Thần Y Thánh Thủ

Chương 690: Gà chó cũng không tha

Thấy Trương Vận An có vẻ ngẩn người, Trương Bình Lỗ lại thoáng có chút đắc ý.
- Đi thôi, tiểu tử thúi, đừng so bì với tiểu tử kia nữa, nó bây giờ còn mạnh hơn chút ít so với cháu nhưng không biết sau này, chỉ sợ cả ta cũng không nhất định so sánh được với nó!
Sự tiến bộ của Trương Dương khiến ngay cả Trương Bình Lỗ cũng vì đó mà khiếp sợ.
Còn về chuyện Trương Dương có thể vượt qua mình hay không, điểm này Trương Bình Lỗ đã không còn hoài nghi, Trương Dương đã là tứ đẳng sơ kỳ đỉnh phong, đối với tự nhiên chi đạo đã có kiến giải rất sâu, tương lai trở thành Đại viên mãn đã là chuyện tất nhiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Hắn lại biết được thứ kiếm pháp mà cường giả ngũ đẳng mới có thể tu luyện, tương đương với việc lại tăng thêm thực lực cho bản thân.
Quan trọng nhất là hắn còn trẻ, hoàn toàn không cần chờ thân thể biến chất mới có thể tiến giai lên Đại viên mãn, như vậy hắn gần không cần phục dụng Tích Cốc đan để duy trì cơ năng thân thể.
Không phục dụng Tích Cốc đan, hạn chế của năng lực siêu cường Đại viên mãn đối với thân thể cũng gần như không lớn như vậy, bình thường Đại viên mãn tối đa chỉ có thể phát huy ra bảy thành thực lực, còn Trương Dương ít nhất có thể phát huy ra đến tám phần hơn.
Một bên là tối đa, một bên chỉ là ít nhất, chênh lệch ở đây gần như đã rõ ràng.
Lại càng không cần phải nói, Trương Dương còn trẻ, nếu thực đến Đại viên mãn hắn cũng sẽ dám liều mạng mặc thân thể bị thương để phát huy toàn lực, thân thể của hắn cũng không giống như đám lão già, bị thương cái là không thể chữa trị, Trương Dương chỉ cần không chết thì vì còn trẻ nên thân thể liền có thể chữa trị theo lẽ tự nhiên, đây cũng là lợi thế của tuổi trẻ.
Lúc Trương Bình Lỗ cùng Trương Vận An ở phía sau chậm rãi đi tới, Trương Dương đã vượt lên cách Trương Đạo Phong đến cả ngàn mét.
Rất xa nên Trương Đạo Phong cũng chỉ có thể đứng nhìn bóng Trương Dương, cho dù tăng tốc như thế nào cũng đều không thể đuổi theo hay rút ngắn khoảng cách.
Thậm chí ông ta còn phát hiện rằng khoảng cách giữa hai người vẫn không ngừng mở rộng thêm.
Kết quả này lại khiến cho Trương Đạo Phong rất mực kinh hãi và cũng đã hơi có vẻ uể oải.
Nhưng ông ta là tứ đẳng trung kỳ, sơ kỳ coi như là đỉnh phong cũng hoàn toàn không sánh bằng trung kỳ, từ sau khi lên tứ đẳng về sau, mỗi lần tiến giai đều vô cùng gian nan.
Có thể nói, nội kình trong cơ thể ông ta còn cao hơn nhiều so với Trương Dương.
Dù cho là như vậy thì xét về tốc độ ông ta quả đúng là đã thua thằng cháu ngoại. Một người có thực lực nội kình không bằng ông ta.
Mặt khác thì ông ta cũng không biết, lúc này Trương Dương vô cùng nhàn nhã, hắn thậm chí chưa phát huy tốc độ đến mức tối đa.
Sau khi cơ thể được hệ thống gia trì thì đã giúp cho tốc độ bản thân của Trương Dương đã không thua gì tứ đẳng trung kỳ, lúc trước đối đầu với Sở Vân Thiên, Trương Dương chỉ dựa vào tốc độ của hắn đã có thể vượt lên.
Trương Đạo Phong thực lực so với Sở Vân Thiên mạnh hơn chút ít. Nhưng sức mạnh có hạn, về tốc độ mà nói thì cũng không khác nhau lắm.
