Thần Y Thánh Thủ

Chương 533: Long Hạo Thiên kinh ngạc (2)

- Tôi biết rồi, ở đây còn náo nhiệt hơn chỗ chúng tôi.
Trương Dương mỉm cười nói. Sự náo nhiệt của Long gia Trương Dương rất thích, Y thánh Nhất Mạch chưa bao giờ có cảnh tượng náo nhiệt như vậy.
- Anh, cuối cùng anh đã trở về rồi, sao lần này anh đi ra ngoài lâu như vậy?
Trước mặt, một thiếu niên chừng 15, 16 tuổi đang đi đến, cậu cũng là đệ tử của Long gia.
Trương Dương chỉ nhìn qua đã nhận ra, cậu thiếu niên này có nội kình tầng thứ nhất hậu kỳ, giống như Long Tường trước kia.
Tuy nhiên tầng thứ nhất hậu kỳ của cậu không ổn định lắm, không dễ đột phá nhanh giống như Long Tường. Mặc dù như vậy, nhưng tu vi của cậu vẫn cao hơn Long Thành, đệ tử trực hệ của Long gia dều là đối tượng để bồi dưỡng trọng điểm.
Tuổi tác của Long Thành lớn hơn cậu thiếu niên này nhiều!
Nhìn thiếu niên trước mặt mình, ánh mắt Long Phong tỏ ra rất cưng chiều.
- Lần này anh ra ngoài có một số việc nên về muộn một chút, bài tập của em thời gian này không bị đi xuống chứ?
- Không có, em vẫn rất cố gắng luyện tập, Thất thúc nói Lạc Anh kiếm pháp của em đã có sáu thành hỏa hậu rồi!
Cậu thiếu niên nói.
Long Phong nghe tháy vậy liền mỉm cười gật đầu:
- Sáu thành, không tệ, không tệ, tiếp tục cố gắng để luyện hoàn toàn kiếm pháp nhé. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://
Nói xong Long Phong còn đưa tay xoa đầu cậu thiếu niên.
- Trương Dương, đây là em trai ruột tôi, tên là Long Kiếm, lúc nhỏ nó cứ cầm mãi một thanh kiếm không chịu bỏ, cho nên mới đặt tên là Long Kiếm. Lớn lên nó cũng chọn tu luyện kiếm thuật, Lạc Anh kiếm pháp là cao đẳng kiếp thuật, dù là người của Thục Sơn ở tuổi của nó cũng chưa chắc đã luyện đến được sáu thành hỏa hậu.
Từ thái độ của gã, Trương Dương cũng biết được, cậu em ruột này đúng là người rất quan trọng đối với gã.
- Long Kiếm, đây là Trương Dương, là bạn tốt của anh, cậu ây cũng là khách được mời đến đây, tu vi của cậu ấy còn mạnh hơn anh nhiều.
Long Kiếm lúc này cũng đưa mắt nhìn về phía Trương Dương, trong ánh mắt còn hiện lên vẻ tò mò.
Trông cậu rất giống với Long Phong, cho dù Long Phong không nói thì Trương Dương cũng có thể đoán ra quan hệ của hai người. Lúc trước Long Phong vẫn giữ linh dược bên mình, chắc chắn là có một viên để dành cho Long Kiếm.
Nhìn Trương Dương một hồi, Long
Kiếm mới nói với Long Phong:
- Anh, mẹ nói anh đánh cuộc thua nên phải làm vệ sĩ cho người khác ba năm, chuyện nà có thật không vậy?
Trên mặt Long Phong hiện lên vẻ ngượng ngùng, chuyện gã và Trương Dương đánh cuộc đã trở thành quá khứ, hai người cũng chưa bao giờ nhắc lại chuyện này.
Tuy nhiên, hai người cũng vì thế mới ở cùng một chỗ với nhau, lúc đó Trương Dương cũng có mục đích khác, nhưng không ngờ sau này hai người lại trở thành bạn bè thân thiết của nhau.
- Đúng là có chuyện đó. Vì tài nghệ của anh không được bằng người ta mà.
