
Lúc này, có thể nhìn thấy vấn đề về mức độ trung thành của thú cưng.
Mức độ trung thành của Tia Chớp gần 80, nó sẽ chủ động giúp Trương Dương chống kẻ thù, Vô Ảnh hơn sáu mươi, lúc nguy hiểm nó vẫn lo cho mình nhiều hơn.
Tuy nhiên nói gì thì nói, nó cũng không thể giúp được gì Trương Dương, bản thân nó không hiểu về chiến đấu.
Long Thành cầm túi vải, ánh mắt phức tạp đứng ở một bên, hai người này anh ta đều không ngăn được, hiện tại chỉ có thể thầm cầu nguyện đừng có kết quả xấu xảy ra.
Đáng tiếc lời nói của anh ta quá nhỏ bé, đệ tử nội môn đến đây thân phận lớn hơn anh ta nhiều, Long Thành đối ngoại thì vẻ vang, nhưng trước mặt đệ tử nội môn chỉ là một tôi tớ, phải ngoan ngoãn nghe lời.
Dùng một ví dụ để nói, đệ tử ngoại môn bọn họ, giống như người hầu đứng trước cửa tể tướng, dựa vào nội môn mới có được quyền thế lớn như vậy, khiến người khác không dám coi thường bọn họ.
- Đúng vậy, cậu rất can đảm, để tôi giúp cậu chịu khổ một chút!
Long Phong mỉm cười nói, trên mặt lộ vẻ khinh thường.
Bộ dáng của gã giống như hơi khinh thường Trương Dương, chỉ cần một ngón tay cũng có thể đánh ngã Trương Dương vậy.
Bề ngoài của gã như vậy, nhưng trong lòng ngược lại, Long Phong rất coi trọng Trương Dương, gã là người có sở trường theo dõi nhất trong gia tộc, Trương Dương có thể phát hiện ra gã, còn có thể gọi gã lộ diện, đủ để thấy Trương Dương không phải là người đơn giản.
Gã làm như vậy chỉ cố ý giả bộ kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại để mê hoặc Trương Dương.
- Nếu cậu cúi đầu nhận sai, tôi có thể tha cho cậu lần này, không truy cứu chuyện cậu đã mạo phạm lần trước!
Trương Dương cũng mỉm cười nói, trong lòng hắn thầm so sánh tuổi tác của hắn nhiều hơn Long Phong nhiều, lại đơn độc lăn lộn trong xã hội nhiều năm, chút suy nghĩ của Long Phong chỉ cần liếc mắt hắn cũng thấy được.
- Ai tha ai, còn phải xem thử bản lĩnh mỗi người!
Long Phong cười lớn, chưa dứt lời, thân người gã đã bắt đầu chuyển động, sải bước về phía trước, khoảng cách mười mấy thước trong nháy mắt đã được gã rút ngắn.
Tốc độ của gã tuyệt đối nhanh hơn nhiều so với mấy quán quân thế giới, nếu hắn mà tham gia Olympic, đừng nói gì khác, bộ môn chạy ngắn chắc chắn sẽ không ai sánh bằng, có thể liên tục lập kỷ lục thế giới.
Nói về đánh úp, hành vi của Long Phong hơi không quan minh, nhưng tổ huấn của Gia tộc Hiên Viên trước nay đều lấy việc đạt được mục đích làm đầu, trước nay không bao giờ làm những hiệp khách ngu xuẩn.
Chính vì như thế, nhiều gia tộc cổ đại đã diệt vong, chỉ có họ là vẫn sống sót, trở thành gia tộc đệ nhất trong nước.
- Đê tiện!
Trương Dương thầm mắng một tiếng, thân mình vội vàng lui về phía sau, mới lui được hai bước, trong lòng hắn đột nhiên có tia báo động, hắn bèn cúi người trượt ra thật xa.
Cơ thể hắn vừa mới trượt đi, một roi mềm gần như trong suốt đánh vào chỗ lúc nãy hắn đứng. :
Long Phong này không chỉ đánh lén, còn dấu binh khí, Trương Dương thiếu chút nữa là phải chịu thiệt rồi.
Thấy Trương Dương né được đòn đánh lén của mình, Long Phong cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên gã không dừng tay, roi mềm lập tức phóng nhanh về phía Trương Dương, Trương Dương dùng thân pháp liên tục né tránh.
