Thần Y Thánh Thủ

Chương 790: Lòng dạ tiểu nhân

Chạy như bay trên thảo nguyên, Truy Phong thể hiện tinh thần có vẻ tốt hơn bình thường.
Thật ra Truy Phong cũng không thích cuộc sống trong thành phố, trong đó khiến nó có cảm giác như trong lồng giam, nó thích tự do tự tại, thích cuộc sống dưới bầu trời xanh.
Giống như bây giờ, trên thảo nguyên tự do chạy băng băng, làm theo ý nó muốn, đó mới là cách sống nó thích nhất.
Trương Dương lấy ra một viên thuốc nhỏ hấp dẫn, cuối cùng Truy Phong cũng chịu khuất phục, đáp ứng mang theo Long Phong cùng đi, Long Phong cũng trở thành người thứ ba có thể cưỡi trên lưng linh thú thiên mã.
Cõng hai người trên lưng, đối với Truy Phong cũng không có bất kì ảnh hưởng nào, chút điểm này đối với linh thú tứ tầng mà nói, cơ bản không đáng kể.
Cảm nhận được tốc độ cực nhanh của Truy Phong, tâm tình Long Phong cũng tốt hơn một chút, không giống lúc trước liên tục buồn bực không vui.
Biết được nhà mình xảy ra chuyện lớn như vậy, tâm tình Long Phong luôn không tốt.
Hơn nữa hiện tại cũng không phải là khi anh ta mới ra khỏi cửa, tâm cao tận mây xanh, cho rằng mình là tiểu tử ngông cuồng nhất Long gia.
Anh ta hiểu rõ tính quan trọng của Đại viên mãn đối với gia tộc, rất rõ ràng ý nghĩa của người thủ hộ đối với gia tộc của họ, không có người thủ hộ, bất kế Long gia có bao nhiêu năm kế thừa, đều không phải là một gia tộc cao nhất.
Gia tộc có được của cải cao nhất, nhưng không có năng lực bảo vệ, kết quả có thể biết trước được.
Lúc vừa mới nhận được thông tin này, Long Phong ngơ ngác mất mấy phút không nói gì, lúc đó anh ta thật sự có cảm giác như trời sập. Truyện Tiên Hiệp -
Long gia là cái cây của anh ta, không có Long gia cũng sẽ không có anh ta.
- Long Phong, cậu không cần lo lắng, với tốc độ này của Truy Phong, tối nay chúng ta có thể đến Long gia bình nguyên!
Dường như cảm nhận được tâm tình của Long Phong, Trương Dương cười lớn nói, tốc độ của Truy Phong cực nhanh, hiện tại đã đến mảnh đất hoang vắng của dân tộc Mông Cổ, từ nơi này thẳng đến hướng tây, sau đó lại xuyên qua biên cương là đến được Côn Lôn Sơn Mạch.
Đoạn đường này nhìn thì rất xa, nhưng với tốc độ của Truy Phong, thì tuyệt đối không mất một ngày, một mạch trên đường không ngừng nghỉ tối nay thực sự có thể đến nơi.
- Tôi hiểu!
Long Phong khẽ gật đầu, lại nhìn Trương Dương.
Giờ khắc này, trong lòng anh ta âm thầm đưa ra một quyết định, một quyết định mà Trương Dương cũng không biết, quyết định rất điên cuồng.
Hôm nay bóng đêm rất đẹp, cùng Truy Phong cấp tốc lao nhanh, xuyên núi lội nước, khiến Trương Dương và Truy Phong đều có một loại cảm giác dung nhập thiên nhiên rất khoan khoái, nếu không phải đang vội vã trở về tổng bộ Long gia, thì Trương Dương muốn để Truy Phong lượn thêm vài vòng, để cảm thụ một phen cảm giác này.
Bọn Trương Dương bắt đầu đi từ buổi chiều, sau khi bỏ xe đã gần chạng vạng, có điều không đến rạng sáng Truy Phong vẫn đến được biên cương.