Long Phong nhỏ giọng giải thích một câu, chuyện này gã chỉ nói với cha, tộc trưởng Long gia đương nhiệm. Cha gã chắc chắn sẽ không nói cho những người khác, còn người nhà mình thì không cần phải giấu diếm.
- Người đánh bại anh chắc phải lợi hại lắm nhỉ? Đó chắc phải là người lớn tuổi, cố ý ức hiếp anh đúng không?
Long Kiếm hỏi một câu, sau khi biết chuyện Long Phong bị thua và phải làm vệ sĩ cho người ta, thì chuyện này luôn mắc nghẹn trong lòng cậu, cậu đã sớm muốn hỏi cho rõ rồi.
Cậu hỏi như vậy, Trương Dương cũng có chút ngượng ngùng, vì người đánh bại Long Phong lúc đó chính là hắn.
- Không, bây giờ không sao rồi, chuyện lần trước không nên nói nữa, anh muốn đi gặp tộc trưởng đã.
Long Phong cố giấu sự xấu hổ của mình lại, vội vàng nói một câu, nói xong liền dẫn Trương Dương đi thẳng về phía trước.
Đi được vài bước gã mới nhớ ra, liền quay lại dặn dò Long Kiếm vào câu, để cậu dẫn Long Thành đi tìm người. Long Thành là đệ tử ngoại môn, trong gia tộc cũng có người phụ trách chuyện của đệ tử ngoại môn, để cho bọn họ chiêu đãi Long Thành trước đã.
Long Kiếm không có được đáp án, nên cũng tỏ ra thất vọng. Tuy nhiên sự thất vọng này cũng nhanh chóng biến mất, cậu hỏi được rất nhiều chuyện thú vị từ Long Thành.
Đệ tử trực hệ của Long gia, không có nội kình tầng thứ hai trở lên thì không được ra khỏi nhà, tối đa cũng chỉ đi ngắm cảnh bên ngoài núi một chút mà thôi, còn rời khỏi thì chắc chắn là không dám.
Long Kiếm tuy nhỏ tuổi, nhưng rất thích hướng ra thế giới bên ngoài.
Hiện tại tu vi của cậu chưa đủ, nên không có cơ hội ra ngoài, vì thế đành phải hỏi những người mới ra ngoài về, Long Thành liền trở thành đối tượng thích hợp nhất để cậu hỏi. Long Phong bảo cậu dẫn Long Thành đi tìm người, nhưng cậu liền dẫn Long Thành về phòng mình, tán gẫu một hồi, cậu đã hỏi rất nhiều câu hỏi cổ quái.
Điều này thì Long Phong không biết, gã đã dẫn Trương Dương đến hậu viện, Truy Phong, Tia Chớp và Vô Ảnh cũng đi theo.
Đứng trước cửa hậu viện, Long Phong lại tỏ ra do dự.
Trương Dương đi gặp tộc trưởng thì không vấn đề gì, không chỉ là vì thân phận của Trương Dương, mà thực lực của hắn cũng đủ tư cách này.
Tuy nhiên mang theo cả Truy Phong, Tia Chớp và Vô Ảnh đi cùng thì có vẻ không thích hợp cho lắm, bởi vì trong phòng nói chuyện, nếu như xuất hiện một con ngựa đứng bên cạnh thì rất kỳ quái.
- Tia Chớp!
Trương Dương đột nhiên cười cười, vẫy tay với Tia Chớp!
Tia Chớp quay đầu lại, vội vàng chạy tới, trên khuôn mặt của nó còn hiện lên vẻ nịnh bợ.
- Bảo cả Vô Ảnh và Truy Phong đứng đây đợi nhé, không được đi lung tung, nhớ chưa!
Trương Dương lấy từ trong người ra một cái chai nhỏ, lấy ra ba viên thuốc ném cho Tia Chớp!
Đây là thuốc bình thường, là đồ ăn vặt của bọn chúng. Mấy thứ đồ ăn vặt này mấy hôm trước Truy Phong cũng bắt đầu ăn, nó cũng thích ứng rất nhanh.