Lúc tiến lên với tốc độ tối đa, Trương Dương còn phát hiện mượn năng lượng của Phá Thiên Kiếm pháp cũng có thể có trợ giúp cho bản thân hắn, lại có thể khiến tốc độ của hắn tăng lên chút ít, mức tăng này đủ để cho Trương Đạo Phong hoàn toàn không đuổi kịp hắn, chỉ cần hắn muốn thì cũng có thể bỏ lại người phía sau bất cứ lúc nào.
Cũng may Trương Đạo Phong không biết điểm này. Nếu không chỉ sợ sẽ phiền muộn đến thổ huyết.
"Híz-khà zz Hí-zzz!"
Truy Phong lại kêu lên, thoải mái nhất vẫn là nó, nó đã chạy lên phía trước. Nhưng căn bản vẫn chưa phát động toàn lực.
Sau khi tiến giai lên tứ đẳng, Truy Phong mà toàn lực chạy trốn thì cũng không thua một người ở bậc Đại viên mãn, dù là Trương Dương hay là Trương Đạo Phong đều không đuổi kịp.
- Truy Phong. Đừng làm nhắng, ta lập tức tới ngay, chờ lát nữa gặp lại lão già Hô Duyên Phong kia sẽ báo thù cho mày!
Trương Dương mỉm cười, lúc chạy với tốc độ tối đa mà hắn còn có thể nói chuyện, điểm này cũng đã đủ để chứng minh tất cả, hắn hiện tại tuyệt đối chưa dốc hết toàn lực.
Truy Phong lập tức gật đầu, nghe được có thể báo thù, tiểu tử này lập tức phấn chấn tinh thần lên, cảm giác trước đó khi bị Hô Duyên Phong đuổi đến bước đường cùng nó có thể nhớ được rất rõ ràng.
Đừng tưởng rằng Linh Thú đều là tính tình lương thiện, chúng so với nhân loại lại càng hay ghi thù khắc hận hơn.
- Sắp đến rồi!
Trương Dương trong miệng thầm nhủ một tiếng, thân thể trực tiếp gia tốc, vốn đã sắp thấy không rõ bóng Trương Dương, Trương Đạo Phong nay lại lập tức kinh hãi phát hiện năng lượng phát ra trên người Trương Dương bỗng chốc tăng mạnh, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh.
Chỉ trong chốc lát lại đã bỏ ông ta lại thật xa.
Trương Đạo Phong cũng uể oải thả chậm tốc độ như Trương Vận An, ông ta đã hết hẳn hi vọng đuổi kịp Trương Dương rồi.
Nhưng có một điểm khác với Trương Vận An, mặc dù có chút uể oải nhưng trong lòng ông ta càng nhiều hơn nữa vẫn là hưng phấn, biểu hiện về thực lực của Trương Dương hoàn toàn ngoài dự liệu của ông ta, điều này cũng càng khiến cho ông ta yên tâm hơn.
Hiện tại Trương Dương đã thể hiện ra bề ngoài tiềm lực rất lớn, trở thành Đại viên mãn về cơ bản không thành vấn đề, thậm chí theo thể hiện bề ngoài thì còn có tiềm lực có thể đột phá lên ngũ đẳng.
Nhưng không phải mỗi gia tộc đều như Long gia, thấy ngăn ngăn không được liền tận lực giao hảo, đại nghiệp Long gia lớn, Lão Tổ tông của bọn họ tuổi tác cũng quá lớn, hiện tại đối với Long gia mà nói quan trọng nhất là chuyện luân chuyển Thủ Hộ Giả, người bảo vệ của Long gia là lớn tuổi nhất, lại không có đệ tử tứ đẳng hậu kỳ nào xuất hiện, bọn họ cũng đã xuất hiện tình trạng đứt gãy về thế hệ.
Đây mới là vấn đề lớn nhất của Long gia.
Gia tộc khác thì có thể không giống với Long gia, như người bảo vệ của Hoa gia thì gần như là còn rất trẻ, hơn nữa còn là chính mình lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, bọn họ không nhất định sẽ chấp nhận chứng kiến việc Trương Dương lớn lên, tuy nói có Hô Duyên Phong làm ví dụ nhưng ai có thể đoán trước việc có hay không còn có Đại viên mãn nào âm thầm ra tay, muốn diệt trừ Trương Dương, lại khiến cho Trương gia triệt để mất đi hi vọng.
Loại khả năng này không phải là không có, chỉ cần Trương Dương thật sự lớn lên, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến cục diện của toàn bộ giới tu luyện giới.