Nhận đúng phương hướng, Truy Phong lại tăng tốc, ban đêm ít người, cho dù có người chú ý đến bọn họ, cũng chỉ như một tia lóe mà thôi.
Hơn ba giờ sáng, Truy Phong liền trực tiếp vào Côn Lôn Sơn Mạch, đến đây, nhịp tim của Long Phong rõ ràng đập nhanh hơn nhiều.
Đây không phải là về quê mà có cảm giác rụt rè, mà là lo lắng, Long Phong không biết tình hình cụ thể trong nhà, càng là thời điểm đến gần sự việc, lại càng lo lắng, điều này cũng là chuyện thường tình của con người.
- Tới rồi!
Lúc đi vào mảnh đất kia, trong miệng Long Phong nhẹ nhàng phun ra mấy chữ, đã đến cửa của Long gia bình nguyên rồi, Long gia hiện nay thế nào, anh ta cũng có thể hiểu rồi.
- Đi thôi
Trương Dương gật đầu với Long Phong.
Long Phong cũng không do dự, trực tiếp lên trước mở cửa động.
- Người nào?
Cửa động còn chưa mở hết, bên trong đã truyền đến thanh âm quát lớn, thanh âm mang theo nội kình thâm hậu.
Rất nhanh, bên trong có hai người nhảy ra, lúc đầu hai người còn mang theo cảnh giác, sau khi thừa dịp bóng đêm thấy là Long Phong và Trương Dương, cảnh giác của hai người liền biến mất, lập tức giật mình.
- Phong nhi, sao con trở về rồi hả?
Người nói là Long Chính, bên cạnh ông ta là Long Cửu, Long Chính đang vui sướng vì nhìn thấy Long Phong.
Trước kia cửa động này, chỉ có một vị nhị tầng đệ tử canh giữ ở cửa, vào bên trong mới có tam tầng đệ tử trông coi, bây giờ ngoài cửa động là hai người, thậm chí còn là tam tầng hậu kỳ.
Việc này đủ chứng minh, hiện tại nội bộ của Long gia thực là giương cung bạt kiếm, hết sức khẩn trương.
- Chính thúc, cháu trở về rồi, tộc trưởng ông ấy thế nào rồi?
Long Phong gật đầu, Long Chính cầm tay của anh ta, rất nhanh trên mặt liền lộ ra một tia vui mừng, còn có chút kích động.
- Tộc trưởng không sao, Long nhi, cháu, cháu lại đột phá rồi?
Ông ta vừa nói xong, Long Cửu liền lập tức quay đầu, kinh hãi nhìn Long Phong, trước khi Long Phong rời đi cũng giống ông ta là tam tầng sơ kỳ, nếu đột phá chẳng phải bây giờ Long Phong đã là tam tầng trung kỳ.
Đột phá tam tầng trung kỳ nhanh như vậy, mấy năm rồi ông ta vẫn không có động tĩnh gì, Long Cửu chẳng khác nào bị chính cháu trai mình vượt qua, còn là vượt qua một cấp khá xa.
Điều này làm cho ông ta có cảm giác rất khó chấp nhận, lúc này ánh mắt ông ta cũng trừng lớn không ít.
Long Phong cười gật đầu, chuyện anh ta đột phá chỉ nói cho cha mình biết, cũng không tiết lộ ra ngoài.
Đây là chuyện tốt, nếu không phải trong nhà đột nhiên đại biến, nói không chừng lần sau trở về còn có thể có thêm đột phá, đến lúc đó đủ để trấn tất cả mọi người trong nhà.
- Đột phá là tốt, đột phá là tốt, nếu là trước kia, đây tuyệt đối là đại hỷ sự, nhưng bây giờ, haizzzz!
Long Thành chầm chậm nói, nói đến sau cùng thì lại thở dài.