Lúc trước Tia Chớp nói cho nó đều không sai, đi theo Trương Dương thật sự là có rất nhiều đồ ăn ngon.

Nghe xong Trương Dương dặn dò, nó lập tức gật đầu lia lịa, lập tức cầm lấy viên thuốc trở về, nó không dám ăn tham, ba viên thuốc đều được chia đều.
Trương Dương lắc đầu cười cười, lúc này mới đi cùng với Long Phong vào trong hậu viện.
Hậu viện không có gì khác biệt lắm so với chỗ khác, chỉ là người ở đây it hơn một chút, ở đây ngoài đệ tử trực hệ của Long gia và một số ít nô bộc được ra vào thì không cho phép ai được vào.
- Đi thông báo một tiếng, nói là bạn của Y thánh Nhất Mạch đã đến rồi.
đi vào được một đoạn, đến một cửa viện, ở đây có hai người đang đứng canh.
Long Phong đi lên, trực tiếp dặn dò một câu, thủ vệ lập tức gật đầu.
- Vâng, Phong thiếu gia.
Thủ vệ liền chạy vào, Long Phong không muốn đi theo vào, mà đứng đó giới thiệu với Trương Dương một số việc của Long gia.
Một lúc sau, thủ vệ kia đã trở về, cung kính mời Trương Dương và Long Phong vào bên trong. Tộc trưởng đã đợi ở phòng khách rồi.
Phòng tiếp khách là nơi để Long gia tiếp đón khách quý, thông thường mà nói nơi đây chỉ có trưởng lão và tộc trưởng đến sử dụng mà thôi.
Trưởng lão và tộc trưởng là những người có địa vị rất cao, khách mà để họ đích thân tiếp cũng đều rất quan trọng. Long Phong không ngờ tộc trưởng sẽ tiếp Trương Dương ở phòng khách, đây là một sự đãi ngộ rất cao.
Gã vốn tưởng rằng tộc trưởng chỉ gặp bọn họ ở một căn phòng bình thường nào đó, dù sao tộc trưởng cũng không biết thực lực thật sự của Trương Dương, Long Phong chỉ báo cáo qua một lần mà thôi.
- Tộc trưởng.
Phòng tiếp khách rất lớn, thủ vệ sau khi dẫn họ đến thì lập tức lui về, Long Phong nhìn thấy bên trong đã có một người đang ngồi, lập tức nói một tiếng.
Quy củ của Long gia rất nghiêm, đặc biệt là với tộc trưởng, cho dù là con cái của tộc trưởng cũng đều phải gọi cha mình như vậy, để bày tỏ sự công bằng đối với mọi người. Cho nên lúc ở bên ngoài Trương Dương chưa từng gọi "cha".
- Long Phong đã trở lại, vị này chắc là bạn bè của Y thánh Nhất Mạch đúng không, hoan nghênh cậu đến Long gia.
Người ngồi ở ghế liền đứng lên, mỉm cười nhìn Long Phong sau đó lại nhìn Trương Dương.
Lúc ông ta nhìn Trương Dương, Trương Dương cũng đang quan sát ông, đó là một người đàn ông chừng hơn năm mươi tuổi, thoạt nhìn có vẻ già hơn Trương Vận An một chút, còn tuổi tác thì có lẽ tương đương nhau.
Đây là tộc trưởng đương nhiệm của Long gia – Long Hạo Thiên. Trương Dương đã nhìn ra, tu vi của ông ta cũng giống như mình, đều là tầng thứ ba hậu kỳ.
Tuy nhiên tu vi của ông ta vững vàng hơn mình, ổn định hơn mình, xem ra cách thời điểm đột phá lên tầng thứ tư có lẽ cũng không xa.
Đương nhiên muốn đột phá lên tầng thứ tư thì không hề dễ dàng chút nào, nếu không có Thánh Nữ hoàn mà chỉ dựa vào sự cố gắng của mình
- Tại hạ Y thánh Nhất Mạch, Trương Dương xin chào tiền bối.
