Bên ngoài huyện Ba Thập là một bình nguyên, có một nông trường rất lớn.
Đây là một nông trường bông, diện tích không nhỏ, tuy nhiên hiện nay chưa tới thời kì gieo bông, cả bình nguyên trống trải, thoạt nhìn là một vùng đất bằng phẳng mênh mông vô bờ.
Dưới trời sao, Trương Dương cưỡi Truy Phong chạy bay qua mảnh đất trống, nhìn từ xa, chỉ có thể nhìn thấy một bóng trắng chuyển động rất nhanh, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.
Hôm nay trời sao rất sáng, trăng treo lơ lửng trên trời, cưỡi ngựa như bay dưới ánh trăng, khiến Trương Dương trong lòng không khỏi nảy sinh cỗ hào khí.
Đây là một vùng đất rộng vô bờ, mặc ta tự do bay lượn.
Ôm Tia Chớp, Trương Dương không kìm nổi ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, âm thành mang theo nội kình hùng mạnh, truyền đi rất xa, rất xa trên mảnh đất trống này.
Cỗ hào khí này, khiến Trương Dương có cảm giác tự do, xua tan đi sự buồn phiền trong thời gian gần đây. Sau khi Trương Khắc Cần trúng độc, Trương Dương vẻ ngoài không thể hiện gì, nhưng trong lòng vẫn luôn rất sốt ruột.
Bằng không hắn cũng không tự mình chạy miết, để lại Long Phong ở phía sau.
Tuy nhiên trong thời khắc này, trên lưng Truy Phong, chạy như bay giữa mảnh đất rộng như trời đất, Trương Dương không nghĩ gì khác, chỉ có cảm giác rộng lớn chưa từng thấy.
Trong lòng hắn, dường như có thể dung nạp cả trời đất rộng lớn này.
Ngồi trên mình Truy Phong, Trương Dương đột nhiên lấy ra một quyển sách, mở ra nhìn trực tiếp, đây là bí tịch phá thiên kiếm pháp hắn luôn mang theo bên mình. Đoạn đầu tu luyện cực khó trước kia, lúc này trở nên rất thông thuận.
Khẩu quyết kiếm pháp triển khai linh hoạt tự nhiên, Trương Dương lấy một cái kiếm, nhẹ nhàng múa.
Truy Phong đang chạy như bay, đột nhiên ngừng lại, quay đầu lại, có chút kinh ngạc nhìn Trương Dương.
Thấy nó dừng lại, Trương Dương vỗ nhẹ lên đầu nó, Truy Phong vừa dừng, cảm giác thông thuận đó liền biến mất. Lúc này hắn cần Truy Phong chạy, một lần nữa tìm lại cảm giác đó.
Nhận được mệnh lệnh của Trương Dương, Truy Phong chỉ có thể vung chân lên, lại chạy.
Trương Dương chậm rãi nhắm mắt, khóe miệng hơi mỉm cười, ngón tay không ngừng múa may, Tia Chớp Vô Ảnh đều đứng thẳng, rất giật mình nhìn Trương Dương.
Bên cạnh Trương Dương, có một năng lượng dày đặc bao vây, năng lượng trong thiên địa xung quanh, nhanh chóng tụ lại quanh hắn.
Sự to lớn của năng lượng này, cũng chỉ có thể so sánh với lần trước Trương Dương ngộ đạo thiên địa linh môn.
Tuy nhiên lần đó cũng không sánh bằng hiện tại. Lần đó dù sao cũng là ở thành phố, lần này là ở ngoài vùng quê thực sự, lại còn là nơi rất trống trải, năng lượng nơi này thuần khiết hơn so với Hàng Thành.
Từng đoàn năng lượng, nhanh chóng cuốn vào cơ thể hắn thông qua ngón tay, Trương Dương càng cảm giác giác ngộ sâu hơn.
Không trung đột nhiên tối sầm lại, bóng đêm vụt qua trong nháy mắt, sau đó lại hửng sáng.
Bầu trời xa xăm có sắc đỏ, mặt trời sắp mọc, một ngày sắp đến.
Truy Phong vẫn chạy, sắc trời càng ngày càng sáng, rốt cuộc có một tia sáng màu đỏ chiếu trên người Truy Phong, vào thời khắc này, Trương Dương cũng tỉnh lại.