Đổi lại là trước kia, Long Phong đột phá thực sự là đại hỷ sự trong nhà, Long Phong vẫn chưa đến ba mươi tuổi, đã nhanh như vậy đến được tam tầng trung kỳ, tương lai rất có khả năng lớn có hy vọng tiến đến tứ tầng.

Hơn nữa con đường tiến đến tứ tầng càng gần, điều này tương đương với việc Long gia lại có thêm một vị trưởng lão, còn là một vị trưởng lão tiền đồ rộng mở.
Đáng tiếc, hiện tại Long gia đang phải đối mặt với nguy cơ lớn, thiên tài như Long Phong không nhất định là chuyện tốt rồi, có thiên tài như vậy, nhưng không có người thủ hộ, vì muốn ngăn cản sự phát triển của Long gia, người như vậy đều sẽ là đối tượng người khác chú ý, sớm muộn cũng diệt trừ.
Đừng nói không có Đại viên mãn, cho dù có, cũng không ngăn nổi người khác có ý nghĩ như vậy, Trương Dương chính là một ví dụ rất tốt, bởi vì hắn trưởng thành quá nhanh, lúc đó ngay cả Long gia cũng bực tức về phương diện này.
Lúc này, Trương Dương rất hiểu cảm giác của Long Chính.
Tuy nhiên Long Chính đã bỏ qua một điểm, đó chính là quan hệ của mình và Long Phong, cho dù Long gia không có người bảo hộ, người khác cũng không thể mang lại uy hiếp gì đối với Long gia, ai dám động đến Long Phong, Trương Dương không ngại dạy cho hắn một bài học.
- Chính thúc, sao thúc lại tự mình trông coi ở đây?
Qua một hồi, Long Phong mới nhẹ giọng hỏi, vừa rồi anh ta cũng phát hiện điểm này, chỉ là lúc trước không tiện hỏi.
- Một lời khó nói hết, đi vào trước rồi nói sau!
Lúc Long Chính nói lời này, ánh mắt lại nhìn về phía Trương Dương, ông ta còn có vẻ băn khoăn.
Đại danh của Trương Dương bây giờ bọn họ đã nghe nói nhiều, làm được Đại viên mãn cũng không thể có được năng lượng thực thể hóa, còn tiến đến tứ tầng trung kì.
Điều này cũng làm cho toàn Long gia vô cùng hối hận, nếu biết Trương Dương có thể phát phiển tốt như vậy, năm đó dù thế nào cũng không nên đi đắc tội với hắn, càng không nên nảy sinh ý đồ xấu.
Đây là kết quả bọn họ không biết Trương Dương đã là Đại viên mãn, nếu như biết, thì sẽ không hiểu họ nghĩ như thế nào.
- Chính thúc, Trương Dương là bạn của cháu, lần này anh ấy đến là giúp chúng ta!
Long Phong cũng chú ý đến Long Chính, vội vàng giải thích một câu.
Nghe Long Phong nói như vậy, con mắt Long Chính hơi sáng lên, lập tức gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy, các cháu mau vào bên trong đi, tộc trưởng đang cùng các trưởng lão bàn bạc ở bên trong!
Trương Dương đồng ý giúp đỡ, suy nghĩ đầu tiên của Long Chính là Y thánh nhất mạch.
Nếu như có thể thông qua Trương Dương, mời động Y thánh nhất mạch Đại viên mãn hỗ trợ, vậy đối với Long gia mà nói đây tuyệt đối là đại tin tức tốt, hiện tại bề ngoài Long gia không có chuyện gì, nhưng ai cũng rõ ràng, bên trong sóng lớn cuộn trào, nguy cơ sẽ tới bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên hiện tại cũng chỉ là ông ta nghĩ như vậy, cũng không ôm hy vọng quá lớn, ông ta rất rõ ràng, Trương Dương đồng ý đến đây giúp đỡ chỉ là vì mối quan hệ tốt với Long Phong, nhưng nó không đại diện cho việc toàn Trương gia sẽ ra mặt.