Trong nháy mắt, Trương Dương gặp phải nguy hiểm, khiến Long Thành đứng bên cạnh vô cùng lo lắng.
Tuy nhiên Long Thành phát hiện, dù Long Phong hay là Trương Dương đều mạnh hơn anh ta rất nhiều, động tác của hai người quá nhanh, anh ta không thấy kịp, chỉ cảm thấy hai bóng dáng không ngừng biến đổi vị trí trong rừng cây.
Điều này làm trong lòng anh ta dâng lên tia hâm mộ, cũng có chút bi thương.
Đệ tử ngoại môn dù sao cũng là người ngoài, nội lực họ học, không thể nào so sánh với nội môn, chỉ tiến vào nội môn, mới thực sự có thể đứng trên người khác.
Đáng tiếc nội môn đều chú trọng thừa kế, chưa bao giờ có tiền lệ tuyển nhận đệ tử.
Điều này giống như một đại thế gia, nội môn mới thực sự là thành viên của gia tộc, ngoại môn chỉ là người hầu, phục vụ, quản gia, tuy rằng đều họ Long, nhưng cũng không thể thay đổi bản chất nô bộc của họ.
- Bộp, bộp, bộp!
Roi mềm liên tục đánh vào tàng cây, Trương Dương mượn cây, né tránh thành công đòn công kích của Long Thành.
Địa hình nơi này có hạn chế nhất định đối với vũ khí của Long Phong, trước mắt Long Phong tạm thời cũng không làm gì được Trương Dương.
Mượn cơ hội, Trương Dương bẻ một nhánh cây, làm vũ khí, chặn roi mềm của Long Phong.
- Bộp!
Nhánh cây và roi mềm đụng vào nhau, tay Trương Dương khẽ rung lên.
Tay Long Phong cũng tê rần, dù là vũ khí chạm vào nhau, nhưng trên thực tế hai người đang đấu nội lực, nội lực hai người đều dung nhập vào vũ khí.
Lần vô ảnh chạm này, lực ngang nhau, nhưng trên thực tế Trương Dương thắng một bậc.
Roi mềm của Long Phong là băng tơ ngàn năm, bản thân là lợi khí thần binh, do gã sử dụng càng như hổ thêm cánh, giúp gã gia tăng không ít trợ lực.
Còn Trương Dương chỉ tùy tiện bẻ một nhành cây, còn là cây ẩm, căn bản không cùng cấp bậc với vũ khí của Long Phong.
Dưới tình hình đó mà Trương Dương vẫn có thể ngăn được Long Phong, trên thực tế hắn đã thắng được một ít rồi.
Sắc mặt Long Phong cũng thay đổi, trở nên vô cùng ngưng trọng.
Gã đã đánh giá cao Trương Dương, không chút khinh thường Trương Dương, nhưng thật sự không ngờ Trương Dương tùy tiện bẻ gãy một nhành cây mà có thể ngăn được roi mềm của gã.
Vừa nãy gã đã sử dụng tám thành công lực.
Trương Dương có thể dùng nhành cây ngăn tám thành công lực của gã, nếu đổi thành binh khí thuận tay, ngăn cản 10 thành công lực của gã cũng không thành vấn đề, điều này đồng nghĩa nội lực của Trương Dương mạnh hơn gã.
Hơn nữa không chỉ mạnh hơn một chút.
Kết quả này khiến gã khó chấp nhận, gã xuất thân nội môn, khi chưa ra đời đã được dùng dược vật phụ trợ, đồng nghĩa với bắt đầu tu luyện rồi.
Từ nhỏ đã sử dụng các thứ tốt, bản thân gã cũng không chịu thua kém, trong hơn hai mươi đệ tử cùng độ tuổi của nội môn, thực lực của gã xếp trong Top ba, hai anh của gã mạnh hơn gã một chút.
Đó chỉ là bàn về nội lực, Long Phong dám khẳng định, hai người kia chắc chắn không thể dùng nhành cây bình thường để ngăn roi mềm của gã.
Bọn họ không làm được, nhưng Trương Dương lại làm được, vậy chẳng phải nội lực của Trương Dương cao hơn hẳn bọn họ, so với các cao thủ thanh niên trong nội môn Long gia bọn họ đều lợi hại hơn.