Khóe miệng Trương Dương lộ ra một nụ cười.
- Chít
- Chít
Vô Ảnh và Tia Chớp một trước một sau lần lượt chạy tới, bọn chúng đều cảm thấy Trương Dương thay đổi, nhưng lại không biết rốt cục là thay đổi cái gì.
Hai con vật kia, đều tới hỏi.
- Ta không sao, chỉ có điều không ngờ thu hoạch lần này lớn vậy.
Ôm lấy Tia Chớp và Vô Ảnh, Trương Dương cười nói một câu, thu hoạch lần này thực sự không nhỏ, ngoại trừ bí văn ngũ tầng kia, kiếm pháp phá thiên này cũng là thu hoạch rất lớn.
Khí phách vừa rồi, Trương Dương đột nhiên giác ngộ những điểm chưa hiểu trong kiếm pháp. Rèn sắt khi còn nóng, Trương Dương lấy ra bí tịch lập tức tiến hành tu luyện, những điểm chưa hiểu lúc trước không ngờ lúc này hoàn toàn thông thuận, thức thứ nhất của kiếm pháp phá thiên Trương Dương đã luyện thành công.
Kiếm pháp phá thiên kì thật cũng không phức tạp, tổng cộng chỉ có lục thức kiếm pháp, mặc dù chỉ là lục thức, nhưng uy lực rất lớn, lớn ngoài sự tưởng tượng của Trương Dương.
Võ công bình thường, bất kể là gì, đều dùng nội kình của cơ thể mình để dùng, uy lực của vỗ công, ngoài kĩ xảo cao thấp, còn quyết định bởi nội kình mạnh yếu của mỗi người, nội kình càng mạnh, uy lực càng lớn.
Kiếm pháp phá thiên thì hoàn toàn khác, nó không đòi hỏi bất cứ nội kình gì, anh chỉ cần sử dụng, tự thân nó đã có thể hấp thu năng lượng của thiên địa vào, hơn nữa còn là năng lượng rất khủng bố.
Những năng lượng này có thể được anh mượn dùng, thực lực càng mạnh, năng lượng có thể mượn dùng càng nhiều. Trương Dương hiện tại tứ tầng sơ kì, thời điểm sử dụng kiếm pháp phá thiên, tương đương với việc có thể mượn dùng lực lượng một cao thủ tứ tầng sơ kì.
Chỉ cần năng lượng trong thiên địa không bị gián đoạn, cỗ lực lượng này cũng sẽ không dứt, ở nơi năng lượng dư thừa, tương đương với năng lượng tiêu hao vô tận.
Chỉ cần điểm này, đây đã là một kiếm pháp rất đáng sợ.
Trương Dương không biết cấp bậc chân chính của bộ kiếm pháp này, nhưng hiện tại hắn có cảm giác, cho dù là kiếm pháp tối cao, cũng không thể so sánh với nó.
Có bộ kiếm pháp này, dựa vào thực lực tứ tầng sơ kì đỉnh cao của hắn, hoàn toàn có thể đấu một trận với cường nhân tứ tầng trung kì, không mượn sự trợ giúp của tam đại linh thú, cường nhân tứ tầng trung kì cũng không nhất định có thể là đối thủ của hắn.
Lực lượng kiếm pháp mang đến, sau khi Trương Dương sử dụng, cũng không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, thực lực của Trương Dương ngang với có một sự tăng vọt về mặt chất.
Lúc này Trương Dương cũng có chút may mắn, may mà Sở Vân Thiên dùng đao, khi đó sau khi có kiếm pháp không tu luyện tới.
Nếu lúc đó Sở Vân Thiên luyện thành công kiếm pháp, cho dù chỉ là nhất tầng, Trương Dương cũng hoàn toàn không phải đối thủ của anh ta. Đại trận hắn bố trí, không đỡ được một hiệp nếu đối phương dùng kiếm pháp, năng lượng khổng lồ tự thân của kiếm pháp có thể hoàn toàn bài trừ trận pháp.
- Chúc mừng kí chủ đạt được năng lượng mới.
Màn hình hệ thông lâu lắm không xuất hiện, tự động hiện ra, trước mắt Trương Dương lại xuất hiện màn hình màu xanh lục thể.