Cho nên ông ta và Trương Bình Lỗ mới kiên trì việc trả thù Hô Duyên gia, không chỉ là vì nguyên nhân muốn xả giận cho Trương Dương mà cũng là muốn cho tất cả mọi người rõ ràng, bất kể là ai dám động vào Trương Dương, bọn họ sẽ đi dốc sức liều mạng, khiến toàn gia tộc, cả môn phái đối phương phải diệt vong.
- Đến rồi!
Chạy không đến 20 phút, Trương Dương liền ngừng lại, Ngũ Trụ Phong đã ở ngay trước mắt, Trương Đạo Phong đã hoàn toàn bị hắn bỏ lại sau lưng.
Ngũ Trụ Phong bên kia có một sơn cốc không nhỏ, trên vách núi đá sớm đã bị người ta khoét ra mấy cái cửa động, bên trong rất sâu, hôm nay tất cả đều đã trang hoàng, thậm chí đã lắp cả đường dây điện.

Ở tận cùng bên trong , trong một căn phòng bí ẩn nhất có một ông lão đột nhiên mở trừng hai mắt.
Trên người lão ta đột nhiên bộc phát ra một luồng sát khí và phẫn nộ đáng sợ, ánh mắt của ông ta phát ra thứ ánh sáng kì dị trong bóng tối.
- Minh nhi, lập tức triệu tập các đệ tử, chuẩn bị ứng chiến, người của Trương gia đến rồi!
Ông lão bỗng chốc lên tiếng, Hô Duyên Minh đang bế quan tu luyện cạnh đó cũng lập tức mở mắt, trên mặt còn có chút kinh hãi.
Ông lão chậm rãi đứng lên, sau khi ông ta đứng lên mới phát hiện, ông ta chỉ có một cánh tay và bàn tay còn lại đó cũng chỉ có ba ngón.
Ông ta chính là Hô Duyên Phong bị trọng thương mà quay về, ông ta tuy bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là cường giả Đại viên mãn, Trương Dương mới vừa rồi chưa che dấu khí tức liền đã bị ông ta phát hiện. Khí tức của Trương Dương ông ta rất quen thuộc, cho nên mới phải phẫn nộ như vậy.
Nhưng thoáng chốc ông ta liền bình tĩnh lại, đây là chỗ bọn họ vừa dời đến, Trương Dương tuyệt đối không có khả năng vô duyên vô cớ đến đây.
Nếu nói Trương Dương đi ngang qua du ngoạn thì chỉ sợ ngay đứa con nít ba tuổi cũng không tin.
Không phải vô duyên vô cớ thì tất nhiên là nhằm vào bọn họ mà đến rồi. Trương Dương đây là tới trả thù, đến báo thù chuyện lúc trước bị ông ta đuổi giết, cũng là trả thù cho cả gia tộc bọn họ.
Nếu là báo thù, người ta nhất định sẽ có phần nắm chắc mà đến, tuyệt đối không thể chỉ ngây ngốc một người chạy tới chịu chết, dù là hắn bị trọng thương thì cũng không phải chỉ một kẻ có thực lực tứ đẳng sơ kỳ như Trương Dương có khả năng so bì.
Sau khi tỉnh táo lại thì Hô Duyên Phong liền rõ ràng, khảo nghiệm lớn nhất của Hô Duyên gia đã đến rồi.
Trong cốc chưa lắp đặt chuông lớn. Hô Duyên gia vừa mới dời đến, tất cả đều ra ngoài lo liệu mọi việc, ngay cả Hô Duyên Minh cũng không ngờ ngay chính bọn họ còn chưa quen thuộc với nơi đây mà đối phương đã nghiễm nhiên tìm tới cửa.
Y vừa thông báo cho các đệ tử vừa tìm nội gián trước tiên.
Nhưng điểm này rất nhanh chóng liền bị chính y chối bỏ. Có thể tới nơi này thì đều là tinh anh của Hô Duyên gia, hơn nữa tất cả đều là được gia tộc bồi dưỡng từ nhỏ, rất ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
Bọn họ phản bội gia tộc, đối với chính mình không có bất kỳ chỗ tốt, cũng hoàn toàn không có phản bội lý do.
Lại càng không cần phải nói, từ khi chuyển tới mấy ngày này bọn họ không ai ra ngoài cả, càng không có bất kỳ công cụ nào để liên hệ với bên ngoài, khả năng có nội gián cũng không được thành lập.
Không phải có nội gián, Trương gia lại tìm tới cửa, thật sự lại khiến cho y có chút hoang mang.