Đương nhiên, nếu ông ta biết Trương Dương chính là đại diện cho thực lực chân chính, thì sẽ không nghĩ như vậy.
Long Phong cũng không khách sáo, vội vàng gật đầu, cùng Trương Dương vào trong.
Truy Phong ngẩng cao đầu, theo sát phía sau, đối với chúng mà nói, đây cũng là lần thứ hai đến Long gia bình nguyên, nhưng cảm giác so với lần thứ nhất hoàn toàn không giống nhau.
Lần thứ nhất bọn họ đến đây thực lực không đủ mạnh, cho dù Trương Dương chưa đột phá tứ tầng, thì khi đó cũng có chút bó tay bó chân, bị bắt nhốt trong phòng, không thể ra ngoài.
Lần này thì không giống,bọn họ đã có thực lực tuyệt đối, cho dù là Truy Phong thì bọn nó cũng rất rõ ràng, người ở đây tuyệt đối không dám đối xử với bọn họ giống như lần trước.
Xuyên qua sơn động, rất nhanh liền đến bên trong Long gia bình nguyên.
Trong cửa động nơi đó cũng có người trông coi, không ngờ người trông coi ở đây lại là người đã gặp lần trước, Tam trưởng lão Long gia.
Tam trưởng lão cũng nhìn thấy Long Phong và Trương Dương, ông ta chỉ thoáng sửng sốt một chút, cũng không nói gì, trực tiếp để hai người đi vào.
Trưởng lão tự mình thủ vệ, tình hình của Long gia thực sự rất nghiêm trọng.
Tam trưởng lão không hỏi nhiều, bên ngoài còn có Long Chính và Long Cửu, chắc chắn bọn họ đã hỏi qua, nếu đã để hai người họ vào đến đây, vậy chứng tỏ hai người này chắc chắn không có vấn đề gì.
Long Phong cung kính chào hỏi Tam trưởng lão, Trương Dương lại không có bất kỳ động tác gì.
Nguyên nhân Trương Dương đồng ý giúp Long gia hoàn toàn là bởi vì Long Phong, không có nghĩa là hắn có thiện cảm với Long gia, vị tam trưởng lão này lúc trước phản bội đồng minh, một trong những nhân vật chính lấy oán báo ơn, Trương Dương không thể lấy ơn đi báo oán.
Không nhắc đến chuyện lần trước của bọn đã là rất tốt rồi.
Vừa đến Long gia bình nguyên, bước chân Long Phong liền vội vã, bởi vì là rạng sáng, nên trên đường không có người đi, rất nhanh bọn họ đã đến cung điện chính.
Bên trong vẫn còn rất nhiều đèn sáng, có thể nhìn ra rất nhiều người trắng đêm không ngủ.
- Anh Phong, anh trở về rồi!
- Anh !
Vừa vào đến, bên trong đã có hai người chạy ra, hai người này rất trẻ tuổi, hai người này Trương Dương từng gặp qua, cũng không phải người xa lạ.
Người chạy đến là Long Tường và Long Kiếm, Long Kiếm là em trai ruột của Long Phong, Long Phong rất quan tâm cậu em trai này.
- Anh đã trở về, sao các em không nghỉ ngơi, đều ở đây thế này?
Nhìn thấy hai người này, Long Phong cũng có chút kinh ngạc, Long gia có người trực đêm, nhưng từ trước đến giờ không động đến những đệ tử chưa đến nhị tầng này, hơn nữa cũng sẽ không một lần điều động hai người.
- Tộc trưởng đang ở sau hậu điện, anh, em dẫn anh đi!
Long Kiếm lập tức trả lời, tộc trưởng cũng giống bọn họ, không có nghỉ ngơi, trên thực tế hai ngày này tộc trưởng Long Hạo Thiên đều không có nhắm mắt, Long gia xảy ra chuyện lớn như vậy, ông ta có muốn ngủ cũng không được.
-->
Lần sửa cuối bởi MrElton; 09-08-2013 lúc 10:33

back top