Sau khi hệ thống xuất hiện, một cột năng lực tự động mở ra. Lần trước ở cột năng lực chỉ có y thuật, khí công Trương gia, hiện tại có thêm một hàng là kiếm pháp phá thiên.
Giá trị năng lực của kiếm pháp phá thiên là 7, trong ba trị số, trị số của kiếm pháp phi thiên là thấp nhất.
Sự thay đổi đột ngột này khiến Trương Dương sửng sốt, nhìn màn hình trước mắt một lúc, ánh mắt hắn co lại, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Kiếm pháp phá thiên này, không ngờ lại thành một hệ, trở thành năng lực mới.
Vậy chẳng phải là, về sao hắn cũng có thế giống như khi trước tăng nội kình, lợi dụng cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để đạt được điểm năng lực, rất nhanh tăng lên năng lượng kiếm pháp phá thiên, cho dù không lĩnh ngộ kiếm pháp, cũng có thể tăng thực lực dựa vào trị số giá trị.
Nếu thật sự như vậy, vậy đối với Trương Dương, đây chính là một tin tức rất tốt, kiếm pháp này lĩnh ngộ tu luyện khó biết chừng nào, mấy ngày nay hắn rất hiểu, so với tuy luyện nội kình thì khó hơn nhiều.
Kiếm pháp hầu như đều phải dựa vào cảm ngộ, cảm ngộ vốn rất mơ hồ, vô cùng khó khăn, lần này nếu không phải là dưới tác động của việc cưỡi Truy Phong nhanh như bay giữa mảnh đất rộng này, cũng không thể khiến tâm linh hắn mở rộng ra, sinh ra cảm giác hào hùng này, trời đất đưa đẩy, làm sao lĩnh ngộ được thức thứ nhất của kiếm pháp.
Nếu căn cứ như vậy, khi nào lĩnh ngộ thức thứ hai, học được kiếm pháp thức thứ hai, Trương Dương căn bản không biết, cũng không nắm chắc.
Nhưng với hệ thống, sau này hắn chỉ cần có nhiệm vụ, thì có thể nâng cao năng lực tự động, lại có được chỉ số năng lực tự do, phân phối vào kiếm pháp.
Như vậy chẳng khác nào không cần lĩnh ngộ cũng có thể tiếp tục tu luyện kiếm pháp, cái máy gian lận này thật sự lợi hại.
Nhìn cột năng lực, sau trị số năng lực kiếm pháp phá thiên, khóe miệng Trương Dương không kìm nổi lại có chút vui mừng bất ngờ.
7, trị số năng lực kiếm pháp phá thiên hiện tại chỉ có 7, so với khí công Trương gia đã 3 con số, và y thuật 49 điểm, con số 7 này chắc chắn là một con số rất thấp.
Thấp như vậy, đã có uy lực lớn như vậy, Trương Dương rất khó tưởng tượng đợi đến khi trị số cao, sẽ còn khiến hắn bất ngờ như nào.
Nghĩ đến đây, hắn không kìm nổi, ngửa mặt lên trời cười to xúc động.
Truy Phong đột nhiên ngừng lại, cả ba con vật đều đang hoài nghi nhìn hắn. Nếu không phải chúng rất hiểu Trương Dương, lúc này còn hoài nghi cái người ngốc cứ cười suốt này có phải đã bị đổi người rồi.
Mặt trời cũng đã mọc, Truy Phong đã chạy tới đồng cổ của dãy Thiên Sơn, trên cỏ vẫn còn những giọt sương đêm.
- Ta không sao, vừa mới lĩnh ngộ một công phu mới, sau này sẽ cho các ngươi xem.
Trương Dương hơi bất đắc dĩ nói, thật giống một đứa bé, có được một món quà bất ngờ, một thứ đồ chơi rất thích.
Bộ kiếm pháp này, thật sự mang lại cho hắn một niềm vui lớn.
Lúc trước nếu biết bộ kiếm pháp này còn có bí văn ngũ tầng quan trọng như vậy, đừng nói ba viên trú nhan đan, mười viên hắn cũng đồng ý trao đổi.
Bồi dưỡng người tu luyện nội kình thì càng không có vấn đề, Hoàng gia muốn, để hắn bồi dưỡng 3 người 5 người cũng không thành vấn đề.
Giá trị của bộ kiếm pháp này quả thật quá lớn.