Y khẳng định là sẽ không ngờ rằng, Lão Tổ tôngcủa Trương gia thường xuyên sống nơi thế tục, đã sớm bắt kịp thời đại, hiểu công nghệ cao, dùng vệ tinh định vị vị trí, cuối cùng đã tìm được vùng đất mới mà bọn họ dời đến.
Một bóng đen rất nhanh chóng vụt ra khỏi Khai Sơn cốc.
Nguồn năng lượng mới vừa xuất hiện, thần sắc Trương Dương liền cảnh giác hơn hẳn, nguồn năng lượng này hắn không xa lạ gì, trước đó đã đuổi giết hắn suốt gần một ngày đêm.
Không chút do dự, Trương Dương trực tiếp lật mình lên ngựa, Truy Phong có tốc độ nhanh nhất, hắn cũng có thể lợi dụng tốc độ của Truy Phong dây dưa với Hô Duyên Phong.
Lúc này trong bụng Trương Dương cũng đang âm thầm kêu khổ, lão gia tử không phải nói ở đây chờ bọn họ đấy ư, sao người của Hô Duyên gia lại đi ra trước mà ông lão lại không thấy bóng dáng, đây không phải chơi người ta sao?
Trương Dương nào biết đâu rằng, lão gia tử nhà mình đã trộm chạy đi mua gà quay, lúc này vẫn còn cùng Trương Vận An chậm rì rì đi tới bên này.
- Trương Dương!
Toàn thân hắc y, Hô Duyên Phong rất nhanh chóng đã hiện ra trước mặt Trương Dương, trong mắt của lão ta lóe ra một tia oán hận đến cùng cực.
Bộ dạng hiện tại của lão, tất cả đều là do Trương Dương "ban tặng".
Đáng tiếc lão ta căn bản không suy nghĩ qua, nếu không phải lão ngàn dặm đuổi giết, không muốn buông tha Trương Dương thì cũng sẽ không rơi vào tình cảnh hiện tại, làm đại nhân vật lâu ngày ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, tâm lý tự nhiên sẽ sinh ra đôi chút thay đổi nhiệm vụ.
Trong mắt lão ta thì xem ra, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết mới là lẽ phải.
- Lão già sống dai, tại Dẫn Long Sơn vậy mà còn có thể chạy trốn, cái mạng lão cũng to thật!
Trương Dương trực tiếp kêu lên, Hô Duyên Phong trong lòng chua xót mãnh liệt, hai mắt lập tức ửng đỏ lên.
Bị Huyễn Thử đuổi giết, sau đó bị Huyễn Thử phóng ra hai luồng nội lực làm tổn thương thành ra như vậy là chuyện lão không muốn nhớ lại nhất, Trương Dương cố ý nói như vậy, chẳng khác gì là đang xát muối vào vết thương của lão, lại còn đang day day miệng vết thương đó nữa.
Điều này khiến lão càng thêm oán hận.
- Tiểu tử, chỉ có mỗi mày thôi sao?
Hô Duyên Phong cắn răng đoạn lại hỏi một câu, lão hận hiện tại không thể giết chết Trương Dương ngay, nhưng lão cũng biết, hiện tại thương thế của lão chưa khôi phục, đã đuổi không kịp Linh Thú thiên mã dưới chân Trương Dương rồi.
Tốc độ của Thiên mã thật sự là quá nhanh.
- Mỗi tôi thì đã sao, vẫn có thể khiến cho Hô Duyên gia các người đến gà chó cũng không yên!
Trương Dương khẽ đáp một câu, lúc này trong lòng hắn đã hơi thấy sốt ruột.
"Lão gia tử nhà mình lần này có vẻ lại lừa bọn họ một vố rồi, lão không có ở đây , lão già Hô Duyên Phong này lại đã đến, còn Trương Đạo Phong cũng lập tức sẽ đuổi tới, cho dù hắn liên hợp với Trương Đạo Phong thì cũng không nhất định là đối thủ của lão Hô Duyên Phong này.
- Hay cho câu gà chó không yên, Trương Dương, đợi việc này qua đi, ta tất sẽ trảm cả nhà mày, Gà chó cũng không tha!
Hô Duyên Phong lạnh lùng nói, Trương Dương hơi sững sờ, thần sắc cũng cảnh giác vô cùng, vẻ mặt trở nên càng ngày càng nghiêm túc, một cỗ sát khí cũng dần dần tỏa ra xung quanh bốn phía cơ thể hắn.

back top