Trương Dương ôm quyền chào hỏi một câu, thái độ của hắn đối với Long Hạo Thiên cũng tốt hơn đối với Long Cửu nhiều, đây không phải là vì Long Hạo Thiên là tộc trưởng, mà là vì ông ta là cha của Long Phong.
Long Phong là bạn tốt của hắn, cha của Long Phong cũng là trưởng bối của mình.
- Đến Long gia rồi thì không cần phải khách khí như vậy, cứ ngồi xuống cái đã, hơn nữa ta và Vận An cũng là bạn bè tốt nhiều năm, Y thánh Nhất Mạch có thể có được một thiên tài như con đúng là điều đáng mừng.
Long Hạo Thiên cười cười, ông và Trương Vận An quả thực là chỗ quen biết lâu năm, nhưng không phải là bạn bè tốt, mà giữa bọn họ cũng có rất nhiều lần giao tranh.
Chẳng qua là đứng trước mặt vãn bối thì ông phải tỏ ra rộng lượng một chút.
Nhìn Trương Dương, Long Hạo Thiên cũng không khỏi giật mình, Trương Dương trẻ hơn rất nhiều so với sự tưởng tượng của ông.
Lúc trước Long Phong cũng đã gọi điện cho ông, Long gia không thể đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài dược, mà điện thoại chính là phương pháp duy nhất để liên lạc của bọn họ.
Lúc trước ông đã biết tu vi của Trương Dương, biết Trương Dương đã đột phá lên tầng thứ ba.
Lúc trước ông cũng rất chú ý đến Tdm mời Trương Dương đến Long gia chơi.
Ông biết rõ một cao thủ tầng thứ ba như vậy ý vị sẽ như thế nào, đây cũng là nguyên nhân hôm nay ông đích thân tiếp Trương Dương ở phòng khách như vậy.
- Tiền bối khách khí rồi, cậu cũng nhờ cháu hỏi thăm tiền bối.
Trương Dương cười nói, sau đó ngồi xuống.
- Cậu ư?
Long Hạo Thiên có chút sửng sốt, ông chỉ biết Trương Dương là truyền nhân của Y thánh Nhất Mạch, chứ không biết quan hệ trong đó như thế nào.
Long Phong vội vàng đứng lên nói qua quan hệ giữa Trương Dương và Trương Vận An.
Phương diện này rất phức tạp, gã cũng không hoàn toàn rõ ràng, tuy nhiên Trương Dương là truyền nhân của Y thánh Nhất Mạch là sự thật, bất kể quan hệ giữa hắn và Trương Vận An như thế nào thì hắn đều có thể dại diện cho Y thánh Nhất Mạch.
- Con nói, Trương Vận An đã đột phá lên tầng thứ tư?
Giới thiệu xong những điều này, Long Phong tiện thể nhắc đến tu vi của Trương Vận An, gã vừa nói xong Long Hạo Thiên cũng đứng lên, hai mắt tròn xoe.
Nói ra thì Long Hạo Thiên và Trương Vận An cũng quen nhau đến hơn hai chục năm, hai mươi năm qua hai người cũng từng giao đấu nhiều lần, nhưng tu vi vẫn đều tương đương nhau.
Hai người bọn họ bất kể là ai đột phá trước thì người kia cũng rất nhanh sẽ đột phá theo, điều này cũng là nguyên nhân từ trước đến nay bọn họ không ai áp chế được ai.
Hai người cạnh tranh lẫn nhau như những đối thủ, đồng thời với việc cạnh tranh cũng tạo cho nhau áp lực và động lực.
- Vâng, Trương tiền bối đã đột phá, chuyện đó con có thể cam đoan.
Long Phong nhẹ nhàng gật đầu, Trương Vận An tầng thứ tư không nghi ngờ, nhưng Long
Hạo Thiên đã đích thân giao thủ với Trương Vận An, thiếu chút nữa còn phải trả giá bằng sinh mạng của mình, đương nhiên là rất rõ ràng rồi.

back top