Lúc này Trương Dương cũng có chút nghi hoặc, một gia tộc nhỏ như Hoàng gia, sao lại có được bí tịch lợi hại như vậy, và bí tịch tiến vào ngũ tầng, với thực lực của Hoàng gia, bọn họ không nên có những thứ như vậy.
Đây là một vấn đề Trương Dương nghĩ mãi không ra, tuy nhiên hắn cũng chẳng nghĩ thêm nữa. - www.
Tổ tiên Hoàng gia làm thế nào có được những thứ này, không liên can gì đến hắn. Hắn chỉ biết là, hiện giờ hắn đã tu luyện kiếm pháp thành công, thực lực của hắn hiện nay đã tăng cường rất lớn.
Nếu Sở Vân Thiên còn sống, bây giờ Trương Dương có thể nắm chắc một mình đấu được với anh ta, căn bản không cần ngoại lực.
Trương Dương lúc này, còn có chút hối hận đã sớm sử dụng mất mấy điểm năng lực tự do, bằng không hiện tại tăng lên năng lực mới này thì thật tốt. Nói không chừng có thể giúp hắn nhanh chóng học được thức thứ hai của kiếm pháp.
Xem xét hệ thống một lúc, không có nhiệm vụ gì mới, Trương Dương hơi tiếc nuối lắc đầu.
Hắn cũng không sốt ruột, sau này nhất định sẽ xuất hiện nhiệm vụ. Hắn hiện tại vằ học được bộ kiếm pháp này, nếu nhanh chóng tăng cường thì lại không tốt lắm, ít nhất để bản thân quen với cảnh giới hiện tại đã, củng cố cảnh giới đó.
- Đi, Truy Phong, tới Thiên Sơn.
Ngẩng đầu nhìn ngọn núi trắng trước mặt, Trương Dương vỗ nhẹ vào đầu Truy Phong, Truy Phong chậm rãi gật đầu, vung chân, lại chạy về phía trước.
Vọng sơn bào tử mã, đó là nói ngựa bình thường, tuyệt đối không bao gồm Truy Phong, Thiên Sơn không còn xa nữa, với tốc độ của Truy Phong, Thiên Sơn nhanh chóng hiện ra trước mắt Trương Dương.
Đây là một nông trường bông, diện tích không nhỏ, tuy nhiên hiện nay chưa tới thời kì gieo bông, cả bình nguyên trống trải, thoạt nhìn là một vùng đất bằng phẳng mênh mông vô bờ.
Dưới trời sao, Trương Dương cưỡi Truy Phong chạy bay qua mảnh đất trống, nhìn từ xa, chỉ có thể nhìn thấy một bóng trắng chuyển động rất nhanh, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.
Hôm nay trời sao rất sáng, trăng treo lơ lửng trên trời, cưỡi ngựa như bay dưới ánh trăng, khiến Trương Dương trong lòng không khỏi nảy sinh cỗ hào khí.
Đây là một vùng đất rộng vô bờ, mặc ta tự do bay lượn.
Ôm Tia Chớp, Trương Dương không kìm nổi ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, âm thành mang theo nội kình hùng mạnh, truyền đi rất xa, rất xa trên mảnh đất trống này.
Cỗ hào khí này, khiến Trương Dương có cảm giác tự do, xua tan đi sự buồn phiền trong thời gian gần đây. Sau khi Trương Khắc Cần trúng độc, Trương Dương vẻ ngoài không thể hiện gì, nhưng trong lòng vẫn luôn rất sốt ruột.
Bằng không hắn cũng không tự mình chạy miết, để lại Long Phong ở phía sau.
Tuy nhiên trong thời khắc này, trên lưng Truy Phong, chạy như bay giữa mảnh đất rộng như trời đất, Trương Dương không nghĩ gì khác, chỉ có cảm giác rộng lớn chưa từng thấy.
Trong lòng hắn, dường như có thể dung nạp cả trời đất rộng lớn này.
Ngồi trên mình Truy Phong, Trương Dương đột nhiên lấy ra một quyển sách, mở ra nhìn trực tiếp, đây là bí tịch phá thiên kiếm pháp hắn luôn mang theo bên mình. Đoạn đầu tu luyện cực khó trước kia, lúc này trở nên rất thông thuận.
Khẩu quyết kiếm pháp triển khai linh hoạt tự nhiên, Trương Dương lấy một cái kiếm, nhẹ nhàng múa.
Truy Phong đang chạy như bay, đột nhiên ngừng lại, quay đầu lại, có chút kinh ngạc nhìn Trương Dương.
Thấy nó dừng lại, Trương Dương vỗ nhẹ lên đầu nó, Truy Phong vừa dừng, cảm giác thông thuận đó liền biến mất. Lúc này hắn cần Truy Phong chạy, một lần nữa tìm lại cảm giác đó.
Nhận được mệnh lệnh của Trương Dương, Truy Phong chỉ có thể vung chân lên, lại chạy.
Trương Dương chậm rãi nhắm mắt, khóe miệng hơi mỉm cười, ngón tay không ngừng múa may, Tia Chớp Vô Ảnh đều đứng thẳng, rất giật mình nhìn Trương Dương.
Bên cạnh Trương Dương, có một năng lượng dày đặc bao vây, năng lượng trong thiên địa xung quanh, nhanh chóng tụ lại quanh hắn.
Sự to lớn của năng lượng này, cũng chỉ có thể so sánh với lần trước Trương Dương ngộ đạo thiên địa linh môn.
Tuy nhiên lần đó cũng không sánh bằng hiện tại. Lần đó dù sao cũng là ở thành phố, lần này là ở ngoài vùng quê thực sự, lại còn là nơi rất trống trải, năng lượng nơi này thuần khiết hơn so với Hàng Thành.
Từng đoàn năng lượng, nhanh chóng cuốn vào cơ thể hắn thông qua ngón tay, Trương Dương càng cảm giác giác ngộ sâu hơn.
Không trung đột nhiên tối sầm lại, bóng đêm vụt qua trong nháy mắt, sau đó lại hửng sáng.
Bầu trời xa xăm có sắc đỏ, mặt trời sắp mọc, một ngày sắp đến.
Truy Phong vẫn chạy, sắc trời càng ngày càng sáng, rốt cuộc có một tia sáng màu đỏ chiếu trên người Truy Phong, vào thời khắc này, Trương Dương cũng tỉnh lại.
Khóe miệng Trương Dương lộ ra một nụ cười.
- Chít
- Chít
Vô Ảnh và Tia Chớp một trước một sau lần lượt chạy tới, bọn chúng đều cảm thấy Trương Dương thay đổi, nhưng lại không biết rốt cục là thay đổi cái gì.
Hai con vật kia, đều tới hỏi.
- Ta không sao, chỉ có điều không ngờ thu hoạch lần này lớn vậy.
Ôm lấy Tia Chớp và Vô Ảnh, Trương Dương cười nói một câu, thu hoạch lần này thực sự không nhỏ, ngoại trừ bí văn ngũ tầng kia, kiếm pháp phá thiên này cũng là thu hoạch rất lớn.
Khí phách vừa rồi, Trương Dương đột nhiên giác ngộ những điểm chưa hiểu trong kiếm pháp. Rèn sắt khi còn nóng, Trương Dương lấy ra bí tịch lập tức tiến hành tu luyện, những điểm chưa hiểu lúc trước không ngờ lúc này hoàn toàn thông thuận, thức thứ nhất của kiếm pháp phá thiên Trương Dương đã luyện thành công.
Kiếm pháp phá thiên kì thật cũng không phức tạp, tổng cộng chỉ có lục thức kiếm pháp, mặc dù chỉ là lục thức, nhưng uy lực rất lớn, lớn ngoài sự tưởng tượng của Trương Dương.
Võ công bình thường, bất kể là gì, đều dùng nội kình của cơ thể mình để dùng, uy lực của vỗ công, ngoài kĩ xảo cao thấp, còn quyết định bởi nội kình mạnh yếu của mỗi người, nội kình càng mạnh, uy lực càng lớn.
Kiếm pháp phá thiên thì hoàn toàn khác, nó không đòi hỏi bất cứ nội kình gì, anh chỉ cần sử dụng, tự thân nó đã có thể hấp thu năng lượng của thiên địa vào, hơn nữa còn là năng lượng rất khủng bố.
Những năng lượng này có thể được anh mượn dùng, thực lực càng mạnh, năng lượng có thể mượn dùng càng nhiều. Trương Dương hiện tại tứ tầng sơ kì, thời điểm sử dụng kiếm pháp phá thiên, tương đương với việc có thể mượn dùng lực lượng một cao thủ tứ tầng sơ kì.
Chỉ cần năng lượng trong thiên địa không bị gián đoạn, cỗ lực lượng này cũng sẽ không dứt, ở nơi năng lượng dư thừa, tương đương với năng lượng tiêu hao vô tận.
Chỉ cần điểm này, đây đã là một kiếm pháp rất đáng sợ.
Trương Dương không biết cấp bậc chân chính của bộ kiếm pháp này, nhưng hiện tại hắn có cảm giác, cho dù là kiếm pháp tối cao, cũng không thể so sánh với nó.
Có bộ kiếm pháp này, dựa vào thực lực tứ tầng sơ kì đỉnh cao của hắn, hoàn toàn có thể đấu một trận với cường nhân tứ tầng trung kì, không mượn sự trợ giúp của tam đại linh thú, cường nhân tứ tầng trung kì cũng không nhất định có thể là đối thủ của hắn.
Lực lượng kiếm pháp mang đến, sau khi Trương Dương sử dụng, cũng không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, thực lực của Trương Dương ngang với có một sự tăng vọt về mặt chất.
Lúc này Trương Dương cũng có chút may mắn, may mà Sở Vân Thiên dùng đao, khi đó sau khi có kiếm pháp không tu luyện tới.
Nếu lúc đó Sở Vân Thiên luyện thành công kiếm pháp, cho dù chỉ là nhất tầng, Trương Dương cũng hoàn toàn không phải đối thủ của anh ta. Đại trận hắn bố trí, không đỡ được một hiệp nếu đối phương dùng kiếm pháp, năng lượng khổng lồ tự thân của kiếm pháp có thể hoàn toàn bài trừ trận pháp.
- Chúc mừng kí chủ đạt được năng lượng mới.
Màn hình hệ thông lâu lắm không xuất hiện, tự động hiện ra, trước mắt Trương Dương lại xuất hiện màn hình màu xanh lục thể.
Sau khi hệ thống xuất hiện, một cột năng lực tự động mở ra. Lần trước ở cột năng lực chỉ có y thuật, khí công Trương gia, hiện tại có thêm một hàng là kiếm pháp phá thiên.
Giá trị năng lực của kiếm pháp phá thiên là 7, trong ba trị số, trị số của kiếm pháp phi thiên là thấp nhất.
Sự thay đổi đột ngột này khiến Trương Dương sửng sốt, nhìn màn hình trước mắt một lúc, ánh mắt hắn co lại, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Kiếm pháp phá thiên này, không ngờ lại thành một hệ, trở thành năng lực mới.
Vậy chẳng phải là, về sao hắn cũng có thế giống như khi trước tăng nội kình, lợi dụng cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để đạt được điểm năng lực, rất nhanh tăng lên năng lượng kiếm pháp phá thiên, cho dù không lĩnh ngộ kiếm pháp, cũng có thể tăng thực lực dựa vào trị số giá trị.
Nếu thật sự như vậy, vậy đối với Trương Dương, đây chính là một tin tức rất tốt, kiếm pháp này lĩnh ngộ tu luyện khó biết chừng nào, mấy ngày nay hắn rất hiểu, so với tuy luyện nội kình thì khó hơn nhiều.
Kiếm pháp hầu như đều phải dựa vào cảm ngộ, cảm ngộ vốn rất mơ hồ, vô cùng khó khăn, lần này nếu không phải là dưới tác động của việc cưỡi Truy Phong nhanh như bay giữa mảnh đất rộng này, cũng không thể khiến tâm linh hắn mở rộng ra, sinh ra cảm giác hào hùng này, trời đất đưa đẩy, làm sao lĩnh ngộ được thức thứ nhất của kiếm pháp.
Nếu căn cứ như vậy, khi nào lĩnh ngộ thức thứ hai, học được kiếm pháp thức thứ hai, Trương Dương căn bản không biết, cũng không nắm chắc.
Nhưng với hệ thống, sau này hắn chỉ cần có nhiệm vụ, thì có thể nâng cao năng lực tự động, lại có được chỉ số năng lực tự do, phân phối vào kiếm pháp.
Như vậy chẳng khác nào không cần lĩnh ngộ cũng có thể tiếp tục tu luyện kiếm pháp, cái máy gian lận này thật sự lợi hại.
Nhìn cột năng lực, sau trị số năng lực kiếm pháp phá thiên, khóe miệng Trương Dương không kìm nổi lại có chút vui mừng bất ngờ.
7, trị số năng lực kiếm pháp phá thiên hiện tại chỉ có 7, so với khí công Trương gia đã 3 con số, và y thuật 49 điểm, con số 7 này chắc chắn là một con số rất thấp.
Thấp như vậy, đã có uy lực lớn như vậy, Trương Dương rất khó tưởng tượng đợi đến khi trị số cao, sẽ còn khiến hắn bất ngờ như nào.
Nghĩ đến đây, hắn không kìm nổi, ngửa mặt lên trời cười to xúc động.
Truy Phong đột nhiên ngừng lại, cả ba con vật đều đang hoài nghi nhìn hắn. Nếu không phải chúng rất hiểu Trương Dương, lúc này còn hoài nghi cái người ngốc cứ cười suốt này có phải đã bị đổi người rồi.
Mặt trời cũng đã mọc, Truy Phong đã chạy tới đồng cổ của dãy Thiên Sơn, trên cỏ vẫn còn những giọt sương đêm.
- Ta không sao, vừa mới lĩnh ngộ một công phu mới, sau này sẽ cho các ngươi xem.
Trương Dương hơi bất đắc dĩ nói, thật giống một đứa bé, có được một món quà bất ngờ, một thứ đồ chơi rất thích.
Bộ kiếm pháp này, thật sự mang lại cho hắn một niềm vui lớn.
Lúc trước nếu biết bộ kiếm pháp này còn có bí văn ngũ tầng quan trọng như vậy, đừng nói ba viên trú nhan đan, mười viên hắn cũng đồng ý trao đổi.
Bồi dưỡng người tu luyện nội kình thì càng không có vấn đề, Hoàng gia muốn, để hắn bồi dưỡng 3 người 5 người cũng không thành vấn đề.
Giá trị của bộ kiếm pháp này quả thật quá lớn.
Lúc này Trương Dương cũng có chút nghi hoặc, một gia tộc nhỏ như Hoàng gia, sao lại có được bí tịch lợi hại như vậy, và bí tịch tiến vào ngũ tầng, với thực lực của Hoàng gia, bọn họ không nên có những thứ như vậy.
Đây là một vấn đề Trương Dương nghĩ mãi không ra, tuy nhiên hắn cũng chẳng nghĩ thêm nữa. - www.
Tổ tiên Hoàng gia làm thế nào có được những thứ này, không liên can gì đến hắn. Hắn chỉ biết là, hiện giờ hắn đã tu luyện kiếm pháp thành công, thực lực của hắn hiện nay đã tăng cường rất lớn.
Nếu Sở Vân Thiên còn sống, bây giờ Trương Dương có thể nắm chắc một mình đấu được với anh ta, căn bản không cần ngoại lực.
Trương Dương lúc này, còn có chút hối hận đã sớm sử dụng mất mấy điểm năng lực tự do, bằng không hiện tại tăng lên năng lực mới này thì thật tốt. Nói không chừng có thể giúp hắn nhanh chóng học được thức thứ hai của kiếm pháp.
Xem xét hệ thống một lúc, không có nhiệm vụ gì mới, Trương Dương hơi tiếc nuối lắc đầu.
Hắn cũng không sốt ruột, sau này nhất định sẽ xuất hiện nhiệm vụ. Hắn hiện tại vằ học được bộ kiếm pháp này, nếu nhanh chóng tăng cường thì lại không tốt lắm, ít nhất để bản thân quen với cảnh giới hiện tại đã, củng cố cảnh giới đó.
- Đi, Truy Phong, tới Thiên Sơn.
Ngẩng đầu nhìn ngọn núi trắng trước mặt, Trương Dương vỗ nhẹ vào đầu Truy Phong, Truy Phong chậm rãi gật đầu, vung chân, lại chạy về phía trước.
Vọng sơn bào tử mã, đó là nói ngựa bình thường, tuyệt đối không bao gồm Truy Phong, Thiên Sơn không còn xa nữa, với tốc độ của Truy Phong, Thiên Sơn nhanh chóng hiện ra trước mắt Trương Dương.